Hắn chỉ mới đột phá Yêu Tôn cảnh giới mà thôi, còn chỉ là Yêu Tôn sơ kỳ tiểu thành cảnh giới, lại là Phàm Thể Yêu Tôn, căng lắm cũng chỉ phát huy được vài chục vạn ức long lực lượng, đi đối đầu với Yêu Tôn cùng cấp không khác gì tự sát, chi bằng ở nhà ôm mấy vị tiểu thiếp hưởng lạc thì hơn, bớt đi biết bao nguy hiểm.
Thú thật lần này, nếu như không phải là lão cha hắn một mực ép hắn rời đi, hắn là không bao giờ ra khỏi Hỏa Vân Thành.
Ngươi... Một tên vô dụng! Hỏa Thiên Tà chỉ tay vào mặt Hỏa Thiên Thành, giận đến thất khiếu bốc khói nói.
Hắn là anh hùng cái thế, đánh đông dẹp bắc, cả Dương Đình Phong cũng từng giao thủ qua, không nghĩ anh minh một đời lại sinh ra một đứa con vừa nhát gan, lại sợ chết đến như vậy.
Chẳng lẽ nó không hiểu nỗi khổ tâm của hắn hay sao, muốn hắn đi Thiên Khiếu Sơn Mạch điều tra, cốt cũng chỉ là lấy một chút thành tích, sau này kế thừa Hỏa Vân Báo Bộ Tộc Tộc Trưởng chức sẽ không có mấy người dị nghị, với cái bản tính của nó bây giờ, làm người kế nhiệm Tộc Trưởng có ai mà phục chứ, phải biết vị trí của hắn có không ít người dòm ngó đâu.
Phụ thân, ngài không phải là không biết tính của ta, bảo ta đi điều tra Sơn Mạch có cô nương nào xinh đẹp còn được, muốn ta làm đại sự, là không có khả năng! Hỏa Thiên Thành không quan tâm đến ánh mắt muốn giết người của cha mình, vẫn vui cười như không nói.
Hắn biết Hỏa Thiên Tà là sẽ không ra tay đánh hắn, từ nhỏ đến lớn vẫn cứ là như vậy, thật ra làm một cái công tử ca có cái gì không tốt, suốt ngày có thể tiêu dao vui vẻ, đâu cần ngày nào cũng chém chém giết giết, thật không có ý nghĩa.
Tu vi Yêu Tôn này của hắn cũng là do lão cha bắt ép hắn tu luyện mà thành, hắn cũng là không có cần thiết, vì cho hắn đột phá Yêu Tôn, lão cha này đã đem trong tộc tài nguyên vô cùng khủng bố tập trung cho hắn, những tài nguyên kia là thừa sức cho mười vị Yêu Hoàng cảnh đột phá Yêu Tôn, nếu như trong tộc những cái kia Yêu Tôn Trưởng Lão biết được, chắc chắn sẽ là không chịu để yên, hắn có nên nói cho những vị Trưởng Lão kia biết để bọn họ tìm lão cha này phiền phức, như vậy hắn sẽ không có thời gian để ý đến mình, trong lòng của hắn ác ý thầm nghĩ.
Thiên Thành! Ngươi lập tức về lại Động Phủ bế quan tu luyện cho ta, không đột phá đến Yêu Tôn trung kỳ, đừng nghĩ đến việc rời đi! Hỏa Thiên Tà âm âm gương mặt nói.
Phụ thân! Ngài không thể làm như vậy, ta là mới đột phá Yêu Tôn cảnh giới, như thế nào có thể tiếp tục bế quan! Hỏa Thiên Thành nổi giận đùng đùng nói.
Hắn là tốn sức chín trâu hai hổ, trải qua sinh tử kiếp mới có thể đột phá Yêu Tôn cảnh giới, bây giờ lại bắt hắn bế quan tiếp, hắn như thế nào có thể chịu đựng nổi.
Nếu như ngươi còn dám nói thêm một câu nữa, ta sẽ bắt ngươi đột phá Yêu Tôn hậu kỳ mới được xuất quan! Hỏa Thiên Tà mặt lạnh như tiền nói.
Tuân lệnh Tộc Trưởng! Hỏa Thiên Thành mặt như khổ qua nói.
Hắn biết tính tình của vị phụ thân này, một khi quyết định sẽ là không thay đổi, nếu như chống đối chỉ càng ăn thêm đau khổ.
