Đổi, như thế nào có thể đổi, người ta chính là con gái của Hoa Kỳ Linh a!! Hạ Kiến Quốc có chút bất đắc dĩ nói.
Hóa Thần Đan, đây là Vạn Tinh Tông vạn năm cũng không có được mấy viên, sự quý trọng của nó ai cũng có thể biết được, bên trong tông môn sử dụng còn không đủ, như thế nào có thể đem ra đấu giá, những lần trước kia Đấu Giá Hóa Thần Đan xong bọn hắn đều là âm thầm đi theo, sau đó đổi đi Đan Dược.
Cho nên những cái kia Vực Chủ mua được Hóa Thần Đan về sử dụng không có một người có thể đột phá Hóa Thần, có đột phá đi chăng nửa cũng là bọn họ cho phép, sau đó những người kia phải gia nhập Vạn Tinh Tông bọn họ.
Nhưng mà lần này lại khác, Hóa Thần Đan lại rơi vào tay của Hoa Phi Tuyết, con gái của Hoa Kỳ Linh, hắn cũng là hết cách, hắn dám cam đoan nếu như mình động tay chân vào viên Hóa Thần Đan kia, không lâu sau Hoa Kỳ Linh sẽ vác Thượng Phẩm Đạo Khí đến tìm hắn nói chuyện.
Nhưng mà lần này Hóa Thần Đan phẩm phẩm chất của nó đạt đến trung phẩm a, bỏ qua ngươi không sợ hồi tông sẽ bị Hoàng Lão Quỷ kia trách phạt sao? Bao Giang Trường không buông tha hỏi.
Ta nghĩ nếu như Hoàng Chí Tôn biết được Hóa Thần Đan rơi vào tay của Hoa Phi Tuyết, cũng sẽ không có trách ta!! Hạ Kiến Quốc biết Bao Giang Trường nhắc đến Hoàng Lão Quỷ là ai, đây chính là Hóa Thần hậu kỳ viên mãn của Vạn Tinh Tông Hoàng Trung Bình, tu vi công tham tạo hóa, hắn gặp phải cũng là rất có áp lực.
Hạ Lão Quỷ! Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi lại muốn dùng thêm một lần nửa cái chiêu mượn đao giết người kia thôi, đừng cho Bao Giang Trường ta là người ngốc!! Bao Giang Trường hừ lạnh một tiếng nói.
Hắn quen biết với cái tên Hạ Kiến Quốc này không phải là ngày một ngày hai, tính cách âm hiểm của Hạ Kiến Quốc hắn là lãnh giáo rất nhiều lần, nhất là hắn thấy cái tên Hắc Sát Chí Tôn kia vẫn luôn bám theo Hoa Phi Tuyết, hắn là biết Hạ Kiến Quốc muốn làm gì.
Ha ha ha...Tùy duyên, vạn sự tùy duyên!!! Hạ Kiến Quốc cũng không vì Bao Giang Trường vạch trần bộ mặt của hắn mà nổi giận, ngược lại cười rất lớn nói.
Như Bao Giang Trường nói, hắn là nghĩ để cho cái tên Hắc Sát Chí Tôn kia đi cùng Hoa Phi Tuyết lý sự, sau đó rất có thể Hóa Thần Đan sẽ rơi xuống trong tay của Hắc Sát Chí Tôn kia, hắn là có thể danh chính ngôn thuận đi đoạt lại, vừa không đắc tội với Già Thiên Tông lại có thể đoạt lại Hóa Thần Đan, đây là thủ đoạn mà hắn vẫn thường dùng.
Hắc Sát nha Hắc Sát, ngươi cũng đừng làm mất mặt Hóa Thần cường giả chúng ta a! Hạ Kiến Quốc nhìn về phía sâu trong Thiên Khiếu Sơn Mạch, trong lòng âm thầm cầu nguyện.
