- Được rồi, Trương Dương, cậu đừng quá quắt.
Bạch Văn Thanh hai mắt gắt gao nhìn Trương Dương, chậm nói:
- Các vị trong này đều là tiền bối của cậu, cậu không biết điều thì thôi còn châm chọc khiêu khích, cậu cho mình nặng bao nhiêu? Nếu liên minh thật sự muốn bóp chết cậu thì mười Nữ Oa nhà cậu cũng chẳng hề gì.
Trương Dương liếc mắt ngắm hắn một cái, bưng lên trước mặt một trái dừa nước uống một hơi hết sạch, rồi mới hồi đáp:
- Tôi chờ!
- Trương Dương, có chuyện gì mọi người từ từ nói, tránh tổn hại hòa khí đôi bên.
Bành Hòe tuy rằng trong lòng đã muốn chán ghét Trương Dương tới cực điểm nhưng vì thể diện bề trên hắn vẫn cố gắng kiềm chế mà nói bởi hiện tại mọi chuyện đã đi quá với dự tính ban đầu, chẳng những làm Đỗ hội trưởng thất vọng mà cái chính Đỗ lão gia sẽ coi khinh mình.
- Người muốn làm tổn thương hòa khí không phải tôi.
Trương Dương phát hiện tay hắn có thể vươn tới đống đồ ăn ngoài cái đống hắn đã tiêu diệt hết, bởi cái việc gặp mặt này mà chính hắn cơm còn chưa ăn, thế mà gặp mặt tại khách sạn với cái đám hỗn đản này chào chào hỏi hỏi lại có cả tiệc đứng dọn sẵn hà cớ gì phải ngại.
Hắn quét mắt trong phòng hội nghị một vòng, mỗi người một ánh mắt phức tạp, những người đứng xem xếp thành vòng, thản nhiên mà nói:
- Thực thà mà nói, mang một đống tướng cua lính tôm đến đây là có ý gì?
Đám người kia bị Trương Dương lặp đi lặp lại mà châm chọc thành viên liên minh nhiều lần, giờ phút này không ai chịu nổi, một đám người đứng lên sôi nổi mở miệng quát Trương Dương, tất nhiên những người lên tiếng chủ yếu là nam trung niên.
Trương Dương đem ánh mắt nhìn thẳng đến họ, hắn đương nhiên biết lời nói hắn có chút khó nghe bởi trước mặt hắn là một số cực lớn các phú ông và nhân vật nổi tiếng xã hội mà trong ngày thường tuyệt đối không một ai dám nói trước mặt bọn họ những lời như thế.
Nhưng Trương Dương cũng mặc kệ những điều đó, nói trắng ra là, chỉ cần các ngươi không chọc vào tam ta không quản ngươi làm gì. Nhưng hiện tại bọn họ rõ ràng là tới trợ trận cho Bạch Văn Thanh. Mà Bạch Văn Thanh là ai? Là đối thủ của hắn, bọn họ giúp đỡ hắn thì hà cớ gì hắn phải kiêng nể mặt mũi bọn họ. Mơ giữa ban ngày!
Công ty Nữ Oa chúng ta không cần các ngươi, cũng không liên hệ gì các người, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, vậy sao lại đem mình chịu trận?
Bọn chúng nói hồi lâu mới dứt, Trương Dương cuối cùng cũng thừa dịp cái người bên cạnh mở miệng nói chuyện thao thao bất tuyệt, nhân cơ hội chén sạch mâm thức ăn bên cạnh, phải nói đây chính là nhiệm vụ thứ yếu của y lúc này.
Gã kia đang mở miệng nói thao thao bất tuyệt nhất thời không khép nổi miệng, nhìn Trương Dương há to miệng ăn nhồm nhoàm, chậm rãi đem đoạn mắng còn lại nuốt trở lại bụng.
Trương Dương có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn hắn một cái, nói rằng:
- Ông cứ tiếp tục, tôi không cản trở ông đâu!
