Ầm ầm!!! A....Phốc...
Tại sao lại như vậy, chỉ còn kém một chút nữa, chỉ kém một chút nữa...tại sao lại không cho ta thêm một chút thời gian nữa kia chứ? Hổ Huyền Thiên không cam lòng rống to.
Hắn lúc nãy nói nhiều như vậy, không ngoài mục đích kéo dài thời gian mà thôi, hắn biết mình sẽ không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm, Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ không phải là hắn có thể đối phó.
Hắn một bên xuống nước, một bên âm thầm sử dụng pháp quyết thu hồi lại Lục Giai Tù Lung Phù Trận, khi hắn sắp thành công thì cái tên Nhân Tộc đáng chết kia lại ra tay sát đến, làm cho kế hoạch của hắn bị chết từ trong trứng nước.
Hắn thật hận a, chỉ còn chưa đến một khắc thời gian, tại sao tên Nhân Tộc trước mắt này lại không cho hắn kia chứ, chỉ cần có thể thu hồi Tù Lung Phù Trận, hắn liền có cơ hội đào tẩu, chỉ cần hắn về lại Thiên Khiếu Thành, với rất nhiều thủ đoạn trong tộc, hắn tự tin có thể chống đối được với cái tên Nhân Tộc trước mắt này, chỉ tiếc hắn là không có cơ hội.
Ầm ầm!!! Rắc!!! Rắc!!! Két!!!
Nhân Tộc! Nếu như ngươi không để cho ta sống, vậy thì cùng chết chung đi!! Như đã hạ quyết định, Hổ Huyền Thiên nhìn Diệp Tử Phàm đầy oán độc nói.
Yêu Nguyên Lực của hắn đã nghịch chuyển, Yêu Thể càng là căng phồng lên như một quả cầu khổng lồ, kèm theo đó xương cốt phát ra từng tiếng âm bạo nghe thật chói tai.
Không sai, hắn là muốn tự bạo, dẫn bạo Yêu Thể, Yêu Đan, Hư Giới lực lượng cùng với tên Nhân Tộc này chết chung.
Tên Nhân Tộc này là không tha cho hắn, hắn lại không phải là đối thủ của tên Nhân Tộc kia, trước sau gì cũng là chết, như thế nào không kéo theo tên Nhân Tộc đáng chết trước mắt này đệm lưng.
Chỉ là trong lòng của hắn vẫn còn một tia hối tiếc vì thù của Nhi Tử của hắn còn chưa được báo, sau khi hắn chết Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc cũng là mất đi một vị tối cao cường giả chống đỡ, tình cảnh khá là kham ưu.
Nhưng mà bây giờ nghĩ đến những cái này còn có ích lợi gì, hắn đã là người sắp chết, như thế nào có thể quan tâm nhiều đến như vậy.
A...A......Rầm!!! Rầm!!!
Chuyện gì xảy ra? Đầu của ta như thế nào lại đau đến như vậy? Đang hừng hực khí thế muốn tự bạo cùng với tên Nhân Tộc kia cùng một chỗ chôn cùng Hổ Huyền Thiên, không thể nào hiểu nổi từ trên trời rơi xuống dưới đất, ôm đầu quằn quại la lớn, chấn động đến đại địa run rẩy dữ dội.
Thân thể đau khổ cũng không là cái gì với hắn hiện nay, thứ làm cho hắn không chịu đựng nổi la lớn, đó là không biết từ khi nào bên trong Yêu Đan của hắn xuất hiện một cái hình Nô Ấn ký.
Chính cái Nô Ấn kia không biết khi nào xuất hiện đã đem hắn trong cơ thể Yêu Nguyên Lực, Yêu Đan cùng Yêu Hồn phong cấm gắt gao, tất cả mọi hành động của hắn bây giờ dường như là không còn nghe hắn sai sử nữa, hắn chỉ còn biết ôm đầu la lớn.
Tại trước mắt của ta mà muốn tự bạo, ngươi cũng quá là ngây thơ rồi! Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng nói.
