Ân!Để cho các ngươi không quên, ta sẽ họa ra một lần nữa để cho các ngươi trông rõ ràng!!! Nói xong, hắn dùng Tinh Thần Lực ngưng tụ thành một cái quang ảnh, bên trong quang ảnh xuất hiện một viên hình lập phương lớn đến một km tỏa ra kim sắc viên đá.
Trưởng Lão, bên trong kia Nhân Tộc thật sự đã gặp rất nhiều khó khăn hay sao? Mọi người đang chăm chăm nhìn vào viên đá kia với vẻ mặt khát vọng, thì một âm thanh đánh thức, người lên tiếng là một trong một trăm vị Pháp Thần Tinh Anh Đệ Tử, một vị duy nhất nữ tử Lâm An Nam.
Một vị thiên phú tối cao tại Thần Lục, mười lăm tuổi Siêu Phàm, ba mươi tuổi Chân Huyền, hai trăm năm đột phá Pháp Thần, là một vị Pháp Thần cảnh trẻ tuổi nhất tại Thần Lục.
Đối với tu luyện giả thế giới mấy ngàn hàng vạn năm mà nói, hai trăm tuổi là còn rất non trẻ.
Tại trong số những người tại đây, có lẽ cũng chỉ có một mình nàng là không qua tâm đến việc trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử, cái nàng quan tâm chỉ có Nhân Tộc bên trong an nguy.
Lần này tiến đến thí Luyện, nàng chính là nghe nói Nhân Tộc tại bên trong Thiên Hoang chịu rất nhiều khổ sở, cho nên mới liều mình tranh một suất đi đến lần này Thí Luyện.
Nghe được âm thanh kia, tất cả Pháp Thần cảnh giới không khỏi nhìn lại, mặc dù tất cả mọi người đều đã được xem Lâm An Nam Mỹ Lệ, nhưng mà lần nào cũng không tránh được kinh diễm.
Nhìn nữ tử với một mình đứng đằng kia, lúc này mọi người càng thêm cảm nhận được vẽ đẹp kinh diễm của nàng, đôi mắt trong suốt long lanh không một tạp chất, Ngân sắc váy nhạt bao phủ lấy vóc người dường như hoàn mỹ.
Nàng giống như một tiên nữ hạ phàm, mỹ lệ kinh diễm thế nhân, loại xinh đẹp này kinh tâm động phách, lại mang một nét nhu hòa hiền lành không tranh, càng làm cho người ta thêm triều mến, nhịn không được phải bảo bọc nàng.
Ừm...hừ!
Một tiếng hừ khan đánh thức đám người đang còn mê mẩn, tất cả mọi người lúc này mới giật mình nhìn lại Sở Thiên Vũ đang sắc mặt rất khó xem đằng kia.
Nhìn thấy cảnh này, trừ chín vị Pháp Thần hậu kỳ ra còn lại ra, tất cả mọi người tâm tư lập tức liền là nguội lạnh cả đi, bọn họ điều nhớ lại Sở Thiên Vũ không những là vị hôn phu của Lâm An Nam, mà còn là Thập Đại Pháp Thần đứng đầu tại đây.
Thế kia thôi cũng không làm cho tất cả mọi người lui bước, mà Sở Thiên Vũ sau lưng Sở Gia cũng là ngập trời thế lực, Thần Lục Cửu Đại Thế Gia một trong Sở Gia.
Sở Gia Lão Tổ lại còn đang giữ chức Thần Viện Trưởng Lão Hội một thành viên, đây là đại thụ mà rất ít người khó có thể lay động, đánh chủ ý vào vị hôn thê của một nhân vật như vậy trừ khi là chán sống, hoặc là..
Ân, còn có một khả năng nữa, nghĩ đến khả năng này, những người ái mộ Lâm An Nam liền lập tức trong con ngươi tràn đầy hi vọng, đó là tìm được viên Kim Sắc Tinh Thạch kia, chỉ cần tìm được nó, liền có thể trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử, trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử sẽ không sợ Sở Gia thế lực, thậm chí có thể mở lời làm cho Bệ Hạ ban hôn.
