Đưa Nhị Giai Yêu Đan cho cửu trọng Yêu Thú đột phá, mười không chắc sẽ xuất hiện một.
Nhưng mà nếu thất bại, cả Yêu Thú lẫn Yêu Đan đều sẽ nổ banh xác, cũng đừng nghĩ đến việc thu hồi lại Yêu Đan.
Yêu Thú đột phá Nhị Giai cũng không khác gì Nhân Tộc Võ Mạch đột phá Siêu Phàm là mấy, trong đó hung hiểm, chỉ có hơn chứ không có kém.
Chỉ là Yêu Tộc số lượng vô cùng khổng lồ cho nên mọi người mới nhầm tưởng là Nhị Giai Yêu Thú rất dễ đột phá mà thôi, nếu như không có số lượng khổng lồ Yêu Thú cộng với rất nhiều tài nguyên tại Sơn Mạch, nói không chừng Yêu Thú cường giả còn không so với Nhân Tộc nhiều đâu.
Chủ nhân! Hai tộc chúng ta Nhị Giai Yêu Đan còn lại không đến..không đến...sáu mươi viên. Viên Hồn nói xong lời cuối, âm thanh rất nhỏ, chính hắn cũng không nghe rõ lời của mình nói nữa là.
Đây cũng là xu thế tất yếu của các Yêu Thú bộ tộc, Yêu Đan bỏ vào trong kho cũng không có làm gì, sao không lấy ra ban cho tộc nhân của mình có thêm một phần trăm sát xuất thành công đâu chứ.
Ngươi nói cái gì? Chỉ có sáu mươi viên? Diệp Tử Phàm thanh âm đề cao vô cùng, ngay cả chim bay ngoài mười dặm cũng có thể nghe được tiếng nói của hắn.
Gương mặt của hắn có thể nói là âm trầm như nước, dường như lúc nào cũng có thể bạo tâu xúc động.
Gặp phải chém giá, nhưng không nghĩ đến tên Viên Hồn này lại chém mạnh tay như vậy, từ sáu trăm, hắn nói một tiếng đã mất đi mười lần có thừa.
Nếu mà như vậy, ban đầu ngươi cần gì phải hét cao như vậy, làm cho hắn vừa mới lên thiên đàng, chỉ trong chốc lát lại đi xuống địa ngục.
Chủ nhân! Chủ nhân, xin ngài hãy bớt giận, hai tộc chúng ta tuy là không có nhiều như vậy Yêu Đan, nhưng mà không có nghĩa là những đầu Sơn Mạch khác không có a! Thấy Diệp Tử Phàm mặt tràn đầy sát khí, ngay lập tức Bộ Phương đã đứng ra nói chuyện.
Chỉ có điều hắn cũng không có biết được, chỉ vì câu nói của hắn mà làm cho cả Thiên Hoang Yêu Thú Bộ tộc sau này phải trải qua gió tanh mưa máu, thậm chí kém chút bị diệt tộc.
Tất cả Yêu Thú bộ tộc đều đem hắn hận thấu xương, như là muốn uống huyết ăn tươi hắn đồng dạng.
Nhưng mà đây chỉ là câu chuyện sau này, bây giờ hắn còn không có biết hành động của mình sẽ co bao nhiêu tai họa.
Phải nha! Sao ta có thể quên được đây chính là Yêu Thú Thiên Hạ chứ, ở nơi này không thiếu chính là Yêu Thú a! Diệp Tử Phàm nghe như vậy, vỗ cái đầu một cái, tâm tình phiền muộn của hắn đã bay đi sạch sành sanh.
Ta vừa mới đến đây, cũng không rõ ràng cho lắm Tây Hoang tình thế, ngươi hãy nói cho ta xem, hiện tại nơi đây tình hình như thế nào? Diệp Tử Phàm chỉ vào Bộ Phương nói.
Trong đầu của hắn đang phác thảo ra một kế hoạch, một kế hoạch có thể làm cho hắn trong thời gian ngắn có thể tu luyện thành Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ Tam Trọng, hơn nữa còn không phải chỉ là sơ kỳ đơn giản như vậy.
