Đang lúc Lâm An Nam đang cảm thấy đau đầu vô cùng vì muốn cho ai làm tỷ tỷ, ai làm muội muội, Hoa Bà liền lên tiếng, đem nàng quay lại hiện tại.
Hoa Bà! Người có chuyện gì?
Vì là không biết làm sao, cho nên Lâm An Nam cũng là không có để ý đến giọng nói của Hoa Bà có phần run rẩy.
Là..Là... Như vậy.. Phu Nhân... Ta cảm thấy hai vị tiểu thư rất dễ thương, muốn ở lại Diệp Phủ chăm sóc cho hai người, không biết ý của Diệp Phu Nhân như thế nào?
Rầm!
Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như vậy? Ta rõ ràng là muốn nói lời cáo từ! Tại sao lại nói thành như thế? Hoa Bà trong lòng thống khổ hò hét, nói xong những lời kia sau, nàng ngã xuống sàn nhà khi nào không hay.
Từ khi nếm trải qua hai vị tiểu tổ tông kia lợi hại, nàng là không muốn ở lại Diệp Phủ này thêm một giây phút nào nữa.
Thật không thể tin nổi, khi nãy rõ ràng là nàng muốn nói lời từ biệt, tại sao lại thành như thế này, thành ra thế này.
Là hai người kia giở trò quỷ! Nhìn thoáng qua Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng một cái, Hoa Bà như ngộ ra được điều gì.
Chỉ thấy hai đôi mắt của hai tên tiểu bất điểm kia, đang híp lại nhìn mình đầy nguy hiểm, dường như muốn nói, nếu như mà nàng dám đi, hậu quả rất nghiêm trọng một dạng.
Hoa Bà! Nếu như bà không chê, có thể xem đây như nhà của mình là được rồi! Lâm An Nam gật đầu chấp nhận.
Hoa Bà dù sao cũng chỉ còn lại một mình, nàng lại không có kinh nghiệm về chăm sóc con trẻ cho lắm, ban đầu nàng cũng muốn Hoa Bà ở lại, chỉ là không biết phải mở miệng như thế nào, bây giờ Hoa Bà lên tiếng tự nguyện ở lại, cái này không còn gì tốt hơn.
Xong! Xong! Xong rồi! Hoa Bà trong lòng tuyệt vọng vọng gầm rít.
Nói ra câu kia, là do hai tên tiểu quỷ kia thôi miên nàng nói, không phải do nàng tự nguyện có được không?
Chỉ là nàng vẫn còn một tia hi vọng, nếu như vị Diệp Phu Nhân kia vẫn muốn sống một mình như trước kia, sẽ không chấp nhận mình ở lại, như thế mình có thể thoát ly khổ ải, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã chấm hết.
Nghĩ đến khoảng thời gian sau này phải chăm sóc hai vị tiểu tổ tông kia, nàng muốn tự tử tâm đều có.
Đa tạ Diệp Phu Nhân! Hoa Bà mếu máo đáp.
Ván đã đóng thuyền, nàng cũng không thể nào đổi ý được, chỉ có thể tiếp tục cố gắng công tác, hi vọng hai con nha đầu kia sẽ không đem mình giày vò quá thảm.
...
Tiểu Ma! Chúng ta hồi phủ thôi! Ngày mai chuẩn bị một phần lễ vật đi đến Diệp Phủ!
Bên ngoài Diệp Phủ đại môn, Bành Húc Tân hào hứng nói.
Bên trong hắn đã nghe được tiếng khóc trẻ con, như vậy có nghĩa là Tiểu Bạch đã bình an vượt kiếp, biết được như vậy, hắn cũng không cần ở lại đây làm gì nữa.
Vâng! Thiếu Thành Chủ! Bành Tiểu Ma đáp, sau đó chạy theo Bành Húc Tân.
Kỳ quái! Mưa như thế nào lại tạnh rồi! Bành Tiểu Ma nhìn lại thiên khung trời quang mây tạnh, như đã khôi phục như trước kia, không khỏi lấy làm kỳ.
