Cường giả như vậy, Hổ Huyền Thiên đánh không lại, thần phục cũng là điều dễ hiểu, còn về Hổ Huyền Thiên nói vị Nhân Tộc kia là Thánh Thể Hóa Thần, hắn cũng là không mấy tin tưởng, Thánh Thể Hóa Thần cường giả, thân phận đã không khác gì một vị Ngụy Thánh là bao, thường những người như thế chỉ nên ở cao cao tại thượng Thánh Vực, đến nơi Hạ Giới Tinh Vực này làm cái gì.
Nếu như biết được ý nghĩ trong lòng của Hổ Huyền Phương, Hổ Huyền Thiên nhất định sẽ biễu môi khinh thường, Đạo Thể Hóa Thần có thể làm cho lão tử thần phục hay sao?
Nếu như là vậy, mấy vạn năm trước hắn đã bị Dương Đình Phong thần phục từ lâu, nào có đợi đến bây giờ, thứ mà khiến ta phải thần phục là cái đạo Nô Ấn quái quỷ kia có được không.
Chỉ là Hổ Huyền Thiên hắn cũng không biết được trong lòng Hổ Huyền Phương đang nghĩ gì, cho nên hắn cũng là không cần phải giải thích.
Một khắc thời gian chậm chạp trôi qua..
Dừng... Dừng lại...Hổ Huyền Cầm ta thần phục! Thần phục!
Đúng vậy....Chủ nhân... Chủ nhân... Hổ Huyền Dương ta cũng thần phục! Xin ngài thu hồi lại trừng phạt!
Hai vị Yêu Tôn cường giả đi qua một khắc thời gian sau, cả hai người đều là quang giáp quy hàng, không có cách nào khác, cái kia Nô Ấn bên trong Yêu Đan thật sự là quá mức khủng bố.
Còn lại năm người các ngươi suy nghĩ như thế nào? Diệp Tử Phàm hài lòng gật đầu, ngừng xoay chuyển Nô Ấn, sau đó mỉm cười vô hại nói với năm vị Yêu Tôn còn lại.
Chúng tôi cũng thần phục! Đây là Tinh Huyết, Chủ Nhân ngài vui lòng nhận cho!
Năm người còn lại chỉ nhìn nhau một chút, sau đó rất là có quyết đoán nhận thua, lấy bên trong Yêu Thể ra một giọt Tinh Huyết dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Có quyết định như vậy, bọn họ cũng là đấu tranh tư tưởng rất lâu, chỉ là sau khi biết Diệp Tử Phàm là Đạo Thể Hóa Thần Chí Tôn cường giả, cộng với lại đạo kia khủng bố Nô Ấn, tất cả mọi người đều lựa chọn thần phục.
Vị Nhân Tộc kia vừa có thực lực, lại vừa có thủ đoạn, đi theo hắn cũng là không bị mất thân phận, huống chi ngay cả Tộc Trưởng bọn họ là Linh Thể Yêu Tôn cường giả, còn cam tâm tình nguyện làm nô, bọn họ chỉ là Phàm Thể Yêu Tôn mà thôi, thần phục cũng không mất mặt lắm.
Thật sự ra tất cả mọi người chỉ đang cố gắng tìm cái cơ hợp lý cho mình mà thôi, quan trọng nhất chính là vì bọn họ sợ chết, cùng với thống khổ tra tấn, dĩ nhiên chẳng ai dại gì mà nói thẳng ra.
Bái kiến Chủ Nhân!
Không lâu sau, bên trong Thiên Khiếu Điện đều vang lên mỗi một âm thanh, tất cả Yêu Thú cho dù là Yêu Hoàng hay là Yêu Tôn cường giả, tất cả đều quỳ xuống bái kiến Diệp Tử Phàm, âm thanh có thể chấn động cửu tiêu.
Tất cả đứng lên đi! Tám vị Yêu Tôn ở lại, còn lại tất cả lui xuống đi! Diệp Tử Phàm phất tay lên khẽ nói.
Cảnh tượng này sao mà giống như hồi tại Thiên Hoang Đại Lục, khi đó hắn cũng là chúa tể của tất cả Yêu Thú nơi đó, chỉ là vật đổi sao dời, Thiên Hoang Đại Lục Yêu Thú thuộc hạ trước đây của hắn tất cả đều bị Tam Đầu Hỏa Sư kia cho sát hại sạch sẽ, mối thù này sẽ có ngày hắn sẽ tìm con Yêu Sư kia thanh toán.
Chủ nhân! Ngài có gì căn dặn chúng ta làm!
