Trong cổ mộ thực sự cực kỳ đặc biệt , không hề có một thước đo thời gian nào cả , sáng hay tối , xuân hạ hay thu đông tất cả đều dựa vào một ý niệm của Khinh Huyền , thứ duy nhất giúp Khinh Huyền và Vô Song tính thời gian là đồng hồ cát , cứ khi đồng hồ cát chảy hết là 12 tiếng trôi qua .
Khinh Huyền vẫn đang ngồi trên tảng đá của mình , nàng bắt đầu đánh đàn , ở bên cạnh Vô Song chỉ biết chăm chú lắng nghe mà thôi , theo lời Khinh Huyền thì tiếng đàn của nàng có tác dụng thanh tâm , bình tĩnh thậm chí một phần nào đó có thể chống lại tâm ma , hiệu dụng vô cùng .
Sau khi tiếng đàn chấm dứt , Vô Song cảm thấy đầu óc minh mẫn vô cùng , cơ thể thoải mái khoan khoái cứ như vừa ngủ một giấc ngủ say tỉnh dậy vậy .
Khinh Huyền lúc này mới mỉm cười “ Bây giờ ta sẽ nói với con một số điều đầu tiên trước khi bắt đầu dạy con “.
( Xưng sư phụ , gọi con ) .
“ Như con đã thấy ở ngoài căn phòng thứ hai của tòa cổ mộ này là một bức tranh ghi lại thiên giai đấu kỹ , bất quá ta có thể nói thẳng với con là con tuyệt đối không học được , kể cả muốn truyền dạy cho người khác cũng khó vô cùng “.
“ Muốn học Phượng Vũ Cửu Thiên bắt buộc phải là nữ tử , bắt buộc phải có ít nhất một tia huyết mạch phượng tộc , với tộc nhân phượng hoàng từ thời viễn cổ Phượng Vũ Cửu Thiên là thiên giai trung kỳ hoặc hậu kỳ đấu kỹ nhưng với bản thân ta nó là thiên giai đỉnh phong đấu kỹ , nói cách khác đấu kỹ này dựa rất nhiều vào nồng độ huyết mạch trong cơ thể , huyết mạch lực càng cao thì đấu kỹ càng cao giai “.
“ Phượng Vũ Cửu Thiên là đấu kỹ cực kỳ hoàn hảo nó vừa có thể công vừa có thể thủ nhưng nó nổi tiếng nhất chính là thân pháp đấu kỹ , kết hợp với đôi cánh phượng hoàng của phượng hoàng tộc ta mặc dù là đấu thánh đỉnh phong thân pháp còn mạnh hơn đấu đế . Bất quá chỉ sợ vào thời đại này rất khó để Phượng Vũ Cửu Thiên có thể tìm lại vinh quang của nó “.
“ Giống như Phượng Vũ Cửu Thiên thì Thánh Long Quyền cũng là một cái gân gà , muốn học tất nhiên phải là nam nhân , phải có ít nhất một tia chân long huyết mạch , thứ khác biệt duy nhất với Phượng Vũ Cửu Thiên thì Thánh Long Quyền không hoàn hảo bằng nhưng lại mạnh mẽ vô cùng vì nó chính là luyện thể công pháp xếp hạng hàng đầu trên toàn đại lục “.
“ Ta chỉ nói với con trước để con bớt ảo tưởng về thiên giai đấu kỹ mà mình lấy được đi , trong thời đại này thực sự chẳng có ai phát huy được hết năng lực của chúng đâu , thời gian tiếp theo con cứ bỏ chúng ra khỏi đầu , tốt nhất là không nên học “.
“ Bản thân ta thu con cũng là bất đắc dĩ , Phượng Hoàng tộc chia thành Phượng và Hoàng , Phượng là nữ nhân Hoàng là nam nhân tất nhiên công pháp trong tộc cũng chia làm hai , đáng buồn là tất cả công pháp cao giai ta biết đều dành cho nữ nhân nên con muốn ta tặng con công pháp hay đấu kỹ thì cũng lực bất tòng tâm “.
