*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
“Sao đêm nay con cá biến thái này thành thật quá vậy?”
Ban đêm, Nghiêm Mặc báo cho Lạp Mông xong thì một thân một mình tới bờ hồ Thanh Uyên chờ Ngu Vu.
Nguyên Chiến muốn đi cùng, nhưng bị Nghiêm Mặc đuổi về.
Ngu Vu tới, Nghiêm Mặc bảo toàn bộ hộ vệ quanh thân và các chiến sĩ tộc Người Cá tránh đi chỗ khác.
“Việc sinh sản của người cá có vấn đề, đúng không?” Không đợi Ngu Vu mở miệng, Nghiêm Mặc vừa tới liền giáng cho một đòn nặng ký.
Ngu Vu trầm mặc trong chốc lát, nâng mi: “Làm sao cậu biết?”
“Tôi chủ yếu học tập về y học, nếu dùng cách nói của các anh thì là vu giả chuyên môn xem bệnh chữa thương cho người ta, và tinh thông độc dược. Anh thân là Đại Vu tộc Người Cá, lại không chọn tộc nhân mỹ lệ của mình, mà nhất quyết phải giao phối với tôi, một nhân loại bình thường. Tôi đoán, có phải anh hy vọng tư tế nhân loại có năng lực đặc biệt nào đó, mang thai được huyết thống của người cá.”
Ngu Vu lười biếng cười cười, nghiêng thân ngồi trên một tảng đá bên bờ hồ: “Cậu là giống đực.”
“Tôi từng nghe không ít chuyện về Phụ Thần giao phối với các giống đực dị chủng nào đó, mà những giống đực dị chủng đó dùng đủ loại phương thức để thai nghén ra thế hệ sau của Phụ Thần.” Nghiêm Mặc tự nhận ưu điểm lớn nhất của mình là có thể tiếp thu hết thảy những gì không có khả năng: “Có lẽ tộc Người Cá các anh cũng có cách khiến giống đực mang thai?”
“Nói đến chuyện ngày xửa ngày xưa, tộc của ta cũng có một truyền thuyết không biết lưu truyền từ khi nào tới giờ.”
Nghiêm Mặc bày ra vẻ chăm chú lắng nghe.
Ngu Vu ngẩng đầu nhìn trời, đêm nay không có trăng, ánh sao sáng lạn: “Câu chuyện đó nói rằng, vào thuở sơ khai, hạ thể của Tổ Thần rơi xuống biển, trong biển bắt đầu sinh ra vạn vật. Sau đó, Phụ Thần và loài cá tổ tiên kết hợp với nhau, sinh ra Hải Thần. trên đầu Hải Thần có sừng, nửa người trên là người, nửa người dưới là đuôi cá, thân có tám chi, lưng có gai xương, Hải Thần cũng là tổ tiên của tộc Người Cá. Có một ngày, một vị đại năng vương giả của tộc Người Cá tò mò cuộc sống trên đất bằng, liền lên bờ, bởi vì đuôi cá không tiện đi lại, ngài biến ra hai chân, sau đó, vị vương giả ấy không trở về biển nữa.”
“… Ý anh muốn nói, tổ tiên của nhân loại cũng là người cá?”
“Không, ta muốn nói, trong nhân loại chắc chắn có một nhánh huyết mạch của vị vương giả kia, bởi vì ngài từng truyền lời về, nói có một người phụ nữ sinh cho ngài một đứa con có hai chân.”
“Anh đang tìm họ?” Nghiêm Mặc đã hiểu được một chút.
Ngu Vu không phủ nhận: “Vị vương giả trong truyền thuyết đó là vị đại năng mạnh nhất trong biển, có sức mạnh gần với thần nhất. Thế hệ đời sau của ngài chỉ cần thức tỉnh được huyết mạch của ngài liền không phải người thường.”
“Cho nên anh mới giao phối với tư tế nhân loại?”
Ngu Vu chậm rì rì nói: “Ta thích thân thể nhân loại, ấm áp và mềm mại hơn người cá.”
“Cho nên anh vừa tìm kiếm thế hệ đời sau của vị vương giả đó, đồng thời thuận tiện thỏa mãn ham muốn của mình.” Nghiêm Mặc gật đầu, lần này hắn đã hiểu rõ rồi, có điều vẫn còn một vấn đề: “Thế hệ sau của vị vương giả kia có điểm gì đặc biệt không?”
