Editor:Ân hâm (Dung Ân)
Phó Cửu thật sự là không rõ, đại thần chẳng qua là nói một câu nhẹ nhàng
Mẹ cô vì cái gì mà liền xem cô như món đồ,đưa cô giao cho Tần Thần
Này…… Thật là đáng sợ
Phó Cửu cảm thấy hâm mộ trước mị lực của Tần thần,thu hút từ người già đến trẻ nhỏ.
Nhìn bộ dạng của mẹ mình lúc này,lúc bước ra ngoài cửa Phó Cửu liền uất ức:"Người ngoài nếu không nhìn kĩ thì cứ tưởng anh là mẹ của tôi luôn đấy! "
"Vì tôi chính chắn và lớn hơn cậu,hiểu lầm là đương nhiên! "Tần Mạc nghiêng đầu nhìn thiếu niên,ấn khóa mở cửa,cằm khẽ động ý bảo cậu lên xe.
Hai người lên xe lúc sau.
Tần mạc lại không có khởi động xe, mà là nghiêng đầu nhìn người thiếu niên ngồi bên phải.
Phó Cửu hạ mi mắt, cái gì?
Tần mạc nhìn thiếu niên mang theo khẩu trang màu đen,bộ dạng chỉ lộ ra một đôi mắt.
Liền cảm thấy tên gia hỏa này thật trẻ con.
Phó Cửu nhìn Tần Mạc cười mỉm,vào thời điểm này chuẩn bị nói điều gì nhưng đột nhiên người kia lại cuối xuống áp chặt thân mình.
Một mùi hương bạc hà lan tỏa khắp người cô,gần đến nỗi có thể nghe được nhịp thở của Tần Thần
Phó Cửu kinh ngạc mở to mắt nhìn hắn
Đôi môi quyến rũ kia chỉ cách mặt cô một đốt ngón tay
Phó Cửu cố gắng điều chỉnh cảm xúc,không bị người nào đó làm cho mê hoặc
Cô theo bản năng rụt nhẹ về phía sau
Nhưng đúng lúc này,Tần Thần lại đặt khuỷ tay vào vị trí nóng bỏng trên người cô
Mặc dù đã quấn một khúc băng vải, nhưng cô vẫn cảm thấy hồi hộp vô cùng
Người này đúng là có sức quyến rũ chết người.-.
Vào thời điểm này Tần Mạc rút tay lại,chỉnh sửa quần aó,lướt sang nhìn thấy bộ dáng của thiếu niên tóc bạc,trên miệng hiện lên ý cười khó đoán
Phó Cửu nhướng mày, đại thần rốt cuộc đang cười cái gì, còn không nhanh khôi phục dáng ngồi bình thường.
Tần Mạc không có cử động.
Phó Cửu liền ngồi dậy,chuẩn bị thổi hơi vào vành tai non của Tần Mạc
Tần Mạc lại nhanh hơn thiếu niên một bước,nhanh chóng quay lại vị trí của mình:"Định làm gì sao? "
Phó Cửu cười tà nịnh,đôi mắt đẹp khẽ chớp.
Tần Mạc chậm rãi khởi động xe
Thời điểm Hãn Mã Sử đi ra ngoài,bầu trời giang thành đã dày đặc sương mù
Hàn Tố Tố hôm nay như một nai nhỏ chạy loạn,cứ một chốc lại nhìn ra cửa,còn luôn miệng hỏi Giang Tả hôm nay mình trông có xinh đẹp không
Giang Tả là người thông minh, nhướng mày lúc sau, có ý tứ cười.
Tần Mạc và Phó Cửu một trước một sau đi vào trong.
Giang Tả cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy kia hai người đứng chung một chỗ,toát ra một sức mạnh cùng hấp dẫn thật đặc biệt
Hàn tố tố thấy thiếu niên lúc sau, tim đập càng hơn, đi đến trước mặt Phó Cửu, nhẹ giọng nói: “Hôm nay thật sự thực cám ơn cậu,cậu lại không chịu nói cho tôi biết số điện thoại, tôi chỉ có thể thông qua anh tôi để tìm cậu, lúc trước nói với cậu những không đúng đó, tôi cảm thấy thực có lỗi, hy vọng cậu có thể tha thứ tôi.”
Hôm nay Hàn Tố Tố trang điểm tỉ mỉ xinh đẹp,khoác lên bộ váy đoan trang làm cho ai cũng phải động lòng.
Đặc biệt là lúc này lại có bộ dạng thiên kim tiểu thư làm nũng đáng yêu thật dễ thương...
