Cơ hội để thoát ra bên ngoài chỉ có chưa đến một phần hai, chính vì lẽ đó mỗi khi nghe Thiên Hoang xuất hiện một tên Pháp Thần cảnh Thí Luyện Giả, mới có thể khiến cho đám Yêu Vương như bọn họ nhìn chằm chằm vào, vì ai cũng muốn mình có thể thoát ra khỏi lồng giam này.
Chỉ có năm mươi tên? Diệp Tử Phàm ngơ ngẩn hỏi.
Không phải nói bên ngoài thế giới cường giả rất nhiều hay sao?
Thần Lục mà hắn thấy còn to lớn hơn tòa Thiên Hoang này gấp trăm gấp ngàn lần, lại xuất hiện Hóa Thần, Thánh Vương. Theo hắn nghĩ cường giả phải nhiều như mây mới đúng, tại sao chỉ có năm mươi tên.
Đúng vậy, hơn nữa bọn họ mỗi một lần truyền tống đi vào Thiên Hoang liền bị phân ra khắp nơi trên Đại Lục, thông thường muốn gặp được một vị cũng là không dễ!!!
Lại còn phân ra? Diệp Tử Phàm đầu óc cứ ong ong.
Năm mươi tên đã rất ít rồi, đã vậy đến Thiên Hoang này lại phân tán khắp nơi, Đại Lục này lớn như vậy, muốn tìm được bọn họ không khác gì mò kim đáy bể.
Ngươi nói cho ta biết thời gian tiếp theo bọn họ vào Thiên Hoang thí luyện đi Diệp Tử Phàm có chút chán nản nói, nếu thật sự như lời Thiên Dực Yêu Vương này nói như vậy, hắn cũng chỉ có hi vọng mình may mắn gặp được một tên Pháp Thần thí luyện giả, sau đó từ trên người đối phương lấy đi Thí Luyện Lệnh Bài, từ đó rời đi Thiên Hoang Đại Lục này.
Chủ nhân, hiện tại là Thiên Hoang lịch 90990 năm, nếu như theo lẽ thường, khoảng cách đến Thí Luyện tiếp theo còn kém 9010 năm nữa! Thêm 9010 năm nữa là vừa tròn mười vạn năm, Thiên Dực Yêu Vương tính toán rất chuẩn nói.
Ngươi cũng nói là theo lẽ thường, chẳng lẽ còn có đường không bình thường nữa hay sao!!! Khi nghe nhắc đến phải chờ thêm 9000 năm, Diệp Tử Phàm như muốn sụp đổ.
Hắn đang muốn hỏi Đại Hắc xem còn cách nào khác rời khỏi nơi này hay không thì phát hiện trong lời nói của tên Bạch Hổ này có điều sơ hở.
Không sai! Lần gần đây nhất Thiên Hoang Đại Lục nghênh đón Thí Luyện Giả quả thật không đến thời gian mười vạn năm, theo lời của một số tiền bối kể lại đó là vì Pháp Tắc Phù Văn bao quanh Đại Lục đã suy yếu trước thời hạn, cho nên Thí Luyện Giả có thể vào Thiên Hoang Đại Lục sớm hơn dự định! Thiên Dực Yêu Vương cũng rất là hướng tới, chỉ cần Thí Luyện Giả sớm xuất hiện, hắn có thể bớt chờ đợi đi mấy ngàn năm.
Chỉ là nghĩ đến hiện tại mình đã bị vị Nhân Tộc trước mắt này bắt làm nô lệ, vẻ mặt hướng tới của hắn đã biến mất tăm, thay vào đó là vô tận u ám.
Chủ nhân! Ngài không cần phải lo lắng việc rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục, chỉ cần ngài muốn lúc nào cũng có thể rời đi! Đang lúc Diệp Tử Phàm còn đang nghĩ cách làm như thế nào để rời đi nơi này, Đại Hắc đã lên tiếng đưa hắn về thực tại.
Ngươi thật có cách rời đi nơi này? Không riêng gì Diệp Tử Phàm, ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng đang trố mắt nhìn Đại Hắc.
