Chủ nhân! Chủ nhân! Công việc bắt đám Ma Vương Ma Hoàng kia xin hãy giao cho chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối không có làm cho ngài thất vọng!
Hỏa Thiên Tà đám người hai mắt tỏa sáng, không chờ cái tên Tư Thác Đức kia lên tiếng, đã nhảy ra xin nhận nhiệm vụ.
Bắt bớ một đám Ma Vương Ma Hoàng mà thôi, đây vốn là nghề nghiệp của bọn họ, kể từ khi đem tất cả Lan Hán Thành Vực cho quét dọn, bọn họ là thu nhập pha phong, tuy phải chia lại cho Diệp Tử Phàm một nửa số Cực Phẩm Linh Mạch cướp được, nhưng mà nhìn chung, trong túi người nào cũng là rủng rỉnh.
Lần trước tại Kiệt Nhĩ Thành bọn họ không có cơ hội ra tay, vì vị chủ nhân này đã giao công việc này cho Kiệt Nhĩ Lân đám người, nhưng mà lần này là không giống a, mười mấy tòa Chí Tôn Thành Trì gia sản, bọn họ nếu đem hốt gọn, Cực Phẩm Linh Mạch từ nay về sau là không cần phải lo.
Chủ nhân! Hổ Huyền Thiên ta cũng nguyện vì ngài phân ưu!
Hổ Huyền Thiên sau khi nghe mấy tên tộc nhân dùng thần niệm truyền âm, cũng đã biết được đây là một công việc vô cùng béo bở, là cơ hội để cho hắn đi lấy Cực Phẩm Linh Mạch a.
Phải biết rằng, hắn Cực Phẩm Linh Mạch cùng với lại Tinh Không Bí Kim đã bị Diệp Tử Phàm trấn lột sạch sành sanh không còn một mống, bây giờ hắn lại quay về là một tên nghèo hèn trước kia, cơ hội để vớt vát lại một ít tiền tài ngay trước mắt, hắn sao có thể từ bỏ.
Nếu như vậy thì các ngươi cùng đi với lại Tư Thác Đức đám người đi thôi!
Diệp Tử Phàm cũng là gật đầu đồng ý, đám người này tâm tư bức thiết muốn kiếm thêm thu nhập hắn cũng có thể hiểu, hiện tại bọn họ tu vi thấp kém, thật sự không giúp đỡ gì được cho hắn, đưa bọn chúng đi làm mấy việc vặt vãnh này cũng không có sao.
Vâng! Chủ nhân!
Đám người của Hỏa Thiên Tà cùng với lại Tư Thác Đức tuân lệnh nói.
Đám người của Tư Thác Đức nghĩ chuyện này là đương nhiên, không có ai sau khi chiếm được một tòa Chí Tôn Thành Trì lại có thể bỏ qua cho Tàng Bảo Điện cho được, cái bọn họ có chút không hiểu chính là tại sao Diệp Tử Phàm ngay cả Ma Vương Ma Hoàng những cái này cấp thấp Ma Tộc cũng không bỏ qua, hay là hắn muốn tận diệt Ma Tộc bọn họ, hắn là không sợ Thánh Cung Thủ Hộ Giả trừng phạt hay sao?
Chỉ là cho dù nghi hoặc như thế nào, bọn họ cũng chỉ có nước tuân theo mệnh lệnh, nếu như không muốn chịu khổ, với lại đám người kia cũng không có quan hệ gì đến bọn họ, lo lắng cho chúng nó để mà làm gì, chỉ cần bản thân không có sao là được rồi.
Chủ nhân! Huyền Phương to gan muốn hỏi một câu, đám Ma Vương kia có thật sự cần thiết với ngài hay không?
Hổ Huyền Phương cũng không có đi theo đám người, mà là lấy rất lớn dũng khí hỏi Diệp Tử Phàm một câu.
Nghe xong câu hỏi này của hắn, đám người Yêu Tôn Hỏa Thiên Tà cùng với lại Hổ Huyền Thiên tâm như muốn trào ra cổ họng, run sợ liên hồi.
Huyền Phương nha Huyền Phương! Ngày thường ngươi rất là thông minh, nhưng mà sao đúng lúc này lại hỏi một câu cực kỳ ngu ngốc như vậy chứ?
Vị chủ nhân kia muốn bắt đám Ma Vương kia, đương nhiên là muốn đem bọn chúng cấp nuốt rồi, nếu như không, bắt bọn chúng để mà dưỡng cho béo sao?
