Dạ Ma Vương giương mắt lạnh lùng nhìn Cuồng Ma Vương, năm năm trước Ma Tộc thanh niên tỷ thí, Con cả nhà hắn bại bởi con cả Cuồng Ma, càng làm cho hắn mất mặt chính là con cả của hắn là bát dực lục ma, mà con cả của Cuồng Ma lại là lục dực lam ma, chênh lệch một cảnh giới a, làm cho hắn mất hết thể diện.
“Dạ Ma, hiện tại chỉ còn đứa con thứ mười ba của ngươi chưa tới sao.” Huyết Ma vương lúc này cũng mở miệng, đừng xem thoạt nhìn hắn “bóng bẩy”, nhưng vừa mở miệng thì như mũi tên nhọn đâm thẳng vào vết thương của Dạ Ma vương, ai cũng biết đứa con thứ mười ba này tại lễ thành niên chút nữa bỏ mạng, đến giờ vẫn chưa ngưng tụ ma dực,điều này như cây đinh trong lòng Dạ Ma vương
Dạ Ma vương tức giận nghiến răng “ken két”, Cuồng Ma vương cùng Huyết Ma vương tựa hồ đạt được một ký kết ngầm nào đó, không ngờ cùng đứng lên công kích hắn, hắn cũng chỉ miễn cưỡng gật đầu nhưng không hề lên tiếng.
“Huyết Ma, cũng là nha đầu của nhà ngươi tốt, tuổi cũng không sai biệt lắm với đứa con thứ mười ba của Dạ Ma Vương, nghe nói đã là lục dực lam ma.” Cuồng Ma sớm đã quen với sự âm trầm của Dạ Ma vương, có thể Dạ Ma vương hận hắn, nghĩ phương pháp trả thù hắn, bất quá hắn không thèm để ý trái lại còn bắt đầu khen tặng con gái Huyết Ma vương.
“Ha hả, quá khen, con trai ngươi so với nha đầu nhà ta còn mạnh hơn nhiều, hiện tại đã là bát dực lục ma a.” Huyết Ma vương cười cười vuốt râu nói.
Ánh mắt trầm mặc của Dạ Ma vương chợt loé lên, Chẳng lẽ hai lão hỗn đản này có ý định kết thông gia? Huyết Ma vương không có con trai, chỉ có mấy người con nuôi, chỉ có một đứa con đẻ là Ma tộc thiên tài Bối Lệ Tháp, vừa qua lễ thành niên đã là lục dực lam ma, ngẫm lại niên kỷ không sai biệt lắm với tên phế vật thứ mười ba nhà mình, Dạ Ma vương càng không yên lòng.
Tại lúc tam đại Ma vương đang công kích nhau thì Phong Dực mang theo đám thủ hạ tiến nhập Ma đô.
Là thánh địa của Ma tộc, Ma đô là nơi lớn nhất và phồn hoa nhất, cũng là thành thị có nhiều Ma khẩu nhất (nguyên văn là: Ma tộc nhân khẩu), do tam đại Ma vương cùng phái người quản lý.
Phong Dực mang theo đám thủ hạ tới Phủ của Dạ Ma vương trong Ma đô, chỉ là Dạ Ma vương không có trong phủ, mười hai ca ca của hắn cũng đều đi chơi bên ngoài.
Phong Dực chờ không được nên lưu lại lời nói rồi dẩn người đi ra.
Đội hộ vệ của Dạ Ma vương phủ khiếp sợ, bọn họ nhận biết tiểu nhi tử của Dạ Ma vương – Phong Dực. Lại nói người người không biết hắn không nhiều lắm, hắn cùng con gái thiên tài Huyết Ma vương – Bối Lệ Tháp cùng nổi danh, bất quá là danh phế vật. Nhưng lần thứ hai nhìn thấy tiểu nhi tử phế vật của Dạ Ma Vương lại phát hiện ra hai đạo hoa văn đã biến thành hoàng sắc, hơn nữa một đám thuộc hạ người nào cũng toả sát khí không thể che giấu được, lẽ nào bị đày đi biên cương sau đó bỗng nhiên bạo phát?