Tuy nói Hắc Sát Chí Tôn là Hóa Thần cường giả, nhưng Hoa Phi Tuyết lại xuất thân từ đệ nhất tông môn Già Thiên Tông, thủ đoạn bảo mệnh có thể nói là từng từng lớp lớp, nếu như Hắc Sát Chí Tôn chủ quan, không chừng còn có thể ăn thiệt thòi cũng nên.
Lão Bao, lần này ngươi đến đây giúp ta có phải còn có nhiệm vụ gì khác hay không? Hạ Kiến Quốc đột nhiên hỏi.
Hây!!! Đúng là ta nghe theo lệnh của Hoàng Lão Quỷ bảo hộ cho ba trăm tên Thông Thần đệ tử của bản tông đi đến Hỗn Nguyên Động Phủ rèn luyện, chỉ là giữa đường nhận được thông báo, vì tránh cho những tên đệ tử kia cảm nhận có người bảo hộ sẽ không có cảm giác nguy hiểm, tam tông quyết định sẽ không phái ra Hóa Thần cảnh đi theo bảo hộ, ta vì vậy mà không có việc gì làm!!! Bao Giang Trường thở dài nói.
Không có việc làm, đây không phải hợp ý của ngươi hay sao? Hạ Kiến Quốc trêu chọc nói.
Hỗn Nguyên Động Phủ hắn là nghe nói đến, vài vạn năm trước chính là do Già Thiên Tông phát hiện, bọn họ định độc chiếm làm của riêng, nhưng trên đời này làm gì có bức tường nào mà không lọt gió, tin tức này vẫn là bị Khôi Lỗi Tông cùng Vạn Tinh Tông bọn họ biết được, vì để tránh cho tin tức lan truyền quá xa, sẽ làm cho những tông môn còn lại để ý, Già Thiên Tông liền xuống nước để cho Vạn Tinh Tông cùng Khôi Lỗi Tông hai tông tham gia tranh đoạt Hỗn Nguyên Động Phủ, Vạn Tinh Tông cùng Khôi Lỗi Tông mỗi tông được phép phái ra ba trăm tên Thông Thần cảnh đệ tử, riêng Già Thiên Tông được phái ra bốn trăm tên, đây cũng là biện pháp tốt nhất, cả tam tông đều chấp nhận phương án này.
Chỉ là lần này không những có Tam Tông, mà Thần Viện cũng đánh hơi được nên phái Hạch Tâm Đệ Tử tham gia, số lượng tuy không nhiều, nhưng mà về thực lực có thể vứt bỏ Tam Tông những cái kia già nua Thông Thần cảnh mấy con phố.
Tam Tông chỉ là phái ra một ít Thông Thần cảnh trẻ tuổi, còn dư lại là những cái kia hao hết tiềm năng Thông Thần, phái đi cũng chỉ để dò đường, Hoa Phi Tuyết là một ngoại lệ, hắn là không biết Hoa Kỳ Linh suy nghĩ như thế nào mà để cho con gái cưng của mình đi đến nơi đây mạo hiểm, chỉ là những cái này cũng không thuộc phận sự hắn quan tâm, chờ giải quyết cái tên Diệp Tử Phàm này rồi sẽ đi tìm hiểu những vấn đề kia cũng không muộn.
...
Ngũ Giai Tù Lung Phù Trận bên trong.
Ầm ầm!!!
Thanh Trung Phẩm Đạo Khí này là của ta, không ai được cùng ta tranh dành!!!
Ngươi nói của ngươi là của ngươi hay sao, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói tính!!!
Đánh thì đánh, Càn Thương Vực chúng ta không ngán bất luận kẻ nào!!!
Diệp Tử Phàm đang tại kia, sát hắn ta sẽ có mấy vạn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch!!!
Diệp Tử Phàm kia là của ta!!!
Bên trong Ngũ Giai Tù Lung Phù Trận, một khung cảnh hỗn loạn đang diễn ra, khổng lồ mấy ngàn mét Phàm Thể cự nhân đâu đâu cũng có.