Chủ Nhân! Chúng ta hiện nay đang ở chính là thuộc về Tây Hoang vực, trong đó có tổng cộng ba mươi hai đầu ức vạn dặm sơn mạch, nhưng mà không biết từ bao giờ, nhân tộc xuất hiện tại Tây Hoang, với thực lực cũng xem như cường đại đã lấy đi của Yêu Tộc chín đầu sơn mạch làm thế lực của mình! Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm một cái, thấy hắn không có đổi sắc mới nói tiếp: Dư lại hai mươi ba đầu ức vạn dặm sơn mạch thì là do hai mươi ba vị Tứ Giai Yêu Vương bệ hạ chiếm lĩnh, mỗi một đầu ức vạn dặm sơn mạch bên dưới đều có khoảng mười hai đến mười ba đầu ngàn vạn dặm sơn mạch, những đầu sơn mạch này đều có một vị Tam Giai Yêu Soái do Yêu Vương bệ hạ sắc phong, quản lý bên dưới mười mấy đầu trăm vạn dặm sơn mạch.
Nga! Như vậy chỉ cần là có một con Nhị Giai Yêu Thú đột phá đến Tam Giai cấp bậc, liền sẽ bị đưa tặng cho một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch hay sao? Diệp Tử Phàm có điều rất hứng thú, Yêu Thú nhất tộc xem ra đều có phân phong rõ ràng.
Cách làm này thật không khác gì chế độ phân phong thuộc địa của thời cổ đại vương triều trên địa cầu là mấy, chỉ khác nhau là nơi này càng là bao la bát ngát hơn mà thôi.
Chủ nhân! Ngài nói sai rồi, không phải ai đột phá Tam Giai Yêu Soái đều được phân cho thuộc địa của mình, mà là phải tự thân đánh bại một tên Tam Giai Yêu Soái đang tại vị mới có thể được đến đối phương đất phong! Nói chuyện là Viên Hồn Yêu Soái.
Trước đây đầu sơn mạch này cũng không phải tên là Đại Địa mà là Bạch Mao sơn mạch, là của Bạch Mao Bạo Hùng lãnh địa, Hắn năm xưa cũng là đột phá Yêu Soái trung kỳ về sau, mới đi tìm nguyên bản Yêu Soái tại đây quyết đấu, sau khi hắn thắng được mới có thể đem tộc đàn dời đến nơi đây, chẳng mấy chốc đã qua mấy ngàn năm thời gian.
Theo ngươi nói như vậy ở nơi này cũng là không có thiếu Tam Giai Yêu Soái? Diệp Tử Phàm có lẽ bắt được điểm mấu chốt, tại một vùng to lớn lãnh địa thế này chỉ có vài trăm tên Tam Giai Yêu Soái thì thật đúng là quá ít một chút.
Chủ nhân! Ngài nói không sai, tại nơi này thật sự là không thiếu Tam Giai Yêu Soái, tuy nhiên đa số đều là Yêu Soái sơ kỳ, bọn họ tập trung vào Thiên Dực sơn mạch, chờ đợi Yêu Vương bệ hạ sai khiến, nếu như may mắn đột phá Trung Kỳ có thể đi đến bất cứ một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch nào tìm người khiêu chiến, nếu như thành công, sẽ được làm chủ của đầu sơn mạch đó!
Nếu như mà ngươi muốn phát động chiến tranh tìm một đầu ngàn vạn cấp Yêu Soái khác khiêu chiến, vị Yêu Vương kia sẽ ra tay can thiệp sao? Đây cũng là điều mà hắn quan tâm nhất hiện nay, nếu như mà hắn đang chuẩn bị diệt một vị Tam Giai cấp bậc cự đầu, sau đó nuốt luôn đầu sơn mạch kia, vị kia Thiên Dực Yêu Vương sẽ phản ứng như thế nào.
Hắn nếu như ra tay ngăn cản, vậy thì có một chút phiền phức, hiện tại hắn còn không có bản sự đối đầu với Tứ Giai Yêu Vương thực lực.