Nếu như có thể rời khỏi lồng giam này, Yêu Tộc bọn họ cũng không phải giãy giụa cả trăm vạn năm nay vẫn không hết cách.
Chủ nhân, chỉ cần ngài đi vào Luyện Thần Đỉnh, nó có thể đưa ngài bình an ra bên ngoài!
Luyện Thần Đỉnh còn có loại năng lực này hay sao?
Không sai, Luyện Thần Đỉnh đây là chí bảo thiên địa, nó có thể xuyên qua bất cứ một loại cấm chế nào mà không gặp được ngăn cản! Đại Hắc kiêu ngạo nói.
Đừng nói là chỉ Thánh Vương Pháp Tắc cấm chế, cho dù là Thánh Đế, thậm chí Chân Thần Luyện Thần Đỉnh muốn xuyên qua vẫn là đơn giản như thường.
Thật ra trước khi đưa Diệp Tử Phàm linh hồn đến Thiên Hoang Đại Lục này, nó cũng đã lường trước sẽ có một ngày đối mặt với chuyện như vậy.
Hắn cũng muốn nói cho Diệp Tử Phàm biết, chỉ là hắn còn chưa kịp nói đã bị Diệp Tử Phàm đe dọa muốn diệt đi hắn, đến lúc này hắn mới có cơ hội nói ra.
Nếu như vậy thì ta đây yên tâm! Diệp Tử Phàm lo lắng nhất chính là rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục này, bây giờ hắn nghe Đại Hắc nói như vậy, tảng đá trong lòng như được đặt xuống.
Chủ nhân! Hiện tại bên ngoài năm ngàn vạn dặm có một tên Tứ Giai trung kỳ Yêu Thú đang hướng nơi này đi đến, không biết ngài muốn xử lý hắn như thế nào? Đại Hắc nói xong, ấn một loạt Pháp Quyết, Quang Ảnh Thuật lại tái hiện.
Chỉ thấy bên ngoài phạm vi năm ngàn vạn dặm, một đầu hai trăm mười mét đại Hùng đang bay với tốc độ khoảng hai trăm ngàn km một giờ đang hướng Luyện Thần Thành phương hướng bay đến, trong miệng còn đang mắng chửi cái gì.
Tốt một đầu Hắc Hùng a, thực lực còn cao hơn Thiên Dực Yêu Vương rất nhiều!! Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Thật ra lấy thần thức hiện tại của hắn vẫn có thể quan sát phạm vi năm ngàn vạn km bên ngoài, nhưng mà từ khi bị Thiên Hoang Đại Lục ý chí tập trung, hắn không dám loạn sử dụng thần thức của mình nữa, thành ra Đại Hắc chỉ có thể làm thay.
Hiện tại thần thức của hắn có thể quan sát phạm vi 5500 vạn km, trong phạm vi đó, Đại Hắc có thể sử dụng Quang Ảnh Thuật chiếu lại không bỏ sót một phân đoạn.
Bất quá rất nhanh, Diệp Tử Phàm khóe miệng nhếch lên, xoẹt qua một tia cười lạnh: Chỉ là Tứ Giai trung kỳ, cũng giám đến tìm ta phiền phức, thực không biết sống chết!
Chủ nhân, tên Yêu Thú này ta nhận biết, hắn là chủ của một đầu ức vạn dặm sơn mạch Kim Cương Sơn Mạch, Kim Cương Yêu Vương thực lực xung quanh mấy đầu sơn mạch cũng xem như cường đại, ta đã cùng hắn giao thủ một lần, kết quả lấy thất bại mà chấm dứt! Nhìn thấy trong hình xuất hiện đầu kia Yêu Hùng, Thiên Dực Yêu Vương lập tức liền nhận ra.
Nói là giao thủ chỉ là nói cho đẹp, năm xưa hai người bọn họ cũng từng tranh chấp một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, cuối cùng hắn phải sử dụng Thiên Dực Ẩn Độn mới có thể chạy thoát khỏi tay con Ma Hùng kia, nếu không đã bị nó cấp nuốt.
