Cách Hắc Sơn không xa ở trên một tòa núi nhỏ. Bóng người chằng chịt, nhưng lại không có chút hỗn loạn, mọi người đều an tĩnh ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức mạnh mẽ trong người bị áp chế xuống mức thấp nhất.
Ở trên đỉnh núi, Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh, Hải Ba Đông cùng đứng song song, đang thấp giọng nói chuyện với nhau.
Mỹ Đỗ Toa còn chưa đến sao? đang nói chuyện, Hải Ba Đông thoáng cau mày, nhìn về phía Hắc Sơn, nói.
Ta đã phái người đến thông báo cho nàng, chắc hẳn đang chỉnh đốn lại cường giả Xà Nhân tộc a. Tiêu Viêm cười cười nói, mà khi vừa nói ra, đột nhiên tiếng xé gió từ chân trời truyền đến, chợt rất nhiều thân ảnh lướt đến, chỉ sau vài lần hô hấp, đã xuất hiện ở trên không trung của ngọn núi, cuối cùng chậm rãi hạ xuống.
Bóng người xuất hiện, tự nhiên là Xà Nhân tộc cường giả, mà đầu lĩnh chính là Mỹ Đỗ Toa.
Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa xuất hiện, Hải Ba Đông cùng mọi người cũng thở ra một hơi, nếu lần ám sát này thiếu đi nàng, như vậy sẽ mất đi một lực lượng không nhỏ, bằng vào một mình thực lực của Tiêu Viêm, xông vào nơi tụ tập của liên minh tam quân, mức độ nguy hiểm không nghi ngờ sẽ tăng vọt.
Hạ xuống đất, ánh mắt thản nhiên của Mỹ Đỗ Toa ngừng lại trên người Tiêu Viêm một chút, sau đó chuyển về phía đám người Hải Ba Đông, mở miệng nói: Nếu đã chuẩn bị đầy đủ, vậy liền xuất phát a.
Tiêu Đỉnh hơi gật đầu, trầm ngâm nói: Lần này ám sát, liền dựa theo kế hoạch, do tam đệ và Mỹ Đỗ Toa nữ vương lẻn vào trong thành, tìm kiếm cơ hội đánh chết Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ Lan Tam Lão, nếu hành tung bị phát hiện, hoặc ám sát thất bại, vậy Hải lão cùng mọi người mai phục ở ngoài, lập tức dẫn người đến tiếp ứng, đến lúc đó, nếu như vẫn có cơ hội, tốt nhất là tiêu diệt nhiều hơn vài tên, nếu thực sự không được, lập tức rút lui a, chúng ta không thể có tổn thất quá lớn, với tình cảnh hiện tại, chúng ta không thể tiếp nhận nổi.
Nghe vậy. Mọi người đều gật đầu.
Ha Ha, đã như vậy, ta đậy liền ở căn cứ Hắc Sơn chậm rãi đợi tin tốt. thấy thế, Tiêu Đỉnh cười cười, chợt hướng về phía mọi người chấp tay nói.
Tiêu Viêm cười gật đầu, sau đó ánh mắt quét về phía Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt chạm vào nhau một chút, nàng lập tức quay đầu đi, nhìn thấy bộ dáng này của nàng, Tiêu Viêm cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng, kéo dài đôi cánh lửa ở sau lưng, chợt bàn tay vung lên, sau đó dẫn đầu phóng lên cao.
Nhìn thấy Tiêu Viêm bắt đầu hành động, cường giả Viêm Minh ở trên mặt đất, cũng cấp tốc đem triệu hoán ra đôi cánh đấu khí, sau đó vội vào đuổi theo.
Chúng ta cũng đi thôi, nhớ kỹ, khi ta tiến vào trong thành, thì các người toàn bộ đều nghe theo mệnh lệnh của Hải Ba Đông, không được làm trái, nếu trên đường có gì bất trắc. Đừng trách bản vương dùng tộc quy hầu hạ! Mỹ Đỗ Toa quay đầu lại, nhìn đám Xà Nhân tộc cường giả, nhàn nhạt nói.
Trong chúng Xà Nhân tộc cường giả, dẫn đầu trong đó có một người đã từng cùng Tiêu Viêm có một ít xung đột là nhị thống lĩnh Hắc Độc, bất quá lúc này nghe Mỹ Đỗ Toa nói, vội vàng gật đầu, bên trong Xà Nhân tộc, đối với uy vọng của Mỹ Đỗ Toa không có người nào dám khiêu khích.
Thấy thế, Mỹ Đỗ Toa lúc này mới khẽ gật đầu, thân hình khẽ động, thân thể lại như không mượn chút ngoại lực nào mà treo lơ lửng trên bầu trời, cuối cùng hóa thành một đạo lưu quang đuổi theo đám người Tiêu Viêm phía trước, ở phía sau, chúng cường giả Xà Nhân tộc cũng cấp tốc đuổi theo.