Phó Cửu thật sự là không rõ, đại thần chẳng qua là nói một câu nhẹ nhàng
Mẹ cô vì cái gì mà liền xem cô như món đồ,đưa cô giao cho Tần Thần
Này…… Thật là đáng sợ
Phó Cửu cảm thấy hâm mộ trước mị lực của Tần thần,thu hút từ người già đến trẻ nhỏ.
Nhìn bộ dạng của mẹ mình lúc này,lúc bước ra ngoài cửa Phó Cửu liền uất ức:"Người ngoài nếu không nhìn kĩ thì cứ tưởng anh là mẹ của tôi luôn đấy! "
"Vì tôi chính chắn và lớn hơn cậu,hiểu lầm là đương nhiên! "Tần Mạc nghiêng đầu nhìn thiếu niên,ấn khóa mở cửa,cằm khẽ động ý bảo cậu lên xe.
Hai người lên xe lúc sau.
Tần mạc lại không có khởi động xe, mà là nghiêng đầu nhìn người thiếu niên ngồi bên phải.
Phó Cửu hạ mi mắt, cái gì?
Tần mạc nhìn thiếu niên mang theo khẩu trang màu đen,bộ dạng chỉ lộ ra một đôi mắt.
Liền cảm thấy tên gia hỏa này thật trẻ con.
Phó Cửu nhìn Tần Mạc cười mỉm,vào thời điểm này chuẩn bị nói điều gì nhưng đột nhiên người kia lại cuối xuống áp chặt thân mình.
Một mùi hương bạc hà lan tỏa khắp người cô,gần đến nỗi có thể nghe được nhịp thở của Tần Thần
Phó Cửu kinh ngạc mở to mắt nhìn hắn
Đôi môi quyến rũ kia chỉ cách mặt cô một đốt ngón tay
Phó Cửu cố gắng điều chỉnh cảm xúc,không bị người nào đó làm cho mê hoặc
Cô theo bản năng rụt nhẹ về phía sau
Nhưng đúng lúc này,Tần Thần lại đặt khuỷ tay vào vị trí nóng bỏng trên người cô
Mặc dù đã quấn một khúc băng vải, nhưng cô vẫn cảm thấy hồi hộp vô cùng
Người này đúng là có sức quyến rũ chết người.-.
Vào thời điểm này Tần Mạc rút tay lại,chỉnh sửa quần aó,lướt sang nhìn thấy bộ dáng của thiếu niên tóc bạc,trên miệng hiện lên ý cười khó đoán
Phó Cửu nhướng mày, đại thần rốt cuộc đang cười cái gì, còn không nhanh khôi phục dáng ngồi bình thường.
Tần Mạc không có cử động.
Phó Cửu liền ngồi dậy,chuẩn bị thổi hơi vào vành tai non của Tần Mạc
Tần Mạc lại nhanh hơn thiếu niên một bước,nhanh chóng quay lại vị trí của mình:"Định làm gì sao? "
Phó Cửu cười tà nịnh,đôi mắt đẹp khẽ chớp.
Tần Mạc chậm rãi khởi động xe
Thời điểm Hãn Mã Sử đi ra ngoài,bầu trời giang thành đã dày đặc sương mù
Hàn Tố Tố hôm nay như một nai nhỏ chạy loạn,cứ một chốc lại nhìn ra cửa,còn luôn miệng hỏi Giang Tả hôm nay mình trông có xinh đẹp không
Giang Tả là người thông minh, nhướng mày lúc sau, có ý tứ cười.
Tần Mạc và Phó Cửu một trước một sau đi vào trong.
Giang Tả cũng không biết vì cái gì, chính là cảm thấy kia hai người đứng chung một chỗ,toát ra một sức mạnh cùng hấp dẫn thật đặc biệt
Hàn tố tố thấy thiếu niên lúc sau, tim đập càng hơn, đi đến trước mặt Phó Cửu, nhẹ giọng nói: “Hôm nay thật sự thực cám ơn cậu,cậu lại không chịu nói cho tôi biết số điện thoại, tôi chỉ có thể thông qua anh tôi để tìm cậu, lúc trước nói với cậu những không đúng đó, tôi cảm thấy thực có lỗi, hy vọng cậu có thể tha thứ tôi.”
Hôm nay Hàn Tố Tố trang điểm tỉ mỉ xinh đẹp,khoác lên bộ váy đoan trang làm cho ai cũng phải động lòng.
Đặc biệt là lúc này lại có bộ dạng thiên kim tiểu thư làm nũng đáng yêu thật dễ thương...
/717
|