Thời gian thấm thoát, thoắt cái ba năm đã trôi qua.
Hôm nay, tiểu Thần tiểu Mộng đã đạt ba tuổi rưỡi, cả hai nhóc đều chưa hiểu lắm về tu luyện, càng không chú tâm tu luyện nhưng đã có tu vi Ngưng Khí viên mãn, hơn nữa còn là Ngưng Khí tầng mười ngưng tụ được mười hạt linh khí trong đan điền.
Đây chính là lợi ích của việc thừa hưởng những đặc tính tốt từ cha mẹ và được đích thân Tinh Tử bồi dưỡng, điều kiện tu luyện của hai nhóc phải nói là nhất đẳng Nhân Giới, thậm chí đem ra so sánh với đãi ngộ của vài tông môn ở Thiên Giới cũng không kém bao nhiêu.
Trong sân Lâm gia, Tiểu Thần đang chơi đùa bỗng chạy tới bên cạnh Lâm Phong chớp chớp đôi mắt sáng nói:
-Cha, con có cảm giác sắp đột phá Trúc Cơ rồi.
Tiểu Mộng lật đật chạy theo sau nói:
-Con cũng vậy.
Trông thấy hài tử ganh đua nhau một cách ngây ngô đáng yêu, Lâm Phong vươn tay xoa đầu hai nhóc một cách cưng chiều cười nói:
-Hai con dựa theo công pháp cha truyền đột phá là được, những cái khác cứ để cha lo.
Tiểu Thần, tiểu Mộng đồng thời gật đầu:
-Dạ.
Sau đó, hai đứa nhóc chạy ra giữa sân rộng ngồi xuống, song chưởng đối nhau, dựa theo tình cảnh này hai nhóc đang muốn song song đột phá.
Trên lí thuyết muốn đột phá Hoàn Mỹ Trúc Cơ cần một sự kích thích cực mạnh làm chất xúc tác thúc đẩy chất biến và nguy hiểm cực lớn, mặc kệ tư chất của ngươi tốt bao nhiêu đến thời khắc đột phá Hoàn Mỹ Trúc Cơ liền không ai dám chắc chắn điều gì.
Ngay cả ở thời thượng cổ thiên tài vô số cũng không có mấy người đạt được thành tựu Hoàn Mỹ Trúc Cơ đã chứng minh vấn đề này.
Đã như vậy tại sao Lâm Phong lại để tiểu Thần tiểu Mộng cùng lúc đột phá đâu? Chẳng lẽ hai người đột phá lại dễ hơn một người đột phá sao?
Đáp án là… đúng vậy.
Nếu chỉ có một mình tiểu Thần hoặc tiểu Mộng thì Lâm Phong sẽ không để hài tử mạo hiểm đi theo con đường Hoàn Mỹ Trúc Cơ ở độ tuổi ba tuổi rưỡi vì tố chất thân thể của trẻ con quá yếu ớt, tính toán tỉ lệ thành công rất nhỏ gần như bằng không.
Nhưng hai nhóc cùng nhau đột phá lại là một chuyện khác, dựa vào thể chất đặc thù của hai nhóc chỉ cần làm đúng các bước hỗ trợ lẫn nhau sẽ giảm thiểu nguy hiểm tới mức tối đa, cho dù trường hợp xấu nhất xảy ra Lâm Phong vẫn có thể cứu chữa kịp thời.
Tuy nhiên cái giá phải trả là nhu cầu đột phá gia tăng gấp bội, một mình Lâm Phong khẳng định không đáp ứng nổi.
Bất quá Lâm Phong không chỉ hành động một mình, Lâm Phong phất tay ném ra hai viên cực phẩm linh thạch lo liệu mảng linh khí cần thiết cho đột phá còn Vũ Ngưng giúp Hiên Phượng lợi dụng Tinh Tử Chi Uy dồn quy tắc về chỗ tiểu Thần tiểu Mộng.
Linh khí dày đặc, quy tắc rõ ràng, hai yếu tố quan trọng nhất trợ giúp đột phá đều có đủ.
Từng giây trôi qua, khí thế trên người tiểu Thần và tiểu Mộng càng lúc càng bành trướng, hai cột khí tức khủng bố một nóng bỏng một lạnh lẽo tràn ra từ hai thân hình nhỏ nhắn phóng lên trời cao giống tạo thành hỏa long thủy long uốn lượn, thanh thế cực kì kinh người.
