Quảng trường phía trước Thiên Ma Đại Điện, thanh niên ma tộc tham gia thí luyện ác ma thâm uyên đã đến đông đủ.
“Đã đến đông đủ, lập tức xuất phát đi sao” Huyết Ma Vương nói.
“Đợi một chút, vẫn còn có người chưa đến” Dạ Ma Vương nói.
Huyết Ma Vương nhìn bốn phía, nhíu nhíu mày, không sai, đã đến đông đủ a, ngoại trừ…
“Dát…” Huyết Ma Vương nhìn thấy xa xa trên con đường quanh co, một thanh niên tuấn dật đang chậm rãi đi tới không khỏi mở to mắt, một lúc sau vẫn còn tưởng mình hoa mắt.
Mà ở một bên Huyết Tâm Ảnh và Bối Lệ Tháp đang nói lời chia tay cũng há to miệng, lẽ nào xuất hiện ảo giác sao?
“Cô cô, ngươi không phải nói hắn đã chết sao?” Bối Lệ Tháp kêu lên, nói xong mới ý thức được bèn nhỏ giọng xuống.
“Hắn …” Huyết Tâm Ảnh chỉ nói một chữ, mặt biến sắc, cắn răng nói “Đáng giận, chúng ta bị tiểu tử này đùa giỡn” nghĩ tới việc Phong Dực lúc “chết” nằm lên bộ ngực mình Huyết Tâm Ảnh càng tức giận, chỉ là nàng nghĩ thế nào cũng không hiểu, chỉ là một tên tứ dực hoàng ma, không ngờ nhận một chiêu toàn lực của nàng vẫn có thể vui vẻ đùa giỡn cả Huyết Ma vương quốc.
Phong Dực lo lắng đến gần, khoát tay cười nói “Xấu hổ, xấu hổ, làm phiền mọi người đợi lâu, tối hôm qua cùng với một người thân mật, chiến đấu hăng hái quá nên hôm nay đến muộn”
Phong Dực nói xong ánh mắt lại nhìn về Huyết Tâm Ảnh và Bối Lệ Tháp, khóe miệng lộ ra nụ cười ẩn ý, sau đó khôi phục lại như cũ, thế nhưng người khác hiểu rằng, người mà Phong Dực thân mật là Huyết Tâm Ảnh cùng Bối Lệ Tháp. Lại có người nhớ lại lời đồn trong ngày Thiên Ma tế tự Huyết Tâm Ảnh phi lễ với Phong Dực, ánh mắt nhìn về phía Huyết Tâm Ảnh như đã hiểu rõ. Trong lòng đều nghĩ : không thể tin được Huyết Tâm Ảnh nhiều năm không để ý đến nam nhân nguyên lai là trâu già gặm cỏ non.
Huyết Tâm Ảnh rất tức giận, cảm thấy cơn giận muốn xông lên khỏi đầu, ngay cả huyệt thái dương cũng đỏ lên, nắm tay siết lại, trong ma tộc nàng cũng được coi là người số một số hai, lại bị một tên vãn bối đùa giỡn, còn bị hắt chậu nước bẩn lên đầu (đổ tội), thậm chí còn phải tổn thất lợi ích của vương quốc, nàng có thể nào không giận.
“Cô cô, ngươi bình tĩnh” cảm giác toàn thân Huyết Tâm Ảnh run lên, Bối Lệ Tháp vội vàng kéo nàng lại khuyên nhủ, đây là Thiên Ma Điện, hơn nữa thiên vu ma tộc có địa vị cao thượng cũng ở đây, kể cả ba vị ma vương cũng dám ở chỗ này làm càn.
Huyết Tâm Ảnh hít sâu một hơi đè nén lửa giận trong lòng xuốn, oán hận nói “Bối Lệ Tháp, trong ác ma thâm uyên nếu gặp được hắn, tìm cơ hội giết đi, trước đây nếu không phải dựa vào hoàng kim ma pháp quyển trục, hắn căn bản không phải là đối thủ của ngươi”.
