Với Thượng Thần thì một tử tôn bị giết không đáng ngạc nhiên, có Thượng Thần nào không là ngàn vạn tử tôn? Nhưng nếu Thượng Thần bị người tát tai thì lại là chuyện khác.
- Ta chỉ đến một mình, đau ra Thượng Thần.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
- Các ngươi sống cho dữ vào, sống nhiều uổng phí, già bị lú rồi.
Lý Thất Dạ thốt rời làm các lão tổ run rẩy, bọn họ xoe tròn mắt, vì hắn quá kiêu ngạo, rất bá đạo, lời này rõ là chỉ vào mũi Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chửi.
Lý Thất Dạ dứt lời, Thiên Quân Thượng Thần trầm giọng quát:
- Càn rỡ!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt sóng thần vỗ trời, thần uy vô địch tựa bão tố khủng bố không gì sánh bằng trùng kích. Thần uy ập đến kèm theo khí thế không gì đỡ nổi, đẩy ngã các lão tổ.
Có thể nói đại nhân vật như Đạo Hiền, Đạo Thánh đều thành tro bụi khi trúng thần uy này, không đỡ nổi thần uy khủng bố.
Dù là lão tổ cảnh giới Đạo Thiên đối diện thần uy thì sẽ hoảng sợ kinh hoàng, không thể ngăn cản thần uy vô biên.
Đó là Thượng Thần, khi Thượng Thần tức giận có thể đốt trời bốc hơi biển. Tồn tại như bọn họ vươn tay có thể hái sao, nhúc nhích một cái vỡ trời nứt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng trùng kích vang lên, mặc cho thần uy có thể vỗ khung trời, đánh rơi ngôi sao trong vũ trụ xuống có cường đại đến đâu vẫn ngừng lại trước mặt Lý Thất Dạ, khó mà vượt thêm nửa bước. Càng đừng nói tới đánh trúng Lý Thất Dạ, thần uy cường đại đến mấy vẫn không thể tổn thương hắn chút nào.
Một niệm ngự giá, một trong lục niệm của Niệm Thư, Lý Thất Dạ có ý niệm đủ mạnh chặn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần, không thể tổn thương hắn được.
Thấy cảnh đó, thần thức của Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần quét thiên địa, bọn họ không phát hiện có vô địch nào âm thầm ra tay, không ai ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần giùm Lý Thất Dạ.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần thầm lấy làm lạ, một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí dựa vào cái gì ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần? Chẳng lẽ trên người hắn có thần khí tuyệt thế gì?
Nếu nói thứ gì khiến một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí ngăn được thần uy của Thiên Quân Thượng Thần thì chỉ chân tiên sáo trang trong truyền thuyết mới có thể.
Nhưng Đệ Thập Giới chân tiên sáo trang chỉ xuất hiện năm bộ, tiểu bối vô danh làm sao sở hữu được?
Thấy Lý Thất Dạ ngăn lại thần uy, Nam Dương Thượng Thần hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ra tay hưng người bọn họ tỏa ánh sáng chói lòa, hai người bộc phát vô thượng thần uy càn quét vạn vực. Bọn họ chính là thần linh, bọn họ là vô địch vô thượng có thể chúa tể ức vạn sinh linh.
Trong khoảnh khắc này Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần cao cao tại thượng, bao trùm cửu thiên. Quanh thân hai người rũ xuống pháp tắc thần linh như thác đổ, bọn họ hiện ra dấu ấn chỉ thần linh mới có. Tuy đồ đằng chưa xuất hiện nhưng khoảnh khắc đó Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần như có thể điều khiển thiên địa vạn pháp, chấp chưởng tất cả lực lượng Thái Sơ trên đời.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần bộc phát ra thần uy, chấp chưởng đại đạo, tất cả lão tổ ngồi hai bên thềm đá kinh hoàng. Vì bọn họ cảm nhận rõ ràng đại đạo của mình bị Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần áp chế, tất cả Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ đèu bị trấn áp.
Bị thần uy trấn áp làm bọn họ khó thể vận dụng Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ nào, nghĩa là không có sức chống cự Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, buông xuôi tay mặc người xâm lược.
