Còn sau này Kiệt Nhĩ Thành người hỏi đến, kia là chuyện của Lan Hán Nhất, giải thích thế nào, là chuyện của hắn, không liên quan đến bọn họ.
Ha ha ha...Các vị thực sự rất thức thời vụ! Lan Hán Nhất cười lớn nói.
Đám người này phản ứng, không nằm ngoài dự đoán của hắn, nắm trong tay Hộ Thành Phù Trận, hắn không khác gì một vị Ngụy Thánh, người tại bên trong trận, sinh tử chỉ do hắn một ý niệm, đám người này tất cả đều là đầu tường thảo, bọn họ không chạy đến bên hắn, làm một con chó mừng chủ mới là chuyện lạ.
Nhất Chí Tôn quá lời! Quá lời rồi!
Đám Ma Tôn kia mỉm cười thật tươi, chỉ là trong lòng lại mắng chửi.
Bây giờ ngươi nắm trong tay Hộ Thành Phù Trận, chúng ta dám không thức thời vụ hay sao? Chờ cho chúng ta thoát đi khỏi Lan Hán Thành này rồi, nhất định sẽ cho người đẹp mặt.
Chỉ là những lời như thế, bọn họ chỉ dám tại trong lòng nghĩ mà thôi, nếu như thật sự nói ra, bọn họ sẽ chết rất thảm.
Chỉ là các ngươi tuy thức thời vụ, nhưng mà ta lại không có ý định buông tha cho các ngươi!
Lan Hán Nhất đánh ra một loạt ấn quyết, sau đó nhìn đám người này cười gằn nói.
Nhất Chí Tôn! Ngài nói vậy là có ý gì?
Không sai! Chúng ta là vẫn trung thành với ngài, ngài đừng nói đùa như vậy!
Ha ha...Nhất Chí Tôn, ta biết ngài chỉ là đang vui đùa với chúng ta mà thôi!
Một đám Ma Tôn, nghe xong Lan Hán Nhất nói vậy tất cả đều lạnh lẽo, cũng có một ít người cố gắng lấy lại bình tĩnh, lên tiếng trấn an nhân tâm.
Tên Lan Hán Nhất này nói như vậy, ý là muốn đem bọn họ cho diệt sát luôn sao, như thế nào có thể như vậy?
Phải biết, bất kỳ một tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc nào, Ma Tôn cũng là lực lượng trung kiên a, mất đi bọn họ, Lan Hán Nhất lấy gì để mà đối phó với những địch thủ vờn quanh.
Một đám ngu xuẩn! Các ngươi không chết, một khi Kiệt Nhĩ Thành chúng ta đến điều tra, việc Lan Hán Nhất diệt sát Kiệt Nhĩ Ưng Chí Tôn nhất định sẽ bị lộ, hắn sẽ chết không có chỗ chôn thân, như vậy hắn có thể nào buông tha cho các ngươi được sao? Kiệt Nhĩ Tây nhìn một đám Ma Tôn còn chưa nhận ra được sự thật, khinh thường một tiếng, nói.
Như hắn là Lan Hán Nhất, vì muốn không cho ai biết được chuyện này, tốt nhất chính là giết người diệt khẩu, nếu như cần, diệt luôn cả tòa Lan Hán Thành này Ma Tộc cũng không tiếc.
Ma Tộc mà thôi, tại Linh Ma Đại Lục này có thể thiếu bất kỳ cái gì, nhưng mà duy chỉ có Ma Tộc là không thiếu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Ha ha ha...Kiệt Nhĩ Tây! Không thể không nói, ngươi rất thông minh, ta đúng là có ý định không cho bất kì một ai sống sót hôm nay! Lan Hán Nhất đắc ý cười lớn, giống như Kiệt Nhĩ Tây nói như vậy, hắn là không có ý định cho bất kỳ một tên Ma Tôn nào sống sót rời khỏi nơi đây, kể cả rất nhiều Ma Hoàng, Ma Vương bên dưới, bất kỳ người nào biết được chuyện ngày hôm nay, hắn điều muốn diệt hết.
Không! Cứu mạng a!
