ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH
Chương 434: Đệ tứ trăm ba mươi lăm khinh thường đế minh
/717
|
Beta:NM Thư
Phó Cửu không để ý đến hắn, ngược lại thực đạm mạc.
Đại khái chính là thái độ này, mới có thể làm các đội viên đối phương bên kia cười lạnh một tiếng
Người nọ vẫn cứ là bộ dáng lười biếng, nói xong câu đó liền hướng tới phía trước tiếp tục đi.
Một người cuối cùng là của chiến đội Vân Trung, không phải người khác.
Phó Hi Minh cùng các đội viên của chiến đội Vân Trung quan hệ không tồi.
Lúc hắn đi ngang qua Phó Cửu, ánh mắt đều mang theo cao ngạo, phảng phất là đang nói, mày vào Đế Minh thì thế nào, quán quân thi đấu của khuc vực cũng không phải Đế Minh, mà là Vân Trung ở Lâm Thành
Phó Hi Minh sở dĩ xuất hiện là vì muốn nói cho cái đồ nhà quê này là đừng tưởng rằng chính mình có chút tài năng, đem cổ phần của cậu hắn đoạt đi, liền thật sự cho rằng chính mình cùng trước kia không giống nhau.
Lúc này cũng không giống trước kia, sở dĩ thua bởi đồ nhà quê này, hoàn toàn là bởi vì đồng đội của hắn không đủ mạnh.
Hiện tại dĩ nhiên bất đồng.
Vân Trung ở Lâm Thanh, mạnh trong top 4 cả nước.
Mặc dù là có Tần thiếu ở Đế Minh, đều chưa chắc có thể chống cự được.
Hơn nữa tay của Tần thiếu còn bị thương.
Hơn nữa trong khoảng thời gian bí mật tập huấn này.
Bọn họ đã nhằm vào phương pháp chiến đấu của Hắc Đào Z, nghiên cứu ra một bộ sửa trị phương án.
Hắc đào Z có lợi hại, cũng bất quá chỉ là giết người lợi hại.
Một khi đoàn đội thi đấu, ba người là có thể bao vây tiêu diệt hắn.
Đây là ý tưởng của Phó Hi Minh.
Mà biểu tình trên mặt đội trưởng của chiến đội Vân Trung- Lăng Khiếu vẫn có chút nghiền ngẫm.
Thật không giống với thiếu trước đây từng có ý đồ với hắn, thật sự cùng trước kia không quá giống nhau.
Tên cong nam trước kia, chính là sau khi nhìn thấy hắn, dù động hay không động thì mặt cũng đều sẽ đỏ lên.
Thực rõ ràng là có thể nhìn ra tới.
Nhà họ Lăng và nhà họ Phó là đối tác làm ăn với nhau hắn khi đó còn nghĩ muốn chơi đối phương.
Khi đó hắn còn muốn chơi đối phương. Không nghĩ tới người nọ cũng đứng lên nói, chỉ cần hắn làm gì với đối phương, phế vật kia sẽ làm cái đó.
Nhưng mà mới chơi được một hai ngày.
Hắn lại không thích nam, cũng sẽ không chạm vào tên kia.
Chính là đơn thuần hưởng thụ cái loại ánh mắt này.
Thời gian dài, cũng sẽ cảm thấy ghê tởm.
Tự nhiên mà vậy cũng là khinh thường Phó Cửu.
Nhưng từ lúc bắt đầu Lăng Khiếu đã cảm thấy hứng thú về Hắc Đào Z, thậm chí nghĩ tới biện pháp tìm được người này để hắn gia nhập vào Vân Trung.
Từ khi biết Phó Cửu chính là hắc đào Z.
Lăng Khiếu liền cảm thấy có ý tứ.
Xem ra món đồ chơi trước kia, chính là một lần nữa nhặt về tới lại chơi chơi.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Lăng Khiếu cầm đầu tám thành viên chính thức của chiến đội Vân Trung tới đứng ở giữa lễ đường.
Đó là khu vực quán quân mới có vinh hạnh đứng.
Vóc dáng của thàng viên chiến đội Vân Trung cũng không xem là lùn, dù sao cũng là thuần túy lấy lợi nhuận vì mục đích của chiến đội, đương nhiên ở chọn lựa người tương đối chú trọng phương diện này.
Cho nên khi bọn hắn đứng ở nơi đó, xác thật cũng ra tới một trận hiệu quả không nhỏ.
“Xem ra năm nay khí thế của Vân Trung rất mạnh a.”
“Ai nói không phải đâu, năm trước ngươi là không biết, chúng ta cơ hồ bị bọn họ ngược đánh.”
“Trận thi đấu này Vân Trung với Đế Minh hòa nhau, Tần mạc vừa vặn không ở đó.”
“Phỏng chừng ở đó cũng vô dụng, trên tay có thương tích, không thắng được Lăng Khiếu……”
Thời điểm tiếng nói khe khẽ vang lên, người của chiến đội Vân Trung bắt đầu một người tiếp một người phát biểu quy tắc, vì một màn này, toàn bộ camera đều quay chiến đội Vân Trung.
Người của chiến đội Vân Trung tổng làm người ta cảm thấy là đang đứng ở vị trí cao.
Trên thực tế bọn họ cũng xác thật cảm thấy chính mình có vị trí cao.
Trong ánh mắt bọn họ bốn chiến đội mạnh hay thi đấu khu vực gì đó đều không quan trọng, cho dù thanh danh có bao nhiêu vang dội, cũng chỉ la một tiểu chiến đội không chen vào được thi đấu cả nước.