-Rống….
Song long quấn lấy nhau rống lên một tiếng, lực lượng ẩn chứa trong tiếng rống không mạnh nhưng lại tràn đầy tôn nghiêm như Vương giả nổi giận, không ít người nghe thấy đều không nhịn được xúc động muốn quỳ xuống triều bái thần phục.
Tiếp đó, song long mở miệng điên cuồng hút lấy linh khí tinh thuần càng ngày càng biến chân thực hơn.
Hơn mười phút sau, song long sống động như thật bỗng tách ra cuộn thân thể to lớn thành một đoàn, hỏa long hóa thành mặt trời, băng long hóa thành mặt trăng, nhất nhật nhất nguyệt phân biệt treo lơ lửng trên đỉnh đầu hai đứa nhỏ.
Ngay lập tức, tiểu Thần, tiểu Mộng bắt quyết hét lên:
-Nhật Nguyệt Đồng Huy, Đạo Đài Hiện.
Hai âm thanh trong trẻo non nớt vừa dứt, mặt trời mặt trăng bộc phát uy năng đẩy lui quy tắc bốn phía đem tới cảm giác giống như xung quanh hai nhóc là một thế giới riêng biệt không chịu tác động bởi quy tắc xung quanh, trong thế giới đó chỉ có hai nhóc và nhất nhật nhất nguyêt.
Lại qua thêm ba mươi giây nhất nhật nhất nguyệt dần dần thu nhỏ chuẩn xác rớt vào lòng bàn tay tiểu Thần, tiểu Mộng, hai nhóc không chút do dự nuốt luôn mặt trời mặt trăng tí hon vào bụng.
Thôn dương, phệ nguyệt, một chí dương, một chí hàn, hai loại khí tức đối lập không ngừng chạy qua chạy lại trong kinh mạch tiểu Thần và tiểu Mộng, xảo diệu chúng nó dung hợp lẫn nhau tạo thành một loại lực lựng rất tương đồng với Thần Đồng Chi Lực của Lâm Phong.
Tại đan điền hai nhóc, mười hạt linh khí tương ứng lấy mặt trời mặt trăng làm trung tâm không ngừng quay tròn, không ngừng tan ra dung nhập vào mặt trời mặt trăng, đến cuối cùng mặt trời mặt trăng trở thành căn cơ thuận lợi hóa thành hai tòa đạo đài.
Hoàn Mỹ Trúc Cơ, thành.
-Ùng… ùng… ùng…
Hoàn Mỹ Trúc Cơ ra đời, Thiên Đạo lập tức tái hiện thiên kiếp giống năm xưa Lâm Phong đột phá, lôi vân vần vũ khắp thương khung.
Bất quá từ phạm vi lẫn uy lực của đợt thiên kiếp này không khoa trương như ngày trước, thậm chí nói là yếu ớt không thể so sánh cũng không quá, dù sao Lâm Phong đột phá là Thiên Tuyệt Trúc Cơ cao cấp hơn Hoàn Mỹ Trúc Cơ rất nhiều.
Có điều song trọng lôi kiếp Hoàn Mỹ Trúc Cơ đối với hai nhóc tiểu Thần tiểu Mộng đã rất khó tiêu rồi, nếu không có người trợ giúp chắc chắn hai nhóc sẽ độ kiếp thất bại.
Đáng tiếc cho Thiên Đạo thế giới này không có nếu, Lâm Phong xuất ra Đệ Thập Trùng Thiên đẩy khí thế lên cực hạn liếc mắt về phía lôi kiếp quát:
-Cút.
Một từ “cút” đơn giản thô bạo lại mang theo ý tứ rất rõ ràng, Thiên Đạo trọng thương không quản được con của hắn.
-….
Cũng không biết Thiên Đạo không muốn tiêu hao sức lực hay Đệ Thập Trùng Thiên che đậy được khí tức Hoàn Mỹ Trúc Cơ mà lôi kiếp… thật sự “cút”, lôi vân chưa kịp tích tụ đánh xuống phát nào đã nhanh chóng thối lui trả lại bầu trời trong xanh.
Không phải chịu sét đánh, tiểu Thần đương nhiên rất vui vẻ phóng tới Lâm Phong nói:
-Cha thật oai phong.