Các lão tổ đại giáo có mặt toàn là cường giả cảnh giới Đạo Thiên, thậm chí được đệ tử môn hạ gọi là chí tôn, nhưng bọn họ so với thần linh thật sự thì cách biệt qua xa, trước họ và Thượng Thần có lạch trời không cách nào vượt ua, khoảng khách khó mà bù đắp.
Nam Dương Thượng Thần cao cao tại thượng nhìn xuống Lý Thất Dạ:
- Đúng là có chút thần thông.
Đôi mắt Nam Dương Thượng Thần sâu thẳm như vạn vực sâu, hút hồn người.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa ra tay mà đã hút hồn người, lay động đạo tâm, dùng uy Thượng Thần pá chế Lý Thất Dạ.
Thật ra công kích tinh thần kiểu này vô dụng với Lý Thất Dạ. Bàn về đạo tâm, thần thức, ý niệm, trên đời có ai mạnh hơn Lý Thất Dạ?
Đối với Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần hút hồn người, Lý Thất Dạ không hề bị ảnh hưởng, hắn cười cọt:
- Tài mọn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đó vang tiếng nổ, Lý Thất Dạ động ý niệm, mặt đất chậm rãi vươn lên hoàng kim thần dịch.
Mặt đất phun trào kim tuyền chậm rãi nâng Lý Thất Dạ lên trên trời cao.
- Grao!
Cự long gầm rống, long ngâm vang vọng thiên địa. Trong kim tuyền phun trào có một con rồng vàng siêu khổng lồ lao ra.
Rồng vàng to lớn đó không phải ảo ảnh, nó là con rồng thật sự, toàn thân như đúc bằng hoàng kim.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, người rồng vàng dâng lên long tức, long tức viễn cổ hồng hoang, nó là hoàng giả viễn cổ hồng hoang.
- Grao!
Rồng ngâm không dứt bên tai, rồng vàng xoay quanh Lý Thất Dạ như đang bảo vệ hắn.
Rào rào! Rào rào!
Kim tuyền phun trào từ mặt đất đúc thành đế tọa bá khí khiếp người. Đế tọa tràn ngập hơi thở Đại Đế như trên đời này chỉ mình Đại Đế có thể ngồi vào.
Rồng vàng rống to:
- Grao!
Long tức đáng sợ như bão tố hủy diệt ập đến, có thể phá hủy trời trăng. Long tức khủng bố thổi bay nhiều lão tổ ngồi hai bên thềm đá, làm bọn họ sợ hãi trốn đi. Long tức như bão tố diệt thế tuôn ra suýt hất văng Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, bọn họ dùng thần uy trấn áp mới bình yên.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống đế tọa, rồng vàng khoanh trên ghế. Đế tọa trông như chân long đế tọa vô thượng, một vị Đại Đế cao cao tại thượng mới ngồi được.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống, hắn từ bình phàm biến thành Đại Đế chủ thần cửu thiên thập địa, hắn là Đại Đế thống ngự vạn tộc, chư thiên thần linh đều phải quỳ lạy dưới chân hắn.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần biểu tình kỳ dị nhìn cảnh đó. Hai người mở rộng thiên nhãn nhưng không nhìn ra đây là thật hay giả, là ảo giác hoặc chân thật.
Tuy nói tu sĩ đạt tới trình độ nhất định sẽ có thần thông thần kỳ, ví dụ Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, khi chân thân giá lâm sẽ có kim tuyền phun trào từ mặt đất, trời rắc hoa tươi, đại đạo bày ra, cá loại phô trương khiến người nhìn kính sợ.
Nhưng thần thông như thế phải mạnh đến trình độ nhất định, bình thường chỉ Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương mới phô trương như vậy được.
Nhìn Lý Thất Dạ tới lui đều không phải là Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương, kỳ dị là rồng vàng không nằm trong thần thông.
Dù là Thượng Thần đều không thể ra tay liền triệu một con rồng vàng. Bởi vì rồng vàng là long tộc, rồng vàng đại thành không yếu hơn Thượng Thần, sao Thượng Thần có thể tùy tiện triệu hoán con rồng được?
