Lục Thụ Cốc, Đại Sơn Động bên trong.
Diệp quản gia? Chủ nhân còn chưa xuất quan sao? Một tên mặt mày hơi đen trung niên nam tử đang hướng về Diệp Chính Quang đang lim dim ngủ cười nịnh hỏi.
Vẫn còn chưa có xuất quan, Phong Duệ, ngươi lại đến làm gì? Diệp Chính Quang nằm thoải mái trên ghế thái sư, mở một con mắt ra nhìn tên Yêu Viên trước mắt nói.
Hơn một tháng nay, hắn thật đúng là phong quang vô hạn, kể từ khi chủ nhân đưa ra Yêu Linh Đan cho hắn sau, đám Yêu Thú này hết lũ này đến lượt khác đến tìm hắn chắp nối quan hệ.
Kể cả tên mặc lạnh như tiền Bộ Phương kia gặp hắn cũng nỡ nụ cười tươi sáng, hắn biết những điều này là từ đâu mà đến, không phải là vì đám Yêu Linh Đan mà chủ nhân trước khi bế quan đưa cho hắn bảo quản sao.
Diệp tổng quản! Ngài cũng biết ta dạo này đang kẹt tại Yêu Tướng sơ kỳ viên mãn cảnh giới, có thể hay không châm chước một ít.. Phong Duệ xoa xoa đôi bàn tay, vẽ mặt sởi lởi nói: Ngài yên tâm, Yêu Tướng sơ kỳ ta đã mang đến hai tên!
Phong Duệ nha! Người nhìn tòa Ngục giam kia xem ta thiếu Yêu Tướng hay sao, ta đã nói với ngươi nhiều lần, Yêu Linh Đan thật sự một tháng trước ta đã phân phát xong rồi, ngươi tìm ta cũng là vô dụng mà thôi! Diệp Chính Quang một tay chỉ vào tòa đại hình Ngục giam bên trái kia bất đắt dĩ nói.
Kể từ hơn một tháng trước, trong tay hắn một trăm mười chín viên Yêu Linh Đan đã bị đám Yêu Tướng kia chia cắt không còn, hắn nói thật lại không có người tin.
Còn có người nói hắn cố ý không chịu phát Yêu Linh Đan, còn hăm dọa hắn sẽ bẩm báo chuyện này lên cho chủ nhân nữa đâu.
Hắn thật sự hết cách bị buộc phải thề độc bọn nó mới tạm thời buông tha cho mình, hơn nữa hắn còn hứa sẽ ghi vào sổ những Yêu Tướng mà bọn họ bắt được để sau này báo cáo lên chủ nhân.
Phong Duệ nhìn vào bên trong tòa lao Ngục kia, hơn ba ngàn con Yêu Thú Nhất Giai cửu trọng, hơn sáu trăm con Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, xưa kia nhà tù rộng lớn thênh thang bây giờ đã kín chỗ.
Bọn họ ban đầu cũng muốn bắt cửu trọng Yêu Thú về đổi lấy đan dược, nhưng mà đám Yêu Thú này thật sự là quá chiếm diện tích không gian cho nên bọn họ chỉ tập trung săn giết Yêu Tướng cảnh Yêu Thú mà thôi, vì vậy đám nhất giai Yêu Thú kia mới có thể tránh được một kiếp.
Diệp tổng quản, không phải là ta không tin ngài, nhưng mà ngài không thể báo với chủ nhân một tiếng hay sao?
Một tháng trước từ sau khi một đám Yêu Tướng đổi lấy Yêu Linh Đan, bọn họ bắt đầu phục dụng xuống dưới, không thể không nói Yêu Linh Đan thật đúng là dựng sào thấy bóng, tất cả Yêu Tướng đổi Yêu Linh Đan đều đã đột phá một hoặc là hai tiểu cảnh giới, hắn nhìn mà đỏ mắt không thôi, chỉ tiếc khi đó hắn còn đang phụ giúp vị Diệp quản gia này xây dựng Ngục Tù này, ba ngày sau hắn cùng chín tên Yêu Tướng khác cùng nhau tổ đội săn giết Yêu Thú, thật vất vả lắm mới săn được hai con, thế nhưng đến đây thì được báo cho biết Yêu Linh Đan đã bị đổi hết, thử hỏi hắn cùng đồng bọn làm sao có thể cam tâm.