“ Ta cũng chưa bao giờ ra ngoài thu thập đấu kỹ , đấu kỹ của phượng tộc đâu có thua kém ai mà ta phải đi tìm , nên thật sự ta cũng chẳng có bất kỳ đấu kỹ nào thu thập được cả , nam nhân của ta còn bá đạo hơn , hắn nhìn thấy đấu kỹ ngoại lai liền sẵn sàng vứt đi đến nhìn cũng không thèm nhìn , hai vợ chồng chúng ra tuyệt đối không có đấu kỹ hay công pháp thích hợp cho con . Con cũng đừng hỏi ta luyện dược thuật thực sự cái này ta không biết , đều là ta trực tiếp bắt kẻ khác luyện cho mình mà thôi”.
“ Ta giữ con ở lại đây chỉ có duy nhất một mục đích đó là rèn luyện căn bản cho con , đồng thời thứ ta tự tin nhất có thể dạy con là âm luật là nhạc lý con có muốn học không “.
Vô Song không ngần ngại gì mà gật đầu , điều duy nhất hắn hơi thất vọng là Khinh Huyền không biết luyện dược , nhưng dù sao cũng đúng thôi Tiêu Huyền đệ nhất cường giả của đấu khí đại lục sau thời Đà Xá cổ đế cũng đâu biết luyện dược , chẳng có thể biết tất cả , chẳng ai hoàn mỹ vô khuyết cả .
Về vấn đề nhạc lý , Vô Song không biết có lợi gì cho hắn hay không tuy nhiên tiếng đàn của Khinh Huyền hay vô cùng , nếu thực sự có thể đánh đàn hay được như nàng thì Vô Song cũng nguyện ý . Điều quan trọng nhất lúc này chỉ là rèn lại trụ cột thật chắc chắn thêm một lần nữa thôi , tuy nhiên Vô Song đã quá coi thường sự huyền diệu của âm nhạc đặc biệt hắn không hề biết 10 vạn năm trước Khinh Huyền chính là cầm đế , nhạc đạo thành đế một thân nhạc đạo thiên hạ vô song .
Khinh Huyền thấy Vô Song gật đầu không hề do dự liền mỉm cười “ Vô Song con có biết sự ảo diệu của âm nhạc không , âm nhạc có thể làm người ta buồn có thể làm người ta vui , tiếng đàn là tri kỷ của con người , là tâm của người “.
“ Âm nhạc có thể mang cảm xúc của mình hòa vào không gian xung quanh , hòa vào lòng người , khi ta buồn có thể khiến thế gian này khóc , khi ta vui có thể khiến thế gian này cười , khi ta nổi lên sát ý có thể khiến thế gian này kinh hãi “.
“ Âm nhạc có thể điều khiển lòng người , nó huyền diệu đến mức thiên giai công pháp đỉnh phong cũng chưa chắc so bì được , đáng sợ tuyệt luân “.
“ Như con biết có một số cách có thể làm tăng linh hồn lực , như linh dược hoặc bí kỹ tuy nhiên hầu hết là qua luyện tập khắc khổ cùng với thiên sinh tư chất , bất quá thế nhân luôn nhìn đến cái cao xa trước mắt , họ luôn nghĩ đến những thứ trên trời mà bỏ qua những thứ gần gũi với cuộc sống bên cạnh mình “.
“ Nhắc đến tăng cường tinh thần lực thì thứ đầu tiên ta nghĩ đến không phải là công pháp không phải là đấu kỹ , không phải là linh dược mà là nghề nghiệp “.
