Hắn dựa hơi vào Kiệt Nhĩ Thành tòa núi lớn này, mới có thể xuống bên dưới tác uy tác phúc, nhưng mà một khi có người không quan tâm phía sau hắn Kiệt Nhĩ Thành, hắn cũng chỉ là một tên Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả mà thôi, gặp phải Đạo Thể Chí Tôn, hắn là không có bao nhiêu lực đánh trả có thể nói.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!Ầm ầm!!!
A! Phốc!
Ngươi nói quá nhiều!
Một chiêu Thiên Kim Kiếm xuất ra, Kiệt Nhĩ Thái quả nhiên không có một chút lực hoàn trả nào, Ma Thể đã bị cắt thành muôn mảnh, tên kia chỉ kịp kêu một tiếng thảm thiết.
Lê Kim Nguyên cầm một mét Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái trong tay, hừ lạnh một tiếng.
Chủ nhân! Đây là Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái! Lê Kim Nguyên cầm lấy đạo Nguyên Thần kia, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Cùng lúc đó, hắn cũng khẽ liếc mắt qua bên cạnh Diệp Tử Phàm nhìn cái tên Hổ Huyền Thiên kia, ánh mắt bên trong là có chứa ti ti hàn mang.
Xong rồi! Tên họ Lê này rất là mang thù đây! Hổ Huyền Thiên lạnh người thầm nghĩ.
Cái ánh mắt ẩn ý kia của Lê Kim Nguyên, chứa đầy đủ những tin tức mà hắn muốn nói, kia chính là chuyện vừa rồi, hắn đâm Lê Kim Nguyên một đao, tên này là sẽ không bỏ qua.
Chỉ là những người khác có ý định trả thù hắn thì cũng thôi, hắn cũng chỉ cười cho qua, nhưng mà tên Lê Kim Nguyên này lại khác, vừa rồi chỉ một chiêu diệt đi Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia, hắn càng nghĩ, trong lòng lại càng lạnh.
Như hắn nhận một Kiếm kia, hắn cũng là không khá hơn cái tên Ma Tôn kia chút nào, trước kia, hắn còn sống là nhờ vào Thượng Phẩm Đạo Khí Thiết Long Thuẫn, bây giờ không còn có cái bảo vật kia, hắn chỉ có một con đường chết phân.
Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài muốn biết cái gì, chỉ cần hỏi một tiếng, ta toàn bộ sẽ nói ra, cầu xin ngài đừng có đem ta Sưu Hồn!
Bị Nguyên Lực giam cầm Kiệt Nhĩ Thái, hắn nào còn dám kiêu ngạo như lúc trước nữa, chỉ có thể run rẩy cầu xin.
Chừa lại Nguyên Thần, không ra tay tận diệt, tên kia là muốn đem hắn ra Sưu Hồn đây mà, cái phương pháp độc ác này hắn đã sử dụng biết bao nhiêu lần, cho nên cũng chẳng xa lạ gì cho lắm.
Hắn cũng biết, với một tên điên không sợ Kiệt Nhĩ Thành của hắn này, đem Kiệt Nhĩ Thành ra chỉ là phí công, không những vậy, còn làm mình chết nhanh hơn.
Ý kiến không tồi, chỉ là ta thấy Sưu Hồn vẫn là đạt được tin tức đầy đủ hơn!
Cái...Cái gì.... Không!!!
Rắc! Phốc!
Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả! Hai trăm tên Linh Thể Ma Tôn, ba trăm tên Phàm Thể Ma Tôn! Đệ nhất thế lực của Tốn Ma Vực, quả nhiên danh bất hư truyền! Đem tên Kiệt Nhĩ Thái ký ức này xem xong, Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán.
Bên ngoài truyền rằng, Kiệt Nhĩ Thành chỉ có khoảng ba trăm vị Ma Tôn cường giả, trong đó chỉ có ba vị Đạo Thể Ma Tôn mà thôi.
Chỉ là từ cái tên Kiệt Nhĩ Thái này bên trong ký ức, hắn lại biết được, Kiệt Nhĩ Thành không chỉ có ba tên Đạo Thể Ma Tôn như bên ngoài mọi người biết đến, mà con số đó là gấp mười lần.Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả, hèn gì cả mấy chục ức năm qua, không ai có thể khiêu chiến vị trí chủ đạo của Kiệt Nhĩ Thành tại Tốn Ma Vực này.
Chuyện này, cũng nhắc nhở cho hắn một khóa, đừng có nên tin tưởng vào những gì mình nghe thấy bên ngoài, kia rất có thể hoàn toàn là giả, tận mắt chứng kiến mới là thật sự.
