La Hầu La Ma Đế thầm nghĩ:
- Lão tử không thèm tự đưa lên cửa dây dưa, ngươi muốn làm huề với ta thì phải nhận lỗi trước, nếu không lão tử mặc kệ ngươi. Chẳng những phớt lờ ngươi mà còn chuốc thêm rắc rối cho ngươi!
Đến ngày thứ bảy, trong bảy thời đại của Đạo Tôn không còn phát ra đạo âm, cả đám không còn gì để biện, á khẩu nghe giảng.
Giang Nam linh quang phân thân ngồi xếp bằng trước bảy Đạo Tôn mở mắt ra. Bảy ngày nay bảy linh quang phân thân yên lặng nhắm mắt như chờ đợi kết quả này đến.
Bảy Giang Nam linh quang phân thân cười nói:
- Mời!
Bảy Đạo Tôn không biện pháp nữa. Tiên thiên bất diệt linh quang nhấp nháy trong mắt Cửu Tư Đạo Tôn như hai đốm lửa.
Cửu Tư Đạo Tôn bình tĩnh nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn quả nhiên có vốn liếng làm bản lĩnh, chúng ta phục. Nhưng tu vi Thiên Tôn không đến, nếu chỉ dựa vào bảy linh quang bất diệt này đấu với chúng ta thì e rằng sẽ chịu thiệt lớn. Hay Thiên Tôn tự mình đấu cùng chúng ta, được không?
Giang Nam thở dài, vẫn ngồi im, biểu tình buồn bã:
- Các người không được.
Giang Nam vừa thốt lời, bảy Đạo Tôn Trọng Hòa Đạo Tôn, Hoàng Tân Đạo Tôn, Cửu Tư Đạo Tôn cười phá lên.
Trọng Hòa Đạo Tôn cười nói:
- Thiên Tôn, lần trước ngươi đi Đạo Quân điện của ta mới chỉ là một Thiên Quân, chưa từng chứng Đạo Quân. Khi đó ngươi chỉ miễn cưỡng lọt vào pháp nhãn của chúng ta.
- Mấy trăm vạn ức năm đối với tồn tại như chúng ta chỉ là một chớp mắt. Xa xưa như chúng ta mỗi lần bế quan bỏ ra thời gian dài hơn mấy trăm vạn năm không biết bao nhiêu lần. Ý Thiên Tôn nói khi chúng ta chớp mắt một cái thành tựu của Thiên Tôn đã vượt qua chúng ta?
- Chúng ta không có tư cách đấu với bản thân như vậy?
Đạo Quân trong Đạo Quân điện bế quan ngắn thì mấy vạn năm, dài thậm chí là mấy thời đại. Đối với người khác, bao gồm Đạo Quân, thời gian bọn họ bế quan rất kinh khủng, làm người ta khó thể tưởng tượng.
- Chúng ta bế quan khác với đẳng cấp các ngươi.
Trọng Hòa Đạo Tôn nhìn quanh một vòng, xem hết biểu tình của bốn ngàn tám trăm Thiên Quân, Đạo Quân trong Đại La Thiên.
Trọng Hòa Đạo Tôn thản nhiên nói:
- Chúng ta nghiên cứu tận cùng đại đạo, tìm 1k bvô tận ảo diệu đi hướng tận cùng đại đạo. Thời gian rất quan trọng với các ngươi, mấy trăm vạn năm đã là dài. Nhưng tồn tại như chúng ta thì thời gian không có nghĩa lý gì, chỉ là một con số.
Một Đạo Tôn Đạo Quân điện gật gù, nghiêm túc nói:
- Đúng vậy! Chờ khi các ngươi đến cảnh giới như chúng ta sẽ cảm nhận được điều này. Mcụ tiêu của các ngươi quá thấp, chỉ thấy ích lợi trước mắt, chỉ cường đại tạm thời. Đạo Quân điện chúng ta tìm kiếm là ảo diệu tận cùng đại đạo.
- Ở trong mắt Đạo Quân điện chúng ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhà ngươi chỉ là khách qua đường trong thời gian dài dặc, chớp mắt trôi qua. Nếu không có Đạo Quân điện che chở thì ngươi không vượt qua được tịch diệt kiếp thời đại tiên đạo.