Ân! Có lẽ là con Ma Hùng này biết ta đang thiếu nhân thủ nên đến đây viện trợ một tay! Diệp Tử Phàm cười lớn nói.
Hai trăm mười mét Yêu Thể, thực lực vào khoảng một ức hai ngàn vạn long lực, bỏ cách hắn hiện tại mười mấy lần, nhưng vậy thì thế nào, hắn có lực phòng ngự vô địch, cộng thêm Nguyên Thần công kích, mười tên Yêu Hùng kia cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Ba ngày sau, tại Tật Phong sơn mạch, một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Tật Phong sơn mạch vốn là lãnh địa của Tật Phong Thi Sài bộ tộc, nó thuộc vào Thiết Diễm vương địa, khoảng cách Luyện Thần Thành bốn đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Lúc ban đầu Lam Tinh đám người cũng muốn thu nạp Tật Phong sơn mạch vào trong túi, vì Tật Phong sơn mạch chỉ có ba tên Yêu Soái cảnh cường giả tọa trấn.
Nhưng vì bận thu nạp xung quanh mấy đầu trăm vạn dặm sơn mạch của tam tộc, với lại khoảng cách cũng quá xa cho nên bọn họ còn chưa chú ý đến nơi này.
Đại Hùng? Ngươi muốn chạy đi đâu?
Ầm ầm!!
Đang bay tại không trung Tật Phong sơn mạch một ngàn mét trên cao, Kim Cương Ma Hùng bị một tiếng quát lớn làm giật mình.
Tiếp theo đó là thân thể khổng lồ của hắn va chạm vào một tên Nhân Loại so với hắn hình thể còn lớn hơn gần gấp rưỡi, do bay quá nhanh, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng hai thân thể đã va chạm vào với nhau.
Kết quả có thể nghĩ, Diệp Tử Phàm thân thể có thể so với Hạ Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, trong khi đó tên Hắc Hùng này tuy là Yêu Thú, lại là Tứ Giai trung kỳ cảnh giới thực lực, nhưng thân thể của hắn cao lắm cũng chỉ so được với Hạ Phẩm trung cấp phòng ngự Linh khí cường một chút thôi.
Chỉ có năm mươi tên? Diệp Tử Phàm ngơ ngẩn hỏi.
Không phải nói bên ngoài thế giới cường giả rất nhiều hay sao?
Thần Lục mà hắn thấy còn to lớn hơn tòa Thiên Hoang này gấp trăm gấp ngàn lần, lại xuất hiện Hóa Thần, Thánh Vương. Theo hắn nghĩ cường giả phải nhiều như mây mới đúng, tại sao chỉ có năm mươi tên.
Đúng vậy, hơn nữa bọn họ mỗi một lần truyền tống đi vào Thiên Hoang liền bị phân ra khắp nơi trên Đại Lục, thông thường muốn gặp được một vị cũng là không dễ!!!
Lại còn phân ra? Diệp Tử Phàm đầu óc cứ ong ong.
Năm mươi tên đã rất ít rồi, đã vậy đến Thiên Hoang này lại phân tán khắp nơi, Đại Lục này lớn như vậy, muốn tìm được bọn họ không khác gì mò kim đáy bể.
Ngươi nói cho ta biết thời gian tiếp theo bọn họ vào Thiên Hoang thí luyện đi Diệp Tử Phàm có chút chán nản nói, nếu thật sự như lời Thiên Dực Yêu Vương này nói như vậy, hắn cũng chỉ có hi vọng mình may mắn gặp được một tên Pháp Thần thí luyện giả, sau đó từ trên người đối phương lấy đi Thí Luyện Lệnh Bài, từ đó rời đi Thiên Hoang Đại Lục này.
Chủ nhân, hiện tại là Thiên Hoang lịch 90990 năm, nếu như theo lẽ thường, khoảng cách đến Thí Luyện tiếp theo còn kém 9010 năm nữa! Thêm 9010 năm nữa là vừa tròn mười vạn năm, Thiên Dực Yêu Vương tính toán rất chuẩn nói.
