Lỗ Hành trong lòng là đang y y nghĩ.
Mười giây nữa, chỉ cần ta khôi phục lại được một tia Nguyên Thần Lực, đó sẽ là lúc các ngươi phải chết! Diệp Tử Phàm không quan tâm đến đám người này nữa, tập trung vào khôi phục lại một tia khí lực.
Hắn tuy bị thương khá nặng, nhưng mà thân thể của hắn là Thượng Phẩm Đạo Khí Phòng Ngự Cao Cấp, trải qua thôn phệ rất nhiều thiên tài địa bảo cùng Ma Tộc, Bá Thể của hắn đã là đạt đến Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp giới hạn, rất có thể gần chạm đến Cấm Khí cấp bậc, như vậy lực lượng thân thể, nếu như còn bị một kiện Hạ Phẩm Đạo Khí gây thương tích, đó mới là chuyện quái lạ.
Ầm ầm!!!
Liệt Hình Ma Đao!
Tiểu tử! Chết đi!
Lỗ Nhân vận dụng Ma Nguyên Lực vào bên trong Hạ Phẩm Đạo Khí Trãm Mã Đao, hơn nữa còn dùng đến Đao Quyết, hắn là muốn một Đao này đem Diệp Tử Phàm trãm thành muôn mảnh.
Bây giờ hắn, đã có một chút kinh sợ Diệp Tử Phàm, cho nên cũng đã quên mục đích ban đầu là đem tên Nhân Tộc này xẻ thịt ra từng miếng để mà làm thức ăn, hắn trong lòng bây giờ chỉ có một ý nghĩ, đem cái tên Nhân Tộc này diệt đi càng nhanh càng tốt.
Hây! Lần này lại không có mỹ vị để ăn!
Một đám Ma Hoàng cường giả, nhìn thấy uy thế một đao kia của Lô Nhân, chỉ có thể lắc đầu thở dài tiếc nuối.
Một đao kia lực lượng kinh khủng, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy được trong lòng bất an, đem một đao đó bổ xuống cái tên bị thương nặng Nhân Tộc kia, không cần nhìn bọn họ cũng biết là thây cốt không còn, xem ra muốn thưởng thức mỹ vị, phải chờ lần sau rồi.
Đúng lúc này...
Ầm ầm!!!
Dừng tay! Đám sâu kiến này! Các ngươi đáng chết!
A!...Ầm!
Kèm theo một tiếng kêu thãm, cái tên Lô Nhân còn chưa kịp hạ đao xuống, cả Ma Thể liền ầm ầm nổ tung, trước khi chết hắn cũng còn chưa kịp nhìn thấy người ra tay với mình hình dáng như thế nào.
Chủ nhân! Thiên Tà đến trễ, để ngài chịu nhục, xin ngài trách phạt! Hỏa Thiên Tà cực nhanh tốc độ đi đến, nâng lên Diệp Tử Phàm, sau đó nhận lỗi nói.
Sau khi Diệp Tử Phàm bị Thối Ma Trì lực lượng phản chấn đánh bay, tất cả đám người bọn họ bên trong Nô Ấn đều có xuất hiện vị trí của Diệp Tử Phàm, nhưng mà Hỏa Thiên Tà phương hướng là gần hơn cả, vì muốn chứng minh lòng trung thành, hắn không ngừng thêu đốt Tinh Huyết, đem tốc độ phá không của mình lên mức cao nhất, cho nên mới có thể đến đây trước hai mươi chín tên Đạo Thể Ma Tôn kia.
Nếu như không, lấy hắn Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả tu vi, là không thể nào qua mặt được một đám Đạo Thể Ma Tôn cường giả.
Ầm! Rắc!
Ầm! Xoẹt!
Ầm!....!
Chủ nhân! Chúng ta đến trễ! Xin ngài trách phạt!
