Kiệt Nhĩ Khang, người có tư cách lão thành của Kiệt Nhĩ gia tộc đứng lên, khẽ cúi đầu hướng Kiệt Nhĩ Lân nói.
Lục Giai Ám Thạch mạch khoáng này, trước đây là do Cáp Tích Thành người phát hiện ra trước, chỉ là Kiệt Nhĩ Thành bọn họ thấy nơi đó khai thác ra không ít Lục Giai Thổ Linh Ngọc Tủy, cho nên mới động lòng tham, chen vào một chân, bây giờ Cáp Tích Thành đã chịu nhượng bộ lui binh, đương nhiên cũng không có cái gì tốt hơn.
Lão Khang? Làm sao có thể chia cho bọn họ ba thành, nếu như là như vậy, chúng ta làm sao có thể ăn nói với mười vị huynh đệ đã hi sinh? Kiệt Nhĩ Phong không cho là đúng, đứng lên phản bác nói.
Vì tranh đoạt cái tòa này Ám Thạch, bọn họ Kiệt Nhĩ Thành đã phái ra một trăm vị Ma Tôn tham chiến, trong suốt mấy tháng qua đã tổn thất hơn mười vị, bây giờ lại muốn phải chia cho Cáp Tích Thành ba thành, hắn như thế nào có thể cam tâm.
Phải biết hiện tại, một viên Lục Giai Ngọc Tủy có thể bán được hơn một ngàn đầu Cực Phẩm Linh Mạch a, như bọn họ không bán, để dành lại đột phá tu vi cảnh giới cũng là dễ dàng như ăn cơm uống nước, tài nguyên quan trọng như vậy, để hắn giao ra cho người ta ba thành, cái kia là không thể nào.
Lão Phong! Ngươi cũng nên biết, Cáp Tích Thành bên kia, cũng không phải là quả hồng mềm a! Kiệt Nhĩ Khang cũng nhíu mày đáp trả.
Bên ngoài tất cả mọi người đều biết, Cáp Tích Thành bên trong chỉ có hơn một trăm vị Ma Tôn tọa trấn, trong đó Đạo Thể Ma Tôn cũng chỉ có hai vị.
Chỉ là đối với những cái Bá Chủ cấp Chí Tôn Thành Trì như Cáp Tích Thành, ai lại tin đó là sự thật, mấy tháng qua, số Ma Tôn mà Cáp Tích Thành đầu nhập vào tranh đoạt Ám Thạch đã hơn một trăm hai mươi vị, nếu như còn đánh tiếp, cái Cáp Tích Thành kia không lấy ra thêm vài trăm tên Ma Tôn nữa, có đánh chết hắn cũng không có tin.
Lão Khang! Như vậy thì có thể thế nào? Kiệt Nhĩ Thành chúng ta cái gì cũng thiếu, nhưng mà không thiếu nhất chính là Ma Tôn cường giả, Phàm Thể Ma Tôn không được, chúng ta phái đi Linh Thể Ma Tôn, Linh Thể Ma Tôn không được, chính chúng ta tự mình ra tay, ta không tin Cáp Tích Thành có thể có thực lực cùng chúng ta gọi nhịp! Kiệt Nhĩ Phong vẫn là kiên trì cái ý kiến của mình.
Kiệt Nhĩ gia tộc của bọn họ, là chúa tể cả cái Tốn Ma Vực này, từ trước đến nay, muốn cái gì, tất phải có được, không ai dám cùng tranh đoạt, cũng không ai có thực lực cùng bọn họ tranh đoạt.
Hôm nay, bọn họ nhắm trúng một cái mỏ Ám Thạch, như thế mà cái Cáp Tích Thành kia lại không biết điều dâng lên, còn sát đi Ma Tôn của bọn họ, đám người Cáp Tích Thành kia đáng chết.
Kiệt Nhĩ Phong!Ngươi có biết Cáp Tích Thành có bao nhiêu vị Ma Tôn cường giả hay không?
Nãy giờ vẫn để cho hai người kia đấu khẩu vẫn không có nói một lời Kiệt Nhĩ Lân bỗng nhiên lên tiếng.