“Một người một trăm kim tệ, tự do hoạt động.” Phong Dực nhìn đám thuộc hạ cười nói.
Bảy nươi tên binh sĩ Ma tộc nhất thời bàn tán một trận, lĩnh tiền từ Bỉ Lợi(Billy) xong rồi cùng nhắm hướng phong nguyệt (BT: gió trăng – cái này anh em nào cũng biết ) của Ma Đô phóng đi. Bảy mươi tên binh sĩ Ma Tộc tuy xuất thân là quân đội chính quy nhưng sau khi phân phối cấp cho Phong Dực lại chuyển thành tư binh, chỉ cần Phong Dực đồng ý bọn họ liền không kiêng kỵ ra vào nơi phong nguyệt.
“Phong thiếu gia, chúng ta bây giờ đi đâu?” Bỉ Lợi hỏi.
“Đi Thiên Ma lâu đi.” Phong Dực theo bản năng đáp, lời vừa nói ra tâm hắn có cảm giác khác thường, hắn tinh tế nhớ lại, mới biết Phong Dực tại Thiên Ma Lâu này đã trước đây đã từng đau lòng. Năm năm trước trong ngày Thiên Ma Vương tế tự, Phong Dực tự xưng phong lưu khoáng đạt tại Thiên Ma lâu gặp được Bối Lệ Tháp nhất thời giật nảy mình lập tức ưỡn ngực đi tới làm quen, kết quả bị Bối Lệ Tháp đánh chob một trận thương tích đầy mình, Cô nàng tuyên bố năm năm sau trong ngày Ma tộc thanh niên tỷ thí thắng được nàng, nàng liền gả cho hắn, nếu thua phải cởi sạch đồ chạy quanh Ma đô ba vòng. Ngay lúc đó Phong Dực thẹn quá hoá giận đáp ứng khiêu chiến, Ma tộc không có tinh thần kỵ sĩ như kỵ sĩ nhân loại nhưng cao đẳng Ma tộc có tôn nghiêm của mình nếu Phong Dực năm năm sau không ứng chiến e rằng Dạ Ma vương đem hắn ra mà khai đao.
Bỉ Lợi chú ý thấy thần tình của chủ tử tất nhiên hắn biết Phong Dực đang nghĩ gì, nếu đoán không sai thì Bối Lệ Tháp có thể ở trong Thiên Ma lâu.
“Phong thiếu gia, nếu không chúng ta đổi chỗ khác đi.” Bỉ Lợi dè dặt nói, rất sợ chạm vào vết thương lòng của chủ tử.
“Không đổi, chúng ta phải đi Thiên Ma lâu, những người đã cấp sự nhục nhã cho bản thiếu gia tất nhiên phải trả lại gấp trăm nghìn lần phải không?” Phong Dực cười hặc hặc nói, nếu hắn đã chiếm thân thể của Phong Dực vậy phải gánh cho hắn tất cả kể cả danh dự.
Liễu Yên Vân quan sát thần sắc Phong Dực, chứng kiến biểu tình hắn có chút khó chịu, rốt cục trước đây hắn phải chịu nhục nhã như thế nào?
Đoàn người đi tới Thiên Ma lâu, đây là Ma đô đệ nhất lâu nghe nói do Thiên Ma vương xây nên, chỉ là trăm vạn năm qua, Thiên Ma Lâu đổi mới không biết bao nhiêu lần, tất nhiên vô pháp khảo chứng.
Chỗ cao nhất của Thiên Ma Lâu, một đám Ma Tộc tuấn kiệt vây quanh một cô gái xinh đẹp, thiếu nữ này mặc một bộ hắc bào bó sát người làm nổi lên nhưng đường cong bốc lửa, nụ cười hiện trên khuôn mặt trắng ngần như tuyết gần như trong suốt, đôi mắt huyết sắc được khảm trên khuôn mắt hiên lên vẻ cương liệt nhưng bên trong mang theo vẻ thuần khiết.