Nhất là về thực lực của những cái Bá chủ cấp thế lực kia, càng là không phải đơn giản như mọi người biết ban đầu, nếu như ngươi tin tưởng vào, ngươi sẽ chết rất khó coi.
Ực!!! Ba...Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả?
Đám người của Lê Kim Nguyên cũng là hai mặt nhìn nhau, nuốt nước miếng liên tục, Diệp Tử Phàm lời nói bọn họ là nghe rõ ràng không hề có một tia bỏ sót.
Không nhầm mà nói, đám người Kiệt Nhĩ Thành kia là có đến tận ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, hơn hai trăm vị Linh Thể Ma Tôn, Phàm Thể Ma Tôn có đến ba trăm vị, tất là gấp đôi những gì mà bọn họ công bố bên ngoài, đặt biệt là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, là nhiều hơn đến mười lần.
Nhớ đến trước kia đám người Kiệt Nhĩ Thành tấn công Vân Quang Thành, bọn chúng chỉ sử dụng có ba tên Đạo Thể Ma Tôn, cũng đã làm cho Vân Quang Thành điêu đứng, như đám người kia dồn hết toàn lực, Vân Quang Thành đã là bị diệt từ lâu.
Nhưng mà như vậy cũng tốt! Thực lực của ta lại có thể nhanh chóng tinh tiến! Diệp Tử Phàm ánh mắt chứa đầy tham lam nói.
Hắn hiện tại không sợ Ma Tôn cường giả, Ma Tôn càng nhiều, sẽ là lại giúp đỡ càng nhiều cho hắn tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Ám Thạch cùng Cáp Tích Thành, xem ra đám người kia cũng không phải là không có phiền toái!
Hiện tại, theo hắn biết, vì tranh đoạt một tòa đại hình Lục Giai Ám Thạch tại Vạn Linh Sơn Mạch, Kiệt Nhĩ Thành cùng với lại Cáp Tích Thành đang đánh nhau vô cùng lửa nóng, Ma Tôn hai bên đầu nhập vào cũng đã hơn một trăm vị, đến giờ vẫn còn chưa có phân ra thắng bại, xem ra là muốn đánh nhau lâu dài.
Một cái Ám Thạch mỏ, lại khiến cho hai tòa Bá Chủ Lục Tinh cấp thế lực tranh nhau sống chết, xem ra cái mỏ Ám Thạch kia bên trong ẩn giấu Thiên Tài Địa Bảo không hề ít, hắn cũng nên đem nó thu thập vào trong túi mới được.
Ân! Xem ra ta cũng phải động thủ một lần nữa rồi! Diệp Tử Phàm đứng lên, hắn là muốn rời đi nơi này.
Vừa rồi theo như hắn biết, cái tòa mà hắn cho đám người Hỏa Thiên Tà đi diệt mất Lan Hán Thành, lại cầu cứu Kiệt Nhĩ Thành.
Bên kia Kiệt Nhĩ Thành cũng đã đáp ứng, phái ra một tên Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ đại thành tên là Kiệt Nhĩ Ưng đến trợ trận, đám người của Hỏa Thiên Tà chắc chắn là không phải đối thủ.
Hắn thông qua Nô Ấn cũng là thấy như vậy, đám người kia hiện tại cũng là bị vây bởi một cái Lục Giai Trung Cấp Phù Trận, đang là chịu không ít khổ.
Hắn còn nghi hoặc sao đám người Hỏa Thiên Tà đến giờ này vẫn còn không có chịu trở lại, nguyên nhân chính là tại nơi đây.
Chủ nhân! Ta có một chuyện muốn cầu, xin ngài cho phép! Hổ Huyền Thiên thấy Diệp Tử Phàm đã muốn đi, liền là nhanh chóng muốn lên tiếng.
Huyền Thiên nha! Ngươi lại muốn nói chuyện gì? Diệp Tử Phàm quay lại mỉm cười với lại Hổ Huyền Thiên.
Con mèo này, sau khi được đám người của Lê Kim Nguyên dạy dỗ, đã trở nên thật thà hơn, cũng là biết điều hơn, mượn cái công lao của hắn đấm bóp cho mình cả buổi tối, hắn cũng là muốn xem con mèo này muốn làm cái gì.
Chủ nhân! Là như vậy! Ta thấy Kim Nguyên huynh phải lao lực đi đến nhiều như vậy tòa Thành Trì thuyết phục những người kia quy hàng vẫn là mất khá nhiều thời gian, cho nên ta muốn cùng hắn san sẻ gánh nặng!
