Trương Dương bị Hứa Đan Lộ cưỡng bách phải nghỉ ngơi vài ngày, lúc này mới được cho phép ra ngoài tự do hành động. Nhưng mà miệng vết thương trên tay hắn trong vài ngày không có cách nào mà khỏi hẳn được.
Con dao găm của cái tên gọi Bức Tử kia thật sự là sắc bén, chỉ cần sâu thêm một chút nữa thôi thì toàn bộ bàn tay hắn coi như đi đứt rồi.
Điều khiến mọi người mở rộng tầm mắt chính là Dương Phi người ngày ngày vẫn luôn lạnh lùng nay lại hàng ngày đều tự mình đến đón Trương Dương đi thay băng rồi đưa hắn đi học. Tuy rằng nói mỗi ngày chỉ ngắn ngủn có ba giờ thôi, nhưng điều này cũng đủ khiến cho mọi người cực kỳ ngưỡng mộ. Hoàn hảo, người ở lại trong biệt thự này toàn là mỹ nữ.
Có điều là ngoại trừ ba giờ này được ở bên ngoài thì toàn bộ thời gian khác Trương Dương chẳng khác nào bị giam hãm lại trong biệt thự cả. Vết thương trên tay chưa được khỏi hắn cho nên hắn yêu cầu cần sự hỗ trợ của Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ, mỗi ngày một trong hai người bọn họ sẽ ở lại với hắn…
- Dương tử, anh thật là âm mưu quá đấy.
Bên trong gian phòng của Hứa Đan Lộ, cô như không còn chút sức lực nào mà nhô đầu ra khỏi chăn, vươn ra cánh tay trắng như tuyết, tiếp đó lại lộ ra nửa người phía trên không mảnh vải che đậy, mặc cho cặp thỏ ngọc tuyết trắng to lớn lõa lồ bên ngoài mềm mại xoa xoa ngực Trương Dương.
- Không biết bao giờ anh mới hết sức được đây. Vết thương của anh còn chưa lành lại hắn, nhưng hai ngày nay mỗi ngày đều làm chuyện đó ba lượt, em với chị Cao Kỳ sắp bị anh vắt kiệt hết toàn bộ sức lực rồi. Không đúng, hôm nay là lần thứ tư rồi, anh mà còn làm chuyện đó thêm nữa thì không phải anh là người bị thương vong mà là chính em với Cao Kỳ tỷ sẽ hết nước mà chết mất đấy… Với cả… với cả, anh nhìn mà xem, người ta khắp chỗ sưng hết lên rồi.
Hứa Đan Lộ mặc dù có chút thẹn thùng nhưng mà vì cái mạng nhỏ của mình vẫn cứ xoay tay nũng nịu nắm lấy cái chăn kéo lên một chút, mở ra hai chân tuyết trắng của cô.
Trương Dương thấy thế lại xúc động một trận, ôm lấy cái eo thon nhỏ của cô, chuẩn bị lần nữa đại chiến ăn thịt cô. Hứa Đan Lộ vừa thấy hắn như vậy thì sợ tới mức hoa dung thất sắc, vội vàng liên tục xua tay.
- Không muốn đâu, không muốn…
Cô nhanh chóng ôm chặt lấy Trương Dương, vùi đầu trong lồng ngực hắn rồi nói như cầu xin.
- Đừng mà… Anh để cho em nghỉ ngơi thêm một chút nữa đi.
- Dương tử, không được rồi. Em phải thương lượng với chị Cao Kỳ một chút, kiếm cho anh thêm một người vợ nữa, chứ không thể để cho hai chúng em chịu tội với anh được.
Hứa Đan Lộ cắn cắn đôi môi anh đào, nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi nói rằng.
- Dương tử, nếu không thì anh nhanh chóng bắt lấy Kiều tỷ tỷ xinh đẹp đi. Em thấy dánh người chị ấy cao gầy, nhất định là thể lực so với chúng em sẽ khá hơn nhiều. Nếu anh nhất thời không nghĩ ra được biện pháp thì để em cùng chị Cao Kỳ giúp anh bày mưu một chuyến.
- Hả… Em đừng có làm ẩu làm càng đấy nhé.