“Ta nhớ rồi cô cô, tên khốn không chỉ làm ta nhục nhã mà còn làm toàn bộ Huyết Ma vương quốc chịu tổn thất, ta sẽ cho hắn biết phải trá giá đắt cho việc mình gây ra” trong mắt Bối Lệ Tháp lóe sáng, giống như thấy được tình cảnh Phong Dực bị nàng dẫm nát dưới chân đang cầu xin nàng tha thứ.
Phong Dực bắt chuyện với mấy thanh niên ma tộc quen biết, tuy cùng các vị ca ca tham gia thí luyện nhưng rất khó ở cùng nhau, bởi vì hắn biết ác ma thâm uyên rất lớn, mà tọa độ cỗ truyền tống trận đưa đến không giống nhau, với lại hắn với các vị gọi là ca ca này cũng không tồn tại tình cảm.
Lúc tiến nhập cổ truyền tống trận ở Thiên Ma Đại Điện, Phong Dực cảm nhận rõ ràng được hai cặp mắt nóng rực đang nhìn mình chằm chằm, không cần đoán cũng biết là ai, một là người muốn xẻ thịt lột da hắn Bối Lệ Tháp, kẻ còn lại là kẻ xem Phong Dực như cái gai trong mắt Mễ Lặc vừa bị tụt xuống một cảnh giới, chắc rằng nếu gặp nhau ở ác ma thâm uyên sẽ xuất hiện tình cảnh người chết ta sống. Bất quá Phong Dực cũng không lo ngại, là một người đã chết không biết bao nhiêu lần, cái chết đối với hắn chỉ là vương bát đản. Huống hồ Phong Dực cũng tự tin, nếu không đánh lại vẫn nắm chắc việc chạy trốn, hắn còn có quần độn ma pháp quyển trục cấp bạch ngân đoạt được từ Tra Lý.
Truyền tống trận trong mật thất phía sau Thiên Ma Đại Điện, sau khi dùng trăm khối cực phẩm ma tinh thạch làm năng lượng, ký hiệu ma pháp thần bí chợt lóe lên như có sinh mạng.
“Nhắc nhở các ngươi lần nữa, ác ma thâm uyên nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, các ngươi nhất định phải bảo quản tốt truyền tống thạch, một khi gặp nguy hiểm không ứng phó được có thể dùng truyền tống thạch để trở về, bằng không chỉ có thể chờ mười ngày sau truyền tống thạch tự khởi động đưa các ngươi về” giọng nói thiên vu ma tộc khàn khàn nhắc nhở.
Ác ma thâm uyên tuyệt đối là một nơi khủng bố, chỗ ấy độc chướng trải rộng, mãnh thú hoành hành, môi trường cực kì khắc nghiệt, mỗi lần đều có thanh niên ma tộc tham gia mạo hiểm bỏ mạng. Bất quá môi trường càng khắc nghiệt càng rèn đúc người tham gia, ma tộc bồi dưỡng là tinh anh không phải phế vật. Thế nhưng cũng đã lo lắng đến việc thanh niên ma tộc tham gia thí luyện có đẳng cấp không giống nhau, truyền tống cũng vì vậy mà khác nhau, tính nguy hiểm nơi truyền tống của nhị dực hồng ma và tứ dực hoàng ma không giống nhau, nói cách khác đảng cấp càng cao nơi truyền tống đến càng nguy hiểm.
Theo thiên vu ma tộc khởi động truyền tống ma pháp trận, một dải quang mang ma pháp hoa lệ hiện ra, một đám ma tộc đi lịch lãm liền biến mất trong truyền tống trận.
Dạ Ma Vương không nhịn được cười ha hả, tối hôm qua lợi dụng chuyện lão thập tam, lấy được từ lão Huyết Ma Vương vắt cổ chày ra nước một mỏ thượng phẩm ma tinh cùng với trăm dặm bãi cỏ màu mỡ, có lời a.
