Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 123 - Chương 113

/131


Editor: Gà

Thái tử phát hiện ra các ngươi chưa? Mộ Dung Diệp nheo mắt phượng, trầm giọng hỏi.

Trong lúc giao thủ Thái tử có chạy đến, nhưng không áp quá gần, hắn ta cũng không xác định được do người phương nào gây nên! Xích Ngôn trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, khẳng định nói.

Ngươi phái người đưa Vũ Văn Mẫn đến phủ đệ Ngũ Hoàng tử, nói y phải cẩn thận, báo rõ chi tiết về tình hình tối nay! Mộ Dung Diệp nhanh chóng suy nghĩ, thoáng chốc, phân phó.

Dạ, Thế tử! Xích Ngôn cung kính cáo lui rời đi, cẩn thận đóng cửa lại.

Vân Lãnh Ca nghe tiếng Ngâm Cầm ân cần hỏi ở ngoài, cau mày nói: Xích Ngôn bị thương nghiêm trọng không?

Ngoài da thôi, mấy ngày sẽ khỏi hẳn! Ánh mắt Mộ Dung Diệp lười biếng, không để ý trả lời.

Vân Lãnh Ca tâm loạn như ma, hiện tại Đông Dương loạn trong giặc ngoài, sơ sẩy một bước, sẽ nước mất nhà tan, chỗ chết người nhất chính là, Thái tử quá cực đoan, ở thời điểm mấu chốt, hắn ta không những khoanh tay đứng nhìn nội loạn, còn liên hiệp với người ngoài bán nước, thật khiến người ta hận nghiến răng nghiến lợi, nếu Đông Dương giao cho người ngu muội dốt nát như thế, sợ không qua được bao lâu, tiếng kêu than sẽ nổi lên bốn phía, khói thuốc súng ngập trời rồi!

A Diệp, chàng nói xem, vì sao Thái tử nhốt Vũ Văn Mẫn? Vân Lãnh Ca không hiểu, không phải Vũ Văn Minh và Thượng Quan Hạo cùng trận doanh sao? Sao lại cấu véo lẫn nhau?

Có thể ta đã xem thường Thái tử! Sắc mặt Mộ Dung Diệp nặng nề, ý vị không rõ nói.

Có ý gì? Trong lòng Vân Lãnh Ca có chút kinh hoảng, dáng vẻ Mộ Dung Diệp trầm lặng như thế, lần đầu tiên nàng nhìn thấy, khiến nàng nghĩ đến khía cạnh không tốt.

Ca nhi, thừa dịp hiện tại Kinh thành vẫn còn trong lòng bàn tay ta, nàng lập tức rời khỏi Kinh thành đi, chậm sẽ không kịp đâu! Mộ Dung Diệp chợt đứng thẳng người, nhìn Vân Lãnh Ca, gằn từng chữ.

Nghe vậy, Vân Lãnh Ca kinh hãi, không hiểu vì sao Xích Ngôn chỉ đi một chuyến đến phủ Thái tử, thì Mộ Dung Diệp đã quyết định thay đổi nhanh như vậy, khiến người ta nhìn không thấu.

Nếu ta đoán không lầm, hiện tại Thái tử đã tập hợp đủ quân đội, chuẩn bị bức vua thoái vị! Nam Tinh sẽ đồng thời hành động, phát động chiến tranh! Toàn thân Mộ Dung Diệp tràn ngập lãnh khí, ánh mắt rét lạnh, chậm rãi nói.

Sao A Diệp khẳng định thế? Vân Lãnh Ca không hiểu sự chắc chắn của Mộ Dung Diệp từ đâu mà đến.