Trương Dương nhìn bộ dáng đáng thương của Lộ Lộ, trong lòng cũng đau đớn một trận. Nhưng mà hắn cũng không có biện pháp nào, hắn đã hứa với Kiều Vân Phong rằng trong vòng một tuần sẽ đem tư liệu kỹ thuật cùng mẫu vật sản xuất vật liệu hợp kim niken siêu chịu nhiệt đời thứ năm cho ông ấy. Hiện tại, cũng chỉ còn có một ngày nữa là đến hạn chót, tuy rằng Kiều Vân Phong không có thúc giục hắn mau chóng nhưng Trương Dương lại là một người rất trân trọng lời hứa, nếu hắn đã hứa với người ta rồi thì nhất định sẽ dốc toàn lực mà thực hiện.
Chẳng qua là vì mấy ngày trước phải dưỡng thương cho nên có chậm trễ chút thời gian, hiện tại chỉ còn lại có hai ngày mà hắn lại mới chỉ có mười sáu điểm tích phân mà thôi, khoảng cách đến bốn mươi điểm tích phân thì còn thiếu đi hai mươi bốn tích phân nữa. Hay nói cách khác đi thì trong hai ngày này mỗi ngày hắn phải đại chiến đến tám trận thì may ra mới đủ được. Chỉ có điều hiện tại hắn mới thấy cái thuật giao hợp nam nữ cao cấp thật sự là có chút nghịch thiên… Như Cao Kỳ và Hứa Đan Lộ một ngày chống đỡ ba trận trên giường đã là kỳ tích rồi. Hôm nay Lộ Lộ xem như cũng đã hoàn thành vượt mức, hiện tại số điểm tích phân của hắn cũng đã là ba mươi bảy tích phân.
Nhìn bộ dạng của cô như thế này phỏng chừng còn phải dưỡng thương mười ngày đến nửa tháng chứ không ít hơn được, cho nên hắn thật sự là không đành lòng động thủ thêm lần nữa. Nhưng mà nếu hắn không động thủ vậy thì còn thiếu ba điểm tích phân, làm sao được?
Xem ra phải đến nơi chốn khác thử vận may, tìm vài tên du thủ du thực đánh đấm mới là chính đạo.
Hắn nhìn lại Hứa Đan Lộ, tuy rằng cả người lẫn mặt cô đều ửng đỏ, trong ngoài đều xấu hổ, giống như mỹ thiếu phụ hàm xuân, nhưng nhìn ánh mắt của cô đúng là có chút mỏi mệt, hơn nữa vừa rồi hắn nhìn thấy vị trí thần bí của cô đích thật là…
Xem ra cũng cần phải nghiên cứu một loại dược phẩm nhanh chóng khôi phục tổn thương cơ bắp cho các nàng chữa trị mới được.
Hắn ngay lập tức hỏi đến tiểu tinh linh hệ thống trợ thủ về cái vụ thuốc men ấy, nhưng mà lại phải tốn thêm hai mươi cái tích phân chứ không ít hơn được.
Suy nghĩ một hồi, trước mắt đành phải nhẫn tâm với các nàng một chút vậy, chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ giúp nhạc phụ tương lai tư liệu sản xuất vật liệu hợp kim siêu chịu nhiệt kia xong thì sẽ tính biện pháp sau vậy.
Nhìn đồng hồ, thời gian vẫn còn sớm. Mấy ngày này hắn đều trốn ở nhà dưỡng thương, coi như là cũng muốn đập phá một chút cho nên nói với Hứa Đan Lộ là hắn muốn đi ra ngoài một chút. Lộ Lộ nhìn thấy vết thương trên tay hắn đã không còn đáng ngại cho nên cũng đành gật đầu đồng ý.
Sau khi mặc quần áo tử tế, chỉnh đốn lại một chút, vừa mới chuẩn bị bước chân ra cửa thì Trương Dương liền phát hiện điện thoại di động của cô liên tục reo lên, liền tò mò hỏi.
- Trước đây như thế nào anh lại không biết là em lại bận rộn đến như vậy đấy nhé?
