Mã Trưởng Lão, đám kia Tinh Anh Đệ Tử đã rời đi gần một tháng rồi, còn không có đi ra, có thể hay không... Lệ Độc Hành do dự hỏi.
Hắn trong lòng không lo lắng là giả, lần này đến đây Thí Luyện có Lệ Gia tuyệt thế thiên tài Lệ Trí Hiển, nếu như mà hắn xảy ra chuyện gì, hắn lúc trở về cũng rất khó bàn giao với Lệ Thiên Tuyệt, cho dù đi vào Thiên Hoang là ý định của Lệ Trí Hiển.
Hắn tuy là chưa vào Thiên Hoang, nhưng mà hiểu biết về nó cũng không có ít, bên trong Yêu Vương cảnh giới tuyệt đối quá trăm vị, nếu như Lệ Trí Hiển xui xẻo đụng phải mấy đầu Yêu Vương hậu kỳ viên mãn tu vi, hắn khả năng cầm chắc cái chết trong tay.
Không cần phải xen vào bọn hắn, có thể sống đi ra ngoài cố nhiên là tốt, ra không được là do bọn họ vận mệnh vậy! Mã Nguyên nhìn vào bên trong Pháp Tắc Phù Văn, lạnh lùng nói.
Hắn hiện tại hắc bào trong sắc mặt có vẻ lãnh khốc vô cùng, không còn giống như hòa ái trước kia.
Bên trong đám người kia, hắn quan tâm cũng chỉ có mỗi một cô bé Lâm An Nam, còn lại đám Thiên Kiêu kia có chết hết đi chăng nửa, hắn cũng không có nhíu mày một cái.
Một đám Thiên Kiêu trong tay cầm Hạ Phẩm Đạo Khí, lại không làm gì được một đám thổ dân trong kia, chết đi không có cái gì đáng tiếc.
Hắn cũng không phải là người của Cửu Đại Gia Tộc, cho nên sẽ không vì an toàn của đám người kia mà phiền não, chỉ cần bọn hắn có thể hoàn thành Thần Chủ Bệ Hạ giao phó công việc là tốt nhất, nếu không cũng chỉ có thể lần sau lại đến.
Ân, Mã huynh nói rất là hợp lý! Tống Viễn Thu cũng gật đầu, tại bên trong kia có Pháp Tắc áp chế, nếu cầm trong tay Đạo Khí mà còn không làm gì được, chỉ có thể trách bọn họ quá mức phế vật, không có giá trị gì có thể đáng bồi dưỡng, Đúng rồi, lão Lệ, khóa trước đám kia Pháp Thần Đệ Tử tiến vào bên trong, đa số người cầm Đạo Khí đều có thể bình an rời đi, lần này ta nghĩ cũng không có ngoại lệ! Tống Viễn Thu quay sang bên cạnh Lệ Độc Hành nói.
Lời tuy nói vậy, nhưng mà lần này đám người kia đi đến là Thiết Giáp Sơn Mạch a! Lệ Độc Hành ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn vào màn sáng, cho dù là chẳng thấy được cái gì.
Thiết Giáp Sơn Mạch đại danh, bọn họ những Thông Thần cảnh này vẫn là có nghe nói đến, đây là một đầu ức dặm sơn mạch bên trong cường thế nhất một cái sơn mạch.
Mấy vạn năm trước đi ra Thiên Hoang số lượng Yêu Vương nhiều nhất chính là bọn họ.
Lần này Thí Luyện mục đích cũng quá là rõ ràng, chính là nhắm đến Thiết Giáp Sơn Mạch, tổng bộ của Thiết Giáp Cự Long Bộ Tộc, không biết đám Thiên Kiêu bên trong có thể chết bao nhiêu người.
Đúng lúc này.
Xoẹt!!!
An Nam? Ngươi không sao là tốt rồi! Một bóng hình xoẹt qua hư không, hiện ra tại trước mặt ba người, Mã Vân là người tinh mắt hơn ai cả, lập tức liền đi đến gần Lâm An Nam, vẻ mặt đầy quan tâm nói.
