Hắn là đến từ Vận Quang Thành, một tòa Chí Tôn cấp bậc Thành Trì, bên trong có mấy vị Hóa Thần Chí Tôn tọa trấn, nhờ có mấy vị Hóa Thần cường giả này tọa trấn, Nhân Tộc tại khu vực này mới có thể kéo dài được hơi tàn.
Cao Thanh mà trong miệng vị Phong Lãng huynh này nói đến tên là Vương Cao Thanh, một vị Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả, ngày thường rất hòa ái dễ gần, hai người bọn họ chính là binh lính dưới tay ông ta.
Hây! Nếu như biết có ngày hôm nay, trước đây ta là không nên tham gia vào kế hoạch chia cắt Linh Ma Đại Lục này? Phong Lãng thật sâu hối hận nói.
Không sai, hắn chính là Phong Lãng, một trong mười vị Vực Chủ đầy quyền lực của Bách Vực xung quanh Bát Hoang Vực, lần này nghe theo Lý Thái Nhân đi vào Linh Ma Đại Lục chia cắt tài nguyên, không nghĩ đến đây lại là lần cuối cùng trong đời của hắn.
Lúc vừa mới đến, bọn họ là có hơn một ức đại quân, tất cả đều là Siêu Phàm Cảnh trở lên, Thông Thần cảnh cũng có hơn mười vạn, thầm nghĩ cổ thế lực này có thể san bằng tất cả Ma Tộc, không người có thể cản.
Sự thật đúng như ban đầu bọn họ nghĩ, một tuần đầu tiên, bọn họ là đánh đâu thắng đó, diệt đi không ít Ma Tộc Thành Trì, Thượng Phẩm Linh Mạch cùng Linh Dược người nào người nấy trong túi đều là đủng đỉnh, bọn họ còn phát hiện được vài đầu Cực Phẩm Linh Mạch.
Chỉ là ngày vui không kéo dài được bao lâu, đến ngày thứ tám, bọn họ gặp phải Ma Tộc Đại Quân cùng Nhân Tộc Đại Quân đang giao chiến, hai bên đều có Hóa Thần cảnh cùng Ma Tôn cường giả, hai tôn đại thần kia ra tay, vô tình lan đến Bách Vực quân bọn họ, thế là bọn họ liền thảm.
Một ức đại quân trong trận chiến kia chỉ còn lại một nửa, Vực Chủ cường giả còn lại không quá hai mươi, hắn chính là một trong gần hai mươi tên Vực Chủ còn sống sót, may ra sau đó bọn họ gặp được vị Ngô Kiện này, được hắn dẫn đến đầu nhập vào vị Hóa Thần cường giả kia, nhờ vậy bọn họ mới có một tia sinh cơ.
Chỉ là hắn có chút không may, sau một lần hai tộc đại chiến, hắn cùng với mấy chục vị Thông Thần bị tên Ma Tôn kia bắt được, vì muốn có được đường sống, cho nên hắn đã khai ra hết những gì mình biết liên quan đến Thiên Nhược Đại Lục bên kia Không Gian Trùng Động, hắn tuy còn sống, nhưng mà tu vi bị phế bỏ, so với bị người chém giết càng thảm.
Nghĩ lại lúc đến đây khí thế hùng tâm, muốn chia cắt cái Linh Ma Đại Lục này, hắn không khỏi cảm thấy vô cùng buồn cười.
Linh Ma Đại Lục, khổng lồ vô tận, Ma Tôn cường giả vô số, so với Thiên Nhược Đại Lục cường hơn gấp trăm gấp ngàn lần, Linh Ma Đại Lục chia cắt bọn họ thì không sai biệt lắm.
Đúng lúc này...
Xoẹt!
Ân! Cuối cùng cũng đến Linh Ma Đại Lục! Không Gian Trùng Động Đại Môn chấn động một cái, Lý Ứng Thiên từ bên trong đi ra, nhìn không trung một màu ám sắc, không khỏi thở phào một tiếng.
