Lão Tam! Chúng ta không có trách ngươi, có trách cũng là trách ta quá tự đại! Nhìn Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng di chuyển đến gần bọn họ, Hắc Đại chua xót nói.
Lão Đại bây giờ trên mặt không còn một tia kiêu ngạo thần sắc, có chăng cũng chỉ là vô tận hối hận cùng tuyệt vọng.
Đụng phải một tên Nhân Tộc Pháp Thần Cảnh, khả năng chạy trốn chỉ là hi vọng xa vời, phải biết Pháp Thần hay là Yêu Vương đều có thể sử dụng Nguyên Lực phong cấm một trăm km không gian phạm vi, tại trong không gian kia, bọn họ chính là chúa tể, không một ai có thể chạy thoát được.
Trong Nhân Tộc chỉ có Tám Vị Pháp Thần cảnh mà thôi, nghe đồn là sẽ không có vị Pháp Thần nào vượt qua Nhân Tộc lãnh địa tiến vào Yêu Tộc lãnh địa.
Bọn hắn cũng không biết xuất hiện trước mặt mình là ai trong số tám người kia.
Một vạn bốn ngàn long lực lượng, không nghĩ đến Yêu Soái hậu kỳ cường giả cũng có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy!!! Cách ba con đại Hổ một mười mét khoảng cách, Diệp Tử Phàm trong lòng nói nhỏ.
Bình thường theo hắn nhận biết, Yêu Soái hậu kỳ cũng chỉ có bốn vạn bảy ngàn long lực lượng mà thôi, nhưng vừa rồi tại một sát na kia, tên cầm đầu Hắc Đại kia lại bộc phát ra mười bốn vạn long lực lượng, đây chính là gấp ba lần Yêu Soái hậu kỳ có thể có được lực lượng, cho nên ba người bọn họ mới có thể trốn thoát được ba mươi ba vạn long chi lực giam cầm của hắn, đều này không khỏi làm cho hắn hơi cảm thán một chút.
Vị đại nhân này, ngài đường đường là Pháp Thần cảnh cường giả, lại đi vào Yêu Tộc lãnh địa tàn sát Yêu Tộc con dân, ngài thật muốn hai Tộc mở ra diệt thế chi chiến hay sao? Hắc Nhị. Thấy Diệp Tử Phàm đến gần, thấy không còn hi vọng gì nữa nên nói.
Hắn hiểu được Nhân Tộc và Yêu Tộc tại giữa có điều ước ràng buộc, Nhân Tộc Pháp Thần không được tự ý rời đi Nhân Tộc lãnh địa, nếu không tất cả Yêu Vương sẽ liên hợp lại tấn công Nhân Tộc.
Vị cường giả này chính là Pháp Thần cảnh, phải biết rõ ràng về chuyện này mới đúng, đằng này hắn lại xuất hiện tại nơi đây, thật không sợ Nhân Yêu hai tộc bùng nổ đại chiến hay sao?
Diệt Thế đại chiến sao? Có liên quan gì đến ta đâu chứ? Diệp Tử Phàm cười lạnh nói.
Hắn không phải là người tại Thiên Hoang này, hai bên đại chiến hay không có liên quan gì đến hắn, hắn chỉ có quan tâm là tăng lên thực lực của bản thân, mọi chuyện khác đối với hắn chỉ là mây bay.
Pháp Thần đại nhân! Ngài chẳng lẽ không lo cho Nhân Tộc an nguy sao? Hắc Đại có chút không rõ, không phải nói mỗi vị Pháp Thần cường giả cả đời mục tiêu lớn nhất chính là thủ hộ Nhân Tộc sao, tại sao vị Pháp Thần này lại có vẻ không quan tâm đến Nhân Tộc an nguy.
Nếu như các ngươi không có gì để nói nữa thì nên vào bên trong đi thôi! Nhân Tộc an nguy, lời này đối với hắn xem như gọi lộn số.
Linh hồn của hắn đến từ Địa Cầu kia, nơi này Nhân Tộc an nguy liên quan gì đến hắn, với lại muốn để cho hai Tộc phát sinh đại chiến, ít nhất cũng có người đem tin tức về hắn làm những việc tại nơi đây tiếc lộ ra ngoài, hắn không nghĩ ba con ngốc hổ này có bản lĩnh thoát khỏi bàn tay của hắn.
