Đường Tam gật gật đầu, nói:
- Đi, chúng ta cũng đi xuống đi.
Vừa nói vừa ôm lấy vòng eo tinh tế mà tràn ngập tính co dãn của Tiểu Vũ từ trên trời hạ xuống. Không đợi hắn hạ xuống đến mặt biển, Tiểu Bạch đã bơi lại, vừa lúc làm điểm dừng chân cho hắn.
Từ trong mắt Tiểu Bạch, Đường Tam thấy được một loại cảm giác không chỉ là cảm kích. Tuy rằng nói là, nếu để cho Tiểu Bạch trực tiếp ăn luôn thi thể của Thâm Hải Ma Kình Vương mà nói, đối với nàng chỗ tốt cũng không ít, nhưng chung quy cũng không thể nào bằng được việc tơ vàng thôn phệ đem năng lượng của hắn sau khi tinh lọc, truyền trực tiếp vào cơ thể nàng. Loại phương pháp này vừa trực tiếp, lại càng tránh được sự phiền toái phải ăn thi thể. Tiểu Bạch tuy là động vật ăn thịt người, nhưng đối với sinh vật đã sống hơn trăm vạn năm, da thịt của lão Thâm Hải Ma Kình Vương này cũng không có ngon lành gì.
Nhưng trọng yếu hơn chính là, Đường Tam không chỉ có giúp nàng, hơn nữa lại còn lợi dụng tơ vàng thôn phệ giúp cho bảy tên tộc nhân kia tăng thêm thực lực. Đối với toàn bộ đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt. Là tộc trưởng, nàng tự nhiên rất là hưng phấn.
- Không cần phải nói lời cảm tạ ta, ngươi biết không, chúng ta đã coi ngươi là bằng hữu.
Đường Tam cũng không có khách khí, trực tiếp ngồi lên lưng Tiểu Bạch, vỗ vỗ lên lưng nàng.
Tiểu Bạch thở dài một tiếng, nói:
- Đường Tam, ta vẫn nghĩ đám người nhân loại các ngươi, nhất là những người bên ngoài Hải Thần Đảo đều là thập phần gian trá, giảo hoạt. Nhưng từ sau khi biết được ngươi, ta mới phát hiện ra là, nguyên lai nhân loại cũng phân biệt người tốt người xấu. Ngươi không thể nghi ngờ là nhân loại tốt nhất mà ta từng gặp qua. Nói thật, ta có chút hổ thẹn, ta lúc đầu còn tính độc chiếm thứ đồ vật kia. Bánh ít đi, bánh quy lại, ta vốn nên tặng lại cho ngươi thứ gì đó, ta cũng không có gì nhiều. Đợi sau khi ngươi hấp thu xong hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương, nhất định phải bổ đầu của hắn ra, ngươi nhất định sẽ thu hoạch không nhỏ từ nơi đó.
- Sao?
Đường Tam có chút kinh ngạc nhìn Tiểu Bạch, nhưng hắn cũng không nói thêm gì, vì để tận khả năng hấp thu năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương, hắn cũng đã tiêu hao một lượng lớn thời gian, hắn cũng không muốn những cố gắng của mình sẽ biến thành uổng phí. Hơn nữa, hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không phải dễ dàng hấp thu như vậy. Trăm vạn năm tu vi, không biết tại thời điểm mình tiến hành hấp thu hồn hoàn sẽ phát sinh ra những phiền toái gì nữa đây.
Vỗ vỗ nhẹ lên lưng Tiểu Bạch, Tiểu Vũ chủ động nhảy tọt sang lưng một con Ma Hồn Đại Bạch Sa khác, chừa không gian đầy đủ cho Đường Tam. Đường Tam gỡ thanh Hải Thần Tam Xoa Kích gắn trên Bát Chu Mâu xuống, đặt nằm ngang trên đầu gối, thần quang trong mắt chợt lóe, tay trái nâng lên, lại triệu hồi ra Hạo Thiên Chuy.
