”Theo như lời sư thúc tổ nói, đây có phải là.... một loại công pháp?”
”Thức ăn.”
”Thức ăn?? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?”
"Thực vật."
“Thực vật? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?”
”Không phải như vậy!”
Ngọc Ngôn nhíu nhíu mày, chẳng lẽ còn có thiên tài địa bảo nào mà hắn chưa từng nghe qua.
”Là nước uống dành cho nữ tử đến kì kinh nguyệt”
Tử Đan khóe miệng giật giật một cái:
”Theo ý sư thúc tổ có phải là đường đỏ nấu nhuyễn thành nước không?”
Ngọc Ngôn suy nghĩ một chút, gật đầu, thì ra chỉ cần nấu nhuyễn tan ra là được.
”Ngươi có phải có đường đỏ phải không?”
“Không có… Không có.”
Tử Đan ho khan vài tiếng, rồi sau đó mới hồi phục tinh thần lại. Rốt cục buổi tối đặc biệt này sư thúc tổ tới cùng tìm cái này để làm gì? (Thế mà cũng hỏi, không làm chuyện kia thì còn là cái gì nữa (-“-))
”Nhưng mà, nếu như sư thúc tổ cần dùng gấp, đệ tử có thể phân phó người đi lấy… ngày mai có thể đưa cho sư thúc tổ.”
“Ừm.”
Ngọc Ngôn mặt vẫn lạnh như băng, không có biểu tình gì, tùy ý gật đầu một cái, đồng ý với đề xuất của đối phương, sau đó hài lòng rời đi. Mới bước ra vài bước, lại như nhớ ra điều gì, lại quay đầu lại lần nữa. Hắn nghiêm trang hỏi:
”Người thử nói xem, nữ tử thời kì kinh nguyệt ngoài trừ muốn uống đường đỏ, thì còn phải chú ý điều gì nữa không?”
“A?!”
(@
”Thức ăn.”
”Thức ăn?? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?”
"Thực vật."
“Thực vật? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?”
”Không phải như vậy!”
Ngọc Ngôn nhíu nhíu mày, chẳng lẽ còn có thiên tài địa bảo nào mà hắn chưa từng nghe qua.
”Là nước uống dành cho nữ tử đến kì kinh nguyệt”
Tử Đan khóe miệng giật giật một cái:
”Theo ý sư thúc tổ có phải là đường đỏ nấu nhuyễn thành nước không?”
Ngọc Ngôn suy nghĩ một chút, gật đầu, thì ra chỉ cần nấu nhuyễn tan ra là được.
”Ngươi có phải có đường đỏ phải không?”
“Không có… Không có.”
Tử Đan ho khan vài tiếng, rồi sau đó mới hồi phục tinh thần lại. Rốt cục buổi tối đặc biệt này sư thúc tổ tới cùng tìm cái này để làm gì? (Thế mà cũng hỏi, không làm chuyện kia thì còn là cái gì nữa (-“-))
”Nhưng mà, nếu như sư thúc tổ cần dùng gấp, đệ tử có thể phân phó người đi lấy… ngày mai có thể đưa cho sư thúc tổ.”
“Ừm.”
Ngọc Ngôn mặt vẫn lạnh như băng, không có biểu tình gì, tùy ý gật đầu một cái, đồng ý với đề xuất của đối phương, sau đó hài lòng rời đi. Mới bước ra vài bước, lại như nhớ ra điều gì, lại quay đầu lại lần nữa. Hắn nghiêm trang hỏi:
”Người thử nói xem, nữ tử thời kì kinh nguyệt ngoài trừ muốn uống đường đỏ, thì còn phải chú ý điều gì nữa không?”
“A?!”
(@
/66
|