Hai nắm tay đều mang theo đấu khí mãnh liệt, chỉ trong nháy mắt liền ầm ầm va chạm. Nhất thời, lá khô dưới chân hai người đồng loạt bị thổi bay lên.
“Phốc xuy.”
Tại lúc hai quyền trực tiếp va chạm vào nhau, lam y thanh niên mới cảm nhận được lực lượng phát ra từ một quyền của Tiêu Viêm kinh khủng đến cỡ nào. Vừa mới tiếp xúc đã có một cổ cảm giác chết lặng từ lan tràn từ cánh tay. Cuối cùng một cổ kình lực làm cho người khác biến sắc ào ào tuôn ra, từ điểm tiếp xúc trên nắm tay truyền vào trong cơ thể.
Vì vậy, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra từ trong miệng của hắn.
Mồm miệng phun máu, lam y thanh niên mau chóng lui lại hai bước. Khuôn mặt hiện lên một mảnh hung quang, thân thể chấn động, đấu khí màu lam nhạt từ trong cơ thể mãnh liệt phun ra ra. Cuối cùng hình thành một bộ áo giáp màu lam ngay trên cơ thể Nhưng ngay tại lúc đấu khí áo giáp của hắn vừa mới thành hình, một bóng đen giống như quỷ mị hiên ra ngay trước mặt hắn, một tiếng cười lạnh vang lên, lập tức lam y thanh niên chỉ cảm thấy hoa cả mắt, một cơn đau đớn từ lồng ngực truyền tới. Cuối cùng hắn cảm giác được thân thể mình đột nhiên bị đánh bay đi, va mạnh vào một thân cây. Lại một ngụm máu tươi từ trong miệng trào ra. Gắng gượng cúi đầu nhìn, lại hoảng sợ nhận ra rằng, đấu khí áo giáp vừa mới tạo thành dưới một kích vừa rồi đã bị đánh cho tan tành.
Thân thể chợt rút lại giống như một con tôm, lam y thanh niên còn chưa kịp ngẩng đầu vài đạo thanh âm rất lớn đã vang lên bên tai. Mà bốn gã đồng bọn của hắn lúc này mặt mũi đầy máu lăn đến bên cạnh, vẻ mặt của hắn lúc này lại là một mảnh kinh hoàng.
Đang ôm lấy ngực, một bàn chân ngay lúc này xuất hiện ở trước mặt của hắn. Một thanh âm bình thản vang lên : “Nếu muốn tiếp tục bị đánh, vậy thì thử động đậy chút đi, ta cũng không ngại đá thêm mấy đá đâu” Lời vừa nói ra, lam y thanh niên cả người đều run lên. Sau đó mang theo vài phần run rẩy mà ngẩng đầu lên. Nhìn vào hắc bào thanh niên cùng hai nam hai nữ đang đứng ở trước mặt, trong mắt dâng lên vài phần kinh sợ nói : “Các ngươi muốn làm gì ?”
“Ta hỏi, các ngươi đáp.” Tiêu Viêm nhìn xuống năm tên lão sinh đang hoảng sợ kia, bàn tay chậm rãi nắm Huyền Trọng Xích ở sau lưng, bất chợt một xích ảnh mang theo tiếng gió rít thật lớn, cắm vào mặt đất phía trước mặt lam y thanh niên, trọng xích kích cỡ to lớn, mang đến cho người ta cảm giác áp bức rất lớn.
“Ngươi muốn hỏi cái gì ?” Lam y thanh niên nuốt xuống một ngụm nước bọt, cũng là chậm rãi trấn định một chút, bất kể như thế nào thì theo như quy định, tại trong rừng rậm này không được phép ra tay giết người, nếu xảy ra chuyện như thế thì các vị trưởng lão đang từng giờ từng phút quan sát mọi động tĩnh sẽ lập tức xuất hiện, người vi phạm sẽ bị chiếu theo tình huống nặng nhẹ mà trừng phạt. Bởi vậy, hắn ngoại trừ lo lắng phải chịu nỗi đau đớn về da thịt ra, cũng không phải lo lắng đến chuyện mất mạng.
“Rừng rậm này có lớn không?” Tiêu Viêm trầm ngâm một chút, đầu tiên là hỏi một vấn đề đơn giản nhất nhưng cũng lại là một vấn đề trọng yếu. Nếu là rừng rậm lớn thì hắn phải chuẩn bị cho việc phải chiến đấu trong một khoảng thời gian dài. Nếu là nhỏ thì có lẽ có thể thay đổi chiến lược, dùng sức mạnh mạnh mẽ xông qua.
“Rất lớn” Lam y thanh niên trả lời. Làm cho Tiêu Viêm không còn biết làm gì hơn là thở dài một hơi.