Tộc Trưởng! Ta nghĩ...ta nghĩ, bọn họ chỉ có khoảng ba trăm tên Ma Tôn cường giả! Kiệt Nhĩ Phong thấy Kiệt Nhĩ Lân hỏi đến, bất ngờ trở tay không kịp, hắn chỉ đưa ra cái con số đại khái.
Ba trăm tên Ma Tôn cường giả, đây cũng là theo hắn đoán cao nhất rồi, phải biết, Kiệt Nhĩ gia tộc bọn họ sở dĩ có thể có được hơn năm trăm vị Ma Tôn, đó là do bọn họ làm chủ cái Tốn Ma Vực này, hay nói đúng hơn là bọn họ dùng thực lực của mình chiếm phần lớn tài nguyên của Vạn Linh Sơn Mạch, nhờ vào những tài nguyên kia, cùng trong tộc một ít nội tình, bọn họ mới có thể có được số lượng cường giả kia, hắn cũng không tin Cáp Tích Thành không có thiên nhiên ưu thế như bọn họ, có thể có được lượng Ma Tôn cường giả sánh ngang với bọn họ.
Vút!
Vậy ngươi hãy xem cái này đi!
Kiệt Nhĩ Lân ném đến cho Kiệt Nhĩ Phong một cái Ngọc Giản, lạnh lùng nói.
Hai mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, một trăm năm mươi vị Linh Thể Ma Tôn, hai trăm vị Phàm Thể Ma Tôn! Tộc Trưởng..Cái này?
Kiệt Nhĩ Phong khẽ dùng thần thức điều tra một chút, sau đó trợn tròn đôi mắt nói.
Bên trong Ngọc Giản này, không chỉ là ghi lại số lượng Ma Tôn cường giả của Cáp Tích Thành, mà ngay cả danh tính cùng với lại cảnh giới của bọn họ cũng là nói rõ không bỏ sót, đáng chú ý nhất trong cái bản danh sách này là Cáp Tích Thành đệ nhất cường giả cũng không phải là Cáp Tích Ngọc, người mà trước đây vẫn được mọi người xưng hô là Tốn Ma Vực đệ nhị cường giả, mà là một người tên Cáp Tích Ly, cái tên này trước nay không ai nghe nhắc đến, theo như Ngọc Giản bên trong nói, Cáp Nhĩ Ly tuy không phải là Thánh Thể Ma Tôn, nhưng mà thực lực cũng không kém là bao, được cho là Thủ Hộ Giả của Cáp Tích Thành.
Cáp Tích Thành có ẩn giấu cái thực lực kinh khủng như thế, hèn gì đám người kia không có kiêng kỵ Kiệt Nhĩ Thành bọn họ.
Biết rõ rồi chứ? Kiệt Nhĩ Lân lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Số liệu này, là hắn đã bắt được một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả có thân phận khá cao của Cáp Tích Thành cho Sưu Hồn, trên kia tin tức tuyệt đối là đúng sự thật, không có một tia giả dối.
Nói thật, Cáp Tích Thành che dấu cũng quá sâu, người có cái tên Cáp Tích Ly này là ai? Có bản lĩnh như thế nào, thú thật, hắn còn không có biết, như gặp phải người này, hắn vẫn còn không có niềm tin chiến thắng.
Toàn nghe theo ý kiến của Tộc Trưởng! Kiệt Nhĩ Phong cúi đầu nói.
Hắn nghĩ Kiệt Nhĩ Thành của bọn họ che giấu cũng đủ sâu rồi, không nghĩ đến Cáp Tích Thành cũng không kém cạnh.
Gần bốn trăm vị Ma Tôn, trong đó có đến hai mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, cổ thực lực này muốn cùng Kiệt Nhĩ Thành bọn họ phân cao thấp cũng không phải là không được.
Đám người kia muốn lấy ba thành Ám Thạch, xem ra là bọn họ có cái thực lực đó.
Tộc Trưởng! Ngài là muốn cùng với lại Cáp Tích Thành hòa giải! Kiệt Nhĩ Khang đã xem qua Ngọc Giản, cũng là đoán được ý đồ của Kiệt Nhĩ Lân.
Như ngày thường, ta sẽ đồng ý cùng với lại Cáp Tích Thành phân chia, chỉ là bây giờ, ta đã đổi ý!