Đây là Ma Tộc Đại Lục không sai, chỉ có tại Ma Tộc Đại Lục, bầu trời lúc nào cũng u ám như vậy, trong không khí còn tản mát ra nồng đậm Linh Khí, kèm theo đó có trộn lẫn cả Ma Khí nữa.
Ực! Như thế nào! Như thế nào lại nhiều Ma Tộc như vậy? Còn có vị kia...? Sau khi ổn định thân hình, nhìn xung quanh hoàn cảnh, Lý Ứng Thiên không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, hơi run rẩy nói.
Hắn là thấy được gì? Xung quanh tất cả đều là Ma Tộc cường giả, số lượng hơn trăm vạn, đặt biệt đám người này toàn là Ma Vương cường giả cảnh giới trở lên, Ma Hoàng không ít hơn ba mươi vạn, còn tên cầm đầu kia, khí tức hắn nhìn không thấu, lại được đám Ma Tộc cường giả kia cung kính, không cần nghĩ hắn cũng biết tên kia là trong truyền thuyết Ma Tôn cường giả.
Đây là có chuyện gì? Nơi đây không phải là Thành Trì do Lý gia bọn họ trước đây lập nên hay sao? Giờ này nhìn đâu cũng là Ma Tộc, Lý gia bọn họ người đi đâu cả rồi.
Nhĩ Lâm! Ngươi đi bắt cái tên kia lại! Lan Hán Khắc nhìn thấy Lý Ứng Thiên xuất hiện, cũng không có ngạc nhiên, gọi tên thủ hạ bên trái một tiếng, đem cái tên Nhân Tộc kia cho bắt lại.
Nhân Tộc từ Không Gian Trùng Động bên Thiên Nhược Đại Lục lại đây, một tháng qua là hắn thấy không ít, gặp những tên như vậy, hắn là cho người cấp diệt.
Nếu như không phải chờ đám Phù Văn đại sư vô dụng này làm xong Truyền Tống Trận, để vận chuyển cường giả đến đây, Lan Hán Thành Ma Tộc đại quân đã xuất hiện tại Nhân Tộc Đại Lục rồi.
Nhĩ Lâm tạ ơn Bệ Hạ! Nhĩ Lâm không khỏi vui mừng đáp tạ, trước khi đi, hắn còn trừng mắt khoe khoang với đám người ghen tị bên cạnh.
Ực! Nhĩ Lâm ta thật có phúc, lại có thể có được một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới làm đồ ăn khuya, Ma Thần đối với ta thật là không tệ! Đạp không đi đến bên cạnh Lý Ứng Thiên không xa, Nhĩ Lâm trên miệng nước miếng chảy ròng ròng nói.
Một tháng nay đến, Nhân Tộc đi vào Không Gian Trùng Động đến nơi đây ít đi nhiều, phần lớn là Phàm Thể Thông Thần hoặc là Pháp Thần cảnh linh tinh, những người này hắn không có hứng thú, những tên Nhân Tộc này lại khác, Linh Thể Thông Thần chí Cường Giả, thịt của hắn bảo đảm rất là thơm ngon.
Ngươi... Ngươi.... Muốn làm gì? Nhìn cái tên Đạo Thể Ma Hoàng hậu kỳ viên mãn Ma Tộc này nhìn mình như một món ăn, Lý Ứng Thiên không khỏi lạnh mình, run rẩy nói.
Không phải hắn không sợ, đối phương là Đạo Thể Giả, hắn là đánh không lại, nếu như không thật sự cần thiết, không nên ra tay thì hơn.
Ầm ầm!!!
Làm gì? Chỉ chút nữa ngươi là sẽ biết thôi! Nhĩ Lâm nhe răng cười một tiếng, tiếp theo một quyền đánh ra, đối với cái tên tôm tép này, hắn không cần sử dụng binh khí mà làm gì.
Ầm ầm!!!! Không thể!!!
Bát Hoang Diệt Thần Trãm!!!
