Sân thi đấu Ma Vũ Tam đại học viện.
Khoảng sân rộng chia làm ba loại ghế.
Hoa lệ, thoải mái nhất đương nhiên là nhóm quân vương của các quốc gia, cùng những người đi theo, vô luận là thân phận, địa vị gì cũng được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Tiếp theo là dãy ghế của các quý tộc.
Còn lại là nhóm thường dân không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng xem.
Nam Việt và Đông Chích có địa vị tương đương, vì thế hai chiếc ghế dựa được an bài liền nhau, người ngồi đó chỉ cần nói lớn tiếng một chút đối phương có thể nghe được.
Nam Việt tới khá trễ, lúc tới bên Đông Chích đã nhập tọa.
“Bổn hoàng đợi Nam Việt hoàng đã lâu.”
Đông Li Trần nghiêng người dựa vào nhuyễn ghế, hướng Hoàng Phủ Ngạo lắc lắc chén rượi bạch ngọc trong tay.
“Đã làm phiền Đông Chích hoàng.”
Hoàng Phủ Ngạo cũng tùy ý cầm lấy ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch, xem như lễ phép đáp lại.
“Nam Việt Tiểu điện hạ, năm năm không thấy ngày càng sáng chói!”
Ánh mắt Đông Li Trần chậm rãi đảo về phía Thanh Việt đang đừng bên cạnh Hoàng Phủ Ngạo, ánh mắt xanh biếc thanh nhuận hiện lên âm hàn khó phát hiện.
“Bộn hoàng tiêu phí nhiều nhân lực, tài lực tìm người, cư nhiên vẫn so kém Tiểu điện hạ, thực sự là làm bổn hoàng thương tâm.”
Đông Li Trần cười nói, tùy ý nâng tay vuốt ve mái tóc dài của thiếu niên tinh linh đứng phía sau hắn, quá phận mà kéo gương mặt tinh xảo, xinh đẹp của thiếu niên tới gần mình, mang theo tia tình mầu mà liếm lên mặt thiếu niên tinh linh.
‘Đây là ý tứ gì!’
Số quan viên Nam Việt đi theo thấy Đông Li Trần hành động như vậy, đều lắp bắp kinh hãi.
‘Này không phải so sánh Tiểu điện hạ của bọn họ với nô lệ tinh linh trước mắt sao!’
‘Tiểu điện hạ của bọn họ quả thực xinh đẹp quá mức, nhưng cũng không thể mang ra so sánh với nô lệ tinh linh đi…….’
‘Này không phải khi dễ Tiểu điện hạ của bọn họ tuổi còn nhỏ, không hiểu làm thế nào đánh trả sao!’
‘Này quả thực là trắng trợn đùa giỡn Tiểu điện hạ của bọn họ trước mặt mọi người a!’
Trong khi nhóm quan viên Nam Việt đang suy nghĩ làm thế nào giữ gìn thân phận tôn quý của Tiểu điện hạ, cùng cứu vãn mặt mũi Nam Việt đế quốc thì diễn viên chính của sự kiện lần này đang nhìn chằm chằm Đông Li Trần, không biết đang suy nghĩ gì —— Hoàng Phủ Thanh Việt, rốt cuộc chậm rãi có một tia phản ứng.
“Dùng huyết người để duy trì dung mạo tuổi trẻ, phương pháp này không tốt.”
Câu nói không chút dính dáng tới vấn đề hiện tại của Thanh Việt làm tất cả mọi người có cảm giác ù ù cạc cạc, chỉ có ly rượu trên tay Đông Li Trần vì không thể ức chế mà khẽ rung động, lập tức xoay người, không mở miệng nữa.
Kì thực từ một khắc nhìn thấy Đông Li Trần, Thanh Việt đã cảm nhận được huyết sát chi khí nồng đậm mà thường nhân không thể thấy trên người hắn.
Huyết sát chi khí đậm như vậy, rất giống một chủng tộc độc nhất vô nhị mà Thanh Việt đã từng gặp qua, Huyết tộc dùng máu mà sống.
Nhưng Đông Li Trần không phải Huyết tộc, vì thế hắn sẽ không vì sinh tồn mà uống huyết.
Trừ bỏ nguyên nhân này, nhìn lại gương mặt qua vài năm vẫn không hề biến hóa gì của hắn, Thanh Việt chỉ nghĩ đến mục đích này —— phương pháp tàn bạo dùng máu tươi của con người để duy trì thanh xuân của mình.