Mặc kệ! Dù sao đại gia ta công lực cũng không có bị phế! Bành Tiểu Ma không quan tâm đến những chuyện này nữa, nhanh chóng chạy theo Bành Húc Tân.
Lần này cũng thật may mắn cho hắn, lần cuối cùng vân vũ kia, đã giúp hắn khôi phục lại Võ Mạch, đối với hắn cũng là chuyện đại hỉ sự rồi, quan tâm những cái này làm gì.
...
Cùng lúc Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi giáng sinh tại Thần Lục...
Thiên Nhược Tinh Vực, Thiên Vận Tinh.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Chỉ cần qua một đạo cuối cùng Lôi Kiếp này nữa, ta sẽ có mười vạn đạo Yêu Hoàng Linh Vân!
Diệp Tử Phàm vừa đem một đạo kinh khủng Lôi Kiếp cho luyện hóa, nhìn lên bầu trời đang tích súc một đạo cuối cùng Lôi Kiếp, hào hùng nói.
Mấy canh giờ qua, hắn vẫn luôn là đem tất cả Lôi Kiếp mà đám Yêu Vương, Pháp Thần kia phải độ, đem chúng nó nuốt tất, tăng trưởng lên Bá Thể của mình.
Tính đến hiện tại, sau khi luyện hóa vô số Lôi Kiếp, Bá Thể của hắn đã đạt tám trăm vạn mét cao, như vậy hắn đã đi vào đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ của Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Lực lượng Phòng Ngự thân thể của hắn đã đạt đến Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp mức độ, hiện tại, hắn cho dù đứng nguyên một vị trí cho Hỏa Thiên Xa dùng Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Tổ Viêm Thương đánh, hắn cũng sẽ không hề bị một chút thương tổn.
Hơn nữa Khí Đạo tăng phúc, hiện tại cũng có thể tăng lên đến bốn mươi tám lần, đối với hắn là một đạo kinh hỉ không nhỏ.
Phòng Ngự lực lượng của hắn kinh khủng hơn trước đây rất là nhiều lần, có thể nói hiện tại, ngoài Ngụy Thánh cường giả ra, dưới Hạ Giới Tinh Vực này, không ai có thể làm gì được hắn, cho dù người đó có cầm trong tay Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp.
Cũng may ta còn không có đột phá luôn Thông Thần cảnh bây giờ!
Nhìn đám Hồng Vân đang tích súc một lần cuối cùng kia, Diệp Tử Phàm không khỏi giật mình ớn lạnh, đạo vừa rồi Lôi Kiếp, uy lực của nó đã lên đến năm ngàn vạn ức long lực lượng, không phải hắn đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đến đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ, hắn là sẽ ăn một cái thiệt thòi không nhỏ.
Hắn là Thần Thể Giả độ Thông Thần Kiếp, với tích lũy hùng hậu của hắn, cộng thêm Kiếp chồng Kiếp của đám Yêu Vương kia, Lôi Kiếp đánh xuống rất có thể đạt đến Ngụy Thánh cường giả một kích, hắn hiện tại nếu như chống lại Ngụy Thánh cường giả, kia cũng chỉ có một con đường chết.
Vẫn là sau khi hấp thụ Yêu Hoàng Linh Vân, rèn luyện Thể, Khí, Thần đến nơi tuyệt hảo, lúc đó mới đột phá Thông Thần cảnh, như vậy mới là hợp lý nhất.
Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!
Cuối cùng, sau bao nhiêu ấp ủ, đạo Yêu Hoàng Lôi Kiếp cuối cùng cũng đã giáng xuống, lần này khác với những lần trước, nó mang theo một cổ hủy thiên diệt địa khí tức, phá tan thời không, tận diệt thiên cổ, bất kỳ một vật gì ngăn cản nó, đều bị hủy diệt thành tro bụi.