Hắn cùng Hổ Huyền Thiên giao thủ, luôn luôn là đè nặng Hổ Huyền Thiên mà đánh, Tinh Huyết của Hổ Huyền Thiên rơi ra ngoài cũng không ít, hắn chỉ cần lấy một giọt đem vào cho Đại Hắc luyện hóa, cái con Hổ này sinh tử đã nằm trong tay của hắn từ lâu.
Ngươi... Ngươi....A...A...là ngươi dở trò quỷ? Nằm lăn lộn dưới đất, nghe Diệp Tử Phàm nói như vậy, hắn liền chỉ tay vào cách đó không xa Diệp Tử Phàm nói.
Bây giờ có ngốc đến mấy hắn cũng biết cái đạo Nô Ấn đang dở trò bên trong Yêu Đan của hắn chính là do Diệp Tử Phàm làm ra, hắn thật sự không biết từ khi nào mình đã trúng chiêu, chỉ là suy nghĩ những cái này cũng là vô dụng, biện pháp tốt nhất hiện nay là làm như thế nào tiêu trừ cái Nô Ấn bên trong Yêu Đan kia ra ngoài.
Không sai! Nô Ấn bên trong cơ thể ngươi chính là do ta hạ! Đi đến cách Hổ Huyền Thiên không đến mười trượng, Diệp Tử Phàm rất thẳng thắn gật đầu nói.
Hổ Huyền Thiên, hiện tại trước mắt của ngươi có hai con đường có thể chọn, thứ nhất thần phục ta, nhận ta là chủ, thứ hai kia chính là chịu đựng thống khổ cho đến chết! Diệp Tử Phàm lạnh lùng không một tia cảm tình nói.
Đối với con Hổ này, hắn thật ra là ôm mục đích muốn luyện tập một chút tay chân, nếu như hắn thật sự ra tay, chỉ cần một đạo Nguyên Thần công kích, con Hổ này đã đi đời nhà ma, sao có thể cầm cự được đến bây giờ.
Hắn là vẫn muốn tiếp tục chơi đùa, nhưng mà con Hổ này lại không có hứng thú, một hai phải dùng đến chiêu ngọc thạch câu phần, bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể kết thúc trò chơi.
Cái..Cái gì?... Muốn ta thần phục cho ngươi.....đừng có....A....A! Hổ Huyền Thiên hận hận chỉ tay vào Diệp Tử Phàm nói.
Hắn đường đường là Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả, lại là Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc Tộc Trưởng, như thế nào có thể thần phục với một tên Nhân Tộc Hóa Thần, cho dù là Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong, Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường giả, cũng đừng nghĩ đến việc hắn sẽ quỳ gối thần phục, huống chi là cái tên đáng ghét trước mắt này.
Chỉ là hắn muốn nói Diệp Tử Phàm đừng có mơ, câu nói sau cùng hắn là không thể nào nói ra được, đạo kia Nô Ấn bên trong Yêu Đan của hắn hoạt động cường liệt hơn, mang đến cho hắn vô tận thống khổ, hắn chỉ có thể nuốt những câu nói sau cùng vào trong bụng.
Nữa giờ sau..
Ngừng... Ngừng lại...ta thần phục... Ta thần phục.... Chủ nhân... Hổ Huyền Thiên ta thần phục... Cầu xin ngài dừng tay!!! Hổ Huyền Thiên hai mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép, gian nan nói.
Khi nói xong, hắn cũng không còn một tia khí lực để mà cử động nữa, nữa giờ, hắn là đã chịu đựng tra tấn suốt nữa giờ, cái cảm giác thiên đao vạn quả kia thật sự là hắn không còn chịu đựng được nổi, cho dù muốn tự sát cũng là một ước mơ xa vời, không còn cách nào khác hắn cũng chỉ có thể thần phục.
Nha! Lập tức thu lại cái Trận Bàn kia đi!!! Diệp Tử Phàm cũng là ngừng Nô Ấn tra tấn, liền lập tức ra lệnh cho Hổ Huyền Thiên.