“Có biết lối đi nào trong rừng không?” Tiêu Viêm liếc nhìn lam y thanh niên một cái, bỗng nhiên đưa tay ngăn lại. Nghiêng đầu đối Huân Nhi bốn người nói : “Các ngươi đều bắt một người đem đi thẩm vấn. Sau đó chúng ta lại đối chứng. Nếu là đáp án của người nào không khớp, vậy thì đừng trách chúng ta độc ác. Mặc dù nơi này không thể đánh chết người, nhưng mà nếu là lỡ tay đánh thành trọng thương chắc là cũng không tính là phạm quy đi.”
Lời cuối cùng, Tiêu Viêm quay đầu lại nhìn về phía lam y thanh niên khẽ cười nói.
Lời nói của Tiêu Viêm làm cho năm người bọn lam y thanh niên sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Hành động đó gần như đã làm cho ý nghĩ muốn nói dối trong lòng của họ hoàn toàn tiêu tan.
Hổ Gia đám người theo như lời nói đều tự mang đi một vị lão sinh. Hướng một bên bước đi, lúc Ngô Hạo xoay người bước đi, nhịn không được bỏ lại một câu : “Hảo thủ đoạn.”
Tiêu Viêm cười cười, xoay người lại nhìn vào trên người lam y thanh niên đang ở trước mặt, chậm rãi nói : “Bây giờ thì trả lời đi.”
“Có bản đồ đại khái, nhưng không quá chi tiết, bản đồ này là tại lúc tham gia hỏa năng liệp bộ tái thì mua ở trong nội viện, tốn của chúng ta một ngày “Hỏa Năng”.” Lam y thanh niên cười khổ một tiếng, ngoan ngoãn lấy ra một tờ giấy thô ráp đưa cho Tiêu Viêm.
“Các ngươi không phải rất xem trọng ‘Hỏa năng’ sao? Thế nào mà lại bỏ ra một ngày ‘Hỏa Năng’ đi mua mảnh giấy này ?” Tiếp được mảnh giấy, nhìn thấy phía trên vẽ loạn một đống đường cong lớn màu đen, làm cho Tiêu Viêm khóe miệng thoáng co lại một chút, cái này cũng có thể tính là bản đồ sao?
“Không người nào chịu bỏ ra, nhưng đây là thứ nội viện cưỡng chế phải mua, không mua không được.” Nhắc tới đều này, lam y thanh niên khóe miệng run run mang theo vẻ mặt có chút đau lòng, nghiến răng nghiến lợi mà nói, ban đầu tại mua cái vật không có mấy tác dụng này, tim hắn cũng là chảy máu a, nếu không vì tham gia cuộc săn có thể từ trong tay tân sinh cướp được “Hỏa Năng”, có đánh chết hắn cũng không đem một ngày “Hỏa Năng” đi mua cái bản đồ chó má này, nội viện mấy tên vương bát đản kia đúng là quỷ hút máu a.
“Lão sinh tham gia cuộc săn, tổng cộng là có bao nhiêu người ?” Tiêu Viêm đem bản đồ cất kỹ, nhíu mày hỏi.
“Có 50 người, 5 người 1 tổ, tổng cộng 10 tổ.” Lam y thanh niên nhìn bốn phía một chút, cũng không biết làm sao nên thở dài ra một hơi, hắn không biết đồng bọn của hắn nói thật hay giả, nhưng cẩn thận suy nghĩ, hắn vẫn là lựa chọn nói thật.
“Thực lực như thế nào ? Đều cùng các ngươi thực lực không sai biệt lắm chứ ?” Tiêu Viêm tiếp tục hỏi.
“Có 8 chi đội ngũ thực lực tương đương, chúng ta đều là năm trước đi vào nội viện, còn lại hai đội đều là lão sinh khóa trên, bọn họ thời gian ở trong nội viện so với chúng ta lâu hơn, cho nên thực lực cũng là mạnh hơn, ta nghĩ là cùng ngươi không sai biệt lắm”, lam y thanh niên có chút quái dị liếc mắt nhìn Tiêu Viêm một cái, giống như là đang tại nói thầm vì cái gì mà tân sinh lại mạnh như vậy, phải biết rằng năm trước bọn họ là tại thời điểm còn là tân sinh tiến vào nội viện, cho dù là 5 tên gia hỏa đứng đầu ở trong rừng rậm này cũng bị đoạt một lần, mặc dù bọn họ cũng có phản kháng nhưng là bởi vì phối hợp không tốt, cho nên khó có thể hình thành phản kích có quy mô, bởi vậy cuối cùng là bị chia nhỏ ra đánh bại, đâu có quỷ dị như năm nay, lão sinh lại tân sinh cướp ?”