Như vậy cho dù Sở Gia có làm cái gì cũng không thể được, tại Thần Lục thậm chí là Thần Lục Tinh Vực Sở Gia tuy là một thế lực khổng lồ, nhưng mà đối với Thần Chủ Bệ Hạ lại không tính là thứ gì, chỉ cần Bệ Hạ lên tiếng, Sở Gia tuyệt đối không giám chống lại, chống lại Bệ Hạ mệnh lệnh chẳng khác nào là tự sát,đừng nói là một cái Sở Gia cho dù là mười cái Sở Gia thêm vào cũng không chống lại Thần Chủ Bệ Hạ một chưởng.
Trưởng Lão, người còn không có trả lời ta? Lâm An Nam không quan tâm đến tất cả mọi ánh mắt tập trung lên người của mình, vì từ nhỏ đến lớn nàng đã quá quen với cảnh này, nàng không hề kiêu ngạo mà là mỉm cười đáp lại, sau đó nhìn về phía Mã Vân Trưởng Lão.
Nếu quan sát kỹ có thể nhận ra được, khoảng cách giữa nàng cùng các vị Thiên Kiêu này luôn là cách nhau một trượng có hơn.
An Nam a, nghe đồn bên ngoài chưa chắc đã là sự thật, tại Thiên Hoang tuy là Nhân Tộc luôn tại thế yếu, nhưng mà cũng không đến mức rơi vào dầu sôi lửa bỏng nông nổi, nhất là mấy lần thí Luyện trước Thần Chủ Bệ Hạ có ban cho bọn họ một ít Đạo Khí, ta nghĩ bọn họ là không có sao! Mã Vân chỉ có thể bất đắc dĩ thu hồi lại Tinh Thần Lực nói.
Hắn không khỏi lo lắng cho tương lai của cô bé này, thiên phú của nàng quả thật là rất cao, chỉ mất hai trăm tuổi đã đột phá Pháp Thần, chỉ có điều tâm địa lại quá mức thiện lương, luôn muốn lấy việc cứu giúp Thương Sinh là Tôn Chỉ, người như vậy tại trong Tu Luyện Giới tuy là rất được người khác yêu mến, nhưng mà cũng sẽ là chết rất nhanh.
Nói thật nếu nàng không phải là cháu của Lâm Trưởng Lão, với cái tính tình nghĩa hiệp, hay xen vào việc người khác của nàng, đã bị người ta diệt mất rồi.
An Nam, ngươi yên tâm, chỉ cần đám Yêu Thú bên trong kia dám đánh Nhân Tộc chủ ý, Tiêu Bàn Tâm ta nhất định sẽ diệt đi đám súc sinh kia! Thập Đại cao thủ, Tiêu Bàn Tâm đi đến bên cạnh Lâm An Nam, nhìn nàng với ánh mắt ái mộ, chân thành nói.
Tiêu Bàn Tâm tuy trong tên có một chữ Bàn, nhưng mà người hắn tuyệt đối không hề mập mạp, ngược lại là một vị ngọc diện lang phong, so với Sở Thiên Vũ còn hơn ba phần.
Tiêu Bàn Nhiên, ngươi đừng quá đáng quá! Sở Thiên Vũ tức giận gầm lên, tại Thần Lục ai mà không biết Lâm An Nam là vị hôn thê của hắn, tên Tiêu Bàn Tâm này đứng trước mặt hắn, tán tỉnh vị hôn thê của hắn, có còn xem hắn ra gì.
Sở Thiên Vũ, người khác sợ Sở Gia các ngươi, nhưng mà Tiên Bàn Tâm ta đây không sợ, có bản lãnh cùng ta đánh một trận!!! Tiêu Bàn Tâm liếc một cái Sở Thiên Vũ dùng giọng khiêu khích nói.
