Hiện tại đã là một tháng từ ngày Lâm Phong ban ra nhiệm vụ đặc biệt, toàn bộ mười người đội do thám đã được phân tán ra khắp nơi hòng điều tra về Hắc Ám đế quốc, chỉ có Miêu Thành ở lại đề phòng bất trắc nhưng vẫn chưa có tin tức gì báo lại.
Vì tránh để bị phát hiện nên Lâm Phong nói rằng nếu không có tin tức quan trọng thì không cần truyền về, đồng thời cũng không có thiết bị định vị trên người của đội do thám nhưng một tháng trôi qua mà một tin tức cũng không có khiến mọi người đều trầm tư lo lắng.
May mắn là trong một tháng này không có tin tức nhưng cũng không có dấu hiệu người nào dùng boom để tự sát, Lâm Phong tin chắc mười người này đều vẫn còn sống sót vì boom của đội do thám có thiết bị kích nổ được kết nối trực tiếp với não bộ, chỉ cần một ý niệm liền kích nổ được, căn bản là không ngăn cản được.
Hôm nay đã là ngày mà Tống Tần thông báo chiến tranh sẽ nổ ra, không khí tại quân đoàn Thanh Long rất khẩn trương, dù chỉ là một trận chiến do thám thế nhưng nó cũng không kém phần quan trọng, phải hoàn toàn diệt sát kẻ địch mà không để bại lộ thực lực, đây quả là một nhiệm vụ khó khăn. Lúc này Tống Tần đang đứng trên một đài rất cao, lớn giọng tuyên bố:
-Hôm nay là trận chiến đầu tiên sau gần 300 trăm năm hòa bình, có thể nói đây là một trận chiến rất quan trọng để biết được thực lực giữa hai bên, trong chúng ta có thể sẽ có người ngã xuống, thế nhưng ta mong muốn cái chết của chúng ta sẽ làm nên tác dụng to lớn đối với trận chiến này. Ta có thể chết nhưng nhiệm vụ không được thất bại, thề diệt sát toàn bộ người của Hắc Ám đế quốc trong trận chiến này.
-Thân có thể ngã, lòng không thể vong. Thề chết hoàn thành nhiệm vụ.
Cả vạn người đồng thời hô lên, khí thế thấy chết không sờn, Lâm Phong thấy cảnh này cũng chấn động cảm giác như bị hàng ngàn hàng vạn cơn sóng nhấn chìm, thì ra… con người còn có thể mạnh mẽ như vậy.
-Tất cả chiến đội, xuất phát.
Tống Tần ra hiệu lệnh xuất binh, đây... có lẽ sẽ là một bước ngoặt trong lịch sử Tu Nghệ cầu.
Từng chiến đội sử dụng một đoàn xe gồm 10 toa xe, bởi vì chiến trường nằm ở biên giới giữa Thông Thiên đế quốc và Hắc Ám đế quốc, cần phải xuất phát trước mấy ngày để hội hợp với quân đoàn Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ rồi mới bắt đầu chiến tranh. Lâm Phong cùng chiến đội của hắn cũng có mặt trên một toa xe, chiến đội của hắn không cần ra trận nhưng Lâm Phong cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy nên vẫn quyết định đi theo.
Sau ba ngày di chuyển, Lâm Phong đã tới được Thông Thiên đế quốc, phải nói rằng Thông Thiên đế quốc quá hùng vĩ, diện tích cực lớn, không biết nguồn năng lượng nào cung cấp cho cả đế quốc mà hắn thấy có một bức tường điện bảo vệ cho đế quốc.
Lâm Phong tưởng rằng Thông Thiên đế quốc rất phồn hoa nhưng bây giờ hắn biết mình nghĩ sai rồi, Thông Thiên đế quốc căn bản không giống một quốc gia mà giống một căn cứ quân sự khổng lồ hơn, khắp nơi đều là binh lính, khắp nơi đều là các trạm quân đội, trạm kiểm soát và trung tâm nghiên cứu vũ khí. Lúc này Thông Thiên đế quốc tràn đầy không khí căng thẳng, có lẽ vì mọi người đều biết chiến tranh sắp tới.