Không! Thiên Hổ Hắc Kim Kiếm!
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm lại ra tay, thực lực mạnh nhất Hắc Đại không cam lòng chịu chết, từ trong miệng phun ra bảy mươi hai đạo Hắc Kim Kiếm Khí, đây là bản mệnh Thần thông của Thiên Dực Hổ Tộc bọn họ.
Ầm ầm ầm! Phốc phốc!
Bản mạng Thần thông Thiên Hổ Hắc Kim Kiếm của Hắc Đại, mỗi một đạo có thể sánh ngang với một kiện Hạ Phẩm Linh Khí công kích uy lực, nhờ vào loại Thần Thông này hắn đã diệt sát vô số cường địch, nhưng mà chạm vào đại thủ của Diệp Tử Phàm lại như giấy trắng, kinh khủng chưởng lực tiếp tục lan tràn, chấn động đến ba con đại Hổ chia năm xẻ bảy, huyết nhục bay khắp nơi.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này hắn tăng lên thêm mười vạn long lực lượng, thêm vào ba con Hắc Hổ kia đã bị thương sẵn, có thể chống lại mới là quái sự.
...
Con mẹ nó, trấn áp, ba tên Tam Giai Hậu kỳ Yêu Soái cứ như vậy bị chủ nhân một kích cho trấn áp, cường, cường thật sự quá cường! Sơn động bên trong mọi người chạy đến chấn kinh, nhất là Diệp Chính Quang, hắn thường nghe đồn Pháp Thần cường giả vô cùng cường đại, bây giờ mới có thể tận mắt chứng kiến, thật sự là danh bất hư truyền a:
Biến thái, thật sự quá biến thái mà.
Hắn mới bao nhiêu tuổi.
Chủ nhân thực sự là nhân Tộc sao?
Không phải là Diệp Chính Quang không tin, mà thật sự rất khó có thể tin được, ai có thể nghĩ đến một tên Nhân Tộc chỉ có mười bảy tuổi là Pháp Thần cảnh cường giả.
Ngươi lại đây! Sau khi thu thập ba con Yêu Soái vào trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm chỉ tay vào một tên Yêu Viên nói.
Chủ nhân! Côn Bình xin chờ ngài ra lệnh! Côn Bình ánh mắt nhìn Diệp Tử Phàm vô cùng sùng kính, đây là có thể so với Yêu Vương bệ hạ tuyệt thế cường giả a.
Có thể làm nô bộc cho một vị cường giả như vậy, hắn cũng rất là vui lòng phục tùng.
Cầm lấy viên đan dược này ăn vào!
Chủ nhân, cái này là? Côn Bình nghi hoặc hỏi.
Hắn cũng như rất nhiều người, từ nhỏ đều sống tại Yêu Thú sơn mạch, cũng chưa hề đến Nhân Tộc lãnh địa, không biết trong tay của mình viên màu xanh viên đất này là thứ gì.
Đây là đan dược! Diệp Chính Quang buộc miệng thốt, hắn nhìn viên màu xanh tỏa ra bát ngát dược hương kia trong lòng không khỏi nghi hoặc: Chủ nhân, theo ta được biết đan dược chỉ có Nhân Tộc mới có thể sử dụng, ta chưa từng nghe nói đan dược có thể dùng cho Yêu Thú!
Ngươi chưa từng nghe không có nghĩa là không có! Diệp Tử Phàm liếc hắn một cái, Tôn Bình sao? Ngươi hãy nuốt viên đan dược này đi, ta xem hiệu quả thế nào?
Vâng! Chủ nhân! Mặc dù rất nghi hoặc, nhưng Tôn Bình không dám vi phạm lời của Diệp Tử Phàm mà nói, đưa viên đan dược này vào trong miệng nuốt xuống.
Cái này.. Tôn Bình biến sắc, cũng không lo được gì nhiều, lập tức ngồi xuống xếp bằng dưới đất, dùng Yêu Lực vận chuyển quanh cơ thể.
Sau một khắc..
Rắc! Ầm!
Đa tạ chủ nhân thành toàn! Tôn Bình đứng dậy, quỳ xuống trước mặt của Diệp Tử Phàm cảm tạ.