Kiệt Nhĩ Lân trong mắt tỏa ra một đạo cơ trí quang mang nói.
Tộc Trưởng! Ngài là muốn đánh tiếp? Kiệt Nhĩ Phong nghe vậy, giật mình lên tiếng hỏi.
Vừa rồi Kiệt Nhĩ Lân đưa cho hắn xem thực lực của Cáp Tích Thành, hắn nghĩ là Kiệt Nhĩ Lân sẽ đánh trống lui binh, cho nên trong lòng cũng đã có cái định số.
Nhưng mà bây giờ Kiệt Nhĩ Lân lại không muốn cùng Cáp Tích Thành phân chia Ám Thạch, như vậy có nghĩa là hắn muốn cùng Cáp Tích Thành đánh tiếp.
Tộc Trưởng! Ngài cũng nên suy nghĩ lại a!
Đám kia Cáp Tích Thành cũng không phải là dễ bắt nạt, chúng ta hay là thôi đi!
Không sai! Bảy phần Ám Thạch, cũng đã đủ cho Kiệt Nhĩ Thành chúng ta dùng rồi, không cần thiết cùng với lại Cáp Tích Thành đối cứng!
Hai mươi mấy tên Đạo Thể Ma Tôn của Kiệt Nhĩ Thành đang liu điu ngủ, nghe được Kiệt Nhĩ Lân quyết định, cũng là cả người tỉnh táo cả lại, một đám thay nhau khuyên can Kiệt Nhĩ Lân.
Nếu như không biết thực lực chân chính của Cáp Tích Thành thì cũng thôi, đằng này bọn họ đã biết Cáp Tích Thành cũng không phải đối thủ dễ trêu, thực lực không kém Kiệt Nhĩ Thành bọn họ bao nhiêu, bây giờ, bọn họ lại không muốn đánh tiếp.
Hai hổ tương tranh, ngư ông đắc lợi, có đánh tan được Cáp Tích Thành, Kiệt Nhĩ Thành của bọn họ cũng là bị thương thảm trọng, nói không chừng sẽ bị văng ra tốp mười Tốn Ma Vực cường thành khả năng, chuyện nguy hiểm như thế, bọn họ đương nhiên là không muốn làm.
Lục Giai Ám Thạch mạch khoáng này, trước đây là do Cáp Tích Thành người phát hiện ra trước, chỉ là Kiệt Nhĩ Thành bọn họ thấy nơi đó khai thác ra không ít Lục Giai Thổ Linh Ngọc Tủy, cho nên mới động lòng tham, chen vào một chân, bây giờ Cáp Tích Thành đã chịu nhượng bộ lui binh, đương nhiên cũng không có cái gì tốt hơn.
Lão Khang? Làm sao có thể chia cho bọn họ ba thành, nếu như là như vậy, chúng ta làm sao có thể ăn nói với mười vị huynh đệ đã hi sinh? Kiệt Nhĩ Phong không cho là đúng, đứng lên phản bác nói.
Vì tranh đoạt cái tòa này Ám Thạch, bọn họ Kiệt Nhĩ Thành đã phái ra một trăm vị Ma Tôn tham chiến, trong suốt mấy tháng qua đã tổn thất hơn mười vị, bây giờ lại muốn phải chia cho Cáp Tích Thành ba thành, hắn như thế nào có thể cam tâm.
Phải biết hiện tại, một viên Lục Giai Ngọc Tủy có thể bán được hơn một ngàn đầu Cực Phẩm Linh Mạch a, như bọn họ không bán, để dành lại đột phá tu vi cảnh giới cũng là dễ dàng như ăn cơm uống nước, tài nguyên quan trọng như vậy, để hắn giao ra cho người ta ba thành, cái kia là không thể nào.
Lão Phong! Ngươi cũng nên biết, Cáp Tích Thành bên kia, cũng không phải là quả hồng mềm a! Kiệt Nhĩ Khang cũng nhíu mày đáp trả.
Bên ngoài tất cả mọi người đều biết, Cáp Tích Thành bên trong chỉ có hơn một trăm vị Ma Tôn tọa trấn, trong đó Đạo Thể Ma Tôn cũng chỉ có hai vị.