“Công chúa Bối Lệ Tháp, ta mới thấy tên phế vật năm năm trước cùng ngươi đánh cuộc vào Thiên Ma lâu, hắn... hắn hình như đạt cảnh giới tứ dực hoàng Ma.” Một thanh niên Ma Tộc vội vàng đi vào nói.
Bối Lệ Tháp rùng mình, Một đám Ma Tộc tuấn kiệt cũng xôn xao trong đó có hai người thần tình quái dị là nhị ca cùng tam ca của Phong Dực.
Tên phế vật này trong lễ thành niên năm trước nghe nói còn không ngưng kết ra Ma dực vậy mà trong hai năm ngắn ngủi đạt tới cảnh giới tứ dực hoàng Ma? Bối Lệ Tháp trong lòng có chút giật mình, bất quá không lo lắng lắm, nàng hôm nay đã là lục dực lam Ma, đồng thời cùng phụ thân sáng tạo ra một bộ pháp quyết quỷ dị, chiêu thức có lực sát thương cường đại, đối với nàng mà nói dù phế vật đó đạt tứ dực hoàng Ma vẫn không phải đối thủ của nàng, nàng có chút thông cảm hắn nhưng ai bảo hắn không biết tốt xấu dây dưa với mình cũng không nhìn tính tình của mình, phải biết rằng con cả của Cuồng Ma vương là bát dực lục Ma mình cũng chướng mắt
Phong Dực trong Thiên Ma Lâu lấy một lầu hai phòng cùng với bọn Tra Lý say sưa nói chuyện lịch sử
Chỉ là đang nói hăng say thì của phòng bỗng nhiên “bịch” một tiếng mở ra, hai gã gia hoả đang muốn nghênh ngang đi vào, bổng liếc mắt nhìn thiếu nữ nhân loại lẳng lặng ngồi cạnh Phong Dực, nhan sắc còn hơn Bối Lệ Tháp không khỏi làm cho hai gã gia hoả ngẩn người tại chỗ.
“Các ngươi làm gì đó, còn không mau đi vào.” Bên ngoài truyền đến tiếng quát đầy bất mãn.
Hai gã gia hoả vẫn chưa tỉnh táo lại liền bị người phía sau đẩy mạnh vào, nhưng lúc này, đoàn người Phong Dực bịt kín mũi thấy rõ hai bên cửa chính có hai thùng nước màu vàng hướng hai người mới vào lao tới.
“Dạ Ma, hiện tại chỉ còn đứa con thứ mười ba của ngươi chưa tới sao.” Huyết Ma vương lúc này cũng mở miệng, đừng xem thoạt nhìn hắn “bóng bẩy”, nhưng vừa mở miệng thì như mũi tên nhọn đâm thẳng vào vết thương của Dạ Ma vương, ai cũng biết đứa con thứ mười ba này tại lễ thành niên chút nữa bỏ mạng, đến giờ vẫn chưa ngưng tụ ma dực,điều này như cây đinh trong lòng Dạ Ma vương
Dạ Ma vương tức giận nghiến răng “ken két”, Cuồng Ma vương cùng Huyết Ma vương tựa hồ đạt được một ký kết ngầm nào đó, không ngờ cùng đứng lên công kích hắn, hắn cũng chỉ miễn cưỡng gật đầu nhưng không hề lên tiếng.
“Huyết Ma, cũng là nha đầu của nhà ngươi tốt, tuổi cũng không sai biệt lắm với đứa con thứ mười ba của Dạ Ma Vương, nghe nói đã là lục dực lam ma.” Cuồng Ma sớm đã quen với sự âm trầm của Dạ Ma vương, có thể Dạ Ma vương hận hắn, nghĩ phương pháp trả thù hắn, bất quá hắn không thèm để ý trái lại còn bắt đầu khen tặng con gái Huyết Ma vương.
“Ha hả, quá khen, con trai ngươi so với nha đầu nhà ta còn mạnh hơn nhiều, hiện tại đã là bát dực lục ma a.” Huyết Ma vương cười cười vuốt râu nói.
