Bên kia đã khai chiến! Tên Hổ Huyền Thiên kia lại có nguy hiểm, ai sẽ đi đến một nơi còn lại đây?
Diệp Tử Phàm có phần suy tư nói.
Vừa rồi hắn thông qua Nô Ấn thì được biết, đám người Vân Quang Thành Lê Kim Nguyên bên kia đang cùng với lại Ma Tộc Ma Tôn cường giả giao chiến, tình cảnh cũng là không mấy khả quan, bên này Hổ Huyền Thiên cũng không kém cạnh, không biết vì cái gì, hắn cũng đang cùng Ngưu Nguyên Lợi động thủ, dĩ nhiên, phần thiệt chỉ có thể là Hổ Huyền Thiên.
Hai bên đều có nguy hiểm, hai bên đều cần hắn ra tay, nhưng mà hắn chỉ có một mình, đi bên nào cũng khó a.
Chủ nhân! Ngài quên vẫn còn một tên Ôn Địch ở kia sao?
Đại Hắc chỉ tay vào cái tên Ôn Địch đang tại một tòa Động Phủ bên trong Thành Chủ Phủ, say sưa nghiên cứu Phù Văn Chi Đạo, lên tiếng nhắc nhở Diệp Tử Phàm.
Ha ha ha..Cũng phải a! Cái tên kia ta đã tốn nhiều tâm huyết vào hắn như vậy, cũng là đến lúc cần hắn động chân tay! Diệp Tử Phàm cũng là cười to nói.
Cái tên Ôn Địch này, tu vi có thể nói là không cao, chỉ cần một tên Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả, cũng là đưa hắn diệt sát.
Chỉ là đừng có quên, tên này là một tên Lục Tinh Phù Văn đại sư, Phù Văn Sư xưa nay cùng người đối địch, có bao giờ dùng tu vi để thủ thắng.
Ân, tên Ôn Địch này bây giờ là Lục Tinh Phù Văn Sư trung kỳ, tương đương với một tên Thánh Thể Chí Tôn Chí Cường Giả, đưa hắn đặt tại Vân Quang Thành là không có gì tốt bằng.
...
Kiệt Nhĩ Thành! Thành Chủ Phủ! Khôn Ma Điện!
Là ai! Tên nào to gan phá đi Ôn Địch ta đang nghiên cứu Phù Văn Chi......Chủ nhân!
Bái kiến chủ nhân! Bái kiến chủ nhân!
Ôn Địch chỉ nói được một nửa, khi hắn thấy trước mắt của mình là Diệp Tử Phàm sau, lập tức liền quỳ xuống cung kính bái kiến, đầu của hắn có thể chạm đất, không hề còn có uy phong của một vị Đại Lục nghe tên khiếp sợ cùng cung kính Lục Tinh Phù Văn Sư.
Hắn không thể không cung kính cho được, những gì hắn có hiện nay, tất cả đều do vị chủ nhân này ban cho, như hắn dám có một tia bất kính, tất cả những gì hắn đang có hiện nay cũng liền là đội nón ra đi, bao gồm luôn cả cái tính mạng của hắn.
Vừa rồi là hắn tại đang bên trong một tòa Động Phủ chế tạo Hỏa Long Ngọc Phù, cấp bậc lên đến Lục Giai Trung Cấp, hắn trước đó đã chế tạo ra mấy khối, lần này thiết nghĩ cũng sẽ không khó khăn.
Chỉ là khi hắn đang tổ hợp một đạo Phù Văn cuối cùng, thì không hiểu nổi bị người đưa đến nơi đây, Hỏa Long Ngọc Phù đương nhiên cũng là từ đó bị hủy mất, hỏi sao hắn có thể không giận, nhất là mở mắt ra nhìn thấy một đám Yêu Tôn đang mỉm cười nhìn hắn, hắn nào còn có lý trí gì để mà nói.
Thế là hắn chuẩn bị một tràng như pháo nổ trách mắng chuẩn bị ập đến, nhưng mà khi quay đầu lại, thấy người ngồi trên chủ vị là Diệp Tử Phàm kia, mọi lời trách mắng đều bị hắn nuốt cả vào bụng, trở nên dị thường cung kính, không khác gì một tên nô tài.
Nếu như người đưa hắn đến đây, phá hỏng đi hắn đang chế tác Ngọc Phù là Hỏa Thiên Tà, thậm chí là Kiệt Nhĩ Lân đám người, hắn còn có thể lấy thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của mình ra mắng nhiếc bọn họ không tiếc lời, đám người kia cũng chỉ là không dám rên một câu, hơn nửa còn mặt cười đáp lại hắn, nhưng mà trước mặt Diệp Tử Phàm lại không thể, hắn không muốn mình sớm đi đầu thai.
Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, xem ra ngươi cũng là càng ngày càng uy phong a! Diệp Tử Phàm nhìn cái tên đang cung kính quỳ bên dưới mình Ôn Địch này nói.
Mấy tháng không gặp, cái tên Ôn Địch này quả nhiên không ngoài Đại Hắc nói, tên này đối với Phù Văn Chi Đạo quả nhiên là thiên phú kinh nhân, dùng chưa đến thời gian hai tháng, đã từ một vị Ngũ Tinh hậu kỳ Phù Văn Sư đột phá đến Lục Tinh trung kỳ cảnh giới, có thể nói là từ trước đến nay chưa có a, hắn trong lòng cũng là bội phục sát đất.
Chỉ là tính cách nên thu liễm một chút, trước mặt người khát có thể lên mặt một chút cũng không sao, Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, tên này có tư cách đó, nhưng mà trước mặt của hắn mà cũng đưa lên cái bộ dạng cao cao tại thượng kia, như vậy, hắn không có ngại đào tạo lại một tên Lục Tinh Phù Văn Sư mới.
Bốp! Bốp!...
Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi! Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi!
Ôn Địch nghe được như thế, thật sự là sợ hết hồn, liên tục lấy hai tay đánh vào hai má của mình, hắn là không dám dùng Nguyên Lực chống đỡ, cho nên chẳng mấy chốc, gương mặt của hắn sưng vều lên, bây giờ cha mẹ của hắn gặp, cũng tuyệt đối là nhận không ra.
Trong lòng của hắn là hối hận a, chỉ vì đột phá được Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, cho nên đi đâu cũng được người ta tôn kính, ngay cả những tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả trước đây hắn gặp phải cung kính hành lễ, cũng là vô cùng sợ mình, mình mắng bọn họ cũng không dám lên tiếng, cho nên cái bản tính cao ngạo, xem trời bằng vung trước đây lại trở về.
Nếu như hắn khiêm tốn một chút, khi bị đưa đến đây chịu bỏ ra một chút thời gian tìm hiểu hoàn cảnh, cũng sẽ phát hiện ra vị này Ma Thần, cũng không dám lên tiếng lỡ lời.
Giờ này thì tốt rồi, vị khi Chủ Nhân đối với hắn bất mãn, hắn có qua được hôm nay hay không, cũng còn khó nói.
Đám người Hỏa Thiên Tà nhìn thấy cũng là mát lòng mát dạ, những ngày qua, cái tên Ôn Địch này tự cậy mình thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư, không thiếu lên mặt sai bảo bọn họ làm cái này, làm cái kia, không hài lòng còn bị mắng nhiếc không thương tiếc.
Trong lòng của bọn họ là ôm một bụng hỏa, chỉ là sợ trong tay Ôn Địch đám kia Ngọc Phù, bọn họ dám hận mà không dám nói.
Giờ thì tốt rồi, cái tên Ôn Địch chết tiệt này không nghĩ lại ăn gan hùm mật gấu, không phân đỏ phải trái trắng đen, ngay cả vị kia độc ác chủ nhân cũng dám mắng, thật sự là chê mình sống quá lâu.
Được rồi! Đứng lên đi! Không có lần sau! Diệp Tử Phàm thấy cũng đã đủ rồi, liền phất tay để cho cái tên Ôn Địch này đứng lên.
Hắn cũng chỉ muốn gõ tên này một chút, cho hắn bớt cái tính quá kiêu ngạo kia đi, cũng không có thật sự muốn diệt đi Ôn Địch.
Đa tạ chủ nhân! Đa tạ chủ nhân!
Ôn Địch cũng là thở dài một hơi, xem ra hắn lần này may mắn vượt qua được một kiếp, hắn âm thầm dặn lòng, tuyệt đối không có lần sau.
Lần này ngươi cùng với lại Hỏa Thiên Tà mọi đi đến Vân Quang Thành! Tận mọi khả năng đem đám người tấn công Vân Quang Thành diệt sát, nếu như không làm được, vậy thì hãy kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, không bao lâu sau, ta sẽ đến nơi đó, cụ thể công việc, Hỏa Thiên Tà sẽ cùng ngươi nói, các ngươi lui ra đi! Căn dặn một loạt công việc xong, hắn là phất tay để tất cả mọi người lui ra Khôn Ma Điện, nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ.