Cự thạch trong lòng hắn gần một tháng qua cuối cùng cũng đã rơi xuống, hắn không hỏi Lâm An Nam có tìm được Kim Sắc Tinh Thạch kia không, mà chỉ cần Lâm An Nam không hề có chuyện là được rồi.
Mã Trưởng Lão, An Nam không sao! Lâm An Nam rất là cảm động sự quan tâm của vị Mã Trưởng Lão này, gật đầu cảm ơn.
An Nam! Đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngươi lại khóc, là ai bắt nạt ngươi sao? nói cho lão đầu ta, ta nhất định sẽ vì người làm chủ! Mã Vân bên trong giọng nói cả giận.
Lâm An Nam lúc ra đến tuy là có nở nụ cười, nhưng mà lại vô cùng miễn cưỡng, vành mắt còn đỏ hoe, rõ ràng là vừa mới khóc.
Cho dù nàng che giấu rất khá nhưng mà làm sao có thể qua được cặp mắt hỏa nhãn kim tinh của hắn.
Trong lòng của hắn thật sự giận dữ, không biết tên nào không có mắt, lại làm cho một cô bé ngoan hiền như vậy chảy nước mắt, hắn đã quyết định, cho dù Lâm An Nam nói ra người đó là ai, hắn cũng sẽ đem tên kia tháo ra làm tám khúc, cho dù là Cửu Đại Gia Tộc Thiên Kiêu cũng không có ngoại lệ.
Mã Trưởng Lão, An Nam chỉ là vì Nhân Tộc bên trong kia gặp phải khốn cảnh, nhưng mà mình lại không làm được gì, cho nên mới đau lòng thôi! Lâm An Nam hai dòng lệ không hiểu sao lại chảy trên gương mặt tuyệt mỹ, đem chuyện Nhân Tộc gặp phải bên trong Thiên Hoang kia kể ra, ngay cả mình bị con Hắc Hổ kia đã thương cũng không có bỏ sót.
Duy chỉ liên quan đến mình cùng Diệp Tử Phàm khúc chiết xảy ra một chữ nàng cũng không đề cập đến, nàng cũng không muốn người khác biết chuyện tình cảm của mình.
Với lại cho dù có biết người ăn hiếp mình là Diệp Tử Phàm đi chăng nữa, vị Mã Trưởng Lão này cũng không có giúp được gì, nàng biết tuy Mã Trưởng Lão là Thông Thần tối đỉnh, nhưng mà so với Hóa Thần cường giả lại kém quá xa, nếu như hai người gặp mặt, ai giáo huấn ai còn không biết được.
Ầm ầm!
Con súc sinh kia thật là đáng chết! Mã Vân nghe xong, nổi giận đùng đùng, đem một viên Tiểu Tinh Thạch gần đó đánh cho nát bấy.
Một con Tứ Giai Yêu Vương mà thôi, lại dám làm hại tiểu An Nam chút nữa mất mạng, chỉ cần hắn rời khỏi Thiên Hoang, Mã Vân hắn là người đầu tiên đem con Hổ kia cấp ngâm rượu.
An Nam! Vừa rồi cô nói, con Hắc Hổ kia có thể dùng nhục thân chi khu, chống lại Phi Phượng Kiếm công kích mà không hề thương tổn? Lệ Độc Hành ánh mắt rất là khó hiểu hỏi.
Mã Vân chỉ quan tâm đến Lâm An Nam an nguy, cho nên không chú ý đến chi tiết kia, nhưng mà Lệ Độc Hành lại khác, hắn đã bắt được trọng tâm của vấn đề.
Phi Phượng Kiếm đó là cái gì? Hắn đương nhiên hiểu rất rõ, Hạ Phẩm Đạo Khí Trường Kiếm a, nó công kích chi sắc bén không ai có thể chống lại được, nói một cách đơn giản cho dù là Hóa Thần cường giả cũng không dám dùng thân thể của mình cho Hạ Phẩm Đạo Khí chém.