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!Ầm ầm!!!
A! Phốc!
Ngươi nói quá nhiều!
Một chiêu Thiên Kim Kiếm xuất ra, Kiệt Nhĩ Thái quả nhiên không có một chút lực hoàn trả nào, Ma Thể đã bị cắt thành muôn mảnh, tên kia chỉ kịp kêu một tiếng thảm thiết.
Lê Kim Nguyên cầm một mét Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái trong tay, hừ lạnh một tiếng.
Chủ nhân! Đây là Nguyên Thần của Kiệt Nhĩ Thái! Lê Kim Nguyên cầm lấy đạo Nguyên Thần kia, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Cùng lúc đó, hắn cũng khẽ liếc mắt qua bên cạnh Diệp Tử Phàm nhìn cái tên Hổ Huyền Thiên kia, ánh mắt bên trong là có chứa ti ti hàn mang.
Xong rồi! Tên họ Lê này rất là mang thù đây! Hổ Huyền Thiên lạnh người thầm nghĩ.
Cái ánh mắt ẩn ý kia của Lê Kim Nguyên, chứa đầy đủ những tin tức mà hắn muốn nói, kia chính là chuyện vừa rồi, hắn đâm Lê Kim Nguyên một đao, tên này là sẽ không bỏ qua.
Chỉ là những người khác có ý định trả thù hắn thì cũng thôi, hắn cũng chỉ cười cho qua, nhưng mà tên Lê Kim Nguyên này lại khác, vừa rồi chỉ một chiêu diệt đi Linh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả kia, hắn càng nghĩ, trong lòng lại càng lạnh.
Như hắn nhận một Kiếm kia, hắn cũng là không khá hơn cái tên Ma Tôn kia chút nào, trước kia, hắn còn sống là nhờ vào Thượng Phẩm Đạo Khí Thiết Long Thuẫn, bây giờ không còn có cái bảo vật kia, hắn chỉ có một con đường chết phân.
Bệ Hạ! Bệ Hạ! Ngài muốn biết cái gì, chỉ cần hỏi một tiếng, ta toàn bộ sẽ nói ra, cầu xin ngài đừng có đem ta Sưu Hồn!
Bị Nguyên Lực giam cầm Kiệt Nhĩ Thái, hắn nào còn dám kiêu ngạo như lúc trước nữa, chỉ có thể run rẩy cầu xin.
Chừa lại Nguyên Thần, không ra tay tận diệt, tên kia là muốn đem hắn ra Sưu Hồn đây mà, cái phương pháp độc ác này hắn đã sử dụng biết bao nhiêu lần, cho nên cũng chẳng xa lạ gì cho lắm.
Hắn cũng biết, với một tên điên không sợ Kiệt Nhĩ Thành của hắn này, đem Kiệt Nhĩ Thành ra chỉ là phí công, không những vậy, còn làm mình chết nhanh hơn.
Ý kiến không tồi, chỉ là ta thấy Sưu Hồn vẫn là đạt được tin tức đầy đủ hơn!
Cái...Cái gì.... Không!!!
Rắc! Phốc!
Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả! Hai trăm tên Linh Thể Ma Tôn, ba trăm tên Phàm Thể Ma Tôn! Đệ nhất thế lực của Tốn Ma Vực, quả nhiên danh bất hư truyền! Đem tên Kiệt Nhĩ Thái ký ức này xem xong, Diệp Tử Phàm không khỏi cảm thán.
Bên ngoài truyền rằng, Kiệt Nhĩ Thành chỉ có khoảng ba trăm vị Ma Tôn cường giả, trong đó chỉ có ba vị Đạo Thể Ma Tôn mà thôi.
Chỉ là từ cái tên Kiệt Nhĩ Thái này bên trong ký ức, hắn lại biết được, Kiệt Nhĩ Thành không chỉ có ba tên Đạo Thể Ma Tôn như bên ngoài mọi người biết đến, mà con số đó là gấp mười lần.Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả, hèn gì cả mấy chục ức năm qua, không ai có thể khiêu chiến vị trí chủ đạo của Kiệt Nhĩ Thành tại Tốn Ma Vực này.
Chuyện này, cũng nhắc nhở cho hắn một khóa, đừng có nên tin tưởng vào những gì mình nghe thấy bên ngoài, kia rất có thể hoàn toàn là giả, tận mắt chứng kiến mới là thật sự.