Tiểu Mộng hai lần bị giành lời thoại tỏ vẻ không vui nói:
-Cái này còn cần ca nói sao, cha oai phong là chuyện ai cũng biết a.
Nói rồi tiểu Mộng quay sang lễ phép cúi đầu với Hiên Phượng, Vũ Ngưng:
-Con cám ơn mẹ Hiên và mẹ Vũ Ngưng.
Hiên Phượng và Vũ Ngưng đều biết “mẹ” ở đây chỉ là mẹ nuôi, trên thực tế từ lúc biết nói tiểu Thần và tiểu Mộng nhận cả hai nàng lẫn Thái Phiêu Phiêu là mẹ nuôi do ai ai cũng rất thân thuộc, nhưng mỗi lần các nàng nghe gọi mẹ vẫn rất sung sướng cười đáp lại:
-Tiểu Mộng thật ngoan.
…………
Lại qua ba tháng, trong lúc mọi chuyện đang yên ổn, đột nhiên có một âm thanh xa lạ đầy kiêu ngạo vang vọng khắp bầu trời Ngũ Hành Tinh:
-Bổn sứ giả đích thân đến, Ngũ Hành Tử là kẻ nào, mau ra tiếp đón.
Tại Lâm gia, Hiên Phượng bị người lạ chỉ đích danh khẽ nhíu mày, qua một phen cảm nhận nàng hướng về Lâm Phong hỏi:
-Lai giả bất thiện, người đến là Vấn Đạo viên mãn, xử lí thế nào đây?
Lâm Phong nhún vai nói:
-Nếu ta đoán không lầm tên kia được phái tới từ Thăng Thiên Chi Địa, ra xem một chút đi.
Một lát sau….
Hiên Phượng cùng Lâm Phong lăng không đứng đối diện với một nam tử mặc tử bào, khuôn mặt tuấn lãng, thân hình cao ráo, khí chất cuồng ngạo tương đối hấp dẫn, điểm trừ duy nhất là đôi mắt sắc lẹm đại biểu cho loại người thường xuyên coi trời bằng vung.
Người nọ thấy Hiên Phượng không triệt tiêu tầng bảo hộ Ngũ Hành Tinh, càng không nói lời nào liền nhíu mày chất vấn:
-Còn không mau mở cửa báo tên?
Hiên Phượng vốn không thích những kẻ hống hách, người kia hết lần này tới lần khác đảo khách thành chủ lên mặt nên nàng cũng không thèm khách khí nói:
-Ngươi là cái thá gì?
Có lẽ do quá tức giận, người nọ cuồng tiếu:
-Tốt, tốt, bản sứ giả đã cho ngươi một cơ hội ngươi lại không biết nắm bắt, đừng trách ta vô tình rồi.
Ngay lúc bầu không khí khẩn trương muốn bùng nổ, Lâm Phong bỗng đứng ra nói lời hòa giải:
-Đạo hữu đừng nóng, Ngũ Hành Tinh vừa ra Tinh Tử không lâu đương nhiên chúng ta phải đề phòng, đổi lại là đạo hữu có mở cửa cho người lạ vào nhà hay không? Nếu không hay là chúng ta giới thiệu thân phận một phen, dĩ hòa vi quý a.
-Ta gọi Lâm Phong, phụ tá của Tinh Tử đại nhân, còn nàng là Hiên Phượng, Ngũ Hành Tử.
Nghe Lâm Phong nói chuyện tương đối chừng mực, người nọ hơi hòa hoãn lại một chút hừ lạnh nói:
-Bản sứ giả phụng mệnh Môn Chủ đến ban chiếu cáo.
Tuy không rõ lắm chiếu cáo cái gì, nhưng đối phương chịu phối hợp trả lời Lâm Phong cũng không muốn lớn chuyện ra hiệu cho Hiên Phượng mở ra tầng bảo hộ, ít nhất Lâm Phong chưa muốn hoàn toàn trở mặt với Thăng Thiên Chi Địa, đợi người ta truyền tin xong rời đi là được.
Tiếp đó ba người không về Lâm gia mà đi đến trung tâm Thủy Quốc, trên đường đi Lâm Phong biết người nọ gọi Tư Nguyên Chương, sứ giả ngũ tinh trong số chín cấp bậc sứ giả ở Thăng Thiên Chi Địa, mỗi khi xuất hiện một Tinh Cầu tân tấn sẽ có sứ giả đến thông báo vài vấn đề.