- Vậy là đương nhiên thôi. Kiều tỷ tỷ cũng đã nói rồi, hiện tại anh cũng chính là người trọng yếu nhất trong Oa Cư này. Nếu mà anh muốn bước chân ra ngoài thì trước tiên phải có phương pháp đảm bảo an toàn. Chờ A Văn cùng Lão Ý đến đây rồi, mọi người cũng đi với anh cũng không muộn.
- Phì!
Trương Dương lúc này còn đang uống nước, nghe Hứa Đan Lộ nói vậy lập tức phun thẳng toàn bộ hớp nước vừa tạp vào miệng. Hiện tại hắn hoàn toàn không sợ người khác có ý muốn giết hắn, chưa nói đến việc thân thủ hắn hiện tại thì sát thủ phổ thông chẳng những không chạm được vào hắn, mà cho dù là hắn không có kỹ thuật toàn thân hay chính hắn còn có ba lượt nhắc nhở cảnh báo nguy hiểm tính mạng của hệ thống nữa cơ mà.
Điều hắn lo lắng hiện tại ngược lại chính là nữ nhân sống bên cạnh hắn đây này. Vạn nhất đám sát thủ kia không động được vào hắn, liền hạ thủ giống như Đỗ Ngọc Hằng, đối phó với đám nữ nhân cạnh hắn thì đấy mới là sự tình khiến hắn phải đau đầu nhiều hơn kìa.
- Lộ Lộ, lời này của em mới nhắc anh nhớ ra, gần đây Đại Phu kia không có động tĩnh gì hay sao?
Bởi vì lo lắng cho an toàn của Dương Phi, mấy ngày nay, Trương Dương cố ý để Hứa Đan Lộ nói với Đại Phu cùng Cần Sa âm thầm bảo vệ cho Dương Phi, tuyệt đối không để xảy ra sự cố lần nữa.
- Mấy ngày nay đều không thấy phát hiện vấn đề gì. Gần đây cảnh sát Mai Ninh cũng đã âm thầm tăng cường các biện pháp bảo vệ cho chúng ta, không những thế còn bắt đầu kiểm tra các nhân vật khả nghi ở Mai Ninh, hơn nữa còn có mấy ngày nữa là hết năm, cho nên trong thời gian ngắn này chúng ta không cần phải lo lắng cái gì cả.
- Cẩn thận không chừng mắc sai lầm lớn.
Trương Dương suy nghĩ một chút rồi nói thêm.
- Đừng bảo A Văn với Lão Ý đến đây làm gì, bảo với bọn họ qua hỗ trợ Trung tâm khôi phục sức khỏe ấy một chút, đặc biệt là chú ý đến Cao Kỳ nữa, cô ấy vốn không cẩn thận, anh sợ bọn người kia lại chuyển mục tiêu đến tìm cô ấy để rồi đối phó với anh.
- Nói đến chị Cao Kỳ thì… hiện đang có chuyện tốt lắm kia. Nghe nói gần đây có một tên mặt đen muốn theo đuổi chị ấy, mỗi ngày đều đưa đến Trung tâm khôi phục sức khỏe một đống lớn hoa hồng, hôm nay còn mời chị ấy đi ăn cơm nữa.
- Một tên mặt đen?
Trương Dương không khỏi nhíu mày.
- Thế là cái dạng gì?
- Ngũ quan thật ra khá là cân đối, chỉ có điều da mặt có đen một chút. Sơ sơ so sánh với anh thì có thấp hơn năm đến sáu cm, khí chất cũng không phải hạng tầm thường, đây là điều em cho người âm thầm điều tra mới biết được đấy nhé. Nhưng mà anh yên tâm, chị Cao Kỳ đối với hắn căn bản là chẳng hề có chút hứng thú nào đâu, còn nói là buổi tối giả vờ đáp ứng lời mời của hắn rồi mang theo Lão Ý cùng A Cẩu, bọn họ trêu đùa với hắn một trận.
- Một tên mặt đen…
Trương Dương nhíu mày.
- Buổi tối bọn họ định đi tới nơi nào?
