Đương nhiên! Chỉ cần ngươi đột phá đến Yêu Vương cảnh là được rồi! Đáp lại sự chờ mong của Qua Minh, Bộ Phương rất là thành thật nói.
Bộ Phương! Ngươi dám gạt ta! Qua Minh cả người bốc khói, nổi giận đùng đùng chỉ vào Bộ Phương quát.
Chỉ cần có thể đột phá Yêu Vương sẽ biết, như vậy ta còn hỏi ngươi làm gì, Yêu Vương đã là đại lục Thiên Hoang tối cường cảnh giới, cả đời này của hắn cũng không có hi vọng gì đạt đến, Bộ Phương nói như vậy cũng xem như không.
Hừ! Nhân Tộc và chủ nhân không phải là chuyện mà các ngươi có thể nghị luận! Đang lúc Qua Minh đang muốn dùng đôi tay để nói chuyện với Bộ Phương khi, một giọng nói từ phía sau hắn truyền đến.
Nghe giọng nói này, bọn họ giật bắn cả người, thầm nghĩ có phải là chủ nhân nghe bọn họ nghị luận, ra tay trừng phạt.
Ngươi là ai? Nhưng mà nghe giọng nói thì lại không giống là chủ nhân a.
Vậy là bọn họ quay người lại, chỉ thấy không biết từ lúc nào sau lưng của bọn họ xuất hiện một tên Nhân Tộc lão giả, hơn nữa cũng chỉ có Siêu Phàm tam trọng thiên cảnh giới.
Chỉ là một tên Nhân Tộc Siêu Phàm tam trọng thiên cảnh giới, tại Yêu Tộc bọn họ cho dù Yêu Tướng sơ kỳ cũng không bằng, lại dám lên tiếng dọa nạt bọn họ, thật không biết chữ chết viết như thế nào.
Ta là Diệp Chính Quang! Từ nay về sau tại bên trong sơn động này do ta quản lý! Diệp Chính Quang kiêu ngạo nói.
Diệp Chính Quang cũng là bất đắc dĩ, hắn sau khi giao ra một giọt tinh Huyết, nghĩ là Diệp Tử Phàm ấm đầu buông tha cho hắn, thả hắn rời đi.
Nhưng mà không ngờ hắn lại trải nghiệm qua cảm giác sống không bằng chết một đoạn thời gian mới nói cho hắn biết tình hình hiện nay.
Sau khi nghe xong, Diệp Tử Phàm bây giờ còn chưa cần hắn đi làm chuyện gì cả, mà là bảo hắn tạm thời ở tại trong sơn động, sữa sang lại một phen.
Chờ một thời gian nữa sẽ giao cho hắn công việc quan trọng, chuyện quan trọng là gì thì hắn còn không biết, nhưng bây giờ hắn phải làm tốt công việc quản gia của hắn đi cái đã, nếu không Diệp Tử Phàm không có cao hứng, sẽ cho hắn chịu một chút đau khổ đâu.
Thì ra là một người mới a! Qua Minh quan sát Diệp Chính Quang một chút, cảm nhận được trên người của Diệp Chính Quang cũng có một loại khí vận quen thuộc.
Đây là khí tức của Nô Ấn không có sai, hắn cũng từ Bộ Phương và đám Yêu Tướng trên người cảm nhận được.
Hừ! Người mới cái gì chứ! Ta bây giờ là quản gia tại nơi này, tất cả các ngươi đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta!
Nha! Nói như vậy là ngươi có mệnh lệnh của chủ nhân để có thể sai khiến bọn ta rồi! Không biết Diệp đại quản gia có kim khẩu của chủ nhân hay là không! Bộ Phương dùng giọng âm dương quái khí nói.
Diệp Tử Phàm có thể làm cho tên Diệp Chính Quang này làm quản gia tại bên trong sơn động thì hắn tin, nhưng mà nói để cho bọn họ phải nghe theo Diệp Chính Quang sai sử, hắn thật là không tin.
Phải biết tên Diệp Chính Quang này chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ, trong khi bọn họ đều là Nhị Giai hậu kỳ, thiên hạ làm gì có chuyện tu vi thấp hơn lại dám ra lệnh cho tu vi cao hơn cường giả bao giờ.