Ngồi tại đại điện xa hoa nhất Thủy Quốc, Tư Nguyên Chương lấy ra một đồ vật hình dáng tương tự la bàn, có điều phía trên không có kim mà thay vào đó là những văn tự kì lạ thoạt nhìn rất huyền diệu.
Tư Nguyên Chương nhìn la bàn một hồi khinh thường nói:
-Gần bốn năm chỉ ra được sáu Vấn Đạo, các ngươi làm ta quá thất vọng.
Nghe vậy Lâm Phong hiểu ngay cái la bàn kia có tác dụng tra xét rất khủng bố, bởi vì đúng như Tư Nguyên Chương nói trong thời gian qua trừ Hiên Phượng chỉ có thêm năm tên lão tổ Ngũ Đại Đế Quốc đột phá lên Vấn Đạo trong khi đây là thời điểm dễ đột phá nhất.
So sánh như thế thì Ngũ Hành Tinh kém Tinh Cầu khác rất nhiều.
Bất quá cũng không trách được, dù sao nội chiến ở Ngũ Hành Tinh quá nhiều, mỗi một thế hệ hầu như chỉ có năm Hợp Thể viên mãn đương nhiên không thể một lúc nhảy ra nhiều Vấn Đạo rồi, có lẽ đợi thêm mười mấy năm nữa mới may ra ổn định nổi.
Hiên Phượng càng lúc càng chán ghét Tư Nguyên Chương lạnh nhạt nói:
-Có bao nhiêu Vấn Đạo là chuyện nội bộ Ngũ Hành Tinh, người làm sứ giả như ngươi không khỏi vươn tay quá rộng đi?
Tư Nguyên Chương bực bội nói:
-Thu hồi kiêu ngạo của ngươi, trước mặt ta một Tinh Tử tân tấn như ngươi chẳng là cái quái gì hết, nếu không phải Môn Chủ có chỗ dùng ta đã một tát đập ngươi thành cặn bã, ngươi có tin hay không?
Hiên Phượng đang tính đáp trả thì nhận được ánh mắt của Lâm Phong đành hậm hực nói:
-Không biết sứ giả đại nhân muốn thông báo chuyện gì?
Hiên Phượng xuống nước, Tư Nguyên Chương cũng nói thẳng:
-Năm mươi năm nữa Thăng Thiên Chi Môn sẽ mở ra, đến lúc đó những Tinh Cầu tồn tại Vấn Đạo tu sĩ đều có tư cách đến tranh giành danh ngạch Thăng Thiên. Ngũ Hành Tinh là Tinh Cầu tân tấn, ở đây ta có một bản hướng dẫn xây dựng truyền tống trận đến Thăng Thiên Chi Môn, các ngươi cứ theo đó mà làm.
-Ngoài ra lần này Nhân Giới có xuất hiện một chút ngoài ý muốn, mười năm gần đây Ma Tộc lẻn vào Nhân Giới rất nhiều, đặc biệt là ở biên giới các Tinh Vực nên Môn Chủ đưa ra lời kêu gọi Vấn Đạo khắp nơi chém giết Ma Tộc, ai giết được nhiều sẽ được đặc cách Thăng Thiên.
Hóa ra là vậy, chẳng trách kẻ có thân phận cao quý như "sứ giả" lại mấy lần kiềm chế nộ hỏa không ra tay, xem ra vấn đề Ma Tộc xâm lấn khá nghiêm trọng. Bất quá dù thật đánh nhau Hiên Phượng cũng không sợ, nàng tiếp nhận bản hướng dẫn xây dựng truyền tống trận tỏ ý trục khách nói:
-Ồ, sứ giả đại nhân đi đường từ xa chắc đã mệt rồi, đại nhân nên sớm trở về a.
Kì thực không cần Hiên Phượng trục khách Tư Nguyên Chương cũng không muốn ở lại nơi cùi bắp này, nhưng Tư Nguyên Chương rất hiếu kì hỏi:
-Không vội. Chuyện công đã xong bây giờ tới chuyện tư, ba tháng trước ở chỗ này xuất hiện lôi kiếp là có chuyện gì xảy ra?