Ngươi trong đầu cũng có Nô Ấn của chủ nhân, sao ngươi không tự mình bẩm báo với chủ nhân? Diệp Chính Quang quái dị nói.
Đừng tưởng tất cả đều là người ngu, một khi hắn tự động phát động Nô Ấn khi không có chuyện gì đặt biệt quan trọng sẽ bị Diệp Tử Phàm trách phạt.
Hắc hắc! Ta cũng chỉ là nói cho vui! Đạo lý kia ai cũng biết.
Mặc dù thiếu Yêu Linh Đan mọi người như kiến bò trên chảo, nhưng mà không ai lại có gan dùng Nô Ấn liên hệ với Diệp Tử Phàm.
Phải biết Yêu Linh Đan tuy là quan trọng, nhưng còn không có bức thiết đến nỗi bọn họ phải dùng mệnh của mình làm trò chơi.
Ba ngàn hai trăm con cửu trọng Yêu Thú, sáu trăm lẽ ba con Nhị Giai Yêu Tướng, không sai lần này thật sự là kiếm bộn! Diệp Tử Phàm nhìn lại trong lao ngục chúng Yêu Thú, vẽ mặc rất là hài lòng, vung tay lên một cái, đám Yêu Thú này đã nhập vào trong Luyện Thần Đỉnh.
Bái kiến chủ nhân! Hai người bọn họ đang nói chuyện thì lại nghe đằng sau một tiếng nói vang lên, đang nằm trên ghế thái sư Diệp Chính Quang cũng là giật nãy cả mình lộn người đứng lên.
Ân! Các ngươi làm việc ta rất là hài lòng, lần này còn thiếu lại Yêu Linh Đan ta sẽ một lần trả hết! Diệp Tử Phàm nhìn hai người vừa lòng nói.
Khi hắn xuất quan, đã dùng thần thức điều tra một phen, tại Lục Thụ Cốc quanh đây chỉ giữ lại một ít cửu trọng Yêu Thú của hai tộc canh giữ và làm một ít việc vặt ra, còn lại Yêu Tướng cảnh trở lên thì không thấy bóng dáng tăm hơi.
Không cần đoán cũng biết bọn họ hiện tại đang đi săn bắt Yêu Tướng tại một số sơn mạch khác.
Vì chủ nhân làm việc, chúng ta không dám kể công! Phong Duệ trong lòng mừng rỡ nói, bọn họ đã chờ đợi suốt một tháng thời gian, không phải là vì những lời này hay sao.
Chủ nhân! Bên trong là bảy viên Yêu Đan, đây là năm viên của Xích Hỏa và Đại Địa hai tộc, trong khi săn bắt Yêu Tướng cảnh Yêu Thú khác bỏ mình, còn hai viên chính là do bên ta lỡ tay đánh chết . Diệp Chính Quang đưa lên một chiếc hộp bằng gỗ cho Diệp Tử Phàm.
Hắn hiện tại là quản gia của Diệp Tử Phàm, bọn Yêu Tướng kia đương nhiên là đưa Yêu Đan cho hắn bảo quản.
Chuyện này ta đã biết! Cầm trong tay chiếc hộp ném vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, năm tên Yêu Tướng kia chết thông qua Nô Ấn hắn cũng có thể cảm ứng được, đây cũng là không có cách nào, không thể hi vọng diệt sạch quân địch mà bên ta không gặp thương vong, đây là điều không thực tế.
Có thể bắt được hơn sáu trăm con Yêu Tướng mà chỉ thương vong có năm tên, có thể nói hai tên Yêu Soái Đinh Vân và Viên Hồn kia không thể không kể công.
Chủ nhân, theo mệnh lệnh của ngài, ta đã giết đi năm mươi con Yêu Tướng sơ kì, Luyện chế ra năm mươi bảy lò Yêu Linh Đan, mời ngài kiểm tra! Đại Hắc âm thanh tại bên trong thức hải truyền đến.
Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán Đại Hắc tài Luyện Đan, trọn vẹn năm mươi bảy lò Đan Dược sáu trăm tám mươi bốn viên Đan Dược, không đến một khắc đã ra lò rồi, hắn thật sự không hổ danh là vũ trụ đệ nhất Luyện Đan sư.
Sở dĩ luyện chế thêm năm mươi bảy lò là vì theo hắn tính toán, mỗi một con Yêu Tướng cảnh chỉ cần dùng tối đa ba viên mà thôi, lần trước hắn đã đưa ra hơn một trăm viên.
Lần này lại thêm sáu trăm mấy chục viên, cho dù trừ hao đi nữa thì với hơn hai trăm con Yêu Tướng cũng là đủ rồi, lần sau xuất quan, có lẽ hắn phải tăng thêm một loại Yêu Nguyên Đan.
Đây là sáu trăm tám mươi bốn viên Yêu Linh Đan, ngươi hãy giữ lấy, sau khi bọn họ quay lại, quy đổi cho bọn họ, còn nữa nói cho bọn họ biết là Nhị Cấp Linh Dược trở lên ta cũng rất cần! Diệp Tử Phàm biến mất tại trước mắt của hai người bọn họ, nhưng mà âm thanh vẫn là quanh quẩn đâu đây.
Tuân lệnh chủ nhân! Phong Duệ và Diệp Chính Quang cung kính nói.
Diệp quản gia? Chủ nhân nói Yêu Linh Đan ở nơi nào, sao ta còn không thấy.! Chờ năm phút thời gian vẫn không thấy Diệp Tử Phàm trả lời, hai người bọn họ đã biết Diệp Tử Phàm đã đi xa.
Cái này ngươi yên tâm, tuyệt đối không thiếu phần của ngươi! Diệp Chính Quang nhìn chiếc Nhẫn Trữ Vật trong tay, không cấm thổn thức.
Đây là chiếc nhẫn của hắn không sai, tuy là không gian bên trong lớn ra thành mười mét vuông, nhưng hắn vẫn còn có thể nhận ra được.
Chiếc nhẫn này lần đó hắn quyết đấu với Diệp Tử Phàm bị thua sau, chiếc Nhẫn Trữ Vật này của hắn cũng đội nón mà đi, bị Diệp Tử Phàm trấn lột.
Hắn nghĩ cả đời này cũng đừng mong được lại đến, không ngờ Diệp Tử Phàm lại trả nó lại cho mình.
Ha ha, vậy thì đa tạ Diệp quản gia rồi!! Tuy là không biết Diệp Chính Quang nói Yêu Linh Đan từ đâu mà đến, nhưng chỉ cần có Đan Dược để đột phá là được rồi, không phải sao.
Ta cũng không biết, ngươi chỉ có hai viên Yêu Linh Đan, trong khi tổ của ngươi lại có mười người, không hiểu các ngươi sẽ phân như thế nào? Diệp Chính Quang lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật ra hai viên xanh biếc, tỏa ra ngào ngạt đan hương trao cho Phong Duệ, híp mắt lại cười nói.
Đều này không cần Diệp quản gia ngài quan tâm, chúng ta tự có cách phân phối! Phong Duệ nhanh chóng lấy trong người ra một chiếc bình ngọc, cẩn thận từng ly từng tý đem hai viên đan dược cất vào.
Đối với lời nói có phần ly dán của Diệp Chính Quang hắn chỉ có cười khẩy, bọn họ đã tính toán xong cả rồi, lần này hai viên Đan Dược một viên dành cho hắn, viên còn lại là để cho một tên cũng đã tại Yêu Tướng sơ kỳ đỉnh phong phục dùng.
Chỉ cần hai người bọn họ đột phá Yêu Tướng Trung kỳ, sau này săn bắt Yêu Tướng sơ kỳ khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Chỉ cần có thể săn bắt càng nhiều Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, sau này tổ đội của bọn họ còn lo không có Yêu Linh Đan dùng sao.