Nhớ tới việc này, lam y thanh niên có xúc động muốn mở miệng chửi to, cùng là tân sinh, tại sao lại khác biệt lại lớn như vậy.
“Cùng ta không sai biệt lắm ?” Nghe vậy Tiêu Viêm cau mày lại, hai chi đội ngũ cùng mình không sai biệt lắm, vậy là có chút rắc rối a, xem ra lần này muốn dễ dàng xông qua ‘Hỏa Năng liệp bộ tái’ cũng là có chút khó khăn.
“Hai đội kia rất dễ phân biệt, một đội mặc trang phục màu đen, một đội toàn màu trắng, cuộc săn hàng năm đều có hai đội có thực lực cường hãn tham gia, bên trong nội viện gọi hai đội ngũ này là Hắc - Bạch quan sát, mười năm gần đây chưa nghe qua có đội ngũ tân sinh nào vượt qua sự ngăn cản của bọn họ.” Lam y thanh niên trong giọng nói có một chút kinh sợ.
“Hắc-Bạch quan sát” Tiêu Viêm khẽ gật đầu trong miệng nhắc lại cái tên này, quay lại liếc mắt nhìn mọi người, hỏi ra vấn đề trọng yếu nhất : “Cái gọi là ‘Hỏa Năng’ kia, trong nội viện có tác dụng gì ? Tại sao các ngươi lại điên cuồng với nó như vậy ?”
“ ‘Hỏa Năng’ là thứ trọng yếu nhất trong nội viện, cũng là bởi vì nó là nguyên nhân mà tất cả tân sinh sau khi đi vào nội viện tu luyện, thực lực liền tăng mạnh.” Vấn đề này làm lam y thanh niên nghĩ ngợi một lát, cho đến khi tay của Tiêu Viêm nắm lấy chuôi của Huyền Trọng Xích, mới đành phải nói : “ Ở bên trong nội viện có một tòa ‘Thiên Phần Luyện Khí Tháp’ ở sâu dưới lòng đất, ở bên trong tháp tu luyện, hiệu quả tu luyện sẽ tăng lên hơn nửa, hơn nữa càng đi xuống dưới tu luyện, tốc độ tu luyện càng mau, đương nhiên phí dụng cũng cao hơn nhiều.”
“Mà muốn đi vào ‘Thiên Phần Luyện Khí Tháp’ cần phải có ‘Hỏa Năng’ bên trong Hỏa Tinh Tạp làm chi phí, Hỏa Năng trong Hỏa Tinh Tạp của các ngươi đủ để tu luyện 5 ngày trong tháp, mà năm ngày qua đi các ngươi cũng chỉ có thể chính mình đi kiếm ‘Hỏa Năng’, đương nhiên tại ngày đầu tiên của mỗi tháng, nội viện cũng phát cho mỗi người 7 ngày “Hỏa Năng”, cứ cho đó là sinh hoạt phí đi.” Nói xong lời cuối cùng, lam y thanh niên sắc mặt cũng có một chút cổ quái.
“Thì ra là muốn tu luyện, cần phải có ‘Hỏa Năng’ làm chi phí, khó trách bọn thèm thuồng ‘hỏa năng’ của chúng ta đến vậy” Tiêu Viêm cười khổ một tiếng, liếc mắt nhìn lam y thanh niên nhẹ giọng nói : “Như vậy nếu đem ‘Hỏa Năng’ toàn bộ dùng hết, vậy phải làm sao kiếm được? Chẳng lẽ chỉ có thể đợi nội viện hàng tháng cấp cho sinh hoạt phí?”
“Đương nhiên không phải, tại bên trong nội viện, ngươi có thể có nhiều cách có được ‘Hỏa Năng’, ví dụ như làm vệ sinh tháp, làm quyển trục v.v…đương nhiên, dựa vào việc này chỉ có thể đạt được một ít “Hỏa Năng”, do đó, một ít đệ tử có thực lực, liền đi săn giết ma thú dùng ma hạch đổi lấy “Hỏa Năng”, hoặc là tìm người khiêu chiến, chỉ cần đối phương đáp ứng liền có thể tại Cạnh Kỹ Tràng thi đấu, người thắng có thể lấy bớt “Hỏa Năng” của người thua, tóm lại kiếm “Hỏa Năng” biện pháp có nhiều nhưng với điều kiện đầu tiên là các ngươi phải có đủ thực lực, nếu không thì không những không kiếm được “Hỏa Năng” ngược lại còn thua sạch.”
