Tại nhà mẹ đẻ của Yến.
Cô ta đang phát điên đập phá đồ đạc, mẹ Yến vội can ngăn.
- con bình tĩnh lại đi Yến?
- con không nghe.. không nghe...dựa vào đâu mà con lại phải mang căn bệnh này còn anh ta lại thoải mái hú hí voi người khác( tại mình cả thôi).
Mẹ Yến đau lòng nói.
- ngay từ đầu mẹ đã khuyên con rồi, thằng thắng nó không yêu con, vậy mà con cứ khăng khăng lấy nó, đám cưới giữa con với nó vốn dĩ đã sai ngay từ đầu rồi.
- con có gì không tốt? Tại sao anh ta không yêu con hả mẹ.
- con cái gì cũng tốt chỉ là con quá cố chấp? Tình yêu vốn là thứ rất khó nói, không thể theo ý mình được...
Yến ôm mặt khóc rống lên.
- huhu...con yêu anh ta lắm mẹ ơi...con chịu không nổi...nhìn anh ta với người đàn bà khác con chịu không nổi, giờ con lại bị bệnh...đời con hết rồi mẹ ơi...
- nghe mẹ li hôn rời khỏi đây...mẹ đưa con sang nước ngoài chữa trị...
- không con không muốn li hôn, nếu li hôn con sẽ vĩnh viễn mất anh ta.
- bộ dạng con bây giờ có thể ở bên nó hay sao Yến?
- con bị thế này là do anh ta? Anh ta phải chịu trách nhiệm...anh ta phải chịu trách nhiệm với con.
- con thôi đi Yến, nghe mẹ đi con.
Yến thôi khóc...mắt bình tĩnh dị thường...cô ta nheo mắt....1 kế hoạch lóe lên trong đầu cô ta...
Cùng lúc này tại nhà mẹ Thắng cũng đang diễn ra 1 trận cãi nhau giữa Thắng và mẹ anh.
- con định làm gì vậy Thắng?
- mẹ muốn nói gì với con vậy?
- con đang muốn nuôi cô gái đó luôn hả? Con Yến nó bị vậy thì thôi đi nhưng cô gái đó thì không được, mẹ không đồng ý, cô ta không thuộc tầng lớp của chúng ta.
- cô ấy đã sinh ra đứa con của con.
- vậy thì nhận đứa bé, cho cô ta 1 số tiền rồi đuổi đi...
Cho tiền? Không phải Thắng cũng đã làm rồi sao nhưng qua chuyện đó anh mới hiểu Hương là 1 người không tham tiền, nếu tham tiền cô ấy đã nhận 1 tỷ đó? Nếu thực sự tham tiền cô sẽ không chút do dự làm tình nhân của anh 2 năm về trước rồi...
- không thể, cô ta không cần tiền...
- làm gì có ai không cần tiền? Chỉ là cô ta chê ít thôi.
Thắng cười nhìn mẹ.
- vậy nếu có 1 người phụ nữ khác cho mẹ 1 tỷ thậm chí là 20 tỷ để mẹ bán con đi mẹ có đồng ý không?
Mẹ thắng không ngờ con trai là ví dụ như vậy? Bà á khẩu không nói được câu nào.
- con...con...
- chuyện này con đã có quyết định mẹ đừng xen vào...mẹ đã có 1 đứa cháu đích tôn kháu khỉnh rồi đấy!
_______
Tôi vào bếp gọi.
- Đào ơi.!
- tôi đây.
Tiếng Đào từ trong nhà vệ sinh vọng ra
- cô Hương ơi tôi đau bụng quá, bị ông Tào rượt chết mất...
- Đào có sao không? Sao lại đau bụng
- chắc ăn nhầm thứ gì đó..cô ra ngoài mua giùm tôi ít thuốc đi ngoài với.
- được tôi đi ngay...Đào đợi 1 tí nhé.
Tôi nhanh chóng chạy đi mua thuốc cho Đào, vì tiệm thuốc cách biệt thự hơi xa nên tôi phải đi bộ khá lâu, lúc đi qua 1 chiếc ô tô đậu bên đường bất ngờ 1 người đàn ông từ đâu đi tới va vào người tôi, đột nhiên tôi cảm thấy nhói nhói ở vai...đi thêm được mấy bước cả người tôi đuối sức, mí mắt nặng trĩu không còn biết gì nữa.....
Lúc tỉnh lại đầu óc tôi vẫn còn lơ mơ lắm, người đầu tiên tôi nhìn thấy là Yến!
Cô ta đang cười...