Chỉ là ngoài mặt tuy hắn tỏ ra thảm thương, nhưng mà trong lòng lại vui như nở hoa, về lại Động Phủ bế quan, âm thầm đưa mấy chục tiểu thiếp xinh đẹp vào cùng, cũng xem như là mọi người cùng tu luyện, lão cha cũng không có nói hắn phải bế quan một mình, không phải sao.
Ân! Còn nữa, mấy trăm cô vợ của ngươi, ta vừa ra lệnh cho người đưa vào một tòa Bí Cảnh khác chơi đùa, ngươi cũng đừng có phí công tìm kiếm! Khi Hỏa Thiên Thành muốn phá vỡ hư không rời đi, sau lưng của hắn văng vẳng lại tiếng nói của Hỏa Thiên Tà.
Nghe được lời này, hắn thật sự xúc động muốn chửi chó má, có cần phải làm tuyệt như vậy hay không? Chỉ là hắn không dám hé môi, lập tức liền rời đi.
Muốn đấu với ta, ngươi vẫn còn non lắm! Nhìn Hỏa Thiên Thành rời đi với vẽ mặt không cam lòng, Hỏa Thiên Tà mỉm cười nói.
Hiểu con không ai bằng cha, Hỏa Thiên Thành những cái kia tính toán nhỏ nhặt, sao có thể qua được mắt của hắn được.
Nói đi! Ngươi là ai? Biết được bao nhiêu về Thiên Khiếu Sơn Mạch cùng với lại Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc? Chờ cho Hỏa Thiên Thành rời đi sau, Hỏa Thiên Tà tập trung ánh mắt vào người còn lại được Hỏa Thiên Thành dẫn đến đây, còn nói là rất tinh thông Thiên Khiếu Sơn Mạch cùng với lại Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc này hỏi.
Hồi...Hồi bẩm.. Bệ Hạ! Tiểu nhân là Ngô Dạ, là Thiên Khiếu Sơn Mạch Ngô Công Sơn, Độc Hạc Ngô Công Bộ Tộc Tộc Trưởng! Ngô Dạ nhận lấy ánh mắt đầy uy áp của Hỏa Thiên Tà, chà sát mồ hôi lạnh trên trán của mình, cố gắng bình tĩnh trả lời.
Đối mặt với một vị bá chủ như Hỏa Thiên Tà, tu vi lại cao hơn mình không biết bao nhiêu lần có thể tính, Ngô Dạ trong lòng áp lực có thể nghĩ, nhất là hắn nghe được đoạn đối thoại của phụ tử hai người, càng là lo lắng hơn.
Đây là chuyện gia đình của người ta, hơn nữa còn là bá chủ gia tộc, hai người kia không kiên nể gì mà nói ra với hắn, có phải là sau khi biết được tin tức cần thiết sẽ ra tay với mình hay không, cái khả năng này cao lắm a, thông thường mà nói một vị vua chúa đứng trước mặt người ngoài, thế nhưng không kiên kỵ mà nói chuyện gia đình, cái người đứng xem chỉ nằm trong hai loại người, một loại là người đó rất thân cận với chủ tử, loại người thứ hai chỉ có thể là người chết.
Ngô Dạ hắn đương nhiên không phải là người có thân quen gì với Hỏa Vân Báo Bộ Tộc, cho nên chờ đợi hắn phía trước rất có thể là con đường chết, đây cũng là thủ đoạn hắn thường dùng trước kia khi đối đãi với cấp dưới, hồi hắn còn là oai phong một cõi.
Chỉ là cho dù đã biết trước vận mệnh của mình, nhưng mà hắn lại không có hối hận vì đã đến đây, nơi đây chính là hi vọng duy nhất có thể giúp hắn trả mối thù diệt tộc.
Thiên Khiếu Sơn Mạch Ngô Công Sơn, ngươi không ở lại nơi đó, đi đến Hỏa Vân Sơn Mạch của ta làm gì? Hỏa Thiên Tà hỏi.
Hồi bẩm Bệ Hạ, không dám giấu gì ngài, Ngô Công Sơn của ta đã bị hủy, mấy ngàn vạn Độc Hạc Ngô Công Tộc Nhân của ta cũng đã bị người cấp diệt tộc! Nghe nhắc đến Ngô Công Sơn, Ngô Dạ ánh mắt tràn ngập cừu hận nói.
