Đến khoảnh khắc cường giả Tiên giới vào đạo tràng Đế Tôn thì dòng thời gian sẽ đứt đoạn, Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn chỉ có thể dựa vào pháp lực của mình nối dòng thời gian để chính mình quay về đúng thời gian.
Trên dòng thời gian, Giang Nam nhìn xuống dưới. Tịch diệt thiên hỏa tan vỡ đốt hỗn độn, một Tịch Diệt Đạo Nhân khác thức tỉnh đi khắp nơi, tìm kiếm nguyên nhân biến cố nhưng không có thu hoạch gì.
Tịch Diệt Đạo Nhân phát hiện các đốm tịch diệt thiên hỏa dựng dục ra sinh linh kỳ diệu thì tò mò, quyết định không ngủ tiếp mà quan sát các sinh linh thú vị sẽ mang đến thay đổi như thế nào cho hỗn độn.
Trong dòng thời gian, Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn đi tới trước. Bên dưới, Hỗn Độn Cổ Thần thứ nhất, Ôn Đế xuất thế, thời đại Cổ Thần sinh ra.
Thật lâu sau Bất Không Đạo Nhân xuất thế, mấy Hỗn Độn Cổ Thần lớn nhỏ càng càng ngày càng đông. Tịch Diệt Đạo Nhân được tôn làm Hỗn Độn đại đế, xếp thứ hai là Ôn Đế.
Chín mươi ức năm qua đi, Bất Không Đạo Nhân đi Đạo Quân điện, mượn tiên thiên Ôn Đế quan hợp sức với Cổ Thần khác tạo phản, trấn áp Hỗn Độn Ôn Đế, trở thành người thống trị.
Lại qua một đoạn thời gian, hai người xứ lạ Đế và Tôn đến, bảo là vượt qua vô tận hư vô và hắc ám, trên đường đi gặp nhiều chuyện kỳ lạ không thể tưởng tượng, trải qua mấy chục vạn năm tới đây.
Chuyện về sau thì Giang Nam đã biết.
Đế và Tôn, Bất Không hợp sức xử Tịch Diệt Đạo Nhân nhưng nhận ra không thể giết người này, chỉ còn cách trấn áp trong Tam Thánh Quan. Đế và Tôn, Bất Không định khai thiên. Lần đầu tiên khai thiên thất bại, để lại mảnh đất bỏ hoang. Vô Cực Thiên Tôn thừa dịp phân hồn chuyển thế vào mảnh đất bỏ hoang, mượn tịch diệt thiên hỏa thành công đặt thời đại tiên đạo tương lai vào lưới nhân quả của mình.
Sau đó Đế và Tôn, Bất Không thí nghiệm thành công, khai sáng ra chư thiên, địa ngục, linh giới các vũ trụ loại nhỏ, rồi bọn họ bắt đầu sáng tạo Tiên giới.
Sau đó Cổ Thần và tiên nhân mâu thuẫn, đại chiến kết thúc thời đại Cổ Thần nhường chỗ cho Tiên giới.
Không lâu sau Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn đến cuối dòng thời gian. Tận cùng Đại La Thiên có các tiên nhân lao nhanh huướng Tiên giới, đám người Càn Nguyên, Giang Tuyết, Thánh Ma Thiên Tôn có ở đó, Giang Nam cũng có mặt.
Cảnh này là đám tiên từ đạo tràng Đế Tôn trở về, bọn họ chạy ra dòng thời gian, sau đó dòng thời gian sụp đổ.
Trên dòng thời gian, Giang Nam cảm ứng từ người Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn truyền ra sát ý như có như không. Giang Nam biết hai người này động sát khí với mình trước kia còn nhỏ yếu.
Nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn động sát khí lại không dám làm gì, vì nếu giết Giang Nam quá khứ, không cần hắn làm gì, thời không quá khứ tự tiêu trừ hai người.