Lan Hán Nhất! Ngươi nhất định sẽ gặp quả báo!
Lan Hán Nhất! Ta có làm quỷ cũng không tha cho ngươi!!
Ầm ầm!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!....
Hơn hai mươi đạo Ma Liêm như lưỡi hái tử thần buông xuống, với sức mạnh của Lục Giai Phù Trận Cao Cấp, lại không phải là Trận Bàn, mà là Hộ Thành Đại Trận, uy lực so với Trận Bàn cao hơn gấp mấy lần, đương nhiên, những tên Phàm Thể Ma Tôn là không có hi vọng gì có thể sống sót.
Chỉ còn lại một tên Kiệt Nhĩ Ưng sống sót, ta còn nghĩ cái tên thần bí Nhân Tộc kia có bản lĩnh cỡ nào, không ngờ còn thua cả Kiệt Nhĩ Ưng!
Một đợt công kích qua đi, Lan Hán Nhất dùng thần thức quét lại bên dưới, Lan Hán Thành Ma Tôn cường giả chỉ còn lại một mình Kiệt Nhĩ Ưng, mười tám tên Ma Tôn còn lại cộng thêm cái tên Nhân Tộc áo đen kia đã biến mất không thấy, hắn thật sự có chút bất ngờ với kết quả này.
Theo hắn suy tính, đợt công kích đầu tiên, những tên Linh Thể Ma Tôn trở xuống như Kiệt Nhĩ Tây sẽ chết không có chỗ chôn, còn lại tên Nhân Tộc kia cùng với lại Kiệt Nhĩ Ưng hắn thấy thực lực cao nhất, cũng có nhiều thủ đoạn nhất, đáng lý phải còn sống mới đúng.
Những tên Ma Tôn kia quả thật đã chết, nhưng mà người mà hắn nghĩ vẫn còn có khả năng sống lại không thấy, có phải là hắn đã đánh giá cái tên Nhân Tộc kia quá cao rồi hay không.
Hắn là dùng một loại không gian bí thuật xuất hiện, cũng như thủ đoạn che giấu tu vi, làm cho tất cả mọi người đều hiểu lầm, thật ra, thực lực của tên kia không phải là cao siêu thái quá.
Ầm ầm!!!
Cho dù tên kia có giả thần giả quỷ, hắn cũng đã chết rồi! Nên tập trung đưa cái tên Kiệt Nhĩ Ưng này đi xuống cùng luôn thì tốt hơn!
Lan Hán Nhất cũng không còn quan tâm đến cái tên Nhân Tộc thanh niên thần bí kia nữa, mà là tập trung vào đối phó với lại Kiệt Nhĩ Ưng.
Cái tên Nhân Tộc kia thực lực cao cũng tốt, giả thần giả quỷ cũng tốt, dù sao hắn cũng đã chết rồi, quan tâm cũng chẳng để làm gì, quan trọng bây giờ là phải diệt cái tên có quá nhiều thủ đoạn Hộ Thân như Kiệt Nhĩ Ưng kia, suy nghĩ những chuyện không đâu là không có cần thiết.
Còn cái ý nghĩ tên Nhân Tộc tránh được đạo Ma Liêm kia sau đó chạy thoát, có đánh chết hắn cũng không tin, một khi đã bị Hộ Thành Phù Trận tập trung vào, không gian xung quanh đều đã bị phong tỏa, không một ai có thể có cơ hội rời đi, cho nên nói, tên Nhân Tộc kia có thể còn sống rồi rời đi là không nằm trong suy nghĩ của hắn.
...
Lan Hán Thành bên ngoài! Hắc Kiếm Sát Tinh Trận Bàn.
Ầm ầm!!! Rắc! Rắc!
Bái kiến chủ nhân! Đa tạ chủ nhân cứu mạng!
Đám người của Hỏa Thiên Tà sau khi thoát khỏi Hắc Kiếm Sát Tinh Trận Bàn, lập tức tiến đến, cúi đầu cảm tạ Diệp Tử Phàm ân cứu mạng.
Hỏa Thiên Tà cũng hết sức là cảm khái, không nghĩ đến hắn chỉ vừa phát ra tin tức cầu cứu từ Nô Ấn, vị Chủ Nhân này liền ngay lập tức xuất hiện.