Ít ra, cũng phải chờ hắn đột phá Chân Huyền cảnh Trung Kỳ, hoặc là Hỗn Độn Bá Thể đi vào đệ Tam Trọng mới được.
Hắn tin thời gian cũng sẽ không có xa lắm, hắn hiện tại đã là Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, chỉ cần lắng đọng một hai tháng thời gian gian là có thể đột phá Chân Huyền.
Hắn không có lo lắng tài nguyên không đủ, vì trong Luyện Thần Đỉnh của hắn có một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, tuy vì hắn tu luyện đến Siêu Phàm cửu trọng mà bị mất đi khoảng ba trăm dặm linh mạch, nhưng còn lại bảy trăm dặm linh mạch đó là thừa sức cho hắn đột phá Chân Huyền cảnh.
Thứ hai chính là Bá Thể lần thứ ba thuế biến, hắn hiện tại còn có một viên Lục Giai Yêu Thú Yêu Đan mảnh vỡ, khi mà hắn luyện thành nhị trọng viên mãn hậu kỳ, hắn lúc nào cũng có thể lợi dụng viên Yêu Đan kia để vào Tam Trọng cảnh giới.
Khi đó, Thiên Hoang đã không còn ai có thể chế ước được hắn, theo hắn biết, tại Thiên Hoang này chỉ có Tứ Giai Yêu Thú hoặc là Pháp Thần cảnh cường giả là đứng đầu thực lực.
Bên trên chắc chắn còn có cảnh giới cao hơn, nhưng mà không hiểu vì nguyên nhân gì mà tại Thiên Hoang này không có một ai có thể đột phá.
Đại Hắc có thể biết trên Pháp Thần là cảnh giới gì, nhưng mà hắn lại không có chịu nói, thành ra hắn cũng không biết Pháp Thần bên trên là cảnh giới gì.
Chỉ khi hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Tam Trọng, Đại Hắc mới chó thể cho hắn biết cảnh giới tiếp theo, hắn cũng không có cưỡng cầu, vì hắn biết thời gian cũng không có xa nữa.
Hắn hiện tại thân thể này mới có mười bảy tuổi, chỉ vài tháng thời gian hắn chờ đợi được.
Chủ nhân! Tuyệt đối không được a, nếu như ta hoặc là Đinh Vân không có một lý do gì đi tấn công một đầu sơn mạch khác, ngay lập tức sẽ bị Thiên Dực Yêu Vương phái người đến chế tài, đến lúc đó không chỉ là ta bị trách phạt mà đầu sơn mạch đang có cũng bị Yêu Vương thu hồi lại, ban cho người khác? Viên Hồn thất kinh nói.
Chuyện này cũng không phải là chưa hề xảy ra, hắn từng nghe trong tộc một vị tiền bối nói qua, cách đây mấy vạn năm trước, có một vị tu vi đạt đến Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới đỉnh phong, vì ham hố bên cạnh một vị Yêu Soái trung kỳ một đầu linh mạch, không có để ý đến Thiên Dực Yêu Vương quy củ, ra tay cướp bóc, lại vô cùng thuận lợi cho đoạt được.
Không nghĩ đến chỉ nữa mười ngày sau đó vị Yêu Soái hậu kỳ này thi thể lại bị treo tại Thiên Dực Thành trước cửa, từ đó về sau không còn một vị Yêu Soái nào dám vi phạm lệnh cấm của Thiên Dực Yêu Vương.
Lý do sao....? Diệp Tử Phàm lâm vào trầm tư, nói thật chỉ cần cho hắn thêm vài tháng thời gian, Thiên Dực Yêu Vương đối với hắn đã không có cái gì uy hiếp.
Nhưng nếu như hắn để cho Thiên Dực Yêu Vương chú ý, tên Yêu Vương kia tuyệt đối không cho hắn thời gian mấy tháng để mà tu luyện.
Chủ nhân! Cũng không phải là không có cách nào, chỉ cần ngài không tấn công Thiên Dực lãnh địa là được! Đinh Vân thấy Diệp Tử Phàm lâm vào trầm tư, hắn rất lo Diệp Tử Phàm sẽ làm càng tấn công vào sơn mạch do Thiên Dực Yêu Vương quản hạt, nên chỉ có thể lên tiếng.
