Đồ Thần Chi Lộ

Chương 369: Phải về nước

/544


Đây là một cái trạm gác phi thường nguyên thủy, bên đường dùng bao cát xây thành hai cái công sự, mỗi bên một người, trên bao cát có đặt súng máy, bên trong còn có bazooka, có bốn người da đen tay cầm AK47 phụ trách kiểm tra ô tô qua lại, trên người bọn họ đều có bộ đàm, thậm chí Trương Dương còn thấy ở phía sau có cả điện thoại.

Ở giữa, là một cái hàng rào trên gắn đầy đinh, có lẽ là để chống có người xông qua…

Đây là một cái trạm kiểm tra quân sự phi thường tiêu chuẩn, bất quá, tuy nguyên thủy, lại phi thường chuyên nghiệp, binh lính cũng phi thường chuyên nghiệp.

Binh lính mặc là quân phục không có quân hàm, các binh lính này nghiêm túc, hướng Trương Dương chào, Trương Dương mở cửa kính xe, những người lính này thấy mặt Trương Dương đột nhiên trở nên khẩn trương, lại hướng tới Trương Dương chào theo quân lễ.

Ba người khác, cả mấy người nấp sau công sự, cũng hướng tới Trương Dương chào, trong ánh mắt lộ ra vẻ sùng kính.

Hiển nhiên, những người này đều nhận ra Trương Dương.

Trương Dương vắt hết óc nhớ lại đã gặp những người này ở đâu, rất nhanh Trương Dương liền thất bại. Trên thực tế, đại bộ phận người trong thôn trang này đều nhận ra Trương Dương, bởi vì Trương Dương đã ở nơi này một thời gian để thiết kế quy hoạch khu vực này…

Đương nhiên, Trương Dương không có khả năng nhớ rõ từng người một. Trương Dương chỉ có thể theo phép gật gật đầu chào.

Sáu binh lính lập tức động thủ, rất nhanh di chuyển các chướng ngại đi, sau khi Trương Dương rời đi, lập tức có một binh lính chạy đi gọi điện thoại, còn những người khác thì dùng bộ đàm liên hệ.

Xe chậm rãi rời khỏi trạm gác, Trương Dương trong đầu tràn ngập nghi hoặc, tựa hồ nơi này còn cách thôn trang khá xa, sao lại có trạm gác?

Chẳng lẽ A Trạch Lưu Bưu lão nhân bọn họ đã đem phạm vi giám thị mở rộng đến chỗ này rồi?

Nghĩ như vậy, Trương Dương tâm tình đột nhiên trở nên hưng phấn, không biết còn có sự ngạc nhiên nào nữa đây?

Xe địa hình chậm rãi chạy, Trương Dương bắt đầu chú ý đến hoàn cảnh ven đường.

Thay đổi rất lớn, quốc lộ tuy còn đơn giản nhưng chất lượng đã tốt hơn nhiều, đã được trải nhựa bằng phẳng, ven đường còn phủ xanh cây cối, các công trình thủy lợi hai bên đường tựa hồ đã thông suốt, nước lưu động trong các kênh mương, ruộng đất đã được gieo trồng, xa xa nhìn thấy một màu xanh biếc, ngẫu nhiên còn có thể thấy máy đào đang sửa chữa các công trình thủy lợi…

Làm Trương Dương chú ý chính là, ở ven đường còn có trụ điện. Tuy còn chưa có dây điện, chỉ mới là trụ điện trống trơn, nhưng thông qua sự bố trí trụ điện thì việc kéo dây điện cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Biến hóa phi thường lớn!

Dọc theo đường đi, Trương Dương gặp năm trạm gác, người trong trạm gác tựa hồ đều đã nhận được điện thoại, khi xe Trương Dương tới thì đều đứng thẳng người chào, vẻ mặt tôn kính, các chướng ngại đều đã được kéo sang một bên.

Trương Dương phát hiện, các trạm gác càng về sau càng hùng vĩ, không riêng gì bazooka cùng AK47, còn có đại liên, súng cối, xe thiết giáp, đều là trang bị tiêu chuẩn của quân đội.