Hôm nay, tiểu Thần tiểu Mộng đã đạt ba tuổi rưỡi, cả hai nhóc đều chưa hiểu lắm về tu luyện, càng không chú tâm tu luyện nhưng đã có tu vi Ngưng Khí viên mãn, hơn nữa còn là Ngưng Khí tầng mười ngưng tụ được mười hạt linh khí trong đan điền.
Đây chính là lợi ích của việc thừa hưởng những đặc tính tốt từ cha mẹ và được đích thân Tinh Tử bồi dưỡng, điều kiện tu luyện của hai nhóc phải nói là nhất đẳng Nhân Giới, thậm chí đem ra so sánh với đãi ngộ của vài tông môn ở Thiên Giới cũng không kém bao nhiêu.
Trong sân Lâm gia, Tiểu Thần đang chơi đùa bỗng chạy tới bên cạnh Lâm Phong chớp chớp đôi mắt sáng nói:
-Cha, con có cảm giác sắp đột phá Trúc Cơ rồi.
Tiểu Mộng lật đật chạy theo sau nói:
-Con cũng vậy.
Trông thấy hài tử ganh đua nhau một cách ngây ngô đáng yêu, Lâm Phong vươn tay xoa đầu hai nhóc một cách cưng chiều cười nói:
-Hai con dựa theo công pháp cha truyền đột phá là được, những cái khác cứ để cha lo.
Tiểu Thần, tiểu Mộng đồng thời gật đầu:
-Dạ.
Sau đó, hai đứa nhóc chạy ra giữa sân rộng ngồi xuống, song chưởng đối nhau, dựa theo tình cảnh này hai nhóc đang muốn song song đột phá.
Trên lí thuyết muốn đột phá Hoàn Mỹ Trúc Cơ cần một sự kích thích cực mạnh làm chất xúc tác thúc đẩy chất biến và nguy hiểm cực lớn, mặc kệ tư chất của ngươi tốt bao nhiêu đến thời khắc đột phá Hoàn Mỹ Trúc Cơ liền không ai dám chắc chắn điều gì.
Ngay cả ở thời thượng cổ thiên tài vô số cũng không có mấy người đạt được thành tựu Hoàn Mỹ Trúc Cơ đã chứng minh vấn đề này.
Đã như vậy tại sao Lâm Phong lại để tiểu Thần tiểu Mộng cùng lúc đột phá đâu? Chẳng lẽ hai người đột phá lại dễ hơn một người đột phá sao?
Đáp án là… đúng vậy.
Nếu chỉ có một mình tiểu Thần hoặc tiểu Mộng thì Lâm Phong sẽ không để hài tử mạo hiểm đi theo con đường Hoàn Mỹ Trúc Cơ ở độ tuổi ba tuổi rưỡi vì tố chất thân thể của trẻ con quá yếu ớt, tính toán tỉ lệ thành công rất nhỏ gần như bằng không.
Nhưng hai nhóc cùng nhau đột phá lại là một chuyện khác, dựa vào thể chất đặc thù của hai nhóc chỉ cần làm đúng các bước hỗ trợ lẫn nhau sẽ giảm thiểu nguy hiểm tới mức tối đa, cho dù trường hợp xấu nhất xảy ra Lâm Phong vẫn có thể cứu chữa kịp thời.
Tuy nhiên cái giá phải trả là nhu cầu đột phá gia tăng gấp bội, một mình Lâm Phong khẳng định không đáp ứng nổi.
Bất quá Lâm Phong không chỉ hành động một mình, Lâm Phong phất tay ném ra hai viên cực phẩm linh thạch lo liệu mảng linh khí cần thiết cho đột phá còn Vũ Ngưng giúp Hiên Phượng lợi dụng Tinh Tử Chi Uy dồn quy tắc về chỗ tiểu Thần tiểu Mộng.
Linh khí dày đặc, quy tắc rõ ràng, hai yếu tố quan trọng nhất trợ giúp đột phá đều có đủ.
Từng giây trôi qua, khí thế trên người tiểu Thần và tiểu Mộng càng lúc càng bành trướng, hai cột khí tức khủng bố một nóng bỏng một lạnh lẽo tràn ra từ hai thân hình nhỏ nhắn phóng lên trời cao giống tạo thành hỏa long thủy long uốn lượn, thanh thế cực kì kinh người.