Cường giả cũng có tôn nghiêm, nếu như thật sự Diệp Tử Phàm ra một đạo mệnh lệnh như thế, bọn họ tuy là cũng nghe theo, nhưng mà trong lòng tuyệt đối không phục.
Mà bọn họ không phục thì tên Diệp Chính Quang này sẽ phải xui xẻo, bọn họ có thể không dám bất kính với Diệp Tử Phàm, nhưng mà với tên chỉ có Yêu Tướng sơ kì tu vi như Diệp Chính Quang này thì lại khác.
Không sai nha Diệp đại quản gia! Nếu như mà ngươi dám giả mạo thánh chỉ, một khi xảy ra chuyện gì, chủ nhân truy cứu trách nhiệm, ta sợ là ngươi không có chịu nổi đâu à nha! Qua Minh thì lại xoa tay hằm hòe, có việc nếu như ngươi dám nói bậy ta sẽ cho ngươi một trận bộ dạng.
Các ngươi... Hừ, ta hiện tại cần thêm mười tên Yêu Tướng để sắp xếp lại công việc bên trong sơn động, nếu như mà các ngươi không phối hợp, khi mà chủ nhân xuất quan công việc còn không có làm xong, hậu quả các ngươi tự phụ! Diệp Chính Quang thấy hai tên này khí thế ép hắn không thở nổi, cũng không dám hung giữ dọa người nữa, mà là chịu thua nói.
Nói thật, bọn họ nói cũng không có sai, Diệp Tử Phàm chỉ bảo hắn dọn dẹp một chút sơn động cho gọn gàng mà thôi, cũng không có cho hắn quyền điều động đám Yêu Thú này.
Nhưng mà hắn nghĩ tại nơi đây ngoài Diệp Tử Phàm ra, hắn chính là một vị Nhân Tộc duy nhất, cho nên tự nhận thân phận cao hơn bọn họ một bậc.
Ai nghĩ đến đám Yêu Thú này cũng thật khó chơi, không cho hắn một chút mặt mũi, hắn lại đánh không lại người ta,cho nên cũng chỉ có thể nhận thua.
Thật ra, hắn tại Diệp gia làm lão tổ lâu quá, thành ra dần quên đi một sự thật, đó là tại Nhân Tộc hay Yêu Tộc đều là tôn thờ thực lực tối thượng, nếu không có thực lực không nên ra ngoài trang sói đuôi to, sẽ chết rất thảm.
Qua Minh và Bộ Phương bọn họ còn vì sợ Diệp Tử Phàm trách tội nên mới không ra tay với Diệp Chính Quang, nếu là nơi khác hắn có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Lão Bộ! Ngươi xem có phải dựa theo yêu cầu của hắn làm việc hay không? Nhìn Diệp Chính Quang đã biến mất vào trong sâu sơn động, Qua Minh lên tiếng nói.
Gọi hai Tộc chúng ta mỗi bên năm tên Nhị Giai sơ kỳ đi theo hắn đi, dù sao hắn cũng là vì chủ nhân làm việc! Bộ Phương gật đầu.
Diệp Chính Quang dù sao hiện tại cũng là quản gia của chủ nhân, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, bọn họ cũng không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng chủ nhân.
Được! Ta sẽ cho mười tên đang đi thu thập Linh Dược về cho hắn sai sử!
Hắn nhìn tên Diệp Chính Quang này thật không có vừa mắt, cùng là bị gieo Nô Ấn cả, có cái gì mà làm cao kia chứ.
...
Một tháng sau..
Sơn động bên trong, trang hoàng tương đối xinh đẹp, nhất là trung tâm vị trí nơi trước đây chứa linh tuyền đã bị san bằng, thay vào đó là hơn mười cái sân bóng lớn nhỏ đất trống bằng phẳng.
Không gian bên trong hiện tại chứa đầy Yêu Thú, nhưng mà lại phân ra hai trận doanh rõ rệt, một bên là Xích Hỏa bộ tộc đám Lang chúng, một bên chính là hình thể cao lớn Đại Địa Yêu Tộc Viên nhân, tính kỹ lại cũng có một trăm bảy mươi chín tên. Trong đó có bảy tên là Nhị Giai đỉnh phong, khí tức trên thân không thua kém gì Bộ Phương và Qua Minh là mấy, thậm chí có hai con khí tức còn mạnh hơn.
