Khi hỏa chủng trong Thanh liên địa tâm hỏa bị mang ra ngoài, ngọn thanh sắc hỏa diễm trước mặt liền từ từ thu nhỏ lại. Sau một lúc, hóa thành 1 dòng thanh sắc nham tương nhỏ, chui vào trong lòng bàn tay Tiêu Viêm.
“ Đó chính là hỏa chủng nguyên bản của Thanh liên địa tâm hỏa, đừng thấy nó nhỏ bé mà khinh thường. Khi mới thành hình, nó hẳn là phải to như một ngọn núi. Trải qua ngàn năm ma luyện, thể tích mới có thể ngày càng thu nhỏ, cuối cùng thể tích bị áp súc lại, có thể nắm gọn trong lòng bàn tay. Mới vừa rồi hình thành một điểm hỏa linh, chính ngay lúc này, mới thật sự bộc lộ ra năng lực chân chính được xưng tụng là dị hỏa ! “
“ Ngươi có thể tưởng tượng ra được, năng lượng được hấp thu trong cả ngàn năm áp súc lại thành một dòng nham tương chỉ bé như ngón tay ... Nếu như hoàn toàn bạo phát ra, sẽ có sức mạnh hủy thiên diệt địa như thế nào ... Không khách khí mà nói, đến lúc đó, cho dù là một gã đấu tông cường giả, trong tình huống đối mặt với loại lực lượng bạo phát này, tuyệt đối chỉ có một kết quả ... “ Dược lão nhìn chằm chằm vào thanh sắc nham tương như nhuyễn trùng trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, nhẹ giọng: “ đó chính là, sẽ chết chắc ! “
“ Hô ... “ Thở dài một hơi, Tiêu Viêm im lặng gật đầu, cẩn thận từng li từng tí nắm giữ thanh sắc nham tương trong lòng bàn tay. Nhiệt đô khủng khiếp do nham tương phát ra, làm cho tầng huyết sắc biểu bì bao phủ trên người Tiêu Viêm bị dung hóa với một tốc độ thật dọa người
“ Kế tiếp ? “ Tiêu Viêm mở to mắt, lẩm bẩm.
“ Nuốt vào ... “
Sâm bạch hỏa diễm trên thân thể Dược lão không kềm được rung đông, thanh âm già nua cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không dấu được chút run rẩy. Hiện tại, Tiêu Viêm chuẩn bị tiến vào giai đoạn nguy hiểm nhất trong quá trình thôn phệ dị hỏa. Bất kể thân thể cứng rắn đến mức nào đi nữa, thì những cơ quan bên trong cũng là những bộ phận yếu ớt nhất. Đừng nói dị hỏa có lực lượng hủy thiên diệt địa, cho dù một vật tầm thường tùy tiện tiến vào, cũng dễ dàng khiến cho một gã cường giả muốn chết không được, muốn sống cũng không xong.
Nghe Dược lão nói như thế, Tiêu Viêm hơi cúi đầu, bàn tay đang nắm chặt Thanh liên địa tâm hỏa không khỏi thoáng run rẩy. Đồng tử đen kịt nhìn chằm chằm vào ngọn lửa réo rắt cháy, trong đôi mắt hiện lên vẻ băng khoăn.
Tâm tình Tiêu Viêm không cách nào trẫn định lại, khi phải đối mặt với tình huống phải đưa ra quyết định sinh tử như vậy, trong lòng có vài phần hoảng sợ không yên.Không trách được hắn, vật sắp nuốt vào, chính là một quả bom cực kỳ nguy hiểm a, trái bom này rất có khả năng, sẽ thôn phệ hắn, trong chốc lát, đem thân thể hắn hôi phi yêu diệt.( Đốt thành tro bụi )
Trong sơn động, Tiêu Viêm trầm mặc, không khí dần trở nên yên tĩnh. Khí nóng quanh quẩn trong sơn động, rồi theo những khe nứt thoát ra bên ngoài.