Nha! Kia là chuyện như thế nào? Hỏa Thiên Tà bình tĩnh hỏi.
Đối với Độc Hạc Ngô Công Bộ Tộc bị diệt vong, hắn là không có mấy cảm xúc, tại nhược nhục cường thực thế giới, chuyện diệt tộc xảy ra chỉ là chuyện cơm bữa, ngay như Hỏa Vân Báo Bộ Tộc bọn họ, nếu như thấy một cái Ngũ Tinh Thế lực nào không vừa mắt, cái thế lực kia là không tồn tại đến Thái Dương mọc ngày mai.
Vâng! Bệ Hạ, chuyện là như thế này...!! Ngô Dạ không dám giấu giếm, một năm một mười đem chuyện Hổ Huyền Thiên đại chiến cùng Già Thiên Tông Vương Nhất Sơn tại Ngô Công Sơn, kể cả Hổ Huyền Thiên tế ra Lục Giai Tù Lung Phù Trận, không sót một chi tiết nào, cho đến khi bọn họ không làm được chuyện gì rời bỏ Ngô Công Sơn ra đi.
Già Thiên Tông Vương Nhất Sơn, hắn cùng Hổ Huyền Thiên có ân oán gì, đến nổi phải không chết không thôi, ngươi có biết không? Hỏa Thiên Tà hỏi.
Hồi Bệ Hạ, điều này thì tiểu nhân biết, hai vạn năm trước Vương Nhất Sơn đã giết nhi tử duy nhất của Hổ Huyền Thiên, cho nên Hổ Huyền Thiên mới tìm Vương Nhất Sơn trả thù! Ngô Dạ đáp.
Chuyện này hắn nghe nói còn liên quan đến Thần Thành một vị đại nhân vật, nhưng mà vì tin tức bị phong tỏa khá gắt gao, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Nha! Ân oán cá nhân, cho dù Vương Nhất Sơn có bị giết, Già Thiên Tông cũng chỉ nhắm mắt cho qua! Hỏa Thiên Tà rất tự tin nói.
Hổ Huyền Thiên thực lực là hắn biết đến, Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành thậm chí là viên mãn cường giả, cho dù Vương Nhất Sơn có thủ đoạn thông thiên, cũng khó thoát khỏi cái chết, hơn nữa còn là chết oan, Già Thiên Tông sẽ không vì hắn mà khai chiến với Thiên Khiếu Thành.
Đúng lúc này...
Thú thật lần này, nếu như không phải là lão cha hắn một mực ép hắn rời đi, hắn là không bao giờ ra khỏi Hỏa Vân Thành.
Ngươi... Một tên vô dụng! Hỏa Thiên Tà chỉ tay vào mặt Hỏa Thiên Thành, giận đến thất khiếu bốc khói nói.
Hắn là anh hùng cái thế, đánh đông dẹp bắc, cả Dương Đình Phong cũng từng giao thủ qua, không nghĩ anh minh một đời lại sinh ra một đứa con vừa nhát gan, lại sợ chết đến như vậy.
Chẳng lẽ nó không hiểu nỗi khổ tâm của hắn hay sao, muốn hắn đi Thiên Khiếu Sơn Mạch điều tra, cốt cũng chỉ là lấy một chút thành tích, sau này kế thừa Hỏa Vân Báo Bộ Tộc Tộc Trưởng chức sẽ không có mấy người dị nghị, với cái bản tính của nó bây giờ, làm người kế nhiệm Tộc Trưởng có ai mà phục chứ, phải biết vị trí của hắn có không ít người dòm ngó đâu.
Phụ thân, ngài không phải là không biết tính của ta, bảo ta đi điều tra Sơn Mạch có cô nương nào xinh đẹp còn được, muốn ta làm đại sự, là không có khả năng! Hỏa Thiên Thành không quan tâm đến ánh mắt muốn giết người của cha mình, vẫn vui cười như không nói.
Hắn biết Hỏa Thiên Tà là sẽ không ra tay đánh hắn, từ nhỏ đến lớn vẫn cứ là như vậy, thật ra làm một cái công tử ca có cái gì không tốt, suốt ngày có thể tiêu dao vui vẻ, đâu cần ngày nào cũng chém chém giết giết, thật không có ý nghĩa.