Hóa Thần cường giả có thể dùng Nguyên Lực trong cơ thể chấn nát hàng trăm hàng ngàn kiện Hạ Phẩm Đạo Khí, thậm chí là Trung Phẩm Đạo Khí, duy chỉ là không thể dùng nhục thân chi khu không hề phòng bị cho Hạ Phẩm Đạo Khí công kích, đó là tự tìm đường chết, vì Hóa Thần cường giả lực lượng phòng ngự thân thể cũng chỉ sánh ngang với Thượng Phẩm Phòng Ngự Linh Khí mà thôi.
Không sai! An Nam, ngươi thật sự không có nói sai? Tống Viễn Thu cũng là kinh nghi bất định.
Lấy hắn Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn tu vi, Trung Phẩm Phòng Ngự Linh Khí thân thể, cũng tuyệt đối không dám lấy thân mình ra đi thử sự sắc bén của Hạ Phẩm Đạo Khí, con Hắc Hổ kia chỉ có Tứ Giai cảnh giới, theo lý thuyết chỉ có Hạ Phẩm Phòng Ngự Linh Khí thân thể mới đúng, sao có thể bị Đạo Khí công kích mà bất tử.
An Nam có thể lấy Võ Đạo Chi Tâm của mình ra thề, tuyệt đối không có nhìn nhầm! Lâm An Nam thấy ba vị Trưởng Lão không có tin mình, cả Võ Đạo Chi Tâm cũng đem ra.
Về chuyện này nàng cũng rất là không hiểu, trên đời này làm gì có người có thể dùng nhục thân chống lại Đạo Khí, chỉ là sự thật tại ngay trước mặt, nàng không thể không tin.
Ân, cũng không phải không có khả năng, nếu như Hóa Thần Cảnh Diệp Tử Phàm có thể bình an xuất nhập khẩu tòa Thánh Nhân Thế Giới, con Hắc Hổ kia có thể dùng thân thể chống lại Đạo Khí cũng không phải là không thể được.
Hắn trong lòng không lo lắng là giả, lần này đến đây Thí Luyện có Lệ Gia tuyệt thế thiên tài Lệ Trí Hiển, nếu như mà hắn xảy ra chuyện gì, hắn lúc trở về cũng rất khó bàn giao với Lệ Thiên Tuyệt, cho dù đi vào Thiên Hoang là ý định của Lệ Trí Hiển.
Hắn tuy là chưa vào Thiên Hoang, nhưng mà hiểu biết về nó cũng không có ít, bên trong Yêu Vương cảnh giới tuyệt đối quá trăm vị, nếu như Lệ Trí Hiển xui xẻo đụng phải mấy đầu Yêu Vương hậu kỳ viên mãn tu vi, hắn khả năng cầm chắc cái chết trong tay.
Không cần phải xen vào bọn hắn, có thể sống đi ra ngoài cố nhiên là tốt, ra không được là do bọn họ vận mệnh vậy! Mã Nguyên nhìn vào bên trong Pháp Tắc Phù Văn, lạnh lùng nói.
Hắn hiện tại hắc bào trong sắc mặt có vẻ lãnh khốc vô cùng, không còn giống như hòa ái trước kia.
Bên trong đám người kia, hắn quan tâm cũng chỉ có mỗi một cô bé Lâm An Nam, còn lại đám Thiên Kiêu kia có chết hết đi chăng nửa, hắn cũng không có nhíu mày một cái.
Một đám Thiên Kiêu trong tay cầm Hạ Phẩm Đạo Khí, lại không làm gì được một đám thổ dân trong kia, chết đi không có cái gì đáng tiếc.
Hắn cũng không phải là người của Cửu Đại Gia Tộc, cho nên sẽ không vì an toàn của đám người kia mà phiền não, chỉ cần bọn hắn có thể hoàn thành Thần Chủ Bệ Hạ giao phó công việc là tốt nhất, nếu không cũng chỉ có thể lần sau lại đến.