Không có thực lực tận cùng đại đạo thì không thể thay đổi quá khứ, dù có thực lực tận cùng đại đạo muốn thay đổi quá khứ sẽ phải trả cái giá cực đắt.
Giang Nam hiểu rõ nhất điều này.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Nguyên Thủy đại đạo dưới chân Giang Nam bay ra, xuyên suốt thời gian. Vô Cực Thiên Tôn huơ Bà Sa bảo thụ, Tịch Diệt Đạo Nhân lấy tịch diệt ma trống. Pháp lực của ba người kéo dài khai sáng dòng thời gian khác, tăng nhanh đến thời không bọn họ ở.
Không lâu sau Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn bước ra dòng thời gian của mình, giương mắt nhìn, là địa điểm khi bọn họ đi, đúng thời gian.
Vô Cực Thiên Tôn lắc đầu, cảm thán rằng:
- Hai vị đạo hữu, muốn giết các người thật khó khăn. Bây giờ bản thân ta cũng bị kéo vào.
Vô Cực Thiên Tôn rất là thổn thức. Vô Cực Thiên Tôn cho rằng mình có thể đứng ngoài thời đại tiên đạo điều khiển tất cả nhân quả, cao cao tại thượng. Chỉ cần tiêu diệt cá lọt lưới Giang Nam thì nắm chắc phần thắng trong tay.
Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, Vô Cực Thiên Tôn nhận ra mình cũng nằm trong cái lưới đã bện, biến thành cá mắc lưới, nhân quả với Tiên giới ngày càng sâu.
Giang Nam khẽ thở dài:
- Vô Cực đạo hữu lần này biến khéo thành vụn, cùng thời đại tiên đạo có nhân quả, dính dáng nhân quả sâu nặng với thời đại Cổ Thần, thời đại tan vỡ của Thái Nhất. Món nợ này sẽ làm đạo hữu đau đầu đây.
Khóe mắt Vô Cực Thiên Tôn co giật, đây đúng là món nợ xấu làm gã rất nhức đầu, không thể thanh toán.
Khi Vô Cực Thiên Tôn vừa co giật cơ mắt thì Tịch Diệt Đạo Nhân ra tay ngay, một chưởng ấn ngực Vô Cực Thiên Tôn, xuyên thủng ngực. Thịt vụn xương nát bắn ra sau lưng, bay tung tóe.
tịch diệt ma trống vỗ thùng thùng, tịch diệt kiếp cuối cùng chụp xuống đánh hướng Giang Nam.
Lúc này tay trái Giang Nam chụp trên đầu Vô Cực Thiên Tôn. Một tiếng vang khẽ, đầu Vô Cực Thiên Tôn lún xuống ngực, vừa lúc ngực gã bị Tịch Diệt Đạo Nhân vỗ chưởng xuyên thủng một cái lỗ to. Cái đầu lấp đầy lỗ hổng, mặt đầy máu.
Giang Nam cầm Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm chém cổ Tịch Diệt Đạo Nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tịch diệt ma trống mang theo tịch diệt kiếp cuối cùng đập vào người Giang Nam, hắn lảo đảo thụt lùi, chân đạp tới đâu là hư không sinh ra các Đại La Thiên, một chân đạp một tòa thiên.
Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm chém vào cổ Tịch Diệt Đạo Nhân, suýt chặt đứt đầu.
Ngay khi Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân tấn công Vô Cực Thiên Tôn và tự giết nhau, Bà Sa bảo thụ phủi đằng trước, các trái cây trên cành như thời đại tái hiện, uy lực đại đạo các thời đại quét hướng Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba người bay lên.
Vô Cực Thiên Tôn ngã trong không trung, không nhúc nhích được. Giang Nam và Tịch Diệt Đạo Nhân lảo đảo. Một người cầm kiếm đứng thẳng, một người đứng trên tịch diệt ma trống, vạt áo phấp phới nhìn nhau.
