Ân, Lão Tổ Tông, nàng bỗng dưng nghĩ đến điều gì, ngẩng đầu lên nhìn Diệp Tử Phàm hai mắt trừng to.
Pháp Thần cảnh..Lão Tổ Tông..Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến như vậy, hai lần bọn họ gặp được nguy hiểm đều có Lão Tổ Tông trợ giúp, trong khi Lão Tổ Tông lại không chịu hiện thân, trong này rõ ràng là có miêu nị, hiện tại nghĩ lại trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế, Lão Tổ Tông một ngàn năm chưa hề xuất hiện lại khi bọn họ gặp nguy hiểm lại hiện thân, đây vốn là điều không bình thường.
Nếu như người cứu bọn họ không phải là Lão Tổ Tông, vậy xung quanh họ cũng chỉ còn lại vị Pháp Thần Diệp Tử Phàm trước mắt này, phải biết Pháp Thần cảnh tại Bát Hoang Vực này tuy nhiều, nhưng mà cũng không phải là rau cải trắng, mỗi một vị đều là trong tộc trụ cột, không ai lại rỗi hơi đi cứu giúp một đám người không quen biết còn phải chịu rất lớn nguy hiểm khi phải chống đối lại với Hồ gia một vị Pháp Thần cảnh, sau lưng Hồ gia lại còn có Lý gia chống lưng, suy đi nghĩ lại cũng chỉ có vị Pháp Thần trước mắt này mới có đủ khả năng.
Ân, ngươi đã đoán ra được? Nhìn vào gương mặt kinh ngạc của Kim Tử Hy, Diệp Tử Phàm như biết được chuyện mình cứu bọn họ nàng có thể đoán ra được.
Cái này cũng không khó đoán, trên đời không có nhiều sự trùng hợp như vậy, khi hắn để lộ ra thực lực chỉ cần suy nghĩ một chút cũng có thể đoán được ra, đến bây giờ nàng mới nhận ra xem ra phản ứng của nàng cũng không nhanh nhạy cho lắm.
Chỉ là nàng suy nghĩ ra thì có thể như thế nào, tại Kim gia này hắn cũng chỉ có hảo cảm với một mình Kim Hùng, ân còn một tên nửa là Kim Dương, chỉ tiếc là hắn không có trong phủ, còn lại những người khác sống chết liên qua gì đến hắn.
Hắn đã ra tay vài lần cứu bọn họ cũng xem như hoàn lại ân tình đi nhờ đoàn xe rồi, còn về cứu hắn đó chỉ là Kim Hùng một người mà thôi.
Cầu xin ngài ra tay cứu giúp chúng ta thêm một lần nữa, Tử Hy nguyện làm nô tỳ báo đáp ngài đại ân! Nhìn Diệp Tử Phàm thừa nhận hắn đã cứu bọn họ hai lần, Kim Tử Hy dập đầu càng thêm ra sức, thậm chí máu trên trán của nàng chảy xuống nàng cũng không quan tâm
Nàng biết mình không có bao nhiêu ân nghĩa gì có thể lay động được Diệp Tử Phàm, người cứu Diệp Tử Phàm cũng không phải là nàng, nàng chỉ còn đem bản thân ra làm lợi thế, chỉ cần Kim gia có thể qua được kiếp nạn lần này, nàng làm nô tỳ cho hắn cũng không có sao.
Làm nô tỳ tuy là thân phận cực kỳ thấp kém, nhưng mà cũng phải nhìn làm nô tỳ cho ai mới được, chỉ cần làm nô tỳ cho một vị siêu cấp cường giả, đó là vô số người đốt đuốt cũng tìm không thấy, nàng cũng tự tin Diệp Tử Phàm sẽ không từ chối lời đề nghị của mình, với danh hiệu La Mễ Thành đệ nhất mỹ nữ, nàng hoàn toàn có lòng tin.
Muốn làm nô tỳ cho ta, ngươi còn chưa xứng! Chỉ là đáp lại sự tự tin của nàng, Diệp Tử Phàm chỉ nói một câu lạnh băng.