Tu vi Yêu Tôn này của hắn cũng là do lão cha bắt ép hắn tu luyện mà thành, hắn cũng là không có cần thiết, vì cho hắn đột phá Yêu Tôn, lão cha này đã đem trong tộc tài nguyên vô cùng khủng bố tập trung cho hắn, những tài nguyên kia là thừa sức cho mười vị Yêu Hoàng cảnh đột phá Yêu Tôn, nếu như trong tộc những cái kia Yêu Tôn Trưởng Lão biết được, chắc chắn sẽ là không chịu để yên, hắn có nên nói cho những vị Trưởng Lão kia biết để bọn họ tìm lão cha này phiền phức, như vậy hắn sẽ không có thời gian để ý đến mình, trong lòng của hắn ác ý thầm nghĩ.
Thiên Thành! Ngươi lập tức về lại Động Phủ bế quan tu luyện cho ta, không đột phá đến Yêu Tôn trung kỳ, đừng nghĩ đến việc rời đi! Hỏa Thiên Tà âm âm gương mặt nói.
Phụ thân! Ngài không thể làm như vậy, ta là mới đột phá Yêu Tôn cảnh giới, như thế nào có thể tiếp tục bế quan! Hỏa Thiên Thành nổi giận đùng đùng nói.
Hắn là tốn sức chín trâu hai hổ, trải qua sinh tử kiếp mới có thể đột phá Yêu Tôn cảnh giới, bây giờ lại bắt hắn bế quan tiếp, hắn như thế nào có thể chịu đựng nổi.
Nếu như ngươi còn dám nói thêm một câu nữa, ta sẽ bắt ngươi đột phá Yêu Tôn hậu kỳ mới được xuất quan! Hỏa Thiên Tà mặt lạnh như tiền nói.
Tuân lệnh Tộc Trưởng! Hỏa Thiên Thành mặt như khổ qua nói.
Hắn biết tính tình của vị phụ thân này, một khi quyết định sẽ là không thay đổi, nếu như chống đối chỉ càng ăn thêm đau khổ.
Chỉ là ngoài mặt tuy hắn tỏ ra thảm thương, nhưng mà trong lòng lại vui như nở hoa, về lại Động Phủ bế quan, âm thầm đưa mấy chục tiểu thiếp xinh đẹp vào cùng, cũng xem như là mọi người cùng tu luyện, lão cha cũng không có nói hắn phải bế quan một mình, không phải sao.
Ân! Còn nữa, mấy trăm cô vợ của ngươi, ta vừa ra lệnh cho người đưa vào một tòa Bí Cảnh khác chơi đùa, ngươi cũng đừng có phí công tìm kiếm! Khi Hỏa Thiên Thành muốn phá vỡ hư không rời đi, sau lưng của hắn văng vẳng lại tiếng nói của Hỏa Thiên Tà.
Nghe được lời này, hắn thật sự xúc động muốn chửi chó má, có cần phải làm tuyệt như vậy hay không? Chỉ là hắn không dám hé môi, lập tức liền rời đi.
Muốn đấu với ta, ngươi vẫn còn non lắm! Nhìn Hỏa Thiên Thành rời đi với vẽ mặt không cam lòng, Hỏa Thiên Tà mỉm cười nói.
Hiểu con không ai bằng cha, Hỏa Thiên Thành những cái kia tính toán nhỏ nhặt, sao có thể qua được mắt của hắn được.
Nói đi! Ngươi là ai? Biết được bao nhiêu về Thiên Khiếu Sơn Mạch cùng với lại Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc? Chờ cho Hỏa Thiên Thành rời đi sau, Hỏa Thiên Tà tập trung ánh mắt vào người còn lại được Hỏa Thiên Thành dẫn đến đây, còn nói là rất tinh thông Thiên Khiếu Sơn Mạch cùng với lại Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc này hỏi.
Hồi...Hồi bẩm.. Bệ Hạ! Tiểu nhân là Ngô Dạ, là Thiên Khiếu Sơn Mạch Ngô Công Sơn, Độc Hạc Ngô Công Bộ Tộc Tộc Trưởng! Ngô Dạ nhận lấy ánh mắt đầy uy áp của Hỏa Thiên Tà, chà sát mồ hôi lạnh trên trán của mình, cố gắng bình tĩnh trả lời.
Đối mặt với một vị bá chủ như Hỏa Thiên Tà, tu vi lại cao hơn mình không biết bao nhiêu lần có thể tính, Ngô Dạ trong lòng áp lực có thể nghĩ, nhất là hắn nghe được đoạn đối thoại của phụ tử hai người, càng là lo lắng hơn.