“Tộc Người Cá là loài lưỡng tính, đến khi thành niên, lúc chọn bạn tình mới quyết định giới tính của mình. Nếu huyết mạch của vị vương giả kia lưu truyền trong nhân loại, vậy thế hệ sau của ngài chắc chắn cũng có tính chất đặc biệt này.”
Chẳng trách bọn người cá con nít mà hắn thấy đều là con trai.
Ngu Vu nhìn về phía hắn, cười mờ ám: “Nếu cậu là thế hệ sau của vị vương giả kia, ta sẽ giao phối với cậu, cho dù cậu không muốn, ta cũng có thể cưỡng ép hoặc dụ dỗ cậu, khiến thân thể cậu tự động có được bản năng sinh sản của nữ giới.”
Nghiêm Mặc cảm thấy năng lực này thật thú vị: “Người cá nào cũng có thể như vậy hả? Nếu bên bị động không tình nguyện thì sao?”
Ngu Vu bật cười: “Đây là năng lực để phòng ngừa tộc Người Cá bị diệt sạch, chỉ thuộc về tư tế của tộc Người Cá mà thôi, những người cá khác dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không có được.”
“Được rồi, cuối cùng tôi cũng hoàn toàn hiểu được, anh ngủ với tư tế nhân loại, một là để thỏa mãn ham muốn của anh, hai là để tìm thế hệ sau của vị vương giả kia, muốn người đó sinh con cho anh. Nhưng kỳ thật, anh cũng không dám chắc người đó có giải quyết được vấn đề khó sinh của tộc Người Cá.”
“Đúng, đó chỉ là hy vọng mà thôi, nếu người nọ có thể sinh con cho ta, vậy chứng to thân thể người nọ rất khỏe mạnh và bình thường, còn có thể đồng hóa với tộc Người Cá. Nếu thật sự tìm được người đó, ta liền có thể dựa vào điểm khác nhau giữa người nọ và tộc Người Cá, tìm ra trở ngại trong vấn đề sinh sản của tộc Người Cá.” Nói tới đây, Ngu Vu thở dài một tiếng.
Nếu thật sự tìm được người nọ thì tốt rồi, nhưng cho đến bây giờ, y không tìm được chút tung tích nào, mà việc sinh sản của tộc Người Cá đuôi dài đã tới bờ vực nguy hiểm, nếu không phải vì thế, thì sao y lại dẫn tộc đuôi dài rời khỏi đại dương, lặn lội đường xa di cư vào một cái hồ trong đất liền.
Nghiêm Mặc cũng nghĩ đến vấn đề này: “Có phải anh đã phát hiện nguyên nhân gây trở ngại cho việc sinh sản của tộc Người Cá là ở trong biển không?”
Vẻ mặt Ngu Vu hơi thay đổi, ngồi thẳng lên một chút: “Sao cậu lại nghĩ như vậy?”
“Tôi nghe những người cá khác nói các anh đến từ biển, chính anh cũng đã nói như vậy. Mà lý do để rời khỏi quê nhà của mình, hoặc là vì sống không nổi nữa, hoặc là vì chiến tranh, nhưng tôi thấy cách anh nói chuyện ngày thường rất bình thản, trong mắt cũng không có hận ý, vậy thì không phải chiến tranh, mà anh lại quan tâm tới vấn đề sinh sản của tộc Người Cá như vậy, rất dễ đoán.”
Ngu Vu nhìn cậu thiếu niên trước mặt, không nói gì một lúc lâu.
Nghiêm Mặc cũng mặc kệ y nghĩ gì trong lòng, nói tiếp: “Tôi nhớ trong truyền thừa của Tổ Thần từng nhắc tới vài loại cá lớn, chúng nó thường ở ngoài biển, nhưng đến mua sinh sản lại phải trải qua muôn vàn hiểm nguy để bơi từ biển vào vùng nước ngọt trong đất liền, sau đó giao phối đẻ trứng ở đấy, chờ trứng cá nở ra, rồi lớn lên sẽ lại bơi theo con đường của cha mẹ mình khi đến để trở về biển, cứ thế vòng đi vòng lại. Vì sao?”
Ngu Vu không tự chủ được mà trả lời: “Bởi vì trong biển có kẻ địch của chúng nó, thích ăn trứng cá và cá con của chúng nó, vì tránh né kẻ địch, chúng nó mới phải rời biển để sinh sản. Cũng có thể bởi vì nhiệt độ trong biển hoặc một vài thành phần nào đó không thích hợp.”
