“ Tiểu nha đầu, ngươi mau tỉnh” Lăng Vân Trúc đang nghỉ ngơi thì bị người lay gọi. Cô vừa mới mở mắt, một cái bản mặt cực soái dán ngay gần mặt mình. Hot boy từ đâu nhảy ra thể này? Cô xuyên lại rồi sao?
“ Ngươi là ai?
“ Ha ha, tiểu nha đầu, mới vừa nãy còn nói chuyện với ta, còn đưa ta thuốc giải độc, ngươi biết ta là ai chưa?” Soái ca cười vui vẻ.
“ Uy, ngươi là sư phụ của Lãnh Thần Phong?” Lăng Vân Trúc há hốc miệng, sự thật này thật quá kinh người đi. Rõ ràng ông ta khi nãy còn râu trắng tóc bạc phơ, cô mới chỉ chợp mắt chút xíu, như thế nào đã biến thành nam nhân anh tuấn rồi?
“ Chính là ta” Âu Dương Thần cười đắc ý “Ta có luyện một loại trú nhan thuật, bởi vậy hình dáng bên ngoài luôn giữ tuổi đôi mươi. Lúc trước ngươi nhìn là bộ dáng thật, bởi ta bị trúng độc nên hiện nguyên hình thôi”.
“Hừ, loại trú nhan thuật này ngươi luyện làm cái gì? Để lừa tình sao? Đã bao cô nương nghiêng ngả trước ngươi rồi?” Lăng Vân Trúc bĩu môi. Lão nhân chết bầm, bộ dáng của hắn sao có thể suất đến vậy, với Lãnh Thần Phong chẳng khác gì huynh đệ, suýt nữa khiến cô động tâm rồi.
“Ha ha, cũng có vài trăm” Âu Dương Thần sờ mũi cười gượng. Nha đầu này sao có thể hiểu hắn như thế chứ? “ Mà ngươi gọi ta là Thần ca đi, đừng gọi là lão đầu, gia rất mất mặt”.
“Chính bởi ngươi là một lão già, ta mới gọi như vậy” Lăng Vân Trúc làm cái mặt quỷ, trong lòng liền vô cùng vui vẻ. Lâu rồi bản thân chưa có tâm trạng tốt như vậy.
Âu Dương Thần đen mặt. Được rồi, được rồi, hắn đại nam nhân không chấp tiểu nha đầu, chỉ cần nghĩ tiểu nha đầu còn nhỏ nói linh tinh là được, hắn nhịn (>”<)
“ Sư phụ, người đang khi dễ nương tử của con?” Lãnh Thần Phong sau khi trị thương xong thì mở mắt ra. Nội thương của hắn cũng hồi phục được tám chín phần, hiện tại đã không còn gì lo ngại. Thuốc của Trúc nhi quả nhiên thật tốt.
“Uy, đồ nhi, con nói ngược nha. Chính nàng mới là người khi dễ sư phụ mới đúng” Âu Dương Thần chảy mồ hôi đáp. Sao hắn lại thu tên ma đầu này làm đồ đệ a, mỗi lần trước mặt nó đều bị khí thế của nó áp đảo, bản thân hắn cảm thấy mình làm thầy như vậy thật mất mặt.
Lãnh Thần Phong không thèm nói chuyên với hắn, đi tới bên Vân Trúc, ôn nhu nói:
“ Trúc nhi, nàng đùng chấp sư phụ. Sự phụ vốn là bán tiên, đây mới là chân diện mục của y. Còn cái diện trước mà nàng nhìn thấy, chỉ là đòn che mắt mọi người do sư phụ bày ra thôi”
Lăng Vân Trúc gật gật đầu. Lão già kia hóa ra là bán tiên, thế mà lừa cô cái gì luyện trú nhan thuật cải lão hoàn đồng, cô thề sau này hắn có phun ra cái gì cô cũng sẽ không tin lấy nửa lời.
Riêng Âu Dương Thần lại âm thầm kinh ngạc. Đồ nhi hắn thế nhưng không kiêng kị gì mà nói sự thật của hắn cho nha đầu kia nghe.