Cửu Tư Đạo Tôn cười nói:
- Ngươi dùng phân thân linh quang của mình đấu với chúng ta là quá coi thường chúng ta. Ngươi không biết rằng ngươi chỉ là tên hề trong mắt chúng ta. Bảy chúng ta mỗi một người đi tới thời đại tiên đạo đều có thể trở thành Thiên Tôn thời đại tiên đạo, nếu phát ra cứ nhất quyết dùng phân thân linh quang đấu với chúng ta thì chúng ta đành cười, đi ngay.
Trên Đại La Thiên, bốn ngàn tám trăm Thiên Quân, Đạo Quân trợn mắt há hốc mồm nghe.
Giang Tuyết Tình nhỏ giọng nói:
- Cậy già lên mặt!
Ngọc Kinh Vong Tình Tiên Đế lắc đầu, biểu tình nghiêm túc nói:
- Không phải bọn họ cậy già lên mặt mà đang nói thật. Đối với tồn tại như thế, một thời đại chỉ là một năm hỗn độn, thời gian một năm, chúng ta chỉ là khách qua đường với bọn họ.
Nguyên Dục Tiên Đế gật gù đồng ý:
- Đạo Quân điện sâu không lường được, càng hiểu rõ về Đạo Quân điện sẽ càng kính sợ. Nhưng bàn tay con người làm ra tất cả. Bây giờ thời đại tiên đạo phát triển mạnh mẽ, tương lai sẽ có thực lực đối kháng với Đạo Quân điện, chẳng qua bây giờ chưa được.
Đạo Quân Tiên giới bây giờ các loại tiên thiên đạo giới khác nhau, không yếu hơn Đạo Tôn Đạo Quân điện, chẳng qua bọn họ thiếu thời gian.
Nguyên Dục Tiên Đế là cường giả chín kiếp, Đạo Quân chín đời, tầm mắt, kiến thức siêu phàm. Các thời đại trước kia muốn ra một, hai tồn tại có thể tham ngộ tiên thiên đạo cảnh là không thể nào. Bây giờ thời đại tiên đạo sau khi thành tựu Đạo Quân trên cơ bản có thể lĩnh ngộ ra tiên thiên đạo cảnh.
Một số Thiên Quân chưa thành tựu Đạo Quân đã tham ngộ ra tiên thiên đạo cảnh của mình.
Đây là điểm mạnh của thời đại tiên đạo. Ba ngàn đại đạo chứng Đạo Quân, đây là rất khắc nghiệt, nhưng hễ chứng Đạo Quân được là sẽ cường đại chưa từng có, hơn xa thời đại tiền sử khác.
Một Đạo Tôn Đạo Quân điện quát to:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn. Ngươi nhất quyết dùng phân thân linh quang đấu với chúng ta sao?
Thanh âm như cảnh tỉnh, chấn các Thiên Quân trong Đại La Thiên lảo đảo.
Giang Nam thu về phân thân linh quang, mắt liếc qua khuôn mặt đám người Trọng Hòa Đạo Tôn.
Giang Nam bình tĩnh nói:
- Được rồi, các ngươi hãy cùng tấn công đi.
- Cùng tấn công ngươi?
Trọng Hòa Đạo Tôn cười nói:
- Tuy chúng ta là Đạo Tôn Đạo Quân điện nhưng đến thời đại tiên đạo thì chúng ta là bảy Thiên Tôn. Bảy Thiên Tôn đối phó một Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi vẫn quá xem thường chúng ta, không xem chúng ta ngang hàng với ngươi.
- Ngươi quá tự cao, nếu cứ nhất quyết một người đối kháng với bảy chúng ta thì chúng ta đành cười đi vậy.
- Một đấu một đi.
Hoàng Tân Đạo Tôn đứng lên, bất đắc dĩ nói:
- Dù gì trẻ tuổi, tu hành đến bây giờ không dễ dàng. Chúng ta vừa ra tay phá đạo không ra Nguyên Thủy Đại La Thiên của hắn, phá bảy lần là được. Dù gì chừa chút mặt mũi cho hắn.