Hắn càng là kinh sợ hơn, khi vị Chủ Nhân này vừa đến, chỉ nhẹ vung tay lên, cái khủng bố Lục Giai Phù Trận làm cho bọn họ chết đi sống lại, thất thủ vô sách, lại bị Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng cho phá vỡ.
Thực lực của Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên quá mức cường đại, không phải là đám người mình có thể đong đếm.
Không cần! Ta chỉ tiện tay mà thôi!
Sau khi phất tay hủy đi cái Trận Bàn kia, Diệp Tử Phàm cũng chỉ nhìn khẽ qua bọn họ một chút, sau đó liền là nhìn lại tòa Lan Hán Thành đang bị bao phủ bởi tòa Phù Trận kia.
Chủ nhân! Những tên Ma Tôn kia, có cần phải gieo Nô Ấn hay không? Đại Hắc từ bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian xin ý kiến nói.
Suốt mười tám tên Ma Tôn cường giả bị bắt vào Luyện Thần Đỉnh không gian nằm một góc đằng kia, hắn cũng không biết Diệp Tử Phàm muốn xử lý bọn họ như thế nào, cho nên mới xin ý kiến.
Không cần! Bọn chúng thực lực quá thấp, còn không có vào pháp nhãn của ta! Diệp Tử Phàm có chút lắc đầu nói.
Linh Thể Ma Tôn cường giả trở xuống, trừ những trường hợp đặc biệt ra, hắn cũng không muốn lấy thêm nữa, nhìn cái đám ăn hại Hỏa Thiên Tà kia là biết, bốn mươi mấy tên Yêu Tôn cường giả, lại bị một tên Đạo Thể Ma Tôn làm cho muốn sống không được, muốn chết không xong, hắn cũng không muốn nhận thêm nữa cho phiền toái.
Vâng! Chủ nhân!
Đại Hắc trả lời, sau đó ánh mắt hắn liếc đám Ma Tôn đang nằm nghiêng ngả đằng kia, tràn đầy thương hại chi sắc.
Ha ha ha...Các vị thực sự rất thức thời vụ! Lan Hán Nhất cười lớn nói.
Đám người này phản ứng, không nằm ngoài dự đoán của hắn, nắm trong tay Hộ Thành Phù Trận, hắn không khác gì một vị Ngụy Thánh, người tại bên trong trận, sinh tử chỉ do hắn một ý niệm, đám người này tất cả đều là đầu tường thảo, bọn họ không chạy đến bên hắn, làm một con chó mừng chủ mới là chuyện lạ.
Nhất Chí Tôn quá lời! Quá lời rồi!
Đám Ma Tôn kia mỉm cười thật tươi, chỉ là trong lòng lại mắng chửi.
Bây giờ ngươi nắm trong tay Hộ Thành Phù Trận, chúng ta dám không thức thời vụ hay sao? Chờ cho chúng ta thoát đi khỏi Lan Hán Thành này rồi, nhất định sẽ cho người đẹp mặt.
Chỉ là những lời như thế, bọn họ chỉ dám tại trong lòng nghĩ mà thôi, nếu như thật sự nói ra, bọn họ sẽ chết rất thảm.
Chỉ là các ngươi tuy thức thời vụ, nhưng mà ta lại không có ý định buông tha cho các ngươi!
Lan Hán Nhất đánh ra một loạt ấn quyết, sau đó nhìn đám người này cười gằn nói.
Nhất Chí Tôn! Ngài nói vậy là có ý gì?
Không sai! Chúng ta là vẫn trung thành với ngài, ngài đừng nói đùa như vậy!
Ha ha...Nhất Chí Tôn, ta biết ngài chỉ là đang vui đùa với chúng ta mà thôi!
Một đám Ma Tôn, nghe xong Lan Hán Nhất nói vậy tất cả đều lạnh lẽo, cũng có một ít người cố gắng lấy lại bình tĩnh, lên tiếng trấn an nhân tâm.
Tên Lan Hán Nhất này nói như vậy, ý là muốn đem bọn họ cho diệt sát luôn sao, như thế nào có thể như vậy?