Cuồng Ma Vương ở xa nhìn Huyết Ma Vương một chút rồi nhìn Dạ Ma Vương đang đắc ý cười, vẻ mặt lộ ra nét đăm chiêu.
Phong Dực dựa lưng vào một cái hạp cốc, thở hổn hển, quần áo trên người rách nát lộ ra âm sát tàm ti giáp bên trong, mà trước mặt hắn hắc ám kim cương thú đang nằm trong vũng máu. Loại kim cương thú này khác với loại kim cương thú phổ thông ở những nơi khác trên đại lục Thần Phong, đây là loại kim cương thú biến dị, da cứng rắn không gì sánh nổi, đao kiếm khó có thể gây thương tổn, trảo sắc bén như cương nhận, ngay cả nham thạch cũng không thể mảy may ngăn trở. Mà khác biệt lớn nhất so với kim cương thú phổ thông là trên trán mọc một cái sừng nhọn, có thể ngưng tụ hắc ám ma pháp để tấn công.
“Ta xxxx, thiếu gia ta mới đạt tới cảnh giới tứ dực hoàng ma, thế nào lại bị truyền tống đến nơi quỷ quái này, khẳng định thiên vu ma tộc đã nhận được chỗ tốt từ Huyết Ma Vương” Phong Dực hít một hơi thật sâu áp chế huyết khí, hắn vừa truyền tống qua đây thì gặp phải hắc ám kim cương thú tập kích, đẳng cấp loại này trong ác ma thâm uyên chí ít cũng là khu vực thí luyện của lục dực lam ma mới gặp phải.
Bất quá hắn nghĩ lại, hắn thắng lục dực lam ma Bối Lệ Tháp, tự nhiên là theo thực lực lục dực lam ma mà ai bài.
Phong Dực ngẩng đầu, chỉ thấy nham thạch hai bên hạp cốc cao tận chân trời, mây đen bao phủ khắp bầu trời.
“Ác ma thâm uyên, thật đúng là thâm uyên a” Phong Dực thì thào, ý niệm muốn khám phá thâm uyên hiện lên trong đầu.
“Đã đến đông đủ, lập tức xuất phát đi sao” Huyết Ma Vương nói.
“Đợi một chút, vẫn còn có người chưa đến” Dạ Ma Vương nói.
Huyết Ma Vương nhìn bốn phía, nhíu nhíu mày, không sai, đã đến đông đủ a, ngoại trừ…
“Dát…” Huyết Ma Vương nhìn thấy xa xa trên con đường quanh co, một thanh niên tuấn dật đang chậm rãi đi tới không khỏi mở to mắt, một lúc sau vẫn còn tưởng mình hoa mắt.
Mà ở một bên Huyết Tâm Ảnh và Bối Lệ Tháp đang nói lời chia tay cũng há to miệng, lẽ nào xuất hiện ảo giác sao?
“Cô cô, ngươi không phải nói hắn đã chết sao?” Bối Lệ Tháp kêu lên, nói xong mới ý thức được bèn nhỏ giọng xuống.
“Hắn …” Huyết Tâm Ảnh chỉ nói một chữ, mặt biến sắc, cắn răng nói “Đáng giận, chúng ta bị tiểu tử này đùa giỡn” nghĩ tới việc Phong Dực lúc “chết” nằm lên bộ ngực mình Huyết Tâm Ảnh càng tức giận, chỉ là nàng nghĩ thế nào cũng không hiểu, chỉ là một tên tứ dực hoàng ma, không ngờ nhận một chiêu toàn lực của nàng vẫn có thể vui vẻ đùa giỡn cả Huyết Ma vương quốc.
