Đế Quân

Chương 530: Đi về phía đông! (1)

/1432


- Ta cùng Linh nhi không thể giúp ngươi quá nhiều, nhưng ít nhất chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi vĩnh viễn lưu lại vô tận tiếc nuối. Cho dù sau này ngươi sẽ thương tâm nhưng sẽ không có hối hận!

- Mà ngươi có thể vì chúng ta mà thương tâm, đây đã để cho ta quý trọng bội phần rồi, hiểu không?

- Không phải như thế!

Thần Dạ lắc đầu, kinh ngạc nhìn chăm chú vào Tử Huyên, nghiêm mặt nói:

- Các ngươi ở trong lòng ta cũng là trọng yếu nhất, thiếu hút mộ người đối với sinh mệnh của ta mà nói đều sẽ không đầy đủ...

Tử Huyên ôn nhu cười nói:

- Tâm của ngươi, ta đã cảm nhận được, như vậy là đủ rồi. Thần Dạ, không nên suy nghĩ những chuyện đã qua, bất kể như thế nào chúng ta đã từ Khiếu Lôi tông còn sống rời đi, đường tương lai còn rất dài, tựa như vị tiền bối kia nói, ta cũng hi vọng sớm một ngày nhìn thấy ngươi uy phong ngăn chặn một phương.

- Tự mình ngăn chặn một phương sao?

Thần Dạ nhẹ giọng lẩm bẩm, cho tới bây giờ hắn liền biết rõ chính mình ở trong lòng Tử Huyên chiếm cứ vị trí vô cùng trọng yếu, có một số việc liền không phải là mình đủ khả năng quyết định.

Nếu như muốn quyết định, như vậy chỉ có mau sớm tăng lên tu vi của mình.

Vừa nghĩ tới đây, Thần Dạ lập tức nói:

- Tử Huyên, thương tích của người cần bao lâu mới có thể phục hồi như cũ?

- Nửa tháng là đủ rồi!

Tử Huyên tự tin nói, thương tích của hồn phách vô cùng nghiêm trọng, nhẹ thì cả đời dừng bước ở trên cảnh giới võ đạo, nặng thì rất có thể biến thành ngu ngốc cho tới vĩnh viễn biến mất ở trong thế gian.

Nhưng Tử Huyên có lòng tin nói lời như vậy, nàng mặc dù không phải là người có được hồn biến, nhưng lôi trì nhiều năm rèn luyện, đại lượng lôi đình lực hoặc nhiều hoặc ít cũng là bị hồn phách hấp thu vào mà ôn dưỡng.

Đây là thương tổn đáng sợ nhất đối với người khác, Tử Huyên chỉ cần hao tổn một chút thời gain mà thôi. Dĩ nhiên linh dược cùng đan được cần thiết nhưng là không thể thiếu, mà những thứ này Tử Huyên không có khả năng không có.

- Nửa tháng sao? Nghĩ đến là cũng đủ rồi.

Trầm ngâm chốc lát, Thần Dạ lạnh lùng nói:

- Vậy hiện tại chúng ta liền lúc này rời đi thôi, chuyện của Khiếu Lôi tông để lại đến một ngày chúng ta cùng nhau giải quyết!

- Như vậy Thần Dạ, chúng ta hiện tại đi đâu?

Thần Dạ nói:

- Vô tận chi hải của đông vực, nghe nói nơi đó có một địa phương tên là Chúng Thần chi mộ, ta phải tìm được nó.

- Cái gì, Vô Tận chi hải, Chúng Thần chi mộ?

Giờ khắc này cho dù là tâm tính của Tử Huyên cực kỳ bất phàm, cũng không úy kỵ cái gì, nhưng cũng không nhịn được mà sắc mặt khiếp sợ, ở trong con mắt của nàng càng là có thêm kiêng kỵ không cách nào nói rõ!

- Thần Dạ, ngươi thật muốn đi Vô Tận chi hải?

Tử Huyên đột nhiên nhớ tới ở thời điểm Khiếu Lôi tông, Thần Dạ đã nhắc qua với nàng, khi đó cũng không để ý, bây giờ nhìn lại đây là mục tiêu mà Thần Dạ đã sớm dự liệu.

- Thần Dạ, có thể có lý do không thể không đi đến đó hay không, chúng ta không muốn đi có được hay không?

Sau khi hỏi xong, Tử Huyên không kìm lòng được mà cười khổ một tiếng, Thần Dạ cũng đã nói như vậy rồi, hắn như thế nào có thể là hứng trí mà muốn đi đến đó được chứ?

Hiển nhiên ngay cả Tử Huyên cũng lộ ra vẻ mặt như vậy, chân mày của Thần Dạ không khỏi nhíu lại thật chặt, hắn cũng biết cái gọi là Chúng Thần chi mộ nhất định sẽ là hung hiểm vạn phần, nếu không năng lượng ở trong đó cũng không có tư cách có thể để cho Thiên Đao khôi phục.