So với lúc còn chiến đấu, Hạo Thiên Chuy lúc này rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều, sau khi mất đi toàn bộ tám cái hồn hoàn, nó chỉ có thể bảo trì được hình thái nguyên thủy ban đầu mà thôi. Nhưng mà, trên thân mình ngăm đen của nó, quang mang huyết sắc của Sát Thần lĩnh vực lại hết sức rõ ràng, từ trên đó, Đường Tam nhất thời cảm giác được luồng năng lượng hơi thở phát ra từ một kích tất thắng khi mình đang quyết đấu với Thâm Hải Ma Kình Vương. Mà ngay tại thời khắc Hạo Thiên Chuy triệu hồi ra, Tiểu Bạch đang ở phía dưới, đột nhiên rõ ràng run rẩy lên một chút.
Tiểu Bạch dù sao cũng là Mười vạn năm hồn thú, vậy mà chỉ thoáng cảm nhận được hơi thở phát ra từ Hạo Thiên Chuy, lại có phản ứng mạnh mẽ như vậy, có thể thấy được phẩm chất của Hạo Thiên Chuy đã đạt đến trình độ như thế nào. Không, chính xác mà nói, phải là Sát Thần lĩnh vực biến dị toát ra hơi thở khủng bố cỡ nào mới đúng.
Dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam phát sáng lên, hắn tuyệt đối không có mù quáng mà đi hấp thu hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương, nếu như vậy, rất có thể sẽ mang đến cho hắn tai ương ngập đầu. Chỉ có thể lợi dụng toàn bộ những gì mình có thể lợi dụng, hắn mới có thể hoàn toàn nắm chắc.
Được Hải Thần Chi Quang chiếu rọi, trên thân Hạo Thiên Chuy được bao phủ một tầng lam quang nhàn nhạt. Đường Tam lúc này mới hướng về phía thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương mà huy động võ hồn thứ hai của hắn, đồng thời phóng xuất ra tinh thần lực của mình.
Một màn kì dị xuất hiện, hoàn toàn không chịu sự khống chế của Đường Tam, tầng quang mang huyết sắc từ đám hoa văn kì dị khắc trên thân Hạo Thiên Chuy đột nhiên phát sáng mãnh liệt. Nó cũng không có hấp thụ hồn lực của Đường Tam mà duy trì. Huyết quang mãnh liệt trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Hạo Thiên Chuy. Thậm chí ngay cả quang mang màu lam của Hải Thần Chi Quang đang chiếu rọi trên nó cũng nháy mắt bị xua tan.
Đây là chuyện gì? Đường Tam rõ ràng cảm giác được luồng huyết quang phóng thích trên thân Hạo Thiên Chuy không ngờ lại bài xích Hải Thần Chi Quang của hắn. Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, một luồng tử quang mãnh liệt đã từ thi thể khổng lồ của Thâm Hải Ma Kình Vương kia phóng thích ra, rất nhanh xoay tròn ngưng tụ lại trong không trung.
Tương tự như lúc trước, khi Đường Tam cùng Thâm Hải Ma Kình Vương chiến đấu, luồng tử quang mênh mông kia tại không trung hình thành một luồng lốc xoáy màu tím to lớn, sau đó mới hướng về phía Hạo Thiên Chuy trong tay Đường Tam mà bay tới.