Như đã có hẹn trước, Lâm Phong cùng người của Thanh Long quân đoàn đi tới một quảng trường, sức chứa tới hơn chục vạn người, lúc hắn đến đã có mấy vạn người tập trung ở quảng trường, nhìn quân phục cùng cờ hiệu Lâm Phong biết được Thanh Long quân đoàn đến cuối cùng, ba quân đoàn còn lại đã đến đông đủ rồi. Tống Tần tiến lên, làm một động tác chào:
-Thống Tướng Tống Tần chỉ huy Thanh long quân đoàn, Thanh Long quân đoàn đã chuẩn bị sẵn sang chiến đấu. Xin Thiên Soái ra hiệu lệnh.
Một người đàn ông mặc một bộ quân phục màu vàng đứng dậy, trên đó thêu bốn loại tứ tượng thần thú, tu vi rõ ràng mạnh hơn Tống Tần rất nhiều, chỉ nhìn qua thôi cũng khiến Lâm Phong cảm giác mình không thể chiến thắng được, trừ phi dùng tới boom Dương Lâm. Người này có lẽ là Thiên Soái mà Tống Tần nhắc đến, cũng có lẽ là người mạnh nhất tại thế giới này:
-Bốn quân đoàn đã tập trung, vì đây chỉ là trận chiến thăm dò nên các chiến đội đặc biệt sẽ không lộ diện trên chiến trường, đồng thời chúng ta không biết rõ thực lực của Hắc Ám đế quốc sau 300 năm nên một khi cảm thấy không ổn liền rút lui chờ các chiến đội đặc biệt tham chiến.
Lâm Phong được biết mỗi quân đoàn đều có một chiến đội đặc biệt, chiến đội này thường xuyên ở tại Thông Thiên đế quốc tập luyện, mang tên Thông Thiên quân đoàn. Chi quân đoàn này chỉ gồm 4000 người nhưng kĩ năng chiến đấu cùng sát thương diện rộng vô cùng mạnh mẽ, có lẽ chỉ có boom Dương Lâm mới có thể vượt qua 4000 người này.
Hiện tại trong tay Lâm Phong chỉ còn 4 quả boom Dương Lâm, 4 quả kia đã đưa cho Tống Tần nộp lên cho Thông Thiên đế quốc làm vũ khí chiến lược.
-Quân đoàn Chu Tước sẽ là quân tiên phong giữ chân Hắc ám quân đoàn, quân đoàn Huyền Vũ yểm trợ cho quân đoàn Chu Tước, cuối cùng là quân đoàn Thanh Long cùng bạch hổ sẽ đánh úp hắc ám quân đoàn, sau cùng hội họp với quân đoàn chu tước ngăn chặn đường rút lui của Hắc Ám quân đoàn. Chiến thuật chi tiết thì các Tống tướng đã biết cả rồi nên các ngươi chỉ cần nghe theo Tống tướng chỉ huy. Tất cả nghe lệnh, xuất phát.
Chiến thuật như vậy có vẻ là quân đoàn Chu Tước nguy hiểm nhất vì là lính tiên phong nhưng nếu Hắc Ám đế quốc quá mạnh mẽ thì quân đoàn Bạch Hổ cùng Thanh Long mới là nguy hiểm nhất bởi họ không thể rút lui. Tất cả quân đoàn đều tiến tới chiến trường, vì có lợi thế tình báo nên các quân đoàn này đều đã chọn được địa điểm để ẩn núp cùng đưa ra chiến thuật hợp lí rồi.
Đã một ngày trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì từ Hắc Ám đế quốc, đột nhiên Lâm phong nhận được tin tức 10 người đội do thám đồng loạt kích nổ boom tự sát, chỉ có một tin tức duy nhất được truyền về:
-Sai lầm….không…. do thám….Hắc ám….tổng tấn công…Thông Thiên đế quốc.