Viên Soái? Ngài cũng nên cho chúng ta một lời giải thích đi chứ! Quan sát hồi lâu hai bên không có động tĩnh gì.
Võ Hào, đại thống lĩnh của Đại Địa bộ tộc lên tiếng đánh vỡ bầu không khí trầm lắng.
Một tháng trước sau khi vị Yêu Soái đại nhân này trở lại Đại Địa thành, triệu tập tất cả Yêu Tướng trở lên cường giả trong tộc đến Soái Phủ họp mặt.
Vị đại nhân này nói với bọn họ đã đánh bại Xích Hỏa Yêu Soái, đem chi chém giết, ra lệnh cử tộc dọn dẹp tất cả mọi tài nguyên đi đến Lục Thụ Cốc tu luyện.
Nghe đến đây, bọn nó đã vô cùng vui mừng, Viên Soái đại nhân thật là không phụ lòng của bọn họ cùng hàng ngàn vạn tộc nhân, đánh bại túc địch Xích Hỏa bộ tộc, chiếm cứ một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, bộ tộc trung hưng sắp tới. Bọn họ bị kẹt tại Nhị Giai đỉnh phong cũng có hi vọng đi vào Tam Giai lên cấp Yêu Soái. Thế là bọn họ bao lớn bao nhỏ đem hết Linh Dược, Linh Thạch tài nguyên cõng tại trên lưng, đi theo Yêu Soái của bọn họ đến nơi đây.
Nhưng mà không có nghĩ đến, khi bọn họ tám mươi hai người đi vào bên trong, linh mạch không có thấy đâu, lại gặp được ngàn năm túc địch là Xích Hỏa bộ tộc. Còn một đám đã hóa thành nhân loại Yêu Thú.
Còn làm cho bọn họ kinh dị hơn là Yêu Soái đại nhân của bọn họ cũng từ bỏ đi cao quý Yêu Thể hóa thân thành một tên hèn mọn Nhân Tộc.
Còn hướng về trên bình đài chủ vị một tên Nhân Tộc thiếu niên chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi quỳ xuống bái lạy, đây đối với bọn họ thật là không thể tiếp thu nổi.
Không sai? Đinh Soái! Chúng ta đường đường là Yêu Tộc tôn quý, có quỳ cũng chỉ quỳ xuống trước Yêu Vương Bệ Hạ, Ngài làm sao có thể quỳ lạy một tên hèn mọn Nhân Tộc?
Đế Kiên, Xích Hỏa bộ tộc đại thống lĩnh, cũng là không tin vào hai mắt của mình thấy, gào rống lên, Đinh Vân Yêu Soái không chỉ là Yêu Soái cường giả, mà là tinh thần cột trụ của Xích Hỏa bộ tộc bọn họ, đến giờ này, hắn vẫn không hiểu được điều gì đang xảy ra, không phải là Yêu Soái đại nhân đã đánh bại Viên Hồn Yêu Soái, dẫn bọn họ đến đây để hấp thu Linh Mạch đột phá tu vi hay sao?
Đây là có chuyện gì, không lẽ bây giờ nơi đây không còn là Yêu Tộc lãnh địa, mà đã bị Nhân Tộc công chiếm rồi hay sao?
Các người ồn ào cái gì? Còn không mau đến bái kiến chủ nhân nhà ta hay sao? Diệp Chính Quang đứng bên cạnh Diệp Tử Phàm, khom lưng uốn gối, không còn khí diễm của một tên Diệp Tộc lão tổ, mà giống một tên nô tài hơn, hắn nhìn đám súc sinh này một tiếng Nhân Tộc hèn mọn, Nhân Tộc yếu kém không còn nhịn được quát.
Trong hơn một tháng nay hắn đã tìm hiểu được rất nhiều thông tin từ mười tên Yêu Tướng theo hắn giúp việc.
Biết được hiện nay Diệp Tử Phàm không chỉ thuần phục một đám Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, mà ngay cả Tam Giai Yêu Thú cũng bị Diệp Tử Phàm cho thu phục.