Nguyên bản Thanh Việt cũng không chắc lắm, chỉ thử mà thôi, nhưng xem phản ứng của Đông Li Trần, những điều Thanh Việt đoán có thể khẳng định 8,9 phần.
Mọi người tuy vẫn không hiểu tình huống lắm, nhưng thấy Đông Li Trần là người gây chuyện đã không thèm nói, mọi người cũng không nói thêm gì, ngồi vào chỗ của mình, quan sát trận tỷ thí đã bắt đầu.
Ai cũng không chú ý Đông Li Trần đã bóp nát ly rượu trong tay, cùng một hắc y nhân đứng trong bóng tối vừa tiếp nhận mệnh lệnh của hắn xong thì biến mất.
……..
Sân tỷ thí.
Các pháp sư đã bố trí kết giới phòng ngự trong suốt, ngồi trên ghế có thể an toàn lại quan sát trận đấu rất rõ.
Thanh Việt mới xem 3 trận đã ỉu xìu.
Điều làm Thanh Việt không thể hiểu nổi chính là, đây rõ ràng là một trận đấu, vì cái gì phải chú ý dáng vẻ, phong độ quý tộc, làm mấy nghi thức xã giao rườm rà, thực không thú vị.
(Kì thực cũng không thể hoàn toàn trách họ, mặc dù là sàn đấu nhưng tùy tiện trảo ra một người không phải đứa nhỏ đại gia tộc cũng là vương tử, công chúa của quốc gia nào đó, nếu xảy ra chuyện thì không tốt a.
Vì thế tất cả mọi người đều né tránh xung đột, nếu không thể tránh cũng phải lễ phép thông tri đối phương trước một tiếng, để đối phương có sự chuẩn bị, vì thế trận đấu rất hiếm màn cứng đối cứng.)
Bất quá, nhàm chán của Thanh Việt cũng không kéo dài lâu, trận tỷ thí tiếp theo rốt cuộc đã hoàn toàn thu hút sự chú ý của bé.
Lên sàn đấu chưa tới mười phút đối thủ đã bị thua.
Mà đại đa số mọi người quan sát lại không biết người nọ thua thế nào.
Nhưng đó không phải trọng điểm hấp dẫn Thanh Việt.
Trọng điểm là người kia sử dụng vu thuật!!!
Người thắng cuộc mặc một bộ hồng y hệt như lụa trắng bị nhiễm huyết đỏ tươi, mái tóc dài đen bóng vũ động trong không trung, đỏ cùng đen, sắc thái mãnh liệt lại hấp dẫn mọi người.
Tóc đen, mắt đen, dung mạo rất giống Nam Việt hoàng tộc đã nói rõ người này có quan hệ tới Nam Việt đế quốc!
Nhưng lúc này hắn lại đại diện cho Đông Chích dự thi.
Người này, hẳn chính là Hoàng Phủ Tĩnh Nghi mà Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo muốn tìm kiếm, kẻ bí ẩn có sức mạnh cường đại cùng vu thuật quỷ dị luôn trốn trong bóng tối.
Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt liếc mắt nhìn nhau, có thể nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt đối phương.
Lúc này, người này đại diện cho Đông Chích dự thi, vậy nó đã chứng minh suy đoán trước kia của Thanh Việt, người đứng phía sau duy trì hắn chính là Đông Li Trần.
Chính là Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt vẫn chưa rõ, người này vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối, vì cái gì đột nhiên lại tự bại lộ thân phận?
……….
“Đây là…… không phải là…… ma vu thuật….. thất truyền….. đã lâu……”
Đại Ma Đạo Sư hệ hỏa —— Viêm Liệt nhìn ra chút manh mối, có chút lắp bắp kéo Đại Ma Đạo Sư hệ không gian —— Tát Lạp • Cách Nhã Lôi đang ngồi cạnh mình.
“Này……. rất giống……..”
Tát Lạp • Cách Nhã Lôi tự xưng là kiến thức uyên bác, đọc nhiều sách vở, thông hiểu cổ kim cũng vì sự tình đột ngột mà có chút run run.
Ma vu thuật chính là danh từ đại diện cho huyết tinh, quỷ dị, tàn nhẫn, hung ác.
Trận tỷ thí này, đại đa số mọi người trên đài quan sát đều cảm thấy kì quái, nhưng không nhận ra, nhưng nhóm cường giả sỏi đời lại vì thế mà xôn xao.
……..
Hoàn Chương 109.