“ Trong thế giới này người người tu luyện đấu kĩ , nhà nhà chạy theo vũ lực nhưng lại bỏ quên những người dân chất phát những con người làm lụng vất vả kiếm từng đồng tiền bát gạo lay lắt sinh sống giữa trời đất như những ngọn cỏ đầu tường , họ mới là những người làm nên lương thực , làm nên sản phẩm cho mọi người , họ mới là nguyên nhân phát triển cho đấu khí đại lục này “.
“ Đấu khí , đấu kỹ , công pháp hay đan dược tất cả chỉ là phụ trợ mà thôi , thứ quan trọng nhất là bản thân con người , những người nông dân có thể chẳng cần đấu khí mạnh bao nhiêu , chẳng cần những thứ xa xỉ trên trời thì họ vẫn sống , vẫn tồn tại “.
Truyện được đăng tại Truyen.org
“ Trí tuệ của con người mới là thứ đáng quý nhất những nghề nghiệp bình thường trên thế giới này mới là thứ đáng coi trọng nhất . Muốn tăng cường tinh thần lực dễ dàng nhất chính là liên tục sử dụng nó , liên tục cường hóa nó , chính những thứ đơn giản nhất mới là thứ công hiệu nhất , những thứ gần gũi nhất với con người từ xa xưa chứ không phải là công pháp , là đấu kỹ “.
“ Cầm , Kỳ , Thi , Họa , Khắc , Rèn …... đây chính là những kinh nghiệm đúc kết hàng nghìn năm , là tinh hoa của nhân tộc cũng như là tinh hoa của đại lục , học thật tốt cầm đạo con sẽ thấy một cánh cửa khác mở ra trước mặt mình , hãy nhớ hóa thứ phức tạp nhất thành thứ đơn giản nhất , phức tạp đến đâu điểm cuối của nó cũng là sự đơn giản , là thiên nhiên là đại đạo “.
….........................................
Cửu U mệt mỏi tỉnh lại , nàng cứ như vừa mới trải qua một giấc ngủ dài vậy , đột nhiên Cửu U nhớ đến công tử , cô hốt hoảng ngồi bật dậy hoang mang nhìn xung quanh , đập vào mắt Cửu U là một thiếu niên , là một bóng lưng to lớn , lạ lẫm nhưng lại có vài phần quen thuộc , là mái tóc vàng cực kỳ nổi trội .
Cửu U cứ nhìn chằm chằm vào bóng lưng vừa xa lạ vừa quen thuộc đó , để rồi người đó quay lại , khuôn mặt đã bớt đi vài phần non nớt thêm vài phần tuấn mỹ , vài phần khí khái nam tử , khuôn mặt của Vô Song . Cửu U như không tin vào mắt mình , Vô Song như lớn thêm vài tuổi vậy nàng lắp bắp “ Công , công tử ? “.
Vô Song đứng lên xoa đầu nàng , trên tay hắn mang theo một cái hộp , một chiếc đàn tranh sau lưng , một cây sáo trúc treo bên hồng , hắn mỉm cười “ Tỉnh ngủ rồi thì về nhà thôi “ , sau đó năm tay Cửu U mang nàng ra khỏi địa mộ , điều ngạc nhiên là lần này địa mộ không biến mất như trước , vẫn tồn tại , vẫn như sẵn sàng đợi Vô Song trở về .
Hắn đã trải qua 7 năm miệt mài học tập bên Khinh Huyền , cốt linh của Vô Song chỉ mới 9 tuổi nhưng thân hình không khác gì một thiếu niên 15 , 16 tuổi cả , khi rời đi Vô Song còn không quên cúi đầu vái thật dài trước cánh cửa địa mộ , ở đó sư phụ đang nhìn hắn , sư phụ đang ủng hộ hắn.
Vô Song khác rất nhiều so với trước khi tiến vào địa mộ , lúc trước hắn cho người ta cảm giác của một yêu nghiệt tồn tại , của khí huyết của khát khao tuổi trẻ nhưng Vô Song bây giờ lại như một cái hố đen thần bí , càng tiến vào người ta lại càng không nhìn rõ được hắn , như một mặt biển tĩnh lặng sâu không thể lường . 7 năm qua bên Khinh Huyền nàng đã dạy cho hắn rất nhiều rất nhiều .