Cũng ngay lúc này, cả bốn người thống tướng đều được lệnh Thông Thiên đế quốc bị tấn công, không biết vì lí do gì mà trong đế quốc đột nhiên xuất hiện vô số người phản bội, đồng thời ở bên ngoài bức tường điện kia xuất hiện vô số người của Hắc Ám đế quốc. Trong tin tức còn nói Thông Thiên đế quốc chỉ có thể chống cự tối đa một canh giờ, bốn chi quân đoàn mau quay lại tiếp ứng.
Vừa muốn rút lui, đột nhiên trời đất tối sầm, từng tiếng sấm vang lên, một cơn mưa đổ ập xuống không báo trước, thế nhưng kì quái là cơn mưa này lại có màu đen. Những hạt mưa rơi vào binh sĩ của 4 quân đoàn, những tiếng xèo xèo vang lên, nó giống như mưa axit nhưng lại không phải là mưa axit mà là một thứ gì đó mang tới cảm giác cực kì tàn ác.
Cơn mưa rơi xuống, áo giáp không bị ăn mòn nhưng kì quái là một vài người thân thể tiếp xúc những hạt mưa này lại lộ ra khuôn mặt hoảng sợ, đầu tóc đột nhiên bạc trắng, sinh mệnh bị rút đi. Bốn người Tống Tần liên tục ra lệnh:
-Rút lui, mau rút lui, dùng mọi cách đánh bật cơn mưa này, không được để những giọt mưa này rơi trúng.
Vô số trang bị phòng thủ vung ra tạo thành một lớp ô (dù) cực kì lớn, dường như cơn mưa này chỉ có tác dụng với vật sống còn với kim loại thì không có tác dụng gì nên không còn nguy hiểm nữa.
Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì từng tia sấm sét đã giáng xuống tứ đại quân đoàn, từng mảng từng mảng lớn binh sĩ bị sấm sét đánh trúng, tiếng hét thảm vang lên, cảnh tượng giống như ngày tận thế giáng lâm.
Từng tia sấm sét khi đánh vào kim loại sẽ tạo ra sức nóng khiến kim loại tan chảy bám vào binh sĩ thiêu đốt da thịt, nhưng nếu không có lớp ô kim loại thì cũng sẽ bị nước mưa giết chết, Hắc Ám đế quốc không ngờ lại mạnh mẽ tới trình độ điều khiển cả tự nhiên.
Lâm Phong nhận thấy tình thế không ổn liền mở ra vòng bảo hộ, rất may là vòng bảo hộ này có tác dụng với cả nước mưa lẫn sấm sét này. Sau đó Lâm Phong lợi dụng toàn bộ lực đẩy của đội cận chiến ném hắn cùng Miêu Thành lên cao gần 100 mét, mở ra viễn kính, Lâm Phong nhìn thấy có một đoàn khoảng mấy ngàn người đang cầm những lá cờ màu đen cách đây hơn mười dặm, từng người từng ngươi nhảy xuống một bể máu, môi một người nhảy xuống lại khiến nước mưa cùng sấm sét trở nên mạnh mẽ hơn.
Lâm Phong không biết bể máu kia là cái gì nhưng hắn có cảm giác nếu không tiêu diệt nó thì chỉ khoảng vài chục phút sau là toàn bộ quân đoàn đều bị diệt, hắn cũng không có cách nào tránh khỏi thảm cảnh.
Ngay lập tức Lâm Phong truyền tin tức thực hiện chiến thuật tháp ném hắn về phía đám người kia. Chiến thuật tháp được triển khai, Lâm phong lao tới với tốc độ cực nhanh, chỉ sau mấy hơi thở hắn liền cùng Miêu Thành và Lưu Vũ chỉ còn cách đoàn người kia 3 dặm. Lâm Phong ra lệnh:
-Lưu Vũ, bắn ra Súng Quang Học.
Dựa vào tầm nhìn của do thám, Lưu Vũ liên tiếp bắn ra mấy phát súng quang học, súng quang học bây giờ năng lượng đã được nâng lên mức tối đa, không chỉ cản trở tầm nhìn mà còn có tác dụng bắn ra nhiệt lượng rất lớn, mức sát thương cũng tăng lên đáng kể.