Sau khi nghe được đến đây, hắn lặng hết cả người, Nhị Giai Yêu Thú còn không tính, nhưng mà Tam Giai Yêu Thú chính là tương đương với Chân Huyền lão tổ của Nhân loại a. Nếu tại Nhân Tộc hắn gặp được, phải khom lưng gọi một tiếng tiền bối đâu.
Cường giả như vậy còn bị Diệp Tử Phàm thu làm Nô Bộc, hắn chỉ là một Siêu Phàm cảnh tôm tép, được làm Diệp Tử Phàm quản gia thì có gì mà phải đáng xấu hổ.
Kể từ khi đó, hắn dẹp đi cái tính kiêu căng của mình, ra sức làm tốt công việc của một tên quản gia, không gian xa hoa rộng rãi hiện tại cũng là do một phần công sức của hắn làm ra.
Nghe xong lời của Diệp Chính Quang nói, cả một sơn động đầy ắp Yêu Tướng cường giả bỗng nhiên yên tĩnh đến kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Cuồng vọng Nhân Tộc, ngươi nghĩ mình là ai chứ?
Hèn mọn Nhân Loại, dám quát lớn chúng ta, ngươi thật là chán sống rồi!
Một con kiến hôi mà thôi, dám làm nhục Yêu Tộc tôn quý chúng ta!
Giết chết tên Nhân Tộc kia đi!
...
Vô biên tiếng quát mắng cùng cường đại uy áp đều hướng về phía Diệp Chính Quang ép đến, làm cho Diệp Chính Quang chân đập tay run.
Hắn dù sao hiện tại cũng chỉ có Siêu Phàm tam trọng mà thôi, làm sao có thể chịu đựng được nhiều như vậy cường giả đối với hắn uy áp chứ.
Hắn thật là Siêu Phàm tam trọng, nhưng mà tại nơi đây một con Yêu Thú thấp nhất cũng có tu vi Yêu Tướng sơ kỳ, nếu mà thật động thủ hắn bi ai phát hiện mình không phải là bất cứ ai tại đây đối thủ cả.
Bộ Phương! Ngươi dám gạt ta! Qua Minh cả người bốc khói, nổi giận đùng đùng chỉ vào Bộ Phương quát.
Chỉ cần có thể đột phá Yêu Vương sẽ biết, như vậy ta còn hỏi ngươi làm gì, Yêu Vương đã là đại lục Thiên Hoang tối cường cảnh giới, cả đời này của hắn cũng không có hi vọng gì đạt đến, Bộ Phương nói như vậy cũng xem như không.
Hừ! Nhân Tộc và chủ nhân không phải là chuyện mà các ngươi có thể nghị luận! Đang lúc Qua Minh đang muốn dùng đôi tay để nói chuyện với Bộ Phương khi, một giọng nói từ phía sau hắn truyền đến.
Nghe giọng nói này, bọn họ giật bắn cả người, thầm nghĩ có phải là chủ nhân nghe bọn họ nghị luận, ra tay trừng phạt.
Ngươi là ai? Nhưng mà nghe giọng nói thì lại không giống là chủ nhân a.
Vậy là bọn họ quay người lại, chỉ thấy không biết từ lúc nào sau lưng của bọn họ xuất hiện một tên Nhân Tộc lão giả, hơn nữa cũng chỉ có Siêu Phàm tam trọng thiên cảnh giới.
Chỉ là một tên Nhân Tộc Siêu Phàm tam trọng thiên cảnh giới, tại Yêu Tộc bọn họ cho dù Yêu Tướng sơ kỳ cũng không bằng, lại dám lên tiếng dọa nạt bọn họ, thật không biết chữ chết viết như thế nào.
Ta là Diệp Chính Quang! Từ nay về sau tại bên trong sơn động này do ta quản lý! Diệp Chính Quang kiêu ngạo nói.
Diệp Chính Quang cũng là bất đắc dĩ, hắn sau khi giao ra một giọt tinh Huyết, nghĩ là Diệp Tử Phàm ấm đầu buông tha cho hắn, thả hắn rời đi.