Ngươi cũng nói là theo lẽ thường, chẳng lẽ còn có đường không bình thường nữa hay sao!!! Khi nghe nhắc đến phải chờ thêm 9000 năm, Diệp Tử Phàm như muốn sụp đổ.
Hắn đang muốn hỏi Đại Hắc xem còn cách nào khác rời khỏi nơi này hay không thì phát hiện trong lời nói của tên Bạch Hổ này có điều sơ hở.
Không sai! Lần gần đây nhất Thiên Hoang Đại Lục nghênh đón Thí Luyện Giả quả thật không đến thời gian mười vạn năm, theo lời của một số tiền bối kể lại đó là vì Pháp Tắc Phù Văn bao quanh Đại Lục đã suy yếu trước thời hạn, cho nên Thí Luyện Giả có thể vào Thiên Hoang Đại Lục sớm hơn dự định! Thiên Dực Yêu Vương cũng rất là hướng tới, chỉ cần Thí Luyện Giả sớm xuất hiện, hắn có thể bớt chờ đợi đi mấy ngàn năm.
Chỉ là nghĩ đến hiện tại mình đã bị vị Nhân Tộc trước mắt này bắt làm nô lệ, vẻ mặt hướng tới của hắn đã biến mất tăm, thay vào đó là vô tận u ám.
Chủ nhân! Ngài không cần phải lo lắng việc rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục, chỉ cần ngài muốn lúc nào cũng có thể rời đi! Đang lúc Diệp Tử Phàm còn đang nghĩ cách làm như thế nào để rời đi nơi này, Đại Hắc đã lên tiếng đưa hắn về thực tại.
Ngươi thật có cách rời đi nơi này? Không riêng gì Diệp Tử Phàm, ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng đang trố mắt nhìn Đại Hắc.
Nếu như có thể rời khỏi lồng giam này, Yêu Tộc bọn họ cũng không phải giãy giụa cả trăm vạn năm nay vẫn không hết cách.
Chủ nhân, chỉ cần ngài đi vào Luyện Thần Đỉnh, nó có thể đưa ngài bình an ra bên ngoài!
Luyện Thần Đỉnh còn có loại năng lực này hay sao?
Không sai, Luyện Thần Đỉnh đây là chí bảo thiên địa, nó có thể xuyên qua bất cứ một loại cấm chế nào mà không gặp được ngăn cản! Đại Hắc kiêu ngạo nói.
Đừng nói là chỉ Thánh Vương Pháp Tắc cấm chế, cho dù là Thánh Đế, thậm chí Chân Thần Luyện Thần Đỉnh muốn xuyên qua vẫn là đơn giản như thường.
Thật ra trước khi đưa Diệp Tử Phàm linh hồn đến Thiên Hoang Đại Lục này, nó cũng đã lường trước sẽ có một ngày đối mặt với chuyện như vậy.
Hắn cũng muốn nói cho Diệp Tử Phàm biết, chỉ là hắn còn chưa kịp nói đã bị Diệp Tử Phàm đe dọa muốn diệt đi hắn, đến lúc này hắn mới có cơ hội nói ra.
Nếu như vậy thì ta đây yên tâm! Diệp Tử Phàm lo lắng nhất chính là rời khỏi Thiên Hoang Đại Lục này, bây giờ hắn nghe Đại Hắc nói như vậy, tảng đá trong lòng như được đặt xuống.
Chủ nhân! Hiện tại bên ngoài năm ngàn vạn dặm có một tên Tứ Giai trung kỳ Yêu Thú đang hướng nơi này đi đến, không biết ngài muốn xử lý hắn như thế nào? Đại Hắc nói xong, ấn một loạt Pháp Quyết, Quang Ảnh Thuật lại tái hiện.
Chỉ thấy bên ngoài phạm vi năm ngàn vạn dặm, một đầu hai trăm mười mét đại Hùng đang bay với tốc độ khoảng hai trăm ngàn km một giờ đang hướng Luyện Thần Thành phương hướng bay đến, trong miệng còn đang mắng chửi cái gì.