Nhiệt lượng kinh khủng bắn tới, đoàn người đang nhảy xuống bể máu hơi kinh ngạc không biết tại sao thế giới này lại có nguồn năng lượng mạnh mẽ như vậy, theo lời chủ thượng nói thì cuộc chiến này không thể nào có bất kì điều gì ngoài ý muốn chứ.
Tuy nhiên kinh ngạc chỉ trong chớp mắt đám người lại điên cuồng quấy động cờ đen, một màn sáng đột ngột được dựng lên ngăn cách nhiệt lượng gây sát thương, màn sáng không tổn hao chút nào.
Lâm Phong tính nhờ nhiệt lượng này làm bốc hơi bể máu nhưng thấy không hiệu quả liền nói Lưu Vũ bắn súng ngắm bộc phá để phá vỡ màn sáng kia.
Hơn mười phát bộc phá đạn bắn tới, màn sáng đã có vết nứt, Lâm Phong tính toán chỉ 3 viên nữa sẽ hoàn toàn phá tan được màn sáng kia lại ra lệnh cho Lưu Vũ bắn tiếp, bản thân hắn thì lấy ra một quả boom Dương Lâm, sẵn sàng ném tới bể máu.
Ngay khi phát đạn thứ 13 được bắn ra một vật thể nhỏ màu đen cũng được Lâm Phong ném ra đi theo đường đạn, đó chính là boom Dương Lâm.
Đúng như tính toán đến viên bộc phá đạn thứ mười ba bắn trúng màn sáng thì màn sáng bị phá vỡ, boom Dương Lâm nhờ vào sức bộc phá của đạn mà lọt vào đoàn người, sau đó…. Nổ tung. Lâm Phong huy động chân khí cùng gần 50 viên cầu để duy trì màn bảo hộ của bộ giáp nhằm bảo vệ bản thân cùng 2 người Diệp Xạ.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, nếu Lâm phong nhìn thấy thì tại trung tâm vụ nổ hình thành một lỗ đen, lỗ đen này cuốn tất cả mọi thứ trong phạm vi 3 dặm, một cỗ nhiệt khí kinh khủng tản ra, thậm chí cách đó mười dặm tứ đại quân đoàn cũng cảm nhận được cỗ nhiệt khí này.
May mắn là Lâm phong chỉ nằm tại vị trí ngoại biên tầm ảnh hưởng của vụ nổ, lại có vòng bảo hộ chân khí bảo vệ nên không có bị thương gì, chỉ hơi choáng váng một chút. Còn 2 người Miêu Thành đã rơi vào trạng thái hôn mê, bọn họ tu vi không cao nên bị nhiệt khí cùng âm thanh cực lớn làm bị thương rất nặng.
Sau khi vụ nổ qua đi, Lâm Phong nhìn lại vị trí boom Dương Lâm nổ liền kinh hãi, chỗ đó không giống tình trạng một vụ nổ mà mọi thứ xung quanh đó giống như bị xóa sổ khỏi thế giới này, ngay cả không khí cũng không còn hình thành một khu vực chân không, Lâm Phong thầm nghĩ uy lực của boom Dương Lâm quá mạnh mẽ, mạnh hơn suy đoán của hắn rất nhiều.
Lâm Phong không quan sát được nên không biết đây là do thế giới này quy tắc quá yếu, căn bản là không chịu nổi năng lượng lớn như vậy bùng nổ đã tạo thành một hố đen để tống khứ năng lượng này đi, đồng thời cũng tống khứ luôn những thứ trong phạm vi của vụ nổ.
Đoàn người Hắc Ám đế quốc tại bể máu bị diệt sát, cơn mưa kì lạ cùng sấm sét cũng biến mất nhưng thương vong quá lớn, hơn 5000 người đã tử vong, thế nhưng không có thời gian đau buồn, cả đoàn quân lại lập tức về cứu viện cho Thông Thiên đế quốc, phải biết nếu Thông Thiên đế quốc bị đánh phá thì hậu quả họ thậm chí không dám tưởng tượng tới.