Lý Ứng Thiên nhìn thấy quyền mang kia, linh hồn đại mạo, lập tức xuất ra một đao chống lại, Bát Hoang Diệt Thần Trãm, chính là tuyệt kỹ của Lý gia bọn họ.
Ầm ầm!!! Phốc!!! Phốc!! Rầm...
Không có gì bất ngờ, chỉ một chiêu, Nhĩ Lâm chỉ dùng một chiêu, còn không cần dùng toàn lực, Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn Lý Ứng Thiên đã bị đánh bay ra ngoài vài dặm, thổ huyết liên tục, trông chừng khó mà sống nổi.
Ngươi cũng đừng chết nha! Nếu như chết rồi, thịt sẽ không được ngon! Nhĩ Lâm đi đến bên cạnh Lý Ứng Thiên, hơi nhíu mày nói.
Hắn chỉ mới xuất ra một nửa thực lực, cái tên Nhân Tộc này lại nằm ngây ra, Nhân Tộc thật sự quá yếu đuối, lần sau gặp phải nhẹ tay một chút mới được, vì thịt người chết không còn được thơm ngon.
Khụ! Chủ nhân! Ngài đang ở đâu, xin ngài ra tay cứu ta! Ta còn chưa muốn chết! Lý Ứng Thiên ho khan liên tục, lẩm bẩm nói.
Hắn mới gặp lại được kiều thê của mình, ngày tháng sau này còn rất đẹp, hắn là không muốn chết như vậy.
Chủ nhân! Ngươi còn có chủ nhân sao? Ta nói cho ngươi biết, đừng nói là chủ nhân của ngươi, cho dù là thiên vương lão tử có đến, cũng không thể cứu được ngươi đâu! Nhĩ Lâm khinh thường nói.
Một tên Linh Thể Thông Thần Chủ Nhân, cao lắm cũng chỉ là Đạo Thể Thông Thần là cùng, người như vậy hắn giết còn không ít, hơn nữa tại đây còn có Lan Hán Khắc Bệ Hạ, không ai có thể thoát chết trong tay của Lan Hán Khắc Bệ Hạ.
Vậy sao?
Cao Thanh mà trong miệng vị Phong Lãng huynh này nói đến tên là Vương Cao Thanh, một vị Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả, ngày thường rất hòa ái dễ gần, hai người bọn họ chính là binh lính dưới tay ông ta.
Hây! Nếu như biết có ngày hôm nay, trước đây ta là không nên tham gia vào kế hoạch chia cắt Linh Ma Đại Lục này? Phong Lãng thật sâu hối hận nói.
Không sai, hắn chính là Phong Lãng, một trong mười vị Vực Chủ đầy quyền lực của Bách Vực xung quanh Bát Hoang Vực, lần này nghe theo Lý Thái Nhân đi vào Linh Ma Đại Lục chia cắt tài nguyên, không nghĩ đến đây lại là lần cuối cùng trong đời của hắn.
Lúc vừa mới đến, bọn họ là có hơn một ức đại quân, tất cả đều là Siêu Phàm Cảnh trở lên, Thông Thần cảnh cũng có hơn mười vạn, thầm nghĩ cổ thế lực này có thể san bằng tất cả Ma Tộc, không người có thể cản.
Sự thật đúng như ban đầu bọn họ nghĩ, một tuần đầu tiên, bọn họ là đánh đâu thắng đó, diệt đi không ít Ma Tộc Thành Trì, Thượng Phẩm Linh Mạch cùng Linh Dược người nào người nấy trong túi đều là đủng đỉnh, bọn họ còn phát hiện được vài đầu Cực Phẩm Linh Mạch.
Chỉ là ngày vui không kéo dài được bao lâu, đến ngày thứ tám, bọn họ gặp phải Ma Tộc Đại Quân cùng Nhân Tộc Đại Quân đang giao chiến, hai bên đều có Hóa Thần cảnh cùng Ma Tôn cường giả, hai tôn đại thần kia ra tay, vô tình lan đến Bách Vực quân bọn họ, thế là bọn họ liền thảm.