Người nọ tức khắc chán nản, ngã xuống ghế ngay tại trận rồi bỏ đi.
Chủ tọa Bành Hòe như phát điên, vội vàng hắng giọng một cái, lớn tiếng nói:
- Mọi người trước tiên yên tĩnh một chút, tôi nghĩ, cái hội nghị hôm nay tạm thời dừng ở đây đi. Mời mọi người quay về.
Những người kia sớm đã không yên người, vừa nghe lời Bành Hòe nói như nhặt được đại xá, nhao nhao đứng dậy từ biệt.
Đợi cho đám người kia ra ngoài hết, Bành Hòe lúc này mời nhìn trợ thủ bên cạnh hắn thấp giọng nói:
- Đóng cửa lại.
Sau khi tay trợ lý đóng chặt cửa, Bành Hòe mới đứng lên, hai tay chắp sau lưng đi đến bên cạnh Trương Dương, nhìn thật sâu vào mắt Trương Dương rồi từ từ thở ra một hơi nặng nề, nói:
- Tôi thay Bạch tổng làm chủ, năm nghìn vạn giờ gấp đôi thành một triệu, chỉ cần cậu buông tay. Một triệu tiền mặt liền lập tức được chuyển tới thủ hạ của cậu. Nghĩ lại thì đăng ký tài chính của Công ty Nữ Oa các cậu cũng chỉ hơn hai ngàn vạn, hiện tại một cái mạng người cũng liền có được trên dưới trăm vạn.
- Nếu mạng sống có thể dùng tiền để cân nhắc thì Bành lão tiên sinh này, mạng của ông trị giá bao nhiêu tiền?
- Ngươi… thật quá không biết điều.
Bành Hòe rút cuộc không nhịn được ra mặt.
- Tôi tin bạn bè xung quanh cậu đã chịu thêm không ít áp lực. Cậu cho dù không vì cậu mà nghĩ, cũng nên tốt xấu nghĩ cho mấy người bên cạnh cậu. Tôi biết cậu là loại người trọng tình nghĩa, nhất định sẽ không chịu nhìn bạn bè hoặc là gia nghiệp của họ lâm vào cảnh tàn lụi?
- Lão già, ông đây là đang đe dọa tôi đúng không?
- Chưa nói tới đe dọa hay không, nhưng ngươi hẳn là rất rõ ràng thương trường như chiến trường, chỉ cần có thể đả bại đối thủ của mình dù là chiêu gì cũng cần phải thử xem!
- Cháu trai ông là Bành Bằng?
Bành Hòe nghe vậy thân mình khẽ run lên, ánh mắt không hề rời khỏi Trương Dương:
- Không sai, cậu muốn làm gì?
- Bây giờ đã trốn ra nước ngoài? Vậy giúp tôi nói với hắn, trốn ra nước ngoài cũng vô dụng, đã làm chuyện đồi bại thì bất luận hắn có trốn tới chỗ nào hắn cũng phải trả giá!
- Cậu… cậu quá cuồng vọng. Đừng tưởng làm ra một cái trung tâm hồi phục sức khỏe ấy là có thể kiêu ngạo.
- Cuồng vọng chính là nói các ông đấy!
Trương Dương theo dõi Bành lão tái mặt, lãnh đạm mà nói:
- Trong mắt cái đám gọi là tinh anh các ông, những người khác chỉ là quân cờ đúng không? Tưởng rằng muốn bài bố như thế nào là liền bài bố thế đó sao? Coi mạng người không là cái gì, đúng không?
- Không vừa lòng được nửa câu.
Bành Hòe thật sự nổi giận, trên bắp thịt khe khẽ run rẩy, mất điểm tựa rồi cũng lấy lại vị trí của mình.
- Ngươi sẽ phải trả giá!