Khoảng sân rộng chia làm ba loại ghế.
Hoa lệ, thoải mái nhất đương nhiên là nhóm quân vương của các quốc gia, cùng những người đi theo, vô luận là thân phận, địa vị gì cũng được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Tiếp theo là dãy ghế của các quý tộc.
Còn lại là nhóm thường dân không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng xem.
Nam Việt và Đông Chích có địa vị tương đương, vì thế hai chiếc ghế dựa được an bài liền nhau, người ngồi đó chỉ cần nói lớn tiếng một chút đối phương có thể nghe được.
Nam Việt tới khá trễ, lúc tới bên Đông Chích đã nhập tọa.
“Bổn hoàng đợi Nam Việt hoàng đã lâu.”
Đông Li Trần nghiêng người dựa vào nhuyễn ghế, hướng Hoàng Phủ Ngạo lắc lắc chén rượi bạch ngọc trong tay.
“Đã làm phiền Đông Chích hoàng.”
Hoàng Phủ Ngạo cũng tùy ý cầm lấy ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch, xem như lễ phép đáp lại.
“Nam Việt Tiểu điện hạ, năm năm không thấy ngày càng sáng chói!”
Ánh mắt Đông Li Trần chậm rãi đảo về phía Thanh Việt đang đừng bên cạnh Hoàng Phủ Ngạo, ánh mắt xanh biếc thanh nhuận hiện lên âm hàn khó phát hiện.
“Bộn hoàng tiêu phí nhiều nhân lực, tài lực tìm người, cư nhiên vẫn so kém Tiểu điện hạ, thực sự là làm bổn hoàng thương tâm.”
Đông Li Trần cười nói, tùy ý nâng tay vuốt ve mái tóc dài của thiếu niên tinh linh đứng phía sau hắn, quá phận mà kéo gương mặt tinh xảo, xinh đẹp của thiếu niên tới gần mình, mang theo tia tình mầu mà liếm lên mặt thiếu niên tinh linh.
‘Đây là ý tứ gì!’
Số quan viên Nam Việt đi theo thấy Đông Li Trần hành động như vậy, đều lắp bắp kinh hãi.
‘Này không phải so sánh Tiểu điện hạ của bọn họ với nô lệ tinh linh trước mắt sao!’
‘Tiểu điện hạ của bọn họ quả thực xinh đẹp quá mức, nhưng cũng không thể mang ra so sánh với nô lệ tinh linh đi…….’
‘Này không phải khi dễ Tiểu điện hạ của bọn họ tuổi còn nhỏ, không hiểu làm thế nào đánh trả sao!’
‘Này quả thực là trắng trợn đùa giỡn Tiểu điện hạ của bọn họ trước mặt mọi người a!’
Trong khi nhóm quan viên Nam Việt đang suy nghĩ làm thế nào giữ gìn thân phận tôn quý của Tiểu điện hạ, cùng cứu vãn mặt mũi Nam Việt đế quốc thì diễn viên chính của sự kiện lần này đang nhìn chằm chằm Đông Li Trần, không biết đang suy nghĩ gì —— Hoàng Phủ Thanh Việt, rốt cuộc chậm rãi có một tia phản ứng.
“Dùng huyết người để duy trì dung mạo tuổi trẻ, phương pháp này không tốt.”
Câu nói không chút dính dáng tới vấn đề hiện tại của Thanh Việt làm tất cả mọi người có cảm giác ù ù cạc cạc, chỉ có ly rượu trên tay Đông Li Trần vì không thể ức chế mà khẽ rung động, lập tức xoay người, không mở miệng nữa.
Kì thực từ một khắc nhìn thấy Đông Li Trần, Thanh Việt đã cảm nhận được huyết sát chi khí nồng đậm mà thường nhân không thể thấy trên người hắn.
Huyết sát chi khí đậm như vậy, rất giống một chủng tộc độc nhất vô nhị mà Thanh Việt đã từng gặp qua, Huyết tộc dùng máu mà sống.
Nhưng Đông Li Trần không phải Huyết tộc, vì thế hắn sẽ không vì sinh tồn mà uống huyết.
Trừ bỏ nguyên nhân này, nhìn lại gương mặt qua vài năm vẫn không hề biến hóa gì của hắn, Thanh Việt chỉ nghĩ đến mục đích này —— phương pháp tàn bạo dùng máu tươi của con người để duy trì thanh xuân của mình.