Nhưng mà không ngờ hắn lại trải nghiệm qua cảm giác sống không bằng chết một đoạn thời gian mới nói cho hắn biết tình hình hiện nay.
Sau khi nghe xong, Diệp Tử Phàm bây giờ còn chưa cần hắn đi làm chuyện gì cả, mà là bảo hắn tạm thời ở tại trong sơn động, sữa sang lại một phen.
Chờ một thời gian nữa sẽ giao cho hắn công việc quan trọng, chuyện quan trọng là gì thì hắn còn không biết, nhưng bây giờ hắn phải làm tốt công việc quản gia của hắn đi cái đã, nếu không Diệp Tử Phàm không có cao hứng, sẽ cho hắn chịu một chút đau khổ đâu.
Thì ra là một người mới a! Qua Minh quan sát Diệp Chính Quang một chút, cảm nhận được trên người của Diệp Chính Quang cũng có một loại khí vận quen thuộc.
Đây là khí tức của Nô Ấn không có sai, hắn cũng từ Bộ Phương và đám Yêu Tướng trên người cảm nhận được.
Hừ! Người mới cái gì chứ! Ta bây giờ là quản gia tại nơi này, tất cả các ngươi đều phải nghe theo mệnh lệnh của ta!
Nha! Nói như vậy là ngươi có mệnh lệnh của chủ nhân để có thể sai khiến bọn ta rồi! Không biết Diệp đại quản gia có kim khẩu của chủ nhân hay là không! Bộ Phương dùng giọng âm dương quái khí nói.
Diệp Tử Phàm có thể làm cho tên Diệp Chính Quang này làm quản gia tại bên trong sơn động thì hắn tin, nhưng mà nói để cho bọn họ phải nghe theo Diệp Chính Quang sai sử, hắn thật là không tin.
Phải biết tên Diệp Chính Quang này chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ, trong khi bọn họ đều là Nhị Giai hậu kỳ, thiên hạ làm gì có chuyện tu vi thấp hơn lại dám ra lệnh cho tu vi cao hơn cường giả bao giờ.
Cường giả cũng có tôn nghiêm, nếu như thật sự Diệp Tử Phàm ra một đạo mệnh lệnh như thế, bọn họ tuy là cũng nghe theo, nhưng mà trong lòng tuyệt đối không phục.
Mà bọn họ không phục thì tên Diệp Chính Quang này sẽ phải xui xẻo, bọn họ có thể không dám bất kính với Diệp Tử Phàm, nhưng mà với tên chỉ có Yêu Tướng sơ kì tu vi như Diệp Chính Quang này thì lại khác.
Không sai nha Diệp đại quản gia! Nếu như mà ngươi dám giả mạo thánh chỉ, một khi xảy ra chuyện gì, chủ nhân truy cứu trách nhiệm, ta sợ là ngươi không có chịu nổi đâu à nha! Qua Minh thì lại xoa tay hằm hòe, có việc nếu như ngươi dám nói bậy ta sẽ cho ngươi một trận bộ dạng.
Các ngươi... Hừ, ta hiện tại cần thêm mười tên Yêu Tướng để sắp xếp lại công việc bên trong sơn động, nếu như mà các ngươi không phối hợp, khi mà chủ nhân xuất quan công việc còn không có làm xong, hậu quả các ngươi tự phụ! Diệp Chính Quang thấy hai tên này khí thế ép hắn không thở nổi, cũng không dám hung giữ dọa người nữa, mà là chịu thua nói.
Nói thật, bọn họ nói cũng không có sai, Diệp Tử Phàm chỉ bảo hắn dọn dẹp một chút sơn động cho gọn gàng mà thôi, cũng không có cho hắn quyền điều động đám Yêu Thú này.
Nhưng mà hắn nghĩ tại nơi đây ngoài Diệp Tử Phàm ra, hắn chính là một vị Nhân Tộc duy nhất, cho nên tự nhận thân phận cao hơn bọn họ một bậc.
Ai nghĩ đến đám Yêu Thú này cũng thật khó chơi, không cho hắn một chút mặt mũi, hắn lại đánh không lại người ta,cho nên cũng chỉ có thể nhận thua.