Sáu Đạo Tôn khác đồng ý:
- Nếu vậy mời Hoàng Tân Đạo Tôn ra tay trước.
Hoàng Tân Đạo Tôn liếc Giang Nam, thi triển tiên thiên đạo cảnh. Vô số tiên thiên bất diệt linh quang biến thành một tòa cương vực kỳ lạ, hình thành dị tượng minh kính. Trong kính chiếu thời không đại thiên, đó là hư vọng tiên thiên.
Tiên thiên đạo cảnh hiện ra cho cảm giác kỳ lạ, như thể thời không đại thiên trong kính thật sự tồn tại, thời không ngoài kính, thậm chí sinh linh là hư vọng.
Nếu Hoàng Tân Đạo Tôn tọa hóa, hư vọng tiên thiên sẽ nuốt thân thể, pháp lực, đại đạo của chúng ta thành tiên thiên linh bảo, tiên thiên hư vọng kính.
Hoàng Tân Đạo Tôn bình tĩnh nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, mời đứng lên, thể hiện tiên thiên nguyên thủy của ngươi đi.
Giang Nam lắc đầu, linh quang quanh thân bay lên cũng tự biến thành hư vọng tiên thiên đạo cảnh. Giang Nam giơ tay, hư vọng tiên thiên đạo cảnh bay theo, vỗ một chưởng vào Hoàng Tân Đạo Tôn.
Hoàng Tân Đạo Tôn mỉm cười nói:
- Vẫn định dùng hư vọng tiên thiên đạo cảnh đối phó với ta sao? Ta là người sáng tạo đạo cảnh này, bày hư vọng tiên thiên đạo cảnh trước mặt ta là đang khiêu chiến Đạo Tổ, không biết tự lượng sức mình...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai đạo cảnh va chạm, kính quang rực rỡ, hiện thực hóa thành hư vọng, hư vọng hóa thành hiện thực, hiện ra dị tượng kỳ lạ không thể tưởng tượng.
- Lão tử không thèm tự đưa lên cửa dây dưa, ngươi muốn làm huề với ta thì phải nhận lỗi trước, nếu không lão tử mặc kệ ngươi. Chẳng những phớt lờ ngươi mà còn chuốc thêm rắc rối cho ngươi!
Đến ngày thứ bảy, trong bảy thời đại của Đạo Tôn không còn phát ra đạo âm, cả đám không còn gì để biện, á khẩu nghe giảng.
Giang Nam linh quang phân thân ngồi xếp bằng trước bảy Đạo Tôn mở mắt ra. Bảy ngày nay bảy linh quang phân thân yên lặng nhắm mắt như chờ đợi kết quả này đến.
Bảy Giang Nam linh quang phân thân cười nói:
- Mời!
Bảy Đạo Tôn không biện pháp nữa. Tiên thiên bất diệt linh quang nhấp nháy trong mắt Cửu Tư Đạo Tôn như hai đốm lửa.
Cửu Tư Đạo Tôn bình tĩnh nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn quả nhiên có vốn liếng làm bản lĩnh, chúng ta phục. Nhưng tu vi Thiên Tôn không đến, nếu chỉ dựa vào bảy linh quang bất diệt này đấu với chúng ta thì e rằng sẽ chịu thiệt lớn. Hay Thiên Tôn tự mình đấu cùng chúng ta, được không?
Giang Nam thở dài, vẫn ngồi im, biểu tình buồn bã:
- Các người không được.
Giang Nam vừa thốt lời, bảy Đạo Tôn Trọng Hòa Đạo Tôn, Hoàng Tân Đạo Tôn, Cửu Tư Đạo Tôn cười phá lên.
Trọng Hòa Đạo Tôn cười nói:
- Thiên Tôn, lần trước ngươi đi Đạo Quân điện của ta mới chỉ là một Thiên Quân, chưa từng chứng Đạo Quân. Khi đó ngươi chỉ miễn cưỡng lọt vào pháp nhãn của chúng ta.