- Ta chỉ đến một mình, đau ra Thượng Thần.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
- Các ngươi sống cho dữ vào, sống nhiều uổng phí, già bị lú rồi.
Lý Thất Dạ thốt rời làm các lão tổ run rẩy, bọn họ xoe tròn mắt, vì hắn quá kiêu ngạo, rất bá đạo, lời này rõ là chỉ vào mũi Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chửi.
Lý Thất Dạ dứt lời, Thiên Quân Thượng Thần trầm giọng quát:
- Càn rỡ!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt sóng thần vỗ trời, thần uy vô địch tựa bão tố khủng bố không gì sánh bằng trùng kích. Thần uy ập đến kèm theo khí thế không gì đỡ nổi, đẩy ngã các lão tổ.
Có thể nói đại nhân vật như Đạo Hiền, Đạo Thánh đều thành tro bụi khi trúng thần uy này, không đỡ nổi thần uy khủng bố.
Dù là lão tổ cảnh giới Đạo Thiên đối diện thần uy thì sẽ hoảng sợ kinh hoàng, không thể ngăn cản thần uy vô biên.
Đó là Thượng Thần, khi Thượng Thần tức giận có thể đốt trời bốc hơi biển. Tồn tại như bọn họ vươn tay có thể hái sao, nhúc nhích một cái vỡ trời nứt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng trùng kích vang lên, mặc cho thần uy có thể vỗ khung trời, đánh rơi ngôi sao trong vũ trụ xuống có cường đại đến đâu vẫn ngừng lại trước mặt Lý Thất Dạ, khó mà vượt thêm nửa bước. Càng đừng nói tới đánh trúng Lý Thất Dạ, thần uy cường đại đến mấy vẫn không thể tổn thương hắn chút nào.
Một niệm ngự giá, một trong lục niệm của Niệm Thư, Lý Thất Dạ có ý niệm đủ mạnh chặn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần, không thể tổn thương hắn được.
Thấy cảnh đó, thần thức của Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần quét thiên địa, bọn họ không phát hiện có vô địch nào âm thầm ra tay, không ai ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần giùm Lý Thất Dạ.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần thầm lấy làm lạ, một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí dựa vào cái gì ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần? Chẳng lẽ trên người hắn có thần khí tuyệt thế gì?
Nếu nói thứ gì khiến một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí ngăn được thần uy của Thiên Quân Thượng Thần thì chỉ chân tiên sáo trang trong truyền thuyết mới có thể.
Nhưng Đệ Thập Giới chân tiên sáo trang chỉ xuất hiện năm bộ, tiểu bối vô danh làm sao sở hữu được?
Thấy Lý Thất Dạ ngăn lại thần uy, Nam Dương Thượng Thần hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ra tay hưng người bọn họ tỏa ánh sáng chói lòa, hai người bộc phát vô thượng thần uy càn quét vạn vực. Bọn họ chính là thần linh, bọn họ là vô địch vô thượng có thể chúa tể ức vạn sinh linh.
Trong khoảnh khắc này Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần cao cao tại thượng, bao trùm cửu thiên. Quanh thân hai người rũ xuống pháp tắc thần linh như thác đổ, bọn họ hiện ra dấu ấn chỉ thần linh mới có. Tuy đồ đằng chưa xuất hiện nhưng khoảnh khắc đó Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần như có thể điều khiển thiên địa vạn pháp, chấp chưởng tất cả lực lượng Thái Sơ trên đời.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần bộc phát ra thần uy, chấp chưởng đại đạo, tất cả lão tổ ngồi hai bên thềm đá kinh hoàng. Vì bọn họ cảm nhận rõ ràng đại đạo của mình bị Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần áp chế, tất cả Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ đèu bị trấn áp.
Bị thần uy trấn áp làm bọn họ khó thể vận dụng Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ nào, nghĩa là không có sức chống cự Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, buông xuôi tay mặc người xâm lược.