Nửa năm trước, ta đã từng lén đi đến phủ Thái tử, hơn nữa thăm dò tất cả địa hình trong phủ, bao gồm ám vệ Thượng Quan Hạo huấn luyện, ta đều rõ như lòng bàn tay, theo ta suy luận, tối nay Xích Ngôn thăm dò hoàn toàn sẽ không để lộ bất kỳ phong thanh nào, nhưng không nghĩ rằng, toàn bộ bọn họ đều bị thương, đủ để chứng minh Thái tử đã vượt qua dự liệu của tất cả mọi người, hơn nữa đã sớm tính toán xong, dĩ vãng ngu xuẩn, dễ giận đều do y giả vờ mà thôi, y vẫn luôn giấu tài, giả trư ăn hổ. Mộ Dung Diệp chậm rãi nói ra ý nghĩ trong lòng, giây lát, hắn trầm mắt xuống: Nếu phủ Thái tử đã bại lộ, Thái tử cũng có thể đoán được tâm tư của ta, cho nên hắn ta nhất định thừa dịp ta chưa phản ứng lại sẽ xuống tay trước, bức vua thoái vị! sutucuoiga Die nd da nl e q uu ydo

Vân Lãnh Ca càng nghe Mộ Dung Diệp nói thì càng kinh ngạc, cuối cùng, hai mắt trợn tròn, không thể tin nhìn Mộ Dung Diệp.

Nếu quả thật như chàng nói, trước đây Thái tử đều lừa gạt, vậy không phải y mới tính toán tạo phản chỉ một ngày hai ngày, mà tính toán đã lâu, hiện tại từ từ triển khai, vậy chúng ta đang ở trong tình thế bị động! Vân Lãnh Ca lắc đầu, trong mắt chấn động, nếu đây là mưu đồ đã lâu của Thái tử, vậy rất nhiều chuyện sẽ thay đổi, nhân tố chưa lộ sẽ ngày càng nhiều, tiên cơ đã mất.

Nhưng Vân Lãnh Ca hoang mang, nếu Thái tử không phải thật sự ngu không ai bằng, vậy tại sao y buông tha Thái tử vị, mạo hiểm chịu đựng hậu quả thất bại mà cố chấp tạo phản chứ? Chẳng lẽ chỉ vì bọn hắn không kịp đợi Hoàng đế nhường ngôi sao?

Ừ, cho nên Ca nhi à, ta sẽ sai phái phần lớn ám vệ vương phủ bảo vệ nàng đến biên cương, biên cương đã bị ta hoàn toàn thu phục, vả lại chiến sự không nhiều, ta sớm đã an bài Phó tướng trung thành nhất của ta tiếp ứng nàng! Mộ Dung Diệp nhíu chặt chân mày, lời nói kiên định, dứt lời, không đợi Vân Lãnh Ca trả lời, hướng ra ngoài nói: Xích Ngữ, kêu lên tất cả ám vệ chờ xuất phát, đêm nay đưa Thế tử phi rời khỏi Kinh thành!

Vân Lãnh Ca cắn chặt môi, nhìn gò má sắc sảo của Mộ Dung Diệp, trong lòng dâng lên không nỡ và lo lắng, đã không thể vãn hồi rồi: A Diệp. . . .

Thân thể Mộ Dung Diệp hơi run lên, xoay người ôm chặt Vân Lãnh Ca, ngửi mùi thơm ngát trên người nàng, cầm tay nàng, đặt bên môi khẽ hôn, không nỡ buông ra, rồi nói: Ca nhi, hằng năm ta không ở Kinh thành, không hiểu rõ Thái tử, nếu y lừa gạt mọi người, bao gồm cả Hoàng thượng, vậy nhất định y đã mưu toan từ lâu, qua tối nay, Kinh thành nhất định đại loạn, ta ngây người ở biên cương mấy năm, ta tự tin chỗ đó bình an vô sự!

Vân Lãnh Ca khẽ xòe ra mười ngón tay, đan vào tay Mộ Dung Diệp, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào lòng hắn, lẩm bẩm nói: A Diệp, nhất định phải cẩn thận! Thiếp chờ chàng!

Chân tướng quá mức đột ngột, đừng nói Vân Lãnh Ca, cả Mộ Dung Diệp cũng không ngờ đến, hắn chỉ có thể tận sức che chở




/131

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status