Diệp Tử Phàm có phần suy tư nói.
Vừa rồi hắn thông qua Nô Ấn thì được biết, đám người Vân Quang Thành Lê Kim Nguyên bên kia đang cùng với lại Ma Tộc Ma Tôn cường giả giao chiến, tình cảnh cũng là không mấy khả quan, bên này Hổ Huyền Thiên cũng không kém cạnh, không biết vì cái gì, hắn cũng đang cùng Ngưu Nguyên Lợi động thủ, dĩ nhiên, phần thiệt chỉ có thể là Hổ Huyền Thiên.
Hai bên đều có nguy hiểm, hai bên đều cần hắn ra tay, nhưng mà hắn chỉ có một mình, đi bên nào cũng khó a.
Chủ nhân! Ngài quên vẫn còn một tên Ôn Địch ở kia sao?
Đại Hắc chỉ tay vào cái tên Ôn Địch đang tại một tòa Động Phủ bên trong Thành Chủ Phủ, say sưa nghiên cứu Phù Văn Chi Đạo, lên tiếng nhắc nhở Diệp Tử Phàm.
Ha ha ha..Cũng phải a! Cái tên kia ta đã tốn nhiều tâm huyết vào hắn như vậy, cũng là đến lúc cần hắn động chân tay! Diệp Tử Phàm cũng là cười to nói.
Cái tên Ôn Địch này, tu vi có thể nói là không cao, chỉ cần một tên Linh Thể Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả, cũng là đưa hắn diệt sát.
Chỉ là đừng có quên, tên này là một tên Lục Tinh Phù Văn đại sư, Phù Văn Sư xưa nay cùng người đối địch, có bao giờ dùng tu vi để thủ thắng.
Ân, tên Ôn Địch này bây giờ là Lục Tinh Phù Văn Sư trung kỳ, tương đương với một tên Thánh Thể Chí Tôn Chí Cường Giả, đưa hắn đặt tại Vân Quang Thành là không có gì tốt bằng.
...
Kiệt Nhĩ Thành! Thành Chủ Phủ! Khôn Ma Điện!
Là ai! Tên nào to gan phá đi Ôn Địch ta đang nghiên cứu Phù Văn Chi......Chủ nhân!
Bái kiến chủ nhân! Bái kiến chủ nhân!
Ôn Địch chỉ nói được một nửa, khi hắn thấy trước mắt của mình là Diệp Tử Phàm sau, lập tức liền quỳ xuống cung kính bái kiến, đầu của hắn có thể chạm đất, không hề còn có uy phong của một vị Đại Lục nghe tên khiếp sợ cùng cung kính Lục Tinh Phù Văn Sư.
Hắn không thể không cung kính cho được, những gì hắn có hiện nay, tất cả đều do vị chủ nhân này ban cho, như hắn dám có một tia bất kính, tất cả những gì hắn đang có hiện nay cũng liền là đội nón ra đi, bao gồm luôn cả cái tính mạng của hắn.
Vừa rồi là hắn tại đang bên trong một tòa Động Phủ chế tạo Hỏa Long Ngọc Phù, cấp bậc lên đến Lục Giai Trung Cấp, hắn trước đó đã chế tạo ra mấy khối, lần này thiết nghĩ cũng sẽ không khó khăn.
Chỉ là khi hắn đang tổ hợp một đạo Phù Văn cuối cùng, thì không hiểu nổi bị người đưa đến nơi đây, Hỏa Long Ngọc Phù đương nhiên cũng là từ đó bị hủy mất, hỏi sao hắn có thể không giận, nhất là mở mắt ra nhìn thấy một đám Yêu Tôn đang mỉm cười nhìn hắn, hắn nào còn có lý trí gì để mà nói.
Thế là hắn chuẩn bị một tràng như pháo nổ trách mắng chuẩn bị ập đến, nhưng mà khi quay đầu lại, thấy người ngồi trên chủ vị là Diệp Tử Phàm kia, mọi lời trách mắng đều bị hắn nuốt cả vào bụng, trở nên dị thường cung kính, không khác gì một tên nô tài.
Nếu như người đưa hắn đến đây, phá hỏng đi hắn đang chế tác Ngọc Phù là Hỏa Thiên Tà, thậm chí là Kiệt Nhĩ Lân đám người, hắn còn có thể lấy thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư của mình ra mắng nhiếc bọn họ không tiếc lời, đám người kia cũng chỉ là không dám rên một câu, hơn nửa còn mặt cười đáp lại hắn, nhưng mà trước mặt Diệp Tử Phàm lại không thể, hắn không muốn mình sớm đi đầu thai.
Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, xem ra ngươi cũng là càng ngày càng uy phong a! Diệp Tử Phàm nhìn cái tên đang cung kính quỳ bên dưới mình Ôn Địch này nói.
Mấy tháng không gặp, cái tên Ôn Địch này quả nhiên không ngoài Đại Hắc nói, tên này đối với Phù Văn Chi Đạo quả nhiên là thiên phú kinh nhân, dùng chưa đến thời gian hai tháng, đã từ một vị Ngũ Tinh hậu kỳ Phù Văn Sư đột phá đến Lục Tinh trung kỳ cảnh giới, có thể nói là từ trước đến nay chưa có a, hắn trong lòng cũng là bội phục sát đất.
Chỉ là tính cách nên thu liễm một chút, trước mặt người khát có thể lên mặt một chút cũng không sao, Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, tên này có tư cách đó, nhưng mà trước mặt của hắn mà cũng đưa lên cái bộ dạng cao cao tại thượng kia, như vậy, hắn không có ngại đào tạo lại một tên Lục Tinh Phù Văn Sư mới.
Bốp! Bốp!...
Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi! Chủ nhân tha mạng! Ôn Địch biết lỗi!
Ôn Địch nghe được như thế, thật sự là sợ hết hồn, liên tục lấy hai tay đánh vào hai má của mình, hắn là không dám dùng Nguyên Lực chống đỡ, cho nên chẳng mấy chốc, gương mặt của hắn sưng vều lên, bây giờ cha mẹ của hắn gặp, cũng tuyệt đối là nhận không ra.
Trong lòng của hắn là hối hận a, chỉ vì đột phá được Lục Tinh trung kỳ Phù Văn Sư, cho nên đi đâu cũng được người ta tôn kính, ngay cả những tên Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả trước đây hắn gặp phải cung kính hành lễ, cũng là vô cùng sợ mình, mình mắng bọn họ cũng không dám lên tiếng, cho nên cái bản tính cao ngạo, xem trời bằng vung trước đây lại trở về.
Nếu như hắn khiêm tốn một chút, khi bị đưa đến đây chịu bỏ ra một chút thời gian tìm hiểu hoàn cảnh, cũng sẽ phát hiện ra vị này Ma Thần, cũng không dám lên tiếng lỡ lời.
Giờ này thì tốt rồi, vị khi Chủ Nhân đối với hắn bất mãn, hắn có qua được hôm nay hay không, cũng còn khó nói.
Đám người Hỏa Thiên Tà nhìn thấy cũng là mát lòng mát dạ, những ngày qua, cái tên Ôn Địch này tự cậy mình thân phận Lục Tinh Phù Văn Sư, không thiếu lên mặt sai bảo bọn họ làm cái này, làm cái kia, không hài lòng còn bị mắng nhiếc không thương tiếc.
Trong lòng của bọn họ là ôm một bụng hỏa, chỉ là sợ trong tay Ôn Địch đám kia Ngọc Phù, bọn họ dám hận mà không dám nói.
Giờ thì tốt rồi, cái tên Ôn Địch chết tiệt này không nghĩ lại ăn gan hùm mật gấu, không phân đỏ phải trái trắng đen, ngay cả vị kia độc ác chủ nhân cũng dám mắng, thật sự là chê mình sống quá lâu.
Được rồi! Đứng lên đi! Không có lần sau! Diệp Tử Phàm thấy cũng đã đủ rồi, liền phất tay để cho cái tên Ôn Địch này đứng lên.
Hắn cũng chỉ muốn gõ tên này một chút, cho hắn bớt cái tính quá kiêu ngạo kia đi, cũng không có thật sự muốn diệt đi Ôn Địch.
Đa tạ chủ nhân! Đa tạ chủ nhân!
Ôn Địch cũng là thở dài một hơi, xem ra hắn lần này may mắn vượt qua được một kiếp, hắn âm thầm dặn lòng, tuyệt đối không có lần sau.
Lần này ngươi cùng với lại Hỏa Thiên Tà mọi đi đến Vân Quang Thành! Tận mọi khả năng đem đám người tấn công Vân Quang Thành diệt sát, nếu như không làm được, vậy thì hãy kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, không bao lâu sau, ta sẽ đến nơi đó, cụ thể công việc, Hỏa Thiên Tà sẽ cùng ngươi nói, các ngươi lui ra đi! Căn dặn một loạt công việc xong, hắn là phất tay để tất cả mọi người lui ra Khôn Ma Điện, nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ.
/603
|