Một tiếng gầm vang lên tại một không gian tối tăm:
-Không, kẻ nào, rốt cục là kẻ nào đã phá vỡ kế hoạch của ta, mấy ngàn phần hồn của ta đã bị tiêu diệt, kẻ nào.
Vì tránh để bị phát hiện nên Lâm Phong nói rằng nếu không có tin tức quan trọng thì không cần truyền về, đồng thời cũng không có thiết bị định vị trên người của đội do thám nhưng một tháng trôi qua mà một tin tức cũng không có khiến mọi người đều trầm tư lo lắng.
May mắn là trong một tháng này không có tin tức nhưng cũng không có dấu hiệu người nào dùng boom để tự sát, Lâm Phong tin chắc mười người này đều vẫn còn sống sót vì boom của đội do thám có thiết bị kích nổ được kết nối trực tiếp với não bộ, chỉ cần một ý niệm liền kích nổ được, căn bản là không ngăn cản được.
Hôm nay đã là ngày mà Tống Tần thông báo chiến tranh sẽ nổ ra, không khí tại quân đoàn Thanh Long rất khẩn trương, dù chỉ là một trận chiến do thám thế nhưng nó cũng không kém phần quan trọng, phải hoàn toàn diệt sát kẻ địch mà không để bại lộ thực lực, đây quả là một nhiệm vụ khó khăn. Lúc này Tống Tần đang đứng trên một đài rất cao, lớn giọng tuyên bố:
-Hôm nay là trận chiến đầu tiên sau gần 300 trăm năm hòa bình, có thể nói đây là một trận chiến rất quan trọng để biết được thực lực giữa hai bên, trong chúng ta có thể sẽ có người ngã xuống, thế nhưng ta mong muốn cái chết của chúng ta sẽ làm nên tác dụng to lớn đối với trận chiến này. Ta có thể chết nhưng nhiệm vụ không được thất bại, thề diệt sát toàn bộ người của Hắc Ám đế quốc trong trận chiến này.
-Thân có thể ngã, lòng không thể vong. Thề chết hoàn thành nhiệm vụ.
Cả vạn người đồng thời hô lên, khí thế thấy chết không sờn, Lâm Phong thấy cảnh này cũng chấn động cảm giác như bị hàng ngàn hàng vạn cơn sóng nhấn chìm, thì ra… con người còn có thể mạnh mẽ như vậy.
-Tất cả chiến đội, xuất phát.
Tống Tần ra hiệu lệnh xuất binh, đây... có lẽ sẽ là một bước ngoặt trong lịch sử Tu Nghệ cầu.
Từng chiến đội sử dụng một đoàn xe gồm 10 toa xe, bởi vì chiến trường nằm ở biên giới giữa Thông Thiên đế quốc và Hắc Ám đế quốc, cần phải xuất phát trước mấy ngày để hội hợp với quân đoàn Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ rồi mới bắt đầu chiến tranh. Lâm Phong cùng chiến đội của hắn cũng có mặt trên một toa xe, chiến đội của hắn không cần ra trận nhưng Lâm Phong cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vậy nên vẫn quyết định đi theo.
Sau ba ngày di chuyển, Lâm Phong đã tới được Thông Thiên đế quốc, phải nói rằng Thông Thiên đế quốc quá hùng vĩ, diện tích cực lớn, không biết nguồn năng lượng nào cung cấp cho cả đế quốc mà hắn thấy có một bức tường điện bảo vệ cho đế quốc.
Lâm Phong tưởng rằng Thông Thiên đế quốc rất phồn hoa nhưng bây giờ hắn biết mình nghĩ sai rồi, Thông Thiên đế quốc căn bản không giống một quốc gia mà giống một căn cứ quân sự khổng lồ hơn, khắp nơi đều là binh lính, khắp nơi đều là các trạm quân đội, trạm kiểm soát và trung tâm nghiên cứu vũ khí. Lúc này Thông Thiên đế quốc tràn đầy không khí căng thẳng, có lẽ vì mọi người đều biết chiến tranh sắp tới.