Nhìn cái khí tức kinh khủng của đạo Lôi Kiếp kia, đám Yêu Vương bên dưới là run lên liên hồi, tuy là chưa chạm đến bọn nó, nhưng mà nội cái khí tức kia, bọn họ đã thấy tử thần quanh quẩn.
Giờ cũng chỉ có hi vọng vào cái vị thần thông quảng đại chủ nhân kia mới có thể chống lại đạo kia kinh khủng Lôi Kiếp, cứu giúp bọn họ một mạng, như những lần trước vị chủ nhân kia ra tay, nếu như hắn chống không được, có lẽ bọn họ một tia hồn phách còn tồn tại để nhập luân hồi cũng là một hi vọng xa vời..
Ân! Chuyện gì thế này! Trái Tim của ta sao lại đập liên hồi như vậy! Diệp Tử Phàm kinh nghi bất định nói.
Kinh khủng Lôi Kiếp kia đánh xuống hắn cũng đã phát hiện ra, chỉ là hắn cũng không quan tâm lắm, chín ngàn vạn ức long lực lượng, tuy cũng là cường đại, nhưng mà chỉ cần không có đạt đến một trăm triệu ức long lực lượng, hắn vẫn có thể ứng phó được.
Chỉ là đúng cái giờ phút này, không hiểu như thế nào, trái tim của hắn lại đập nhanh liên hồi, ngay cả huyết mạch toàn thân cũng là nóng ran lên, vì là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp hắn vận chuyển cũng gặp một chút khó khăn.
Đại Hắc! Đây là có chuyện gì? Diệp Tử Phàm vô cùng kinh sợ hỏi.
Không lẽ Hỗn Độn Bá Thần Quyết có vấn đề, hay là hắn tu luyện có ra đường rẽ gì, tại sao đến lúc này thân thể của hắn lại nóng ran lên là sao?.
Chủ nhân! Hiện tượng này ta cũng không rõ ràng lắm, theo kinh nghiệm của ta, có lẽ là người cùng huyết mạch với ngài có chuyện! Đại Hắc cũng không chắc trả lời.
Tình cảnh của Diệp Tử Phàm hiện tại, hắn là chưa bao giờ gặp qua trên người của lão chủ nhân Độc Cô Bá Thần, hắn có thể khẳng định không phải là do Diệp Tử Phàm tu luyện sai công pháp, nếu như không hắn đã biết.
Chỉ có những năm tháng hắn cùng Lão Chủ Nhân lưu lạc Thần Giới, hắn đã từng nhìn qua một trường hợp giống như Diệp Tử Phàm hiện tại, đó là một tên Chân Thần đang lúc tu luyện đã cảm ứng được nhí tử của mình gặp chuyện không may, khí tức cùng tâm trạng của hắn khi đó không khác gì Diệp Tử Phàm hiện tại, lần kia cũng nhờ có Lão Chủ Nhân hắn ra tay, tên kia mới bình ổn lại khí tức, không thì hắn đã tẩu hỏa nhập ma.
Chính là có chuyện như vậy, cho nên hắn mới nói Diệp Tử Phàm người thân có lẽ có chuyện.
Phí lời! Thân nhân của ta đã chết hết rồi, làm gì còn người thân để mà liên quan!
Diệp Tử Phàm một bên ổn định lại khí huyết, một bên nổi giận quát.
Người thân của hắn, trước kia tạo Địa Cầu cũng đã chết rồi, nếu như không, làm gì bỏ rơi hắn tại cô nhi viện hai mươi mấy năm không có hỏi đến.
Còn người thân của thân thể này, khi tại Thiên Hoang Đại Lục Diệp Phủ đã bị con Yêu Thánh kia diệt sát từ lâu, bây giờ tro cốt cũng đã phiêu lãng trong vũ trụ.
Nói là liên quan đến thân nhân, cho nên Khí Huyết của hắn tán loạn, nói cũng như không.
Chủ nhân! Xin lỗi, ta cũng không biết! Đại Hắc cúi gầm đầu xuống nói.