Chỉ là đối với những cái Bá Chủ cấp Chí Tôn Thành Trì như Cáp Tích Thành, ai lại tin đó là sự thật, mấy tháng qua, số Ma Tôn mà Cáp Tích Thành đầu nhập vào tranh đoạt Ám Thạch đã hơn một trăm hai mươi vị, nếu như còn đánh tiếp, cái Cáp Tích Thành kia không lấy ra thêm vài trăm tên Ma Tôn nữa, có đánh chết hắn cũng không có tin.
Lão Khang! Như vậy thì có thể thế nào? Kiệt Nhĩ Thành chúng ta cái gì cũng thiếu, nhưng mà không thiếu nhất chính là Ma Tôn cường giả, Phàm Thể Ma Tôn không được, chúng ta phái đi Linh Thể Ma Tôn, Linh Thể Ma Tôn không được, chính chúng ta tự mình ra tay, ta không tin Cáp Tích Thành có thể có thực lực cùng chúng ta gọi nhịp! Kiệt Nhĩ Phong vẫn là kiên trì cái ý kiến của mình.
Kiệt Nhĩ gia tộc của bọn họ, là chúa tể cả cái Tốn Ma Vực này, từ trước đến nay, muốn cái gì, tất phải có được, không ai dám cùng tranh đoạt, cũng không ai có thực lực cùng bọn họ tranh đoạt.
Hôm nay, bọn họ nhắm trúng một cái mỏ Ám Thạch, như thế mà cái Cáp Tích Thành kia lại không biết điều dâng lên, còn sát đi Ma Tôn của bọn họ, đám người Cáp Tích Thành kia đáng chết.
Kiệt Nhĩ Phong!Ngươi có biết Cáp Tích Thành có bao nhiêu vị Ma Tôn cường giả hay không?
Nãy giờ vẫn để cho hai người kia đấu khẩu vẫn không có nói một lời Kiệt Nhĩ Lân bỗng nhiên lên tiếng.
Tộc Trưởng! Ta nghĩ...ta nghĩ, bọn họ chỉ có khoảng ba trăm tên Ma Tôn cường giả! Kiệt Nhĩ Phong thấy Kiệt Nhĩ Lân hỏi đến, bất ngờ trở tay không kịp, hắn chỉ đưa ra cái con số đại khái.
Ba trăm tên Ma Tôn cường giả, đây cũng là theo hắn đoán cao nhất rồi, phải biết, Kiệt Nhĩ gia tộc bọn họ sở dĩ có thể có được hơn năm trăm vị Ma Tôn, đó là do bọn họ làm chủ cái Tốn Ma Vực này, hay nói đúng hơn là bọn họ dùng thực lực của mình chiếm phần lớn tài nguyên của Vạn Linh Sơn Mạch, nhờ vào những tài nguyên kia, cùng trong tộc một ít nội tình, bọn họ mới có thể có được số lượng cường giả kia, hắn cũng không tin Cáp Tích Thành không có thiên nhiên ưu thế như bọn họ, có thể có được lượng Ma Tôn cường giả sánh ngang với bọn họ.
Vút!
Vậy ngươi hãy xem cái này đi!
Kiệt Nhĩ Lân ném đến cho Kiệt Nhĩ Phong một cái Ngọc Giản, lạnh lùng nói.
Hai mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, một trăm năm mươi vị Linh Thể Ma Tôn, hai trăm vị Phàm Thể Ma Tôn! Tộc Trưởng..Cái này?
Kiệt Nhĩ Phong khẽ dùng thần thức điều tra một chút, sau đó trợn tròn đôi mắt nói.
Bên trong Ngọc Giản này, không chỉ là ghi lại số lượng Ma Tôn cường giả của Cáp Tích Thành, mà ngay cả danh tính cùng với lại cảnh giới của bọn họ cũng là nói rõ không bỏ sót, đáng chú ý nhất trong cái bản danh sách này là Cáp Tích Thành đệ nhất cường giả cũng không phải là Cáp Tích Ngọc, người mà trước đây vẫn được mọi người xưng hô là Tốn Ma Vực đệ nhị cường giả, mà là một người tên Cáp Tích Ly, cái tên này trước nay không ai nghe nhắc đến, theo như Ngọc Giản bên trong nói, Cáp Nhĩ Ly tuy không phải là Thánh Thể Ma Tôn, nhưng mà thực lực cũng không kém là bao, được cho là Thủ Hộ Giả của Cáp Tích Thành.