Phó Cửu không để ý đến hắn, ngược lại thực đạm mạc.
Đại khái chính là thái độ này, mới có thể làm các đội viên đối phương bên kia cười lạnh một tiếng
Người nọ vẫn cứ là bộ dáng lười biếng, nói xong câu đó liền hướng tới phía trước tiếp tục đi.
Một người cuối cùng là của chiến đội Vân Trung, không phải người khác.
Phó Hi Minh cùng các đội viên của chiến đội Vân Trung quan hệ không tồi.
Lúc hắn đi ngang qua Phó Cửu, ánh mắt đều mang theo cao ngạo, phảng phất là đang nói, mày vào Đế Minh thì thế nào, quán quân thi đấu của khuc vực cũng không phải Đế Minh, mà là Vân Trung ở Lâm Thành
Phó Hi Minh sở dĩ xuất hiện là vì muốn nói cho cái đồ nhà quê này là đừng tưởng rằng chính mình có chút tài năng, đem cổ phần của cậu hắn đoạt đi, liền thật sự cho rằng chính mình cùng trước kia không giống nhau.
Lúc này cũng không giống trước kia, sở dĩ thua bởi đồ nhà quê này, hoàn toàn là bởi vì đồng đội của hắn không đủ mạnh.
Hiện tại dĩ nhiên bất đồng.
Vân Trung ở Lâm Thanh, mạnh trong top 4 cả nước.
Mặc dù là có Tần thiếu ở Đế Minh, đều chưa chắc có thể chống cự được.
Hơn nữa tay của Tần thiếu còn bị thương.
Hơn nữa trong khoảng thời gian bí mật tập huấn này.
Bọn họ đã nhằm vào phương pháp chiến đấu của Hắc Đào Z, nghiên cứu ra một bộ sửa trị phương án.
Hắc đào Z có lợi hại, cũng bất quá chỉ là giết người lợi hại.
Một khi đoàn đội thi đấu, ba người là có thể bao vây tiêu diệt hắn.
Đây là ý tưởng của Phó Hi Minh.
Mà biểu tình trên mặt đội trưởng của chiến đội Vân Trung- Lăng Khiếu vẫn có chút nghiền ngẫm.
Thật không giống với thiếu trước đây từng có ý đồ với hắn, thật sự cùng trước kia không quá giống nhau.
Tên cong nam trước kia, chính là sau khi nhìn thấy hắn, dù động hay không động thì mặt cũng đều sẽ đỏ lên.
Thực rõ ràng là có thể nhìn ra tới.
Nhà họ Lăng và nhà họ Phó là đối tác làm ăn với nhau hắn khi đó còn nghĩ muốn chơi đối phương.
Khi đó hắn còn muốn chơi đối phương. Không nghĩ tới người nọ cũng đứng lên nói, chỉ cần hắn làm gì với đối phương, phế vật kia sẽ làm cái đó.
Nhưng mà mới chơi được một hai ngày.
Hắn lại không thích nam, cũng sẽ không chạm vào tên kia.
Chính là đơn thuần hưởng thụ cái loại ánh mắt này.
Thời gian dài, cũng sẽ cảm thấy ghê tởm.
Tự nhiên mà vậy cũng là khinh thường Phó Cửu.
Nhưng từ lúc bắt đầu Lăng Khiếu đã cảm thấy hứng thú về Hắc Đào Z, thậm chí nghĩ tới biện pháp tìm được người này để hắn gia nhập vào Vân Trung.
Từ khi biết Phó Cửu chính là hắc đào Z.
Lăng Khiếu liền cảm thấy có ý tứ.
Xem ra món đồ chơi trước kia, chính là một lần nữa nhặt về tới lại chơi chơi.
Mang theo ý nghĩ như vậy, Lăng Khiếu cầm đầu tám thành viên chính thức của chiến đội Vân Trung tới đứng ở giữa lễ đường.
Đó là khu vực quán quân mới có vinh hạnh đứng.
Vóc dáng của thàng viên chiến đội Vân Trung cũng không xem là lùn, dù sao cũng là thuần túy lấy lợi nhuận vì mục đích của chiến đội, đương nhiên ở chọn lựa người tương đối chú trọng phương diện này.
Cho nên khi bọn hắn đứng ở nơi đó, xác thật cũng ra tới một trận hiệu quả không nhỏ.
“Xem ra năm nay khí thế của Vân Trung rất mạnh a.”
“Ai nói không phải đâu, năm trước ngươi là không biết, chúng ta cơ hồ bị bọn họ ngược đánh.”
“Trận thi đấu này Vân Trung với Đế Minh hòa nhau, Tần mạc vừa vặn không ở đó.”
“Phỏng chừng ở đó cũng vô dụng, trên tay có thương tích, không thắng được Lăng Khiếu……”
Thời điểm tiếng nói khe khẽ vang lên, người của chiến đội Vân Trung bắt đầu một người tiếp một người phát biểu quy tắc, vì một màn này, toàn bộ camera đều quay chiến đội Vân Trung.
Người của chiến đội Vân Trung tổng làm người ta cảm thấy là đang đứng ở vị trí cao.
Trên thực tế bọn họ cũng xác thật cảm thấy chính mình có vị trí cao.
Trong ánh mắt bọn họ bốn chiến đội mạnh hay thi đấu khu vực gì đó đều không quan trọng, cho dù thanh danh có bao nhiêu vang dội, cũng chỉ la một tiểu chiến đội không chen vào được thi đấu cả nước.
/717
|