Phải biết, bất kỳ một tòa Chí Tôn Thành Trì Ma Tộc nào, Ma Tôn cũng là lực lượng trung kiên a, mất đi bọn họ, Lan Hán Nhất lấy gì để mà đối phó với những địch thủ vờn quanh.
Một đám ngu xuẩn! Các ngươi không chết, một khi Kiệt Nhĩ Thành chúng ta đến điều tra, việc Lan Hán Nhất diệt sát Kiệt Nhĩ Ưng Chí Tôn nhất định sẽ bị lộ, hắn sẽ chết không có chỗ chôn thân, như vậy hắn có thể nào buông tha cho các ngươi được sao? Kiệt Nhĩ Tây nhìn một đám Ma Tôn còn chưa nhận ra được sự thật, khinh thường một tiếng, nói.
Như hắn là Lan Hán Nhất, vì muốn không cho ai biết được chuyện này, tốt nhất chính là giết người diệt khẩu, nếu như cần, diệt luôn cả tòa Lan Hán Thành này Ma Tộc cũng không tiếc.
Ma Tộc mà thôi, tại Linh Ma Đại Lục này có thể thiếu bất kỳ cái gì, nhưng mà duy chỉ có Ma Tộc là không thiếu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Ha ha ha...Kiệt Nhĩ Tây! Không thể không nói, ngươi rất thông minh, ta đúng là có ý định không cho bất kì một ai sống sót hôm nay! Lan Hán Nhất đắc ý cười lớn, giống như Kiệt Nhĩ Tây nói như vậy, hắn là không có ý định cho bất kỳ một tên Ma Tôn nào sống sót rời khỏi nơi đây, kể cả rất nhiều Ma Hoàng, Ma Vương bên dưới, bất kỳ người nào biết được chuyện ngày hôm nay, hắn điều muốn diệt hết.
Không! Cứu mạng a!
Lan Hán Nhất! Ngươi nhất định sẽ gặp quả báo!
Lan Hán Nhất! Ta có làm quỷ cũng không tha cho ngươi!!
Ầm ầm!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!....
Hơn hai mươi đạo Ma Liêm như lưỡi hái tử thần buông xuống, với sức mạnh của Lục Giai Phù Trận Cao Cấp, lại không phải là Trận Bàn, mà là Hộ Thành Đại Trận, uy lực so với Trận Bàn cao hơn gấp mấy lần, đương nhiên, những tên Phàm Thể Ma Tôn là không có hi vọng gì có thể sống sót.
Chỉ còn lại một tên Kiệt Nhĩ Ưng sống sót, ta còn nghĩ cái tên thần bí Nhân Tộc kia có bản lĩnh cỡ nào, không ngờ còn thua cả Kiệt Nhĩ Ưng!
Một đợt công kích qua đi, Lan Hán Nhất dùng thần thức quét lại bên dưới, Lan Hán Thành Ma Tôn cường giả chỉ còn lại một mình Kiệt Nhĩ Ưng, mười tám tên Ma Tôn còn lại cộng thêm cái tên Nhân Tộc áo đen kia đã biến mất không thấy, hắn thật sự có chút bất ngờ với kết quả này.
Theo hắn suy tính, đợt công kích đầu tiên, những tên Linh Thể Ma Tôn trở xuống như Kiệt Nhĩ Tây sẽ chết không có chỗ chôn, còn lại tên Nhân Tộc kia cùng với lại Kiệt Nhĩ Ưng hắn thấy thực lực cao nhất, cũng có nhiều thủ đoạn nhất, đáng lý phải còn sống mới đúng.
Những tên Ma Tôn kia quả thật đã chết, nhưng mà người mà hắn nghĩ vẫn còn có khả năng sống lại không thấy, có phải là hắn đã đánh giá cái tên Nhân Tộc kia quá cao rồi hay không.
Hắn là dùng một loại không gian bí thuật xuất hiện, cũng như thủ đoạn che giấu tu vi, làm cho tất cả mọi người đều hiểu lầm, thật ra, thực lực của tên kia không phải là cao siêu thái quá.