Hắn đã bị kẹt tại Yêu Tướng trung kỳ bình cảnh đã bốn mươi năm lâu, lần này khi hắn nuốt vào trong bụng viên đan dược kia, hắn còn tưởng là loại độc dược gì.
Đang chuẩn bị chờ chết thì trong Yêu Thể của hắn bỗng nhiên xuất hiện một cổ vô cùng tinh thuần Yêu Lực đang tại đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, không những vậy, bình cảnh mà bấy lâu nay hắn đang đau khổ tìm đường đột phá tự nhiên buông lỏng, hắn trong lòng mừng như điên, lập tức ngồi xuống vận chuyển cổ Yêu Lực này xông phá Yêu Tướng hậu kỳ bình cảnh, quả nhiên là hắn thật sự thành công.
Bây giờ hắn cũng giống như Bộ Phương bọn họ,đã là Yêu Tướng hậu kỳ cường giả thọ nguyên có thể tăng lên bốn trăm năm.
Lão Tôn! Ngươi..? Viên Hồn có chút kinh nghi bất định hỏi.
Không chỉ là hắn hơn mấy trăm cặp mắt của đám Yêu Tướng kia cũng tập trung vào Tôn Bình, chờ hắn trả lời.
Viên Soái! Ngài nói không sai! Ta bây đã là Yêu Tướng hậu kỳ cảnh giới! Nói xong, bên trong cơ thể của hắn bộc phát ra một cổ khí thế cường đại, chỉ thuộc về Yêu Tướng hậu kỳ mới có.
Là thật... Hắn thật sự đã đột phá hậu kỳ cảnh giới... một con Yêu Tướng tru lên, tràn đầy không thể tin, chỉ một khắc trước Tôn Bình cũng giống như hắn, đều là Yêu Tướng trung kỳ nhưng mà bây giờ lắc mình một cái, Tôn Bình đã hóa thân thành Yêu Tướng hậu kỳ, nói ra ai có thể tin được.
Yêu Tướng hậu kỳ a, nếu là trước đây trong tộc có thể phong thống lĩnh, địa vị và thân phận so với trung, sơ kỳ bọn họ rất là khác biệt, điều quan trọng nhất là khi đột phá hậu kỳ về sau có thể tăng thêm bốn trăm năm thọ nguyên.
Yêu Tộc bọn họ khác với Nhân Tộc, bọn nó đột phá tuy khó khăn nhưng bù lại được thiên địa ưu ái, chỉ cần có thể đột phá Nhị Giai thọ mệnh của bọn họ sẽ là gấp đôi của Nhân loại.
Như nghĩ đến cái gì, bọn chúng di dời ánh mắt nóng bỏng của mình từ Tôn Bình qua Diệp Tử Phàm, đúng, chính là vì Tôn Bình ăn vào viên đan dược mà Diệp Tử Phàm đưa cho mới có thể đột phá, nếu như......
Các ngươi nghĩ không sai, Tôn Bình vì ăn vào viên đan dược kia mới có thể đột phá, loại đan dược này tên là Yêu Linh Đan, chỉ cần sử dụng một viên có thể làm cho bất kỳ một tên Yêu Tướng cảnh nào đột phá một tiểu cảnh giới! Hơn nữa sau khi đột phá còn có thể tiếp tục sử dụng thêm hai lần nữa mới có thể mất đi công hiệu! Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Muốn cho con ngựa chạy, phải cho nó ăn no, cái này Diệp Tử Phàm là rất hiểu, tuy là có Nô Ấn trong người, bọn người này sẽ không dám vi phạm lời nói của hắn, nhưng mà khi làm việc cũng sẽ không có nhiệt tình cho lắm, hắn phải làm cho bọn nó có thêm động lực để mà làm việc.
Quả nhiên hắn làm không sai, Yêu Linh Đan vừa xuất hiện, bọn chúng hai mắt như là đại Hán mấy chục năm không có chạm qua Mỹ Nữ, hận không thể lập tức ôm lấy đưa vào trong phòng.
Xin hỏi chủ nhân, loại đan dược này..? Bộ Phương Từ trong đám đông bước ra.
Loại đan dược này ta còn có, tuy nhiên đối với ngươi không có tác dụng! Diệp Tử Phàm hiểu ý của Bộ Phương.