Nhất là về thực lực của những cái Bá chủ cấp thế lực kia, càng là không phải đơn giản như mọi người biết ban đầu, nếu như ngươi tin tưởng vào, ngươi sẽ chết rất khó coi.
Ực!!! Ba...Ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn cường giả?
Đám người của Lê Kim Nguyên cũng là hai mặt nhìn nhau, nuốt nước miếng liên tục, Diệp Tử Phàm lời nói bọn họ là nghe rõ ràng không hề có một tia bỏ sót.
Không nhầm mà nói, đám người Kiệt Nhĩ Thành kia là có đến tận ba mươi vị Đạo Thể Ma Tôn, hơn hai trăm vị Linh Thể Ma Tôn, Phàm Thể Ma Tôn có đến ba trăm vị, tất là gấp đôi những gì mà bọn họ công bố bên ngoài, đặt biệt là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, là nhiều hơn đến mười lần.
Nhớ đến trước kia đám người Kiệt Nhĩ Thành tấn công Vân Quang Thành, bọn chúng chỉ sử dụng có ba tên Đạo Thể Ma Tôn, cũng đã làm cho Vân Quang Thành điêu đứng, như đám người kia dồn hết toàn lực, Vân Quang Thành đã là bị diệt từ lâu.
Nhưng mà như vậy cũng tốt! Thực lực của ta lại có thể nhanh chóng tinh tiến! Diệp Tử Phàm ánh mắt chứa đầy tham lam nói.
Hắn hiện tại không sợ Ma Tôn cường giả, Ma Tôn càng nhiều, sẽ là lại giúp đỡ càng nhiều cho hắn tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Ám Thạch cùng Cáp Tích Thành, xem ra đám người kia cũng không phải là không có phiền toái!
Hiện tại, theo hắn biết, vì tranh đoạt một tòa đại hình Lục Giai Ám Thạch tại Vạn Linh Sơn Mạch, Kiệt Nhĩ Thành cùng với lại Cáp Tích Thành đang đánh nhau vô cùng lửa nóng, Ma Tôn hai bên đầu nhập vào cũng đã hơn một trăm vị, đến giờ vẫn còn chưa có phân ra thắng bại, xem ra là muốn đánh nhau lâu dài.
Một cái Ám Thạch mỏ, lại khiến cho hai tòa Bá Chủ Lục Tinh cấp thế lực tranh nhau sống chết, xem ra cái mỏ Ám Thạch kia bên trong ẩn giấu Thiên Tài Địa Bảo không hề ít, hắn cũng nên đem nó thu thập vào trong túi mới được.
Ân! Xem ra ta cũng phải động thủ một lần nữa rồi! Diệp Tử Phàm đứng lên, hắn là muốn rời đi nơi này.
Vừa rồi theo như hắn biết, cái tòa mà hắn cho đám người Hỏa Thiên Tà đi diệt mất Lan Hán Thành, lại cầu cứu Kiệt Nhĩ Thành.
Bên kia Kiệt Nhĩ Thành cũng đã đáp ứng, phái ra một tên Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ đại thành tên là Kiệt Nhĩ Ưng đến trợ trận, đám người của Hỏa Thiên Tà chắc chắn là không phải đối thủ.
Hắn thông qua Nô Ấn cũng là thấy như vậy, đám người kia hiện tại cũng là bị vây bởi một cái Lục Giai Trung Cấp Phù Trận, đang là chịu không ít khổ.
Hắn còn nghi hoặc sao đám người Hỏa Thiên Tà đến giờ này vẫn còn không có chịu trở lại, nguyên nhân chính là tại nơi đây.
Chủ nhân! Ta có một chuyện muốn cầu, xin ngài cho phép! Hổ Huyền Thiên thấy Diệp Tử Phàm đã muốn đi, liền là nhanh chóng muốn lên tiếng.
Huyền Thiên nha! Ngươi lại muốn nói chuyện gì? Diệp Tử Phàm quay lại mỉm cười với lại Hổ Huyền Thiên.
Con mèo này, sau khi được đám người của Lê Kim Nguyên dạy dỗ, đã trở nên thật thà hơn, cũng là biết điều hơn, mượn cái công lao của hắn đấm bóp cho mình cả buổi tối, hắn cũng là muốn xem con mèo này muốn làm cái gì.
Chủ nhân! Là như vậy! Ta thấy Kim Nguyên huynh phải lao lực đi đến nhiều như vậy tòa Thành Trì thuyết phục những người kia quy hàng vẫn là mất khá nhiều thời gian, cho nên ta muốn cùng hắn san sẻ gánh nặng!
/603
|