Như đã có hẹn trước, Lâm Phong cùng người của Thanh Long quân đoàn đi tới một quảng trường, sức chứa tới hơn chục vạn người, lúc hắn đến đã có mấy vạn người tập trung ở quảng trường, nhìn quân phục cùng cờ hiệu Lâm Phong biết được Thanh Long quân đoàn đến cuối cùng, ba quân đoàn còn lại đã đến đông đủ rồi. Tống Tần tiến lên, làm một động tác chào:
-Thống Tướng Tống Tần chỉ huy Thanh long quân đoàn, Thanh Long quân đoàn đã chuẩn bị sẵn sang chiến đấu. Xin Thiên Soái ra hiệu lệnh.
Một người đàn ông mặc một bộ quân phục màu vàng đứng dậy, trên đó thêu bốn loại tứ tượng thần thú, tu vi rõ ràng mạnh hơn Tống Tần rất nhiều, chỉ nhìn qua thôi cũng khiến Lâm Phong cảm giác mình không thể chiến thắng được, trừ phi dùng tới boom Dương Lâm. Người này có lẽ là Thiên Soái mà Tống Tần nhắc đến, cũng có lẽ là người mạnh nhất tại thế giới này:
-Bốn quân đoàn đã tập trung, vì đây chỉ là trận chiến thăm dò nên các chiến đội đặc biệt sẽ không lộ diện trên chiến trường, đồng thời chúng ta không biết rõ thực lực của Hắc Ám đế quốc sau 300 năm nên một khi cảm thấy không ổn liền rút lui chờ các chiến đội đặc biệt tham chiến.
Lâm Phong được biết mỗi quân đoàn đều có một chiến đội đặc biệt, chiến đội này thường xuyên ở tại Thông Thiên đế quốc tập luyện, mang tên Thông Thiên quân đoàn. Chi quân đoàn này chỉ gồm 4000 người nhưng kĩ năng chiến đấu cùng sát thương diện rộng vô cùng mạnh mẽ, có lẽ chỉ có boom Dương Lâm mới có thể vượt qua 4000 người này.
Hiện tại trong tay Lâm Phong chỉ còn 4 quả boom Dương Lâm, 4 quả kia đã đưa cho Tống Tần nộp lên cho Thông Thiên đế quốc làm vũ khí chiến lược.
-Quân đoàn Chu Tước sẽ là quân tiên phong giữ chân Hắc ám quân đoàn, quân đoàn Huyền Vũ yểm trợ cho quân đoàn Chu Tước, cuối cùng là quân đoàn Thanh Long cùng bạch hổ sẽ đánh úp hắc ám quân đoàn, sau cùng hội họp với quân đoàn chu tước ngăn chặn đường rút lui của Hắc Ám quân đoàn. Chiến thuật chi tiết thì các Tống tướng đã biết cả rồi nên các ngươi chỉ cần nghe theo Tống tướng chỉ huy. Tất cả nghe lệnh, xuất phát.
Chiến thuật như vậy có vẻ là quân đoàn Chu Tước nguy hiểm nhất vì là lính tiên phong nhưng nếu Hắc Ám đế quốc quá mạnh mẽ thì quân đoàn Bạch Hổ cùng Thanh Long mới là nguy hiểm nhất bởi họ không thể rút lui. Tất cả quân đoàn đều tiến tới chiến trường, vì có lợi thế tình báo nên các quân đoàn này đều đã chọn được địa điểm để ẩn núp cùng đưa ra chiến thuật hợp lí rồi.
Đã một ngày trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì từ Hắc Ám đế quốc, đột nhiên Lâm phong nhận được tin tức 10 người đội do thám đồng loạt kích nổ boom tự sát, chỉ có một tin tức duy nhất được truyền về:
-Sai lầm….không…. do thám….Hắc ám….tổng tấn công…Thông Thiên đế quốc.
Cũng ngay lúc này, cả bốn người thống tướng đều được lệnh Thông Thiên đế quốc bị tấn công, không biết vì lí do gì mà trong đế quốc đột nhiên xuất hiện vô số người phản bội, đồng thời ở bên ngoài bức tường điện kia xuất hiện vô số người của Hắc Ám đế quốc. Trong tin tức còn nói Thông Thiên đế quốc chỉ có thể chống cự tối đa một canh giờ, bốn chi quân đoàn mau quay lại tiếp ứng.