Chẳng qua loại đan dược này chỉ dành cho Yêu Tướng hậu kỳ đại thành phía dưới, Bộ Phương đã là hậu kỳ viên mãn, loại đan dược này không thích hợp cho hắn.
Tuy nhiên ngươi cũng không cần quá thất vọng, ta hiện tại còn có một loại đan dược gọi là Yêu Nguyên Đan, chỉ cần sử dụng loại đan dược này có thể giúp ngươi đột phá Yêu Soái cảnh giới! Nhìn thấy bộ mặt thất vọng của Bộ Phương, Diệp Tử Phàm không muốn hắn mất đi ý chí chiến đấu nói.
Chủ nhân! Đây là sự thật sao? Bộ Phương cùng mấy tên Hậu Kỳ viên mãn đã vô cùng tuyệt vọng thì lời nói của Diệp Tử Phàm như là một sợi dây thừng kéo bọn họ ra khỏi vực sâu tăm tối.
Không sai! Chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi hai loại đan dược này!
Yêu Nguyên Đan hắn bây giờ còn không muốn cho Đại Hắc luyện chế, hắn cần Tam Giai Yêu Đan để giúp hắn đột phá đâu, chỉ có thể tạm thời khai ra một trương ngân phiếu khống.
Còn xin chủ nhân ra lệnh, cho dù nhảy vào núi đao biển lửa chúng tôi cũng không chối từ! Tất cả đám Yêu Tướng đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ không biết Yêu Nguyên Đan có thật là có hay không, nhưng chỉ dựa vào một loại Yêu Linh Đan bọn họ cũng không tiếc vức đi tánh mạng.
Chủ nhân! Không biết chúng ta....? Đinh Vân có chút ngượng ngùng nói.
Đối với các ngươi tăng cao tu vi Đan Dược không phải là không có, mà là bây giờ ta còn thiếu một loại chủ dược!
Không biết chủ nhân cần loại Linh Dược gì, hai người bọn ta sẽ hết sức thu thập! Viên Hồn trong lòng mừng rơn.
Lão Đại bây giờ trên mặt không còn một tia kiêu ngạo thần sắc, có chăng cũng chỉ là vô tận hối hận cùng tuyệt vọng.
Đụng phải một tên Nhân Tộc Pháp Thần Cảnh, khả năng chạy trốn chỉ là hi vọng xa vời, phải biết Pháp Thần hay là Yêu Vương đều có thể sử dụng Nguyên Lực phong cấm một trăm km không gian phạm vi, tại trong không gian kia, bọn họ chính là chúa tể, không một ai có thể chạy thoát được.
Trong Nhân Tộc chỉ có Tám Vị Pháp Thần cảnh mà thôi, nghe đồn là sẽ không có vị Pháp Thần nào vượt qua Nhân Tộc lãnh địa tiến vào Yêu Tộc lãnh địa.
Bọn hắn cũng không biết xuất hiện trước mặt mình là ai trong số tám người kia.
Một vạn bốn ngàn long lực lượng, không nghĩ đến Yêu Soái hậu kỳ cường giả cũng có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy!!! Cách ba con đại Hổ một mười mét khoảng cách, Diệp Tử Phàm trong lòng nói nhỏ.
Bình thường theo hắn nhận biết, Yêu Soái hậu kỳ cũng chỉ có bốn vạn bảy ngàn long lực lượng mà thôi, nhưng vừa rồi tại một sát na kia, tên cầm đầu Hắc Đại kia lại bộc phát ra mười bốn vạn long lực lượng, đây chính là gấp ba lần Yêu Soái hậu kỳ có thể có được lực lượng, cho nên ba người bọn họ mới có thể trốn thoát được ba mươi ba vạn long chi lực giam cầm của hắn, đều này không khỏi làm cho hắn hơi cảm thán một chút.
Vị đại nhân này, ngài đường đường là Pháp Thần cảnh cường giả, lại đi vào Yêu Tộc lãnh địa tàn sát Yêu Tộc con dân, ngài thật muốn hai Tộc mở ra diệt thế chi chiến hay sao? Hắc Nhị. Thấy Diệp Tử Phàm đến gần, thấy không còn hi vọng gì nữa nên nói.