Có người vì tranh đoạt Trung Phẩm Đạo Khí liền ra tay đánh nhau, cũng có những tên vì tranh dành Diệp Tử Phàm cũng ra tay đánh nhau, không ai chịu nhường ai, càng làm cho tình hình thêm hỗn loạn, chỉ có điều có lẽ vì tranh dành đến mờ mắt hay sao mà bọn họ không có phát hiện ra Tù Lung Phù Trận một dặm đại môn đã khép kín lại từ lâu.
Lý Ứng Thiên, tránh qua một bên, Diệp Tử Phàm này giao cho chúng ta, ngươi lập tức cút sang một bên!!! Một đám ba mươi tên Thông Thần hậu kỳ cường giả đem Diệp Tử Phàm cùng Lý Ứng Thiên cho bao vây vào giữa, một tên Thông Thần hậu kỳ viên mãn quen biết Lý Ứng Thiên cao giọng quát.
Nha, được rồi, nếu như các ngươi đã muốn, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!!! Lý Ứng Thiên khẽ thi lễ với Diệp Tử Phàm một cái, sau đó quay sang đám người kia nói.
Hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, ở đây không còn có phần việc của hắn, chỉ là khi hắn lui ra, nhìn đám người vây quanh Diệp Tử Phàm, trong ánh mắt tràn đầy châm chọc cùng thương hại.
Một đám Thông Thần kiến hôi, lại đi đánh chủ ý lên Hóa Thần Chí Tôn, thật là ông cụ chê sống lâu ăn thạch tín, một đám là hết thuốc chữa.
Xem như ngươi thức thời!!! Phong Vô Kỵ không chú ý đến chi tiết Lý Ứng Thiên khẽ thi lễ với Diệp Tử Phàm, thấy Lý Ứng Thiên lui lại, hắn là hài lòng nói.
Lý Ứng Thiên là Lý gia đệ nhị cường giả, thực lực cao thâm vô cùng, hơn nữa sau lưng còn có quái vật khổng lồ Lý gia, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn kết thù với Lý Ứng Thiên.
Tiểu tử, giao ra trên người tất cả bảo vật, bản tọa có thể cho ngươi rời khỏi!! Chờ Lý Ứng Thiên đi ra vài dặm, Phong Vô Kỵ gương mặt hung tàn hướng về Diệp Tử Phàm thương thế thảm trọng quát.
Hắn là nói Diệp Tử Phàm giao ra tự thân bảo vật, sẽ buông tha cho Diệp Tử Phàm, thế nhưng tay phải cầm Trung Phẩm Đạo Khí trường thương lại là sát khí lượn lờ, chỉ có trẻ con mới đi tin lời của hắn nói.
Ân, nếu như ta không giao ra thì sao? Diệp Tử Phàm có chút buồn cười nhìn đám người này, cá tại trong chậu còn không biết, không hiểu bọn họ là như thế nào có thể tu luyện đến Thông Thần hậu kỳ cảnh giới.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Nói xong, quanh thân trên người của hắn khí tức cũng biến đổi, không còn một thân trọng thương sắp chết như trước kia, thay vào đó là một cổ bao quát chư thiên, duy ngã độc tôn khí thế, cổ khí thế kia hoành tảo bát hoang, thiên địa thất sắc, đối mặt với khí thế kia, Phong Vô Kỵ đám người đứng mũi chịu sào đầu tiên liền chịu đựng không nổi, một thân Thông Thần hậu kỳ tu vi biến mất không còn sót lại cái gì, tất cả đều nằm rạp xuống dưới đất, ánh mắt kinh dị như nhìn thấy ma quỷ không thể tin được trước mắt chuyện đang xảy ra.
Tất cả một đám hơn ba trăm vị Thông Thần cảnh đến từ những thế lực khác nhau, đang tranh đoạt Trung Phẩm Đạo Khí cũng có, đứng ngoài bàng quan cũng có, ngư ông đắc lợi ý định cũng có, chỉ là giờ phút này bọn họ tất cả đều dừng mọi hoạt động lại, trợn mắt há hốc mồm, hai đôi mắt trợn to như ngưu nhãn, một mặt không thể tin được.