Chỉ hi vọng các ngươi không ra tay đánh nhau mới tốt! Nhìn Phong Duệ bay đi khỏi sơn động với vẻ mặt hớn hở, Diệp Chính Quang không cấm lẩm bẩm.
Tại bên trong Nhân Tộc, đôi khi chỉ vì một viên Linh Thạch, hay một cọng Linh Dược, bạn bè chí thân cũng ra tay ám toán đối phương, huống hồ gì là có thể giúp người đột phá một cảnh giới đan dược, hắn còn là không tin Yêu Tộc lại có thể chí công vô tư.
...
Tam Nhãn Sơn Mạch, một đầu trăm vạn dặm sơn mạch.
Hai nhóm Yêu Thú nhân mã cách xa nhau trăm trượng, xa xa giằng co.
Trong đó một đám,chính là Xích Hỏa bộ tộc, nhân số khoảng hai mươi tên, cầm đầu chính là Tiếu Thiên nhị thống lĩnh của Xích Hỏa bộ tộc hiện nay, kể từ khi đại thống lĩnh Đế Kiên của bọn họ bị vị kia hung tàn chủ nhân giết chết, Qua Minh không có tranh cãi nhảy lên làm đại thống lĩnh, hắn từ vị trí thứ ba tăng lên một bậc, bây giờ là nhị thống lĩnh của Xích Hỏa bộ tộc.
Đi theo hắn lần này có đến năm tên Yêu Tướng hậu kỳ, nhưng mà tất cả đều mới đột phá không lâu, đều là nằm tại Hậu Kỳ tiểu thành cảnh giới, chỉ tương đương với Siêu Phàm thất trọng của Nhân loại, nhìn là biết cảnh giới của bọn họ mới đột phá không lâu, còn chưa được ổn định cho lắm.
Cổ lực lượng này nếu như đặt tại Mạc La Vương Quốc, có thể xưng hùng một phương, Chân Huyền không ra, bọn hắn chính là vô địch.
Cho dù là tại một đầu trăm vạn dặm sơn mạch, bọn họ cũng có thể lập vào vị trí bất bại, phải biết trăm vạn dặm sơn mạch tài nguyên thiếu thốn chút, mỗi một đầu sơn mạch có thể cư trú khoảng từ hai đến ba trăm đầu Yêu Tướng, nhưng mà đa phần chỉ là trung sơ kỳ, một số đầu sơn mạch nhiều tài nguyên mới có thể xuất hiện Yêu Tướng hậu kỳ cảnh giới.
Mà bọn họ bên ngoài trăm trượng, thì là một nhóm Tam Nhãn Yêu Lang bộ tộc.
Cái gọi là Tam Nhãn chỉ là nói nghe cho vui mà thôi, vì loại tộc đàn này trên trán từ khi sinh ra đã có một cái bớt dài, rất giống một con mắt, cho nên được gọi là Tam Nhãn Yêu Lang bộ tộc.
Nhân số của bọn họ còn nhiều gấp đôi, khoảng bốn mươi tên chi chúng, chỉ là thực lực rõ ràng so với Xích Hỏa bộ tộc đến, đều kém hơn không ít, không nói cái khác, chỉ là hậu kỳ cảnh giới chỉ có hai tên, đều là nằm tại hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, còn có trung kỳ Yêu Tướng chỉ có bảy tên, dư lại ba mươi mốt tên chỉ là Yêu Tướng sơ kỳ.
Nhìn qua có vẻ là nhiều, nhưng mà thực sự đánh nhau, Tam Nhãn Yêu Lang bên này sẽ nắm chắc phần thua.
Tiếu Thiên? Ngươi muốn làm gì? tôn này là một trong hai tên Tam Nhãn bộ tộc có tu vi Yêu Tướng hậu kỳ một bước bước ra, hướng về phía cầm đầu Xích Hỏa bộ tộc Tiếu Thiên quát.
Hối Cốt Yêu Tướng, nhà ta Yêu Soái đại nhân đối với Tam Nhãn bộ tộc rất là có hứng thú, muốn mời bốn mươi vị Yêu Tướng các ngươi về Xích Hỏa sơn mạch làm khách một chuyến, mong rằng các vị phối hợp!