Bạch Văn Thanh chứng kiến cảnh tượng này mới định rõ điều này cũng như chính hắn đã dự liệu từ trước. Nhưng cũng may trời không tuyệt đường người, hiện tại ít nhất Đỗ gia còn giúp đỡ, thay mặt hắn hành sự.
Trương Dương nhìn nhìn, ảm đạm cười, vỗ vỗ hai tay đứng dậy:
- Cáo từ!
Lúc ra tới cửa nghĩ sao hắn lại quay đầu lại, nhìn Bạch Văn Thanh cùng Bành Hòe hồi lâu lên tiếng nói:
- Rửa cổ chờ xem!
Bành Hòe không có nghe rõ, chờ Trương Dương đi rồi hắn mới nhìn Bạch Văn Thanh, hỏi:
- Hắn vừa mới nói cái gì?
- Hắn nói chúng ta “rửa cổ chờ xem”.
- Vậy là ý gì?
Bành Hòe cau mày hỏi.
- Chính là nói chúng ta chờ chết đi!
- Láo! Quá cuồng vọng!
Bành Hòe tức giận đến độ tiện tay ném cái chén trong tay thẳng xuống đất.
- Bảo bọn họ hành động đi!
Trương Dương trở về không bao lâu, hơn mười đại xí nghiệp thuộc liên minh công thương nghiệp tỉnh Đông Nam nhóm họp tuyên bố tin tức có người cố ý chỉ trích Bạch thị dược nghiệp, vu cáo chủ tịch Bạch Văn Thanh của Bạch thị dược nghiệp, khiến cho giá cả của Bạch thị dược nghiệp gặp khó khăn. Bọn họ nhất trí tuyên bố chống đỡ cùng Bạch thị dược nghiệp, tập đoàn Vĩnh Phong của Bành gia ngay tức khắc tuyên bố mua vào hai ngàn vạn cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp, ngay sau đó Công ty khoa học kỹ thuật sinh vật Hi Đặc, tập đoàn Phổ Khắc cũng sôi nổi mua vào cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp.
Liền đó, Bạch Văn Thanh tuyên bố Ngải Lan chính thức được bán ra thị trường, cũng định ra mức tiêu thụ.
Bởi liên tiếp có tin tức tốt đẹp, cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp lại được tăng giá từ đáy vực, ngay ngày hôm đó giá đơn vị một cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp từ mức gần như thấp kỷ lục 1,2 tăng lên đến 1,29 vào cuối ngày.
Nhìn từ ngoài vào tưởng chừng như trong một đêm Bạch thị dược nghiệp đã lội dòng ngoạn mục.
Nhưng cũng tối hôm đó, tổng giám Nữ Oa dược nghiệp Kiều Hi Nhi cùng tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ phối hợp phát biểu. Công ty Nữ Oa cùng công trình Long Duệ đã thành công trong việc nghiên cứu một phương thuốc triệt phá một loại đại bệnh tật uy hiếp nhân loại khác – bệnh tâm huyết quản. Thời gian tới, Công ty Nữ Oa sẽ sản xuất và phân phối sản phẩm Linh Quang số 1 sử dụng cho người bệnh tắc động mạch não, người sống thực vật và người bệnh kim sâm.
Hiện nay, giai đoạn thử nghiệm thứ nhất đã được nghiệm chứng thành công, dự tính một tháng sau chính thức đưa vào thí nghiệm lâm sàng!
Cũng ngay sau đó, Kiều Hi Nhi lại lấy thân phận tổng giám của Công ty dược nghiệp Nữ Oa tuyên bố Công ty Nữ Oa kế tiếp sẽ nghiên cứu theo hướng nhanh chóng thay thế các loại dược phẩm nhập khẩu bằng sản phẩm quốc nội.
