Đồ Thần Chi Lộ

Chương 497: Khổng lão nhị cũng tới

/544


"Medusa, đứng lên!"

"Medusa, đứng lên!"

"Số mười hai, số mười hai!"

"Đứng lên!"

Tiếng quát tháo điên cuồng tràn ngập trên mỗi một thốn không gian, mọi người đều lâm vào trạng thái nhiệt huyết cuồng nhiệt. Hiện tại thắng thua đã không còn trọng yếu, quan trọng là nữ nhân trên lôi đài kia có thể đứng lên.

Tiếng hô như sấm dậy, cuộn trào mãnh liệt!

Đột nhiên vốn đang bất động giống như bức tượng điêu khắc Na Na đã cử động.

Nàng đã cử động rồi!

Hơn nữa nàng còn nở nụ cười, nụ cười thật tươi, nét mặt tươi cười như hoa đã đánh tan vẻ lãnh khốc thường thấy...

Mọi người cảm giác hình như mình vừa đặt chân vào trong hoa viên hưởng thụ đắm chìm trong xuân phong, nụ cười say lòng khiến người ta từ trong điên cuồng đều bình tĩnh lại, mỗi người đều lâm vào một loại trạng thái trống rỗng.

Đây là nụ cười của thiên sứ.

Hay là nụ cười của ma quỷ.

Khiến người ta không thể tự thoát ra khỏi nụ cười này...

Nụ cười róc rách khiến người ta nhớ lại màu sắc rực rỡ khi mình còn nhỏ.

Nụ cười thanh thuần khiến người ta nhớ lại mối tình đầu vĩnh viễn không bao giờ quên.

Nụ cười hiền lành khiến người ta nhớ lại vòng tay che chở của người mẹ.

Đây là nụ cười tràn ngập thần kỳ. Bên trong còn chứa hồi ức, lo nghĩ, thống khổ... Mọi người khi chìm ngập trong nụ cười kia. Trong đại não từng hình ảnh như thiểm điện lần lượt trôi qua...

Chỉ trong chốc lát, Trương Dương nhớ lại bản thân lúc nhỏ.

Sao lại trở về lúc nhỏ đây?

Dường như trong kí ức của hắn không có tuổi thơ, vẻ mặt mẫu thân như thế nào?

"Tiên Đạo Mạn Mạn" của Trương Dương cũng không thể chống lại nụ cười khuynh quốc khuynh thành của Na Na.

Không phải, đây cũng không phải là nụ cười khuynh quốc khuynh thành, nụ cười này giống như là một loại ma huyễn gây nên, bởi vì rất nhiều người khi thấy nụ cười này của Na Na đều lâm vào một giấc mơ, có người hoa chân múa tay vui sướng, có người đang thấp giọng ca hát, có người che mặt khóc...

Nàng đã đứng lên rồi!

Thấy thân thể thướt tha của Na Na chậm rãi đứng lên. Trương Dương thình lình thanh tỉnh lại, mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra.

Mê muội chân khí thật mạnh!

Không gian bao phủ thật rộng lớn!

Trương Dương nào biết đâu rằng, trong lịch sử cũng không chỉ có Na Na có loại thần công khuynh quốc khuynh thành này. Đắc Kỷ, Dương quý phi, Trần Viên Viên. Những người phụ nữ này đều làm cải biến lịch sử, chỉ một thân nữ nhi khiến thiên hạ khói lửa triền miên...

Na Na nhẹ nhàng đứng lên, động tác hết sức uyển chuyển mà ưu nhã, toàn thân toát ra một loại ma lực làm cho tâm thần con người chập chờn rung động.

Thân thể Na Na vẫn rất yếu ớt.

Khuôn mặt xinh xắn của nàng lớt phớt vài nét tái nhợt, nụ cười kia lại có một vẻ thê lương mỹ lệ.

Người da trắng cắn chặt răng, thân thể run rẩy, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ sợ hãi vô biên, chỉ có hắn là người duy nhất nhìn thấy Na Na bằng một hình ảnh hoàn toàn khác biệt.

Hiện tại Na Na trong mắt hắn giống như một con yêu quái có pháp lực vô biên.

Càng lúc càng gần!

Càng lúc càng gần!

Người da trắng rất muốn nâng cánh tay cường tráng của mình lên, thế nhưng một cỗ sợ hãi vô biên đã cướp đoạt lực lượng của hắn, nụ cười thuần khiết của Na Na trong mắt hắn tựa như màu đỏ trong miệng rắn vậy, tóc dài phiêu đãng phảng phất như vô số con rắn nhỏ. Lại tựa hồ như vô số oan hồn chết ở trong tay hắn đang dương nanh múa vuốt chậm rãi bổ tới.

Đây mới chính là ma lực thực sự của mê muội chân khí.

Nó có thể khiến người khác sinh ra ảo giác không giống nhau.

Mê muội chân khí cảnh giới cao nhất có thể khiến mấy vạn người đồng thời đặt mình trong huyễn cảnh trong mơ.

"!"

"Ầm!"

Na Na xuất cước, người da trắng hai tay cũng chỉ miễn cưỡng làm ra động tác chống lại, thế nhưng tốc độ thật sự là quá chậm, tựa như động tác quay chậm trong phim, căn bản không cách nào chống lại trường thối của Na Na.

Thần trí người da trắng đã bị thần công của Na Na cướp đoạt rồi.

Lực lượng Na Na lúc ra đòn cũng không lớn, thế nhưng dưới tình huống không có lực phản kháng cũng đủ đem người da trắng đá bay xuống lôi đài, thân thể người da trắng trên không trung vẽ lên một đạo vòng cung sau đó nặng nề rơi trên mặt đất.

Đầu tiên là một trận vắng vẻ, ngay sau đó bộc phát ra một trận cuồng hô giống như một trận lũ bất ngờ tràn tới.

Mọi người trong nháy mắt dường như quên mất chuyện mình vừa thất thần.

Đau thương, rơi lệ, lo nghĩ, nụ cười đơn thuần, dường như cũng đã rời xa bọn họ, bọn họ chỉ là rơi vào ảo mộng trong khoảng khắc mà thôi.

Nếu như có thể hình dung rõ nhất, trong nháy mắt thất thần đó tựa như một vòng quay của đĩa DVD mà thôi, đây chẳng qua là hành động trong phút chốc, tịnh không ảnh hưởng đến việc gián đoạn tư duy của mọi người, những giọt nước mắt rơi lệ cũng chỉ khiến đoàn người xoa xoa con mắt sau đó lại lập tức điên cuồng thét chói tai.

Người da trắng bị đá bay xuống lôi đài liền lập tức xoay người bật lên, vẻ mặt ảm đạm, hắn không bị thương nặng, thế nhưng hắn đã thua, hắn đã rơi khỏi lôi đài rồi.

Tuy rằng đây là Địa Hạ Hắc Quyền. Thế nhưng hai người cũng có quy tắc để phân thắng thua, thứ nhất chính là đem đối thủ triệt để đáng không gượng dậy nổi. Thứ hai chính là đem đối thủ đánh bật khỏi lôi đài. Truyện được copy tại


/544

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status