Ngươi thật sự có cách? Diệp Tử Phàm nhìn vào Đinh Vân nói.
Nói thật, hắn đúng là đang muốn dùng danh nghĩa của Viên Hồn hoặc Đinh Vân tìm cái cớ để tấn công một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch, cho dù Thiên Dực Yêu Vương có biết, chắc chỉ phái ra một vị Tam Giai Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới đến nơi này bắt Viên Hồn hoặc là Đinh Vân về trị tội.
Tại nơi đây không phải là nhân loại, tuyệt đối sẽ không có một loại như là truyền tống trận. Tam Giai Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới muốn từ Thiên Dực Sơn Mạch đến nơi đây cũng phải mất ít nhất một hai tháng thời gian, đó là đã tính hắn có một phi hành Yêu Thú đi theo.
Tính cả thời gian bắt một trong hai người bọ họ về trị tội, cả đi lẫn về cũng có bốn tháng thời gian mới có thể quay lại Thiên Dực sơn mạch báo công tác.
Khoảng thời gian này là đủ để cho hắn Khí Đạo đạt đến Chân Huyền trung kỳ hoặc là Hỗn Độn Bá Thần Quyết đột phá đến đem tam trọng.
Một khi đã đột phá hắn sẽ không còn e ngại bất kỳ một ai tại Thiên Hoang Đại Lục này, cho dù hắn có là Pháp Thần cường giả, hay là Tứ Giai Yêu Vương.
Nhưng lựa chọn này cũng là có phong hiểm nhất định, một khi Thiên Dực Yêu Vương nổi hứng tự mình ra tay, kế hoạch của hắn sẽ tan thành bọt nước, hơn nữa còn có thể nguy hiểm đến tính mạng của mình.
Mặc dù sát suất là rất thấp, nhưng mà hắn không thể không có phòng bị a, không phải bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không lựa chọn phương án mạo hiểm này.
Nhưng mà nếu thất bại, cả Yêu Thú lẫn Yêu Đan đều sẽ nổ banh xác, cũng đừng nghĩ đến việc thu hồi lại Yêu Đan.
Yêu Thú đột phá Nhị Giai cũng không khác gì Nhân Tộc Võ Mạch đột phá Siêu Phàm là mấy, trong đó hung hiểm, chỉ có hơn chứ không có kém.
Chỉ là Yêu Tộc số lượng vô cùng khổng lồ cho nên mọi người mới nhầm tưởng là Nhị Giai Yêu Thú rất dễ đột phá mà thôi, nếu như không có số lượng khổng lồ Yêu Thú cộng với rất nhiều tài nguyên tại Sơn Mạch, nói không chừng Yêu Thú cường giả còn không so với Nhân Tộc nhiều đâu.
Chủ nhân! Hai tộc chúng ta Nhị Giai Yêu Đan còn lại không đến..không đến...sáu mươi viên. Viên Hồn nói xong lời cuối, âm thanh rất nhỏ, chính hắn cũng không nghe rõ lời của mình nói nữa là.
Đây cũng là xu thế tất yếu của các Yêu Thú bộ tộc, Yêu Đan bỏ vào trong kho cũng không có làm gì, sao không lấy ra ban cho tộc nhân của mình có thêm một phần trăm sát xuất thành công đâu chứ.
Ngươi nói cái gì? Chỉ có sáu mươi viên? Diệp Tử Phàm thanh âm đề cao vô cùng, ngay cả chim bay ngoài mười dặm cũng có thể nghe được tiếng nói của hắn.
Gương mặt của hắn có thể nói là âm trầm như nước, dường như lúc nào cũng có thể bạo tâu xúc động.
Gặp phải chém giá, nhưng không nghĩ đến tên Viên Hồn này lại chém mạnh tay như vậy, từ sáu trăm, hắn nói một tiếng đã mất đi mười lần có thừa.
