Cái con mèo này, hắn cũng không phải là không hiểu cách làm người của y, bản tính tham lam cùng keo kiệt là không kém hắn là bao, lần kia diệt đi Triệu gia, con mèo này đưa cho hắn ba trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch tài nguyên, chỉ là món hàng quan trọng là Lục Giai Trung Cấp Tù Lung Phù Trận hắn lại không có lấy ra, mà thủ lại cho mình dùng, hắn là biết rõ, nhưng mà cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Lần này cũng vậy, tên này đưa cho hắn một vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nhưng mà đồ tốt hắn nhất định sẽ thủ lại cho mình dùng, chuyện như thế này hắn đương nhiên trong lòng là biết rõ, hắn đây là hạng người nào, sao có thể để cho con mèo này dễ dàng qua mặt.
Rầm!
Chủ nhân! Ngài thật anh minh thần võ, đây là một vạn cân Tinh Không Bí Kim, là toàn bộ tài sản của ta, mời ngài vui lòng nhận cho!
Hổ Huyền Thiên hắn biết, quan ải này là không thể nào có thể qua được, trước khi bị ép buộc phải giao, chi bằng tự mình chủ động giao ra, như vậy mới có thể tránh được kiếp nạn không đáng có, đồng thời còn có thể để lại một ít tài sản cho mình xài.
Nếu như để vị chủ nhân này gọi cái tôn Ôn Thần Đại Hắc kia thông qua Nô Ấn đọc được ký ức của hắn, hắn có thể khẳng định mình ngay cả canh cũng không có mà uống.
Tinh Không Bí Kim?
Tinh Không Bí Kim?
Từng tiếng kinh ngạc cùng hít thở dồn dập vang lên, không những là Diệp Tử Phàm, Kim Nguyên Chí Tôn đám người khi nghe đến cái danh từ này cũng là thất thanh kinh ngạc.
Diệp Tử Phàm là từ trong những ký ức của những tên Ma Tôn kia biết được sự quý trọng của Tinh Không Bí Kim, Kim Nguyên Chí Tôn đám người thì lại không cần phải nói, bọn họ là dân bản thổ, đương nhiên là biết Tinh Không Bí Kim giá trị cùng quý hiếm.
Nhất là Hổ Huyền Thiên lấy ra cũng không phải là Tứ Giai hay Ngũ Giai Tinh Không Bí Kim gì, mà là Lục Giai Tinh Không Bí Kim a, một cân lên đến một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, có tiền cũng chưa chắc mua được, thử hỏi hấp dẫn lớn như vậy, ai còn có thể bình tĩnh được nữa.
Được! Huyền Thiên! Ngươi làm rất tốt, lần này không phí công ta ra tay cứu ngươi!
Diệp Tử Phàm thật sự vô cùng hài lòng, vỗ vai của Hổ Huyền Thiên vài cái khen ngợi, một vạn cân Tinh Không Bí Kim, như hoán đổi ra, hắn là sẽ có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, có số Linh Mạch này, hắn Động Thiên Không Gian hay Hư Giới sau này là tạm thời vô ưu.
Hắn cũng biết Hổ Huyền Thiên nhất định còn thủ lại phía sau, nhưng mà hắn cũng không có truy cứu, chuyện gì cũng vậy, chỉ nên một vừa hai phải, mình ăn thịt, cũng phải cho người khác húp miếng canh, như cái gì cũng gom hết vào một thân, bóc lột quá nặng nề, sau này sẽ không còn ai vì mình bán mạng cả.
Huyền Thiên đại ca! Ngươi làm sao lại..!
Nguyệt Nhi! Đây là chủ nhân của ta, muội mau qua chào hỏi một tiếng đi!
Hổ Huyền Thiên không chờ cho Ngô Nguyệt nói hết, lập tức liền lấy tay che miệng của nàng lại, ánh mắt vô cùng khẩn cầu nói.
Hắn đương nhiên là biết vị đại cô nương này muốn nói gì, như để cho nàng nói hết, hậu quả rất nghiêm trọng.