Hoa Bà! Người có chuyện gì?
Vì là không biết làm sao, cho nên Lâm An Nam cũng là không có để ý đến giọng nói của Hoa Bà có phần run rẩy.
Là..Là... Như vậy.. Phu Nhân... Ta cảm thấy hai vị tiểu thư rất dễ thương, muốn ở lại Diệp Phủ chăm sóc cho hai người, không biết ý của Diệp Phu Nhân như thế nào?
Rầm!
Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như vậy? Ta rõ ràng là muốn nói lời cáo từ! Tại sao lại nói thành như thế? Hoa Bà trong lòng thống khổ hò hét, nói xong những lời kia sau, nàng ngã xuống sàn nhà khi nào không hay.
Từ khi nếm trải qua hai vị tiểu tổ tông kia lợi hại, nàng là không muốn ở lại Diệp Phủ này thêm một giây phút nào nữa.
Thật không thể tin nổi, khi nãy rõ ràng là nàng muốn nói lời từ biệt, tại sao lại thành như thế này, thành ra thế này.
Là hai người kia giở trò quỷ! Nhìn thoáng qua Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng một cái, Hoa Bà như ngộ ra được điều gì.
Chỉ thấy hai đôi mắt của hai tên tiểu bất điểm kia, đang híp lại nhìn mình đầy nguy hiểm, dường như muốn nói, nếu như mà nàng dám đi, hậu quả rất nghiêm trọng một dạng.
Hoa Bà! Nếu như bà không chê, có thể xem đây như nhà của mình là được rồi! Lâm An Nam gật đầu chấp nhận.
Hoa Bà dù sao cũng chỉ còn lại một mình, nàng lại không có kinh nghiệm về chăm sóc con trẻ cho lắm, ban đầu nàng cũng muốn Hoa Bà ở lại, chỉ là không biết phải mở miệng như thế nào, bây giờ Hoa Bà lên tiếng tự nguyện ở lại, cái này không còn gì tốt hơn.
Xong! Xong! Xong rồi! Hoa Bà trong lòng tuyệt vọng vọng gầm rít.
Nói ra câu kia, là do hai tên tiểu quỷ kia thôi miên nàng nói, không phải do nàng tự nguyện có được không?
Chỉ là nàng vẫn còn một tia hi vọng, nếu như vị Diệp Phu Nhân kia vẫn muốn sống một mình như trước kia, sẽ không chấp nhận mình ở lại, như thế mình có thể thoát ly khổ ải, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã chấm hết.
Nghĩ đến khoảng thời gian sau này phải chăm sóc hai vị tiểu tổ tông kia, nàng muốn tự tử tâm đều có.
Đa tạ Diệp Phu Nhân! Hoa Bà mếu máo đáp.
Ván đã đóng thuyền, nàng cũng không thể nào đổi ý được, chỉ có thể tiếp tục cố gắng công tác, hi vọng hai con nha đầu kia sẽ không đem mình giày vò quá thảm.
...
Tiểu Ma! Chúng ta hồi phủ thôi! Ngày mai chuẩn bị một phần lễ vật đi đến Diệp Phủ!
Bên ngoài Diệp Phủ đại môn, Bành Húc Tân hào hứng nói.
Bên trong hắn đã nghe được tiếng khóc trẻ con, như vậy có nghĩa là Tiểu Bạch đã bình an vượt kiếp, biết được như vậy, hắn cũng không cần ở lại đây làm gì nữa.
Vâng! Thiếu Thành Chủ! Bành Tiểu Ma đáp, sau đó chạy theo Bành Húc Tân.
Kỳ quái! Mưa như thế nào lại tạnh rồi! Bành Tiểu Ma nhìn lại thiên khung trời quang mây tạnh, như đã khôi phục như trước kia, không khỏi lấy làm kỳ.
Mặc kệ! Dù sao đại gia ta công lực cũng không có bị phế! Bành Tiểu Ma không quan tâm đến những chuyện này nữa, nhanh chóng chạy theo Bành Húc Tân.