Phong Dực lo lắng đến gần, khoát tay cười nói “Xấu hổ, xấu hổ, làm phiền mọi người đợi lâu, tối hôm qua cùng với một người thân mật, chiến đấu hăng hái quá nên hôm nay đến muộn”
Phong Dực nói xong ánh mắt lại nhìn về Huyết Tâm Ảnh và Bối Lệ Tháp, khóe miệng lộ ra nụ cười ẩn ý, sau đó khôi phục lại như cũ, thế nhưng người khác hiểu rằng, người mà Phong Dực thân mật là Huyết Tâm Ảnh cùng Bối Lệ Tháp. Lại có người nhớ lại lời đồn trong ngày Thiên Ma tế tự Huyết Tâm Ảnh phi lễ với Phong Dực, ánh mắt nhìn về phía Huyết Tâm Ảnh như đã hiểu rõ. Trong lòng đều nghĩ : không thể tin được Huyết Tâm Ảnh nhiều năm không để ý đến nam nhân nguyên lai là trâu già gặm cỏ non.
Huyết Tâm Ảnh rất tức giận, cảm thấy cơn giận muốn xông lên khỏi đầu, ngay cả huyệt thái dương cũng đỏ lên, nắm tay siết lại, trong ma tộc nàng cũng được coi là người số một số hai, lại bị một tên vãn bối đùa giỡn, còn bị hắt chậu nước bẩn lên đầu (đổ tội), thậm chí còn phải tổn thất lợi ích của vương quốc, nàng có thể nào không giận.
“Cô cô, ngươi bình tĩnh” cảm giác toàn thân Huyết Tâm Ảnh run lên, Bối Lệ Tháp vội vàng kéo nàng lại khuyên nhủ, đây là Thiên Ma Điện, hơn nữa thiên vu ma tộc có địa vị cao thượng cũng ở đây, kể cả ba vị ma vương cũng dám ở chỗ này làm càn.
Huyết Tâm Ảnh hít sâu một hơi đè nén lửa giận trong lòng xuốn, oán hận nói “Bối Lệ Tháp, trong ác ma thâm uyên nếu gặp được hắn, tìm cơ hội giết đi, trước đây nếu không phải dựa vào hoàng kim ma pháp quyển trục, hắn căn bản không phải là đối thủ của ngươi”.
“Ta nhớ rồi cô cô, tên khốn không chỉ làm ta nhục nhã mà còn làm toàn bộ Huyết Ma vương quốc chịu tổn thất, ta sẽ cho hắn biết phải trá giá đắt cho việc mình gây ra” trong mắt Bối Lệ Tháp lóe sáng, giống như thấy được tình cảnh Phong Dực bị nàng dẫm nát dưới chân đang cầu xin nàng tha thứ.
Phong Dực bắt chuyện với mấy thanh niên ma tộc quen biết, tuy cùng các vị ca ca tham gia thí luyện nhưng rất khó ở cùng nhau, bởi vì hắn biết ác ma thâm uyên rất lớn, mà tọa độ cỗ truyền tống trận đưa đến không giống nhau, với lại hắn với các vị gọi là ca ca này cũng không tồn tại tình cảm.
Lúc tiến nhập cổ truyền tống trận ở Thiên Ma Đại Điện, Phong Dực cảm nhận rõ ràng được hai cặp mắt nóng rực đang nhìn mình chằm chằm, không cần đoán cũng biết là ai, một là người muốn xẻ thịt lột da hắn Bối Lệ Tháp, kẻ còn lại là kẻ xem Phong Dực như cái gai trong mắt Mễ Lặc vừa bị tụt xuống một cảnh giới, chắc rằng nếu gặp nhau ở ác ma thâm uyên sẽ xuất hiện tình cảnh người chết ta sống. Bất quá Phong Dực cũng không lo ngại, là một người đã chết không biết bao nhiêu lần, cái chết đối với hắn chỉ là vương bát đản. Huống hồ Phong Dực cũng tự tin, nếu không đánh lại vẫn nắm chắc việc chạy trốn, hắn còn có quần độn ma pháp quyển trục cấp bạch ngân đoạt được từ Tra Lý.
Truyền tống trận trong mật thất phía sau Thiên Ma Đại Điện, sau khi dùng trăm khối cực phẩm ma tinh thạch làm năng lượng, ký hiệu ma pháp thần bí chợt lóe lên như có sinh mạng.