Hỏa Thiên Tà đến không đầy một giây sau, Kiệt Nhĩ Lân đám người cũng là lục tục chạy đến, nhìn hoàn cảnh xung quanh, đám người bọn họ liền đã đoán được đến chín mươi phần trăm chuyện vừa diễn ra, ánh mắt đối với đám người Lâu Hành là hận cực.
Một đám Ma Hoàng sâu kiến, lại dám mạo phạm Ngụy Thánh cường giả, tất cả đều là chết không hết tội, bọn họ lo lắng không biết Diệp Tử Phàm có vì chuyện này mà giận lây qua đám người bọn họ hay không, cái này rất khó mà nói.
Ta không sao! Đứng lên đi, chuyện này cũng không thể trách được các ngươi!
Vẫn đang nhắm mắt dưỡng thương, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên mở ra hai mắt, sau đó hắn là có thể đứng lên, nhìn đám người kia đang quỳ dưới đất, lắc đầu nói.
Chuyện xảy ra đến giờ phút này, hoàn toàn là lỗi của hắn, như hắn không kiêu ngạo, tự cao tự đại, nghĩ rằng Ngụy Thánh sơ kỳ đại thành thực lực, có thể hô phong hoán vũ, xem trời bằng vung, không quan tâm đến người khác khuyên bảo, cũng sẽ không nhận lấy được kết quả như bây giờ.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân đám người như được đại xá, bọn họ sợ nhất là gặp phải một tên chủ nhân không hiểu phải trái trắng đen, vì lòng tự ái sẽ là không nhận sai lầm của mình, đổ hết trách nhiệm xuống dưới cho hạ nhân, rất là may mắn làm sao, vị Chủ Nhân này không nằm trong số những người đó.
Chủ nhân! Đám người này nên xử lý thế nào?
Hỏa Thiên Tà nhìn đám người Ma Hoàng còn đang run rẩy tại đằng kia, xin ý kiến nói.
Hắn là muốn đem tất cả đám người này vào bên trong Hư Giới, trừu hồn luyện phách mấy chục vạn năm, chỉ là không biết Diệp Tử Phàm có dự định gì, cho nên hắn không dám tự mình chủ trương.
Rầm! Rầm!
Bệ Hạ tha mạng! Bệ Hạ tha mạng!...
Lâu Hành đám người nghe đến gọi đến tên mình, cả người lạnh căm căm, ra sức dập đầu cầu xin.
Những người khác đám người bọn họ có thể không biết, nhưng mà Kiệt Nhĩ Lân thì tại Tốn Ma Vực Ma Tộc không ai không biết, Khô Cốt Thành này chính là gần với lại Kiệt Nhĩ Thành nhất, lại càng là dễ dàng biết được thông tin, nơ đó có cái gì gió thổi cỏ lay, nơi này cũng là biết được trước nhất.
Chỉ là Kiệt Nhĩ Thành đã bị Diệp Tử Phàm ra tay diệt đi quá nhanh, đến bây giờ người tại Kiệt Nhĩ Thành còn chưa biết, đám người tại Lâu Cốt Thành lại là không thể biết được.
Nhưng dù biết hay không, Kiệt Nhĩ Lân xuất hiện, lại còn gọi Nhân Tộc kia là chủ nhân, cái tin tức này cũng đã vượt qua tất cả hiểu biết trước nay của bọn họ, dù là không có hi vọng gì, nhưng mà cũng không ai là muốn chết cả.
Ầm!Ầm! Ầm...
Đa tạ Bệ Hạ tha mạng! Đa tạ Bệ Hạ tha mạng! Lâu Hành dập đầu lia lịa nói.
Thật là kinh khủng, tên Nhân Tộc kia chỉ nhìn sơ qua, mười một người của hắn chết mất mười người, tuy không biết tại sao mình lại không bị chết, nhưng mà không cấm Lâu Hành dập đầu tại ơn, chỉ cần không phải chết, là vẫn còn hi vọng.
Xoẹt!
Cũng xem như số ngươi tốt!