Việc đơn giản như vậy ai ai cũng biết, bây giờ ngươi đem chuyện này ra nói là có mục đích gì?
Là trách chủ nhân độc ác hay là nhân từ tâm hồn của ngươi bỗng nhiên nổi dậy? Cho nên mới làm một điều ngu ngốc như vậy.
Phải biết rằng, hiện tại Yêu Tộc bọn họ đang ở thế yếu nhất trong đám Nô Ấn đại quân này a, bọn họ có thể tồn tại cũng là vì Diệp Tử Phàm niệm một chút tình xưa, nếu như vì chuyện này mà làm cho hắn nổi giận, tính mạng của tất cả bọn họ đều có nguy cơ a.
Hắc hắc hắc... Cơ hội trả thù của ta lại đến!
Ôn Địch nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng là cười lạnh liên tục, một đám ngu ngốc, không biết sống chết, chỉ vì một đám người không liên quan đến mình đi chất vấn chủ nhân cách làm, thật sự là ngu không thể nào nói nổi.
Không thấy đám Ma Tôn kia khi nghe nói phải đi diệt đồng tộc của mình, bọn họ còn không có nhíu mày một cái hay sao? Ngươi nhiều chuyện xen vào để mà làm gì?
Hắn những tưởng cơ hội trả thù của mình sau khi Diệp Tử Phàm đứng ra che chở cho đám Yêu Tộc hèn mọn này đã không còn, nhưng mà đám người này lại không biết điều.
Được yêu quý một chút lại không hề biết mình họ gì, ứng với câu đắc ý quên mình, như vậy cơ hội trả thù của hắn lại đến.
Hắn sẽ cho đám người này biết, cái tội mách lẻo sẽ có hậu quả gì.
Ngươi có ý kiến gì khác sao? Không ngại có thể nói ra!
Không như đám người kia nghĩ Diệp Tử Phàm sẽ nổi giận đùng đùng, sau đó đem tên Yêu Tộc không biết điều này cùng tất cả những tên Yêu Tộc liên quan đánh xuống mười tám tầng địa ngục.
Cả đám như rớt cả tròng mắt nhìn vị chủ nhân kia vô cùng thân thiện đến vỗ vai của tên Hổ Huyền Phương kia một cái rồi mỉm cười hỏi.
Đây là vị chủ nhân lòng dạ nhỏ hẹp cùng tàn nhẫn độc ác mà bọn họ từng biết đây sao? Từ khi nào y lại dễ nói chuyện như vậy? Hay là hắn đã đổi tính? Thật sự không thể nào hiểu nổi.
Không cần quan tâm những vấn đề khác, có thể nói ra suy nghĩ của ngươi!
Thật ra, trong lòng của Diệp Tử Phàm cũng hiểu rất rõ, Hổ Huyền Phương nói ra những lời kia, cũng không phải là vì thương hại những tên Ma Tộc kia, với những tên Yêu Tộc bị hắn sát, Hổ Huyền Phương còn không hề quan tâm, sao có thể quan tâm đến một đám ngoại tộc.
Hổ Huyền Phương nổi tiếng là trí tinh của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc, là sẽ không có phạm sai lầm cấp thấp này, hắn hiện tại cũng là rất muốn biết Hổ Huyền Thiên có cao kiến gì.
Chủ nhân! Theo ta được biết, ngài là muốn đem cả cái Vạn Linh Sơn Mạch tài nguyên thu vào trong túi để mà khai thác, có đúng như vậy hay không? Hổ Huyền Phương hỏi.
Đúng là như vậy! Có vấn đề gì sao?
Diệp Tử Phàm có chút không hiểu, khai thác Vạn Linh Sơn Mạch, đây là chuyện bắt buộc, hắn cần tất cả Lục Giai Linh Tài để chuẩn bị đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ lục trọng, nhưng mà cái này thì có liên quan đến đám Ma Vương kia.
Chủ nhân! Liên quan có thể là rất lớn là đằng khác, như ngài muốn khai phá Vạn Linh Sơn Mạch, lại không thể không cần nhân thủ, theo ta được biết, tại bên trong một số tòa Lục Giai Linh Tài quặng mỏ, địa chất vô cùng cứng rắn, Ma Soái trở xuống cường giả cũng không thể nào xuyên phá, những nơi đó cần có ít nhất là Ma Vương cảnh cường giả trở lên dùng Ma Nguyên Lực mới có thể cậy động, cho nên nếu như không phải thật sự cần thiết, cũng không nên lãng phí tài năng của bọn họ! Hổ Huyền Phương cúi đầu, giải thích tường tận với lại Diệp Tử Phàm.