Nếu mà như vậy, ban đầu ngươi cần gì phải hét cao như vậy, làm cho hắn vừa mới lên thiên đàng, chỉ trong chốc lát lại đi xuống địa ngục.
Chủ nhân! Chủ nhân, xin ngài hãy bớt giận, hai tộc chúng ta tuy là không có nhiều như vậy Yêu Đan, nhưng mà không có nghĩa là những đầu Sơn Mạch khác không có a! Thấy Diệp Tử Phàm mặt tràn đầy sát khí, ngay lập tức Bộ Phương đã đứng ra nói chuyện.
Chỉ có điều hắn cũng không có biết được, chỉ vì câu nói của hắn mà làm cho cả Thiên Hoang Yêu Thú Bộ tộc sau này phải trải qua gió tanh mưa máu, thậm chí kém chút bị diệt tộc.
Tất cả Yêu Thú bộ tộc đều đem hắn hận thấu xương, như là muốn uống huyết ăn tươi hắn đồng dạng.
Nhưng mà đây chỉ là câu chuyện sau này, bây giờ hắn còn không có biết hành động của mình sẽ co bao nhiêu tai họa.
Phải nha! Sao ta có thể quên được đây chính là Yêu Thú Thiên Hạ chứ, ở nơi này không thiếu chính là Yêu Thú a! Diệp Tử Phàm nghe như vậy, vỗ cái đầu một cái, tâm tình phiền muộn của hắn đã bay đi sạch sành sanh.
Ta vừa mới đến đây, cũng không rõ ràng cho lắm Tây Hoang tình thế, ngươi hãy nói cho ta xem, hiện tại nơi đây tình hình như thế nào? Diệp Tử Phàm chỉ vào Bộ Phương nói.
Trong đầu của hắn đang phác thảo ra một kế hoạch, một kế hoạch có thể làm cho hắn trong thời gian ngắn có thể tu luyện thành Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ Tam Trọng, hơn nữa còn không phải chỉ là sơ kỳ đơn giản như vậy.
Chủ Nhân! Chúng ta hiện nay đang ở chính là thuộc về Tây Hoang vực, trong đó có tổng cộng ba mươi hai đầu ức vạn dặm sơn mạch, nhưng mà không biết từ bao giờ, nhân tộc xuất hiện tại Tây Hoang, với thực lực cũng xem như cường đại đã lấy đi của Yêu Tộc chín đầu sơn mạch làm thế lực của mình! Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm một cái, thấy hắn không có đổi sắc mới nói tiếp: Dư lại hai mươi ba đầu ức vạn dặm sơn mạch thì là do hai mươi ba vị Tứ Giai Yêu Vương bệ hạ chiếm lĩnh, mỗi một đầu ức vạn dặm sơn mạch bên dưới đều có khoảng mười hai đến mười ba đầu ngàn vạn dặm sơn mạch, những đầu sơn mạch này đều có một vị Tam Giai Yêu Soái do Yêu Vương bệ hạ sắc phong, quản lý bên dưới mười mấy đầu trăm vạn dặm sơn mạch.
Nga! Như vậy chỉ cần là có một con Nhị Giai Yêu Thú đột phá đến Tam Giai cấp bậc, liền sẽ bị đưa tặng cho một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch hay sao? Diệp Tử Phàm có điều rất hứng thú, Yêu Thú nhất tộc xem ra đều có phân phong rõ ràng.
Cách làm này thật không khác gì chế độ phân phong thuộc địa của thời cổ đại vương triều trên địa cầu là mấy, chỉ khác nhau là nơi này càng là bao la bát ngát hơn mà thôi.
Chủ nhân! Ngài nói sai rồi, không phải ai đột phá Tam Giai Yêu Soái đều được phân cho thuộc địa của mình, mà là phải tự thân đánh bại một tên Tam Giai Yêu Soái đang tại vị mới có thể được đến đối phương đất phong! Nói chuyện là Viên Hồn Yêu Soái.