Nghiêm Mặc lại nói: “Nhưng có vài loại cá, lúc bình thường sống ở nước ngọt, khi sinh sản lại bơi vào biển, là vì sao?”
Hai người rơi vào im lặng, cùng một vấn đề, trước kia Ngu Vu đã suy nghĩ rất nhiều, hiện giờ bị Nghiêm Mặc hỏi tới, y lại nhịn không được mà suy nghĩ sâu xa lần nữa.
Thật lâu sau, Ngu Vu bỗng nhiên nói: “Nơi này là chỗ mà Côn Bằng mặt người đặc biệt chọn cho bọn ta, có hồ nước ngọt thật lớn, còn có hồ nước mặn. Sau khi bọn ta di cư từ biển vào, nguy cơ về việc sinh sản quả thật loại bỏ được một ít, nhưng không phải toàn bộ, bọn ta vẫn rất khó sinh, vì thế, hồ nước mặn ở ngay bên cạnh bọn ta mà bọn ta cũng không dám lấy, vì sợ muối sẽ gây nên những tổn hại không lường trước được cho việc sinh sản, mà bản năng trời sinh của bọn ta lại rất muốn có được muối. Ngay lúc đó thì cậu đến…”
Ngu Vu vươn những ngón tay thon dài hơn người thường ra, đầu ngón tay sắc nhọn chỉ chỉ cậu thiếu niên: “Cậu đến, tặng muối đỏ cho các chiến sĩ tộc Người Cá bọn ta. Hải Sâm… tộc trưởng bọn ta đưa muối đỏ mà các cậu mang tới cho ta nếm thử, trước đó ta còn cho rằng ông ấy giỡn với ta, nhưng khi ta nếm thử vị muối mới biết được, nó không giống vị muối trong hồ nước mặn mà ta từng nếm, ta với Hải Sâm đích thân nếm thử, phát hiện muối tinh của các cậu đưa tới không có tác hại gì đối với bọn ta, còn có thể thỏa mản cảm giác thèm muối của bọn ta.”
Thậm chí, sử dụng muối tinh theo một tỉ lệ nhất định, còn có thể nâng cao sức chiến đấu và độ dẻo dai của thân thể người cá. Đương nhiên, về điểm này, Ngu Vu sẽ không nói cho Nghiêm Mặc biết.
“Nên ta đi xem thử các cậu luyện muối như thế nào.”
Nghe Ngu Vu nói như vậy, Nghiêm Mặc vẫn không chút biến sắc, từ khi biết tộc Người Cá có một vị Đại Vu lợi hại như vậy, hắn cũng không trông mong gì có thể giấu diếm y được bao nhiêu sự tình, hắn chỉ chậm rãi nói: “Hồ nước mặn là của Cửu Nguyên.”
Ngu Vu cười nhạo: “Yên tâm, ta không định cướp hồ nước mặn của các cậu. Ta quan sát cách tinh luyện muối của các cậu, đầu tiên là phơi muối, quá trình đó các người cá bọn ta miễn cưỡng có thể làm, nhưng vụ đun muối phía sau lại không thích hợp với tộc Người Cá bọn ta.”
“Bởi vì lửa?”
“Còn có mùi hương khi đun, rất có hại đối với người cá.”
Nghiêm Mặc suy nghĩ xem là chất hóa học nào có hại đối với người cá, kali, ma-giê, brom? Hay là chất khác? Có vẻ như đây cũng là một đề tài thú vị, nếu có thể phân tích ra chất gây hại đối với người cá, thì chẳng những có thể uy hiếp được người cá, mà nói không chừng còn có thể giải quyết vấn đề khó sinh của bọn họ.
Khoan đã, sao đêm nay con cá biến thái này thành thật quá vậy? Mấy chuyện bí mật thế mà cũng nói ra, bộ không sợ hắn nắm thóp hoặc tăng giá muối à?
Nghiêm Mặc ngẩng đầu, Ngu Vu và hắn cùng chạm mắt.
Ngắm mỹ nhân dưới ánh sao, khung cảnh còn có ánh phản chiếu từ mặt hồ như gương, xa xa có đảo nhỏ, như tiên cảnh mộng ảo.
“Đừng có dụ dỗ tôi, tôi không có hứng thú ngủ với anh.” Nghiêm Mặc đứng mãi cũng mệt, tìm một tảng đá lớn ngồi xuống.