Thật ra hắn vốn là Kim Thần, thế nhưng một lần vì bị lão thối Hỏa Thần chuốc rượu say gây họa lớn. Kim Thần hắn mỗi lần say rượu sẽ trở nên mất kiểm soát, Hỏa Thần liền nhân cơ hội đó đem hắn vào Ngoan Long điện. Trong lúc thần trí bất định, hắn đã lỡ tay tát vào mặt Ngọc hoàng, túm tóc Vương Mẫu Nương Nương, vặt râu Thái Bạch Kim Tinh, cạo đầu Nhị Lang Thần, vân vân và mây mây. Hậu quả thì khỏi phải bàn, Ngọc Hoàng long trung giận dữ đem hắn hạ trần làm kiếp bán tiên.
Bởi một phần là lỗi của hắn, nên hắn không có ý kiến gì. Nhưng là cái lão thối Hỏa Thần kia, cứ mỗi lần tìm đến hắn đều buông lời cười nhạo hắn, nếu không phải có Phong nhi giúp hắn nói lại, hắn cảm thấy thực thất bại.
Chuyện hắn là bán tiên chỉ có Lãnh Thần Phong cùng đại đệ tử đã bõ đi của hắn biết. Hắn không muốn gặp rắc rối, cũng ngại phiền phức, cho nên bấy lâu nay chỉ trụ tại làng Ngôn Lục này. Có điều ý trời khó tránh, hắn hôm nay bị kẻ kia tập kích, toàn bộ dân làng Ngôn Lục cũng vì hắn mà bỏ mạng.
“Kẻ hôm nay cho người tấn công là ai vậy?”
Bây giờ Lăng Vân Trúc mới biết, không phải chỉ người trong hoàng tộc mới có dị năng. Trong hoàng tộc, chỉ có nam nhân mới có dị năng, còn nữ nhân thì rất hiếm gặp. Người thường có dị năng cũng không hiếm, nhưng họ sẽ đều bị người trong hoàng tộc thu nạp trong thầm lặng, bởi đây là bí mật của Khải Huyền đại lục chỉ người hoàng tộc mới biết, Liên nhi vì không biết nên hiểu lầm, đây là điều không khó để hiểu.
Đây cũng đủ để giải thích, kẻ cho người đến ám sát sư phụ của Lãnh Thần Phong là người hoàng tộc, nhưng... hắn có thể là ai?
“ Là sư huynh của ta, thái tử Liệt Vong quốc Liệt Hồng Hiên!”
“ Ngươi là ai?
“ Ha ha, tiểu nha đầu, mới vừa nãy còn nói chuyện với ta, còn đưa ta thuốc giải độc, ngươi biết ta là ai chưa?” Soái ca cười vui vẻ.
“ Uy, ngươi là sư phụ của Lãnh Thần Phong?” Lăng Vân Trúc há hốc miệng, sự thật này thật quá kinh người đi. Rõ ràng ông ta khi nãy còn râu trắng tóc bạc phơ, cô mới chỉ chợp mắt chút xíu, như thế nào đã biến thành nam nhân anh tuấn rồi?
“ Chính là ta” Âu Dương Thần cười đắc ý “Ta có luyện một loại trú nhan thuật, bởi vậy hình dáng bên ngoài luôn giữ tuổi đôi mươi. Lúc trước ngươi nhìn là bộ dáng thật, bởi ta bị trúng độc nên hiện nguyên hình thôi”.
“Hừ, loại trú nhan thuật này ngươi luyện làm cái gì? Để lừa tình sao? Đã bao cô nương nghiêng ngả trước ngươi rồi?” Lăng Vân Trúc bĩu môi. Lão nhân chết bầm, bộ dáng của hắn sao có thể suất đến vậy, với Lãnh Thần Phong chẳng khác gì huynh đệ, suýt nữa khiến cô động tâm rồi.
“Ha ha, cũng có vài trăm” Âu Dương Thần sờ mũi cười gượng. Nha đầu này sao có thể hiểu hắn như thế chứ? “ Mà ngươi gọi ta là Thần ca đi, đừng gọi là lão đầu, gia rất mất mặt”.
“Chính bởi ngươi là một lão già, ta mới gọi như vậy” Lăng Vân Trúc làm cái mặt quỷ, trong lòng liền vô cùng vui vẻ. Lâu rồi bản thân chưa có tâm trạng tốt như vậy.