- Mấy trăm vạn ức năm đối với tồn tại như chúng ta chỉ là một chớp mắt. Xa xưa như chúng ta mỗi lần bế quan bỏ ra thời gian dài hơn mấy trăm vạn năm không biết bao nhiêu lần. Ý Thiên Tôn nói khi chúng ta chớp mắt một cái thành tựu của Thiên Tôn đã vượt qua chúng ta?
- Chúng ta không có tư cách đấu với bản thân như vậy?
Đạo Quân trong Đạo Quân điện bế quan ngắn thì mấy vạn năm, dài thậm chí là mấy thời đại. Đối với người khác, bao gồm Đạo Quân, thời gian bọn họ bế quan rất kinh khủng, làm người ta khó thể tưởng tượng.
- Chúng ta bế quan khác với đẳng cấp các ngươi.
Trọng Hòa Đạo Tôn nhìn quanh một vòng, xem hết biểu tình của bốn ngàn tám trăm Thiên Quân, Đạo Quân trong Đại La Thiên.
Trọng Hòa Đạo Tôn thản nhiên nói:
- Chúng ta nghiên cứu tận cùng đại đạo, tìm 1k bvô tận ảo diệu đi hướng tận cùng đại đạo. Thời gian rất quan trọng với các ngươi, mấy trăm vạn năm đã là dài. Nhưng tồn tại như chúng ta thì thời gian không có nghĩa lý gì, chỉ là một con số.
Một Đạo Tôn Đạo Quân điện gật gù, nghiêm túc nói:
- Đúng vậy! Chờ khi các ngươi đến cảnh giới như chúng ta sẽ cảm nhận được điều này. Mcụ tiêu của các ngươi quá thấp, chỉ thấy ích lợi trước mắt, chỉ cường đại tạm thời. Đạo Quân điện chúng ta tìm kiếm là ảo diệu tận cùng đại đạo.
- Ở trong mắt Đạo Quân điện chúng ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhà ngươi chỉ là khách qua đường trong thời gian dài dặc, chớp mắt trôi qua. Nếu không có Đạo Quân điện che chở thì ngươi không vượt qua được tịch diệt kiếp thời đại tiên đạo.
Cửu Tư Đạo Tôn cười nói:
- Ngươi dùng phân thân linh quang của mình đấu với chúng ta là quá coi thường chúng ta. Ngươi không biết rằng ngươi chỉ là tên hề trong mắt chúng ta. Bảy chúng ta mỗi một người đi tới thời đại tiên đạo đều có thể trở thành Thiên Tôn thời đại tiên đạo, nếu phát ra cứ nhất quyết dùng phân thân linh quang đấu với chúng ta thì chúng ta đành cười, đi ngay.
Trên Đại La Thiên, bốn ngàn tám trăm Thiên Quân, Đạo Quân trợn mắt há hốc mồm nghe.
Giang Tuyết Tình nhỏ giọng nói:
- Cậy già lên mặt!
Ngọc Kinh Vong Tình Tiên Đế lắc đầu, biểu tình nghiêm túc nói:
- Không phải bọn họ cậy già lên mặt mà đang nói thật. Đối với tồn tại như thế, một thời đại chỉ là một năm hỗn độn, thời gian một năm, chúng ta chỉ là khách qua đường với bọn họ.
Nguyên Dục Tiên Đế gật gù đồng ý:
- Đạo Quân điện sâu không lường được, càng hiểu rõ về Đạo Quân điện sẽ càng kính sợ. Nhưng bàn tay con người làm ra tất cả. Bây giờ thời đại tiên đạo phát triển mạnh mẽ, tương lai sẽ có thực lực đối kháng với Đạo Quân điện, chẳng qua bây giờ chưa được.
Đạo Quân Tiên giới bây giờ các loại tiên thiên đạo giới khác nhau, không yếu hơn Đạo Tôn Đạo Quân điện, chẳng qua bọn họ thiếu thời gian.
Nguyên Dục Tiên Đế là cường giả chín kiếp, Đạo Quân chín đời, tầm mắt, kiến thức siêu phàm. Các thời đại trước kia muốn ra một, hai tồn tại có thể tham ngộ tiên thiên đạo cảnh là không thể nào. Bây giờ thời đại tiên đạo sau khi thành tựu Đạo Quân trên cơ bản có thể lĩnh ngộ ra tiên thiên đạo cảnh.