“Nhắc nhở các ngươi lần nữa, ác ma thâm uyên nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, các ngươi nhất định phải bảo quản tốt truyền tống thạch, một khi gặp nguy hiểm không ứng phó được có thể dùng truyền tống thạch để trở về, bằng không chỉ có thể chờ mười ngày sau truyền tống thạch tự khởi động đưa các ngươi về” giọng nói thiên vu ma tộc khàn khàn nhắc nhở.
Ác ma thâm uyên tuyệt đối là một nơi khủng bố, chỗ ấy độc chướng trải rộng, mãnh thú hoành hành, môi trường cực kì khắc nghiệt, mỗi lần đều có thanh niên ma tộc tham gia mạo hiểm bỏ mạng. Bất quá môi trường càng khắc nghiệt càng rèn đúc người tham gia, ma tộc bồi dưỡng là tinh anh không phải phế vật. Thế nhưng cũng đã lo lắng đến việc thanh niên ma tộc tham gia thí luyện có đẳng cấp không giống nhau, truyền tống cũng vì vậy mà khác nhau, tính nguy hiểm nơi truyền tống của nhị dực hồng ma và tứ dực hoàng ma không giống nhau, nói cách khác đảng cấp càng cao nơi truyền tống đến càng nguy hiểm.
Theo thiên vu ma tộc khởi động truyền tống ma pháp trận, một dải quang mang ma pháp hoa lệ hiện ra, một đám ma tộc đi lịch lãm liền biến mất trong truyền tống trận.
Dạ Ma Vương không nhịn được cười ha hả, tối hôm qua lợi dụng chuyện lão thập tam, lấy được từ lão Huyết Ma Vương vắt cổ chày ra nước một mỏ thượng phẩm ma tinh cùng với trăm dặm bãi cỏ màu mỡ, có lời a.
Cuồng Ma Vương ở xa nhìn Huyết Ma Vương một chút rồi nhìn Dạ Ma Vương đang đắc ý cười, vẻ mặt lộ ra nét đăm chiêu.
Phong Dực dựa lưng vào một cái hạp cốc, thở hổn hển, quần áo trên người rách nát lộ ra âm sát tàm ti giáp bên trong, mà trước mặt hắn hắc ám kim cương thú đang nằm trong vũng máu. Loại kim cương thú này khác với loại kim cương thú phổ thông ở những nơi khác trên đại lục Thần Phong, đây là loại kim cương thú biến dị, da cứng rắn không gì sánh nổi, đao kiếm khó có thể gây thương tổn, trảo sắc bén như cương nhận, ngay cả nham thạch cũng không thể mảy may ngăn trở. Mà khác biệt lớn nhất so với kim cương thú phổ thông là trên trán mọc một cái sừng nhọn, có thể ngưng tụ hắc ám ma pháp để tấn công.
“Ta xxxx, thiếu gia ta mới đạt tới cảnh giới tứ dực hoàng ma, thế nào lại bị truyền tống đến nơi quỷ quái này, khẳng định thiên vu ma tộc đã nhận được chỗ tốt từ Huyết Ma Vương” Phong Dực hít một hơi thật sâu áp chế huyết khí, hắn vừa truyền tống qua đây thì gặp phải hắc ám kim cương thú tập kích, đẳng cấp loại này trong ác ma thâm uyên chí ít cũng là khu vực thí luyện của lục dực lam ma mới gặp phải.
Bất quá hắn nghĩ lại, hắn thắng lục dực lam ma Bối Lệ Tháp, tự nhiên là theo thực lực lục dực lam ma mà ai bài.
Phong Dực ngẩng đầu, chỉ thấy nham thạch hai bên hạp cốc cao tận chân trời, mây đen bao phủ khắp bầu trời.
“Ác ma thâm uyên, thật đúng là thâm uyên a” Phong Dực thì thào, ý niệm muốn khám phá thâm uyên hiện lên trong đầu.
/189
|