Vô Cực Thiên Tôn ngã xuống đất, Nguyên Thủy đại đạo và đại đạo tịch diệt càn quét trong cơ thể, không nhúc nhích.
- Ha ha ha ha ha ha! Hai vị Thiên Tôn cùng xuống tay với ta, hợp tác phế bỏ ta trước, làm người ta khinh thường.
Vô Cực Thiên Tôn châm biếm:
- Quảng Đô Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn, các người mặt dày thật.
Giang Nam thản nhiên nói:
- Vô Cực Thiên Tôn ra tay đánh lén chúng ta thì cũng mặt dày không kém. Tịch Diệt Huyền Châu, hay hai ta khoan đánh nhau, tiễn Vô Cực Thiên Tôn về chỗ trước rồi chúng ta quyết đấu sinh sau, được không?
Tịch Diệt Đạo Nhân đồng ý:
- Nếu Vô Cực đạo hữu thu về phân hồn này thì thực lực càng thêm sâu không lường được, đủ vai với ta thời kỳ đỉnh cao. Bây giờ trừ khử hắn thật hợp với ý ta.
Hai người đồng ý kế hoạch, cùng đi hướng Vô Cực Thiên Tôn.
Trán Giang Nam toát mồ hôi lạnh muốn chạy đi nhưng Nguyên Thủy đại đạo, đại đạo tịch diệt bùng nổ trong cơ thể làm gã không vận dụng chút pháp lực nào được.
Vô Cực Thiên Tôn thở dài thầm nghĩ:
- Xem ra bản tôn đành xuất quan trước dự định.
- Đáng tiếc, không luyện thành pháp bảo kia.
Trong thời sao Tiên giới bao la, đám yêu ma đẳng cấp Thiên Quân Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân, Cửu Dương thánh long, Thất Sát ma vương kéo đại lộ bảo liễn lao nhanh chạy qua các nhân hà tinh hệ rực rỡ nhiều màu, lao hướng góc đông nam Tiên giới, chỗ giao giới với ma giới.
Trên dòng thời gian, Giang Nam nhìn xuống dưới. Tịch diệt thiên hỏa tan vỡ đốt hỗn độn, một Tịch Diệt Đạo Nhân khác thức tỉnh đi khắp nơi, tìm kiếm nguyên nhân biến cố nhưng không có thu hoạch gì.
Tịch Diệt Đạo Nhân phát hiện các đốm tịch diệt thiên hỏa dựng dục ra sinh linh kỳ diệu thì tò mò, quyết định không ngủ tiếp mà quan sát các sinh linh thú vị sẽ mang đến thay đổi như thế nào cho hỗn độn.
Trong dòng thời gian, Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn đi tới trước. Bên dưới, Hỗn Độn Cổ Thần thứ nhất, Ôn Đế xuất thế, thời đại Cổ Thần sinh ra.
Thật lâu sau Bất Không Đạo Nhân xuất thế, mấy Hỗn Độn Cổ Thần lớn nhỏ càng càng ngày càng đông. Tịch Diệt Đạo Nhân được tôn làm Hỗn Độn đại đế, xếp thứ hai là Ôn Đế.
Chín mươi ức năm qua đi, Bất Không Đạo Nhân đi Đạo Quân điện, mượn tiên thiên Ôn Đế quan hợp sức với Cổ Thần khác tạo phản, trấn áp Hỗn Độn Ôn Đế, trở thành người thống trị.
Lại qua một đoạn thời gian, hai người xứ lạ Đế và Tôn đến, bảo là vượt qua vô tận hư vô và hắc ám, trên đường đi gặp nhiều chuyện kỳ lạ không thể tưởng tượng, trải qua mấy chục vạn năm tới đây.
Chuyện về sau thì Giang Nam đã biết.