Vừa muốn rút lui, đột nhiên trời đất tối sầm, từng tiếng sấm vang lên, một cơn mưa đổ ập xuống không báo trước, thế nhưng kì quái là cơn mưa này lại có màu đen. Những hạt mưa rơi vào binh sĩ của 4 quân đoàn, những tiếng xèo xèo vang lên, nó giống như mưa axit nhưng lại không phải là mưa axit mà là một thứ gì đó mang tới cảm giác cực kì tàn ác.
Cơn mưa rơi xuống, áo giáp không bị ăn mòn nhưng kì quái là một vài người thân thể tiếp xúc những hạt mưa này lại lộ ra khuôn mặt hoảng sợ, đầu tóc đột nhiên bạc trắng, sinh mệnh bị rút đi. Bốn người Tống Tần liên tục ra lệnh:
-Rút lui, mau rút lui, dùng mọi cách đánh bật cơn mưa này, không được để những giọt mưa này rơi trúng.
Vô số trang bị phòng thủ vung ra tạo thành một lớp ô (dù) cực kì lớn, dường như cơn mưa này chỉ có tác dụng với vật sống còn với kim loại thì không có tác dụng gì nên không còn nguy hiểm nữa.
Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì từng tia sấm sét đã giáng xuống tứ đại quân đoàn, từng mảng từng mảng lớn binh sĩ bị sấm sét đánh trúng, tiếng hét thảm vang lên, cảnh tượng giống như ngày tận thế giáng lâm.
Từng tia sấm sét khi đánh vào kim loại sẽ tạo ra sức nóng khiến kim loại tan chảy bám vào binh sĩ thiêu đốt da thịt, nhưng nếu không có lớp ô kim loại thì cũng sẽ bị nước mưa giết chết, Hắc Ám đế quốc không ngờ lại mạnh mẽ tới trình độ điều khiển cả tự nhiên.
Lâm Phong nhận thấy tình thế không ổn liền mở ra vòng bảo hộ, rất may là vòng bảo hộ này có tác dụng với cả nước mưa lẫn sấm sét này. Sau đó Lâm Phong lợi dụng toàn bộ lực đẩy của đội cận chiến ném hắn cùng Miêu Thành lên cao gần 100 mét, mở ra viễn kính, Lâm Phong nhìn thấy có một đoàn khoảng mấy ngàn người đang cầm những lá cờ màu đen cách đây hơn mười dặm, từng người từng ngươi nhảy xuống một bể máu, môi một người nhảy xuống lại khiến nước mưa cùng sấm sét trở nên mạnh mẽ hơn.
Lâm Phong không biết bể máu kia là cái gì nhưng hắn có cảm giác nếu không tiêu diệt nó thì chỉ khoảng vài chục phút sau là toàn bộ quân đoàn đều bị diệt, hắn cũng không có cách nào tránh khỏi thảm cảnh.
Ngay lập tức Lâm Phong truyền tin tức thực hiện chiến thuật tháp ném hắn về phía đám người kia. Chiến thuật tháp được triển khai, Lâm phong lao tới với tốc độ cực nhanh, chỉ sau mấy hơi thở hắn liền cùng Miêu Thành và Lưu Vũ chỉ còn cách đoàn người kia 3 dặm. Lâm Phong ra lệnh:
-Lưu Vũ, bắn ra Súng Quang Học.
Dựa vào tầm nhìn của do thám, Lưu Vũ liên tiếp bắn ra mấy phát súng quang học, súng quang học bây giờ năng lượng đã được nâng lên mức tối đa, không chỉ cản trở tầm nhìn mà còn có tác dụng bắn ra nhiệt lượng rất lớn, mức sát thương cũng tăng lên đáng kể.
Nhiệt lượng kinh khủng bắn tới, đoàn người đang nhảy xuống bể máu hơi kinh ngạc không biết tại sao thế giới này lại có nguồn năng lượng mạnh mẽ như vậy, theo lời chủ thượng nói thì cuộc chiến này không thể nào có bất kì điều gì ngoài ý muốn chứ.