-Rống….
Song long quấn lấy nhau rống lên một tiếng, lực lượng ẩn chứa trong tiếng rống không mạnh nhưng lại tràn đầy tôn nghiêm như Vương giả nổi giận, không ít người nghe thấy đều không nhịn được xúc động muốn quỳ xuống triều bái thần phục.
Tiếp đó, song long mở miệng điên cuồng hút lấy linh khí tinh thuần càng ngày càng biến chân thực hơn.
Hơn mười phút sau, song long sống động như thật bỗng tách ra cuộn thân thể to lớn thành một đoàn, hỏa long hóa thành mặt trời, băng long hóa thành mặt trăng, nhất nhật nhất nguyệt phân biệt treo lơ lửng trên đỉnh đầu hai đứa nhỏ.
Ngay lập tức, tiểu Thần, tiểu Mộng bắt quyết hét lên:
-Nhật Nguyệt Đồng Huy, Đạo Đài Hiện.
Hai âm thanh trong trẻo non nớt vừa dứt, mặt trời mặt trăng bộc phát uy năng đẩy lui quy tắc bốn phía đem tới cảm giác giống như xung quanh hai nhóc là một thế giới riêng biệt không chịu tác động bởi quy tắc xung quanh, trong thế giới đó chỉ có hai nhóc và nhất nhật nhất nguyêt.
Lại qua thêm ba mươi giây nhất nhật nhất nguyệt dần dần thu nhỏ chuẩn xác rớt vào lòng bàn tay tiểu Thần, tiểu Mộng, hai nhóc không chút do dự nuốt luôn mặt trời mặt trăng tí hon vào bụng.
Thôn dương, phệ nguyệt, một chí dương, một chí hàn, hai loại khí tức đối lập không ngừng chạy qua chạy lại trong kinh mạch tiểu Thần và tiểu Mộng, xảo diệu chúng nó dung hợp lẫn nhau tạo thành một loại lực lựng rất tương đồng với Thần Đồng Chi Lực của Lâm Phong.
Tại đan điền hai nhóc, mười hạt linh khí tương ứng lấy mặt trời mặt trăng làm trung tâm không ngừng quay tròn, không ngừng tan ra dung nhập vào mặt trời mặt trăng, đến cuối cùng mặt trời mặt trăng trở thành căn cơ thuận lợi hóa thành hai tòa đạo đài.
Hoàn Mỹ Trúc Cơ, thành.
-Ùng… ùng… ùng…
Hoàn Mỹ Trúc Cơ ra đời, Thiên Đạo lập tức tái hiện thiên kiếp giống năm xưa Lâm Phong đột phá, lôi vân vần vũ khắp thương khung.
Bất quá từ phạm vi lẫn uy lực của đợt thiên kiếp này không khoa trương như ngày trước, thậm chí nói là yếu ớt không thể so sánh cũng không quá, dù sao Lâm Phong đột phá là Thiên Tuyệt Trúc Cơ cao cấp hơn Hoàn Mỹ Trúc Cơ rất nhiều.
Có điều song trọng lôi kiếp Hoàn Mỹ Trúc Cơ đối với hai nhóc tiểu Thần tiểu Mộng đã rất khó tiêu rồi, nếu không có người trợ giúp chắc chắn hai nhóc sẽ độ kiếp thất bại.
Đáng tiếc cho Thiên Đạo thế giới này không có nếu, Lâm Phong xuất ra Đệ Thập Trùng Thiên đẩy khí thế lên cực hạn liếc mắt về phía lôi kiếp quát:
-Cút.
Một từ “cút” đơn giản thô bạo lại mang theo ý tứ rất rõ ràng, Thiên Đạo trọng thương không quản được con của hắn.
-….
Cũng không biết Thiên Đạo không muốn tiêu hao sức lực hay Đệ Thập Trùng Thiên che đậy được khí tức Hoàn Mỹ Trúc Cơ mà lôi kiếp… thật sự “cút”, lôi vân chưa kịp tích tụ đánh xuống phát nào đã nhanh chóng thối lui trả lại bầu trời trong xanh.
Không phải chịu sét đánh, tiểu Thần đương nhiên rất vui vẻ phóng tới Lâm Phong nói:
-Cha thật oai phong.