Âu Dương Thần đen mặt. Được rồi, được rồi, hắn đại nam nhân không chấp tiểu nha đầu, chỉ cần nghĩ tiểu nha đầu còn nhỏ nói linh tinh là được, hắn nhịn (>”<)
“ Sư phụ, người đang khi dễ nương tử của con?” Lãnh Thần Phong sau khi trị thương xong thì mở mắt ra. Nội thương của hắn cũng hồi phục được tám chín phần, hiện tại đã không còn gì lo ngại. Thuốc của Trúc nhi quả nhiên thật tốt.
“Uy, đồ nhi, con nói ngược nha. Chính nàng mới là người khi dễ sư phụ mới đúng” Âu Dương Thần chảy mồ hôi đáp. Sao hắn lại thu tên ma đầu này làm đồ đệ a, mỗi lần trước mặt nó đều bị khí thế của nó áp đảo, bản thân hắn cảm thấy mình làm thầy như vậy thật mất mặt.
Lãnh Thần Phong không thèm nói chuyên với hắn, đi tới bên Vân Trúc, ôn nhu nói:
“ Trúc nhi, nàng đùng chấp sư phụ. Sự phụ vốn là bán tiên, đây mới là chân diện mục của y. Còn cái diện trước mà nàng nhìn thấy, chỉ là đòn che mắt mọi người do sư phụ bày ra thôi”
Lăng Vân Trúc gật gật đầu. Lão già kia hóa ra là bán tiên, thế mà lừa cô cái gì luyện trú nhan thuật cải lão hoàn đồng, cô thề sau này hắn có phun ra cái gì cô cũng sẽ không tin lấy nửa lời.
Riêng Âu Dương Thần lại âm thầm kinh ngạc. Đồ nhi hắn thế nhưng không kiêng kị gì mà nói sự thật của hắn cho nha đầu kia nghe.
Thật ra hắn vốn là Kim Thần, thế nhưng một lần vì bị lão thối Hỏa Thần chuốc rượu say gây họa lớn. Kim Thần hắn mỗi lần say rượu sẽ trở nên mất kiểm soát, Hỏa Thần liền nhân cơ hội đó đem hắn vào Ngoan Long điện. Trong lúc thần trí bất định, hắn đã lỡ tay tát vào mặt Ngọc hoàng, túm tóc Vương Mẫu Nương Nương, vặt râu Thái Bạch Kim Tinh, cạo đầu Nhị Lang Thần, vân vân và mây mây. Hậu quả thì khỏi phải bàn, Ngọc Hoàng long trung giận dữ đem hắn hạ trần làm kiếp bán tiên.
Bởi một phần là lỗi của hắn, nên hắn không có ý kiến gì. Nhưng là cái lão thối Hỏa Thần kia, cứ mỗi lần tìm đến hắn đều buông lời cười nhạo hắn, nếu không phải có Phong nhi giúp hắn nói lại, hắn cảm thấy thực thất bại.
Chuyện hắn là bán tiên chỉ có Lãnh Thần Phong cùng đại đệ tử đã bõ đi của hắn biết. Hắn không muốn gặp rắc rối, cũng ngại phiền phức, cho nên bấy lâu nay chỉ trụ tại làng Ngôn Lục này. Có điều ý trời khó tránh, hắn hôm nay bị kẻ kia tập kích, toàn bộ dân làng Ngôn Lục cũng vì hắn mà bỏ mạng.
“Kẻ hôm nay cho người tấn công là ai vậy?”
Bây giờ Lăng Vân Trúc mới biết, không phải chỉ người trong hoàng tộc mới có dị năng. Trong hoàng tộc, chỉ có nam nhân mới có dị năng, còn nữ nhân thì rất hiếm gặp. Người thường có dị năng cũng không hiếm, nhưng họ sẽ đều bị người trong hoàng tộc thu nạp trong thầm lặng, bởi đây là bí mật của Khải Huyền đại lục chỉ người hoàng tộc mới biết, Liên nhi vì không biết nên hiểu lầm, đây là điều không khó để hiểu.
Đây cũng đủ để giải thích, kẻ cho người đến ám sát sư phụ của Lãnh Thần Phong là người hoàng tộc, nhưng... hắn có thể là ai?
“ Là sư huynh của ta, thái tử Liệt Vong quốc Liệt Hồng Hiên!”
/77
|