Nhìn bàn tay Tiêu Viêm có chút co giật, Dược lão nhẹ thở dài một hơi. Thấy hắn lưỡng lự, khuôn mặt lão vẫn không hiện lên nửa điểm thất vọng. Từng có kinh nghiệm thôn phệ dị hỏa, lão phi thường rõ ràng, tại giờ khắc này, tư tưởng sẽ không ngừng dao động.
Nhớ năm đó, khi hắn thôn phệ Cốt linh lãnh hỏa, hắn thậm chí ngồi ngây ngốc nhìn hỏa chủng gần một giờ. Cuối cùng với tâm trạng sợ hãi, không ngừng run rẩy, mang theo ý định liều chết trong đầu, cắn chặt răng, đem hỏa chủng, hung hăng nuốt vào trong bụng.
Lúc này, nhìn vẻ mặt đấu tranh của thiếu niên đang nắm hỏa chủng , Dược lão cũng là bảo trì trầm mặc, cũng không có mở miệng nói bất kỳ lời nào để trấn an. Bởi vì, thôn phệ dị hỏa, chính là một việc cực kỳ hiểm. Mặc dù theo như yêu cầu, đã chuẩn tốt Huyết Liên Đan các thứ rồi, bất quá những vật này, cũng chỉ có thể làm tăng xác xuất thành công lên một ít mà thôi.
Dựa theo tính toán sơ lược, nếu như không có Huyết Liên Đan này làm vật phẩm phụ trợ, xác xuất thành công khi thôn phệ dị hỏa, căn bản chưa đến 1%, mà có chúng nó, xác xuất thành công, có thể tăng lên khoảng 10%. Tính toán như vậy, đã cho thấy được sự nguy hiểm vẫn không hề nhỏ. Thôn phệ dị hỏa, căn bản là một hành động mang vận khí ra đánh bạc. Vận khí tốt, ngao du chín tầng trời, nhìn khắp thiên hạ, vận khí xấu, hóa thành một nắm tro tàn, chôn vùi trong đất.
Cho nên, nhìn thấy Tiêu không ngừng đấu tranh tư tưởng, Dược lão vẫn không nói gì, chỉ yên lặng đứng một bên, cùng chờ đợi quyết định của hắn. Bất quá, Lão tin tưởng, thiếu niên trước mặt, nhất định không khiến Lão thất vọng. Suốt ba năm khổ tu, đã làm cho Dược lão triệt để nhận thức được tính kiên định, quật cường ẩn chứa bên trong thiếu niên này. Để có được dị hỏa, thiếu niên đã nỗ lực rất nhiều. Bây giờ đến lúc đơm hoa kết trái, với tính cách của hắn, tất nhiên không có khả năng chấp nhận buông tay !
“ Nếu đã không buông bỏ ... Vậy liền nắm chặt nó đi. Sống hay chết, cường giả hay phế vật, bắt đầu từ lúc này tiến hành chọn lựa. “ Dược lão khẽ khép mắt, nói thầm trong bụng.
Thời gian tích tắc trôi qua trong trầm mặc, trong một khoảnh khắc, bỗng nhiên thân thể thiếu niên đang ngồi tĩnh tọa khẽ run lên, hít một hơi thật dài không khí ấm áp, hơi ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt dần thoát ly vẻ non nớt. Quay đầu lại, hướng Dược lão bảo trì trầm mặc đứng bên cạnh mỉm cười, hướng về phía hắn giơ bàn tay nắm hỏa chủng lên, nhẹ giọng: “ Lão sư, bắt đầu thôi ! “
Nghe vậy , gương mặt già nua của Dược lão toát ra vẻ vui mừng cùng một nụ cười nhu hòa, hơi gật đầu, thấp giọng nói : “ Chúc ngươi thành công, tự tin lên, ngươi sẽ không thất bại.”
“ Ha ha, Con đối với bản thân mình luôn luôn rất tự tin.” Trên gương mặt thanh tú của thiếu niên hiện lên một nụ cười rạng rỡ, bàn tay nắm dị hỏa chậm rãi đưa lên, dừng lại một lúc, bất thình lình ném vào sâu vào miệng.