Hắn trong tay còn hơn hai vạn cân Tinh Không Bí Kim, vị Chủ Nhân này cũng rất là thương xót chừa lại cho hắn, chỉ là nếu cô nàng này không biết điều, không chừng hắn phải dùng hai vạn cân Tinh Không Bí Kim còn lại để mà chuộc cái mạng cho nàng ta.
Gặp qua Diệp tiền bối!
Mặc dù là có chút không tình nguyện, nhưng mà Ngô Nguyệt lại không thể không nghe lời của Hổ Huyền Thiên.
Tuy rằng vị Diệp Tử Phàm này đã ra tay cứu bọn họ một lần, chỉ là người này ép buộc Huyền Thiên đại ca cũng quá đáng một chút đi chứ, đã lấy mất một vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch thì cũng thôi đi, giờ này ngay cả Tinh Không Bí Kim mà Huyền Thiên đại ca khó khăn lắm mới có được cũng lấy đi, nàng chưa từng thấy người nào lại tham lam như thế.
Ngươi là Ngô Nguyệt đi! Như không có ta, ngươi là cũng không thể nào đi đến tận đây gặp Huyền Thiên đại ca của ngươi đâu, ta là cứu mạng của ngươi đến hai lần, Hổ Huyền Thiên trả ta một ít thù lao thì đã có sao! Diệp Tử Phàm cũng đang rất vui vẻ, cũng không có vì Ngô Nguyệt lời nói mà tức giận.
Chủ nhân! Là ngài đã bảo hộ Ngô Nguyệt từ Ngô phủ đến đây?
Hổ Huyền Thiên giờ này đã hiểu ra, Ngô Nguyệt chỉ là một tiểu Chân Huyền Cảnh, sao có thể trong vòng vài canh giờ từ Ngô phủ chạy đến được đây, hơn nữa cho dù có đến được đây trong vòng vạn dặm cũng là bị Nguyên Lực của hắn cùng Kim Nguyên Chí Tôn phát ra xoắn thành phấn vụn, làm sao có thể đến được vị trí của hắn, trăm phần trăm là do vị Chủ Nhân này đã âm thầm ở phía sau giúp đỡ, xem ra vị Chủ Nhân này cũng không phải là hạng máu lạnh vô tình như những gì người ta tưởng.
Ngươi cứ nói đi?
Hổ Huyền Thiên nói cũng không hề sai, là hắn âm thầm dùng Nguyên Lực bảo hộ cho Ngô Nguyệt, nếu như không, chỉ một mình Ngô Nguyệt đến đây, e là xương cốt cũng đã tan biến từ lâu lắm rồi.
Ầm ầm!!!
Giao ra Tinh Không Bí Kim cùng tên Yêu Tôn kia, sau đó lập tức cút, nếu như không, đừng trách Kim Nguyên Chí Tôn ta Kiếm Lạc Vô Tình!
Kim Nguyên Chí Tôn khí thế dâng trào, cả Vân Quang Kiếm cũng được hắn vận dụng tối đa chờ phát động.
Tinh Không Bí Kim, hơn nữa còn lên đến một vạn cân, ai chiếm được không khác gì trong tay có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nếu như có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, Vân Quang Thành sẽ bồi dưỡng được biết bao nhiêu Hóa Thần Chí Tôn cường giả.
Nếu như có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nói không chừng hắn có thể dựa vào bọn chúng hi vọng đột phá trong truyền thuyết Thánh Vương cảnh giới.
Thánh Vương cảnh giới, cho dù là một tia hi vọng mong manh, hắn cũng không muốn từ bỏ.
Dụ hoặc kinh khủng như vậy, cho nên cho dù không nhìn ra được sâu cạn của Diệp Tử Phàm, cũng như là biết Diệp Tử Phàm là một nngười không hề đơn giản, hắn cũng không muốn bỏ qua.
Cơ hội ngàn vạn năm có một như vậy, bỏ qua là sẽ bị trời đánh.
Ầm ầm!!!
Ầm ầm!!!
Kim Nguyên Chí Tôn nói không sai, tiểu tử, biết điều lập tức giao ra Tinh Không Bí Kim, nếu như không, đừng nghĩ đến việc rời đi nơi này!