Thật ra, hắn tại Diệp gia làm lão tổ lâu quá, thành ra dần quên đi một sự thật, đó là tại Nhân Tộc hay Yêu Tộc đều là tôn thờ thực lực tối thượng, nếu không có thực lực không nên ra ngoài trang sói đuôi to, sẽ chết rất thảm.
Qua Minh và Bộ Phương bọn họ còn vì sợ Diệp Tử Phàm trách tội nên mới không ra tay với Diệp Chính Quang, nếu là nơi khác hắn có mười cái mạng cũng không đủ chết.
Lão Bộ! Ngươi xem có phải dựa theo yêu cầu của hắn làm việc hay không? Nhìn Diệp Chính Quang đã biến mất vào trong sâu sơn động, Qua Minh lên tiếng nói.
Gọi hai Tộc chúng ta mỗi bên năm tên Nhị Giai sơ kỳ đi theo hắn đi, dù sao hắn cũng là vì chủ nhân làm việc! Bộ Phương gật đầu.
Diệp Chính Quang dù sao hiện tại cũng là quản gia của chủ nhân, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, bọn họ cũng không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng chủ nhân.
Được! Ta sẽ cho mười tên đang đi thu thập Linh Dược về cho hắn sai sử!
Hắn nhìn tên Diệp Chính Quang này thật không có vừa mắt, cùng là bị gieo Nô Ấn cả, có cái gì mà làm cao kia chứ.
...
Một tháng sau..
Sơn động bên trong, trang hoàng tương đối xinh đẹp, nhất là trung tâm vị trí nơi trước đây chứa linh tuyền đã bị san bằng, thay vào đó là hơn mười cái sân bóng lớn nhỏ đất trống bằng phẳng.
Không gian bên trong hiện tại chứa đầy Yêu Thú, nhưng mà lại phân ra hai trận doanh rõ rệt, một bên là Xích Hỏa bộ tộc đám Lang chúng, một bên chính là hình thể cao lớn Đại Địa Yêu Tộc Viên nhân, tính kỹ lại cũng có một trăm bảy mươi chín tên. Trong đó có bảy tên là Nhị Giai đỉnh phong, khí tức trên thân không thua kém gì Bộ Phương và Qua Minh là mấy, thậm chí có hai con khí tức còn mạnh hơn.
Viên Soái? Ngài cũng nên cho chúng ta một lời giải thích đi chứ! Quan sát hồi lâu hai bên không có động tĩnh gì.
Võ Hào, đại thống lĩnh của Đại Địa bộ tộc lên tiếng đánh vỡ bầu không khí trầm lắng.
Một tháng trước sau khi vị Yêu Soái đại nhân này trở lại Đại Địa thành, triệu tập tất cả Yêu Tướng trở lên cường giả trong tộc đến Soái Phủ họp mặt.
Vị đại nhân này nói với bọn họ đã đánh bại Xích Hỏa Yêu Soái, đem chi chém giết, ra lệnh cử tộc dọn dẹp tất cả mọi tài nguyên đi đến Lục Thụ Cốc tu luyện.
Nghe đến đây, bọn nó đã vô cùng vui mừng, Viên Soái đại nhân thật là không phụ lòng của bọn họ cùng hàng ngàn vạn tộc nhân, đánh bại túc địch Xích Hỏa bộ tộc, chiếm cứ một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, bộ tộc trung hưng sắp tới. Bọn họ bị kẹt tại Nhị Giai đỉnh phong cũng có hi vọng đi vào Tam Giai lên cấp Yêu Soái. Thế là bọn họ bao lớn bao nhỏ đem hết Linh Dược, Linh Thạch tài nguyên cõng tại trên lưng, đi theo Yêu Soái của bọn họ đến nơi đây.
Nhưng mà không có nghĩ đến, khi bọn họ tám mươi hai người đi vào bên trong, linh mạch không có thấy đâu, lại gặp được ngàn năm túc địch là Xích Hỏa bộ tộc. Còn một đám đã hóa thành nhân loại Yêu Thú.
Còn làm cho bọn họ kinh dị hơn là Yêu Soái đại nhân của bọn họ cũng từ bỏ đi cao quý Yêu Thể hóa thân thành một tên hèn mọn Nhân Tộc.