Hắn hiểu được Nhân Tộc và Yêu Tộc tại giữa có điều ước ràng buộc, Nhân Tộc Pháp Thần không được tự ý rời đi Nhân Tộc lãnh địa, nếu không tất cả Yêu Vương sẽ liên hợp lại tấn công Nhân Tộc.
Vị cường giả này chính là Pháp Thần cảnh, phải biết rõ ràng về chuyện này mới đúng, đằng này hắn lại xuất hiện tại nơi đây, thật không sợ Nhân Yêu hai tộc bùng nổ đại chiến hay sao?
Diệt Thế đại chiến sao? Có liên quan gì đến ta đâu chứ? Diệp Tử Phàm cười lạnh nói.
Hắn không phải là người tại Thiên Hoang này, hai bên đại chiến hay không có liên quan gì đến hắn, hắn chỉ có quan tâm là tăng lên thực lực của bản thân, mọi chuyện khác đối với hắn chỉ là mây bay.
Pháp Thần đại nhân! Ngài chẳng lẽ không lo cho Nhân Tộc an nguy sao? Hắc Đại có chút không rõ, không phải nói mỗi vị Pháp Thần cường giả cả đời mục tiêu lớn nhất chính là thủ hộ Nhân Tộc sao, tại sao vị Pháp Thần này lại có vẻ không quan tâm đến Nhân Tộc an nguy.
Nếu như các ngươi không có gì để nói nữa thì nên vào bên trong đi thôi! Nhân Tộc an nguy, lời này đối với hắn xem như gọi lộn số.
Linh hồn của hắn đến từ Địa Cầu kia, nơi này Nhân Tộc an nguy liên quan gì đến hắn, với lại muốn để cho hai Tộc phát sinh đại chiến, ít nhất cũng có người đem tin tức về hắn làm những việc tại nơi đây tiếc lộ ra ngoài, hắn không nghĩ ba con ngốc hổ này có bản lĩnh thoát khỏi bàn tay của hắn.
Không! Thiên Hổ Hắc Kim Kiếm!
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm lại ra tay, thực lực mạnh nhất Hắc Đại không cam lòng chịu chết, từ trong miệng phun ra bảy mươi hai đạo Hắc Kim Kiếm Khí, đây là bản mệnh Thần thông của Thiên Dực Hổ Tộc bọn họ.
Ầm ầm ầm! Phốc phốc!
Bản mạng Thần thông Thiên Hổ Hắc Kim Kiếm của Hắc Đại, mỗi một đạo có thể sánh ngang với một kiện Hạ Phẩm Linh Khí công kích uy lực, nhờ vào loại Thần Thông này hắn đã diệt sát vô số cường địch, nhưng mà chạm vào đại thủ của Diệp Tử Phàm lại như giấy trắng, kinh khủng chưởng lực tiếp tục lan tràn, chấn động đến ba con đại Hổ chia năm xẻ bảy, huyết nhục bay khắp nơi.
Rút kinh nghiệm lần trước, lần này hắn tăng lên thêm mười vạn long lực lượng, thêm vào ba con Hắc Hổ kia đã bị thương sẵn, có thể chống lại mới là quái sự.
...
Con mẹ nó, trấn áp, ba tên Tam Giai Hậu kỳ Yêu Soái cứ như vậy bị chủ nhân một kích cho trấn áp, cường, cường thật sự quá cường! Sơn động bên trong mọi người chạy đến chấn kinh, nhất là Diệp Chính Quang, hắn thường nghe đồn Pháp Thần cường giả vô cùng cường đại, bây giờ mới có thể tận mắt chứng kiến, thật sự là danh bất hư truyền a:
Biến thái, thật sự quá biến thái mà.
Hắn mới bao nhiêu tuổi.
Chủ nhân thực sự là nhân Tộc sao?
Không phải là Diệp Chính Quang không tin, mà thật sự rất khó có thể tin được, ai có thể nghĩ đến một tên Nhân Tộc chỉ có mười bảy tuổi là Pháp Thần cảnh cường giả.
Ngươi lại đây! Sau khi thu thập ba con Yêu Soái vào trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm chỉ tay vào một tên Yêu Viên nói.