Tất cả Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú đã rời đi từ lâu, nhưng mà vị chủ nhân này vẫn còn đang lâm vào trầm tư không tỉnh, Hổ Huyền Thiên nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Nha! Ta nghe nói Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc các ngươi là chúa tể tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, hàng ức năm qua...! Diệp Tử Phàm câu đầu là khen ngợi thực lực của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc, chỉ là câu sau hắn lại ngừng lại không nói, hắn tin tưởng những con Hổ này đã tu luyện hàng trăm vạn năm tháng, nhất định sẽ hiểu được ý trong lời nói của hắn.
Chủ nhân! Đây là một chút lòng thành của chúng ta, mong ngài vui lòng nhận lấy cho!
Nghe Diệp Tử Phàm nói như vậy, nào có ai là không hiểu ý của hắn muốn gì, tất cả đều tập trung vào Hổ Huyền Cầm, vì trước khi Hổ Huyền Thiên rời khỏi Thiên Khiếu Thành, đã giao đại đa số tài nguyên lại cho hắn cất giữ.
Khụ! Hổ Huyền Cầm nha, ngươi không có đưa nhầm đó chứ? Diệp Tử Phàm nhận lấy chiếc nhẫn trữ vật từ Hổ Huyền Cầm đưa, chỉ nhìn qua một cái, mày của hắn lập tức nhíu thật chặc, không vui vẻ hỏi.
Một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nếu như đặt tại một ít bình thường Lục Tinh thế lực cũng là con số không nhỏ, nhưng mà Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc là một Lục Tinh thế lực bình thường hay sao?
Cái này đương nhiên là không phải, bá chủ một tòa rộng lớn vô biên Thiên Khiếu Sơn Mạch mấy chục ức năm tháng, tài nguyên tích lũy có thể nói là vô số kể, lại chỉ dâng lên cho hắn một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, cái này là thế nào, đám người này không đặt một vị chủ nhân như hắn vào trong mắt hay sao?
Nếu như bọn họ không giải thích được, hắn không ngại đem tất cả bọn họ đều sát, lấy Yêu Đan, sau đó tự chính mình đi tìm.
Rầm!!!
Chủ nhân! Xin ngài bớt giận, hãy cho chúng tôi có cơ hội giải thích! Nhìn thấy Diệp Tử Phàm với cái bộ dáng kia, tất cả tám người đều trong lòng rùng mình một cái, cả đám vội vàng quỳ xuống xin tha.
Đứng lên đi! Ta cũng không phải là người không hiểu lý lẽ! Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Lúc đầu hắn là nghĩ những tên này cố gắng biển thủ công quỷ làm của riêng, chỉ là sau khi nghĩ lại hắn cảm thấy có chỗ không đúng, bọn họ sẽ không vì mấy đầu Cực Phẩm Linh Mạch mà ngang nhiên chống đối lại mình, đạo kia Nô Ấn cũng không phải ăn chay.
Đa tạ chủ nhân hiểu cho! Cả đám người như được đại xá nói.
Sau khi đứng lên, trong lòng bọn họ lại mắng thầm, vị chủ nhân này nói mình không phải là người không hiểu lý lẽ, như vậy vừa rồi đạo kia mờ mịt sát khí mà bọn họ cảm nhận được là cái gì?
Nói ngươi hiểu lý lẽ, chỉ có con nít lên ba mới tin, đương nhiên, những cái này bọn họ cũng là để tại trong lòng mà thôi.
Chủ nhân! Không phải là chúng ta không muốn lấy nhiều ra Cực Phẩm Linh Mạch, mà cái kia Linh Mạch chính là tất cả Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc chúng ta còn có được a! Hổ Huyền Cầm không có cách nào tiếp tục đứng ra báo cáo.
Đây là có chuyện gì? Diệp Tử Phàm hỏi.
Cái này thật sự không nên a, một đầu kéo dài Bách Vực rộng lớn như là Thiên Khiếu Sơn Mạch, theo như lẽ thường bên trong cất giấu đại lượng Cực Phẩm Linh Mạch mới đúng, theo như hắn tính toán tại Thiên Khiếu Sơn Mạch này không có một vạn cũng phải có tám ngàn đầu, bây giờ lại nói không có, hắn thật sự có chút nghĩ không ra.
Phải biết, hắn chấm Thiên Khiếu Sơn Mạch này để mà bế quan tu luyện, một phần bên trong Yêu Thú đông đảo, Linh Dược vô số, một phần còn lại không ngoài những đầu Cực Phẩm Linh Mạch kia a, nếu như biết nơi này không có Cực Phẩm Linh Mạch, hắn tốn thời gian đến nơi này làm gì.