Hỏa Thiên Tà đám người hai mắt tỏa sáng, không chờ cái tên Tư Thác Đức kia lên tiếng, đã nhảy ra xin nhận nhiệm vụ.
Bắt bớ một đám Ma Vương Ma Hoàng mà thôi, đây vốn là nghề nghiệp của bọn họ, kể từ khi đem tất cả Lan Hán Thành Vực cho quét dọn, bọn họ là thu nhập pha phong, tuy phải chia lại cho Diệp Tử Phàm một nửa số Cực Phẩm Linh Mạch cướp được, nhưng mà nhìn chung, trong túi người nào cũng là rủng rỉnh.
Lần trước tại Kiệt Nhĩ Thành bọn họ không có cơ hội ra tay, vì vị chủ nhân này đã giao công việc này cho Kiệt Nhĩ Lân đám người, nhưng mà lần này là không giống a, mười mấy tòa Chí Tôn Thành Trì gia sản, bọn họ nếu đem hốt gọn, Cực Phẩm Linh Mạch từ nay về sau là không cần phải lo.
Chủ nhân! Hổ Huyền Thiên ta cũng nguyện vì ngài phân ưu!
Hổ Huyền Thiên sau khi nghe mấy tên tộc nhân dùng thần niệm truyền âm, cũng đã biết được đây là một công việc vô cùng béo bở, là cơ hội để cho hắn đi lấy Cực Phẩm Linh Mạch a.
Phải biết rằng, hắn Cực Phẩm Linh Mạch cùng với lại Tinh Không Bí Kim đã bị Diệp Tử Phàm trấn lột sạch sành sanh không còn một mống, bây giờ hắn lại quay về là một tên nghèo hèn trước kia, cơ hội để vớt vát lại một ít tiền tài ngay trước mắt, hắn sao có thể từ bỏ.
Nếu như vậy thì các ngươi cùng đi với lại Tư Thác Đức đám người đi thôi!
Diệp Tử Phàm cũng là gật đầu đồng ý, đám người này tâm tư bức thiết muốn kiếm thêm thu nhập hắn cũng có thể hiểu, hiện tại bọn họ tu vi thấp kém, thật sự không giúp đỡ gì được cho hắn, đưa bọn chúng đi làm mấy việc vặt vãnh này cũng không có sao.
Vâng! Chủ nhân!
Đám người của Hỏa Thiên Tà cùng với lại Tư Thác Đức tuân lệnh nói.
Đám người của Tư Thác Đức nghĩ chuyện này là đương nhiên, không có ai sau khi chiếm được một tòa Chí Tôn Thành Trì lại có thể bỏ qua cho Tàng Bảo Điện cho được, cái bọn họ có chút không hiểu chính là tại sao Diệp Tử Phàm ngay cả Ma Vương Ma Hoàng những cái này cấp thấp Ma Tộc cũng không bỏ qua, hay là hắn muốn tận diệt Ma Tộc bọn họ, hắn là không sợ Thánh Cung Thủ Hộ Giả trừng phạt hay sao?
Chỉ là cho dù nghi hoặc như thế nào, bọn họ cũng chỉ có nước tuân theo mệnh lệnh, nếu như không muốn chịu khổ, với lại đám người kia cũng không có quan hệ gì đến bọn họ, lo lắng cho chúng nó để mà làm gì, chỉ cần bản thân không có sao là được rồi.
Chủ nhân! Huyền Phương to gan muốn hỏi một câu, đám Ma Vương kia có thật sự cần thiết với ngài hay không?
Hổ Huyền Phương cũng không có đi theo đám người, mà là lấy rất lớn dũng khí hỏi Diệp Tử Phàm một câu.
Nghe xong câu hỏi này của hắn, đám người Yêu Tôn Hỏa Thiên Tà cùng với lại Hổ Huyền Thiên tâm như muốn trào ra cổ họng, run sợ liên hồi.
Huyền Phương nha Huyền Phương! Ngày thường ngươi rất là thông minh, nhưng mà sao đúng lúc này lại hỏi một câu cực kỳ ngu ngốc như vậy chứ?
Vị chủ nhân kia muốn bắt đám Ma Vương kia, đương nhiên là muốn đem bọn chúng cấp nuốt rồi, nếu như không, bắt bọn chúng để mà dưỡng cho béo sao?
Việc đơn giản như vậy ai ai cũng biết, bây giờ ngươi đem chuyện này ra nói là có mục đích gì?