Diệp Tử Phàm phất tay lên, đem cái tên Lâu Hành này đưa vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, khẽ nói nhỏ.
Hắn để lại Lâu Hành, là muốn thời thời khắc khắc nhắc nhở mình, đùng có nên quên cái bài học hôm nay.
Vì cái tính kiệt ngạo của hắn, chỉ chút nữa đã làm hại hắn chết không có chỗ chôn, còn bị người ta xem là cá thịt để mà ăn, cái tư vị như vậy, hắn thật sự không muốn nếm thử lần thứ hai.
Xem ra lần này lại phải tổn thất một đám vô cùng to lớn tài nguyên nữa rồi! Diệp Tử Phàm nhìn lại thân thể của mình, không khỏi thở dài một tiếng nói.
Hắn vừa rồi Nguyên Thần đã khôi phục lại một chút, có thể sử dụng Nguyên Thần công kích diệt sát đám Ma Hoàng kia, nhưng mà nói hắn đã khôi phục lại là không thể nào, lần này ít nhất cũng là nửa tháng thời gian.
Kia cũng là hắn phải tiêu hao đại lượng Lục Giai Linh Tài cùng Ma Tộc mới được, cũng may, hiện tại hắn là không thiếu những thứ kia.
...
Nửa tháng sau.
Cáp Tích Thành! Vong Linh Điện.
Ầm!
Kiệt Nhĩ Lân! Hắn muốn làm cái gì? Không chấp nhận hòa giải, cũng không tiến đánh chúng ta, hắn là trong hồ lô bán thuốc gì đây chứ? Cáp Tích Ngọc một chưởng đem chiếc bàn duy nhất tại Vong Linh Điện cho phá toái, tức giận nói.
Nữa thánh thời gian qua đi, kể từ ngày mà hắn phái một vị Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả làm sứ giả đi đến cũng với lại Kiệt Nhĩ Lân bàn chuyện hòa giải, đến bây giờ Kiệt Nhĩ Lân cũng không chịu hồi âm một tiếng.
Mười giây nữa, chỉ cần ta khôi phục lại được một tia Nguyên Thần Lực, đó sẽ là lúc các ngươi phải chết! Diệp Tử Phàm không quan tâm đến đám người này nữa, tập trung vào khôi phục lại một tia khí lực.
Hắn tuy bị thương khá nặng, nhưng mà thân thể của hắn là Thượng Phẩm Đạo Khí Phòng Ngự Cao Cấp, trải qua thôn phệ rất nhiều thiên tài địa bảo cùng Ma Tộc, Bá Thể của hắn đã là đạt đến Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp giới hạn, rất có thể gần chạm đến Cấm Khí cấp bậc, như vậy lực lượng thân thể, nếu như còn bị một kiện Hạ Phẩm Đạo Khí gây thương tích, đó mới là chuyện quái lạ.
Ầm ầm!!!
Liệt Hình Ma Đao!
Tiểu tử! Chết đi!
Lỗ Nhân vận dụng Ma Nguyên Lực vào bên trong Hạ Phẩm Đạo Khí Trãm Mã Đao, hơn nữa còn dùng đến Đao Quyết, hắn là muốn một Đao này đem Diệp Tử Phàm trãm thành muôn mảnh.
Bây giờ hắn, đã có một chút kinh sợ Diệp Tử Phàm, cho nên cũng đã quên mục đích ban đầu là đem tên Nhân Tộc này xẻ thịt ra từng miếng để mà làm thức ăn, hắn trong lòng bây giờ chỉ có một ý nghĩ, đem cái tên Nhân Tộc này diệt đi càng nhanh càng tốt.
Hây! Lần này lại không có mỹ vị để ăn!
Một đám Ma Hoàng cường giả, nhìn thấy uy thế một đao kia của Lô Nhân, chỉ có thể lắc đầu thở dài tiếc nuối.