Tuy rằng cô không có nói là nhằm vào công ty nhập khẩu dược, nhưng khi tin tức này được tuyên bố vào xế chiều hôm đó rất nhiều người mua cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp dường như ngã ngửa bởi Bạch thị dược nghiệp với nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu là nhập khẩu dược, cho dù là chính mình sản xuất thì cơ bản cũng chỉ là dán nhãn mác. Công ty Nữ Oa đích thị nhằm thẳng Bạch thị dược nghiệp mà đánh tới.
Nhưng cú đánh này còn chưa hết, có tin tức lưu truyền ra từ viện kiểm sát thành phố Mai Ninh chính thức tuyên bố cấm chủ tịch Bạch Văn Thanh của Bạch thị dược nghiệp xuất cảnh với lý do là kẻ bị tình nghi liên quan đến thuê mướn sát thủ giết người.
Ngay sau đó lại có thêm yêu sách trong nhân dân rằng chính Bạch Văn Thanh có liên quan đến vụ tham ô, đút lót của Âu phó cục trưởng cảnh sát Nguyệt Điền. Hiện nay cảnh sát đang điều tra rõ nội tình sự việc.
Sau khi mấy tin tức này được truyền đi, dân tình liền sổi nổi chửi ầm Vĩnh Phong tập đoàn cũng như công ty dược nghiệp Bạch thị.
Thậm chí có người còn trực tiếp gọi điện thoại báo mấy công ty hợp tác với nhau làm nhiễu thị trường!
Nhưng cũng không ngờ tới chuyện những kiến nghị này lại được đáp ứng bởi thông báo sẽ đem chuyện này đi điều tra làm rõ.
Lúc này mới chỉ là vài giờ sau, tình huống liền biến hóa theo chiều đảo ngược, Bạch thị dược nghiệp vừa mới khôi phục tin tưởng nay lại bị đả kích đến thương tích đầy mình.
Có thể tưởng tượng thị trường chứng khoán ngày hôm sau từ lúc mở cửa giao dịch, cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp đã chẳng còn biến động gì nữa.
Có điều Bạch Văn Thanh hiện tại cũng không rảnh mà đi giải quyết mấy chuyện này, bởi vì chút đả kích này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Bạch Văn Thanh hai mắt gắt gao nhìn Trương Dương, chậm nói:
- Các vị trong này đều là tiền bối của cậu, cậu không biết điều thì thôi còn châm chọc khiêu khích, cậu cho mình nặng bao nhiêu? Nếu liên minh thật sự muốn bóp chết cậu thì mười Nữ Oa nhà cậu cũng chẳng hề gì.
Trương Dương liếc mắt ngắm hắn một cái, bưng lên trước mặt một trái dừa nước uống một hơi hết sạch, rồi mới hồi đáp:
- Tôi chờ!
- Trương Dương, có chuyện gì mọi người từ từ nói, tránh tổn hại hòa khí đôi bên.
Bành Hòe tuy rằng trong lòng đã muốn chán ghét Trương Dương tới cực điểm nhưng vì thể diện bề trên hắn vẫn cố gắng kiềm chế mà nói bởi hiện tại mọi chuyện đã đi quá với dự tính ban đầu, chẳng những làm Đỗ hội trưởng thất vọng mà cái chính Đỗ lão gia sẽ coi khinh mình.
- Người muốn làm tổn thương hòa khí không phải tôi.
Trương Dương phát hiện tay hắn có thể vươn tới đống đồ ăn ngoài cái đống hắn đã tiêu diệt hết, bởi cái việc gặp mặt này mà chính hắn cơm còn chưa ăn, thế mà gặp mặt tại khách sạn với cái đám hỗn đản này chào chào hỏi hỏi lại có cả tiệc đứng dọn sẵn hà cớ gì phải ngại.
Hắn quét mắt trong phòng hội nghị một vòng, mỗi người một ánh mắt phức tạp, những người đứng xem xếp thành vòng, thản nhiên mà nói:
- Thực thà mà nói, mang một đống tướng cua lính tôm đến đây là có ý gì?