Ngu Vu cười ha ha, nhịp nhịp ngón tay trên mặt đá, hỏi: “Tối nay cậu hẹn ta ra đây, hỏi về vấn đề khó sinh của tộc ta, chẳng lẽ cậu có biện pháp giải quyết?”
“Anh trốn tôi để tìm riêng A Chiến nhà tôi những hai lần, chẳng lẽ anh thích A Chiến? Muốn A Chiến sinh con cho anh?”
Ngu Vu đang cười ha ha liền đổi thành cười há há: “Nhóc, muốn ta nói cho cậu biết phương pháp dung hợp đá Thần Huyết, thì cậu phải lấy ra thứ gì đó khiến ta động lòng mới được.”
“Tôi có thể giúp các anh, nhưng không dám chắc sẽ thành công.”
Ngu Vu rất vừa lòng đối với những lời này, vấn đề sinh sản của người cá không thể giải quyết suốt mấy ngàn năm qua, y không tin một tư tế nhân loại nho nhỏ có thể giải quyết được nan đề thiên cổ này. Nhưng nếu đối phương có thể chế ra thuốc khiến cá không sinh sản được, vậy có lẽ cậu ta sẽ có vài cách trợ giúp. Mà ngược lại, nếu Nghiêm Mặc dám vỗ ngực cam đoan mình có thể giải quyết vấn đề này, thì chắc y sẽ quất cho tên nhóc đó một đuôi ngã lộn cổ vào trong hồ.
Thấy Ngu Vu chấp nhận cách nói của mình, Nghiêm Mặc cũng bày ra thái độ của bác sĩ dành cho bệnh nhân: “Nói cụ thể xem, vấn đề của các anh nằm ở đâu? Là không dễ dàng mang thai, hay dễ sinh non? Hay đứa bé vừa sinh ra không dễ sống?”
Ngu Vu nghe Nghiêm Mặc đặt vấn đề, không khỏi gật gù, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một chút hy vọng: “Là hai cái trước, hai cái đó đều có.”
“Các vấn đề khác nhau sẽ có cách xử lý khác nhau, chúng ta xử lý từng cái một. Có người cá nào đang mang thai không? Tốt nhất là ba người, tôi muốn quan sát và chăm sóc họ.”
“Cậu sẽ xuống hồ à?”
“Không. Như vầy đi, tôi sẽ mở một khu chuyên dùng cho người cá các anh trong nội thành, các anh đào hồ nước cũng được, xây thần điện cũng được, tùy ý. Địa điểm là gần rừng cây nhỏ mà tôi ở, phạm vi trong thành đông, sao?” Nghiêm Mặc đã sớm suy xét, liền nhân cơ hội đề nghị.
Điều kiện này đối với tộc Người Cá chỉ có lợi mà thôi, nên Ngu Vu thoải mái đồng ý ngay.
“Giải quyết và nghiên cứu vấn đề sinh sản của các anh cần có thời gian, nhưng tình huống của A Chiến lại không thể chờ được nữa, anh không chịu nói cho tôi biết phương pháp dung hợp, thì ít nhất cũng phải nói cho tôi biết làm thế nào để xoa dịu tình trạng hiện giờ của anh ta?”
“Ta có thể nói cho cậu một phương pháp, phương pháp này cậu cũng đã biết, chính là dung hợp thêm một viên đá Thần Huyết có thuộc tính thủy hoặc thổ, đương nhiên, phải dùng phương pháp dung hợp chính xác, còn phải biết đá Thần Huyết có thuộc tính thích ứng ở đâu.”
“Ở đâu? Làm sao để dung hợp?”
“Trước tiên ta sẽ nói cho cậu biết phương pháp dung hợp, phương pháp này cũng có thể dựa vào việc dung hợp tinh thạch có năng lượng thuộc tính thủy hoặc thổ để giảm bớt thương tổn mà thuộc tính hỏa của đá Thần Huyết mang lại cho thân thể thủ lĩnh các cậu. Chờ khi cậu tìm ra được nguyên nhân khiến thai phụ tộc ta dễ sinh non hoặc giúp giảm bớt tình trạng sinh non, ta sẽ nói cho cậu biết vị trí của một viên đá Thần Huyết thuộc tính thổ.”
“Bọn tôi không có tinh thạch năng lượng thuộc tính thủy hoặc thổ.”
“Ta có thể cung cấp, nhưng cậu phải dùng muối tinh để đổi.”
“Thành giao!”