Luận Gia Thế, Tiêu Gia hắn cũng là một trong Thần Lục Cửu Đại Thế Gia, luận thực lực, hắn so với Sở Thiên Vũ cũng không kém, cùng là Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, một khi động thủ hưu chết về tay ai còn không biết đâu.
Thật ra Tiêu Bàn Tâm cũng là bất đắc dĩ, với thực lực và gia thế của hắn, tại Thần Lục chỉ cần có để ra tiếng gió, nữ nhân muốn làm người đàn bà của hắn có thể chứa đựng cả tòa Thần Thành.
Chỉ là hắn đối với những mỹ nữ khác không hề có hứng thú, tại lần đầu gặp Lâm An Nam ở Thần Viện kia một khắc, hắn đã lâm vào say đắm, hắn đã bị khí tức thánh khiết phát ra từ nội tâm nàng đã động, nàng là người con gái đẹp nhất Thần Lục.
Tuy biết nàng đã có vị hôn phu, nhưng mà cũng không thể làm cho hắn lui bước, tinh thần nghĩa hiệp cùng sự thánh thiện của nàng làm cho hắn trái tim rung động.
Kể từ đó, hắn đã quyết định, cho dù như thế nào, cũng nhất định phải lấy Lâm An Nam làm vợ, cho dù phải đối đầu với toàn bộ Thần Lục hắn cũng không tiếc, huống gì chỉ là một Sở Gia.
Sở huynh, ngươi cũng chỉ là vị hôn phu của An Nam mà thôi, cũng không phải là phu quân của nàng, không nên nói lời khó nghe như vậy! Lệ Trí Hiển cũng phe phẩy chiếc quạt nói.
Thật ra hắn rất là ghét cái kiểu thư sinh của mình hiện tại, nhưng mà vì theo đuổi Lâm An Nam, hắn cũng cắn răng làm cho mình càng trở nên lịch sự, nhưng mà ở bên ngoài bàn tay của hắn không biết nhuộm huyết bao nhiêu nhân mạng có tội hay vô tội.
Ta nếu lần này có thể được Thần Chủ Bệ Hạ thu làm Thân Truyền, nhất định sẽ cầu xin ngài ban hôn cho ta cùng An Nam! Không để ý đến ánh mắt phun lửa của Sở Thiên Vũ, Nguyên Hán Long cũng nhìn về phía Lâm An Nam với ánh mắt chứa đầy tình ý nói.
Hắn không thuộc bất kỳ một thế lực lớn nào, mà chỉ là một giới tán tu, nhờ vào cường đại thiên phú cũng như thiên đại cơ duyên mới tại một ngàn tuổi trong vòng đột phá Pháp Thần, đối với từ nhỏ được cơm ăn tận miệng như đám Công Tử ca này, hắn không hề có cảm mạo, nếu không có gia tộc chống đỡ bọn họ làm sao có thể đi đến được hôm nay.
Được rồi, các ngươi đừng sảo nữa, lần này các ngươi đến đây là vì Thí Luyện, cũng không phải là đến tranh giành tình nhân!! Thấy những vị Thiên Chi Kiêu Tử này bình thường rất là cơ trí, nhưng mà khi đụng đến chuyện tình cảm thì lại gió nổi mây phun, Mã Vân không thể nào chịu được nữa gầm lên.
Hắn thấy nếu như để cho mấy tên này tiếp tục, chưa vào Thiên Hoang Đại Lục bọn họ đã ra tay đánh nhau, như vậy trách nhiệm của hắn phải lớn lắm.
Hừ!! Những tên Thiên Kiêu này nhìn nhau hừ một tiếng, ánh mắt chạm ra hỏa hoa kia liền biết bọn họ sẽ không bao giờ thiện bải cam hưu, nhưng mà mặt mũi của Mã Vân bọn họ cũng phải cho, Mã Vân dù sao cũng là Thần Viện Trưởng Lão, lại có Thông Thần hậu kỳ viên mãn tu vi, không phải là bọn họ đám Pháp Thần này có thể đắc tội.