Sự việc về Thái Vũ, Trương Dương còn chưa có nói với Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ biết. Nếu lần này là hắn thì người này thực sự là lớn mật đây, mình còn chưa có tìm hắn tính sổ thì hắn lại tự vác xác đến trước cửa rồi đây.
Con dao găm của cái tên gọi Bức Tử kia thật sự là sắc bén, chỉ cần sâu thêm một chút nữa thôi thì toàn bộ bàn tay hắn coi như đi đứt rồi.
Điều khiến mọi người mở rộng tầm mắt chính là Dương Phi người ngày ngày vẫn luôn lạnh lùng nay lại hàng ngày đều tự mình đến đón Trương Dương đi thay băng rồi đưa hắn đi học. Tuy rằng nói mỗi ngày chỉ ngắn ngủn có ba giờ thôi, nhưng điều này cũng đủ khiến cho mọi người cực kỳ ngưỡng mộ. Hoàn hảo, người ở lại trong biệt thự này toàn là mỹ nữ.
Có điều là ngoại trừ ba giờ này được ở bên ngoài thì toàn bộ thời gian khác Trương Dương chẳng khác nào bị giam hãm lại trong biệt thự cả. Vết thương trên tay chưa được khỏi hắn cho nên hắn yêu cầu cần sự hỗ trợ của Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ, mỗi ngày một trong hai người bọn họ sẽ ở lại với hắn…
- Dương tử, anh thật là âm mưu quá đấy.
Bên trong gian phòng của Hứa Đan Lộ, cô như không còn chút sức lực nào mà nhô đầu ra khỏi chăn, vươn ra cánh tay trắng như tuyết, tiếp đó lại lộ ra nửa người phía trên không mảnh vải che đậy, mặc cho cặp thỏ ngọc tuyết trắng to lớn lõa lồ bên ngoài mềm mại xoa xoa ngực Trương Dương.
- Không biết bao giờ anh mới hết sức được đây. Vết thương của anh còn chưa lành lại hắn, nhưng hai ngày nay mỗi ngày đều làm chuyện đó ba lượt, em với chị Cao Kỳ sắp bị anh vắt kiệt hết toàn bộ sức lực rồi. Không đúng, hôm nay là lần thứ tư rồi, anh mà còn làm chuyện đó thêm nữa thì không phải anh là người bị thương vong mà là chính em với Cao Kỳ tỷ sẽ hết nước mà chết mất đấy… Với cả… với cả, anh nhìn mà xem, người ta khắp chỗ sưng hết lên rồi.
Hứa Đan Lộ mặc dù có chút thẹn thùng nhưng mà vì cái mạng nhỏ của mình vẫn cứ xoay tay nũng nịu nắm lấy cái chăn kéo lên một chút, mở ra hai chân tuyết trắng của cô.
Trương Dương thấy thế lại xúc động một trận, ôm lấy cái eo thon nhỏ của cô, chuẩn bị lần nữa đại chiến ăn thịt cô. Hứa Đan Lộ vừa thấy hắn như vậy thì sợ tới mức hoa dung thất sắc, vội vàng liên tục xua tay.
- Không muốn đâu, không muốn…
Cô nhanh chóng ôm chặt lấy Trương Dương, vùi đầu trong lồng ngực hắn rồi nói như cầu xin.
- Đừng mà… Anh để cho em nghỉ ngơi thêm một chút nữa đi.
- Dương tử, không được rồi. Em phải thương lượng với chị Cao Kỳ một chút, kiếm cho anh thêm một người vợ nữa, chứ không thể để cho hai chúng em chịu tội với anh được.
Hứa Đan Lộ cắn cắn đôi môi anh đào, nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi nói rằng.
- Dương tử, nếu không thì anh nhanh chóng bắt lấy Kiều tỷ tỷ xinh đẹp đi. Em thấy dánh người chị ấy cao gầy, nhất định là thể lực so với chúng em sẽ khá hơn nhiều. Nếu anh nhất thời không nghĩ ra được biện pháp thì để em cùng chị Cao Kỳ giúp anh bày mưu một chuyến.
- Hả… Em đừng có làm ẩu làm càng đấy nhé.