Tam đại đế quốc mặc dù nghe theo mệnh lệnh của Tiểu Y Tiên, tạm thời lui về, nhưng lại không triệt để lui binh, mà lại đóng toàn bộ quân ở tại một thành thị nơi giao nhau của biên giới Xuất Vân đế quốc và Gia Mã đế quốc, chuẩn bị tùy thời có thể lần thứ hai đánh vào, một lần có thể chiếm được Gia Mã đế quốc.
Theo như lời của Tiêu Y Tiên, nàng mặc dù đang nắm quyền ở bên trong Độc tông, mà ở bên trong Xuất Vân đế quốc, cũng không có nhiều người nghi ngờ lời nói của nàng, nhưng Kim Nhạn tông cùng Mộ Lan cốc lại không phải là thế lực của Xuất Vân đế quốc, hơn nữa so sánh thực lực chỉnh thể, cũng không yếu hơn độc tông, lúc đầu hai đại tông môn nguyện ý xuất ra cường giả đánh Gia Mã đế quốc, tự nhiên là muốn được chia phần, nhưng khi sự tình sắp thành, Tiêu Y Tiên đột nhiên quyết định buông tha tiến công. Việc này làm cho *lưỡng tông cực kỳ bất mãn.
*Lưỡng tông: hai môn phái.
Tùy nói Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ LAN TAM LÃo đều trọng thương, nhưng chỉ cần hai môn phái ở phía sau tiếp tục đưa lực lượng tinh nhuệ, đồng thời đưa một ít cao giai đan dược chữa thương tới, hai người tự nhiên là có thể hồi phục thực lực rất nhanh( ta để nguyên văn), đến lúc đó, lại đem lực lượng mạnh nhất, tiêu diệt Gia Mã đế quốc cùng Viêm Minh, cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Có những suy nghĩ này, lưỡng tông tự nhiên là sẽ không lui binh, bởi vậy hôm nay tam phương cãi nhau ầm ĩ, làm cho Tiểu Y Tiên cũng có chút đau đầu, dù sao phải lui binh đột ngột, không chỉ có lưỡng tông phản đối, mà đến cả độc tông trong Xuất Vân đế quốc cũng có một ít người phản đối, bất quá vì sợ uy danh của nàng, mà không dám lên tiếng.
Cho nên nói, mặc dù là Tiêu Y Tiên quyết định lui binh, nhưng nguy cơ của Gia Mã đế quốc và Viêm Minh cũng chưa được giải trừ, chỉ cần Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ Lan Tam Lão còn sống, thì Kim Nhạn tông cùng Mộ Lan cốc sẽ không từ bỏ!
Bởi vậy, hai người này, phải loại bỏ! (tam lão chỉ là một)
Mà trong thời điểm hiện tại. Thì động thủ là thời cơ tốt nhất!
*****
Liên minh ba nước đóng tại một thành thị ở biên giới, cách Hắc Sơn cứ điểm hơn trăm dặm, lấy tộc độ của đám người Tiêu Viêm, khoảng một giờ, là tiếp cận được mục tiêu, gần một tòa thành lớn có một thung lũng nhỏ.
Bời vì sợ cường giả trong thành phát hiện ra khí tức, bởi vậy khi còn cách tòa thành một khoảng không xa thì, cường giả của viêm Minh cùng Xà Nhân tộc hạ tốc độ chậm lại, lặng lẽ tiến nhập rừng rậm, cuối cùng bí mật đi đến trong thung lũng nhỏ.
Mặc dù đến gần mục tiêu, mọi người vẫn chưa lập tức động thủ. Mà nghe theo Tiêu Viêm an bài an tĩnh điều tức, cố gắng làm cho trạng thái đề thăng đến tình trạng tốt nhất.
Bên trong thung lũng nhỏ trong một cây cổ thụ um tùm, Tiêu Viêm ở trên đó ánh mắt vừa vặn là có thể nhìn thấy tòa thành thị cách đó không xa, chỉ thấy ở ngoài thành thường xuyên có binh lính đi tuần tra, hơn nữa ở trên không thỉnh thoảng cũng nhìn thấy cường giả đấu vương bay ngang qua, như chim ưng ánh mắt không ngừng đảo qua quét lại, bất luận có một cái gì dị động, đều sẽ bị bọn họ ở trên cao phát hiện đầu tiên.
Ở đây phòng ngự quả nhiên sâm nghiêm a, xem ra đối phương cũng có sự phòng bị... nhìn thấy cảnh đấu vương cường giả tuần tra, Tiêu Viêm chép miệng, cảm khó giải quyết lắc đầu nói.