Ánh mắt trầm mặc của Dạ Ma vương chợt loé lên, Chẳng lẽ hai lão hỗn đản này có ý định kết thông gia? Huyết Ma vương không có con trai, chỉ có mấy người con nuôi, chỉ có một đứa con đẻ là Ma tộc thiên tài Bối Lệ Tháp, vừa qua lễ thành niên đã là lục dực lam ma, ngẫm lại niên kỷ không sai biệt lắm với tên phế vật thứ mười ba nhà mình, Dạ Ma vương càng không yên lòng.
Tại lúc tam đại Ma vương đang công kích nhau thì Phong Dực mang theo đám thủ hạ tiến nhập Ma đô.
Là thánh địa của Ma tộc, Ma đô là nơi lớn nhất và phồn hoa nhất, cũng là thành thị có nhiều Ma khẩu nhất (nguyên văn là: Ma tộc nhân khẩu), do tam đại Ma vương cùng phái người quản lý.
Phong Dực mang theo đám thủ hạ tới Phủ của Dạ Ma vương trong Ma đô, chỉ là Dạ Ma vương không có trong phủ, mười hai ca ca của hắn cũng đều đi chơi bên ngoài.
Phong Dực chờ không được nên lưu lại lời nói rồi dẩn người đi ra.
Đội hộ vệ của Dạ Ma vương phủ khiếp sợ, bọn họ nhận biết tiểu nhi tử của Dạ Ma vương – Phong Dực. Lại nói người người không biết hắn không nhiều lắm, hắn cùng con gái thiên tài Huyết Ma vương – Bối Lệ Tháp cùng nổi danh, bất quá là danh phế vật. Nhưng lần thứ hai nhìn thấy tiểu nhi tử phế vật của Dạ Ma Vương lại phát hiện ra hai đạo hoa văn đã biến thành hoàng sắc, hơn nữa một đám thuộc hạ người nào cũng toả sát khí không thể che giấu được, lẽ nào bị đày đi biên cương sau đó bỗng nhiên bạo phát?
“Một người một trăm kim tệ, tự do hoạt động.” Phong Dực nhìn đám thuộc hạ cười nói.
Bảy nươi tên binh sĩ Ma tộc nhất thời bàn tán một trận, lĩnh tiền từ Bỉ Lợi(Billy) xong rồi cùng nhắm hướng phong nguyệt (BT: gió trăng – cái này anh em nào cũng biết ) của Ma Đô phóng đi. Bảy mươi tên binh sĩ Ma Tộc tuy xuất thân là quân đội chính quy nhưng sau khi phân phối cấp cho Phong Dực lại chuyển thành tư binh, chỉ cần Phong Dực đồng ý bọn họ liền không kiêng kỵ ra vào nơi phong nguyệt.
“Phong thiếu gia, chúng ta bây giờ đi đâu?” Bỉ Lợi hỏi.
“Đi Thiên Ma lâu đi.” Phong Dực theo bản năng đáp, lời vừa nói ra tâm hắn có cảm giác khác thường, hắn tinh tế nhớ lại, mới biết Phong Dực tại Thiên Ma Lâu này đã trước đây đã từng đau lòng. Năm năm trước trong ngày Thiên Ma Vương tế tự, Phong Dực tự xưng phong lưu khoáng đạt tại Thiên Ma lâu gặp được Bối Lệ Tháp nhất thời giật nảy mình lập tức ưỡn ngực đi tới làm quen, kết quả bị Bối Lệ Tháp đánh chob một trận thương tích đầy mình, Cô nàng tuyên bố năm năm sau trong ngày Ma tộc thanh niên tỷ thí thắng được nàng, nàng liền gả cho hắn, nếu thua phải cởi sạch đồ chạy quanh Ma đô ba vòng. Ngay lúc đó Phong Dực thẹn quá hoá giận đáp ứng khiêu chiến, Ma tộc không có tinh thần kỵ sĩ như kỵ sĩ nhân loại nhưng cao đẳng Ma tộc có tôn nghiêm của mình nếu Phong Dực năm năm sau không ứng chiến e rằng Dạ Ma vương đem hắn ra mà khai đao.
Bỉ Lợi chú ý thấy thần tình của chủ tử tất nhiên hắn biết Phong Dực đang nghĩ gì, nếu đoán không sai thì Bối Lệ Tháp có thể ở trong Thiên Ma lâu.