Đây là chuyện gia đình của người ta, hơn nữa còn là bá chủ gia tộc, hai người kia không kiên nể gì mà nói ra với hắn, có phải là sau khi biết được tin tức cần thiết sẽ ra tay với mình hay không, cái khả năng này cao lắm a, thông thường mà nói một vị vua chúa đứng trước mặt người ngoài, thế nhưng không kiên kỵ mà nói chuyện gia đình, cái người đứng xem chỉ nằm trong hai loại người, một loại là người đó rất thân cận với chủ tử, loại người thứ hai chỉ có thể là người chết.
Ngô Dạ hắn đương nhiên không phải là người có thân quen gì với Hỏa Vân Báo Bộ Tộc, cho nên chờ đợi hắn phía trước rất có thể là con đường chết, đây cũng là thủ đoạn hắn thường dùng trước kia khi đối đãi với cấp dưới, hồi hắn còn là oai phong một cõi.
Chỉ là cho dù đã biết trước vận mệnh của mình, nhưng mà hắn lại không có hối hận vì đã đến đây, nơi đây chính là hi vọng duy nhất có thể giúp hắn trả mối thù diệt tộc.
Thiên Khiếu Sơn Mạch Ngô Công Sơn, ngươi không ở lại nơi đó, đi đến Hỏa Vân Sơn Mạch của ta làm gì? Hỏa Thiên Tà hỏi.
Hồi bẩm Bệ Hạ, không dám giấu gì ngài, Ngô Công Sơn của ta đã bị hủy, mấy ngàn vạn Độc Hạc Ngô Công Tộc Nhân của ta cũng đã bị người cấp diệt tộc! Nghe nhắc đến Ngô Công Sơn, Ngô Dạ ánh mắt tràn ngập cừu hận nói.
Nha! Kia là chuyện như thế nào? Hỏa Thiên Tà bình tĩnh hỏi.
Đối với Độc Hạc Ngô Công Bộ Tộc bị diệt vong, hắn là không có mấy cảm xúc, tại nhược nhục cường thực thế giới, chuyện diệt tộc xảy ra chỉ là chuyện cơm bữa, ngay như Hỏa Vân Báo Bộ Tộc bọn họ, nếu như thấy một cái Ngũ Tinh Thế lực nào không vừa mắt, cái thế lực kia là không tồn tại đến Thái Dương mọc ngày mai.
Vâng! Bệ Hạ, chuyện là như thế này...!! Ngô Dạ không dám giấu giếm, một năm một mười đem chuyện Hổ Huyền Thiên đại chiến cùng Già Thiên Tông Vương Nhất Sơn tại Ngô Công Sơn, kể cả Hổ Huyền Thiên tế ra Lục Giai Tù Lung Phù Trận, không sót một chi tiết nào, cho đến khi bọn họ không làm được chuyện gì rời bỏ Ngô Công Sơn ra đi.
Già Thiên Tông Vương Nhất Sơn, hắn cùng Hổ Huyền Thiên có ân oán gì, đến nổi phải không chết không thôi, ngươi có biết không? Hỏa Thiên Tà hỏi.
Hồi Bệ Hạ, điều này thì tiểu nhân biết, hai vạn năm trước Vương Nhất Sơn đã giết nhi tử duy nhất của Hổ Huyền Thiên, cho nên Hổ Huyền Thiên mới tìm Vương Nhất Sơn trả thù! Ngô Dạ đáp.
Chuyện này hắn nghe nói còn liên quan đến Thần Thành một vị đại nhân vật, nhưng mà vì tin tức bị phong tỏa khá gắt gao, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Nha! Ân oán cá nhân, cho dù Vương Nhất Sơn có bị giết, Già Thiên Tông cũng chỉ nhắm mắt cho qua! Hỏa Thiên Tà rất tự tin nói.
Hổ Huyền Thiên thực lực là hắn biết đến, Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành thậm chí là viên mãn cường giả, cho dù Vương Nhất Sơn có thủ đoạn thông thiên, cũng khó thoát khỏi cái chết, hơn nữa còn là chết oan, Già Thiên Tông sẽ không vì hắn mà khai chiến với Thiên Khiếu Thành.
Đúng lúc này...
/603
|