Ân, Mã huynh nói rất là hợp lý! Tống Viễn Thu cũng gật đầu, tại bên trong kia có Pháp Tắc áp chế, nếu cầm trong tay Đạo Khí mà còn không làm gì được, chỉ có thể trách bọn họ quá mức phế vật, không có giá trị gì có thể đáng bồi dưỡng, Đúng rồi, lão Lệ, khóa trước đám kia Pháp Thần Đệ Tử tiến vào bên trong, đa số người cầm Đạo Khí đều có thể bình an rời đi, lần này ta nghĩ cũng không có ngoại lệ! Tống Viễn Thu quay sang bên cạnh Lệ Độc Hành nói.
Lời tuy nói vậy, nhưng mà lần này đám người kia đi đến là Thiết Giáp Sơn Mạch a! Lệ Độc Hành ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn vào màn sáng, cho dù là chẳng thấy được cái gì.
Thiết Giáp Sơn Mạch đại danh, bọn họ những Thông Thần cảnh này vẫn là có nghe nói đến, đây là một đầu ức dặm sơn mạch bên trong cường thế nhất một cái sơn mạch.
Mấy vạn năm trước đi ra Thiên Hoang số lượng Yêu Vương nhiều nhất chính là bọn họ.
Lần này Thí Luyện mục đích cũng quá là rõ ràng, chính là nhắm đến Thiết Giáp Sơn Mạch, tổng bộ của Thiết Giáp Cự Long Bộ Tộc, không biết đám Thiên Kiêu bên trong có thể chết bao nhiêu người.
Đúng lúc này.
Xoẹt!!!
An Nam? Ngươi không sao là tốt rồi! Một bóng hình xoẹt qua hư không, hiện ra tại trước mặt ba người, Mã Vân là người tinh mắt hơn ai cả, lập tức liền đi đến gần Lâm An Nam, vẻ mặt đầy quan tâm nói.
Cự thạch trong lòng hắn gần một tháng qua cuối cùng cũng đã rơi xuống, hắn không hỏi Lâm An Nam có tìm được Kim Sắc Tinh Thạch kia không, mà chỉ cần Lâm An Nam không hề có chuyện là được rồi.
Mã Trưởng Lão, An Nam không sao! Lâm An Nam rất là cảm động sự quan tâm của vị Mã Trưởng Lão này, gật đầu cảm ơn.
An Nam! Đã xảy ra chuyện gì, tại sao ngươi lại khóc, là ai bắt nạt ngươi sao? nói cho lão đầu ta, ta nhất định sẽ vì người làm chủ! Mã Vân bên trong giọng nói cả giận.
Lâm An Nam lúc ra đến tuy là có nở nụ cười, nhưng mà lại vô cùng miễn cưỡng, vành mắt còn đỏ hoe, rõ ràng là vừa mới khóc.
Cho dù nàng che giấu rất khá nhưng mà làm sao có thể qua được cặp mắt hỏa nhãn kim tinh của hắn.
Trong lòng của hắn thật sự giận dữ, không biết tên nào không có mắt, lại làm cho một cô bé ngoan hiền như vậy chảy nước mắt, hắn đã quyết định, cho dù Lâm An Nam nói ra người đó là ai, hắn cũng sẽ đem tên kia tháo ra làm tám khúc, cho dù là Cửu Đại Gia Tộc Thiên Kiêu cũng không có ngoại lệ.
Mã Trưởng Lão, An Nam chỉ là vì Nhân Tộc bên trong kia gặp phải khốn cảnh, nhưng mà mình lại không làm được gì, cho nên mới đau lòng thôi! Lâm An Nam hai dòng lệ không hiểu sao lại chảy trên gương mặt tuyệt mỹ, đem chuyện Nhân Tộc gặp phải bên trong Thiên Hoang kia kể ra, ngay cả mình bị con Hắc Hổ kia đã thương cũng không có bỏ sót.