Tiểu Mộng hai lần bị giành lời thoại tỏ vẻ không vui nói:
-Cái này còn cần ca nói sao, cha oai phong là chuyện ai cũng biết a.
Nói rồi tiểu Mộng quay sang lễ phép cúi đầu với Hiên Phượng, Vũ Ngưng:
-Con cám ơn mẹ Hiên và mẹ Vũ Ngưng.
Hiên Phượng và Vũ Ngưng đều biết “mẹ” ở đây chỉ là mẹ nuôi, trên thực tế từ lúc biết nói tiểu Thần và tiểu Mộng nhận cả hai nàng lẫn Thái Phiêu Phiêu là mẹ nuôi do ai ai cũng rất thân thuộc, nhưng mỗi lần các nàng nghe gọi mẹ vẫn rất sung sướng cười đáp lại:
-Tiểu Mộng thật ngoan.
…………
Lại qua ba tháng, trong lúc mọi chuyện đang yên ổn, đột nhiên có một âm thanh xa lạ đầy kiêu ngạo vang vọng khắp bầu trời Ngũ Hành Tinh:
-Bổn sứ giả đích thân đến, Ngũ Hành Tử là kẻ nào, mau ra tiếp đón.
Tại Lâm gia, Hiên Phượng bị người lạ chỉ đích danh khẽ nhíu mày, qua một phen cảm nhận nàng hướng về Lâm Phong hỏi:
-Lai giả bất thiện, người đến là Vấn Đạo viên mãn, xử lí thế nào đây?
Lâm Phong nhún vai nói:
-Nếu ta đoán không lầm tên kia được phái tới từ Thăng Thiên Chi Địa, ra xem một chút đi.
Một lát sau….
Hiên Phượng cùng Lâm Phong lăng không đứng đối diện với một nam tử mặc tử bào, khuôn mặt tuấn lãng, thân hình cao ráo, khí chất cuồng ngạo tương đối hấp dẫn, điểm trừ duy nhất là đôi mắt sắc lẹm đại biểu cho loại người thường xuyên coi trời bằng vung.
Người nọ thấy Hiên Phượng không triệt tiêu tầng bảo hộ Ngũ Hành Tinh, càng không nói lời nào liền nhíu mày chất vấn:
-Còn không mau mở cửa báo tên?
Hiên Phượng vốn không thích những kẻ hống hách, người kia hết lần này tới lần khác đảo khách thành chủ lên mặt nên nàng cũng không thèm khách khí nói:
-Ngươi là cái thá gì?
Có lẽ do quá tức giận, người nọ cuồng tiếu:
-Tốt, tốt, bản sứ giả đã cho ngươi một cơ hội ngươi lại không biết nắm bắt, đừng trách ta vô tình rồi.
Ngay lúc bầu không khí khẩn trương muốn bùng nổ, Lâm Phong bỗng đứng ra nói lời hòa giải:
-Đạo hữu đừng nóng, Ngũ Hành Tinh vừa ra Tinh Tử không lâu đương nhiên chúng ta phải đề phòng, đổi lại là đạo hữu có mở cửa cho người lạ vào nhà hay không? Nếu không hay là chúng ta giới thiệu thân phận một phen, dĩ hòa vi quý a.
-Ta gọi Lâm Phong, phụ tá của Tinh Tử đại nhân, còn nàng là Hiên Phượng, Ngũ Hành Tử.
Nghe Lâm Phong nói chuyện tương đối chừng mực, người nọ hơi hòa hoãn lại một chút hừ lạnh nói:
-Bản sứ giả phụng mệnh Môn Chủ đến ban chiếu cáo.
Tuy không rõ lắm chiếu cáo cái gì, nhưng đối phương chịu phối hợp trả lời Lâm Phong cũng không muốn lớn chuyện ra hiệu cho Hiên Phượng mở ra tầng bảo hộ, ít nhất Lâm Phong chưa muốn hoàn toàn trở mặt với Thăng Thiên Chi Địa, đợi người ta truyền tin xong rời đi là được.
Tiếp đó ba người không về Lâm gia mà đi đến trung tâm Thủy Quốc, trên đường đi Lâm Phong biết người nọ gọi Tư Nguyên Chương, sứ giả ngũ tinh trong số chín cấp bậc sứ giả ở Thăng Thiên Chi Địa, mỗi khi xuất hiện một Tinh Cầu tân tấn sẽ có sứ giả đến thông báo vài vấn đề.