Khinh Huyền vẫn đang ngồi trên tảng đá của mình , nàng bắt đầu đánh đàn , ở bên cạnh Vô Song chỉ biết chăm chú lắng nghe mà thôi , theo lời Khinh Huyền thì tiếng đàn của nàng có tác dụng thanh tâm , bình tĩnh thậm chí một phần nào đó có thể chống lại tâm ma , hiệu dụng vô cùng .
Sau khi tiếng đàn chấm dứt , Vô Song cảm thấy đầu óc minh mẫn vô cùng , cơ thể thoải mái khoan khoái cứ như vừa ngủ một giấc ngủ say tỉnh dậy vậy .
Khinh Huyền lúc này mới mỉm cười “ Bây giờ ta sẽ nói với con một số điều đầu tiên trước khi bắt đầu dạy con “.
( Xưng sư phụ , gọi con ) .
“ Như con đã thấy ở ngoài căn phòng thứ hai của tòa cổ mộ này là một bức tranh ghi lại thiên giai đấu kỹ , bất quá ta có thể nói thẳng với con là con tuyệt đối không học được , kể cả muốn truyền dạy cho người khác cũng khó vô cùng “.
“ Muốn học Phượng Vũ Cửu Thiên bắt buộc phải là nữ tử , bắt buộc phải có ít nhất một tia huyết mạch phượng tộc , với tộc nhân phượng hoàng từ thời viễn cổ Phượng Vũ Cửu Thiên là thiên giai trung kỳ hoặc hậu kỳ đấu kỹ nhưng với bản thân ta nó là thiên giai đỉnh phong đấu kỹ , nói cách khác đấu kỹ này dựa rất nhiều vào nồng độ huyết mạch trong cơ thể , huyết mạch lực càng cao thì đấu kỹ càng cao giai “.
“ Phượng Vũ Cửu Thiên là đấu kỹ cực kỳ hoàn hảo nó vừa có thể công vừa có thể thủ nhưng nó nổi tiếng nhất chính là thân pháp đấu kỹ , kết hợp với đôi cánh phượng hoàng của phượng hoàng tộc ta mặc dù là đấu thánh đỉnh phong thân pháp còn mạnh hơn đấu đế . Bất quá chỉ sợ vào thời đại này rất khó để Phượng Vũ Cửu Thiên có thể tìm lại vinh quang của nó “.
“ Giống như Phượng Vũ Cửu Thiên thì Thánh Long Quyền cũng là một cái gân gà , muốn học tất nhiên phải là nam nhân , phải có ít nhất một tia chân long huyết mạch , thứ khác biệt duy nhất với Phượng Vũ Cửu Thiên thì Thánh Long Quyền không hoàn hảo bằng nhưng lại mạnh mẽ vô cùng vì nó chính là luyện thể công pháp xếp hạng hàng đầu trên toàn đại lục “.
“ Ta chỉ nói với con trước để con bớt ảo tưởng về thiên giai đấu kỹ mà mình lấy được đi , trong thời đại này thực sự chẳng có ai phát huy được hết năng lực của chúng đâu , thời gian tiếp theo con cứ bỏ chúng ra khỏi đầu , tốt nhất là không nên học “.
“ Bản thân ta thu con cũng là bất đắc dĩ , Phượng Hoàng tộc chia thành Phượng và Hoàng , Phượng là nữ nhân Hoàng là nam nhân tất nhiên công pháp trong tộc cũng chia làm hai , đáng buồn là tất cả công pháp cao giai ta biết đều dành cho nữ nhân nên con muốn ta tặng con công pháp hay đấu kỹ thì cũng lực bất tòng tâm “.