Mà vị trí của các trạm gác cũng càng ngày càng hiểm yếu, rất nhiều trạm gác xây dựng dựa vào núi, còn có công sự bê tông che chắn, rào chắn không còn bằng gỗ nữa mà bằng bê tông, phải có xe kéo mới di chuyển đi được.

Thấy mấy cái trạm gác này, cảm giác đầu tiên của Trương Dương chính là, quốc lộ này cơ hồ không có khả năng bị quân đội võ trang bình thường chiếm lĩnh, nếu không có vũ khí hạng nặng yểm trợ, thì cho dù áp sát cũng khó.

Mà vũ khí hạng nặng muốn đến chỗ này, thì phải cần thời gian rất dài lâu. Bởi vì, quốc lộ của cả Somali cơ hồ đều đã hỏng, cũng không vì một đoạn quốc lộ nơi này được xây dựng mà tốc độ nhanh hơn.

Huống chi, nếu có quân đội tấn công, chỉ cần đem quốc lộ hủy đi, lập tức sẽ ngăn trở công kích của địch.

Dưới tầng tầng trạm gác phòng ngự này, trên thực tế còn có tác dụng theo dõi, cũng cấp tin tức cho phía sau, giữ quân địch cách xa thôn trang.

Nhìn thấy đồng ruộng sinh cơ bừng bừng, Trương Dương không khỏi cảm thán, lần này đi Nhật Bản gần hai tháng, không thể tưởng được trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, mấy người lão nhân A Trạch cùng Lưu Bưu đã kiến thiết nơi này đến mức này.

Thật ra, Trương Dương không nghĩ tới, tại Somali, sức lao động phi thường rẻ, chỉ cần có tiền, muốn làm gì đều được. Đương nhiên, tại Somali duy nhất thiếu chính là công nhân kỹ thuật cao, ví dụ như thợ xây, thợ mộc, cùng công nhân sửa chữa máy móc..

Cũng may chính là, dân cư trong phạm vi mấy chục cây số cũng đủ thỏa mãn sự an bài của lão nhân, tạm thời còn chưa có xuất hiện hiện tượng thiếu công nhân.

Một số máy móc thiết bị cỡ lớn đều là do các nước khác viện trợ không hoàn lại, chỉ rơi vào tay một số quân phiệt hải tặc, lão nhân bỏ ra một số tiền lớn, rất dễ dàng có được một số máy đào, xe bọc thép…

Xe địa hình thẳng một đường không ngăn trở, ở trên đường ngẫu nhiên gặp được xe cộ cũng đã sớm đậu ở ven đường hướng tới Trương Dương mà chào, hiển nhiên, cả thôn trang đều đã nhận được tin tức Trương Dương trở về.

Từ từ, xe địa hình đã đến trung tâm thôn trang, từ xa xa có thể thấy được, một số kiến lúc lầu cao đã được xây dựng, so với những căn nhà lụp xụp cách đó không xa, có vẻ hết sức hùng vĩ, lưng dựa vào núi có lẽ là khu vực huấn luyện…

Đường vẫn rất tốt, Trương Dương nhớ rõ, nơi hiện tại đang đi lúc trước không thể đi vào mà phải phái người thông báo. Mà hiện tại, đường đã được mở rộng gấp đôi, đường nhựa đen kéo dài tới tận trong làng, ngẫu nhiên vẫn còn đọng lại nước bùn ở trên.

Chung quanh, là một cảnh tượng bận rộn náo nhiệt. Có người đang sửa sang lại đường, có người đang trồng cây cỏ, còn có người đang khuân vác một số thiết bị. Bọn họ, thần thái rất chuyên chú, rất thành kính, không ai nhàn hạ. Tựa hồ có một loại lực lượng tinh thần làm cho bọn họ tự giác lao động…

Xa xa thấy được ba người lão nhân A Trạch Lưu Bưu đang đứng ở đầu thôn trang, sau lưng bọn họ có một đám người da đen, toàn bộ đều mặc vest đen, áo sơmi trắng, giày da đen, còn có cả kính râm đầy phong cách.

Đây là một nghi thức chào mừng long trọng!

Trương Dương không biết, trong khoảng thời gian hắn rời đi, lão nhân cơ hồ mỗi ngày đều tẩy não các thôn dân này, cơ hồ đem Trương Dương hình dung thành sứ giả của Đấng tiên tri Mohammed.