“Phong thiếu gia, nếu không chúng ta đổi chỗ khác đi.” Bỉ Lợi dè dặt nói, rất sợ chạm vào vết thương lòng của chủ tử.
“Không đổi, chúng ta phải đi Thiên Ma lâu, những người đã cấp sự nhục nhã cho bản thiếu gia tất nhiên phải trả lại gấp trăm nghìn lần phải không?” Phong Dực cười hặc hặc nói, nếu hắn đã chiếm thân thể của Phong Dực vậy phải gánh cho hắn tất cả kể cả danh dự.
Liễu Yên Vân quan sát thần sắc Phong Dực, chứng kiến biểu tình hắn có chút khó chịu, rốt cục trước đây hắn phải chịu nhục nhã như thế nào?
Đoàn người đi tới Thiên Ma lâu, đây là Ma đô đệ nhất lâu nghe nói do Thiên Ma vương xây nên, chỉ là trăm vạn năm qua, Thiên Ma Lâu đổi mới không biết bao nhiêu lần, tất nhiên vô pháp khảo chứng.
Chỗ cao nhất của Thiên Ma Lâu, một đám Ma Tộc tuấn kiệt vây quanh một cô gái xinh đẹp, thiếu nữ này mặc một bộ hắc bào bó sát người làm nổi lên nhưng đường cong bốc lửa, nụ cười hiện trên khuôn mặt trắng ngần như tuyết gần như trong suốt, đôi mắt huyết sắc được khảm trên khuôn mắt hiên lên vẻ cương liệt nhưng bên trong mang theo vẻ thuần khiết.
“Công chúa Bối Lệ Tháp, ta mới thấy tên phế vật năm năm trước cùng ngươi đánh cuộc vào Thiên Ma lâu, hắn... hắn hình như đạt cảnh giới tứ dực hoàng Ma.” Một thanh niên Ma Tộc vội vàng đi vào nói.
Bối Lệ Tháp rùng mình, Một đám Ma Tộc tuấn kiệt cũng xôn xao trong đó có hai người thần tình quái dị là nhị ca cùng tam ca của Phong Dực.
Tên phế vật này trong lễ thành niên năm trước nghe nói còn không ngưng kết ra Ma dực vậy mà trong hai năm ngắn ngủi đạt tới cảnh giới tứ dực hoàng Ma? Bối Lệ Tháp trong lòng có chút giật mình, bất quá không lo lắng lắm, nàng hôm nay đã là lục dực lam Ma, đồng thời cùng phụ thân sáng tạo ra một bộ pháp quyết quỷ dị, chiêu thức có lực sát thương cường đại, đối với nàng mà nói dù phế vật đó đạt tứ dực hoàng Ma vẫn không phải đối thủ của nàng, nàng có chút thông cảm hắn nhưng ai bảo hắn không biết tốt xấu dây dưa với mình cũng không nhìn tính tình của mình, phải biết rằng con cả của Cuồng Ma vương là bát dực lục Ma mình cũng chướng mắt
Phong Dực trong Thiên Ma Lâu lấy một lầu hai phòng cùng với bọn Tra Lý say sưa nói chuyện lịch sử
Chỉ là đang nói hăng say thì của phòng bỗng nhiên “bịch” một tiếng mở ra, hai gã gia hoả đang muốn nghênh ngang đi vào, bổng liếc mắt nhìn thiếu nữ nhân loại lẳng lặng ngồi cạnh Phong Dực, nhan sắc còn hơn Bối Lệ Tháp không khỏi làm cho hai gã gia hoả ngẩn người tại chỗ.
“Các ngươi làm gì đó, còn không mau đi vào.” Bên ngoài truyền đến tiếng quát đầy bất mãn.
Hai gã gia hoả vẫn chưa tỉnh táo lại liền bị người phía sau đẩy mạnh vào, nhưng lúc này, đoàn người Phong Dực bịt kín mũi thấy rõ hai bên cửa chính có hai thùng nước màu vàng hướng hai người mới vào lao tới.
/189
|