“ Ta cũng chưa bao giờ ra ngoài thu thập đấu kỹ , đấu kỹ của phượng tộc đâu có thua kém ai mà ta phải đi tìm , nên thật sự ta cũng chẳng có bất kỳ đấu kỹ nào thu thập được cả , nam nhân của ta còn bá đạo hơn , hắn nhìn thấy đấu kỹ ngoại lai liền sẵn sàng vứt đi đến nhìn cũng không thèm nhìn , hai vợ chồng chúng ra tuyệt đối không có đấu kỹ hay công pháp thích hợp cho con . Con cũng đừng hỏi ta luyện dược thuật thực sự cái này ta không biết , đều là ta trực tiếp bắt kẻ khác luyện cho mình mà thôi”.
“ Ta giữ con ở lại đây chỉ có duy nhất một mục đích đó là rèn luyện căn bản cho con , đồng thời thứ ta tự tin nhất có thể dạy con là âm luật là nhạc lý con có muốn học không “.
Vô Song không ngần ngại gì mà gật đầu , điều duy nhất hắn hơi thất vọng là Khinh Huyền không biết luyện dược , nhưng dù sao cũng đúng thôi Tiêu Huyền đệ nhất cường giả của đấu khí đại lục sau thời Đà Xá cổ đế cũng đâu biết luyện dược , chẳng có thể biết tất cả , chẳng ai hoàn mỹ vô khuyết cả .
Về vấn đề nhạc lý , Vô Song không biết có lợi gì cho hắn hay không tuy nhiên tiếng đàn của Khinh Huyền hay vô cùng , nếu thực sự có thể đánh đàn hay được như nàng thì Vô Song cũng nguyện ý . Điều quan trọng nhất lúc này chỉ là rèn lại trụ cột thật chắc chắn thêm một lần nữa thôi , tuy nhiên Vô Song đã quá coi thường sự huyền diệu của âm nhạc đặc biệt hắn không hề biết 10 vạn năm trước Khinh Huyền chính là cầm đế , nhạc đạo thành đế một thân nhạc đạo thiên hạ vô song .
Khinh Huyền thấy Vô Song gật đầu không hề do dự liền mỉm cười “ Vô Song con có biết sự ảo diệu của âm nhạc không , âm nhạc có thể làm người ta buồn có thể làm người ta vui , tiếng đàn là tri kỷ của con người , là tâm của người “.
“ Âm nhạc có thể mang cảm xúc của mình hòa vào không gian xung quanh , hòa vào lòng người , khi ta buồn có thể khiến thế gian này khóc , khi ta vui có thể khiến thế gian này cười , khi ta nổi lên sát ý có thể khiến thế gian này kinh hãi “.
“ Âm nhạc có thể điều khiển lòng người , nó huyền diệu đến mức thiên giai công pháp đỉnh phong cũng chưa chắc so bì được , đáng sợ tuyệt luân “.
“ Như con biết có một số cách có thể làm tăng linh hồn lực , như linh dược hoặc bí kỹ tuy nhiên hầu hết là qua luyện tập khắc khổ cùng với thiên sinh tư chất , bất quá thế nhân luôn nhìn đến cái cao xa trước mắt , họ luôn nghĩ đến những thứ trên trời mà bỏ qua những thứ gần gũi với cuộc sống bên cạnh mình “.
“ Nhắc đến tăng cường tinh thần lực thì thứ đầu tiên ta nghĩ đến không phải là công pháp không phải là đấu kỹ , không phải là linh dược mà là nghề nghiệp “.
“ Trong thế giới này người người tu luyện đấu kĩ , nhà nhà chạy theo vũ lực nhưng lại bỏ quên những người dân chất phát những con người làm lụng vất vả kiếm từng đồng tiền bát gạo lay lắt sinh sống giữa trời đất như những ngọn cỏ đầu tường , họ mới là những người làm nên lương thực , làm nên sản phẩm cho mọi người , họ mới là nguyên nhân phát triển cho đấu khí đại lục này “.