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
“Sao đêm nay con cá biến thái này thành thật quá vậy?”
Ban đêm, Nghiêm Mặc báo cho Lạp Mông xong thì một thân một mình tới bờ hồ Thanh Uyên chờ Ngu Vu.
Nguyên Chiến muốn đi cùng, nhưng bị Nghiêm Mặc đuổi về.
Ngu Vu tới, Nghiêm Mặc bảo toàn bộ hộ vệ quanh thân và các chiến sĩ tộc Người Cá tránh đi chỗ khác.
“Việc sinh sản của người cá có vấn đề, đúng không?” Không đợi Ngu Vu mở miệng, Nghiêm Mặc vừa tới liền giáng cho một đòn nặng ký.
Ngu Vu trầm mặc trong chốc lát, nâng mi: “Làm sao cậu biết?”
“Tôi chủ yếu học tập về y học, nếu dùng cách nói của các anh thì là vu giả chuyên môn xem bệnh chữa thương cho người ta, và tinh thông độc dược. Anh thân là Đại Vu tộc Người Cá, lại không chọn tộc nhân mỹ lệ của mình, mà nhất quyết phải giao phối với tôi, một nhân loại bình thường. Tôi đoán, có phải anh hy vọng tư tế nhân loại có năng lực đặc biệt nào đó, mang thai được huyết thống của người cá.”
Ngu Vu lười biếng cười cười, nghiêng thân ngồi trên một tảng đá bên bờ hồ: “Cậu là giống đực.”
“Tôi từng nghe không ít chuyện về Phụ Thần giao phối với các giống đực dị chủng nào đó, mà những giống đực dị chủng đó dùng đủ loại phương thức để thai nghén ra thế hệ sau của Phụ Thần.” Nghiêm Mặc tự nhận ưu điểm lớn nhất của mình là có thể tiếp thu hết thảy những gì không có khả năng: “Có lẽ tộc Người Cá các anh cũng có cách khiến giống đực mang thai?”
“Nói đến chuyện ngày xửa ngày xưa, tộc của ta cũng có một truyền thuyết không biết lưu truyền từ khi nào tới giờ.”
Nghiêm Mặc bày ra vẻ chăm chú lắng nghe.
Ngu Vu ngẩng đầu nhìn trời, đêm nay không có trăng, ánh sao sáng lạn: “Câu chuyện đó nói rằng, vào thuở sơ khai, hạ thể của Tổ Thần rơi xuống biển, trong biển bắt đầu sinh ra vạn vật. Sau đó, Phụ Thần và loài cá tổ tiên kết hợp với nhau, sinh ra Hải Thần. trên đầu Hải Thần có sừng, nửa người trên là người, nửa người dưới là đuôi cá, thân có tám chi, lưng có gai xương, Hải Thần cũng là tổ tiên của tộc Người Cá. Có một ngày, một vị đại năng vương giả của tộc Người Cá tò mò cuộc sống trên đất bằng, liền lên bờ, bởi vì đuôi cá không tiện đi lại, ngài biến ra hai chân, sau đó, vị vương giả ấy không trở về biển nữa.”
“… Ý anh muốn nói, tổ tiên của nhân loại cũng là người cá?”
“Không, ta muốn nói, trong nhân loại chắc chắn có một nhánh huyết mạch của vị vương giả kia, bởi vì ngài từng truyền lời về, nói có một người phụ nữ sinh cho ngài một đứa con có hai chân.”
“Anh đang tìm họ?” Nghiêm Mặc đã hiểu được một chút.
Ngu Vu không phủ nhận: “Vị vương giả trong truyền thuyết đó là vị đại năng mạnh nhất trong biển, có sức mạnh gần với thần nhất. Thế hệ đời sau của ngài chỉ cần thức tỉnh được huyết mạch của ngài liền không phải người thường.”
“Cho nên anh mới giao phối với tư tế nhân loại?”
Ngu Vu chậm rì rì nói: “Ta thích thân thể nhân loại, ấm áp và mềm mại hơn người cá.”
“Cho nên anh vừa tìm kiếm thế hệ đời sau của vị vương giả đó, đồng thời thuận tiện thỏa mãn ham muốn của mình.” Nghiêm Mặc gật đầu, lần này hắn đã hiểu rõ rồi, có điều vẫn còn một vấn đề: “Thế hệ sau của vị vương giả kia có điểm gì đặc biệt không?”