Diệp quản gia? Chủ nhân còn chưa xuất quan sao? Một tên mặt mày hơi đen trung niên nam tử đang hướng về Diệp Chính Quang đang lim dim ngủ cười nịnh hỏi.
Vẫn còn chưa có xuất quan, Phong Duệ, ngươi lại đến làm gì? Diệp Chính Quang nằm thoải mái trên ghế thái sư, mở một con mắt ra nhìn tên Yêu Viên trước mắt nói.
Hơn một tháng nay, hắn thật đúng là phong quang vô hạn, kể từ khi chủ nhân đưa ra Yêu Linh Đan cho hắn sau, đám Yêu Thú này hết lũ này đến lượt khác đến tìm hắn chắp nối quan hệ.
Kể cả tên mặc lạnh như tiền Bộ Phương kia gặp hắn cũng nỡ nụ cười tươi sáng, hắn biết những điều này là từ đâu mà đến, không phải là vì đám Yêu Linh Đan mà chủ nhân trước khi bế quan đưa cho hắn bảo quản sao.
Diệp tổng quản! Ngài cũng biết ta dạo này đang kẹt tại Yêu Tướng sơ kỳ viên mãn cảnh giới, có thể hay không châm chước một ít.. Phong Duệ xoa xoa đôi bàn tay, vẽ mặt sởi lởi nói: Ngài yên tâm, Yêu Tướng sơ kỳ ta đã mang đến hai tên!
Phong Duệ nha! Người nhìn tòa Ngục giam kia xem ta thiếu Yêu Tướng hay sao, ta đã nói với ngươi nhiều lần, Yêu Linh Đan thật sự một tháng trước ta đã phân phát xong rồi, ngươi tìm ta cũng là vô dụng mà thôi! Diệp Chính Quang một tay chỉ vào tòa đại hình Ngục giam bên trái kia bất đắt dĩ nói.
Kể từ hơn một tháng trước, trong tay hắn một trăm mười chín viên Yêu Linh Đan đã bị đám Yêu Tướng kia chia cắt không còn, hắn nói thật lại không có người tin.
Còn có người nói hắn cố ý không chịu phát Yêu Linh Đan, còn hăm dọa hắn sẽ bẩm báo chuyện này lên cho chủ nhân nữa đâu.
Hắn thật sự hết cách bị buộc phải thề độc bọn nó mới tạm thời buông tha cho mình, hơn nữa hắn còn hứa sẽ ghi vào sổ những Yêu Tướng mà bọn họ bắt được để sau này báo cáo lên chủ nhân.
Phong Duệ nhìn vào bên trong tòa lao Ngục kia, hơn ba ngàn con Yêu Thú Nhất Giai cửu trọng, hơn sáu trăm con Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, xưa kia nhà tù rộng lớn thênh thang bây giờ đã kín chỗ.
Bọn họ ban đầu cũng muốn bắt cửu trọng Yêu Thú về đổi lấy đan dược, nhưng mà đám Yêu Thú này thật sự là quá chiếm diện tích không gian cho nên bọn họ chỉ tập trung săn giết Yêu Tướng cảnh Yêu Thú mà thôi, vì vậy đám nhất giai Yêu Thú kia mới có thể tránh được một kiếp.
Diệp tổng quản, không phải là ta không tin ngài, nhưng mà ngài không thể báo với chủ nhân một tiếng hay sao?
Một tháng trước từ sau khi một đám Yêu Tướng đổi lấy Yêu Linh Đan, bọn họ bắt đầu phục dụng xuống dưới, không thể không nói Yêu Linh Đan thật đúng là dựng sào thấy bóng, tất cả Yêu Tướng đổi Yêu Linh Đan đều đã đột phá một hoặc là hai tiểu cảnh giới, hắn nhìn mà đỏ mắt không thôi, chỉ tiếc khi đó hắn còn đang phụ giúp vị Diệp quản gia này xây dựng Ngục Tù này, ba ngày sau hắn cùng chín tên Yêu Tướng khác cùng nhau tổ đội săn giết Yêu Thú, thật vất vả lắm mới săn được hai con, thế nhưng đến đây thì được báo cho biết Yêu Linh Đan đã bị đổi hết, thử hỏi hắn cùng đồng bọn làm sao có thể cam tâm.