Hóa Thần Đan, đây là Vạn Tinh Tông vạn năm cũng không có được mấy viên, sự quý trọng của nó ai cũng có thể biết được, bên trong tông môn sử dụng còn không đủ, như thế nào có thể đem ra đấu giá, những lần trước kia Đấu Giá Hóa Thần Đan xong bọn hắn đều là âm thầm đi theo, sau đó đổi đi Đan Dược.
Cho nên những cái kia Vực Chủ mua được Hóa Thần Đan về sử dụng không có một người có thể đột phá Hóa Thần, có đột phá đi chăng nửa cũng là bọn họ cho phép, sau đó những người kia phải gia nhập Vạn Tinh Tông bọn họ.
Nhưng mà lần này lại khác, Hóa Thần Đan lại rơi vào tay của Hoa Phi Tuyết, con gái của Hoa Kỳ Linh, hắn cũng là hết cách, hắn dám cam đoan nếu như mình động tay chân vào viên Hóa Thần Đan kia, không lâu sau Hoa Kỳ Linh sẽ vác Thượng Phẩm Đạo Khí đến tìm hắn nói chuyện.
Nhưng mà lần này Hóa Thần Đan phẩm phẩm chất của nó đạt đến trung phẩm a, bỏ qua ngươi không sợ hồi tông sẽ bị Hoàng Lão Quỷ kia trách phạt sao? Bao Giang Trường không buông tha hỏi.
Ta nghĩ nếu như Hoàng Chí Tôn biết được Hóa Thần Đan rơi vào tay của Hoa Phi Tuyết, cũng sẽ không có trách ta!! Hạ Kiến Quốc biết Bao Giang Trường nhắc đến Hoàng Lão Quỷ là ai, đây chính là Hóa Thần hậu kỳ viên mãn của Vạn Tinh Tông Hoàng Trung Bình, tu vi công tham tạo hóa, hắn gặp phải cũng là rất có áp lực.
Hạ Lão Quỷ! Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi lại muốn dùng thêm một lần nửa cái chiêu mượn đao giết người kia thôi, đừng cho Bao Giang Trường ta là người ngốc!! Bao Giang Trường hừ lạnh một tiếng nói.
Hắn quen biết với cái tên Hạ Kiến Quốc này không phải là ngày một ngày hai, tính cách âm hiểm của Hạ Kiến Quốc hắn là lãnh giáo rất nhiều lần, nhất là hắn thấy cái tên Hắc Sát Chí Tôn kia vẫn luôn bám theo Hoa Phi Tuyết, hắn là biết Hạ Kiến Quốc muốn làm gì.
Ha ha ha...Tùy duyên, vạn sự tùy duyên!!! Hạ Kiến Quốc cũng không vì Bao Giang Trường vạch trần bộ mặt của hắn mà nổi giận, ngược lại cười rất lớn nói.
Như Bao Giang Trường nói, hắn là nghĩ để cho cái tên Hắc Sát Chí Tôn kia đi cùng Hoa Phi Tuyết lý sự, sau đó rất có thể Hóa Thần Đan sẽ rơi xuống trong tay của Hắc Sát Chí Tôn kia, hắn là có thể danh chính ngôn thuận đi đoạt lại, vừa không đắc tội với Già Thiên Tông lại có thể đoạt lại Hóa Thần Đan, đây là thủ đoạn mà hắn vẫn thường dùng.
Hắc Sát nha Hắc Sát, ngươi cũng đừng làm mất mặt Hóa Thần cường giả chúng ta a! Hạ Kiến Quốc nhìn về phía sâu trong Thiên Khiếu Sơn Mạch, trong lòng âm thầm cầu nguyện.
Tuy nói Hắc Sát Chí Tôn là Hóa Thần cường giả, nhưng Hoa Phi Tuyết lại xuất thân từ đệ nhất tông môn Già Thiên Tông, thủ đoạn bảo mệnh có thể nói là từng từng lớp lớp, nếu như Hắc Sát Chí Tôn chủ quan, không chừng còn có thể ăn thiệt thòi cũng nên.