Cáp Tích Thành có ẩn giấu cái thực lực kinh khủng như thế, hèn gì đám người kia không có kiêng kỵ Kiệt Nhĩ Thành bọn họ.
Biết rõ rồi chứ? Kiệt Nhĩ Lân lạnh nhạt lên tiếng hỏi.
Số liệu này, là hắn đã bắt được một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả có thân phận khá cao của Cáp Tích Thành cho Sưu Hồn, trên kia tin tức tuyệt đối là đúng sự thật, không có một tia giả dối.
Nói thật, Cáp Tích Thành che dấu cũng quá sâu, người có cái tên Cáp Tích Ly này là ai? Có bản lĩnh như thế nào, thú thật, hắn còn không có biết, như gặp phải người này, hắn vẫn còn không có niềm tin chiến thắng.
Toàn nghe theo ý kiến của Tộc Trưởng! Kiệt Nhĩ Phong cúi đầu nói.
Hắn nghĩ Kiệt Nhĩ Thành của bọn họ che giấu cũng đủ sâu rồi, không nghĩ đến Cáp Tích Thành cũng không kém cạnh.
Gần bốn trăm vị Ma Tôn, trong đó có đến hai mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, cổ thực lực này muốn cùng Kiệt Nhĩ Thành bọn họ phân cao thấp cũng không phải là không được.
Đám người kia muốn lấy ba thành Ám Thạch, xem ra là bọn họ có cái thực lực đó.
Tộc Trưởng! Ngài là muốn cùng với lại Cáp Tích Thành hòa giải! Kiệt Nhĩ Khang đã xem qua Ngọc Giản, cũng là đoán được ý đồ của Kiệt Nhĩ Lân.
Như ngày thường, ta sẽ đồng ý cùng với lại Cáp Tích Thành phân chia, chỉ là bây giờ, ta đã đổi ý!
Kiệt Nhĩ Lân trong mắt tỏa ra một đạo cơ trí quang mang nói.
Tộc Trưởng! Ngài là muốn đánh tiếp? Kiệt Nhĩ Phong nghe vậy, giật mình lên tiếng hỏi.
Vừa rồi Kiệt Nhĩ Lân đưa cho hắn xem thực lực của Cáp Tích Thành, hắn nghĩ là Kiệt Nhĩ Lân sẽ đánh trống lui binh, cho nên trong lòng cũng đã có cái định số.
Nhưng mà bây giờ Kiệt Nhĩ Lân lại không muốn cùng Cáp Tích Thành phân chia Ám Thạch, như vậy có nghĩa là hắn muốn cùng Cáp Tích Thành đánh tiếp.
Tộc Trưởng! Ngài cũng nên suy nghĩ lại a!
Đám kia Cáp Tích Thành cũng không phải là dễ bắt nạt, chúng ta hay là thôi đi!
Không sai! Bảy phần Ám Thạch, cũng đã đủ cho Kiệt Nhĩ Thành chúng ta dùng rồi, không cần thiết cùng với lại Cáp Tích Thành đối cứng!
Hai mươi mấy tên Đạo Thể Ma Tôn của Kiệt Nhĩ Thành đang liu điu ngủ, nghe được Kiệt Nhĩ Lân quyết định, cũng là cả người tỉnh táo cả lại, một đám thay nhau khuyên can Kiệt Nhĩ Lân.
Nếu như không biết thực lực chân chính của Cáp Tích Thành thì cũng thôi, đằng này bọn họ đã biết Cáp Tích Thành cũng không phải đối thủ dễ trêu, thực lực không kém Kiệt Nhĩ Thành bọn họ bao nhiêu, bây giờ, bọn họ lại không muốn đánh tiếp.
Hai hổ tương tranh, ngư ông đắc lợi, có đánh tan được Cáp Tích Thành, Kiệt Nhĩ Thành của bọn họ cũng là bị thương thảm trọng, nói không chừng sẽ bị văng ra tốp mười Tốn Ma Vực cường thành khả năng, chuyện nguy hiểm như thế, bọn họ đương nhiên là không muốn làm.
/603
|