Tuy nhiên kinh ngạc chỉ trong chớp mắt đám người lại điên cuồng quấy động cờ đen, một màn sáng đột ngột được dựng lên ngăn cách nhiệt lượng gây sát thương, màn sáng không tổn hao chút nào.
Lâm Phong tính nhờ nhiệt lượng này làm bốc hơi bể máu nhưng thấy không hiệu quả liền nói Lưu Vũ bắn súng ngắm bộc phá để phá vỡ màn sáng kia.
Hơn mười phát bộc phá đạn bắn tới, màn sáng đã có vết nứt, Lâm Phong tính toán chỉ 3 viên nữa sẽ hoàn toàn phá tan được màn sáng kia lại ra lệnh cho Lưu Vũ bắn tiếp, bản thân hắn thì lấy ra một quả boom Dương Lâm, sẵn sàng ném tới bể máu.
Ngay khi phát đạn thứ 13 được bắn ra một vật thể nhỏ màu đen cũng được Lâm Phong ném ra đi theo đường đạn, đó chính là boom Dương Lâm.
Đúng như tính toán đến viên bộc phá đạn thứ mười ba bắn trúng màn sáng thì màn sáng bị phá vỡ, boom Dương Lâm nhờ vào sức bộc phá của đạn mà lọt vào đoàn người, sau đó…. Nổ tung. Lâm Phong huy động chân khí cùng gần 50 viên cầu để duy trì màn bảo hộ của bộ giáp nhằm bảo vệ bản thân cùng 2 người Diệp Xạ.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, nếu Lâm phong nhìn thấy thì tại trung tâm vụ nổ hình thành một lỗ đen, lỗ đen này cuốn tất cả mọi thứ trong phạm vi 3 dặm, một cỗ nhiệt khí kinh khủng tản ra, thậm chí cách đó mười dặm tứ đại quân đoàn cũng cảm nhận được cỗ nhiệt khí này.
May mắn là Lâm phong chỉ nằm tại vị trí ngoại biên tầm ảnh hưởng của vụ nổ, lại có vòng bảo hộ chân khí bảo vệ nên không có bị thương gì, chỉ hơi choáng váng một chút. Còn 2 người Miêu Thành đã rơi vào trạng thái hôn mê, bọn họ tu vi không cao nên bị nhiệt khí cùng âm thanh cực lớn làm bị thương rất nặng.
Sau khi vụ nổ qua đi, Lâm Phong nhìn lại vị trí boom Dương Lâm nổ liền kinh hãi, chỗ đó không giống tình trạng một vụ nổ mà mọi thứ xung quanh đó giống như bị xóa sổ khỏi thế giới này, ngay cả không khí cũng không còn hình thành một khu vực chân không, Lâm Phong thầm nghĩ uy lực của boom Dương Lâm quá mạnh mẽ, mạnh hơn suy đoán của hắn rất nhiều.
Lâm Phong không quan sát được nên không biết đây là do thế giới này quy tắc quá yếu, căn bản là không chịu nổi năng lượng lớn như vậy bùng nổ đã tạo thành một hố đen để tống khứ năng lượng này đi, đồng thời cũng tống khứ luôn những thứ trong phạm vi của vụ nổ.
Đoàn người Hắc Ám đế quốc tại bể máu bị diệt sát, cơn mưa kì lạ cùng sấm sét cũng biến mất nhưng thương vong quá lớn, hơn 5000 người đã tử vong, thế nhưng không có thời gian đau buồn, cả đoàn quân lại lập tức về cứu viện cho Thông Thiên đế quốc, phải biết nếu Thông Thiên đế quốc bị đánh phá thì hậu quả họ thậm chí không dám tưởng tượng tới.
Một tiếng gầm vang lên tại một không gian tối tăm:
-Không, kẻ nào, rốt cục là kẻ nào đã phá vỡ kế hoạch của ta, mấy ngàn phần hồn của ta đã bị tiêu diệt, kẻ nào.
/470
|