Ngươi trong đầu cũng có Nô Ấn của chủ nhân, sao ngươi không tự mình bẩm báo với chủ nhân? Diệp Chính Quang quái dị nói.
Đừng tưởng tất cả đều là người ngu, một khi hắn tự động phát động Nô Ấn khi không có chuyện gì đặt biệt quan trọng sẽ bị Diệp Tử Phàm trách phạt.
Hắc hắc! Ta cũng chỉ là nói cho vui! Đạo lý kia ai cũng biết.
Mặc dù thiếu Yêu Linh Đan mọi người như kiến bò trên chảo, nhưng mà không ai lại có gan dùng Nô Ấn liên hệ với Diệp Tử Phàm.
Phải biết Yêu Linh Đan tuy là quan trọng, nhưng còn không có bức thiết đến nỗi bọn họ phải dùng mệnh của mình làm trò chơi.
Ba ngàn hai trăm con cửu trọng Yêu Thú, sáu trăm lẽ ba con Nhị Giai Yêu Tướng, không sai lần này thật sự là kiếm bộn! Diệp Tử Phàm nhìn lại trong lao ngục chúng Yêu Thú, vẽ mặc rất là hài lòng, vung tay lên một cái, đám Yêu Thú này đã nhập vào trong Luyện Thần Đỉnh.
Bái kiến chủ nhân! Hai người bọn họ đang nói chuyện thì lại nghe đằng sau một tiếng nói vang lên, đang nằm trên ghế thái sư Diệp Chính Quang cũng là giật nãy cả mình lộn người đứng lên.
Ân! Các ngươi làm việc ta rất là hài lòng, lần này còn thiếu lại Yêu Linh Đan ta sẽ một lần trả hết! Diệp Tử Phàm nhìn hai người vừa lòng nói.
Khi hắn xuất quan, đã dùng thần thức điều tra một phen, tại Lục Thụ Cốc quanh đây chỉ giữ lại một ít cửu trọng Yêu Thú của hai tộc canh giữ và làm một ít việc vặt ra, còn lại Yêu Tướng cảnh trở lên thì không thấy bóng dáng tăm hơi.
Không cần đoán cũng biết bọn họ hiện tại đang đi săn bắt Yêu Tướng tại một số sơn mạch khác.
Vì chủ nhân làm việc, chúng ta không dám kể công! Phong Duệ trong lòng mừng rỡ nói, bọn họ đã chờ đợi suốt một tháng thời gian, không phải là vì những lời này hay sao.
Chủ nhân! Bên trong là bảy viên Yêu Đan, đây là năm viên của Xích Hỏa và Đại Địa hai tộc, trong khi săn bắt Yêu Tướng cảnh Yêu Thú khác bỏ mình, còn hai viên chính là do bên ta lỡ tay đánh chết . Diệp Chính Quang đưa lên một chiếc hộp bằng gỗ cho Diệp Tử Phàm.
Hắn hiện tại là quản gia của Diệp Tử Phàm, bọn Yêu Tướng kia đương nhiên là đưa Yêu Đan cho hắn bảo quản.
Chuyện này ta đã biết! Cầm trong tay chiếc hộp ném vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, năm tên Yêu Tướng kia chết thông qua Nô Ấn hắn cũng có thể cảm ứng được, đây cũng là không có cách nào, không thể hi vọng diệt sạch quân địch mà bên ta không gặp thương vong, đây là điều không thực tế.
Có thể bắt được hơn sáu trăm con Yêu Tướng mà chỉ thương vong có năm tên, có thể nói hai tên Yêu Soái Đinh Vân và Viên Hồn kia không thể không kể công.
Chủ nhân, theo mệnh lệnh của ngài, ta đã giết đi năm mươi con Yêu Tướng sơ kì, Luyện chế ra năm mươi bảy lò Yêu Linh Đan, mời ngài kiểm tra! Đại Hắc âm thanh tại bên trong thức hải truyền đến.
Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán Đại Hắc tài Luyện Đan, trọn vẹn năm mươi bảy lò Đan Dược sáu trăm tám mươi bốn viên Đan Dược, không đến một khắc đã ra lò rồi, hắn thật sự không hổ danh là vũ trụ đệ nhất Luyện Đan sư.
Sở dĩ luyện chế thêm năm mươi bảy lò là vì theo hắn tính toán, mỗi một con Yêu Tướng cảnh chỉ cần dùng tối đa ba viên mà thôi, lần trước hắn đã đưa ra hơn một trăm viên.
Lần này lại thêm sáu trăm mấy chục viên, cho dù trừ hao đi nữa thì với hơn hai trăm con Yêu Tướng cũng là đủ rồi, lần sau xuất quan, có lẽ hắn phải tăng thêm một loại Yêu Nguyên Đan.
Đây là sáu trăm tám mươi bốn viên Yêu Linh Đan, ngươi hãy giữ lấy, sau khi bọn họ quay lại, quy đổi cho bọn họ, còn nữa nói cho bọn họ biết là Nhị Cấp Linh Dược trở lên ta cũng rất cần! Diệp Tử Phàm biến mất tại trước mắt của hai người bọn họ, nhưng mà âm thanh vẫn là quanh quẩn đâu đây.
Tuân lệnh chủ nhân! Phong Duệ và Diệp Chính Quang cung kính nói.
Diệp quản gia? Chủ nhân nói Yêu Linh Đan ở nơi nào, sao ta còn không thấy.! Chờ năm phút thời gian vẫn không thấy Diệp Tử Phàm trả lời, hai người bọn họ đã biết Diệp Tử Phàm đã đi xa.
Cái này ngươi yên tâm, tuyệt đối không thiếu phần của ngươi! Diệp Chính Quang nhìn chiếc Nhẫn Trữ Vật trong tay, không cấm thổn thức.
Đây là chiếc nhẫn của hắn không sai, tuy là không gian bên trong lớn ra thành mười mét vuông, nhưng hắn vẫn còn có thể nhận ra được.
Chiếc nhẫn này lần đó hắn quyết đấu với Diệp Tử Phàm bị thua sau, chiếc Nhẫn Trữ Vật này của hắn cũng đội nón mà đi, bị Diệp Tử Phàm trấn lột.
Hắn nghĩ cả đời này cũng đừng mong được lại đến, không ngờ Diệp Tử Phàm lại trả nó lại cho mình.
Ha ha, vậy thì đa tạ Diệp quản gia rồi!! Tuy là không biết Diệp Chính Quang nói Yêu Linh Đan từ đâu mà đến, nhưng chỉ cần có Đan Dược để đột phá là được rồi, không phải sao.
Ta cũng không biết, ngươi chỉ có hai viên Yêu Linh Đan, trong khi tổ của ngươi lại có mười người, không hiểu các ngươi sẽ phân như thế nào? Diệp Chính Quang lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật ra hai viên xanh biếc, tỏa ra ngào ngạt đan hương trao cho Phong Duệ, híp mắt lại cười nói.
Đều này không cần Diệp quản gia ngài quan tâm, chúng ta tự có cách phân phối! Phong Duệ nhanh chóng lấy trong người ra một chiếc bình ngọc, cẩn thận từng ly từng tý đem hai viên đan dược cất vào.
Đối với lời nói có phần ly dán của Diệp Chính Quang hắn chỉ có cười khẩy, bọn họ đã tính toán xong cả rồi, lần này hai viên Đan Dược một viên dành cho hắn, viên còn lại là để cho một tên cũng đã tại Yêu Tướng sơ kỳ đỉnh phong phục dùng.
Chỉ cần hai người bọn họ đột phá Yêu Tướng Trung kỳ, sau này săn bắt Yêu Tướng sơ kỳ khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Chỉ cần có thể săn bắt càng nhiều Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, sau này tổ đội của bọn họ còn lo không có Yêu Linh Đan dùng sao.