Nói thật, nếu như Hổ Huyền Thiên vẫn còn có thể chịu đựng được một giờ thời gian, hắn là không ngần ngại ra tay tiễn Hổ Huyền Thiên xuống Minh Giới, người có ý chí sát đá như vậy, nếu như không bất hạnh chết sớm, tiền đồ sẽ là vô hạn mở rộng, hắn lại cùng con Hổ này có thù, để cho hắn trưởng thành sẽ là hậu họa vô cùng, cũng may con Hổ này chỉ có chịu đựng được đến nữa giờ thời gian mà thôi, hắn cũng là nhân từ để nó lại bên cạnh.
Ầm!
Chủ nhân! Đây chính là Lục Giai Tù Lung Phù Trận! Không còn Nô Ấn tra tấn, cũng không tốn bao lâu thời gian, Hổ Huyền Thiên khôi phục lại được một ít nguyên khí.
Sau khi có thể sử dụng Yêu Nguyên Lực, hắn là liên tục đánh ra một loạt ấn quyết, một khắc thời gian sau, một chiếc Trận Bàn chỉ lớn bằng cái đĩa, tỏa ra lập lòe Phù Văn đã xuất hiện trên tay của Hổ Huyền Thiên, ánh mắt của hắn có chút không bỏ dùng hai tay dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Không cần! Cái Trận Bàn kia ngươi giữ lấy đi, chúng ta bây giờ đi đến Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc các ngươi! Diệp Tử Phàm phất tay nói.
Lục Giai Tù Lung Phù Trận, tuy là bảo vật hiếm thấy, nhưng mà trong tay của hắn đã có Phong Giới Châu, công năng của nó cũng không hề kém cái Trận Bàn này, lấy nó cũng không có ích lợi gì.
Đi..Đi đến Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc? Hổ Huyền Thiên rất là kinh hãi, lắp bắp hỏi lại.
Tại sao lại như vậy, chỉ còn kém một chút nữa, chỉ kém một chút nữa...tại sao lại không cho ta thêm một chút thời gian nữa kia chứ? Hổ Huyền Thiên không cam lòng rống to.
Hắn lúc nãy nói nhiều như vậy, không ngoài mục đích kéo dài thời gian mà thôi, hắn biết mình sẽ không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm, Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ không phải là hắn có thể đối phó.
Hắn một bên xuống nước, một bên âm thầm sử dụng pháp quyết thu hồi lại Lục Giai Tù Lung Phù Trận, khi hắn sắp thành công thì cái tên Nhân Tộc đáng chết kia lại ra tay sát đến, làm cho kế hoạch của hắn bị chết từ trong trứng nước.
Hắn thật hận a, chỉ còn chưa đến một khắc thời gian, tại sao tên Nhân Tộc trước mắt này lại không cho hắn kia chứ, chỉ cần có thể thu hồi Tù Lung Phù Trận, hắn liền có cơ hội đào tẩu, chỉ cần hắn về lại Thiên Khiếu Thành, với rất nhiều thủ đoạn trong tộc, hắn tự tin có thể chống đối được với cái tên Nhân Tộc trước mắt này, chỉ tiếc hắn là không có cơ hội.
Ầm ầm!!! Rắc!!! Rắc!!! Két!!!
Nhân Tộc! Nếu như ngươi không để cho ta sống, vậy thì cùng chết chung đi!! Như đã hạ quyết định, Hổ Huyền Thiên nhìn Diệp Tử Phàm đầy oán độc nói.
Yêu Nguyên Lực của hắn đã nghịch chuyển, Yêu Thể càng là căng phồng lên như một quả cầu khổng lồ, kèm theo đó xương cốt phát ra từng tiếng âm bạo nghe thật chói tai.
Không sai, hắn là muốn tự bạo, dẫn bạo Yêu Thể, Yêu Đan, Hư Giới lực lượng cùng với tên Nhân Tộc này chết chung.