Chủ nhân! Nếu như mà hơn một ngàn vạn năm về trước, Thiên Khiếu Sơn Mạch thật sự là tài nguyên vô số, nhất là Cực Phẩm Linh Mạch càng là không hề thiếu, chỉ là thời gian trở lại đây, Thiên Khiếu Sơn Mạch Cực Phẩm Linh Mạch dần dần biến mất, vài trăm vạn năm tại đây càng là tuyệt tích, những đầu Cực Phẩm Linh Mạch mà ngài cầm trong tay cũng không phải là do lấy được từ Thiên Khiếu Sơn Mạch, mà là từ một nơi khác! Như hiểu được Diệp Tử Phàm trong lòng đang nghĩ gì, Hổ Huyền Phương liền đứng ra trả lời, ngừng lại một chút, dường như sắp xếp ngôn từ, hắn lại nói tiếp ; Truy cứu nguyên nhân, cũng chỉ vì Thiên Khiếu Sơn Mạch chúng ta xuất hiện một cái Hỗn Nguyên Động Phủ, thủ phạm chính cắn nuốt tất cả Cực Phẩm Linh Mạch của chúng ta chính là do cái Động Phủ kia mà ra, kể từ hơn một ngàn vạn năm trước khi tòa Động Phủ này xuất hiện, Thiên Khiếu Sơn Mạch là không hề xuất hiện một đầu Cực Phẩm Linh Mạch nào nữa, cho dù là Cực Phẩm Linh Mạch mới sinh ra cũng là nhanh chóng biến mất, chính là vì nguyên nhân này, Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc chúng ta cường giả ngày một ít đi, từ trước đó có hơn năm mươi vị Yêu Tôn cường giả, hiện tại chỉ còn có mười tôn!
Tất cả Yêu Tôn của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc sau khi nghe Hổ Huyền Phương nói ra đều là trầm mặc, có người là lệ nóng dâng trào, nhớ đến trước đây Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc bọn họ là như thế nào vinh quang, vạn Yêu đến chầu cảnh tượng vẫn còn khắc sâu vào Ngọc Giản đặt tại Tàng Thư Các trong tộc, chỉ là từ ngày cái tòa Động Phủ chết tiệt kia xuất hiện, tháng ngày vinh quang kia không còn quay lại nữa, thay vào đó là phải ăn bữa hôm lo bữa mai tình cảnh, đến bây giờ càng là phải làm nô lệ cho người ta.
Nếu như biết được ý nghĩ trong lòng của Hổ Huyền Phương, Hổ Huyền Thiên nhất định sẽ biễu môi khinh thường, Đạo Thể Hóa Thần có thể làm cho lão tử thần phục hay sao?
Nếu như là vậy, mấy vạn năm trước hắn đã bị Dương Đình Phong thần phục từ lâu, nào có đợi đến bây giờ, thứ mà khiến ta phải thần phục là cái đạo Nô Ấn quái quỷ kia có được không.
Chỉ là Hổ Huyền Thiên hắn cũng không biết được trong lòng Hổ Huyền Phương đang nghĩ gì, cho nên hắn cũng là không cần phải giải thích.
Một khắc thời gian chậm chạp trôi qua..
Dừng... Dừng lại...Hổ Huyền Cầm ta thần phục! Thần phục!
Đúng vậy....Chủ nhân... Chủ nhân... Hổ Huyền Dương ta cũng thần phục! Xin ngài thu hồi lại trừng phạt!
Hai vị Yêu Tôn cường giả đi qua một khắc thời gian sau, cả hai người đều là quang giáp quy hàng, không có cách nào khác, cái kia Nô Ấn bên trong Yêu Đan thật sự là quá mức khủng bố.
Còn lại năm người các ngươi suy nghĩ như thế nào? Diệp Tử Phàm hài lòng gật đầu, ngừng xoay chuyển Nô Ấn, sau đó mỉm cười vô hại nói với năm vị Yêu Tôn còn lại.
Chúng tôi cũng thần phục! Đây là Tinh Huyết, Chủ Nhân ngài vui lòng nhận cho!
Năm người còn lại chỉ nhìn nhau một chút, sau đó rất là có quyết đoán nhận thua, lấy bên trong Yêu Thể ra một giọt Tinh Huyết dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Có quyết định như vậy, bọn họ cũng là đấu tranh tư tưởng rất lâu, chỉ là sau khi biết Diệp Tử Phàm là Đạo Thể Hóa Thần Chí Tôn cường giả, cộng với lại đạo kia khủng bố Nô Ấn, tất cả mọi người đều lựa chọn thần phục.