Trưởng Lão, bên trong kia Nhân Tộc thật sự đã gặp rất nhiều khó khăn hay sao? Mọi người đang chăm chăm nhìn vào viên đá kia với vẻ mặt khát vọng, thì một âm thanh đánh thức, người lên tiếng là một trong một trăm vị Pháp Thần Tinh Anh Đệ Tử, một vị duy nhất nữ tử Lâm An Nam.
Một vị thiên phú tối cao tại Thần Lục, mười lăm tuổi Siêu Phàm, ba mươi tuổi Chân Huyền, hai trăm năm đột phá Pháp Thần, là một vị Pháp Thần cảnh trẻ tuổi nhất tại Thần Lục.
Đối với tu luyện giả thế giới mấy ngàn hàng vạn năm mà nói, hai trăm tuổi là còn rất non trẻ.
Tại trong số những người tại đây, có lẽ cũng chỉ có một mình nàng là không qua tâm đến việc trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử, cái nàng quan tâm chỉ có Nhân Tộc bên trong an nguy.
Lần này tiến đến thí Luyện, nàng chính là nghe nói Nhân Tộc tại bên trong Thiên Hoang chịu rất nhiều khổ sở, cho nên mới liều mình tranh một suất đi đến lần này Thí Luyện.
Nghe được âm thanh kia, tất cả Pháp Thần cảnh giới không khỏi nhìn lại, mặc dù tất cả mọi người đều đã được xem Lâm An Nam Mỹ Lệ, nhưng mà lần nào cũng không tránh được kinh diễm.
Nhìn nữ tử với một mình đứng đằng kia, lúc này mọi người càng thêm cảm nhận được vẽ đẹp kinh diễm của nàng, đôi mắt trong suốt long lanh không một tạp chất, Ngân sắc váy nhạt bao phủ lấy vóc người dường như hoàn mỹ.
Nàng giống như một tiên nữ hạ phàm, mỹ lệ kinh diễm thế nhân, loại xinh đẹp này kinh tâm động phách, lại mang một nét nhu hòa hiền lành không tranh, càng làm cho người ta thêm triều mến, nhịn không được phải bảo bọc nàng.
Ừm...hừ!
Một tiếng hừ khan đánh thức đám người đang còn mê mẩn, tất cả mọi người lúc này mới giật mình nhìn lại Sở Thiên Vũ đang sắc mặt rất khó xem đằng kia.
Nhìn thấy cảnh này, trừ chín vị Pháp Thần hậu kỳ ra còn lại ra, tất cả mọi người tâm tư lập tức liền là nguội lạnh cả đi, bọn họ điều nhớ lại Sở Thiên Vũ không những là vị hôn phu của Lâm An Nam, mà còn là Thập Đại Pháp Thần đứng đầu tại đây.
Thế kia thôi cũng không làm cho tất cả mọi người lui bước, mà Sở Thiên Vũ sau lưng Sở Gia cũng là ngập trời thế lực, Thần Lục Cửu Đại Thế Gia một trong Sở Gia.
Sở Gia Lão Tổ lại còn đang giữ chức Thần Viện Trưởng Lão Hội một thành viên, đây là đại thụ mà rất ít người khó có thể lay động, đánh chủ ý vào vị hôn thê của một nhân vật như vậy trừ khi là chán sống, hoặc là..
Ân, còn có một khả năng nữa, nghĩ đến khả năng này, những người ái mộ Lâm An Nam liền lập tức trong con ngươi tràn đầy hi vọng, đó là tìm được viên Kim Sắc Tinh Thạch kia, chỉ cần tìm được nó, liền có thể trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử, trở thành Thần Chủ Bệ Hạ Thân Truyền Đệ Tử sẽ không sợ Sở Gia thế lực, thậm chí có thể mở lời làm cho Bệ Hạ ban hôn.