Đám người kia bị Trương Dương lặp đi lặp lại mà châm chọc thành viên liên minh nhiều lần, giờ phút này không ai chịu nổi, một đám người đứng lên sôi nổi mở miệng quát Trương Dương, tất nhiên những người lên tiếng chủ yếu là nam trung niên.
Trương Dương đem ánh mắt nhìn thẳng đến họ, hắn đương nhiên biết lời nói hắn có chút khó nghe bởi trước mặt hắn là một số cực lớn các phú ông và nhân vật nổi tiếng xã hội mà trong ngày thường tuyệt đối không một ai dám nói trước mặt bọn họ những lời như thế.
Nhưng Trương Dương cũng mặc kệ những điều đó, nói trắng ra là, chỉ cần các ngươi không chọc vào tam ta không quản ngươi làm gì. Nhưng hiện tại bọn họ rõ ràng là tới trợ trận cho Bạch Văn Thanh. Mà Bạch Văn Thanh là ai? Là đối thủ của hắn, bọn họ giúp đỡ hắn thì hà cớ gì hắn phải kiêng nể mặt mũi bọn họ. Mơ giữa ban ngày!
Công ty Nữ Oa chúng ta không cần các ngươi, cũng không liên hệ gì các người, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, vậy sao lại đem mình chịu trận?
Bọn chúng nói hồi lâu mới dứt, Trương Dương cuối cùng cũng thừa dịp cái người bên cạnh mở miệng nói chuyện thao thao bất tuyệt, nhân cơ hội chén sạch mâm thức ăn bên cạnh, phải nói đây chính là nhiệm vụ thứ yếu của y lúc này.
Gã kia đang mở miệng nói thao thao bất tuyệt nhất thời không khép nổi miệng, nhìn Trương Dương há to miệng ăn nhồm nhoàm, chậm rãi đem đoạn mắng còn lại nuốt trở lại bụng.
Trương Dương có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn hắn một cái, nói rằng:
- Ông cứ tiếp tục, tôi không cản trở ông đâu!
Người nọ tức khắc chán nản, ngã xuống ghế ngay tại trận rồi bỏ đi.
Chủ tọa Bành Hòe như phát điên, vội vàng hắng giọng một cái, lớn tiếng nói:
- Mọi người trước tiên yên tĩnh một chút, tôi nghĩ, cái hội nghị hôm nay tạm thời dừng ở đây đi. Mời mọi người quay về.
Những người kia sớm đã không yên người, vừa nghe lời Bành Hòe nói như nhặt được đại xá, nhao nhao đứng dậy từ biệt.
Đợi cho đám người kia ra ngoài hết, Bành Hòe lúc này mời nhìn trợ thủ bên cạnh hắn thấp giọng nói:
- Đóng cửa lại.
Sau khi tay trợ lý đóng chặt cửa, Bành Hòe mới đứng lên, hai tay chắp sau lưng đi đến bên cạnh Trương Dương, nhìn thật sâu vào mắt Trương Dương rồi từ từ thở ra một hơi nặng nề, nói:
- Tôi thay Bạch tổng làm chủ, năm nghìn vạn giờ gấp đôi thành một triệu, chỉ cần cậu buông tay. Một triệu tiền mặt liền lập tức được chuyển tới thủ hạ của cậu. Nghĩ lại thì đăng ký tài chính của Công ty Nữ Oa các cậu cũng chỉ hơn hai ngàn vạn, hiện tại một cái mạng người cũng liền có được trên dưới trăm vạn.
- Nếu mạng sống có thể dùng tiền để cân nhắc thì Bành lão tiên sinh này, mạng của ông trị giá bao nhiêu tiền?
- Ngươi… thật quá không biết điều.
Bành Hòe rút cuộc không nhịn được ra mặt.