Duy chỉ liên quan đến mình cùng Diệp Tử Phàm khúc chiết xảy ra một chữ nàng cũng không đề cập đến, nàng cũng không muốn người khác biết chuyện tình cảm của mình.
Với lại cho dù có biết người ăn hiếp mình là Diệp Tử Phàm đi chăng nữa, vị Mã Trưởng Lão này cũng không có giúp được gì, nàng biết tuy Mã Trưởng Lão là Thông Thần tối đỉnh, nhưng mà so với Hóa Thần cường giả lại kém quá xa, nếu như hai người gặp mặt, ai giáo huấn ai còn không biết được.
Ầm ầm!
Con súc sinh kia thật là đáng chết! Mã Vân nghe xong, nổi giận đùng đùng, đem một viên Tiểu Tinh Thạch gần đó đánh cho nát bấy.
Một con Tứ Giai Yêu Vương mà thôi, lại dám làm hại tiểu An Nam chút nữa mất mạng, chỉ cần hắn rời khỏi Thiên Hoang, Mã Vân hắn là người đầu tiên đem con Hổ kia cấp ngâm rượu.
An Nam! Vừa rồi cô nói, con Hắc Hổ kia có thể dùng nhục thân chi khu, chống lại Phi Phượng Kiếm công kích mà không hề thương tổn? Lệ Độc Hành ánh mắt rất là khó hiểu hỏi.
Mã Vân chỉ quan tâm đến Lâm An Nam an nguy, cho nên không chú ý đến chi tiết kia, nhưng mà Lệ Độc Hành lại khác, hắn đã bắt được trọng tâm của vấn đề.
Phi Phượng Kiếm đó là cái gì? Hắn đương nhiên hiểu rất rõ, Hạ Phẩm Đạo Khí Trường Kiếm a, nó công kích chi sắc bén không ai có thể chống lại được, nói một cách đơn giản cho dù là Hóa Thần cường giả cũng không dám dùng thân thể của mình cho Hạ Phẩm Đạo Khí chém.
Hóa Thần cường giả có thể dùng Nguyên Lực trong cơ thể chấn nát hàng trăm hàng ngàn kiện Hạ Phẩm Đạo Khí, thậm chí là Trung Phẩm Đạo Khí, duy chỉ là không thể dùng nhục thân chi khu không hề phòng bị cho Hạ Phẩm Đạo Khí công kích, đó là tự tìm đường chết, vì Hóa Thần cường giả lực lượng phòng ngự thân thể cũng chỉ sánh ngang với Thượng Phẩm Phòng Ngự Linh Khí mà thôi.
Không sai! An Nam, ngươi thật sự không có nói sai? Tống Viễn Thu cũng là kinh nghi bất định.
Lấy hắn Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn tu vi, Trung Phẩm Phòng Ngự Linh Khí thân thể, cũng tuyệt đối không dám lấy thân mình ra đi thử sự sắc bén của Hạ Phẩm Đạo Khí, con Hắc Hổ kia chỉ có Tứ Giai cảnh giới, theo lý thuyết chỉ có Hạ Phẩm Phòng Ngự Linh Khí thân thể mới đúng, sao có thể bị Đạo Khí công kích mà bất tử.
An Nam có thể lấy Võ Đạo Chi Tâm của mình ra thề, tuyệt đối không có nhìn nhầm! Lâm An Nam thấy ba vị Trưởng Lão không có tin mình, cả Võ Đạo Chi Tâm cũng đem ra.
Về chuyện này nàng cũng rất là không hiểu, trên đời này làm gì có người có thể dùng nhục thân chống lại Đạo Khí, chỉ là sự thật tại ngay trước mặt, nàng không thể không tin.
Ân, cũng không phải không có khả năng, nếu như Hóa Thần Cảnh Diệp Tử Phàm có thể bình an xuất nhập khẩu tòa Thánh Nhân Thế Giới, con Hắc Hổ kia có thể dùng thân thể chống lại Đạo Khí cũng không phải là không thể được.
/603
|