Vị Nhân Tộc kia vừa có thực lực, lại vừa có thủ đoạn, đi theo hắn cũng là không bị mất thân phận, huống chi ngay cả Tộc Trưởng bọn họ là Linh Thể Yêu Tôn cường giả, còn cam tâm tình nguyện làm nô, bọn họ chỉ là Phàm Thể Yêu Tôn mà thôi, thần phục cũng không mất mặt lắm.
Thật sự ra tất cả mọi người chỉ đang cố gắng tìm cái cơ hợp lý cho mình mà thôi, quan trọng nhất chính là vì bọn họ sợ chết, cùng với thống khổ tra tấn, dĩ nhiên chẳng ai dại gì mà nói thẳng ra.
Bái kiến Chủ Nhân!
Không lâu sau, bên trong Thiên Khiếu Điện đều vang lên mỗi một âm thanh, tất cả Yêu Thú cho dù là Yêu Hoàng hay là Yêu Tôn cường giả, tất cả đều quỳ xuống bái kiến Diệp Tử Phàm, âm thanh có thể chấn động cửu tiêu.
Tất cả đứng lên đi! Tám vị Yêu Tôn ở lại, còn lại tất cả lui xuống đi! Diệp Tử Phàm phất tay lên khẽ nói.
Cảnh tượng này sao mà giống như hồi tại Thiên Hoang Đại Lục, khi đó hắn cũng là chúa tể của tất cả Yêu Thú nơi đó, chỉ là vật đổi sao dời, Thiên Hoang Đại Lục Yêu Thú thuộc hạ trước đây của hắn tất cả đều bị Tam Đầu Hỏa Sư kia cho sát hại sạch sẽ, mối thù này sẽ có ngày hắn sẽ tìm con Yêu Sư kia thanh toán.
Chủ nhân! Ngài có gì căn dặn chúng ta làm!
Tất cả Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú đã rời đi từ lâu, nhưng mà vị chủ nhân này vẫn còn đang lâm vào trầm tư không tỉnh, Hổ Huyền Thiên nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.
Nha! Ta nghe nói Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc các ngươi là chúa tể tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, hàng ức năm qua...! Diệp Tử Phàm câu đầu là khen ngợi thực lực của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc, chỉ là câu sau hắn lại ngừng lại không nói, hắn tin tưởng những con Hổ này đã tu luyện hàng trăm vạn năm tháng, nhất định sẽ hiểu được ý trong lời nói của hắn.
Chủ nhân! Đây là một chút lòng thành của chúng ta, mong ngài vui lòng nhận lấy cho!
Nghe Diệp Tử Phàm nói như vậy, nào có ai là không hiểu ý của hắn muốn gì, tất cả đều tập trung vào Hổ Huyền Cầm, vì trước khi Hổ Huyền Thiên rời khỏi Thiên Khiếu Thành, đã giao đại đa số tài nguyên lại cho hắn cất giữ.
Khụ! Hổ Huyền Cầm nha, ngươi không có đưa nhầm đó chứ? Diệp Tử Phàm nhận lấy chiếc nhẫn trữ vật từ Hổ Huyền Cầm đưa, chỉ nhìn qua một cái, mày của hắn lập tức nhíu thật chặc, không vui vẻ hỏi.
Một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, nếu như đặt tại một ít bình thường Lục Tinh thế lực cũng là con số không nhỏ, nhưng mà Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc là một Lục Tinh thế lực bình thường hay sao?
Cái này đương nhiên là không phải, bá chủ một tòa rộng lớn vô biên Thiên Khiếu Sơn Mạch mấy chục ức năm tháng, tài nguyên tích lũy có thể nói là vô số kể, lại chỉ dâng lên cho hắn một trăm đầu Cực Phẩm Linh Mạch, cái này là thế nào, đám người này không đặt một vị chủ nhân như hắn vào trong mắt hay sao?
Nếu như bọn họ không giải thích được, hắn không ngại đem tất cả bọn họ đều sát, lấy Yêu Đan, sau đó tự chính mình đi tìm.
Rầm!!!
Chủ nhân! Xin ngài bớt giận, hãy cho chúng tôi có cơ hội giải thích! Nhìn thấy Diệp Tử Phàm với cái bộ dáng kia, tất cả tám người đều trong lòng rùng mình một cái, cả đám vội vàng quỳ xuống xin tha.