Lam y thanh niên vuốt tay, chần chờ một chút lại nói : “Còn có một cách kiếm được “Hỏa Năng” đó là được xếp vào “Cường Bảng” của nội viện, tên cũng như ý nghĩa, đây là một Bảng dùng để đánh giá thực lực, cũng là một Bảng rất có giá trị trong nội viện, Bảng có 50 vị trí, chỉ cần ngươi có thể chen chân vào là có thể mỗi tháng có được nội viện thưởng cho ‘Hỏa Năng’, phần thưởng cũng là dựa theo thứ tự, càng xếp vị trí cao thì càng được thưởng nhiều hơn, chỉ cần ngươi có thể được xếp vào ‘Cường Bảng’, như vậy là có thể cả ngày ở tại “Thiên Phần Luyện Khí Tháp” tu luyện, không cần lo lắng dùng hết ‘Hỏa Năng’, cho nên, tất cả đệ tử trong nội viện đều lấy ‘Cường Bảng’ làm mục tiêu mà phấn đấu cùng cố gắng, lực cạnh tranh của nó cũng là làm cho người ta phải há mồm trợn mắt, rất nhiều người đều là ngày hôm trước lên bảng, ngày hôm sau bị người liều mạng khiêu chiến đá đi xuống.”
Thở ra một hơi thật sâu, Tiêu Viêm khẽ gật đầu, trên mặt mặc dù bình tĩnh, nhưng hắn đã đối với cái thần bí nội viện này có chút chờ mong và hiếu kỳ, loại chế độ cực kỳ kỳ dị này, không hổ là cái nôi sinh ra cường giả a.
Ở trong ngoại viện rất khó có được loại tính cạnh tranh này, cho nên nơi đó mặc dù có không ít người thiên phú kiệt xuất, nhưng lại thủy chung không thể so sánh cùng với nội viện, bởi vì chế độ nơi này, cơ hồ chuyên môn là vì việc bồi dưỡng ra cường giả mà tạo nên.
“Hỏa Năng a, thật là một thứ làm cho người ta cực kỳ động tâm, hiện tại ngay cả ta, cũng phải thèm thuồng với nó.” Tiêu Viêm nhẹ giọng cười cười, quay đầu nhìn về phía bốn người Huân Nhi, mà lúc này bọn họ cũng là đem ánh mắt nhìn lại đây, năm cặp mắt nhìn nhau, mỗi người trong mắt đều rực lửa, hiển nhiên, nội viện đã làm cho bọn họ động tâm, mà Hỏa Năng cũng đã được bọn họ nhớ kỹ trong lòng.
Ở trong nội viện, có được Hỏa Năng vậy có nghĩa là tượng trưng tốc độ tu luyện nhanh hơn, cũng là tượng trưng cho khoảng cách tiếp cận địa vị cường giả càng gần hơn.
“Hỏa Năng đúng là thứ tốt a !”
Trong lòng khẽ lẩm bẩm, Tiêu Viêm khóe miệng bỗng nhiên hiện lên một nét cười tà làm cho lam y thanh niên lạnh cả người, hắn chậm rãi cúi đầu, nhìn lam y thanh niên mà cười dài, sau đó ôn tồn nói : “Đa tạ vị học trưởng này đã cho biết, nhưng mời ngươi đưa Hỏa Tinh Tạp của ngươi cho ta được không ?”
Khẽ nhếch miệng nhìn vẻ mặt tươi cười của Tiêu Viêm, lam y thanh niên sắc mặt đại biến, đấu khí đột nhiên bắt đầu khởi động, nhưng chưa kịp có động tác gì thì một cái bóng đen mang theo tiếng gió rít thật lớn đã nện xuống, dừng lại ở trước mặt hắn.
Nhìn trọng xích kích thước to lớn, lam y thanh niên gian nan nuốt nước miếng một cái, sau một lúc lâu, sắc mặt u ám mà đặt mông ngồi xuống đất, bàn tay run run từ trong nạp giới đem ra một cái Lam Sắc Hỏa Tinh Tạp.
Tủm tỉm cười, sau khi nhìn thấy con số 28 màu đỏ trên hỏa tinh tạp, nụ cười trên mặt Tiêu Viêm càng đậm hơn rất nhiều.
Tiêu Viêm cầm hai cái hắc sắc cùng lam sắc tinh tạp, sau đó đem chúng ấn vào nhau, ánh sáng chợt lóe lên, hắc sắc tinh tạp từ 5 biến thành 26, mà lam sắc tinh tạp từ 28 chuyển thành 7.
“Từ giờ trở đi, cuộc săn lần này thợ săn cùng con mồi sẽ đổi vị trí cho nhau, bởi vì con mồi hiện tại cũng cảm thấy hứng thú với thợ săn.”
Nhìn hắc sắc tinh tạp hiện lên con số 26, Tiêu Viêm nhẹ giọng nói lẩm bẩm
/1640
|