Tốt một đầu Hắc Hùng a, thực lực còn cao hơn Thiên Dực Yêu Vương rất nhiều!! Diệp Tử Phàm gật đầu nói.
Thật ra lấy thần thức hiện tại của hắn vẫn có thể quan sát phạm vi năm ngàn vạn km bên ngoài, nhưng mà từ khi bị Thiên Hoang Đại Lục ý chí tập trung, hắn không dám loạn sử dụng thần thức của mình nữa, thành ra Đại Hắc chỉ có thể làm thay.
Hiện tại thần thức của hắn có thể quan sát phạm vi 5500 vạn km, trong phạm vi đó, Đại Hắc có thể sử dụng Quang Ảnh Thuật chiếu lại không bỏ sót một phân đoạn.
Bất quá rất nhanh, Diệp Tử Phàm khóe miệng nhếch lên, xoẹt qua một tia cười lạnh: Chỉ là Tứ Giai trung kỳ, cũng giám đến tìm ta phiền phức, thực không biết sống chết!
Chủ nhân, tên Yêu Thú này ta nhận biết, hắn là chủ của một đầu ức vạn dặm sơn mạch Kim Cương Sơn Mạch, Kim Cương Yêu Vương thực lực xung quanh mấy đầu sơn mạch cũng xem như cường đại, ta đã cùng hắn giao thủ một lần, kết quả lấy thất bại mà chấm dứt! Nhìn thấy trong hình xuất hiện đầu kia Yêu Hùng, Thiên Dực Yêu Vương lập tức liền nhận ra.
Nói là giao thủ chỉ là nói cho đẹp, năm xưa hai người bọn họ cũng từng tranh chấp một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, cuối cùng hắn phải sử dụng Thiên Dực Ẩn Độn mới có thể chạy thoát khỏi tay con Ma Hùng kia, nếu không đã bị nó cấp nuốt.
Ân! Có lẽ là con Ma Hùng này biết ta đang thiếu nhân thủ nên đến đây viện trợ một tay! Diệp Tử Phàm cười lớn nói.
Hai trăm mười mét Yêu Thể, thực lực vào khoảng một ức hai ngàn vạn long lực, bỏ cách hắn hiện tại mười mấy lần, nhưng vậy thì thế nào, hắn có lực phòng ngự vô địch, cộng thêm Nguyên Thần công kích, mười tên Yêu Hùng kia cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.
Ba ngày sau, tại Tật Phong sơn mạch, một đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Tật Phong sơn mạch vốn là lãnh địa của Tật Phong Thi Sài bộ tộc, nó thuộc vào Thiết Diễm vương địa, khoảng cách Luyện Thần Thành bốn đầu ngàn vạn dặm sơn mạch.
Lúc ban đầu Lam Tinh đám người cũng muốn thu nạp Tật Phong sơn mạch vào trong túi, vì Tật Phong sơn mạch chỉ có ba tên Yêu Soái cảnh cường giả tọa trấn.
Nhưng vì bận thu nạp xung quanh mấy đầu trăm vạn dặm sơn mạch của tam tộc, với lại khoảng cách cũng quá xa cho nên bọn họ còn chưa chú ý đến nơi này.
Đại Hùng? Ngươi muốn chạy đi đâu?
Ầm ầm!!
Đang bay tại không trung Tật Phong sơn mạch một ngàn mét trên cao, Kim Cương Ma Hùng bị một tiếng quát lớn làm giật mình.
Tiếp theo đó là thân thể khổng lồ của hắn va chạm vào một tên Nhân Loại so với hắn hình thể còn lớn hơn gần gấp rưỡi, do bay quá nhanh, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng hai thân thể đã va chạm vào với nhau.
Kết quả có thể nghĩ, Diệp Tử Phàm thân thể có thể so với Hạ Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, trong khi đó tên Hắc Hùng này tuy là Yêu Thú, lại là Tứ Giai trung kỳ cảnh giới thực lực, nhưng thân thể của hắn cao lắm cũng chỉ so được với Hạ Phẩm trung cấp phòng ngự Linh khí cường một chút thôi.
/603
|