Trước đây đầu sơn mạch này cũng không phải tên là Đại Địa mà là Bạch Mao sơn mạch, là của Bạch Mao Bạo Hùng lãnh địa, Hắn năm xưa cũng là đột phá Yêu Soái trung kỳ về sau, mới đi tìm nguyên bản Yêu Soái tại đây quyết đấu, sau khi hắn thắng được mới có thể đem tộc đàn dời đến nơi đây, chẳng mấy chốc đã qua mấy ngàn năm thời gian.
Theo ngươi nói như vậy ở nơi này cũng là không có thiếu Tam Giai Yêu Soái? Diệp Tử Phàm có lẽ bắt được điểm mấu chốt, tại một vùng to lớn lãnh địa thế này chỉ có vài trăm tên Tam Giai Yêu Soái thì thật đúng là quá ít một chút.
Chủ nhân! Ngài nói không sai, tại nơi này thật sự là không thiếu Tam Giai Yêu Soái, tuy nhiên đa số đều là Yêu Soái sơ kỳ, bọn họ tập trung vào Thiên Dực sơn mạch, chờ đợi Yêu Vương bệ hạ sai khiến, nếu như may mắn đột phá Trung Kỳ có thể đi đến bất cứ một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch nào tìm người khiêu chiến, nếu như thành công, sẽ được làm chủ của đầu sơn mạch đó!
Nếu như mà ngươi muốn phát động chiến tranh tìm một đầu ngàn vạn cấp Yêu Soái khác khiêu chiến, vị Yêu Vương kia sẽ ra tay can thiệp sao? Đây cũng là điều mà hắn quan tâm nhất hiện nay, nếu như mà hắn đang chuẩn bị diệt một vị Tam Giai cấp bậc cự đầu, sau đó nuốt luôn đầu sơn mạch kia, vị kia Thiên Dực Yêu Vương sẽ phản ứng như thế nào.
Hắn nếu như ra tay ngăn cản, vậy thì có một chút phiền phức, hiện tại hắn còn không có bản sự đối đầu với Tứ Giai Yêu Vương thực lực.
Ít ra, cũng phải chờ hắn đột phá Chân Huyền cảnh Trung Kỳ, hoặc là Hỗn Độn Bá Thể đi vào đệ Tam Trọng mới được.
Hắn tin thời gian cũng sẽ không có xa lắm, hắn hiện tại đã là Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, chỉ cần lắng đọng một hai tháng thời gian gian là có thể đột phá Chân Huyền.
Hắn không có lo lắng tài nguyên không đủ, vì trong Luyện Thần Đỉnh của hắn có một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, tuy vì hắn tu luyện đến Siêu Phàm cửu trọng mà bị mất đi khoảng ba trăm dặm linh mạch, nhưng còn lại bảy trăm dặm linh mạch đó là thừa sức cho hắn đột phá Chân Huyền cảnh.
Thứ hai chính là Bá Thể lần thứ ba thuế biến, hắn hiện tại còn có một viên Lục Giai Yêu Thú Yêu Đan mảnh vỡ, khi mà hắn luyện thành nhị trọng viên mãn hậu kỳ, hắn lúc nào cũng có thể lợi dụng viên Yêu Đan kia để vào Tam Trọng cảnh giới.
Khi đó, Thiên Hoang đã không còn ai có thể chế ước được hắn, theo hắn biết, tại Thiên Hoang này chỉ có Tứ Giai Yêu Thú hoặc là Pháp Thần cảnh cường giả là đứng đầu thực lực.
Bên trên chắc chắn còn có cảnh giới cao hơn, nhưng mà không hiểu vì nguyên nhân gì mà tại Thiên Hoang này không có một ai có thể đột phá.
Đại Hắc có thể biết trên Pháp Thần là cảnh giới gì, nhưng mà hắn lại không có chịu nói, thành ra hắn cũng không biết Pháp Thần bên trên là cảnh giới gì.
Chỉ khi hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Tam Trọng, Đại Hắc mới chó thể cho hắn biết cảnh giới tiếp theo, hắn cũng không có cưỡng cầu, vì hắn biết thời gian cũng không có xa nữa.
Hắn hiện tại thân thể này mới có mười bảy tuổi, chỉ vài tháng thời gian hắn chờ đợi được.