“Tộc Người Cá là loài lưỡng tính, đến khi thành niên, lúc chọn bạn tình mới quyết định giới tính của mình. Nếu huyết mạch của vị vương giả kia lưu truyền trong nhân loại, vậy thế hệ sau của ngài chắc chắn cũng có tính chất đặc biệt này.”
Chẳng trách bọn người cá con nít mà hắn thấy đều là con trai.
Ngu Vu nhìn về phía hắn, cười mờ ám: “Nếu cậu là thế hệ sau của vị vương giả kia, ta sẽ giao phối với cậu, cho dù cậu không muốn, ta cũng có thể cưỡng ép hoặc dụ dỗ cậu, khiến thân thể cậu tự động có được bản năng sinh sản của nữ giới.”
Nghiêm Mặc cảm thấy năng lực này thật thú vị: “Người cá nào cũng có thể như vậy hả? Nếu bên bị động không tình nguyện thì sao?”
Ngu Vu bật cười: “Đây là năng lực để phòng ngừa tộc Người Cá bị diệt sạch, chỉ thuộc về tư tế của tộc Người Cá mà thôi, những người cá khác dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không có được.”
“Được rồi, cuối cùng tôi cũng hoàn toàn hiểu được, anh ngủ với tư tế nhân loại, một là để thỏa mãn ham muốn của anh, hai là để tìm thế hệ sau của vị vương giả kia, muốn người đó sinh con cho anh. Nhưng kỳ thật, anh cũng không dám chắc người đó có giải quyết được vấn đề khó sinh của tộc Người Cá.”
“Đúng, đó chỉ là hy vọng mà thôi, nếu người nọ có thể sinh con cho ta, vậy chứng to thân thể người nọ rất khỏe mạnh và bình thường, còn có thể đồng hóa với tộc Người Cá. Nếu thật sự tìm được người đó, ta liền có thể dựa vào điểm khác nhau giữa người nọ và tộc Người Cá, tìm ra trở ngại trong vấn đề sinh sản của tộc Người Cá.” Nói tới đây, Ngu Vu thở dài một tiếng.
Nếu thật sự tìm được người nọ thì tốt rồi, nhưng cho đến bây giờ, y không tìm được chút tung tích nào, mà việc sinh sản của tộc Người Cá đuôi dài đã tới bờ vực nguy hiểm, nếu không phải vì thế, thì sao y lại dẫn tộc đuôi dài rời khỏi đại dương, lặn lội đường xa di cư vào một cái hồ trong đất liền.
Nghiêm Mặc cũng nghĩ đến vấn đề này: “Có phải anh đã phát hiện nguyên nhân gây trở ngại cho việc sinh sản của tộc Người Cá là ở trong biển không?”
Vẻ mặt Ngu Vu hơi thay đổi, ngồi thẳng lên một chút: “Sao cậu lại nghĩ như vậy?”
“Tôi nghe những người cá khác nói các anh đến từ biển, chính anh cũng đã nói như vậy. Mà lý do để rời khỏi quê nhà của mình, hoặc là vì sống không nổi nữa, hoặc là vì chiến tranh, nhưng tôi thấy cách anh nói chuyện ngày thường rất bình thản, trong mắt cũng không có hận ý, vậy thì không phải chiến tranh, mà anh lại quan tâm tới vấn đề sinh sản của tộc Người Cá như vậy, rất dễ đoán.”
Ngu Vu nhìn cậu thiếu niên trước mặt, không nói gì một lúc lâu.
Nghiêm Mặc cũng mặc kệ y nghĩ gì trong lòng, nói tiếp: “Tôi nhớ trong truyền thừa của Tổ Thần từng nhắc tới vài loại cá lớn, chúng nó thường ở ngoài biển, nhưng đến mua sinh sản lại phải trải qua muôn vàn hiểm nguy để bơi từ biển vào vùng nước ngọt trong đất liền, sau đó giao phối đẻ trứng ở đấy, chờ trứng cá nở ra, rồi lớn lên sẽ lại bơi theo con đường của cha mẹ mình khi đến để trở về biển, cứ thế vòng đi vòng lại. Vì sao?”
Ngu Vu không tự chủ được mà trả lời: “Bởi vì trong biển có kẻ địch của chúng nó, thích ăn trứng cá và cá con của chúng nó, vì tránh né kẻ địch, chúng nó mới phải rời biển để sinh sản. Cũng có thể bởi vì nhiệt độ trong biển hoặc một vài thành phần nào đó không thích hợp.”