Một ức đại quân trong trận chiến kia chỉ còn lại một nửa, Vực Chủ cường giả còn lại không quá hai mươi, hắn chính là một trong gần hai mươi tên Vực Chủ còn sống sót, may ra sau đó bọn họ gặp được vị Ngô Kiện này, được hắn dẫn đến đầu nhập vào vị Hóa Thần cường giả kia, nhờ vậy bọn họ mới có một tia sinh cơ.
Chỉ là hắn có chút không may, sau một lần hai tộc đại chiến, hắn cùng với mấy chục vị Thông Thần bị tên Ma Tôn kia bắt được, vì muốn có được đường sống, cho nên hắn đã khai ra hết những gì mình biết liên quan đến Thiên Nhược Đại Lục bên kia Không Gian Trùng Động, hắn tuy còn sống, nhưng mà tu vi bị phế bỏ, so với bị người chém giết càng thảm.
Nghĩ lại lúc đến đây khí thế hùng tâm, muốn chia cắt cái Linh Ma Đại Lục này, hắn không khỏi cảm thấy vô cùng buồn cười.
Linh Ma Đại Lục, khổng lồ vô tận, Ma Tôn cường giả vô số, so với Thiên Nhược Đại Lục cường hơn gấp trăm gấp ngàn lần, Linh Ma Đại Lục chia cắt bọn họ thì không sai biệt lắm.
Đúng lúc này...
Xoẹt!
Ân! Cuối cùng cũng đến Linh Ma Đại Lục! Không Gian Trùng Động Đại Môn chấn động một cái, Lý Ứng Thiên từ bên trong đi ra, nhìn không trung một màu ám sắc, không khỏi thở phào một tiếng.
Đây là Ma Tộc Đại Lục không sai, chỉ có tại Ma Tộc Đại Lục, bầu trời lúc nào cũng u ám như vậy, trong không khí còn tản mát ra nồng đậm Linh Khí, kèm theo đó có trộn lẫn cả Ma Khí nữa.
Ực! Như thế nào! Như thế nào lại nhiều Ma Tộc như vậy? Còn có vị kia...? Sau khi ổn định thân hình, nhìn xung quanh hoàn cảnh, Lý Ứng Thiên không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, hơi run rẩy nói.
Hắn là thấy được gì? Xung quanh tất cả đều là Ma Tộc cường giả, số lượng hơn trăm vạn, đặt biệt đám người này toàn là Ma Vương cường giả cảnh giới trở lên, Ma Hoàng không ít hơn ba mươi vạn, còn tên cầm đầu kia, khí tức hắn nhìn không thấu, lại được đám Ma Tộc cường giả kia cung kính, không cần nghĩ hắn cũng biết tên kia là trong truyền thuyết Ma Tôn cường giả.
Đây là có chuyện gì? Nơi đây không phải là Thành Trì do Lý gia bọn họ trước đây lập nên hay sao? Giờ này nhìn đâu cũng là Ma Tộc, Lý gia bọn họ người đi đâu cả rồi.
Nhĩ Lâm! Ngươi đi bắt cái tên kia lại! Lan Hán Khắc nhìn thấy Lý Ứng Thiên xuất hiện, cũng không có ngạc nhiên, gọi tên thủ hạ bên trái một tiếng, đem cái tên Nhân Tộc kia cho bắt lại.
Nhân Tộc từ Không Gian Trùng Động bên Thiên Nhược Đại Lục lại đây, một tháng qua là hắn thấy không ít, gặp những tên như vậy, hắn là cho người cấp diệt.
Nếu như không phải chờ đám Phù Văn đại sư vô dụng này làm xong Truyền Tống Trận, để vận chuyển cường giả đến đây, Lan Hán Thành Ma Tộc đại quân đã xuất hiện tại Nhân Tộc Đại Lục rồi.