Còn hướng về trên bình đài chủ vị một tên Nhân Tộc thiếu niên chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi quỳ xuống bái lạy, đây đối với bọn họ thật là không thể tiếp thu nổi.
Không sai? Đinh Soái! Chúng ta đường đường là Yêu Tộc tôn quý, có quỳ cũng chỉ quỳ xuống trước Yêu Vương Bệ Hạ, Ngài làm sao có thể quỳ lạy một tên hèn mọn Nhân Tộc?
Đế Kiên, Xích Hỏa bộ tộc đại thống lĩnh, cũng là không tin vào hai mắt của mình thấy, gào rống lên, Đinh Vân Yêu Soái không chỉ là Yêu Soái cường giả, mà là tinh thần cột trụ của Xích Hỏa bộ tộc bọn họ, đến giờ này, hắn vẫn không hiểu được điều gì đang xảy ra, không phải là Yêu Soái đại nhân đã đánh bại Viên Hồn Yêu Soái, dẫn bọn họ đến đây để hấp thu Linh Mạch đột phá tu vi hay sao?
Đây là có chuyện gì, không lẽ bây giờ nơi đây không còn là Yêu Tộc lãnh địa, mà đã bị Nhân Tộc công chiếm rồi hay sao?
Các người ồn ào cái gì? Còn không mau đến bái kiến chủ nhân nhà ta hay sao? Diệp Chính Quang đứng bên cạnh Diệp Tử Phàm, khom lưng uốn gối, không còn khí diễm của một tên Diệp Tộc lão tổ, mà giống một tên nô tài hơn, hắn nhìn đám súc sinh này một tiếng Nhân Tộc hèn mọn, Nhân Tộc yếu kém không còn nhịn được quát.
Trong hơn một tháng nay hắn đã tìm hiểu được rất nhiều thông tin từ mười tên Yêu Tướng theo hắn giúp việc.
Biết được hiện nay Diệp Tử Phàm không chỉ thuần phục một đám Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, mà ngay cả Tam Giai Yêu Thú cũng bị Diệp Tử Phàm cho thu phục.
Sau khi nghe được đến đây, hắn lặng hết cả người, Nhị Giai Yêu Thú còn không tính, nhưng mà Tam Giai Yêu Thú chính là tương đương với Chân Huyền lão tổ của Nhân loại a. Nếu tại Nhân Tộc hắn gặp được, phải khom lưng gọi một tiếng tiền bối đâu.
Cường giả như vậy còn bị Diệp Tử Phàm thu làm Nô Bộc, hắn chỉ là một Siêu Phàm cảnh tôm tép, được làm Diệp Tử Phàm quản gia thì có gì mà phải đáng xấu hổ.
Kể từ khi đó, hắn dẹp đi cái tính kiêu căng của mình, ra sức làm tốt công việc của một tên quản gia, không gian xa hoa rộng rãi hiện tại cũng là do một phần công sức của hắn làm ra.
Nghe xong lời của Diệp Chính Quang nói, cả một sơn động đầy ắp Yêu Tướng cường giả bỗng nhiên yên tĩnh đến kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Cuồng vọng Nhân Tộc, ngươi nghĩ mình là ai chứ?
Hèn mọn Nhân Loại, dám quát lớn chúng ta, ngươi thật là chán sống rồi!
Một con kiến hôi mà thôi, dám làm nhục Yêu Tộc tôn quý chúng ta!
Giết chết tên Nhân Tộc kia đi!
...
Vô biên tiếng quát mắng cùng cường đại uy áp đều hướng về phía Diệp Chính Quang ép đến, làm cho Diệp Chính Quang chân đập tay run.
Hắn dù sao hiện tại cũng chỉ có Siêu Phàm tam trọng mà thôi, làm sao có thể chịu đựng được nhiều như vậy cường giả đối với hắn uy áp chứ.
Hắn thật là Siêu Phàm tam trọng, nhưng mà tại nơi đây một con Yêu Thú thấp nhất cũng có tu vi Yêu Tướng sơ kỳ, nếu mà thật động thủ hắn bi ai phát hiện mình không phải là bất cứ ai tại đây đối thủ cả.
/603
|