“Đúng rồi, phụ thân, có chuyện gì người cứ để cho hai người bọn họ đi làm là được, không cần khách khí ......”
Hại người bọn họ, lần này chính là đi qua làm việc.
“Ha ha, ta biết......”
Đảo chủ lại dong dài vài câu, ông muốn gặp Tà Dịch, nhưng Uất Trì Tà Dịch đang bế quan, tự nhiên không gặp được.
Mà đan dược kia, không xem cũng thế, trước tiên ông đem đất đai của mình cầm về mới được.
Còn có, trưởng lão cùng con dân, cũng không biết hiện tại thế nào?
Hi vọng, không cần có tổn thất quá lớn đi.
Thiên Thương đảo bọn họ, chung quy là quá yếu một chút, tuy rằng Long Vương là thật mạnh, nhưng......
Tốc độ bị chiếm giữ cũng quá nhanh, ông trở về có lẽ nên nghĩ một biện pháp .
Đảo chủ một mặt suy nghĩ sâu xa, ông hiện thời, thật sự không biết nên làm như thế nào mới tốt.
Thời gian trước, bên này thật thái bình, bọn họ coi như là địa phương cường đại, nhưng hôm nay đâu?
Ông bị đả kích, không chỉ một lần.
Tương lai của Thiên Thương đảo, dựa vào Uất Trì Tà Dịch bọn họ, mà Đông Phương Ngữ Hinh tựa hồ cũng không có dã tâm gì.
“Hinh Nhi, đúng rồi, ta nhắc nhở con một chút...... U Minh vương kia tựa hồ không đơn giản......”
Ông sống nhiều năm như vậy, ánh mắt nhìn người là sẽ không sai.
U Minh vương, sẽ không an phận như vậy.
“Con biết......”
Đối với U Minh vương, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không thể thản nhiên, hắn người này vẫn cổ quái như cũ.
Mà hợp tác, kỳ thật chính là bởi vì hắn cũng nhận đến uy hiếp.
Nếu như U Minh giới của hắn không quan hệ, tất nhiên hắn sẽ rất thích ý xem bọn họ chê cười.
“A, Hinh Nhi, con có biết a......”
Ông cho rằng Đông Phương Ngữ Hinh đã đối U Minh vương buông đề phòng đâu?
“Được, phụ thân, U Minh vương sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, hắn có tính toán là khẳng định, hơn nữa, Mẫn Bá Thiên cùng Uất Trì Nhu Y bọn họ cũng chưa xuất ra......”
Nếu là hắn thật sự nguyện ý cùng bọn họ làm bằng hữu, những người đó, hắn hẳn nên gọi ra, mà không phải......
Luôn luôn đều cất giấu.
“Đượccon lưu tâm là tốt rồi......”
Đảo chủ có thế này mới an tâm rời đi, Đông Phương Ngữ Hinh thở dài, phụ thân này đều là như vậy, luôn lo lắng đứa nhỏ của bọn họ như vậy ......
Ông ấy, hẳn là rất muốn Uất Trì Tà Dịch đi, đáng tiếc Tà Dịch cùng Tiểu Hoan Hoan cũng không ở đây.
Nhưng mà, cái này cũng không có biện pháp, vì chính tương lai của bọn họ, bế quan là chắc chắn --
Thi thể của Long Vương đã sắp nhìn không ra bộ dáng, Long Vương này, da thật đúng là thật dày.
Bỗng nhiên, trên thi thể có chất lỏng rơi xuống, là màu đen.
Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng tìm một cái lọ tiếp được, thứ này chưa chắc hữu dụng, nhưng......
Nói không chừng, có khi lại dùng đến.
Thứ đó không nhiều lắm, nhưng cực kỳ sền sệt.
Đông Phương Ngữ Hinh đựng vào ba cái lọ, xem không còn ít nào nữa mới buông tha cho.
Đây là cái gì đâu? Máu của Long Vương, tựa hồ không giống như vậy.
Nhưng đây là trên người Long Vương, độc của Phí Kỳ là Long Vương hạ, đây là Long Vương gì đó nói không chừng......
Nghĩ tới cái này, Đông Phương Ngữ Hinh có chút hưng phấn, nếu như chính mình đoán không sai, độc của Phí Kỳ ......
Thứ này có lẽ sẽ có trợ giúp với hắn.
Nhưng......
Chính mình lúc này không có tinh lực nghiên cứu, trước chuẩn bị cho tốt đi.
“A, sao ngươi lại xuất ra, Sư Hậu......”
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không có triệu hồi Sư Hậu, nhưng nàng lại chính mình xuất ra, như thế có chút kỳ quái.
“Hinh Nhi, cám ơn ngươi......”
/1169
|