Làm hắn tỳ nữ, mệt Kim Tử Hy có thể nghĩ ra, hắn hiện tại có thể xem như Hóa Thần Chí Tôn cường giả, nếu như mà hắn muốn thu thị nữ, chỉ cần thả ra tiếng gió cả cái Bát Hoang Vực này Thiên Chi Kiêu Nữ như Kim Tử Hy có thể xếp một hàng dài có thể đi qua Vân Hoang Sa Mạc.
Nếu như nhận Kim Tử Hy làm nô tỳ, không phải là nàng chịu thiệt mà là nàng kiếm lời lớn mới đúng.
Còn nữa nha, nếu hắn thu Kim Tử Hy làm nô tỳ, một khi hắn đến Thần Lục gặp Lâm An Nam, nàng kia không dùng Phi Phượng Kiếm tháo hắn làm tám khối mới lạ.
Đáng chết, lại là Lâm An Nam, tại sao lại nhắc đến cô ta thêm một lần nữa, không lẽ mình thật sự nhớ đến nàng như vậy sao?
Tiền bối! Chỉ cần ngài ra tay cứu giúp, Kim gia chúng ta trên dưới hoàn toàn nghe theo ngài mệnh lệnh! Kim Hiển Trí ôm quyền nói.
Đối với Diệp Tử Phàm từ chối Kim Tử Hy, hắn cũng không bao nhiêu ngoài ý muốn, Pháp Thần cường giả nếu như muốn nữ nhân, dạng gì mà không có, Kim Tử Hy tuy là xinh đẹp, nhưng mà tại Bát Hoang Vực này cái không thiếu nhất chính là mỹ nữ.
Nếu không lấy ra được tiền đặt cược hợp lý, vị Pháp Thần trước mắt này tuyệt đối sẽ không ra tay, đem Kim gia giao cho hắn thiết nghĩ nếu như Kim Vương Minh biết được chuyện này cũng sẽ hai tay đồng ý, mạng sống đã không còn giữ cái Kim gia danh nghĩa để làm gì.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Tiền bối, ta biết yêu cầu của mình thật sự rất quá đáng, nhưng mà ta vẫn hi vọng ngài có thể ra tay cứu giúp Kim gia một lần! Kim Hùng thật sâu cúi người nói, Kim gia hiện tại ngoài khu tiểu viện này còn lành lặn ra, nơi nơi đều là đống đổ nát, vị kia Hồ Thụ Đình cũng đã xuất hiện tại Kim Phủ Đại Viện phía trên, Kim gia thật phải tận thế không thể.
Hắn cảm thấy mình thật là lòng tham không đáy, vị tiền bối này đã ra tay cứu giúp hắn cùng thê nhi, đối với một chút ân tình trước kia xem như cũng đã hoàn lại, hắn là không có tư cách gì cầu xin Diệp Tử Phàm ra tay đi cứu giúp Kim gia.
Chỉ là Kim gia nói thế nào cũng là gia tộc của hắn, Phụ Thân, Gia Gia của hắn trước đây là do Kim gia cứu, hắn đã tự thề đời này kiếp này nhất định phải tận trung với Kim gia để báo đáp lại.
Ngươi thật muốn ta ra tay cứu bọn họ? Diệp Tử Phàm không có nhìn nhiều Kim Tử Hy cùng Kim Hiển Trí, mà là chăm chú nhìn về phía Kim Hùng hỏi.
Hắn đối với Kim Hùng vẫn là có nhất định hảo cảm, trước khi đi sẽ đưa cho hắn một hồi tạo hóa để hoàn lại một phen Nhân Quả, chỉ là nếu như Kim Hùng yêu cầu hắn làm việc, như vậy xem ra chỉ có thể dùng cơ duyên của hắn đến trao đổi.
Là! tiền bối! Kim Hùng trong lòng run lên, hắn tuy cao lớn nhưng mà đầu cũng không có bị lừa đá.
Hắn biết chỉ cần hắn nói ra câu này, ân tình của hắn cùng Diệp Tử Phàm cũng sẽ chấm dứt từ đây, còn có thể bỏ qua một phen tạo hóa, chỉ là nghĩ đến lời thề của mình cùng với ánh mắt đầy khẩn cầu của Kim Tử Hy hắn chỉ có thể hạ quyết tâm làm như vậy.