Nghiêm Mặc lại nói: “Nhưng có vài loại cá, lúc bình thường sống ở nước ngọt, khi sinh sản lại bơi vào biển, là vì sao?”
Hai người rơi vào im lặng, cùng một vấn đề, trước kia Ngu Vu đã suy nghĩ rất nhiều, hiện giờ bị Nghiêm Mặc hỏi tới, y lại nhịn không được mà suy nghĩ sâu xa lần nữa.
Thật lâu sau, Ngu Vu bỗng nhiên nói: “Nơi này là chỗ mà Côn Bằng mặt người đặc biệt chọn cho bọn ta, có hồ nước ngọt thật lớn, còn có hồ nước mặn. Sau khi bọn ta di cư từ biển vào, nguy cơ về việc sinh sản quả thật loại bỏ được một ít, nhưng không phải toàn bộ, bọn ta vẫn rất khó sinh, vì thế, hồ nước mặn ở ngay bên cạnh bọn ta mà bọn ta cũng không dám lấy, vì sợ muối sẽ gây nên những tổn hại không lường trước được cho việc sinh sản, mà bản năng trời sinh của bọn ta lại rất muốn có được muối. Ngay lúc đó thì cậu đến…”
Ngu Vu vươn những ngón tay thon dài hơn người thường ra, đầu ngón tay sắc nhọn chỉ chỉ cậu thiếu niên: “Cậu đến, tặng muối đỏ cho các chiến sĩ tộc Người Cá bọn ta. Hải Sâm… tộc trưởng bọn ta đưa muối đỏ mà các cậu mang tới cho ta nếm thử, trước đó ta còn cho rằng ông ấy giỡn với ta, nhưng khi ta nếm thử vị muối mới biết được, nó không giống vị muối trong hồ nước mặn mà ta từng nếm, ta với Hải Sâm đích thân nếm thử, phát hiện muối tinh của các cậu đưa tới không có tác hại gì đối với bọn ta, còn có thể thỏa mản cảm giác thèm muối của bọn ta.”
Thậm chí, sử dụng muối tinh theo một tỉ lệ nhất định, còn có thể nâng cao sức chiến đấu và độ dẻo dai của thân thể người cá. Đương nhiên, về điểm này, Ngu Vu sẽ không nói cho Nghiêm Mặc biết.
“Nên ta đi xem thử các cậu luyện muối như thế nào.”
Nghe Ngu Vu nói như vậy, Nghiêm Mặc vẫn không chút biến sắc, từ khi biết tộc Người Cá có một vị Đại Vu lợi hại như vậy, hắn cũng không trông mong gì có thể giấu diếm y được bao nhiêu sự tình, hắn chỉ chậm rãi nói: “Hồ nước mặn là của Cửu Nguyên.”
Ngu Vu cười nhạo: “Yên tâm, ta không định cướp hồ nước mặn của các cậu. Ta quan sát cách tinh luyện muối của các cậu, đầu tiên là phơi muối, quá trình đó các người cá bọn ta miễn cưỡng có thể làm, nhưng vụ đun muối phía sau lại không thích hợp với tộc Người Cá bọn ta.”
“Bởi vì lửa?”
“Còn có mùi hương khi đun, rất có hại đối với người cá.”
Nghiêm Mặc suy nghĩ xem là chất hóa học nào có hại đối với người cá, kali, ma-giê, brom? Hay là chất khác? Có vẻ như đây cũng là một đề tài thú vị, nếu có thể phân tích ra chất gây hại đối với người cá, thì chẳng những có thể uy hiếp được người cá, mà nói không chừng còn có thể giải quyết vấn đề khó sinh của bọn họ.
Khoan đã, sao đêm nay con cá biến thái này thành thật quá vậy? Mấy chuyện bí mật thế mà cũng nói ra, bộ không sợ hắn nắm thóp hoặc tăng giá muối à?
Nghiêm Mặc ngẩng đầu, Ngu Vu và hắn cùng chạm mắt.
Ngắm mỹ nhân dưới ánh sao, khung cảnh còn có ánh phản chiếu từ mặt hồ như gương, xa xa có đảo nhỏ, như tiên cảnh mộng ảo.
“Đừng có dụ dỗ tôi, tôi không có hứng thú ngủ với anh.” Nghiêm Mặc đứng mãi cũng mệt, tìm một tảng đá lớn ngồi xuống.