Nhĩ Lâm tạ ơn Bệ Hạ! Nhĩ Lâm không khỏi vui mừng đáp tạ, trước khi đi, hắn còn trừng mắt khoe khoang với đám người ghen tị bên cạnh.
Ực! Nhĩ Lâm ta thật có phúc, lại có thể có được một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới làm đồ ăn khuya, Ma Thần đối với ta thật là không tệ! Đạp không đi đến bên cạnh Lý Ứng Thiên không xa, Nhĩ Lâm trên miệng nước miếng chảy ròng ròng nói.
Một tháng nay đến, Nhân Tộc đi vào Không Gian Trùng Động đến nơi đây ít đi nhiều, phần lớn là Phàm Thể Thông Thần hoặc là Pháp Thần cảnh linh tinh, những người này hắn không có hứng thú, những tên Nhân Tộc này lại khác, Linh Thể Thông Thần chí Cường Giả, thịt của hắn bảo đảm rất là thơm ngon.
Ngươi... Ngươi.... Muốn làm gì? Nhìn cái tên Đạo Thể Ma Hoàng hậu kỳ viên mãn Ma Tộc này nhìn mình như một món ăn, Lý Ứng Thiên không khỏi lạnh mình, run rẩy nói.
Không phải hắn không sợ, đối phương là Đạo Thể Giả, hắn là đánh không lại, nếu như không thật sự cần thiết, không nên ra tay thì hơn.
Ầm ầm!!!
Làm gì? Chỉ chút nữa ngươi là sẽ biết thôi! Nhĩ Lâm nhe răng cười một tiếng, tiếp theo một quyền đánh ra, đối với cái tên tôm tép này, hắn không cần sử dụng binh khí mà làm gì.
Ầm ầm!!!! Không thể!!!
Bát Hoang Diệt Thần Trãm!!!
Lý Ứng Thiên nhìn thấy quyền mang kia, linh hồn đại mạo, lập tức xuất ra một đao chống lại, Bát Hoang Diệt Thần Trãm, chính là tuyệt kỹ của Lý gia bọn họ.
Ầm ầm!!! Phốc!!! Phốc!! Rầm...
Không có gì bất ngờ, chỉ một chiêu, Nhĩ Lâm chỉ dùng một chiêu, còn không cần dùng toàn lực, Linh Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn Lý Ứng Thiên đã bị đánh bay ra ngoài vài dặm, thổ huyết liên tục, trông chừng khó mà sống nổi.
Ngươi cũng đừng chết nha! Nếu như chết rồi, thịt sẽ không được ngon! Nhĩ Lâm đi đến bên cạnh Lý Ứng Thiên, hơi nhíu mày nói.
Hắn chỉ mới xuất ra một nửa thực lực, cái tên Nhân Tộc này lại nằm ngây ra, Nhân Tộc thật sự quá yếu đuối, lần sau gặp phải nhẹ tay một chút mới được, vì thịt người chết không còn được thơm ngon.
Khụ! Chủ nhân! Ngài đang ở đâu, xin ngài ra tay cứu ta! Ta còn chưa muốn chết! Lý Ứng Thiên ho khan liên tục, lẩm bẩm nói.
Hắn mới gặp lại được kiều thê của mình, ngày tháng sau này còn rất đẹp, hắn là không muốn chết như vậy.
Chủ nhân! Ngươi còn có chủ nhân sao? Ta nói cho ngươi biết, đừng nói là chủ nhân của ngươi, cho dù là thiên vương lão tử có đến, cũng không thể cứu được ngươi đâu! Nhĩ Lâm khinh thường nói.
Một tên Linh Thể Thông Thần Chủ Nhân, cao lắm cũng chỉ là Đạo Thể Thông Thần là cùng, người như vậy hắn giết còn không ít, hơn nữa tại đây còn có Lan Hán Khắc Bệ Hạ, không ai có thể thoát chết trong tay của Lan Hán Khắc Bệ Hạ.
Vậy sao?
/603
|