Đế và Tôn, Bất Không hợp sức xử Tịch Diệt Đạo Nhân nhưng nhận ra không thể giết người này, chỉ còn cách trấn áp trong Tam Thánh Quan. Đế và Tôn, Bất Không định khai thiên. Lần đầu tiên khai thiên thất bại, để lại mảnh đất bỏ hoang. Vô Cực Thiên Tôn thừa dịp phân hồn chuyển thế vào mảnh đất bỏ hoang, mượn tịch diệt thiên hỏa thành công đặt thời đại tiên đạo tương lai vào lưới nhân quả của mình.
Sau đó Đế và Tôn, Bất Không thí nghiệm thành công, khai sáng ra chư thiên, địa ngục, linh giới các vũ trụ loại nhỏ, rồi bọn họ bắt đầu sáng tạo Tiên giới.
Sau đó Cổ Thần và tiên nhân mâu thuẫn, đại chiến kết thúc thời đại Cổ Thần nhường chỗ cho Tiên giới.
Không lâu sau Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn đến cuối dòng thời gian. Tận cùng Đại La Thiên có các tiên nhân lao nhanh huướng Tiên giới, đám người Càn Nguyên, Giang Tuyết, Thánh Ma Thiên Tôn có ở đó, Giang Nam cũng có mặt.
Cảnh này là đám tiên từ đạo tràng Đế Tôn trở về, bọn họ chạy ra dòng thời gian, sau đó dòng thời gian sụp đổ.
Trên dòng thời gian, Giang Nam cảm ứng từ người Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn truyền ra sát ý như có như không. Giang Nam biết hai người này động sát khí với mình trước kia còn nhỏ yếu.
Nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn động sát khí lại không dám làm gì, vì nếu giết Giang Nam quá khứ, không cần hắn làm gì, thời không quá khứ tự tiêu trừ hai người.
Không có thực lực tận cùng đại đạo thì không thể thay đổi quá khứ, dù có thực lực tận cùng đại đạo muốn thay đổi quá khứ sẽ phải trả cái giá cực đắt.
Giang Nam hiểu rõ nhất điều này.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Nguyên Thủy đại đạo dưới chân Giang Nam bay ra, xuyên suốt thời gian. Vô Cực Thiên Tôn huơ Bà Sa bảo thụ, Tịch Diệt Đạo Nhân lấy tịch diệt ma trống. Pháp lực của ba người kéo dài khai sáng dòng thời gian khác, tăng nhanh đến thời không bọn họ ở.
Không lâu sau Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn bước ra dòng thời gian của mình, giương mắt nhìn, là địa điểm khi bọn họ đi, đúng thời gian.
Vô Cực Thiên Tôn lắc đầu, cảm thán rằng:
- Hai vị đạo hữu, muốn giết các người thật khó khăn. Bây giờ bản thân ta cũng bị kéo vào.
Vô Cực Thiên Tôn rất là thổn thức. Vô Cực Thiên Tôn cho rằng mình có thể đứng ngoài thời đại tiên đạo điều khiển tất cả nhân quả, cao cao tại thượng. Chỉ cần tiêu diệt cá lọt lưới Giang Nam thì nắm chắc phần thắng trong tay.
Nhưng trải qua chuyện vừa rồi, Vô Cực Thiên Tôn nhận ra mình cũng nằm trong cái lưới đã bện, biến thành cá mắc lưới, nhân quả với Tiên giới ngày càng sâu.
Giang Nam khẽ thở dài:
- Vô Cực đạo hữu lần này biến khéo thành vụn, cùng thời đại tiên đạo có nhân quả, dính dáng nhân quả sâu nặng với thời đại Cổ Thần, thời đại tan vỡ của Thái Nhất. Món nợ này sẽ làm đạo hữu đau đầu đây.
Khóe mắt Vô Cực Thiên Tôn co giật, đây đúng là món nợ xấu làm gã rất nhức đầu, không thể thanh toán.