Như vậy cho dù Sở Gia có làm cái gì cũng không thể được, tại Thần Lục thậm chí là Thần Lục Tinh Vực Sở Gia tuy là một thế lực khổng lồ, nhưng mà đối với Thần Chủ Bệ Hạ lại không tính là thứ gì, chỉ cần Bệ Hạ lên tiếng, Sở Gia tuyệt đối không giám chống lại, chống lại Bệ Hạ mệnh lệnh chẳng khác nào là tự sát,đừng nói là một cái Sở Gia cho dù là mười cái Sở Gia thêm vào cũng không chống lại Thần Chủ Bệ Hạ một chưởng.
Trưởng Lão, người còn không có trả lời ta? Lâm An Nam không quan tâm đến tất cả mọi ánh mắt tập trung lên người của mình, vì từ nhỏ đến lớn nàng đã quá quen với cảnh này, nàng không hề kiêu ngạo mà là mỉm cười đáp lại, sau đó nhìn về phía Mã Vân Trưởng Lão.
Nếu quan sát kỹ có thể nhận ra được, khoảng cách giữa nàng cùng các vị Thiên Kiêu này luôn là cách nhau một trượng có hơn.
An Nam a, nghe đồn bên ngoài chưa chắc đã là sự thật, tại Thiên Hoang tuy là Nhân Tộc luôn tại thế yếu, nhưng mà cũng không đến mức rơi vào dầu sôi lửa bỏng nông nổi, nhất là mấy lần thí Luyện trước Thần Chủ Bệ Hạ có ban cho bọn họ một ít Đạo Khí, ta nghĩ bọn họ là không có sao! Mã Vân chỉ có thể bất đắc dĩ thu hồi lại Tinh Thần Lực nói.
Hắn không khỏi lo lắng cho tương lai của cô bé này, thiên phú của nàng quả thật là rất cao, chỉ mất hai trăm tuổi đã đột phá Pháp Thần, chỉ có điều tâm địa lại quá mức thiện lương, luôn muốn lấy việc cứu giúp Thương Sinh là Tôn Chỉ, người như vậy tại trong Tu Luyện Giới tuy là rất được người khác yêu mến, nhưng mà cũng sẽ là chết rất nhanh.
Nói thật nếu nàng không phải là cháu của Lâm Trưởng Lão, với cái tính tình nghĩa hiệp, hay xen vào việc người khác của nàng, đã bị người ta diệt mất rồi.
An Nam, ngươi yên tâm, chỉ cần đám Yêu Thú bên trong kia dám đánh Nhân Tộc chủ ý, Tiêu Bàn Tâm ta nhất định sẽ diệt đi đám súc sinh kia! Thập Đại cao thủ, Tiêu Bàn Tâm đi đến bên cạnh Lâm An Nam, nhìn nàng với ánh mắt ái mộ, chân thành nói.
Tiêu Bàn Tâm tuy trong tên có một chữ Bàn, nhưng mà người hắn tuyệt đối không hề mập mạp, ngược lại là một vị ngọc diện lang phong, so với Sở Thiên Vũ còn hơn ba phần.
Tiêu Bàn Nhiên, ngươi đừng quá đáng quá! Sở Thiên Vũ tức giận gầm lên, tại Thần Lục ai mà không biết Lâm An Nam là vị hôn thê của hắn, tên Tiêu Bàn Tâm này đứng trước mặt hắn, tán tỉnh vị hôn thê của hắn, có còn xem hắn ra gì.
Sở Thiên Vũ, người khác sợ Sở Gia các ngươi, nhưng mà Tiên Bàn Tâm ta đây không sợ, có bản lãnh cùng ta đánh một trận!!! Tiêu Bàn Tâm liếc một cái Sở Thiên Vũ dùng giọng khiêu khích nói.