Thanh sắc nham tương vừa vào miệng, Tiêu Viêm lập tức đóng chặt môi. Cùng lúc đó, cả người giống như bị sét đánh, kịch liệt giật mạnh lên, khuôn mặt vốn có chút huyết sắc, bất chợt trở nên trắng bệch.
Cố nén những cơn đau nhứt nóng bỏng trong cơ thể truyền đến, Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần từ từ tiến vào bên trong cơ thể.
Tâm thần chìm vào trong cơ thể, lập tức, bên trong Tiêu Viêm, xuất hiện một mảnh hồng mông phiến vụ, lúc này trong cơ thể Tiêu Viêm có rất nhiều kinh mạch chìm mất ( 没 ) , lúc trước, khi thanh sắc nham tương tiến nhập vào cơ thể, đã phân hóa thành từng sợi thanh sắc hỏa diễm thật nhỏ, mang theo năng lượng kinh khủng của thanh sắc hỏa diễm, tùy tiện dao động không ngừng bên trong kinh mạch, trong nháy mắt, tất cả những thứ ngăn cản trước mặt, đều bị chúng nó thiêu đốt thành một mảnh hư vô.
Tuy rằng kinh mạch của Tiêu Viêm đã được Huyết Liên Đan ngưng kết thành Huyết mô bảo hộ, nhưng thanh sắc hảo diễm dao động không ngừng này mang theo mang theo nhiệt độ kinh khủng, vẫn như cũ thâm nhập vào. Mặc dù dư ôn thâm nhập vào cũng không phải quá nóng cháy, chỉ có điều đối với kinh mạch là thứ yếu ớt nhất trong cơ thể con người, chắc chắn là một đả kích mang tính hủy diệt ....
Kinh mạch vốn đã được mở rộng và cường hóa, nhưng dưới nhiệt độ cao không ngừng thiêu đốt, đã trở nên ủ rũ giống như đóa hoa héo khô, nhìn qua cực kỳ quái dị và khủng khiếp
Kinh mạch bị thiêu đốt đến héo rũ như vậy, đương nhiên rất đau đớn. Trực tiếp khiến cho thân thể Tiêu Viêm không ngừng co giật, cơ bắp khắp người căng cứng. Gân xanh nổi lên như những con giun, không ngừng rung động. Khuôn mặt trắng bệch, không một chút huyết sắc.
Bên trong kinh mạch, thanh sắc hỏa diễm điên cuồng dao động không ngừng. Chỉ trong vài phút, cơ thể Tiêu Viêm gần như bị phá cho rối tinh rối mù. Hơn nữa, gay go nhất chính là dược lực của Huyết Liên Đan kia đã bị dị hỏa làm tiêu hao, từ từ tan biến hết. Những chỗ Huyết mô bị tiêu tán, đã không còn đủ dược lực để tu bổ lại nữa.
Dưới điều kiện có Huyết mô bảo vệ, bên trong cơ thể Tiêu Viêm vẫn còn bị dị hỏa kinh khủng làm cho trở thành như vậy, lâm vào tình trạng gần như tàn phế. Nếu một khi Huyết mô tiêu thất, những thứ bên trong cơ thể Tiêu Viêm, kinh mạch, xương cốt, trái tim, v.v... cơ hồ chỉ trong một thời gian ngắn, sẽ bị Thanh liên địa tâm hỏa thiêu đốt thành hư vô. Đến lúc đó, mất đi những bộ phận quan trọng để duy trì sự sống này, Tiêu Viêm cũng chết chắc.