Trương Dương nhìn bộ dáng đáng thương của Lộ Lộ, trong lòng cũng đau đớn một trận. Nhưng mà hắn cũng không có biện pháp nào, hắn đã hứa với Kiều Vân Phong rằng trong vòng một tuần sẽ đem tư liệu kỹ thuật cùng mẫu vật sản xuất vật liệu hợp kim niken siêu chịu nhiệt đời thứ năm cho ông ấy. Hiện tại, cũng chỉ còn có một ngày nữa là đến hạn chót, tuy rằng Kiều Vân Phong không có thúc giục hắn mau chóng nhưng Trương Dương lại là một người rất trân trọng lời hứa, nếu hắn đã hứa với người ta rồi thì nhất định sẽ dốc toàn lực mà thực hiện.
Chẳng qua là vì mấy ngày trước phải dưỡng thương cho nên có chậm trễ chút thời gian, hiện tại chỉ còn lại có hai ngày mà hắn lại mới chỉ có mười sáu điểm tích phân mà thôi, khoảng cách đến bốn mươi điểm tích phân thì còn thiếu đi hai mươi bốn tích phân nữa. Hay nói cách khác đi thì trong hai ngày này mỗi ngày hắn phải đại chiến đến tám trận thì may ra mới đủ được. Chỉ có điều hiện tại hắn mới thấy cái thuật giao hợp nam nữ cao cấp thật sự là có chút nghịch thiên… Như Cao Kỳ và Hứa Đan Lộ một ngày chống đỡ ba trận trên giường đã là kỳ tích rồi. Hôm nay Lộ Lộ xem như cũng đã hoàn thành vượt mức, hiện tại số điểm tích phân của hắn cũng đã là ba mươi bảy tích phân.
Nhìn bộ dạng của cô như thế này phỏng chừng còn phải dưỡng thương mười ngày đến nửa tháng chứ không ít hơn được, cho nên hắn thật sự là không đành lòng động thủ thêm lần nữa. Nhưng mà nếu hắn không động thủ vậy thì còn thiếu ba điểm tích phân, làm sao được?
Xem ra phải đến nơi chốn khác thử vận may, tìm vài tên du thủ du thực đánh đấm mới là chính đạo.
Hắn nhìn lại Hứa Đan Lộ, tuy rằng cả người lẫn mặt cô đều ửng đỏ, trong ngoài đều xấu hổ, giống như mỹ thiếu phụ hàm xuân, nhưng nhìn ánh mắt của cô đúng là có chút mỏi mệt, hơn nữa vừa rồi hắn nhìn thấy vị trí thần bí của cô đích thật là…
Xem ra cũng cần phải nghiên cứu một loại dược phẩm nhanh chóng khôi phục tổn thương cơ bắp cho các nàng chữa trị mới được.
Hắn ngay lập tức hỏi đến tiểu tinh linh hệ thống trợ thủ về cái vụ thuốc men ấy, nhưng mà lại phải tốn thêm hai mươi cái tích phân chứ không ít hơn được.
Suy nghĩ một hồi, trước mắt đành phải nhẫn tâm với các nàng một chút vậy, chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ giúp nhạc phụ tương lai tư liệu sản xuất vật liệu hợp kim siêu chịu nhiệt kia xong thì sẽ tính biện pháp sau vậy.
Nhìn đồng hồ, thời gian vẫn còn sớm. Mấy ngày này hắn đều trốn ở nhà dưỡng thương, coi như là cũng muốn đập phá một chút cho nên nói với Hứa Đan Lộ là hắn muốn đi ra ngoài một chút. Lộ Lộ nhìn thấy vết thương trên tay hắn đã không còn đáng ngại cho nên cũng đành gật đầu đồng ý.
Sau khi mặc quần áo tử tế, chỉnh đốn lại một chút, vừa mới chuẩn bị bước chân ra cửa thì Trương Dương liền phát hiện điện thoại di động của cô liên tục reo lên, liền tò mò hỏi.
- Trước đây như thế nào anh lại không biết là em lại bận rộn đến như vậy đấy nhé?
