Cody Rossi giận tím mặt cho người đàn ông này một bạt tai. “Lý do lừa gat con nít như kiểu camera bị hỏng mà các anh cũng tin ư? Chẳng lẽ khách sạn không biết anh là người của gia tộc Rossi, dám đùa giỡn với gia tộc Rossi như thế?"
Người đàn ông này vội nói: “Ngài Rossi, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản chút nào. Camera không có khả năng bị hư, hôm qua đám Hồ Hạo đến khách sạn, chắc chắn nhân viên ở đó cũng thấy. Nhưng họ lại không dám nói. Điều này chứng tỏ người phụ nữ kia và bạn trai cô ta cũng có thế lực và bối cảnh không nhỏ ở Milan, cho nên họ mới có thể làm cho khách sạn câm miệng."
Cody Rossi cười lạnh lẽo: "Hai tên đến từ Van Hoa thì dù có công ty chống lưng, còn có thể to hơn gia tộc Rossi chúng ta sao? Hai tên đó đâu? Cũng mất tích ha?" *Vang." "Ha ha ha!" Cody Rossi cười lạnh: "Michelle, dược lắm, ông dám chơi tôi chỉ vì hai tên đổi tác đến từ Van Hoa. Ông ngại mình sống quá lâu rối sao?"
Người đàn ông ngã ra: "Ý của ngài Rossi là mọi chuyện đều do Michelle âm thẩm giúp họ ư?” "Trừ ông ta thì còn ai vào đây nữa? Lập tức tới trụ sở chính của Gucci, mời Michelle tới đây cho tôi. Nếu ông ta dám phản kháng thì hãy cho ông ta biết tay." “Vâng."
Khoảng hai tiếng sau, Michelle đến trang viên dưới sự dẫn dắt của người đàn ông nọ. Khi biết người của gia tộc Rossi muốn gặp mình, Michelle đã đoán được một chút, song ông lại không biết chuyện đã xảy ra ở khách sạn tối qua. Tuy nhiên Michelle không chống cự mà thản nhiên tới nơi này.
Bên cạnh bể bơi tạo hình độc đáo, mười mấy tên áo đen cao to đứng đó. Lúc này Cody Rossi đang chơi đua voi mỹ nữ tóc vàng trong bể bơi. Thấy Michelle lại đây, ông ta lên bờ, sau đó ngồi trên ghế phơi nắng, rót ly rượu vang cho mình. “Ông Michelle, rất vinh hạnh vì ông có thể đến đây. Chúng ta uống một ly nhé?"
Michelle mim cười đi tới, sau đó bưng ly rượu lên nhìn Cody Rossi: "Ngài Rossi, rất vinh hạnh vì ngài có thể mời tôi tới đây làm khách. Không biết ngài Rossi gọi tôi đến có chuyện gi?"
Cody Rossi nở nụ cười: “Ông Michelle, tại sao tôi tim ông thì chúng ta đều biết rõ, cho nên ông không cần phải vòng vo."
Michelle uống một ngụm rượu, cười nói: "Nếu tôi đoán không nhầm thì ngài Rossi tim tôi là vì cô Ngân đúng không? Gucci và gia tộc Rossi cũng coi như là đối tác thân thiết, không biết lần này ngài Rossi có thể nể mặt tôi, đừng đụng vào cô Ngân được không?"
Sắc mặt Cody Rossi lập tức trở nên âm u: "Ông Michelle với cô ta có quan hệ gì?" "Ban bè, có thể nói là bạn vong niên, tôi rất thưởng thức tài hoa của cô Ngân." "Chỉ thế thôi ư?" "Thể còn chưa đủ sao? Ngài Rossi cũng biết chúng tôi làm thiết kế thì quý trọng nhất chính là nhân tài."
Cody Rossi đột nhiên đập vỡ ly rượu vang, đung bât dây, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ.
Người đàn ông này vội nói: “Ngài Rossi, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản chút nào. Camera không có khả năng bị hư, hôm qua đám Hồ Hạo đến khách sạn, chắc chắn nhân viên ở đó cũng thấy. Nhưng họ lại không dám nói. Điều này chứng tỏ người phụ nữ kia và bạn trai cô ta cũng có thế lực và bối cảnh không nhỏ ở Milan, cho nên họ mới có thể làm cho khách sạn câm miệng."
Cody Rossi cười lạnh lẽo: "Hai tên đến từ Van Hoa thì dù có công ty chống lưng, còn có thể to hơn gia tộc Rossi chúng ta sao? Hai tên đó đâu? Cũng mất tích ha?" *Vang." "Ha ha ha!" Cody Rossi cười lạnh: "Michelle, dược lắm, ông dám chơi tôi chỉ vì hai tên đổi tác đến từ Van Hoa. Ông ngại mình sống quá lâu rối sao?"
Người đàn ông ngã ra: "Ý của ngài Rossi là mọi chuyện đều do Michelle âm thẩm giúp họ ư?” "Trừ ông ta thì còn ai vào đây nữa? Lập tức tới trụ sở chính của Gucci, mời Michelle tới đây cho tôi. Nếu ông ta dám phản kháng thì hãy cho ông ta biết tay." “Vâng."
Khoảng hai tiếng sau, Michelle đến trang viên dưới sự dẫn dắt của người đàn ông nọ. Khi biết người của gia tộc Rossi muốn gặp mình, Michelle đã đoán được một chút, song ông lại không biết chuyện đã xảy ra ở khách sạn tối qua. Tuy nhiên Michelle không chống cự mà thản nhiên tới nơi này.
Bên cạnh bể bơi tạo hình độc đáo, mười mấy tên áo đen cao to đứng đó. Lúc này Cody Rossi đang chơi đua voi mỹ nữ tóc vàng trong bể bơi. Thấy Michelle lại đây, ông ta lên bờ, sau đó ngồi trên ghế phơi nắng, rót ly rượu vang cho mình. “Ông Michelle, rất vinh hạnh vì ông có thể đến đây. Chúng ta uống một ly nhé?"
Michelle mim cười đi tới, sau đó bưng ly rượu lên nhìn Cody Rossi: "Ngài Rossi, rất vinh hạnh vì ngài có thể mời tôi tới đây làm khách. Không biết ngài Rossi gọi tôi đến có chuyện gi?"
Cody Rossi nở nụ cười: “Ông Michelle, tại sao tôi tim ông thì chúng ta đều biết rõ, cho nên ông không cần phải vòng vo."
Michelle uống một ngụm rượu, cười nói: "Nếu tôi đoán không nhầm thì ngài Rossi tim tôi là vì cô Ngân đúng không? Gucci và gia tộc Rossi cũng coi như là đối tác thân thiết, không biết lần này ngài Rossi có thể nể mặt tôi, đừng đụng vào cô Ngân được không?"
Sắc mặt Cody Rossi lập tức trở nên âm u: "Ông Michelle với cô ta có quan hệ gì?" "Ban bè, có thể nói là bạn vong niên, tôi rất thưởng thức tài hoa của cô Ngân." "Chỉ thế thôi ư?" "Thể còn chưa đủ sao? Ngài Rossi cũng biết chúng tôi làm thiết kế thì quý trọng nhất chính là nhân tài."
Cody Rossi đột nhiên đập vỡ ly rượu vang, đung bât dây, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ.
/1916
|