Tóm lại, Trương Dương hiện tại trong mắt dân bản xứ, đã không phải là người, mà là thần.

Lão nhân vận động tạo thần vô cùng thành công, từ ông già tám mươi cho tới đứa trẻ ba tuổi, đều biết Trương Dương là sứ giả do Đấng tiên tri phái đến, để cải thiện cuộc sống bọn họ, lão nhân thay mặt Trương Dương truyền tụng giáo nghĩa, hắn đề xuất phàm là giáo dân thì không phân biệt thị tộc bộ lạc, giai cấp huynh đệ, đều nên liên hợp lại, tiêu trừ huyết thân báo thù, đề xuất cấm bóc lột cho vay nặng lãi, hành thiện đối xử tử tế với người nghèo, mỗi người đều có đất của mình… một loạt các chủ trương cải cách xã hội, đã được quần chúng hạ tầng ủng hộ, điều này làm cho rất nhiều người mất lòng tin đối với xã hội đã trở về.

Giáo lý của lão nhân tại thôn trang vô chính phủ này tràn ngập lực hiệu triệu.

Tóm lại, lão nhân là một nhân viên bán hàng đa cấp xuất sắc, hắn đem giáo lý của Hồi giáo cùng tư tưởng Mao Trạch Đông kết hợp lại với nhau, thần không biết quỷ không hay khiến cho dân bản xứ có cảm giác như đã có một ông chủ để ký thác lòng tin.

Hiện tại, mỗi một người đều vì những lý tưởng hư vô do lão nhân nhồi vào mà phấn đấu…

Đương nhiên, bản thân lão nhân thủy chung cũng không chịu nhận mình là chuyên gia bán hàng đa cấp, lão cho rằng, mình đang truyền bá một loại tinh thần chứ không phải là bán hàng đa cấp. Bất quá, khi lão nhân nói đến mấy cái này, vẻ mặt vô cùng gian trá, thực không ăn nhập gì tới những lý tưởng cao đẹp mà lão nói ra, điều này làm cho Lưu Bưu cùng A Trạch vốn có chút tin tưởng lại thở dài lắc đầu: đây chẳng phải là lừa thần gạt thánh sao?

Sau hơn hai tháng, biến hóa đã rất lớn, thôn trang thiết lập thêm mấy trạm xá, người đi theo Kindness Bull thì người nhà có thể được khám chữa bệnh miễn phí, nếu là người già không có thân nhân, cũng có thể hưởng thụ miễn phí. Đương nhiên, nếu không được miễn phí thì chi phí bỏ ra cũng rất rẻ.

Đây là việc mà lão nhân kiên trì làm, hiệu quả lại tốt đến thần kỳ, chỉ với một hạng mục này đã thu phục toàn bộ dân tại địa phương.

Mà Lưu Bưu cùng A Trạch không nghĩ ra chính là, lão nhân đối với TV lại nghiêm cấm khống chế, trên cơ bản, trong thôn trang chỉ có mấy cái TV vệ tinh công cộng, thôn dân muốn xem TV thì phải tụ tập lại một chỗ mà xem…

Rất nhanh, A Trạch cùng Lưu Bưu hiểu được ý của lão nhân, lập tức đối với lão nhân bội phục sát đất.

Thì ra, đây là một kiểu khống chế tin tức, những gì phát lên TV đều có lựa chọn, cái gì mà tình cảm Hàn Quốc tuyệt đối không có khả năng xuất hiện trên TV, đại bộ phận những gì phát trên TV đều là những truyền thống tập tục tốt đẹp của các quốc gia Ảrập.

Đây là một loại khống chế tinh thần…

Dưới sự tẩy não của lão nhân, mọi thương thuyền tàu chở dầu đi qua Gulf of Aden của Somali đều biến thành sứ giả của ma quỷ, bọn họ cướp đoạt những gì của dân lao động, chúng là người xấu, chúng nên bị sứ giả tiên tri trừng phạt.

Tự nhiên, cướp bóc bắt cóc thương thuyền tàu chở dầu trở thành một loại hành động chính nghĩa, thành sự trừng phạt đối với ma quỷ.