Lục Bàn huynh nói không hề sai, tiểu tử, đừng nghĩ ngươi tu luyện một ít ẩn giấu tu vi công pháp mà kiêu ngạo, không giao ra Tinh Không Bí Kim, chỉ có một con đường chết!
Giao ra Tinh Không Bí Kim, Chân Mạn Đan ta có thể cầu xin Kim Nguyên Chí Tôn, cho ngươi được rời khỏi nơi này!
Giao ra Tinh Không Bí Kim...!
Không chỉ là Kim Nguyên Chí Tôn đỏ mắt, mười lăm tên Hóa Thần Chí Tôn ẩn giấu phía sau kia, nghe được đến Tinh Không Bí Kim, cũng là đỏ mắt không kém.
Bọn họ ngay lập tức hiện thân, người nào người nấy đều hiện ra Pháp Thể, từng tôn từng tôn khủng bố cự nhân, thấp nhất cũng có hai vạn mét chiều cao, lâm lập hư không, như là những vị Thiên Thần hạ phàm, ồm ồm mở miệng, uy áp khủng bố đều dồn cả về Diệp Tử Phàm trên người.
Bọn họ đến đây là muốn đánh hội đồng, hay nói đúng hơn là muốn lấy nhiều khi ít.
Một vạn cân Tinh Không Bí Kim, một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, Kim Nguyên Chí Tôn ăn thịt, bọn họ cũng được theo làm miếng canh, chính là vì nguyên nhân này, tên kia Diệp Tử Phàm không muốn giao cũng phải giao, nếu như không, việc giết người cướp của đối với những vị Chí Tôn này cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
Ngay cả Vương Cảnh Thanh, không biết từ khi nào, cũng đã xuất hiện, hắn là không nói một tiếng, nhưng mà đã hiện ra Pháp Thể, hơn nữa còn chặn ngay đường lui của Diệp Tử Phàm, đã là nói lên lập trường của hắn đối với chuyện này.
Một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, dụ hoặc quá lớn, nó có thể giúp cho Vân Quang Thành tạo ra ít nhất mười vị Hóa Thần Chí Tôn cường giả, trong đó may ra có một vị Đạo Thể Chí Tôn thì càng tốt, vì Vân Quang Thành, cũng là vì Nhân Tộc tương lai, hắn cũng chỉ có thể làm trái bản tâm một lần.
Lần này cũng vậy, tên này đưa cho hắn một vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nhưng mà đồ tốt hắn nhất định sẽ thủ lại cho mình dùng, chuyện như thế này hắn đương nhiên trong lòng là biết rõ, hắn đây là hạng người nào, sao có thể để cho con mèo này dễ dàng qua mặt.
Rầm!
Chủ nhân! Ngài thật anh minh thần võ, đây là một vạn cân Tinh Không Bí Kim, là toàn bộ tài sản của ta, mời ngài vui lòng nhận cho!
Hổ Huyền Thiên hắn biết, quan ải này là không thể nào có thể qua được, trước khi bị ép buộc phải giao, chi bằng tự mình chủ động giao ra, như vậy mới có thể tránh được kiếp nạn không đáng có, đồng thời còn có thể để lại một ít tài sản cho mình xài.
Nếu như để vị chủ nhân này gọi cái tôn Ôn Thần Đại Hắc kia thông qua Nô Ấn đọc được ký ức của hắn, hắn có thể khẳng định mình ngay cả canh cũng không có mà uống.
Tinh Không Bí Kim?
Tinh Không Bí Kim?
Từng tiếng kinh ngạc cùng hít thở dồn dập vang lên, không những là Diệp Tử Phàm, Kim Nguyên Chí Tôn đám người khi nghe đến cái danh từ này cũng là thất thanh kinh ngạc.
Diệp Tử Phàm là từ trong những ký ức của những tên Ma Tôn kia biết được sự quý trọng của Tinh Không Bí Kim, Kim Nguyên Chí Tôn đám người thì lại không cần phải nói, bọn họ là dân bản thổ, đương nhiên là biết Tinh Không Bí Kim giá trị cùng quý hiếm.