Luận Gia Thế, Tiêu Gia hắn cũng là một trong Thần Lục Cửu Đại Thế Gia, luận thực lực, hắn so với Sở Thiên Vũ cũng không kém, cùng là Pháp Thần hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, một khi động thủ hưu chết về tay ai còn không biết đâu.
Thật ra Tiêu Bàn Tâm cũng là bất đắc dĩ, với thực lực và gia thế của hắn, tại Thần Lục chỉ cần có để ra tiếng gió, nữ nhân muốn làm người đàn bà của hắn có thể chứa đựng cả tòa Thần Thành.
Chỉ là hắn đối với những mỹ nữ khác không hề có hứng thú, tại lần đầu gặp Lâm An Nam ở Thần Viện kia một khắc, hắn đã lâm vào say đắm, hắn đã bị khí tức thánh khiết phát ra từ nội tâm nàng đã động, nàng là người con gái đẹp nhất Thần Lục.
Tuy biết nàng đã có vị hôn phu, nhưng mà cũng không thể làm cho hắn lui bước, tinh thần nghĩa hiệp cùng sự thánh thiện của nàng làm cho hắn trái tim rung động.
Kể từ đó, hắn đã quyết định, cho dù như thế nào, cũng nhất định phải lấy Lâm An Nam làm vợ, cho dù phải đối đầu với toàn bộ Thần Lục hắn cũng không tiếc, huống gì chỉ là một Sở Gia.
Sở huynh, ngươi cũng chỉ là vị hôn phu của An Nam mà thôi, cũng không phải là phu quân của nàng, không nên nói lời khó nghe như vậy! Lệ Trí Hiển cũng phe phẩy chiếc quạt nói.
Thật ra hắn rất là ghét cái kiểu thư sinh của mình hiện tại, nhưng mà vì theo đuổi Lâm An Nam, hắn cũng cắn răng làm cho mình càng trở nên lịch sự, nhưng mà ở bên ngoài bàn tay của hắn không biết nhuộm huyết bao nhiêu nhân mạng có tội hay vô tội.
Ta nếu lần này có thể được Thần Chủ Bệ Hạ thu làm Thân Truyền, nhất định sẽ cầu xin ngài ban hôn cho ta cùng An Nam! Không để ý đến ánh mắt phun lửa của Sở Thiên Vũ, Nguyên Hán Long cũng nhìn về phía Lâm An Nam với ánh mắt chứa đầy tình ý nói.
Hắn không thuộc bất kỳ một thế lực lớn nào, mà chỉ là một giới tán tu, nhờ vào cường đại thiên phú cũng như thiên đại cơ duyên mới tại một ngàn tuổi trong vòng đột phá Pháp Thần, đối với từ nhỏ được cơm ăn tận miệng như đám Công Tử ca này, hắn không hề có cảm mạo, nếu không có gia tộc chống đỡ bọn họ làm sao có thể đi đến được hôm nay.
Được rồi, các ngươi đừng sảo nữa, lần này các ngươi đến đây là vì Thí Luyện, cũng không phải là đến tranh giành tình nhân!! Thấy những vị Thiên Chi Kiêu Tử này bình thường rất là cơ trí, nhưng mà khi đụng đến chuyện tình cảm thì lại gió nổi mây phun, Mã Vân không thể nào chịu được nữa gầm lên.
Hắn thấy nếu như để cho mấy tên này tiếp tục, chưa vào Thiên Hoang Đại Lục bọn họ đã ra tay đánh nhau, như vậy trách nhiệm của hắn phải lớn lắm.
Hừ!! Những tên Thiên Kiêu này nhìn nhau hừ một tiếng, ánh mắt chạm ra hỏa hoa kia liền biết bọn họ sẽ không bao giờ thiện bải cam hưu, nhưng mà mặt mũi của Mã Vân bọn họ cũng phải cho, Mã Vân dù sao cũng là Thần Viện Trưởng Lão, lại có Thông Thần hậu kỳ viên mãn tu vi, không phải là bọn họ đám Pháp Thần này có thể đắc tội.
/603
|