- Tôi tin bạn bè xung quanh cậu đã chịu thêm không ít áp lực. Cậu cho dù không vì cậu mà nghĩ, cũng nên tốt xấu nghĩ cho mấy người bên cạnh cậu. Tôi biết cậu là loại người trọng tình nghĩa, nhất định sẽ không chịu nhìn bạn bè hoặc là gia nghiệp của họ lâm vào cảnh tàn lụi?
- Lão già, ông đây là đang đe dọa tôi đúng không?
- Chưa nói tới đe dọa hay không, nhưng ngươi hẳn là rất rõ ràng thương trường như chiến trường, chỉ cần có thể đả bại đối thủ của mình dù là chiêu gì cũng cần phải thử xem!
- Cháu trai ông là Bành Bằng?
Bành Hòe nghe vậy thân mình khẽ run lên, ánh mắt không hề rời khỏi Trương Dương:
- Không sai, cậu muốn làm gì?
- Bây giờ đã trốn ra nước ngoài? Vậy giúp tôi nói với hắn, trốn ra nước ngoài cũng vô dụng, đã làm chuyện đồi bại thì bất luận hắn có trốn tới chỗ nào hắn cũng phải trả giá!
- Cậu… cậu quá cuồng vọng. Đừng tưởng làm ra một cái trung tâm hồi phục sức khỏe ấy là có thể kiêu ngạo.
- Cuồng vọng chính là nói các ông đấy!
Trương Dương theo dõi Bành lão tái mặt, lãnh đạm mà nói:
- Trong mắt cái đám gọi là tinh anh các ông, những người khác chỉ là quân cờ đúng không? Tưởng rằng muốn bài bố như thế nào là liền bài bố thế đó sao? Coi mạng người không là cái gì, đúng không?
- Không vừa lòng được nửa câu.
Bành Hòe thật sự nổi giận, trên bắp thịt khe khẽ run rẩy, mất điểm tựa rồi cũng lấy lại vị trí của mình.
- Ngươi sẽ phải trả giá!
Bạch Văn Thanh chứng kiến cảnh tượng này mới định rõ điều này cũng như chính hắn đã dự liệu từ trước. Nhưng cũng may trời không tuyệt đường người, hiện tại ít nhất Đỗ gia còn giúp đỡ, thay mặt hắn hành sự.
Trương Dương nhìn nhìn, ảm đạm cười, vỗ vỗ hai tay đứng dậy:
- Cáo từ!
Lúc ra tới cửa nghĩ sao hắn lại quay đầu lại, nhìn Bạch Văn Thanh cùng Bành Hòe hồi lâu lên tiếng nói:
- Rửa cổ chờ xem!
Bành Hòe không có nghe rõ, chờ Trương Dương đi rồi hắn mới nhìn Bạch Văn Thanh, hỏi:
- Hắn vừa mới nói cái gì?
- Hắn nói chúng ta “rửa cổ chờ xem”.
- Vậy là ý gì?
Bành Hòe cau mày hỏi.
- Chính là nói chúng ta chờ chết đi!
- Láo! Quá cuồng vọng!
Bành Hòe tức giận đến độ tiện tay ném cái chén trong tay thẳng xuống đất.
- Bảo bọn họ hành động đi!
Trương Dương trở về không bao lâu, hơn mười đại xí nghiệp thuộc liên minh công thương nghiệp tỉnh Đông Nam nhóm họp tuyên bố tin tức có người cố ý chỉ trích Bạch thị dược nghiệp, vu cáo chủ tịch Bạch Văn Thanh của Bạch thị dược nghiệp, khiến cho giá cả của Bạch thị dược nghiệp gặp khó khăn. Bọn họ nhất trí tuyên bố chống đỡ cùng Bạch thị dược nghiệp, tập đoàn Vĩnh Phong của Bành gia ngay tức khắc tuyên bố mua vào hai ngàn vạn cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp, ngay sau đó Công ty khoa học kỹ thuật sinh vật Hi Đặc, tập đoàn Phổ Khắc cũng sôi nổi mua vào cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp.