Chủ nhân! Côn Bình xin chờ ngài ra lệnh! Côn Bình ánh mắt nhìn Diệp Tử Phàm vô cùng sùng kính, đây là có thể so với Yêu Vương bệ hạ tuyệt thế cường giả a.
Có thể làm nô bộc cho một vị cường giả như vậy, hắn cũng rất là vui lòng phục tùng.
Cầm lấy viên đan dược này ăn vào!
Chủ nhân, cái này là? Côn Bình nghi hoặc hỏi.
Hắn cũng như rất nhiều người, từ nhỏ đều sống tại Yêu Thú sơn mạch, cũng chưa hề đến Nhân Tộc lãnh địa, không biết trong tay của mình viên màu xanh viên đất này là thứ gì.
Đây là đan dược! Diệp Chính Quang buộc miệng thốt, hắn nhìn viên màu xanh tỏa ra bát ngát dược hương kia trong lòng không khỏi nghi hoặc: Chủ nhân, theo ta được biết đan dược chỉ có Nhân Tộc mới có thể sử dụng, ta chưa từng nghe nói đan dược có thể dùng cho Yêu Thú!
Ngươi chưa từng nghe không có nghĩa là không có! Diệp Tử Phàm liếc hắn một cái, Tôn Bình sao? Ngươi hãy nuốt viên đan dược này đi, ta xem hiệu quả thế nào?
Vâng! Chủ nhân! Mặc dù rất nghi hoặc, nhưng Tôn Bình không dám vi phạm lời của Diệp Tử Phàm mà nói, đưa viên đan dược này vào trong miệng nuốt xuống.
Cái này.. Tôn Bình biến sắc, cũng không lo được gì nhiều, lập tức ngồi xuống xếp bằng dưới đất, dùng Yêu Lực vận chuyển quanh cơ thể.
Sau một khắc..
Rắc! Ầm!
Đa tạ chủ nhân thành toàn! Tôn Bình đứng dậy, quỳ xuống trước mặt của Diệp Tử Phàm cảm tạ.
Hắn đã bị kẹt tại Yêu Tướng trung kỳ bình cảnh đã bốn mươi năm lâu, lần này khi hắn nuốt vào trong bụng viên đan dược kia, hắn còn tưởng là loại độc dược gì.
Đang chuẩn bị chờ chết thì trong Yêu Thể của hắn bỗng nhiên xuất hiện một cổ vô cùng tinh thuần Yêu Lực đang tại đấu đá lung tung trong cơ thể hắn, không những vậy, bình cảnh mà bấy lâu nay hắn đang đau khổ tìm đường đột phá tự nhiên buông lỏng, hắn trong lòng mừng như điên, lập tức ngồi xuống vận chuyển cổ Yêu Lực này xông phá Yêu Tướng hậu kỳ bình cảnh, quả nhiên là hắn thật sự thành công.
Bây giờ hắn cũng giống như Bộ Phương bọn họ,đã là Yêu Tướng hậu kỳ cường giả thọ nguyên có thể tăng lên bốn trăm năm.
Lão Tôn! Ngươi..? Viên Hồn có chút kinh nghi bất định hỏi.
Không chỉ là hắn hơn mấy trăm cặp mắt của đám Yêu Tướng kia cũng tập trung vào Tôn Bình, chờ hắn trả lời.
Viên Soái! Ngài nói không sai! Ta bây đã là Yêu Tướng hậu kỳ cảnh giới! Nói xong, bên trong cơ thể của hắn bộc phát ra một cổ khí thế cường đại, chỉ thuộc về Yêu Tướng hậu kỳ mới có.
Là thật... Hắn thật sự đã đột phá hậu kỳ cảnh giới... một con Yêu Tướng tru lên, tràn đầy không thể tin, chỉ một khắc trước Tôn Bình cũng giống như hắn, đều là Yêu Tướng trung kỳ nhưng mà bây giờ lắc mình một cái, Tôn Bình đã hóa thân thành Yêu Tướng hậu kỳ, nói ra ai có thể tin được.
Yêu Tướng hậu kỳ a, nếu là trước đây trong tộc có thể phong thống lĩnh, địa vị và thân phận so với trung, sơ kỳ bọn họ rất là khác biệt, điều quan trọng nhất là khi đột phá hậu kỳ về sau có thể tăng thêm bốn trăm năm thọ nguyên.