Nguyên bản Thanh Việt cũng không chắc lắm, chỉ thử mà thôi, nhưng xem phản ứng của Đông Li Trần, những điều Thanh Việt đoán có thể khẳng định 8,9 phần.
Mọi người tuy vẫn không hiểu tình huống lắm, nhưng thấy Đông Li Trần là người gây chuyện đã không thèm nói, mọi người cũng không nói thêm gì, ngồi vào chỗ của mình, quan sát trận tỷ thí đã bắt đầu.
Ai cũng không chú ý Đông Li Trần đã bóp nát ly rượu trong tay, cùng một hắc y nhân đứng trong bóng tối vừa tiếp nhận mệnh lệnh của hắn xong thì biến mất.
……..
Sân tỷ thí.
Các pháp sư đã bố trí kết giới phòng ngự trong suốt, ngồi trên ghế có thể an toàn lại quan sát trận đấu rất rõ.
Thanh Việt mới xem 3 trận đã ỉu xìu.
Điều làm Thanh Việt không thể hiểu nổi chính là, đây rõ ràng là một trận đấu, vì cái gì phải chú ý dáng vẻ, phong độ quý tộc, làm mấy nghi thức xã giao rườm rà, thực không thú vị.
(Kì thực cũng không thể hoàn toàn trách họ, mặc dù là sàn đấu nhưng tùy tiện trảo ra một người không phải đứa nhỏ đại gia tộc cũng là vương tử, công chúa của quốc gia nào đó, nếu xảy ra chuyện thì không tốt a.
Vì thế tất cả mọi người đều né tránh xung đột, nếu không thể tránh cũng phải lễ phép thông tri đối phương trước một tiếng, để đối phương có sự chuẩn bị, vì thế trận đấu rất hiếm màn cứng đối cứng.)
Bất quá, nhàm chán của Thanh Việt cũng không kéo dài lâu, trận tỷ thí tiếp theo rốt cuộc đã hoàn toàn thu hút sự chú ý của bé.
Lên sàn đấu chưa tới mười phút đối thủ đã bị thua.
Mà đại đa số mọi người quan sát lại không biết người nọ thua thế nào.
Nhưng đó không phải trọng điểm hấp dẫn Thanh Việt.
Trọng điểm là người kia sử dụng vu thuật!!!
Người thắng cuộc mặc một bộ hồng y hệt như lụa trắng bị nhiễm huyết đỏ tươi, mái tóc dài đen bóng vũ động trong không trung, đỏ cùng đen, sắc thái mãnh liệt lại hấp dẫn mọi người.
Tóc đen, mắt đen, dung mạo rất giống Nam Việt hoàng tộc đã nói rõ người này có quan hệ tới Nam Việt đế quốc!
Nhưng lúc này hắn lại đại diện cho Đông Chích dự thi.
Người này, hẳn chính là Hoàng Phủ Tĩnh Nghi mà Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo muốn tìm kiếm, kẻ bí ẩn có sức mạnh cường đại cùng vu thuật quỷ dị luôn trốn trong bóng tối.
Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt liếc mắt nhìn nhau, có thể nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt đối phương.
Lúc này, người này đại diện cho Đông Chích dự thi, vậy nó đã chứng minh suy đoán trước kia của Thanh Việt, người đứng phía sau duy trì hắn chính là Đông Li Trần.
Chính là Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt vẫn chưa rõ, người này vẫn luôn ẩn mình trong bóng tối, vì cái gì đột nhiên lại tự bại lộ thân phận?
……….
“Đây là…… không phải là…… ma vu thuật….. thất truyền….. đã lâu……”
Đại Ma Đạo Sư hệ hỏa —— Viêm Liệt nhìn ra chút manh mối, có chút lắp bắp kéo Đại Ma Đạo Sư hệ không gian —— Tát Lạp • Cách Nhã Lôi đang ngồi cạnh mình.
“Này……. rất giống……..”
Tát Lạp • Cách Nhã Lôi tự xưng là kiến thức uyên bác, đọc nhiều sách vở, thông hiểu cổ kim cũng vì sự tình đột ngột mà có chút run run.
Ma vu thuật chính là danh từ đại diện cho huyết tinh, quỷ dị, tàn nhẫn, hung ác.
Trận tỷ thí này, đại đa số mọi người trên đài quan sát đều cảm thấy kì quái, nhưng không nhận ra, nhưng nhóm cường giả sỏi đời lại vì thế mà xôn xao.
……..
Hoàn Chương 109.
/229
|