“ Đấu khí , đấu kỹ , công pháp hay đan dược tất cả chỉ là phụ trợ mà thôi , thứ quan trọng nhất là bản thân con người , những người nông dân có thể chẳng cần đấu khí mạnh bao nhiêu , chẳng cần những thứ xa xỉ trên trời thì họ vẫn sống , vẫn tồn tại “.
Truyện được đăng tại Truyen.org
“ Trí tuệ của con người mới là thứ đáng quý nhất những nghề nghiệp bình thường trên thế giới này mới là thứ đáng coi trọng nhất . Muốn tăng cường tinh thần lực dễ dàng nhất chính là liên tục sử dụng nó , liên tục cường hóa nó , chính những thứ đơn giản nhất mới là thứ công hiệu nhất , những thứ gần gũi nhất với con người từ xa xưa chứ không phải là công pháp , là đấu kỹ “.
“ Cầm , Kỳ , Thi , Họa , Khắc , Rèn …... đây chính là những kinh nghiệm đúc kết hàng nghìn năm , là tinh hoa của nhân tộc cũng như là tinh hoa của đại lục , học thật tốt cầm đạo con sẽ thấy một cánh cửa khác mở ra trước mặt mình , hãy nhớ hóa thứ phức tạp nhất thành thứ đơn giản nhất , phức tạp đến đâu điểm cuối của nó cũng là sự đơn giản , là thiên nhiên là đại đạo “.
….........................................
Cửu U mệt mỏi tỉnh lại , nàng cứ như vừa mới trải qua một giấc ngủ dài vậy , đột nhiên Cửu U nhớ đến công tử , cô hốt hoảng ngồi bật dậy hoang mang nhìn xung quanh , đập vào mắt Cửu U là một thiếu niên , là một bóng lưng to lớn , lạ lẫm nhưng lại có vài phần quen thuộc , là mái tóc vàng cực kỳ nổi trội .
Cửu U cứ nhìn chằm chằm vào bóng lưng vừa xa lạ vừa quen thuộc đó , để rồi người đó quay lại , khuôn mặt đã bớt đi vài phần non nớt thêm vài phần tuấn mỹ , vài phần khí khái nam tử , khuôn mặt của Vô Song . Cửu U như không tin vào mắt mình , Vô Song như lớn thêm vài tuổi vậy nàng lắp bắp “ Công , công tử ? “.
Vô Song đứng lên xoa đầu nàng , trên tay hắn mang theo một cái hộp , một chiếc đàn tranh sau lưng , một cây sáo trúc treo bên hồng , hắn mỉm cười “ Tỉnh ngủ rồi thì về nhà thôi “ , sau đó năm tay Cửu U mang nàng ra khỏi địa mộ , điều ngạc nhiên là lần này địa mộ không biến mất như trước , vẫn tồn tại , vẫn như sẵn sàng đợi Vô Song trở về .
Hắn đã trải qua 7 năm miệt mài học tập bên Khinh Huyền , cốt linh của Vô Song chỉ mới 9 tuổi nhưng thân hình không khác gì một thiếu niên 15 , 16 tuổi cả , khi rời đi Vô Song còn không quên cúi đầu vái thật dài trước cánh cửa địa mộ , ở đó sư phụ đang nhìn hắn , sư phụ đang ủng hộ hắn.
Vô Song khác rất nhiều so với trước khi tiến vào địa mộ , lúc trước hắn cho người ta cảm giác của một yêu nghiệt tồn tại , của khí huyết của khát khao tuổi trẻ nhưng Vô Song bây giờ lại như một cái hố đen thần bí , càng tiến vào người ta lại càng không nhìn rõ được hắn , như một mặt biển tĩnh lặng sâu không thể lường . 7 năm qua bên Khinh Huyền nàng đã dạy cho hắn rất nhiều rất nhiều .
/438
|