Chủ nhân! Tuyệt đối không được a, nếu như ta hoặc là Đinh Vân không có một lý do gì đi tấn công một đầu sơn mạch khác, ngay lập tức sẽ bị Thiên Dực Yêu Vương phái người đến chế tài, đến lúc đó không chỉ là ta bị trách phạt mà đầu sơn mạch đang có cũng bị Yêu Vương thu hồi lại, ban cho người khác? Viên Hồn thất kinh nói.
Chuyện này cũng không phải là chưa hề xảy ra, hắn từng nghe trong tộc một vị tiền bối nói qua, cách đây mấy vạn năm trước, có một vị tu vi đạt đến Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới đỉnh phong, vì ham hố bên cạnh một vị Yêu Soái trung kỳ một đầu linh mạch, không có để ý đến Thiên Dực Yêu Vương quy củ, ra tay cướp bóc, lại vô cùng thuận lợi cho đoạt được.
Không nghĩ đến chỉ nữa mười ngày sau đó vị Yêu Soái hậu kỳ này thi thể lại bị treo tại Thiên Dực Thành trước cửa, từ đó về sau không còn một vị Yêu Soái nào dám vi phạm lệnh cấm của Thiên Dực Yêu Vương.
Lý do sao....? Diệp Tử Phàm lâm vào trầm tư, nói thật chỉ cần cho hắn thêm vài tháng thời gian, Thiên Dực Yêu Vương đối với hắn đã không có cái gì uy hiếp.
Nhưng nếu như hắn để cho Thiên Dực Yêu Vương chú ý, tên Yêu Vương kia tuyệt đối không cho hắn thời gian mấy tháng để mà tu luyện.
Chủ nhân! Cũng không phải là không có cách nào, chỉ cần ngài không tấn công Thiên Dực lãnh địa là được! Đinh Vân thấy Diệp Tử Phàm lâm vào trầm tư, hắn rất lo Diệp Tử Phàm sẽ làm càng tấn công vào sơn mạch do Thiên Dực Yêu Vương quản hạt, nên chỉ có thể lên tiếng.
Ngươi thật sự có cách? Diệp Tử Phàm nhìn vào Đinh Vân nói.
Nói thật, hắn đúng là đang muốn dùng danh nghĩa của Viên Hồn hoặc Đinh Vân tìm cái cớ để tấn công một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch, cho dù Thiên Dực Yêu Vương có biết, chắc chỉ phái ra một vị Tam Giai Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới đến nơi này bắt Viên Hồn hoặc là Đinh Vân về trị tội.
Tại nơi đây không phải là nhân loại, tuyệt đối sẽ không có một loại như là truyền tống trận. Tam Giai Yêu Soái hậu kỳ cảnh giới muốn từ Thiên Dực Sơn Mạch đến nơi đây cũng phải mất ít nhất một hai tháng thời gian, đó là đã tính hắn có một phi hành Yêu Thú đi theo.
Tính cả thời gian bắt một trong hai người bọ họ về trị tội, cả đi lẫn về cũng có bốn tháng thời gian mới có thể quay lại Thiên Dực sơn mạch báo công tác.
Khoảng thời gian này là đủ để cho hắn Khí Đạo đạt đến Chân Huyền trung kỳ hoặc là Hỗn Độn Bá Thần Quyết đột phá đến đem tam trọng.
Một khi đã đột phá hắn sẽ không còn e ngại bất kỳ một ai tại Thiên Hoang Đại Lục này, cho dù hắn có là Pháp Thần cường giả, hay là Tứ Giai Yêu Vương.
Nhưng lựa chọn này cũng là có phong hiểm nhất định, một khi Thiên Dực Yêu Vương nổi hứng tự mình ra tay, kế hoạch của hắn sẽ tan thành bọt nước, hơn nữa còn có thể nguy hiểm đến tính mạng của mình.
Mặc dù sát suất là rất thấp, nhưng mà hắn không thể không có phòng bị a, không phải bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không lựa chọn phương án mạo hiểm này.
/603
|