Là trách chủ nhân độc ác hay là nhân từ tâm hồn của ngươi bỗng nhiên nổi dậy? Cho nên mới làm một điều ngu ngốc như vậy.
Phải biết rằng, hiện tại Yêu Tộc bọn họ đang ở thế yếu nhất trong đám Nô Ấn đại quân này a, bọn họ có thể tồn tại cũng là vì Diệp Tử Phàm niệm một chút tình xưa, nếu như vì chuyện này mà làm cho hắn nổi giận, tính mạng của tất cả bọn họ đều có nguy cơ a.
Hắc hắc hắc... Cơ hội trả thù của ta lại đến!
Ôn Địch nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng là cười lạnh liên tục, một đám ngu ngốc, không biết sống chết, chỉ vì một đám người không liên quan đến mình đi chất vấn chủ nhân cách làm, thật sự là ngu không thể nào nói nổi.
Không thấy đám Ma Tôn kia khi nghe nói phải đi diệt đồng tộc của mình, bọn họ còn không có nhíu mày một cái hay sao? Ngươi nhiều chuyện xen vào để mà làm gì?
Hắn những tưởng cơ hội trả thù của mình sau khi Diệp Tử Phàm đứng ra che chở cho đám Yêu Tộc hèn mọn này đã không còn, nhưng mà đám người này lại không biết điều.
Được yêu quý một chút lại không hề biết mình họ gì, ứng với câu đắc ý quên mình, như vậy cơ hội trả thù của hắn lại đến.
Hắn sẽ cho đám người này biết, cái tội mách lẻo sẽ có hậu quả gì.
Ngươi có ý kiến gì khác sao? Không ngại có thể nói ra!
Không như đám người kia nghĩ Diệp Tử Phàm sẽ nổi giận đùng đùng, sau đó đem tên Yêu Tộc không biết điều này cùng tất cả những tên Yêu Tộc liên quan đánh xuống mười tám tầng địa ngục.
Cả đám như rớt cả tròng mắt nhìn vị chủ nhân kia vô cùng thân thiện đến vỗ vai của tên Hổ Huyền Phương kia một cái rồi mỉm cười hỏi.
Đây là vị chủ nhân lòng dạ nhỏ hẹp cùng tàn nhẫn độc ác mà bọn họ từng biết đây sao? Từ khi nào y lại dễ nói chuyện như vậy? Hay là hắn đã đổi tính? Thật sự không thể nào hiểu nổi.
Không cần quan tâm những vấn đề khác, có thể nói ra suy nghĩ của ngươi!
Thật ra, trong lòng của Diệp Tử Phàm cũng hiểu rất rõ, Hổ Huyền Phương nói ra những lời kia, cũng không phải là vì thương hại những tên Ma Tộc kia, với những tên Yêu Tộc bị hắn sát, Hổ Huyền Phương còn không hề quan tâm, sao có thể quan tâm đến một đám ngoại tộc.
Hổ Huyền Phương nổi tiếng là trí tinh của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc, là sẽ không có phạm sai lầm cấp thấp này, hắn hiện tại cũng là rất muốn biết Hổ Huyền Thiên có cao kiến gì.
Chủ nhân! Theo ta được biết, ngài là muốn đem cả cái Vạn Linh Sơn Mạch tài nguyên thu vào trong túi để mà khai thác, có đúng như vậy hay không? Hổ Huyền Phương hỏi.
Đúng là như vậy! Có vấn đề gì sao?
Diệp Tử Phàm có chút không hiểu, khai thác Vạn Linh Sơn Mạch, đây là chuyện bắt buộc, hắn cần tất cả Lục Giai Linh Tài để chuẩn bị đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ lục trọng, nhưng mà cái này thì có liên quan đến đám Ma Vương kia.
Chủ nhân! Liên quan có thể là rất lớn là đằng khác, như ngài muốn khai phá Vạn Linh Sơn Mạch, lại không thể không cần nhân thủ, theo ta được biết, tại bên trong một số tòa Lục Giai Linh Tài quặng mỏ, địa chất vô cùng cứng rắn, Ma Soái trở xuống cường giả cũng không thể nào xuyên phá, những nơi đó cần có ít nhất là Ma Vương cảnh cường giả trở lên dùng Ma Nguyên Lực mới có thể cậy động, cho nên nếu như không phải thật sự cần thiết, cũng không nên lãng phí tài năng của bọn họ! Hổ Huyền Phương cúi đầu, giải thích tường tận với lại Diệp Tử Phàm.
/603
|