Lão Bao, lần này ngươi đến đây giúp ta có phải còn có nhiệm vụ gì khác hay không? Hạ Kiến Quốc đột nhiên hỏi.
Hây!!! Đúng là ta nghe theo lệnh của Hoàng Lão Quỷ bảo hộ cho ba trăm tên Thông Thần đệ tử của bản tông đi đến Hỗn Nguyên Động Phủ rèn luyện, chỉ là giữa đường nhận được thông báo, vì tránh cho những tên đệ tử kia cảm nhận có người bảo hộ sẽ không có cảm giác nguy hiểm, tam tông quyết định sẽ không phái ra Hóa Thần cảnh đi theo bảo hộ, ta vì vậy mà không có việc gì làm!!! Bao Giang Trường thở dài nói.
Không có việc làm, đây không phải hợp ý của ngươi hay sao? Hạ Kiến Quốc trêu chọc nói.
Hỗn Nguyên Động Phủ hắn là nghe nói đến, vài vạn năm trước chính là do Già Thiên Tông phát hiện, bọn họ định độc chiếm làm của riêng, nhưng trên đời này làm gì có bức tường nào mà không lọt gió, tin tức này vẫn là bị Khôi Lỗi Tông cùng Vạn Tinh Tông bọn họ biết được, vì để tránh cho tin tức lan truyền quá xa, sẽ làm cho những tông môn còn lại để ý, Già Thiên Tông liền xuống nước để cho Vạn Tinh Tông cùng Khôi Lỗi Tông hai tông tham gia tranh đoạt Hỗn Nguyên Động Phủ, Vạn Tinh Tông cùng Khôi Lỗi Tông mỗi tông được phép phái ra ba trăm tên Thông Thần cảnh đệ tử, riêng Già Thiên Tông được phái ra bốn trăm tên, đây cũng là biện pháp tốt nhất, cả tam tông đều chấp nhận phương án này.
Chỉ là lần này không những có Tam Tông, mà Thần Viện cũng đánh hơi được nên phái Hạch Tâm Đệ Tử tham gia, số lượng tuy không nhiều, nhưng mà về thực lực có thể vứt bỏ Tam Tông những cái kia già nua Thông Thần cảnh mấy con phố.
Tam Tông chỉ là phái ra một ít Thông Thần cảnh trẻ tuổi, còn dư lại là những cái kia hao hết tiềm năng Thông Thần, phái đi cũng chỉ để dò đường, Hoa Phi Tuyết là một ngoại lệ, hắn là không biết Hoa Kỳ Linh suy nghĩ như thế nào mà để cho con gái cưng của mình đi đến nơi đây mạo hiểm, chỉ là những cái này cũng không thuộc phận sự hắn quan tâm, chờ giải quyết cái tên Diệp Tử Phàm này rồi sẽ đi tìm hiểu những vấn đề kia cũng không muộn.
...
Ngũ Giai Tù Lung Phù Trận bên trong.
Ầm ầm!!!
Thanh Trung Phẩm Đạo Khí này là của ta, không ai được cùng ta tranh dành!!!
Ngươi nói của ngươi là của ngươi hay sao, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói tính!!!
Đánh thì đánh, Càn Thương Vực chúng ta không ngán bất luận kẻ nào!!!
Diệp Tử Phàm đang tại kia, sát hắn ta sẽ có mấy vạn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch!!!
Diệp Tử Phàm kia là của ta!!!
Bên trong Ngũ Giai Tù Lung Phù Trận, một khung cảnh hỗn loạn đang diễn ra, khổng lồ mấy ngàn mét Phàm Thể cự nhân đâu đâu cũng có.
Có người vì tranh đoạt Trung Phẩm Đạo Khí liền ra tay đánh nhau, cũng có những tên vì tranh dành Diệp Tử Phàm cũng ra tay đánh nhau, không ai chịu nhường ai, càng làm cho tình hình thêm hỗn loạn, chỉ có điều có lẽ vì tranh dành đến mờ mắt hay sao mà bọn họ không có phát hiện ra Tù Lung Phù Trận một dặm đại môn đã khép kín lại từ lâu.