Tên Nhân Tộc này là không tha cho hắn, hắn lại không phải là đối thủ của tên Nhân Tộc kia, trước sau gì cũng là chết, như thế nào không kéo theo tên Nhân Tộc đáng chết trước mắt này đệm lưng.
Chỉ là trong lòng của hắn vẫn còn một tia hối tiếc vì thù của Nhi Tử của hắn còn chưa được báo, sau khi hắn chết Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc cũng là mất đi một vị tối cao cường giả chống đỡ, tình cảnh khá là kham ưu.
Nhưng mà bây giờ nghĩ đến những cái này còn có ích lợi gì, hắn đã là người sắp chết, như thế nào có thể quan tâm nhiều đến như vậy.
A...A......Rầm!!! Rầm!!!
Chuyện gì xảy ra? Đầu của ta như thế nào lại đau đến như vậy? Đang hừng hực khí thế muốn tự bạo cùng với tên Nhân Tộc kia cùng một chỗ chôn cùng Hổ Huyền Thiên, không thể nào hiểu nổi từ trên trời rơi xuống dưới đất, ôm đầu quằn quại la lớn, chấn động đến đại địa run rẩy dữ dội.
Thân thể đau khổ cũng không là cái gì với hắn hiện nay, thứ làm cho hắn không chịu đựng nổi la lớn, đó là không biết từ khi nào bên trong Yêu Đan của hắn xuất hiện một cái hình Nô Ấn ký.
Chính cái Nô Ấn kia không biết khi nào xuất hiện đã đem hắn trong cơ thể Yêu Nguyên Lực, Yêu Đan cùng Yêu Hồn phong cấm gắt gao, tất cả mọi hành động của hắn bây giờ dường như là không còn nghe hắn sai sử nữa, hắn chỉ còn biết ôm đầu la lớn.
Tại trước mắt của ta mà muốn tự bạo, ngươi cũng quá là ngây thơ rồi! Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng nói.
Hắn cùng Hổ Huyền Thiên giao thủ, luôn luôn là đè nặng Hổ Huyền Thiên mà đánh, Tinh Huyết của Hổ Huyền Thiên rơi ra ngoài cũng không ít, hắn chỉ cần lấy một giọt đem vào cho Đại Hắc luyện hóa, cái con Hổ này sinh tử đã nằm trong tay của hắn từ lâu.
Ngươi... Ngươi....A...A...là ngươi dở trò quỷ? Nằm lăn lộn dưới đất, nghe Diệp Tử Phàm nói như vậy, hắn liền chỉ tay vào cách đó không xa Diệp Tử Phàm nói.
Bây giờ có ngốc đến mấy hắn cũng biết cái đạo Nô Ấn đang dở trò bên trong Yêu Đan của hắn chính là do Diệp Tử Phàm làm ra, hắn thật sự không biết từ khi nào mình đã trúng chiêu, chỉ là suy nghĩ những cái này cũng là vô dụng, biện pháp tốt nhất hiện nay là làm như thế nào tiêu trừ cái Nô Ấn bên trong Yêu Đan kia ra ngoài.
Không sai! Nô Ấn bên trong cơ thể ngươi chính là do ta hạ! Đi đến cách Hổ Huyền Thiên không đến mười trượng, Diệp Tử Phàm rất thẳng thắn gật đầu nói.
Hổ Huyền Thiên, hiện tại trước mắt của ngươi có hai con đường có thể chọn, thứ nhất thần phục ta, nhận ta là chủ, thứ hai kia chính là chịu đựng thống khổ cho đến chết! Diệp Tử Phàm lạnh lùng không một tia cảm tình nói.
Đối với con Hổ này, hắn thật ra là ôm mục đích muốn luyện tập một chút tay chân, nếu như hắn thật sự ra tay, chỉ cần một đạo Nguyên Thần công kích, con Hổ này đã đi đời nhà ma, sao có thể cầm cự được đến bây giờ.