Pháp Thần cảnh..Lão Tổ Tông..Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến như vậy, hai lần bọn họ gặp được nguy hiểm đều có Lão Tổ Tông trợ giúp, trong khi Lão Tổ Tông lại không chịu hiện thân, trong này rõ ràng là có miêu nị, hiện tại nghĩ lại trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như thế, Lão Tổ Tông một ngàn năm chưa hề xuất hiện lại khi bọn họ gặp nguy hiểm lại hiện thân, đây vốn là điều không bình thường.
Nếu như người cứu bọn họ không phải là Lão Tổ Tông, vậy xung quanh họ cũng chỉ còn lại vị Pháp Thần Diệp Tử Phàm trước mắt này, phải biết Pháp Thần cảnh tại Bát Hoang Vực này tuy nhiều, nhưng mà cũng không phải là rau cải trắng, mỗi một vị đều là trong tộc trụ cột, không ai lại rỗi hơi đi cứu giúp một đám người không quen biết còn phải chịu rất lớn nguy hiểm khi phải chống đối lại với Hồ gia một vị Pháp Thần cảnh, sau lưng Hồ gia lại còn có Lý gia chống lưng, suy đi nghĩ lại cũng chỉ có vị Pháp Thần trước mắt này mới có đủ khả năng.
Ân, ngươi đã đoán ra được? Nhìn vào gương mặt kinh ngạc của Kim Tử Hy, Diệp Tử Phàm như biết được chuyện mình cứu bọn họ nàng có thể đoán ra được.
Cái này cũng không khó đoán, trên đời không có nhiều sự trùng hợp như vậy, khi hắn để lộ ra thực lực chỉ cần suy nghĩ một chút cũng có thể đoán được ra, đến bây giờ nàng mới nhận ra xem ra phản ứng của nàng cũng không nhanh nhạy cho lắm.
Chỉ là nàng suy nghĩ ra thì có thể như thế nào, tại Kim gia này hắn cũng chỉ có hảo cảm với một mình Kim Hùng, ân còn một tên nửa là Kim Dương, chỉ tiếc là hắn không có trong phủ, còn lại những người khác sống chết liên qua gì đến hắn.
Hắn đã ra tay vài lần cứu bọn họ cũng xem như hoàn lại ân tình đi nhờ đoàn xe rồi, còn về cứu hắn đó chỉ là Kim Hùng một người mà thôi.
Cầu xin ngài ra tay cứu giúp chúng ta thêm một lần nữa, Tử Hy nguyện làm nô tỳ báo đáp ngài đại ân! Nhìn Diệp Tử Phàm thừa nhận hắn đã cứu bọn họ hai lần, Kim Tử Hy dập đầu càng thêm ra sức, thậm chí máu trên trán của nàng chảy xuống nàng cũng không quan tâm
Nàng biết mình không có bao nhiêu ân nghĩa gì có thể lay động được Diệp Tử Phàm, người cứu Diệp Tử Phàm cũng không phải là nàng, nàng chỉ còn đem bản thân ra làm lợi thế, chỉ cần Kim gia có thể qua được kiếp nạn lần này, nàng làm nô tỳ cho hắn cũng không có sao.
Làm nô tỳ tuy là thân phận cực kỳ thấp kém, nhưng mà cũng phải nhìn làm nô tỳ cho ai mới được, chỉ cần làm nô tỳ cho một vị siêu cấp cường giả, đó là vô số người đốt đuốt cũng tìm không thấy, nàng cũng tự tin Diệp Tử Phàm sẽ không từ chối lời đề nghị của mình, với danh hiệu La Mễ Thành đệ nhất mỹ nữ, nàng hoàn toàn có lòng tin.
Muốn làm nô tỳ cho ta, ngươi còn chưa xứng! Chỉ là đáp lại sự tự tin của nàng, Diệp Tử Phàm chỉ nói một câu lạnh băng.