Chỉ là không nghĩ đến hung hiểm kia ngoài dự liệu của hắn thật lớn, phải biết rằng Tử Huyên cũng không phải là nữ tử dễ dàng sẽ có loại vẻ mặt này.

Nhiều năm qua, một mình đối mặt Linh nhi, tâm tính của Tử Huyên cực kỳ cường đại!

- Nói với ta một chút tình huống của Vô Tận chi hải đi!

Sau một hồi lâu, Thần Dạ mới chậm rãi nói.

Tử Huyên gật đầu nói:

- Ở đông vực, chỗ nguy hiểm nhất chính là Vô Tận chi hải, không chỉ bởi vì đó là một phiến hỉa vực rộng lớn khôn cùng, ngoài cao thủ ra, nhân loại ít có thể ở trong biển sống thời gian quá lâu, mà là bởi vì cả đông vực, thế lực cường đại nhất liền ở Vô Tận chi hải!

- Thế lực cường đại nhất, là cái thế lực gì?

Thần Dạ ngây người, cái gọi là văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, cường đại nhất... Đây căn bản là có rất ít người sẽ đồng ý, thử hỏi thiên hạ hôm nay người nào có thể cho mình là đệ nhất thiên hạ, lại có cái thế lực nào dám tự xưng là vô địch chân chính?

Nếu như lời này ở trong miệng người khác nói ra, ở trong lòng Thần Dạ sẽ có điều giữ lại, nhưng Tử Huyên nói, đó chính là sự thật rồi.

- Không phải là một cái thế lực, mà là một tộc quần!

Tử Huyên nói.

- Tộc quần?

Chân mày của Thần Dạ cau lại.

- Đúng, tộc quần, yêu thú tộc quần!

Thần Dạ sáng tỏ thông suốt, hắn rốt cuộc là minh bạch rồi.

Yêu thú tộc quần, Vô Tận chi hải... Trong biển tự nhiên còn có sinh linh sinh sống, mà Vô Tận chi hải rộng lớn khôn cùng, nhân loại muốn săn giết xa xa không dễ dàng như trong sâm lâm, cho nên lâu ngày để cho yêu thú ở trong biển rộng có không gian trưởng thành sẽ phải xa xa lớn hơn lục địa.

Phát triển lâu dài xuống, yêu thú trong biển vô luận là số lượng, hay là cao thủ trong đó nhất định là nhiều vô số.

Chỉ có như vậy mới có thể được gọi là cường đại nhất. Cho tới bây giờ nhân loại muốn săn giết yêu thú nhất, nhưng đồng dạng người chết ở dưới tay yêu thú cũng là số lượng không ít.

Tử Huyên tiếp tục nói:

- Mà Chúng Thần chi mộ ở trong truyền thuyết kia liền ở chỗ sâu đáy biển của Vô Tận chi hải, nếu muốn tiến vào đó là quá khó khăn.

- Ta đây biết rõ!

Thần Dạ bất đắc dĩ cười cười:

- Lấy tu vi của ta, đừng nói là lẻn vào đáy biển, coi như là ở trong biển thời gian lâu một chút cũng là rất khó làm được, bất quá Chúng Thần chi mộ ta là không thể không đi a!

Không đề cập đến chỗ tốt sau khi Thiên Đao khôi phục đem lại cho mình, riêng bản thân Thiên Đao cũng đủ để trở thành cánh tay cường đại của Thần Dạ, Khiếu Lôi tông cách đó không xa, vậy chẳng bao giờ đặt chân qua Thiên Nhất môn, cùng với tương lai tồn tại đỉnh phong của Hỗn Nguyên chi bảo cũng là Thần Dạ cần có nhất...

Một điểm càng trọng yếu hơn là Thần Dạ muốn Thiên Đao nhanh sớm khôi phục trí nhớ thường ngày, bởi vì một màn kia ở trên Bắc Vọng sơn, Thiên Đao tất nhiên cảm giác được.

Thẳng đến hiện tại, Thần Dạ cũng còn không rõ ràng lắm rốt cuộc là người nào bắt đi mẫu thân, lại làm như vậy là vì cái gì.

Nếu như trí nhớ của Thiên Đao khôi phục thức tỉnh, nói không chừng là có thể nói với mình những thứ này, bởi như vậy con đường cần tìm sau này liền đơn giản rất nhiều, ít nhất sẽ không để cho hai mắt của mình liền không nhìn thấy gì.

Một điểm nữa chính là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện còn cất giấu một cái thiên đại bí mất, Thần Dạ có thể cảm thụ được.

/1432

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status