- Vậy là đương nhiên thôi. Kiều tỷ tỷ cũng đã nói rồi, hiện tại anh cũng chính là người trọng yếu nhất trong Oa Cư này. Nếu mà anh muốn bước chân ra ngoài thì trước tiên phải có phương pháp đảm bảo an toàn. Chờ A Văn cùng Lão Ý đến đây rồi, mọi người cũng đi với anh cũng không muộn.
- Phì!
Trương Dương lúc này còn đang uống nước, nghe Hứa Đan Lộ nói vậy lập tức phun thẳng toàn bộ hớp nước vừa tạp vào miệng. Hiện tại hắn hoàn toàn không sợ người khác có ý muốn giết hắn, chưa nói đến việc thân thủ hắn hiện tại thì sát thủ phổ thông chẳng những không chạm được vào hắn, mà cho dù là hắn không có kỹ thuật toàn thân hay chính hắn còn có ba lượt nhắc nhở cảnh báo nguy hiểm tính mạng của hệ thống nữa cơ mà.
Điều hắn lo lắng hiện tại ngược lại chính là nữ nhân sống bên cạnh hắn đây này. Vạn nhất đám sát thủ kia không động được vào hắn, liền hạ thủ giống như Đỗ Ngọc Hằng, đối phó với đám nữ nhân cạnh hắn thì đấy mới là sự tình khiến hắn phải đau đầu nhiều hơn kìa.
- Lộ Lộ, lời này của em mới nhắc anh nhớ ra, gần đây Đại Phu kia không có động tĩnh gì hay sao?
Bởi vì lo lắng cho an toàn của Dương Phi, mấy ngày nay, Trương Dương cố ý để Hứa Đan Lộ nói với Đại Phu cùng Cần Sa âm thầm bảo vệ cho Dương Phi, tuyệt đối không để xảy ra sự cố lần nữa.
- Mấy ngày nay đều không thấy phát hiện vấn đề gì. Gần đây cảnh sát Mai Ninh cũng đã âm thầm tăng cường các biện pháp bảo vệ cho chúng ta, không những thế còn bắt đầu kiểm tra các nhân vật khả nghi ở Mai Ninh, hơn nữa còn có mấy ngày nữa là hết năm, cho nên trong thời gian ngắn này chúng ta không cần phải lo lắng cái gì cả.
- Cẩn thận không chừng mắc sai lầm lớn.
Trương Dương suy nghĩ một chút rồi nói thêm.
- Đừng bảo A Văn với Lão Ý đến đây làm gì, bảo với bọn họ qua hỗ trợ Trung tâm khôi phục sức khỏe ấy một chút, đặc biệt là chú ý đến Cao Kỳ nữa, cô ấy vốn không cẩn thận, anh sợ bọn người kia lại chuyển mục tiêu đến tìm cô ấy để rồi đối phó với anh.
- Nói đến chị Cao Kỳ thì… hiện đang có chuyện tốt lắm kia. Nghe nói gần đây có một tên mặt đen muốn theo đuổi chị ấy, mỗi ngày đều đưa đến Trung tâm khôi phục sức khỏe một đống lớn hoa hồng, hôm nay còn mời chị ấy đi ăn cơm nữa.
- Một tên mặt đen?
Trương Dương không khỏi nhíu mày.
- Thế là cái dạng gì?
- Ngũ quan thật ra khá là cân đối, chỉ có điều da mặt có đen một chút. Sơ sơ so sánh với anh thì có thấp hơn năm đến sáu cm, khí chất cũng không phải hạng tầm thường, đây là điều em cho người âm thầm điều tra mới biết được đấy nhé. Nhưng mà anh yên tâm, chị Cao Kỳ đối với hắn căn bản là chẳng hề có chút hứng thú nào đâu, còn nói là buổi tối giả vờ đáp ứng lời mời của hắn rồi mang theo Lão Ý cùng A Cẩu, bọn họ trêu đùa với hắn một trận.
- Một tên mặt đen…
Trương Dương nhíu mày.
- Buổi tối bọn họ định đi tới nơi nào?
Sự việc về Thái Vũ, Trương Dương còn chưa có nói với Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ biết. Nếu lần này là hắn thì người này thực sự là lớn mật đây, mình còn chưa có tìm hắn tính sổ thì hắn lại tự vác xác đến trước cửa rồi đây.
/292
|