Hắn là vẫn muốn tiếp tục chơi đùa, nhưng mà con Hổ này lại không có hứng thú, một hai phải dùng đến chiêu ngọc thạch câu phần, bất đắc dĩ hắn cũng chỉ có thể kết thúc trò chơi.
Cái..Cái gì?... Muốn ta thần phục cho ngươi.....đừng có....A....A! Hổ Huyền Thiên hận hận chỉ tay vào Diệp Tử Phàm nói.
Hắn đường đường là Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ viên mãn cường giả, lại là Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc Tộc Trưởng, như thế nào có thể thần phục với một tên Nhân Tộc Hóa Thần, cho dù là Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong, Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường giả, cũng đừng nghĩ đến việc hắn sẽ quỳ gối thần phục, huống chi là cái tên đáng ghét trước mắt này.
Chỉ là hắn muốn nói Diệp Tử Phàm đừng có mơ, câu nói sau cùng hắn là không thể nào nói ra được, đạo kia Nô Ấn bên trong Yêu Đan của hắn hoạt động cường liệt hơn, mang đến cho hắn vô tận thống khổ, hắn chỉ có thể nuốt những câu nói sau cùng vào trong bụng.
Nữa giờ sau..
Ngừng... Ngừng lại...ta thần phục... Ta thần phục.... Chủ nhân... Hổ Huyền Thiên ta thần phục... Cầu xin ngài dừng tay!!! Hổ Huyền Thiên hai mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép, gian nan nói.
Khi nói xong, hắn cũng không còn một tia khí lực để mà cử động nữa, nữa giờ, hắn là đã chịu đựng tra tấn suốt nữa giờ, cái cảm giác thiên đao vạn quả kia thật sự là hắn không còn chịu đựng được nổi, cho dù muốn tự sát cũng là một ước mơ xa vời, không còn cách nào khác hắn cũng chỉ có thể thần phục.
Nha! Lập tức thu lại cái Trận Bàn kia đi!!! Diệp Tử Phàm cũng là ngừng Nô Ấn tra tấn, liền lập tức ra lệnh cho Hổ Huyền Thiên.
Nói thật, nếu như Hổ Huyền Thiên vẫn còn có thể chịu đựng được một giờ thời gian, hắn là không ngần ngại ra tay tiễn Hổ Huyền Thiên xuống Minh Giới, người có ý chí sát đá như vậy, nếu như không bất hạnh chết sớm, tiền đồ sẽ là vô hạn mở rộng, hắn lại cùng con Hổ này có thù, để cho hắn trưởng thành sẽ là hậu họa vô cùng, cũng may con Hổ này chỉ có chịu đựng được đến nữa giờ thời gian mà thôi, hắn cũng là nhân từ để nó lại bên cạnh.
Ầm!
Chủ nhân! Đây chính là Lục Giai Tù Lung Phù Trận! Không còn Nô Ấn tra tấn, cũng không tốn bao lâu thời gian, Hổ Huyền Thiên khôi phục lại được một ít nguyên khí.
Sau khi có thể sử dụng Yêu Nguyên Lực, hắn là liên tục đánh ra một loạt ấn quyết, một khắc thời gian sau, một chiếc Trận Bàn chỉ lớn bằng cái đĩa, tỏa ra lập lòe Phù Văn đã xuất hiện trên tay của Hổ Huyền Thiên, ánh mắt của hắn có chút không bỏ dùng hai tay dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
Không cần! Cái Trận Bàn kia ngươi giữ lấy đi, chúng ta bây giờ đi đến Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc các ngươi! Diệp Tử Phàm phất tay nói.
Lục Giai Tù Lung Phù Trận, tuy là bảo vật hiếm thấy, nhưng mà trong tay của hắn đã có Phong Giới Châu, công năng của nó cũng không hề kém cái Trận Bàn này, lấy nó cũng không có ích lợi gì.
Đi..Đi đến Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc? Hổ Huyền Thiên rất là kinh hãi, lắp bắp hỏi lại.
/603
|