Lần này cũng thật may mắn cho hắn, lần cuối cùng vân vũ kia, đã giúp hắn khôi phục lại Võ Mạch, đối với hắn cũng là chuyện đại hỉ sự rồi, quan tâm những cái này làm gì.
...
Cùng lúc Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi giáng sinh tại Thần Lục...
Thiên Nhược Tinh Vực, Thiên Vận Tinh.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Chỉ cần qua một đạo cuối cùng Lôi Kiếp này nữa, ta sẽ có mười vạn đạo Yêu Hoàng Linh Vân!
Diệp Tử Phàm vừa đem một đạo kinh khủng Lôi Kiếp cho luyện hóa, nhìn lên bầu trời đang tích súc một đạo cuối cùng Lôi Kiếp, hào hùng nói.
Mấy canh giờ qua, hắn vẫn luôn là đem tất cả Lôi Kiếp mà đám Yêu Vương, Pháp Thần kia phải độ, đem chúng nó nuốt tất, tăng trưởng lên Bá Thể của mình.
Tính đến hiện tại, sau khi luyện hóa vô số Lôi Kiếp, Bá Thể của hắn đã đạt tám trăm vạn mét cao, như vậy hắn đã đi vào đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ của Hỗn Độn Bá Thần Quyết.
Lực lượng Phòng Ngự thân thể của hắn đã đạt đến Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp mức độ, hiện tại, hắn cho dù đứng nguyên một vị trí cho Hỏa Thiên Xa dùng Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Tổ Viêm Thương đánh, hắn cũng sẽ không hề bị một chút thương tổn.
Hơn nữa Khí Đạo tăng phúc, hiện tại cũng có thể tăng lên đến bốn mươi tám lần, đối với hắn là một đạo kinh hỉ không nhỏ.
Phòng Ngự lực lượng của hắn kinh khủng hơn trước đây rất là nhiều lần, có thể nói hiện tại, ngoài Ngụy Thánh cường giả ra, dưới Hạ Giới Tinh Vực này, không ai có thể làm gì được hắn, cho dù người đó có cầm trong tay Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp.
Cũng may ta còn không có đột phá luôn Thông Thần cảnh bây giờ!
Nhìn đám Hồng Vân đang tích súc một lần cuối cùng kia, Diệp Tử Phàm không khỏi giật mình ớn lạnh, đạo vừa rồi Lôi Kiếp, uy lực của nó đã lên đến năm ngàn vạn ức long lực lượng, không phải hắn đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đến đệ ngũ trọng viên mãn trung kỳ, hắn là sẽ ăn một cái thiệt thòi không nhỏ.
Hắn là Thần Thể Giả độ Thông Thần Kiếp, với tích lũy hùng hậu của hắn, cộng thêm Kiếp chồng Kiếp của đám Yêu Vương kia, Lôi Kiếp đánh xuống rất có thể đạt đến Ngụy Thánh cường giả một kích, hắn hiện tại nếu như chống lại Ngụy Thánh cường giả, kia cũng chỉ có một con đường chết.
Vẫn là sau khi hấp thụ Yêu Hoàng Linh Vân, rèn luyện Thể, Khí, Thần đến nơi tuyệt hảo, lúc đó mới đột phá Thông Thần cảnh, như vậy mới là hợp lý nhất.
Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!
Cuối cùng, sau bao nhiêu ấp ủ, đạo Yêu Hoàng Lôi Kiếp cuối cùng cũng đã giáng xuống, lần này khác với những lần trước, nó mang theo một cổ hủy thiên diệt địa khí tức, phá tan thời không, tận diệt thiên cổ, bất kỳ một vật gì ngăn cản nó, đều bị hủy diệt thành tro bụi.
Nhìn cái khí tức kinh khủng của đạo Lôi Kiếp kia, đám Yêu Vương bên dưới là run lên liên hồi, tuy là chưa chạm đến bọn nó, nhưng mà nội cái khí tức kia, bọn họ đã thấy tử thần quanh quẩn.