Dưới sự thiêu đốt của Thanh liên địa tâm hỏa, Huyết mô nhanh chóng trở nên cạn kiệt. Nhưng ngay lúc Huyết mô như ẩn như hiện, giống như sắp tiêu thất, cũng là lúc có một vật mát lạnh bay vào trong lòng bàn tay Tiêu Viêm. Ngay lúc đó, Dược lão trầm giọng:” Dùng Băng linh hàn tuyền mau, sau đó thúc đẩy nó lưu chuyển trong kinh mạch, nâng cao độ thuần thục! Sau khi hoàn thành vận chuyển, dùng đấu khí bao vây lấy dị hỏa, thúc đẩy nó vận chuyển theo lộ tuyến của Phần Quyết công pháp, tiếp đó đem nó thôn phệ!”.
Trong lòng khẽ gật đầu, Tiêu Viêm nhanh chóng cầm lấy bình ngọc, sau đó nhắm mắt đưa lên miệng. Nhất thời, một dòng nước mang theo một cỗ băng lãnh đủ để cho cơ thể đóng băng, từ môi chảy xuôi mà vào, sau đó tiến vào trong cơ thể Tiêu Viêm.
Dòng nước lạnh giá thấu xương trôi qua cổ họng, Tiêu Viêm tựa hồ cảm nhận được, cổ họng đã bị đóng băng hoàn toàn, toàn thân đã có chút run rẩy, trên tóc, đã bị bao phủ bởi một lớp băng mỏng trong suốt.
Dòng nước lạnh một đường chảy vào trong cơ thể, sau đó theo kinh mạch, bắt dầu chảy ra bốn phương tám hướng. Phàm là kinh mạch đã bị dòng nước lạnh giá chảy qua, rất nhanh sau đó, cùng với xương cốt, đều bị bao trùm bởi một tầng băng nhũ bạch.
Dòng nước lạnh giá thấu xương vào cơ thể, vừa vặn mang nhiệt độ nóng cháy của dị hỏa triệt tiêu đi, bất ngờ mang lại một cảm giác rất mát lạnh, khiến cho Tiêu Viêm thở dài một hơi, gương mặt vốn trắng bệch cũng trở nên khá hơn.
Trong cơ thể, các bộ phận đều được một tầng băng bao trùm, tâm thần Tiêu Viêm cũng bắt đầu tiến hành tiếp xúc với lũ Thanh liên địa tâm hỏa không ngừng dao động trong kinh mạch. Bất quá chỉ vừa tiếp xúc, Tiêu Viêm liền cảm thấy nhức đầu. Loại dị hỏa năng lượng này, thuộc tính trời sinh cuồng bạo cực kỳ, giống như việc bắt một con bò hoang, điều khiển nó đi theo mệnh lệnh, hiển nhiên điều này không phải là chuyện dễ dàng
Tuy khống chế thất bại, Tiêu Viêm vẫn không bỏ cuộc, khu sử tâm thần, kiên trì không ngừng, thử khống chế lũ dị hỏa này.
Một lần thất bại, hai lần thất bại, ba lần thất bại. . . . Không biết tại lần thất bại thứ bao nhiêu, Tiêu Viêm có cảm giác gần như chết lặng đi, bỗng nhiên trong lòng chợt động, vội vàng khống chế tâm thần. Lập tức mừng như điên phát hiện, lũ Thanh liên địa tâm hỏa đang liên tục dao động hỗn loạn trong kinh mạch kia, dĩ nhiên đã theo tâm thần dẫn dắt, bắt đầu vận chuyển theo lộ tuyến.
Nhận thấy được tình huống lúc này, tinh thần Tiêu Viêm nhất thời chợt động, vội khống chế lũ Thanh liên địa tâm hỏa bé nhỏ này cẩn thận từng ly từng tý, theo lộ tuyến kinh mạch từ từ vận chuyển.
Trong trăm nghìn kinh mạch, một lủ Thanh sắc hỏa diễm chậm rãi chảy xuôi. Ven đường nơi đi qua, băng tầng vách kinh mạch cùng nhau tan rã. Bạch sắc vụ khí nhàn nhạt lượn lờ bên trong kinh mạch, một lúc sau, bạch khí lại hoán chuyển thành băng tinh, đính vào bốn phía, bảo hộ kinh mạch không bị dị hỏa ăn mòn.
/1640
|