Một đao kia lực lượng kinh khủng, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy được trong lòng bất an, đem một đao đó bổ xuống cái tên bị thương nặng Nhân Tộc kia, không cần nhìn bọn họ cũng biết là thây cốt không còn, xem ra muốn thưởng thức mỹ vị, phải chờ lần sau rồi.
Đúng lúc này...
Ầm ầm!!!
Dừng tay! Đám sâu kiến này! Các ngươi đáng chết!
A!...Ầm!
Kèm theo một tiếng kêu thãm, cái tên Lô Nhân còn chưa kịp hạ đao xuống, cả Ma Thể liền ầm ầm nổ tung, trước khi chết hắn cũng còn chưa kịp nhìn thấy người ra tay với mình hình dáng như thế nào.
Chủ nhân! Thiên Tà đến trễ, để ngài chịu nhục, xin ngài trách phạt! Hỏa Thiên Tà cực nhanh tốc độ đi đến, nâng lên Diệp Tử Phàm, sau đó nhận lỗi nói.
Sau khi Diệp Tử Phàm bị Thối Ma Trì lực lượng phản chấn đánh bay, tất cả đám người bọn họ bên trong Nô Ấn đều có xuất hiện vị trí của Diệp Tử Phàm, nhưng mà Hỏa Thiên Tà phương hướng là gần hơn cả, vì muốn chứng minh lòng trung thành, hắn không ngừng thêu đốt Tinh Huyết, đem tốc độ phá không của mình lên mức cao nhất, cho nên mới có thể đến đây trước hai mươi chín tên Đạo Thể Ma Tôn kia.
Nếu như không, lấy hắn Linh Thể Yêu Tôn Chí Cường Giả tu vi, là không thể nào qua mặt được một đám Đạo Thể Ma Tôn cường giả.
Ầm! Rắc!
Ầm! Xoẹt!
Ầm!....!
Chủ nhân! Chúng ta đến trễ! Xin ngài trách phạt!
Hỏa Thiên Tà đến không đầy một giây sau, Kiệt Nhĩ Lân đám người cũng là lục tục chạy đến, nhìn hoàn cảnh xung quanh, đám người bọn họ liền đã đoán được đến chín mươi phần trăm chuyện vừa diễn ra, ánh mắt đối với đám người Lâu Hành là hận cực.
Một đám Ma Hoàng sâu kiến, lại dám mạo phạm Ngụy Thánh cường giả, tất cả đều là chết không hết tội, bọn họ lo lắng không biết Diệp Tử Phàm có vì chuyện này mà giận lây qua đám người bọn họ hay không, cái này rất khó mà nói.
Ta không sao! Đứng lên đi, chuyện này cũng không thể trách được các ngươi!
Vẫn đang nhắm mắt dưỡng thương, Diệp Tử Phàm bỗng nhiên mở ra hai mắt, sau đó hắn là có thể đứng lên, nhìn đám người kia đang quỳ dưới đất, lắc đầu nói.
Chuyện xảy ra đến giờ phút này, hoàn toàn là lỗi của hắn, như hắn không kiêu ngạo, tự cao tự đại, nghĩ rằng Ngụy Thánh sơ kỳ đại thành thực lực, có thể hô phong hoán vũ, xem trời bằng vung, không quan tâm đến người khác khuyên bảo, cũng sẽ không nhận lấy được kết quả như bây giờ.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân đám người như được đại xá, bọn họ sợ nhất là gặp phải một tên chủ nhân không hiểu phải trái trắng đen, vì lòng tự ái sẽ là không nhận sai lầm của mình, đổ hết trách nhiệm xuống dưới cho hạ nhân, rất là may mắn làm sao, vị Chủ Nhân này không nằm trong số những người đó.
Chủ nhân! Đám người này nên xử lý thế nào?
Hỏa Thiên Tà nhìn đám người Ma Hoàng còn đang run rẩy tại đằng kia, xin ý kiến nói.
Hắn là muốn đem tất cả đám người này vào bên trong Hư Giới, trừu hồn luyện phách mấy chục vạn năm, chỉ là không biết Diệp Tử Phàm có dự định gì, cho nên hắn không dám tự mình chủ trương.