Các lão tổ đại giáo có mặt toàn là cường giả cảnh giới Đạo Thiên, thậm chí được đệ tử môn hạ gọi là chí tôn, nhưng bọn họ so với thần linh thật sự thì cách biệt qua xa, trước họ và Thượng Thần có lạch trời không cách nào vượt ua, khoảng khách khó mà bù đắp.
Nam Dương Thượng Thần cao cao tại thượng nhìn xuống Lý Thất Dạ:
- Đúng là có chút thần thông.
Đôi mắt Nam Dương Thượng Thần sâu thẳm như vạn vực sâu, hút hồn người.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa ra tay mà đã hút hồn người, lay động đạo tâm, dùng uy Thượng Thần pá chế Lý Thất Dạ.
Thật ra công kích tinh thần kiểu này vô dụng với Lý Thất Dạ. Bàn về đạo tâm, thần thức, ý niệm, trên đời có ai mạnh hơn Lý Thất Dạ?
Đối với Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần hút hồn người, Lý Thất Dạ không hề bị ảnh hưởng, hắn cười cọt:
- Tài mọn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đó vang tiếng nổ, Lý Thất Dạ động ý niệm, mặt đất chậm rãi vươn lên hoàng kim thần dịch.
Mặt đất phun trào kim tuyền chậm rãi nâng Lý Thất Dạ lên trên trời cao.
- Grao!
Cự long gầm rống, long ngâm vang vọng thiên địa. Trong kim tuyền phun trào có một con rồng vàng siêu khổng lồ lao ra.
Rồng vàng to lớn đó không phải ảo ảnh, nó là con rồng thật sự, toàn thân như đúc bằng hoàng kim.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, người rồng vàng dâng lên long tức, long tức viễn cổ hồng hoang, nó là hoàng giả viễn cổ hồng hoang.
- Grao!
Rồng ngâm không dứt bên tai, rồng vàng xoay quanh Lý Thất Dạ như đang bảo vệ hắn.
Rào rào! Rào rào!
Kim tuyền phun trào từ mặt đất đúc thành đế tọa bá khí khiếp người. Đế tọa tràn ngập hơi thở Đại Đế như trên đời này chỉ mình Đại Đế có thể ngồi vào.
Rồng vàng rống to:
- Grao!
Long tức đáng sợ như bão tố hủy diệt ập đến, có thể phá hủy trời trăng. Long tức khủng bố thổi bay nhiều lão tổ ngồi hai bên thềm đá, làm bọn họ sợ hãi trốn đi. Long tức như bão tố diệt thế tuôn ra suýt hất văng Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, bọn họ dùng thần uy trấn áp mới bình yên.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống đế tọa, rồng vàng khoanh trên ghế. Đế tọa trông như chân long đế tọa vô thượng, một vị Đại Đế cao cao tại thượng mới ngồi được.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống, hắn từ bình phàm biến thành Đại Đế chủ thần cửu thiên thập địa, hắn là Đại Đế thống ngự vạn tộc, chư thiên thần linh đều phải quỳ lạy dưới chân hắn.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần biểu tình kỳ dị nhìn cảnh đó. Hai người mở rộng thiên nhãn nhưng không nhìn ra đây là thật hay giả, là ảo giác hoặc chân thật.
Tuy nói tu sĩ đạt tới trình độ nhất định sẽ có thần thông thần kỳ, ví dụ Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, khi chân thân giá lâm sẽ có kim tuyền phun trào từ mặt đất, trời rắc hoa tươi, đại đạo bày ra, cá loại phô trương khiến người nhìn kính sợ.
Nhưng thần thông như thế phải mạnh đến trình độ nhất định, bình thường chỉ Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương mới phô trương như vậy được.
Nhìn Lý Thất Dạ tới lui đều không phải là Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương, kỳ dị là rồng vàng không nằm trong thần thông.
Dù là Thượng Thần đều không thể ra tay liền triệu một con rồng vàng. Bởi vì rồng vàng là long tộc, rồng vàng đại thành không yếu hơn Thượng Thần, sao Thượng Thần có thể tùy tiện triệu hoán con rồng được?
/5110
|