Tự dưng tôi lạnh gáy, giờ mới để ý đây là 1 căn phòng nhỏ có đủ giường nệm tivi...tôi đoán là phòng trong 1 nhà nghỉ.
- sao mày tỉnh rồi à?
- cô...cô Yến...tại sao cô...cô bắt tôi đến đây.cô muốn làm gì?
- tao làm gì à? Tí nữa mày sẽ biết thôi, haha...
- xin cô tha cho tôi...xin cô...
Yến hung hăng dùng chân đạp vào đầu tôi
- tha cho mày à? Mày ngủ với chồng tao? Còn sinh con cho chồng tao? Lũ chúng mày tưởng tao không biết à? Thắng ấy à? anh ta giấu kĩ lắm nhưng tao vẫn biết được., tao không cam tâm, tao phẫn nộ...mày biết tao bị bệnh gì không? Là Giang Mai đó...là giang mai...*** mẹ con chó...mày nghe rõ chưa... vì ai mà tao bị như thế?là vì Thắng.. là vì anh ta? Anh ta cưới tao nhưng lại không thèm ngủ với tao mà ngủ với mày, hơn 2 năm anh ta chưa 1 lần đụng vào tao, tao phải đi tìm đàn ông...kết quả tao bị lây bệnh, mày thử nói xem thế có phải là lỗi do Thắng không?
- tôi không cố ý...thực sự không cố ý...
Yến lại tát tôi cháy má.
- mày không cố ý mà ngày đêm mày ngủ với chồng tao à? Giờ tao đã bị bệnh rồi tao quyết không chịu đựng 1 mình đâu....tao sẽ khiến mày cũng phải chịu chung số phận với tao...rồi thì thắng nữa anh ta thích ngủ với mày chứ gì? Anh ta cũng sẽ bị bệnh.haha...
- cô...cô muốn làm gì...
Yến quay ra cửa gọi.
- vào đây đi.
Cửa mở ra tôi nhìn thấy 1 gã đàn ông đi vào, trong phút chốc cảm giác tuyệt vọng nhấn chìm tôi... tôi hiểu cô ta muốn làm gì??
- anh ta là 1 kẻ mắc bệnh giang mai...tao sẽ để anh ta ngủ với mày... tận hưởng đi con đĩ...hahaha....
Yến đi ra khỏi phòng, cánh cửa khép lại....
Cô ta đang phát điên đập phá đồ đạc, mẹ Yến vội can ngăn.
- con bình tĩnh lại đi Yến?
- con không nghe.. không nghe...dựa vào đâu mà con lại phải mang căn bệnh này còn anh ta lại thoải mái hú hí voi người khác( tại mình cả thôi).
Mẹ Yến đau lòng nói.
- ngay từ đầu mẹ đã khuyên con rồi, thằng thắng nó không yêu con, vậy mà con cứ khăng khăng lấy nó, đám cưới giữa con với nó vốn dĩ đã sai ngay từ đầu rồi.
- con có gì không tốt? Tại sao anh ta không yêu con hả mẹ.
- con cái gì cũng tốt chỉ là con quá cố chấp? Tình yêu vốn là thứ rất khó nói, không thể theo ý mình được...
Yến ôm mặt khóc rống lên.
- huhu...con yêu anh ta lắm mẹ ơi...con chịu không nổi...nhìn anh ta với người đàn bà khác con chịu không nổi, giờ con lại bị bệnh...đời con hết rồi mẹ ơi...
- nghe mẹ li hôn rời khỏi đây...mẹ đưa con sang nước ngoài chữa trị...
- không con không muốn li hôn, nếu li hôn con sẽ vĩnh viễn mất anh ta.
- bộ dạng con bây giờ có thể ở bên nó hay sao Yến?
- con bị thế này là do anh ta? Anh ta phải chịu trách nhiệm...anh ta phải chịu trách nhiệm với con.
- con thôi đi Yến, nghe mẹ đi con.
Yến thôi khóc...mắt bình tĩnh dị thường...cô ta nheo mắt....1 kế hoạch lóe lên trong đầu cô ta...
Cùng lúc này tại nhà mẹ Thắng cũng đang diễn ra 1 trận cãi nhau giữa Thắng và mẹ anh.
- con định làm gì vậy Thắng?
- mẹ muốn nói gì với con vậy?
- con đang muốn nuôi cô gái đó luôn hả? Con Yến nó bị vậy thì thôi đi nhưng cô gái đó thì không được, mẹ không đồng ý, cô ta không thuộc tầng lớp của chúng ta.
- cô ấy đã sinh ra đứa con của con.