Chỉ hi vọng các ngươi không ra tay đánh nhau mới tốt! Nhìn Phong Duệ bay đi khỏi sơn động với vẻ mặt hớn hở, Diệp Chính Quang không cấm lẩm bẩm.
Tại bên trong Nhân Tộc, đôi khi chỉ vì một viên Linh Thạch, hay một cọng Linh Dược, bạn bè chí thân cũng ra tay ám toán đối phương, huống hồ gì là có thể giúp người đột phá một cảnh giới đan dược, hắn còn là không tin Yêu Tộc lại có thể chí công vô tư.
...
Tam Nhãn Sơn Mạch, một đầu trăm vạn dặm sơn mạch.
Hai nhóm Yêu Thú nhân mã cách xa nhau trăm trượng, xa xa giằng co.
Trong đó một đám,chính là Xích Hỏa bộ tộc, nhân số khoảng hai mươi tên, cầm đầu chính là Tiếu Thiên nhị thống lĩnh của Xích Hỏa bộ tộc hiện nay, kể từ khi đại thống lĩnh Đế Kiên của bọn họ bị vị kia hung tàn chủ nhân giết chết, Qua Minh không có tranh cãi nhảy lên làm đại thống lĩnh, hắn từ vị trí thứ ba tăng lên một bậc, bây giờ là nhị thống lĩnh của Xích Hỏa bộ tộc.
Đi theo hắn lần này có đến năm tên Yêu Tướng hậu kỳ, nhưng mà tất cả đều mới đột phá không lâu, đều là nằm tại Hậu Kỳ tiểu thành cảnh giới, chỉ tương đương với Siêu Phàm thất trọng của Nhân loại, nhìn là biết cảnh giới của bọn họ mới đột phá không lâu, còn chưa được ổn định cho lắm.
Cổ lực lượng này nếu như đặt tại Mạc La Vương Quốc, có thể xưng hùng một phương, Chân Huyền không ra, bọn hắn chính là vô địch.
Cho dù là tại một đầu trăm vạn dặm sơn mạch, bọn họ cũng có thể lập vào vị trí bất bại, phải biết trăm vạn dặm sơn mạch tài nguyên thiếu thốn chút, mỗi một đầu sơn mạch có thể cư trú khoảng từ hai đến ba trăm đầu Yêu Tướng, nhưng mà đa phần chỉ là trung sơ kỳ, một số đầu sơn mạch nhiều tài nguyên mới có thể xuất hiện Yêu Tướng hậu kỳ cảnh giới.
Mà bọn họ bên ngoài trăm trượng, thì là một nhóm Tam Nhãn Yêu Lang bộ tộc.
Cái gọi là Tam Nhãn chỉ là nói nghe cho vui mà thôi, vì loại tộc đàn này trên trán từ khi sinh ra đã có một cái bớt dài, rất giống một con mắt, cho nên được gọi là Tam Nhãn Yêu Lang bộ tộc.
Nhân số của bọn họ còn nhiều gấp đôi, khoảng bốn mươi tên chi chúng, chỉ là thực lực rõ ràng so với Xích Hỏa bộ tộc đến, đều kém hơn không ít, không nói cái khác, chỉ là hậu kỳ cảnh giới chỉ có hai tên, đều là nằm tại hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, còn có trung kỳ Yêu Tướng chỉ có bảy tên, dư lại ba mươi mốt tên chỉ là Yêu Tướng sơ kỳ.
Nhìn qua có vẻ là nhiều, nhưng mà thực sự đánh nhau, Tam Nhãn Yêu Lang bên này sẽ nắm chắc phần thua.
Tiếu Thiên? Ngươi muốn làm gì? tôn này là một trong hai tên Tam Nhãn bộ tộc có tu vi Yêu Tướng hậu kỳ một bước bước ra, hướng về phía cầm đầu Xích Hỏa bộ tộc Tiếu Thiên quát.
Hối Cốt Yêu Tướng, nhà ta Yêu Soái đại nhân đối với Tam Nhãn bộ tộc rất là có hứng thú, muốn mời bốn mươi vị Yêu Tướng các ngươi về Xích Hỏa sơn mạch làm khách một chuyến, mong rằng các vị phối hợp!
/603
|