Rầm! Rầm!
Bệ Hạ tha mạng! Bệ Hạ tha mạng!...
Lâu Hành đám người nghe đến gọi đến tên mình, cả người lạnh căm căm, ra sức dập đầu cầu xin.
Những người khác đám người bọn họ có thể không biết, nhưng mà Kiệt Nhĩ Lân thì tại Tốn Ma Vực Ma Tộc không ai không biết, Khô Cốt Thành này chính là gần với lại Kiệt Nhĩ Thành nhất, lại càng là dễ dàng biết được thông tin, nơ đó có cái gì gió thổi cỏ lay, nơi này cũng là biết được trước nhất.
Chỉ là Kiệt Nhĩ Thành đã bị Diệp Tử Phàm ra tay diệt đi quá nhanh, đến bây giờ người tại Kiệt Nhĩ Thành còn chưa biết, đám người tại Lâu Cốt Thành lại là không thể biết được.
Nhưng dù biết hay không, Kiệt Nhĩ Lân xuất hiện, lại còn gọi Nhân Tộc kia là chủ nhân, cái tin tức này cũng đã vượt qua tất cả hiểu biết trước nay của bọn họ, dù là không có hi vọng gì, nhưng mà cũng không ai là muốn chết cả.
Ầm!Ầm! Ầm...
Đa tạ Bệ Hạ tha mạng! Đa tạ Bệ Hạ tha mạng! Lâu Hành dập đầu lia lịa nói.
Thật là kinh khủng, tên Nhân Tộc kia chỉ nhìn sơ qua, mười một người của hắn chết mất mười người, tuy không biết tại sao mình lại không bị chết, nhưng mà không cấm Lâu Hành dập đầu tại ơn, chỉ cần không phải chết, là vẫn còn hi vọng.
Xoẹt!
Cũng xem như số ngươi tốt!
Diệp Tử Phàm phất tay lên, đem cái tên Lâu Hành này đưa vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, khẽ nói nhỏ.
Hắn để lại Lâu Hành, là muốn thời thời khắc khắc nhắc nhở mình, đùng có nên quên cái bài học hôm nay.
Vì cái tính kiệt ngạo của hắn, chỉ chút nữa đã làm hại hắn chết không có chỗ chôn, còn bị người ta xem là cá thịt để mà ăn, cái tư vị như vậy, hắn thật sự không muốn nếm thử lần thứ hai.
Xem ra lần này lại phải tổn thất một đám vô cùng to lớn tài nguyên nữa rồi! Diệp Tử Phàm nhìn lại thân thể của mình, không khỏi thở dài một tiếng nói.
Hắn vừa rồi Nguyên Thần đã khôi phục lại một chút, có thể sử dụng Nguyên Thần công kích diệt sát đám Ma Hoàng kia, nhưng mà nói hắn đã khôi phục lại là không thể nào, lần này ít nhất cũng là nửa tháng thời gian.
Kia cũng là hắn phải tiêu hao đại lượng Lục Giai Linh Tài cùng Ma Tộc mới được, cũng may, hiện tại hắn là không thiếu những thứ kia.
...
Nửa tháng sau.
Cáp Tích Thành! Vong Linh Điện.
Ầm!
Kiệt Nhĩ Lân! Hắn muốn làm cái gì? Không chấp nhận hòa giải, cũng không tiến đánh chúng ta, hắn là trong hồ lô bán thuốc gì đây chứ? Cáp Tích Ngọc một chưởng đem chiếc bàn duy nhất tại Vong Linh Điện cho phá toái, tức giận nói.
Nữa thánh thời gian qua đi, kể từ ngày mà hắn phái một vị Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả làm sứ giả đi đến cũng với lại Kiệt Nhĩ Lân bàn chuyện hòa giải, đến bây giờ Kiệt Nhĩ Lân cũng không chịu hồi âm một tiếng.
/603
|