Trên lịch sử, cho tới bây giờ chưa từng có hải tặc cướp bóc quang minh chính đại đến như thế, có được dân tâm như thế, lão nhân chỉ ngắn ngủi trong thời gian hai tháng đã chiếm được.

Thật ra, làm được mấy cái này cũng rất đơn giản, nếu không có kinh tế hùng hậu để cải thiện cuộc sống của dân bản xứ, thì lão nhân có nói đến mấy cũng uổng công, lý luận của lão nhân chỉ là bề ngoài, vẫn cần phải có một căn cơ tốt thì mới có thể phát triển được.

Bất quá, đáng nói rõ chính là, lão nhân chỉ mới là thực hiện một số suy nghĩ của bản thân, nếu chân chính muốn thay đổi bọn họ, thì cần phải có thời gian cùng tiền tài hơn nữa để duy trì…

Đây là một sự giáo hóa trường kỳ, đương nhiên, đối với lão nhân mà nói, cũng là sự tranh đấu trường kỳ.

Lão nhân không vội, lão có thời gian. Hiện tại, lão nhân thực trầm mê vào cái loại hưởng thụ sự truyền bá tinh thần này.

Rất nhiều lúc, lão nhân đắc ý tới mức tự xem mình là sứ giả của Đấng tiên tri Mohammed. Mỗi một lần thấy lão đắc ý đến quên mình như thế, lão bà, Lưu Bưu, cùng A Trạch đều không chút do dự gõ lên đầu lão một cái, làm cho lão thanh tỉnh ra…

Nhìn làn da phơi nắng ngăm đen của Lưu Bưu, còn có vẻ mặt lạnh như băng, trong hai mắt lại lấp lánh sự quan tâm của A Trạch. Trương Dương cảm thấy cảm động, đã xa cách hơn hai tháng, Trương Dương mới phát hiện, không có hai người bọn họ, cuộc sống của hắn ít vui đi rất nhiều.

Ba người không nói gì, chỉ ôm chặt lấy nhau.

Chỉ là một sự im lặng, huynh đệ tình thâm không cần phải nói, đặc biệt là Trương Dương, lại cảm giác được sự ấm áp, hắn rất rõ ràng, gần đây tâm lý biến hóa rất nghiêm trọng, đã đến bước rất nguy hiểm. Tư tưởng trong trí nhớ thủy chung vẫn mạnh mẽ thay đổi hành vi của hắn, có rất nhiều lần Trương Dương đã có ý định lợi dụng Lưu Bưu cùng A Trạch.

Thượng vị giả, là lãnh khốc vô tình.

Thượng vị giả, là giết chóc thiết huyết.

Thượng vị giả, chỉ có ích lợi bản thân, không có bằng hữu…

Trương Dương rất muốn làm một thượng vị giả, rất muốn nhất hô bách ứng, rất muốn giống như trung niên tóc dài kia, phất tay một cái, trăm vạn chiến hạm hóa thành tro bụi…

Nhưng cho Trương Dương lựa chọn, Trương Dương vẫn nguyện ý lựa chọn bằng hữu như Lưu Bưu, A Trạch.

Bằng hữu là gì?

Bằng hữu là có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chia!

Bằng hữu là gì?

Bằng hữu là khi ngươi đến bước đường cùng, sẽ có người đứng ra che chở cho ngươi!

Một nam nhân, nếu không có bằng hữu, đó là một nam nhân thất bại!

Cả đời một nam nhân, có hai thứ không thể thiếu, một là gái, hai là bạn!

"Này này, đừng có như thế chứ? Nơi này còn nhiều người!" Lão nhân thấy ba người ôm cùng một chỗ mà không để ý tới lão, nhất thời bất mãn đi đến bên cạnh Trương Dương nói.

"A… A… đừng… ta có vợ rồi..."

Một tiếng tiếng kêu thảm thiết làm cho người trong thôn trang đều ghé mắt nhìn, mọi người hai mắt hoa lên, cánh tay tráng kiện của Lưu Bưu đã kéo lão nhân vào giữa ba người, ba người ôm chặt lấy lão nhân, thân thể đáng thương gầy trơ xương của lão nhân bị ba đại hán lực lưỡng ép lại, đầu óc choáng váng, hô hấp khó khăn… Bạn đang đọc chuyện tại


/544

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status