- vậy thì nhận đứa bé, cho cô ta 1 số tiền rồi đuổi đi...
Cho tiền? Không phải Thắng cũng đã làm rồi sao nhưng qua chuyện đó anh mới hiểu Hương là 1 người không tham tiền, nếu tham tiền cô ấy đã nhận 1 tỷ đó? Nếu thực sự tham tiền cô sẽ không chút do dự làm tình nhân của anh 2 năm về trước rồi...
- không thể, cô ta không cần tiền...
- làm gì có ai không cần tiền? Chỉ là cô ta chê ít thôi.
Thắng cười nhìn mẹ.
- vậy nếu có 1 người phụ nữ khác cho mẹ 1 tỷ thậm chí là 20 tỷ để mẹ bán con đi mẹ có đồng ý không?
Mẹ thắng không ngờ con trai là ví dụ như vậy? Bà á khẩu không nói được câu nào.
- con...con...
- chuyện này con đã có quyết định mẹ đừng xen vào...mẹ đã có 1 đứa cháu đích tôn kháu khỉnh rồi đấy!
_______
Tôi vào bếp gọi.
- Đào ơi.!
- tôi đây.
Tiếng Đào từ trong nhà vệ sinh vọng ra
- cô Hương ơi tôi đau bụng quá, bị ông Tào rượt chết mất...
- Đào có sao không? Sao lại đau bụng
- chắc ăn nhầm thứ gì đó..cô ra ngoài mua giùm tôi ít thuốc đi ngoài với.
- được tôi đi ngay...Đào đợi 1 tí nhé.
Tôi nhanh chóng chạy đi mua thuốc cho Đào, vì tiệm thuốc cách biệt thự hơi xa nên tôi phải đi bộ khá lâu, lúc đi qua 1 chiếc ô tô đậu bên đường bất ngờ 1 người đàn ông từ đâu đi tới va vào người tôi, đột nhiên tôi cảm thấy nhói nhói ở vai...đi thêm được mấy bước cả người tôi đuối sức, mí mắt nặng trĩu không còn biết gì nữa.....
Lúc tỉnh lại đầu óc tôi vẫn còn lơ mơ lắm, người đầu tiên tôi nhìn thấy là Yến!
Cô ta đang cười...
Tự dưng tôi lạnh gáy, giờ mới để ý đây là 1 căn phòng nhỏ có đủ giường nệm tivi...tôi đoán là phòng trong 1 nhà nghỉ.
- sao mày tỉnh rồi à?
- cô...cô Yến...tại sao cô...cô bắt tôi đến đây.cô muốn làm gì?
- tao làm gì à? Tí nữa mày sẽ biết thôi, haha...
- xin cô tha cho tôi...xin cô...
Yến hung hăng dùng chân đạp vào đầu tôi
- tha cho mày à? Mày ngủ với chồng tao? Còn sinh con cho chồng tao? Lũ chúng mày tưởng tao không biết à? Thắng ấy à? anh ta giấu kĩ lắm nhưng tao vẫn biết được., tao không cam tâm, tao phẫn nộ...mày biết tao bị bệnh gì không? Là Giang Mai đó...là giang mai...*** mẹ con chó...mày nghe rõ chưa... vì ai mà tao bị như thế?là vì Thắng.. là vì anh ta? Anh ta cưới tao nhưng lại không thèm ngủ với tao mà ngủ với mày, hơn 2 năm anh ta chưa 1 lần đụng vào tao, tao phải đi tìm đàn ông...kết quả tao bị lây bệnh, mày thử nói xem thế có phải là lỗi do Thắng không?
- tôi không cố ý...thực sự không cố ý...
Yến lại tát tôi cháy má.
- mày không cố ý mà ngày đêm mày ngủ với chồng tao à? Giờ tao đã bị bệnh rồi tao quyết không chịu đựng 1 mình đâu....tao sẽ khiến mày cũng phải chịu chung số phận với tao...rồi thì thắng nữa anh ta thích ngủ với mày chứ gì? Anh ta cũng sẽ bị bệnh.haha...
- cô...cô muốn làm gì...
Yến quay ra cửa gọi.
- vào đây đi.
Cửa mở ra tôi nhìn thấy 1 gã đàn ông đi vào, trong phút chốc cảm giác tuyệt vọng nhấn chìm tôi... tôi hiểu cô ta muốn làm gì??
- anh ta là 1 kẻ mắc bệnh giang mai...tao sẽ để anh ta ngủ với mày... tận hưởng đi con đĩ...hahaha....
Yến đi ra khỏi phòng, cánh cửa khép lại....
/40
|