Đứng lên đi! Ta cũng không phải là người không hiểu lý lẽ! Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
Lúc đầu hắn là nghĩ những tên này cố gắng biển thủ công quỷ làm của riêng, chỉ là sau khi nghĩ lại hắn cảm thấy có chỗ không đúng, bọn họ sẽ không vì mấy đầu Cực Phẩm Linh Mạch mà ngang nhiên chống đối lại mình, đạo kia Nô Ấn cũng không phải ăn chay.
Đa tạ chủ nhân hiểu cho! Cả đám người như được đại xá nói.
Sau khi đứng lên, trong lòng bọn họ lại mắng thầm, vị chủ nhân này nói mình không phải là người không hiểu lý lẽ, như vậy vừa rồi đạo kia mờ mịt sát khí mà bọn họ cảm nhận được là cái gì?
Nói ngươi hiểu lý lẽ, chỉ có con nít lên ba mới tin, đương nhiên, những cái này bọn họ cũng là để tại trong lòng mà thôi.
Chủ nhân! Không phải là chúng ta không muốn lấy nhiều ra Cực Phẩm Linh Mạch, mà cái kia Linh Mạch chính là tất cả Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc chúng ta còn có được a! Hổ Huyền Cầm không có cách nào tiếp tục đứng ra báo cáo.
Đây là có chuyện gì? Diệp Tử Phàm hỏi.
Cái này thật sự không nên a, một đầu kéo dài Bách Vực rộng lớn như là Thiên Khiếu Sơn Mạch, theo như lẽ thường bên trong cất giấu đại lượng Cực Phẩm Linh Mạch mới đúng, theo như hắn tính toán tại Thiên Khiếu Sơn Mạch này không có một vạn cũng phải có tám ngàn đầu, bây giờ lại nói không có, hắn thật sự có chút nghĩ không ra.
Phải biết, hắn chấm Thiên Khiếu Sơn Mạch này để mà bế quan tu luyện, một phần bên trong Yêu Thú đông đảo, Linh Dược vô số, một phần còn lại không ngoài những đầu Cực Phẩm Linh Mạch kia a, nếu như biết nơi này không có Cực Phẩm Linh Mạch, hắn tốn thời gian đến nơi này làm gì.
Chủ nhân! Nếu như mà hơn một ngàn vạn năm về trước, Thiên Khiếu Sơn Mạch thật sự là tài nguyên vô số, nhất là Cực Phẩm Linh Mạch càng là không hề thiếu, chỉ là thời gian trở lại đây, Thiên Khiếu Sơn Mạch Cực Phẩm Linh Mạch dần dần biến mất, vài trăm vạn năm tại đây càng là tuyệt tích, những đầu Cực Phẩm Linh Mạch mà ngài cầm trong tay cũng không phải là do lấy được từ Thiên Khiếu Sơn Mạch, mà là từ một nơi khác! Như hiểu được Diệp Tử Phàm trong lòng đang nghĩ gì, Hổ Huyền Phương liền đứng ra trả lời, ngừng lại một chút, dường như sắp xếp ngôn từ, hắn lại nói tiếp ; Truy cứu nguyên nhân, cũng chỉ vì Thiên Khiếu Sơn Mạch chúng ta xuất hiện một cái Hỗn Nguyên Động Phủ, thủ phạm chính cắn nuốt tất cả Cực Phẩm Linh Mạch của chúng ta chính là do cái Động Phủ kia mà ra, kể từ hơn một ngàn vạn năm trước khi tòa Động Phủ này xuất hiện, Thiên Khiếu Sơn Mạch là không hề xuất hiện một đầu Cực Phẩm Linh Mạch nào nữa, cho dù là Cực Phẩm Linh Mạch mới sinh ra cũng là nhanh chóng biến mất, chính là vì nguyên nhân này, Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc chúng ta cường giả ngày một ít đi, từ trước đó có hơn năm mươi vị Yêu Tôn cường giả, hiện tại chỉ còn có mười tôn!
Tất cả Yêu Tôn của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc sau khi nghe Hổ Huyền Phương nói ra đều là trầm mặc, có người là lệ nóng dâng trào, nhớ đến trước đây Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc bọn họ là như thế nào vinh quang, vạn Yêu đến chầu cảnh tượng vẫn còn khắc sâu vào Ngọc Giản đặt tại Tàng Thư Các trong tộc, chỉ là từ ngày cái tòa Động Phủ chết tiệt kia xuất hiện, tháng ngày vinh quang kia không còn quay lại nữa, thay vào đó là phải ăn bữa hôm lo bữa mai tình cảnh, đến bây giờ càng là phải làm nô lệ cho người ta.
/603
|