Ngu Vu cười ha ha, nhịp nhịp ngón tay trên mặt đá, hỏi: “Tối nay cậu hẹn ta ra đây, hỏi về vấn đề khó sinh của tộc ta, chẳng lẽ cậu có biện pháp giải quyết?”
“Anh trốn tôi để tìm riêng A Chiến nhà tôi những hai lần, chẳng lẽ anh thích A Chiến? Muốn A Chiến sinh con cho anh?”
Ngu Vu đang cười ha ha liền đổi thành cười há há: “Nhóc, muốn ta nói cho cậu biết phương pháp dung hợp đá Thần Huyết, thì cậu phải lấy ra thứ gì đó khiến ta động lòng mới được.”
“Tôi có thể giúp các anh, nhưng không dám chắc sẽ thành công.”
Ngu Vu rất vừa lòng đối với những lời này, vấn đề sinh sản của người cá không thể giải quyết suốt mấy ngàn năm qua, y không tin một tư tế nhân loại nho nhỏ có thể giải quyết được nan đề thiên cổ này. Nhưng nếu đối phương có thể chế ra thuốc khiến cá không sinh sản được, vậy có lẽ cậu ta sẽ có vài cách trợ giúp. Mà ngược lại, nếu Nghiêm Mặc dám vỗ ngực cam đoan mình có thể giải quyết vấn đề này, thì chắc y sẽ quất cho tên nhóc đó một đuôi ngã lộn cổ vào trong hồ.
Thấy Ngu Vu chấp nhận cách nói của mình, Nghiêm Mặc cũng bày ra thái độ của bác sĩ dành cho bệnh nhân: “Nói cụ thể xem, vấn đề của các anh nằm ở đâu? Là không dễ dàng mang thai, hay dễ sinh non? Hay đứa bé vừa sinh ra không dễ sống?”
Ngu Vu nghe Nghiêm Mặc đặt vấn đề, không khỏi gật gù, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một chút hy vọng: “Là hai cái trước, hai cái đó đều có.”
“Các vấn đề khác nhau sẽ có cách xử lý khác nhau, chúng ta xử lý từng cái một. Có người cá nào đang mang thai không? Tốt nhất là ba người, tôi muốn quan sát và chăm sóc họ.”
“Cậu sẽ xuống hồ à?”
“Không. Như vầy đi, tôi sẽ mở một khu chuyên dùng cho người cá các anh trong nội thành, các anh đào hồ nước cũng được, xây thần điện cũng được, tùy ý. Địa điểm là gần rừng cây nhỏ mà tôi ở, phạm vi trong thành đông, sao?” Nghiêm Mặc đã sớm suy xét, liền nhân cơ hội đề nghị.
Điều kiện này đối với tộc Người Cá chỉ có lợi mà thôi, nên Ngu Vu thoải mái đồng ý ngay.
“Giải quyết và nghiên cứu vấn đề sinh sản của các anh cần có thời gian, nhưng tình huống của A Chiến lại không thể chờ được nữa, anh không chịu nói cho tôi biết phương pháp dung hợp, thì ít nhất cũng phải nói cho tôi biết làm thế nào để xoa dịu tình trạng hiện giờ của anh ta?”
“Ta có thể nói cho cậu một phương pháp, phương pháp này cậu cũng đã biết, chính là dung hợp thêm một viên đá Thần Huyết có thuộc tính thủy hoặc thổ, đương nhiên, phải dùng phương pháp dung hợp chính xác, còn phải biết đá Thần Huyết có thuộc tính thích ứng ở đâu.”
“Ở đâu? Làm sao để dung hợp?”
“Trước tiên ta sẽ nói cho cậu biết phương pháp dung hợp, phương pháp này cũng có thể dựa vào việc dung hợp tinh thạch có năng lượng thuộc tính thủy hoặc thổ để giảm bớt thương tổn mà thuộc tính hỏa của đá Thần Huyết mang lại cho thân thể thủ lĩnh các cậu. Chờ khi cậu tìm ra được nguyên nhân khiến thai phụ tộc ta dễ sinh non hoặc giúp giảm bớt tình trạng sinh non, ta sẽ nói cho cậu biết vị trí của một viên đá Thần Huyết thuộc tính thổ.”
“Bọn tôi không có tinh thạch năng lượng thuộc tính thủy hoặc thổ.”
“Ta có thể cung cấp, nhưng cậu phải dùng muối tinh để đổi.”
“Thành giao!”
/660
|