Liền đó, Bạch Văn Thanh tuyên bố Ngải Lan chính thức được bán ra thị trường, cũng định ra mức tiêu thụ.
Bởi liên tiếp có tin tức tốt đẹp, cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp lại được tăng giá từ đáy vực, ngay ngày hôm đó giá đơn vị một cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp từ mức gần như thấp kỷ lục 1,2 tăng lên đến 1,29 vào cuối ngày.
Nhìn từ ngoài vào tưởng chừng như trong một đêm Bạch thị dược nghiệp đã lội dòng ngoạn mục.
Nhưng cũng tối hôm đó, tổng giám Nữ Oa dược nghiệp Kiều Hi Nhi cùng tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ phối hợp phát biểu. Công ty Nữ Oa cùng công trình Long Duệ đã thành công trong việc nghiên cứu một phương thuốc triệt phá một loại đại bệnh tật uy hiếp nhân loại khác – bệnh tâm huyết quản. Thời gian tới, Công ty Nữ Oa sẽ sản xuất và phân phối sản phẩm Linh Quang số 1 sử dụng cho người bệnh tắc động mạch não, người sống thực vật và người bệnh kim sâm.
Hiện nay, giai đoạn thử nghiệm thứ nhất đã được nghiệm chứng thành công, dự tính một tháng sau chính thức đưa vào thí nghiệm lâm sàng!
Cũng ngay sau đó, Kiều Hi Nhi lại lấy thân phận tổng giám của Công ty dược nghiệp Nữ Oa tuyên bố Công ty Nữ Oa kế tiếp sẽ nghiên cứu theo hướng nhanh chóng thay thế các loại dược phẩm nhập khẩu bằng sản phẩm quốc nội.
Tuy rằng cô không có nói là nhằm vào công ty nhập khẩu dược, nhưng khi tin tức này được tuyên bố vào xế chiều hôm đó rất nhiều người mua cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp dường như ngã ngửa bởi Bạch thị dược nghiệp với nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu là nhập khẩu dược, cho dù là chính mình sản xuất thì cơ bản cũng chỉ là dán nhãn mác. Công ty Nữ Oa đích thị nhằm thẳng Bạch thị dược nghiệp mà đánh tới.
Nhưng cú đánh này còn chưa hết, có tin tức lưu truyền ra từ viện kiểm sát thành phố Mai Ninh chính thức tuyên bố cấm chủ tịch Bạch Văn Thanh của Bạch thị dược nghiệp xuất cảnh với lý do là kẻ bị tình nghi liên quan đến thuê mướn sát thủ giết người.
Ngay sau đó lại có thêm yêu sách trong nhân dân rằng chính Bạch Văn Thanh có liên quan đến vụ tham ô, đút lót của Âu phó cục trưởng cảnh sát Nguyệt Điền. Hiện nay cảnh sát đang điều tra rõ nội tình sự việc.
Sau khi mấy tin tức này được truyền đi, dân tình liền sổi nổi chửi ầm Vĩnh Phong tập đoàn cũng như công ty dược nghiệp Bạch thị.
Thậm chí có người còn trực tiếp gọi điện thoại báo mấy công ty hợp tác với nhau làm nhiễu thị trường!
Nhưng cũng không ngờ tới chuyện những kiến nghị này lại được đáp ứng bởi thông báo sẽ đem chuyện này đi điều tra làm rõ.
Lúc này mới chỉ là vài giờ sau, tình huống liền biến hóa theo chiều đảo ngược, Bạch thị dược nghiệp vừa mới khôi phục tin tưởng nay lại bị đả kích đến thương tích đầy mình.
Có thể tưởng tượng thị trường chứng khoán ngày hôm sau từ lúc mở cửa giao dịch, cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp đã chẳng còn biến động gì nữa.
Có điều Bạch Văn Thanh hiện tại cũng không rảnh mà đi giải quyết mấy chuyện này, bởi vì chút đả kích này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
/292
|