Nhất là Hổ Huyền Thiên lấy ra cũng không phải là Tứ Giai hay Ngũ Giai Tinh Không Bí Kim gì, mà là Lục Giai Tinh Không Bí Kim a, một cân lên đến một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, có tiền cũng chưa chắc mua được, thử hỏi hấp dẫn lớn như vậy, ai còn có thể bình tĩnh được nữa.
Được! Huyền Thiên! Ngươi làm rất tốt, lần này không phí công ta ra tay cứu ngươi!
Diệp Tử Phàm thật sự vô cùng hài lòng, vỗ vai của Hổ Huyền Thiên vài cái khen ngợi, một vạn cân Tinh Không Bí Kim, như hoán đổi ra, hắn là sẽ có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, có số Linh Mạch này, hắn Động Thiên Không Gian hay Hư Giới sau này là tạm thời vô ưu.
Hắn cũng biết Hổ Huyền Thiên nhất định còn thủ lại phía sau, nhưng mà hắn cũng không có truy cứu, chuyện gì cũng vậy, chỉ nên một vừa hai phải, mình ăn thịt, cũng phải cho người khác húp miếng canh, như cái gì cũng gom hết vào một thân, bóc lột quá nặng nề, sau này sẽ không còn ai vì mình bán mạng cả.
Huyền Thiên đại ca! Ngươi làm sao lại..!
Nguyệt Nhi! Đây là chủ nhân của ta, muội mau qua chào hỏi một tiếng đi!
Hổ Huyền Thiên không chờ cho Ngô Nguyệt nói hết, lập tức liền lấy tay che miệng của nàng lại, ánh mắt vô cùng khẩn cầu nói.
Hắn đương nhiên là biết vị đại cô nương này muốn nói gì, như để cho nàng nói hết, hậu quả rất nghiêm trọng.
Hắn trong tay còn hơn hai vạn cân Tinh Không Bí Kim, vị Chủ Nhân này cũng rất là thương xót chừa lại cho hắn, chỉ là nếu cô nàng này không biết điều, không chừng hắn phải dùng hai vạn cân Tinh Không Bí Kim còn lại để mà chuộc cái mạng cho nàng ta.
Gặp qua Diệp tiền bối!
Mặc dù là có chút không tình nguyện, nhưng mà Ngô Nguyệt lại không thể không nghe lời của Hổ Huyền Thiên.
Tuy rằng vị Diệp Tử Phàm này đã ra tay cứu bọn họ một lần, chỉ là người này ép buộc Huyền Thiên đại ca cũng quá đáng một chút đi chứ, đã lấy mất một vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch thì cũng thôi đi, giờ này ngay cả Tinh Không Bí Kim mà Huyền Thiên đại ca khó khăn lắm mới có được cũng lấy đi, nàng chưa từng thấy người nào lại tham lam như thế.
Ngươi là Ngô Nguyệt đi! Như không có ta, ngươi là cũng không thể nào đi đến tận đây gặp Huyền Thiên đại ca của ngươi đâu, ta là cứu mạng của ngươi đến hai lần, Hổ Huyền Thiên trả ta một ít thù lao thì đã có sao! Diệp Tử Phàm cũng đang rất vui vẻ, cũng không có vì Ngô Nguyệt lời nói mà tức giận.
Chủ nhân! Là ngài đã bảo hộ Ngô Nguyệt từ Ngô phủ đến đây?
Hổ Huyền Thiên giờ này đã hiểu ra, Ngô Nguyệt chỉ là một tiểu Chân Huyền Cảnh, sao có thể trong vòng vài canh giờ từ Ngô phủ chạy đến được đây, hơn nữa cho dù có đến được đây trong vòng vạn dặm cũng là bị Nguyên Lực của hắn cùng Kim Nguyên Chí Tôn phát ra xoắn thành phấn vụn, làm sao có thể đến được vị trí của hắn, trăm phần trăm là do vị Chủ Nhân này đã âm thầm ở phía sau giúp đỡ, xem ra vị Chủ Nhân này cũng không phải là hạng máu lạnh vô tình như những gì người ta tưởng.
Ngươi cứ nói đi?
Hổ Huyền Thiên nói cũng không hề sai, là hắn âm thầm dùng Nguyên Lực bảo hộ cho Ngô Nguyệt, nếu như không, chỉ một mình Ngô Nguyệt đến đây, e là xương cốt cũng đã tan biến từ lâu lắm rồi.