Giờ cũng chỉ có hi vọng vào cái vị thần thông quảng đại chủ nhân kia mới có thể chống lại đạo kia kinh khủng Lôi Kiếp, cứu giúp bọn họ một mạng, như những lần trước vị chủ nhân kia ra tay, nếu như hắn chống không được, có lẽ bọn họ một tia hồn phách còn tồn tại để nhập luân hồi cũng là một hi vọng xa vời..
Ân! Chuyện gì thế này! Trái Tim của ta sao lại đập liên hồi như vậy! Diệp Tử Phàm kinh nghi bất định nói.
Kinh khủng Lôi Kiếp kia đánh xuống hắn cũng đã phát hiện ra, chỉ là hắn cũng không quan tâm lắm, chín ngàn vạn ức long lực lượng, tuy cũng là cường đại, nhưng mà chỉ cần không có đạt đến một trăm triệu ức long lực lượng, hắn vẫn có thể ứng phó được.
Chỉ là đúng cái giờ phút này, không hiểu như thế nào, trái tim của hắn lại đập nhanh liên hồi, ngay cả huyết mạch toàn thân cũng là nóng ran lên, vì là không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Hỗn Độn Bá Thần Quyết công pháp hắn vận chuyển cũng gặp một chút khó khăn.
Đại Hắc! Đây là có chuyện gì? Diệp Tử Phàm vô cùng kinh sợ hỏi.
Không lẽ Hỗn Độn Bá Thần Quyết có vấn đề, hay là hắn tu luyện có ra đường rẽ gì, tại sao đến lúc này thân thể của hắn lại nóng ran lên là sao?.
Chủ nhân! Hiện tượng này ta cũng không rõ ràng lắm, theo kinh nghiệm của ta, có lẽ là người cùng huyết mạch với ngài có chuyện! Đại Hắc cũng không chắc trả lời.
Tình cảnh của Diệp Tử Phàm hiện tại, hắn là chưa bao giờ gặp qua trên người của lão chủ nhân Độc Cô Bá Thần, hắn có thể khẳng định không phải là do Diệp Tử Phàm tu luyện sai công pháp, nếu như không hắn đã biết.
Chỉ có những năm tháng hắn cùng Lão Chủ Nhân lưu lạc Thần Giới, hắn đã từng nhìn qua một trường hợp giống như Diệp Tử Phàm hiện tại, đó là một tên Chân Thần đang lúc tu luyện đã cảm ứng được nhí tử của mình gặp chuyện không may, khí tức cùng tâm trạng của hắn khi đó không khác gì Diệp Tử Phàm hiện tại, lần kia cũng nhờ có Lão Chủ Nhân hắn ra tay, tên kia mới bình ổn lại khí tức, không thì hắn đã tẩu hỏa nhập ma.
Chính là có chuyện như vậy, cho nên hắn mới nói Diệp Tử Phàm người thân có lẽ có chuyện.
Phí lời! Thân nhân của ta đã chết hết rồi, làm gì còn người thân để mà liên quan!
Diệp Tử Phàm một bên ổn định lại khí huyết, một bên nổi giận quát.
Người thân của hắn, trước kia tạo Địa Cầu cũng đã chết rồi, nếu như không, làm gì bỏ rơi hắn tại cô nhi viện hai mươi mấy năm không có hỏi đến.
Còn người thân của thân thể này, khi tại Thiên Hoang Đại Lục Diệp Phủ đã bị con Yêu Thánh kia diệt sát từ lâu, bây giờ tro cốt cũng đã phiêu lãng trong vũ trụ.
Nói là liên quan đến thân nhân, cho nên Khí Huyết của hắn tán loạn, nói cũng như không.
Chủ nhân! Xin lỗi, ta cũng không biết! Đại Hắc cúi gầm đầu xuống nói.
/603
|