Lý Ứng Thiên, tránh qua một bên, Diệp Tử Phàm này giao cho chúng ta, ngươi lập tức cút sang một bên!!! Một đám ba mươi tên Thông Thần hậu kỳ cường giả đem Diệp Tử Phàm cùng Lý Ứng Thiên cho bao vây vào giữa, một tên Thông Thần hậu kỳ viên mãn quen biết Lý Ứng Thiên cao giọng quát.
Nha, được rồi, nếu như các ngươi đã muốn, ta sẽ thành toàn cho các ngươi!!! Lý Ứng Thiên khẽ thi lễ với Diệp Tử Phàm một cái, sau đó quay sang đám người kia nói.
Hắn đã hoàn thành nhiệm vụ, ở đây không còn có phần việc của hắn, chỉ là khi hắn lui ra, nhìn đám người vây quanh Diệp Tử Phàm, trong ánh mắt tràn đầy châm chọc cùng thương hại.
Một đám Thông Thần kiến hôi, lại đi đánh chủ ý lên Hóa Thần Chí Tôn, thật là ông cụ chê sống lâu ăn thạch tín, một đám là hết thuốc chữa.
Xem như ngươi thức thời!!! Phong Vô Kỵ không chú ý đến chi tiết Lý Ứng Thiên khẽ thi lễ với Diệp Tử Phàm, thấy Lý Ứng Thiên lui lại, hắn là hài lòng nói.
Lý Ứng Thiên là Lý gia đệ nhị cường giả, thực lực cao thâm vô cùng, hơn nữa sau lưng còn có quái vật khổng lồ Lý gia, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn kết thù với Lý Ứng Thiên.
Tiểu tử, giao ra trên người tất cả bảo vật, bản tọa có thể cho ngươi rời khỏi!! Chờ Lý Ứng Thiên đi ra vài dặm, Phong Vô Kỵ gương mặt hung tàn hướng về Diệp Tử Phàm thương thế thảm trọng quát.
Hắn là nói Diệp Tử Phàm giao ra tự thân bảo vật, sẽ buông tha cho Diệp Tử Phàm, thế nhưng tay phải cầm Trung Phẩm Đạo Khí trường thương lại là sát khí lượn lờ, chỉ có trẻ con mới đi tin lời của hắn nói.
Ân, nếu như ta không giao ra thì sao? Diệp Tử Phàm có chút buồn cười nhìn đám người này, cá tại trong chậu còn không biết, không hiểu bọn họ là như thế nào có thể tu luyện đến Thông Thần hậu kỳ cảnh giới.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Nói xong, quanh thân trên người của hắn khí tức cũng biến đổi, không còn một thân trọng thương sắp chết như trước kia, thay vào đó là một cổ bao quát chư thiên, duy ngã độc tôn khí thế, cổ khí thế kia hoành tảo bát hoang, thiên địa thất sắc, đối mặt với khí thế kia, Phong Vô Kỵ đám người đứng mũi chịu sào đầu tiên liền chịu đựng không nổi, một thân Thông Thần hậu kỳ tu vi biến mất không còn sót lại cái gì, tất cả đều nằm rạp xuống dưới đất, ánh mắt kinh dị như nhìn thấy ma quỷ không thể tin được trước mắt chuyện đang xảy ra.
Tất cả một đám hơn ba trăm vị Thông Thần cảnh đến từ những thế lực khác nhau, đang tranh đoạt Trung Phẩm Đạo Khí cũng có, đứng ngoài bàng quan cũng có, ngư ông đắc lợi ý định cũng có, chỉ là giờ phút này bọn họ tất cả đều dừng mọi hoạt động lại, trợn mắt há hốc mồm, hai đôi mắt trợn to như ngưu nhãn, một mặt không thể tin được.
/603
|