Tiểu Y Tiên không phải là cho người một ngọc phiến sao, đem bóp nát, nàng tự nhiên sẽ đem một thu lại một ít phòng ngự, bất quá tam xem tuần tra rõ ràng không phải chỉ có Độc tông cường giả, Kim Nhan tông cùng Mộ Lan cốc cường giả vẫn như cũ sẽ làm hết nhiệm vụ của mình. thanh âm nhàn nhạt phía sau truyền đến, không cần quay đầu lại cũng biết, tất nhiên là Mỹ Đỗ Toa.
Ân, bất quá cũng không có biện pháp, loại sự tình này vốn đã mạo hiểm, đợi trời tối, chúng ta sẽ hành động, với thực lực hai người chúng ta, chỉ cần cẩn thận một chút, cho dù là có đầu vương cường giả tuần tra, hẳn là cũng sẽ khó phát hiện ra. Tiêu Viêm gật đầu, nhẹ giọng nói.
Phía sau, cũng truyền đến một đạo e hèm trầm thấp, hiển nhiên Mỹ Đỗ Toa cũng không có ý kiến gì khác.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng nhanh chóng lấy từ trong giới chỉ ra một khối ngọc phiến màu xám, sau đó đem bóp nát đi, làm xong việc này, vỗ vỗ tay, cười nói: Hiện tại liền chờ trời tối a . Hắn quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt tinh xảo với vẻ đẹp động lòng người, cũng với vẻ băng lãnh, chần chờ một lúc, đột nhiện thấp giọng nói: Việc kia.....Ngày hôm qua, thật xin lỗi....
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa cũng ngẩn ra, con người xinh đẹp đầy mị lực quét về phía Tiêu Viêm, từ khi quen biết hắn tới nay, đây là lần đầu tiên nàng nghe Tiêu Viêm nói thế.
Ngươi không cần phải xin lỗi... nhẹ nhàng chớp đôi mắt, Mỹ Đỗ Toa nhàn nhạt nói, nhưng mà tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà chính nàng cũng không phát hiện, gương mặt của mình thoáng có điểm nhu hòa, hiển nhiên, Tiêu Viêm nói xin lỗi, lại có tác dụng không nhỏ.
Tiêu Viêm có chút xấu hổ cười cười, chà xát tay, nói: Thiên Hồn Dung Huyết Đan , ta hiện tại trong khoảng thời gian ngắn không thể luyện chết được, chờ ta luyện dược thuật đề thăng lên một chút, hẳn là có thể bắt tay vào luyện chế, bất quá ngươi yên tâm, trong vòng hai năm, chắc chắn sẽ thành công.
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, đối với chuyện Tiêu Viêm đem việc này để trong lòng, chẳng biết vì sao, trong lòng nàng lại có chút vui mừng, loại tâm tình này đối với người có loại tính cách hỉ nộ vô thương như nàng mà nói, quả thật là việc lạ.
Một tia oán khí sau khi nghe Tiêu Viêm nói cuối cùng cũng tiêu tan, Mỹ Đỗ Toa vừa muốn nói, lông mi đột nhiên gương lên, cánh tay nhỏ nhắn vung lên, một cổ hấp lực mạnh mẽ xuất hiện, chợt một con dơi bị hút vào trong tay, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy trong chân con dơi có một cuộn giấy nhỏ.
Gở cuộn giấy nhỏ xuống, Mỹ Đỗ Toa bấm tay bắn ra, trực tiếp đem con dơi tiến vào trong rừng rậm, sau đó chậm rãi mở ra, nhẹ giọng nói: Là của Tiểu Y Tiên, đây là địa đồ bên trong thành thị, ghi rõ nơi ở của Lạc Nhạn Thiên và Mộ Lan Tam Lão.
Nghe vậy, Tiêu Viêm trong lòng kinh hỉ, nếu có địa đồ, thì sẽ tránh được việc tìm kiếm, việc này đối với bọn họ mà nói, đích xác là một sự trợ giúp lớn.
Nhạn Lạc Thiên ở thành Bắc, mà Mộ Lan Tam Lão lại ở phía Tây thành, xem ra chúng ta phải tính toán hành động. Mỹ Đỗ Toa trầm ngân nói: Nhạn Lạc Thiên tuy là bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là Đấu Tông cường giả, chốc lát phản công, cũng cực kỳ khó đối phó, vậy liền giao hắn cho ta đi, còn Mộ Lan Tam Lão tổn thất một người, Tam Thú Man Hoang Quyết không thể thi triển ra, thì chỉ là một Đấu Hoàng đỉnh phong cường giả bình thường, với thực lực của người, toàn lực đối phó hẳn cũng không phải là vấn đề lớn, như thế nào?
Ân .... vậy ngươi cẩn thận một chút. nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa đem nguy hiểm phân vào chính mình, Tiêu Viêm có chút cảm động, lập tức cười gật đầu.
Đã như vậy.... Mỹ Đỗ Toa thản nhiên cười, như hoa quỳnh nỡ rộ sáng ngời trước mắt Tiêu Viêm.
Liền chậm rãi đợi trời tối a.
/1640
|