Một số Thiên Quân chưa thành tựu Đạo Quân đã tham ngộ ra tiên thiên đạo cảnh của mình.
Đây là điểm mạnh của thời đại tiên đạo. Ba ngàn đại đạo chứng Đạo Quân, đây là rất khắc nghiệt, nhưng hễ chứng Đạo Quân được là sẽ cường đại chưa từng có, hơn xa thời đại tiền sử khác.
Một Đạo Tôn Đạo Quân điện quát to:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn. Ngươi nhất quyết dùng phân thân linh quang đấu với chúng ta sao?
Thanh âm như cảnh tỉnh, chấn các Thiên Quân trong Đại La Thiên lảo đảo.
Giang Nam thu về phân thân linh quang, mắt liếc qua khuôn mặt đám người Trọng Hòa Đạo Tôn.
Giang Nam bình tĩnh nói:
- Được rồi, các ngươi hãy cùng tấn công đi.
- Cùng tấn công ngươi?
Trọng Hòa Đạo Tôn cười nói:
- Tuy chúng ta là Đạo Tôn Đạo Quân điện nhưng đến thời đại tiên đạo thì chúng ta là bảy Thiên Tôn. Bảy Thiên Tôn đối phó một Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi vẫn quá xem thường chúng ta, không xem chúng ta ngang hàng với ngươi.
- Ngươi quá tự cao, nếu cứ nhất quyết một người đối kháng với bảy chúng ta thì chúng ta đành cười đi vậy.
- Một đấu một đi.
Hoàng Tân Đạo Tôn đứng lên, bất đắc dĩ nói:
- Dù gì trẻ tuổi, tu hành đến bây giờ không dễ dàng. Chúng ta vừa ra tay phá đạo không ra Nguyên Thủy Đại La Thiên của hắn, phá bảy lần là được. Dù gì chừa chút mặt mũi cho hắn.
Sáu Đạo Tôn khác đồng ý:
- Nếu vậy mời Hoàng Tân Đạo Tôn ra tay trước.
Hoàng Tân Đạo Tôn liếc Giang Nam, thi triển tiên thiên đạo cảnh. Vô số tiên thiên bất diệt linh quang biến thành một tòa cương vực kỳ lạ, hình thành dị tượng minh kính. Trong kính chiếu thời không đại thiên, đó là hư vọng tiên thiên.
Tiên thiên đạo cảnh hiện ra cho cảm giác kỳ lạ, như thể thời không đại thiên trong kính thật sự tồn tại, thời không ngoài kính, thậm chí sinh linh là hư vọng.
Nếu Hoàng Tân Đạo Tôn tọa hóa, hư vọng tiên thiên sẽ nuốt thân thể, pháp lực, đại đạo của chúng ta thành tiên thiên linh bảo, tiên thiên hư vọng kính.
Hoàng Tân Đạo Tôn bình tĩnh nói:
- Nguyên Thủy Thiên Tôn, mời đứng lên, thể hiện tiên thiên nguyên thủy của ngươi đi.
Giang Nam lắc đầu, linh quang quanh thân bay lên cũng tự biến thành hư vọng tiên thiên đạo cảnh. Giang Nam giơ tay, hư vọng tiên thiên đạo cảnh bay theo, vỗ một chưởng vào Hoàng Tân Đạo Tôn.
Hoàng Tân Đạo Tôn mỉm cười nói:
- Vẫn định dùng hư vọng tiên thiên đạo cảnh đối phó với ta sao? Ta là người sáng tạo đạo cảnh này, bày hư vọng tiên thiên đạo cảnh trước mặt ta là đang khiêu chiến Đạo Tổ, không biết tự lượng sức mình...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai đạo cảnh va chạm, kính quang rực rỡ, hiện thực hóa thành hư vọng, hư vọng hóa thành hiện thực, hiện ra dị tượng kỳ lạ không thể tưởng tượng.
/2823
|