Khi Vô Cực Thiên Tôn vừa co giật cơ mắt thì Tịch Diệt Đạo Nhân ra tay ngay, một chưởng ấn ngực Vô Cực Thiên Tôn, xuyên thủng ngực. Thịt vụn xương nát bắn ra sau lưng, bay tung tóe.
tịch diệt ma trống vỗ thùng thùng, tịch diệt kiếp cuối cùng chụp xuống đánh hướng Giang Nam.
Lúc này tay trái Giang Nam chụp trên đầu Vô Cực Thiên Tôn. Một tiếng vang khẽ, đầu Vô Cực Thiên Tôn lún xuống ngực, vừa lúc ngực gã bị Tịch Diệt Đạo Nhân vỗ chưởng xuyên thủng một cái lỗ to. Cái đầu lấp đầy lỗ hổng, mặt đầy máu.
Giang Nam cầm Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm chém cổ Tịch Diệt Đạo Nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tịch diệt ma trống mang theo tịch diệt kiếp cuối cùng đập vào người Giang Nam, hắn lảo đảo thụt lùi, chân đạp tới đâu là hư không sinh ra các Đại La Thiên, một chân đạp một tòa thiên.
Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm chém vào cổ Tịch Diệt Đạo Nhân, suýt chặt đứt đầu.
Ngay khi Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân tấn công Vô Cực Thiên Tôn và tự giết nhau, Bà Sa bảo thụ phủi đằng trước, các trái cây trên cành như thời đại tái hiện, uy lực đại đạo các thời đại quét hướng Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ba người bay lên.
Vô Cực Thiên Tôn ngã trong không trung, không nhúc nhích được. Giang Nam và Tịch Diệt Đạo Nhân lảo đảo. Một người cầm kiếm đứng thẳng, một người đứng trên tịch diệt ma trống, vạt áo phấp phới nhìn nhau.
Vô Cực Thiên Tôn ngã xuống đất, Nguyên Thủy đại đạo và đại đạo tịch diệt càn quét trong cơ thể, không nhúc nhích.
- Ha ha ha ha ha ha! Hai vị Thiên Tôn cùng xuống tay với ta, hợp tác phế bỏ ta trước, làm người ta khinh thường.
Vô Cực Thiên Tôn châm biếm:
- Quảng Đô Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn, các người mặt dày thật.
Giang Nam thản nhiên nói:
- Vô Cực Thiên Tôn ra tay đánh lén chúng ta thì cũng mặt dày không kém. Tịch Diệt Huyền Châu, hay hai ta khoan đánh nhau, tiễn Vô Cực Thiên Tôn về chỗ trước rồi chúng ta quyết đấu sinh sau, được không?
Tịch Diệt Đạo Nhân đồng ý:
- Nếu Vô Cực đạo hữu thu về phân hồn này thì thực lực càng thêm sâu không lường được, đủ vai với ta thời kỳ đỉnh cao. Bây giờ trừ khử hắn thật hợp với ý ta.
Hai người đồng ý kế hoạch, cùng đi hướng Vô Cực Thiên Tôn.
Trán Giang Nam toát mồ hôi lạnh muốn chạy đi nhưng Nguyên Thủy đại đạo, đại đạo tịch diệt bùng nổ trong cơ thể làm gã không vận dụng chút pháp lực nào được.
Vô Cực Thiên Tôn thở dài thầm nghĩ:
- Xem ra bản tôn đành xuất quan trước dự định.
- Đáng tiếc, không luyện thành pháp bảo kia.
Trong thời sao Tiên giới bao la, đám yêu ma đẳng cấp Thiên Quân Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân, Cửu Dương thánh long, Thất Sát ma vương kéo đại lộ bảo liễn lao nhanh chạy qua các nhân hà tinh hệ rực rỡ nhiều màu, lao hướng góc đông nam Tiên giới, chỗ giao giới với ma giới.
/2823
|