Ầm ầm!!!
Giao ra Tinh Không Bí Kim cùng tên Yêu Tôn kia, sau đó lập tức cút, nếu như không, đừng trách Kim Nguyên Chí Tôn ta Kiếm Lạc Vô Tình!
Kim Nguyên Chí Tôn khí thế dâng trào, cả Vân Quang Kiếm cũng được hắn vận dụng tối đa chờ phát động.
Tinh Không Bí Kim, hơn nữa còn lên đến một vạn cân, ai chiếm được không khác gì trong tay có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nếu như có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, Vân Quang Thành sẽ bồi dưỡng được biết bao nhiêu Hóa Thần Chí Tôn cường giả.
Nếu như có một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nói không chừng hắn có thể dựa vào bọn chúng hi vọng đột phá trong truyền thuyết Thánh Vương cảnh giới.
Thánh Vương cảnh giới, cho dù là một tia hi vọng mong manh, hắn cũng không muốn từ bỏ.
Dụ hoặc kinh khủng như vậy, cho nên cho dù không nhìn ra được sâu cạn của Diệp Tử Phàm, cũng như là biết Diệp Tử Phàm là một nngười không hề đơn giản, hắn cũng không muốn bỏ qua.
Cơ hội ngàn vạn năm có một như vậy, bỏ qua là sẽ bị trời đánh.
Ầm ầm!!!
Ầm ầm!!!
Kim Nguyên Chí Tôn nói không sai, tiểu tử, biết điều lập tức giao ra Tinh Không Bí Kim, nếu như không, đừng nghĩ đến việc rời đi nơi này!
Lục Bàn huynh nói không hề sai, tiểu tử, đừng nghĩ ngươi tu luyện một ít ẩn giấu tu vi công pháp mà kiêu ngạo, không giao ra Tinh Không Bí Kim, chỉ có một con đường chết!
Giao ra Tinh Không Bí Kim, Chân Mạn Đan ta có thể cầu xin Kim Nguyên Chí Tôn, cho ngươi được rời khỏi nơi này!
Giao ra Tinh Không Bí Kim...!
Không chỉ là Kim Nguyên Chí Tôn đỏ mắt, mười lăm tên Hóa Thần Chí Tôn ẩn giấu phía sau kia, nghe được đến Tinh Không Bí Kim, cũng là đỏ mắt không kém.
Bọn họ ngay lập tức hiện thân, người nào người nấy đều hiện ra Pháp Thể, từng tôn từng tôn khủng bố cự nhân, thấp nhất cũng có hai vạn mét chiều cao, lâm lập hư không, như là những vị Thiên Thần hạ phàm, ồm ồm mở miệng, uy áp khủng bố đều dồn cả về Diệp Tử Phàm trên người.
Bọn họ đến đây là muốn đánh hội đồng, hay nói đúng hơn là muốn lấy nhiều khi ít.
Một vạn cân Tinh Không Bí Kim, một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, Kim Nguyên Chí Tôn ăn thịt, bọn họ cũng được theo làm miếng canh, chính là vì nguyên nhân này, tên kia Diệp Tử Phàm không muốn giao cũng phải giao, nếu như không, việc giết người cướp của đối với những vị Chí Tôn này cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
Ngay cả Vương Cảnh Thanh, không biết từ khi nào, cũng đã xuất hiện, hắn là không nói một tiếng, nhưng mà đã hiện ra Pháp Thể, hơn nữa còn chặn ngay đường lui của Diệp Tử Phàm, đã là nói lên lập trường của hắn đối với chuyện này.
Một trăm vạn đầu Cực Phẩm Linh Mạch, dụ hoặc quá lớn, nó có thể giúp cho Vân Quang Thành tạo ra ít nhất mười vị Hóa Thần Chí Tôn cường giả, trong đó may ra có một vị Đạo Thể Chí Tôn thì càng tốt, vì Vân Quang Thành, cũng là vì Nhân Tộc tương lai, hắn cũng chỉ có thể làm trái bản tâm một lần.
/603
|