Ầm ầm!!!
Cho dù tên kia có giả thần giả quỷ, hắn cũng đã chết rồi! Nên tập trung đưa cái tên Kiệt Nhĩ Ưng này đi xuống cùng luôn thì tốt hơn!
Lan Hán Nhất cũng không còn quan tâm đến cái tên Nhân Tộc thanh niên thần bí kia nữa, mà là tập trung vào đối phó với lại Kiệt Nhĩ Ưng.
Cái tên Nhân Tộc kia thực lực cao cũng tốt, giả thần giả quỷ cũng tốt, dù sao hắn cũng đã chết rồi, quan tâm cũng chẳng để làm gì, quan trọng bây giờ là phải diệt cái tên có quá nhiều thủ đoạn Hộ Thân như Kiệt Nhĩ Ưng kia, suy nghĩ những chuyện không đâu là không có cần thiết.
Còn cái ý nghĩ tên Nhân Tộc tránh được đạo Ma Liêm kia sau đó chạy thoát, có đánh chết hắn cũng không tin, một khi đã bị Hộ Thành Phù Trận tập trung vào, không gian xung quanh đều đã bị phong tỏa, không một ai có thể có cơ hội rời đi, cho nên nói, tên Nhân Tộc kia có thể còn sống rồi rời đi là không nằm trong suy nghĩ của hắn.
...
Lan Hán Thành bên ngoài! Hắc Kiếm Sát Tinh Trận Bàn.
Ầm ầm!!! Rắc! Rắc!
Bái kiến chủ nhân! Đa tạ chủ nhân cứu mạng!
Đám người của Hỏa Thiên Tà sau khi thoát khỏi Hắc Kiếm Sát Tinh Trận Bàn, lập tức tiến đến, cúi đầu cảm tạ Diệp Tử Phàm ân cứu mạng.
Hỏa Thiên Tà cũng hết sức là cảm khái, không nghĩ đến hắn chỉ vừa phát ra tin tức cầu cứu từ Nô Ấn, vị Chủ Nhân này liền ngay lập tức xuất hiện.
Hắn càng là kinh sợ hơn, khi vị Chủ Nhân này vừa đến, chỉ nhẹ vung tay lên, cái khủng bố Lục Giai Phù Trận làm cho bọn họ chết đi sống lại, thất thủ vô sách, lại bị Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng cho phá vỡ.
Thực lực của Ngụy Thánh cường giả, quả nhiên quá mức cường đại, không phải là đám người mình có thể đong đếm.
Không cần! Ta chỉ tiện tay mà thôi!
Sau khi phất tay hủy đi cái Trận Bàn kia, Diệp Tử Phàm cũng chỉ nhìn khẽ qua bọn họ một chút, sau đó liền là nhìn lại tòa Lan Hán Thành đang bị bao phủ bởi tòa Phù Trận kia.
Chủ nhân! Những tên Ma Tôn kia, có cần phải gieo Nô Ấn hay không? Đại Hắc từ bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian xin ý kiến nói.
Suốt mười tám tên Ma Tôn cường giả bị bắt vào Luyện Thần Đỉnh không gian nằm một góc đằng kia, hắn cũng không biết Diệp Tử Phàm muốn xử lý bọn họ như thế nào, cho nên mới xin ý kiến.
Không cần! Bọn chúng thực lực quá thấp, còn không có vào pháp nhãn của ta! Diệp Tử Phàm có chút lắc đầu nói.
Linh Thể Ma Tôn cường giả trở xuống, trừ những trường hợp đặc biệt ra, hắn cũng không muốn lấy thêm nữa, nhìn cái đám ăn hại Hỏa Thiên Tà kia là biết, bốn mươi mấy tên Yêu Tôn cường giả, lại bị một tên Đạo Thể Ma Tôn làm cho muốn sống không được, muốn chết không xong, hắn cũng không muốn nhận thêm nữa cho phiền toái.
Vâng! Chủ nhân!
Đại Hắc trả lời, sau đó ánh mắt hắn liếc đám Ma Tôn đang nằm nghiêng ngả đằng kia, tràn đầy thương hại chi sắc.
/603
|