Yêu Tộc bọn họ khác với Nhân Tộc, bọn nó đột phá tuy khó khăn nhưng bù lại được thiên địa ưu ái, chỉ cần có thể đột phá Nhị Giai thọ mệnh của bọn họ sẽ là gấp đôi của Nhân loại.
Như nghĩ đến cái gì, bọn chúng di dời ánh mắt nóng bỏng của mình từ Tôn Bình qua Diệp Tử Phàm, đúng, chính là vì Tôn Bình ăn vào viên đan dược mà Diệp Tử Phàm đưa cho mới có thể đột phá, nếu như......
Các ngươi nghĩ không sai, Tôn Bình vì ăn vào viên đan dược kia mới có thể đột phá, loại đan dược này tên là Yêu Linh Đan, chỉ cần sử dụng một viên có thể làm cho bất kỳ một tên Yêu Tướng cảnh nào đột phá một tiểu cảnh giới! Hơn nữa sau khi đột phá còn có thể tiếp tục sử dụng thêm hai lần nữa mới có thể mất đi công hiệu! Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Muốn cho con ngựa chạy, phải cho nó ăn no, cái này Diệp Tử Phàm là rất hiểu, tuy là có Nô Ấn trong người, bọn người này sẽ không dám vi phạm lời nói của hắn, nhưng mà khi làm việc cũng sẽ không có nhiệt tình cho lắm, hắn phải làm cho bọn nó có thêm động lực để mà làm việc.
Quả nhiên hắn làm không sai, Yêu Linh Đan vừa xuất hiện, bọn chúng hai mắt như là đại Hán mấy chục năm không có chạm qua Mỹ Nữ, hận không thể lập tức ôm lấy đưa vào trong phòng.
Xin hỏi chủ nhân, loại đan dược này..? Bộ Phương Từ trong đám đông bước ra.
Loại đan dược này ta còn có, tuy nhiên đối với ngươi không có tác dụng! Diệp Tử Phàm hiểu ý của Bộ Phương.
Chẳng qua loại đan dược này chỉ dành cho Yêu Tướng hậu kỳ đại thành phía dưới, Bộ Phương đã là hậu kỳ viên mãn, loại đan dược này không thích hợp cho hắn.
Tuy nhiên ngươi cũng không cần quá thất vọng, ta hiện tại còn có một loại đan dược gọi là Yêu Nguyên Đan, chỉ cần sử dụng loại đan dược này có thể giúp ngươi đột phá Yêu Soái cảnh giới! Nhìn thấy bộ mặt thất vọng của Bộ Phương, Diệp Tử Phàm không muốn hắn mất đi ý chí chiến đấu nói.
Chủ nhân! Đây là sự thật sao? Bộ Phương cùng mấy tên Hậu Kỳ viên mãn đã vô cùng tuyệt vọng thì lời nói của Diệp Tử Phàm như là một sợi dây thừng kéo bọn họ ra khỏi vực sâu tăm tối.
Không sai! Chỉ cần các ngươi cố gắng làm việc, ta sẽ ban thưởng cho các ngươi hai loại đan dược này!
Yêu Nguyên Đan hắn bây giờ còn không muốn cho Đại Hắc luyện chế, hắn cần Tam Giai Yêu Đan để giúp hắn đột phá đâu, chỉ có thể tạm thời khai ra một trương ngân phiếu khống.
Còn xin chủ nhân ra lệnh, cho dù nhảy vào núi đao biển lửa chúng tôi cũng không chối từ! Tất cả đám Yêu Tướng đều sục sôi ý chí chiến đấu, bọn họ không biết Yêu Nguyên Đan có thật là có hay không, nhưng chỉ dựa vào một loại Yêu Linh Đan bọn họ cũng không tiếc vức đi tánh mạng.
Chủ nhân! Không biết chúng ta....? Đinh Vân có chút ngượng ngùng nói.
Đối với các ngươi tăng cao tu vi Đan Dược không phải là không có, mà là bây giờ ta còn thiếu một loại chủ dược!
Không biết chủ nhân cần loại Linh Dược gì, hai người bọn ta sẽ hết sức thu thập! Viên Hồn trong lòng mừng rơn.
/603
|