Ngồi tại đại điện xa hoa nhất Thủy Quốc, Tư Nguyên Chương lấy ra một đồ vật hình dáng tương tự la bàn, có điều phía trên không có kim mà thay vào đó là những văn tự kì lạ thoạt nhìn rất huyền diệu.
Tư Nguyên Chương nhìn la bàn một hồi khinh thường nói:
-Gần bốn năm chỉ ra được sáu Vấn Đạo, các ngươi làm ta quá thất vọng.
Nghe vậy Lâm Phong hiểu ngay cái la bàn kia có tác dụng tra xét rất khủng bố, bởi vì đúng như Tư Nguyên Chương nói trong thời gian qua trừ Hiên Phượng chỉ có thêm năm tên lão tổ Ngũ Đại Đế Quốc đột phá lên Vấn Đạo trong khi đây là thời điểm dễ đột phá nhất.
So sánh như thế thì Ngũ Hành Tinh kém Tinh Cầu khác rất nhiều.
Bất quá cũng không trách được, dù sao nội chiến ở Ngũ Hành Tinh quá nhiều, mỗi một thế hệ hầu như chỉ có năm Hợp Thể viên mãn đương nhiên không thể một lúc nhảy ra nhiều Vấn Đạo rồi, có lẽ đợi thêm mười mấy năm nữa mới may ra ổn định nổi.
Hiên Phượng càng lúc càng chán ghét Tư Nguyên Chương lạnh nhạt nói:
-Có bao nhiêu Vấn Đạo là chuyện nội bộ Ngũ Hành Tinh, người làm sứ giả như ngươi không khỏi vươn tay quá rộng đi?
Tư Nguyên Chương bực bội nói:
-Thu hồi kiêu ngạo của ngươi, trước mặt ta một Tinh Tử tân tấn như ngươi chẳng là cái quái gì hết, nếu không phải Môn Chủ có chỗ dùng ta đã một tát đập ngươi thành cặn bã, ngươi có tin hay không?
Hiên Phượng đang tính đáp trả thì nhận được ánh mắt của Lâm Phong đành hậm hực nói:
-Không biết sứ giả đại nhân muốn thông báo chuyện gì?
Hiên Phượng xuống nước, Tư Nguyên Chương cũng nói thẳng:
-Năm mươi năm nữa Thăng Thiên Chi Môn sẽ mở ra, đến lúc đó những Tinh Cầu tồn tại Vấn Đạo tu sĩ đều có tư cách đến tranh giành danh ngạch Thăng Thiên. Ngũ Hành Tinh là Tinh Cầu tân tấn, ở đây ta có một bản hướng dẫn xây dựng truyền tống trận đến Thăng Thiên Chi Môn, các ngươi cứ theo đó mà làm.
-Ngoài ra lần này Nhân Giới có xuất hiện một chút ngoài ý muốn, mười năm gần đây Ma Tộc lẻn vào Nhân Giới rất nhiều, đặc biệt là ở biên giới các Tinh Vực nên Môn Chủ đưa ra lời kêu gọi Vấn Đạo khắp nơi chém giết Ma Tộc, ai giết được nhiều sẽ được đặc cách Thăng Thiên.
Hóa ra là vậy, chẳng trách kẻ có thân phận cao quý như "sứ giả" lại mấy lần kiềm chế nộ hỏa không ra tay, xem ra vấn đề Ma Tộc xâm lấn khá nghiêm trọng. Bất quá dù thật đánh nhau Hiên Phượng cũng không sợ, nàng tiếp nhận bản hướng dẫn xây dựng truyền tống trận tỏ ý trục khách nói:
-Ồ, sứ giả đại nhân đi đường từ xa chắc đã mệt rồi, đại nhân nên sớm trở về a.
Kì thực không cần Hiên Phượng trục khách Tư Nguyên Chương cũng không muốn ở lại nơi cùi bắp này, nhưng Tư Nguyên Chương rất hiếu kì hỏi:
-Không vội. Chuyện công đã xong bây giờ tới chuyện tư, ba tháng trước ở chỗ này xuất hiện lôi kiếp là có chuyện gì xảy ra?
/470
|