Làm hắn tỳ nữ, mệt Kim Tử Hy có thể nghĩ ra, hắn hiện tại có thể xem như Hóa Thần Chí Tôn cường giả, nếu như mà hắn muốn thu thị nữ, chỉ cần thả ra tiếng gió cả cái Bát Hoang Vực này Thiên Chi Kiêu Nữ như Kim Tử Hy có thể xếp một hàng dài có thể đi qua Vân Hoang Sa Mạc.
Nếu như nhận Kim Tử Hy làm nô tỳ, không phải là nàng chịu thiệt mà là nàng kiếm lời lớn mới đúng.
Còn nữa nha, nếu hắn thu Kim Tử Hy làm nô tỳ, một khi hắn đến Thần Lục gặp Lâm An Nam, nàng kia không dùng Phi Phượng Kiếm tháo hắn làm tám khối mới lạ.
Đáng chết, lại là Lâm An Nam, tại sao lại nhắc đến cô ta thêm một lần nữa, không lẽ mình thật sự nhớ đến nàng như vậy sao?
Tiền bối! Chỉ cần ngài ra tay cứu giúp, Kim gia chúng ta trên dưới hoàn toàn nghe theo ngài mệnh lệnh! Kim Hiển Trí ôm quyền nói.
Đối với Diệp Tử Phàm từ chối Kim Tử Hy, hắn cũng không bao nhiêu ngoài ý muốn, Pháp Thần cường giả nếu như muốn nữ nhân, dạng gì mà không có, Kim Tử Hy tuy là xinh đẹp, nhưng mà tại Bát Hoang Vực này cái không thiếu nhất chính là mỹ nữ.
Nếu không lấy ra được tiền đặt cược hợp lý, vị Pháp Thần trước mắt này tuyệt đối sẽ không ra tay, đem Kim gia giao cho hắn thiết nghĩ nếu như Kim Vương Minh biết được chuyện này cũng sẽ hai tay đồng ý, mạng sống đã không còn giữ cái Kim gia danh nghĩa để làm gì.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Tiền bối, ta biết yêu cầu của mình thật sự rất quá đáng, nhưng mà ta vẫn hi vọng ngài có thể ra tay cứu giúp Kim gia một lần! Kim Hùng thật sâu cúi người nói, Kim gia hiện tại ngoài khu tiểu viện này còn lành lặn ra, nơi nơi đều là đống đổ nát, vị kia Hồ Thụ Đình cũng đã xuất hiện tại Kim Phủ Đại Viện phía trên, Kim gia thật phải tận thế không thể.
Hắn cảm thấy mình thật là lòng tham không đáy, vị tiền bối này đã ra tay cứu giúp hắn cùng thê nhi, đối với một chút ân tình trước kia xem như cũng đã hoàn lại, hắn là không có tư cách gì cầu xin Diệp Tử Phàm ra tay đi cứu giúp Kim gia.
Chỉ là Kim gia nói thế nào cũng là gia tộc của hắn, Phụ Thân, Gia Gia của hắn trước đây là do Kim gia cứu, hắn đã tự thề đời này kiếp này nhất định phải tận trung với Kim gia để báo đáp lại.
Ngươi thật muốn ta ra tay cứu bọn họ? Diệp Tử Phàm không có nhìn nhiều Kim Tử Hy cùng Kim Hiển Trí, mà là chăm chú nhìn về phía Kim Hùng hỏi.
Hắn đối với Kim Hùng vẫn là có nhất định hảo cảm, trước khi đi sẽ đưa cho hắn một hồi tạo hóa để hoàn lại một phen Nhân Quả, chỉ là nếu như Kim Hùng yêu cầu hắn làm việc, như vậy xem ra chỉ có thể dùng cơ duyên của hắn đến trao đổi.
Là! tiền bối! Kim Hùng trong lòng run lên, hắn tuy cao lớn nhưng mà đầu cũng không có bị lừa đá.
Hắn biết chỉ cần hắn nói ra câu này, ân tình của hắn cùng Diệp Tử Phàm cũng sẽ chấm dứt từ đây, còn có thể bỏ qua một phen tạo hóa, chỉ là nghĩ đến lời thề của mình cùng với ánh mắt đầy khẩn cầu của Kim Tử Hy hắn chỉ có thể hạ quyết tâm làm như vậy.
/603
|