Tới thời điểm này, Đường Tam đã không có sự lựa chọn khác, hắn quyết không thể buông tha cho cái hồn hoàn trăm vạn năm cấp độ này của Thâm Hải Ma Kình Vương. Đường Tam có thể khẳng định, tuy rằng sau này đạt đến cấp bậc thần cấp, thực lực đều sẽ tăng vọt, nhưng trước khi thành thần, thực lực càng cường đại, hồn hoàn càng mạnh, sau khi thành thần, thực lực cũng sẽ càng cường đại hơn. Đối thủ tương lai của hắn chính là Thiên Sứ Thần Thiên Nhận Tuyết, muốn chiến thắng nàng, các phương diện của hắn phải càng siêu việt hơn nàng. Bởi vậy, Đường Tam cũng không có tiếp tục do dự. Tay trái quơ nhanh, lấy ra một cây Thủy Tinh Mao Trùng Tràng, đồng thời nuốt vào một cây Kiên Đĩnh Kim Thương Dăng, Hạo Thiên Chuy huy động, hướng về phía đám lốc xoáy màu tím kia gọi về.
Hồng quang trên Hạo Thiên Chuy đại phóng, khí thế không gì sánh kịp nháy mắt bộc phát ra. Đường Tam rõ ràng cảm nhận được thân thể Tiểu Bạch bên dưới đột ngột trầm xuống, ngày càng run rẩy kịch liệt hơn. Hiển nhiên, nàng đối với năng lượng phóng thích ra trên Hạo Thiên Chuy là cực kỳ không thể thích ứng. Lúc này còn chưa bắt đầu hấp thu hồn hoàn đã là như vậy, đợi khi chân chính bắt đầu hấp thu hồn hoàn, chẳng phải sẽ là càng dễ dàng phát sinh chuyện xấu hay sao. Một khi đã như vậy, đơn giản là không sử dụng thân thể Tiểu Bạch làm điểm dừng chân nữa.
- Ta sẽ hấp thu hồn hoàn trong biển, các ngươi hãy tránh xa một chút.
Hét lớn một tiếng, Đường Tam phóng người lên, mũi chân điểm nhẹ trên lưng Tiểu Bạch một chút, thẳng đến luồng lốc xoáy tím sậm trên không trung mà tới.
Luồng huyết quang phóng thích trên thân Hạo Thiên Chuy giống như là há ra cái miệng khủng bố vậy, nhe răng nanh phóng đến luồng lốc xoáy năng lượng màu tím kia. Cũng thật kỳ quái, luồng năng lượng màu tím kia nhìn qua cực kỳ cường thế, nhưng vừa mới tiếp xúc với luồng huyết quang trên Hạo Thiên Chuy, nhất thời hiền lành trở lại, giống như trăm sông đổ về biển cả, chen chúc mà vào, gia nhập vào bên trong Hạo Thiên Chùy.
Thân thể Đường Tam vốn đang bay lên không trung, lúc này nhất thời ngừng lại một chút, hắn chỉ cảm thấy một cỗ cự lực mạnh mẽ chưa từng thấy trong nháy mắt phóng thẳng vào kinh mạch của mình. Đừng nói là khống chế năng lượng bản thân để ngăn cản, ngay trong một khắc này, hắn thậm chí đã không thể làm ra bất cứ phản ứng gì. Chỉ cảm thấy thế giới tinh thần của mình ầm ầm nổ vang, trong đầu đã hoàn toàn trống rỗng.
Mà trong mắt những người khác, lúc này Đường Tam, thân thể trong nháy mắt biến thành màu tím, ngay cả thanh Hạo Thiên Chuy đang nắm trong tay cũng biến thành màu tím luôn. Cứ như vậy mạnh mẽ rơi xuống mặt biển. Phốc một tiếng, đã rơi sâu vào trong đại hải, rất nhanh biến mất không còn dấu vết.
- Đừng có hành động thiếu suy nghĩ, chúng ta nghe theo Đường Tam đi, lui xa một chút.
Tiểu Bạch hét lớn một tiếng, lôi đám Sử Lai Khắc lục quái đang lo lắng tỉnh táo trở lại. Đồng thời, nàng phóng ra một tầng quang mang màu lam sậm, khống chế dòng nước trên mặt biển, đem thân thể khổng lồ của Thâm Hải Ma Kình Vương từ từ trôi sang một bên. Tuy rằng hồn hoàn của hắn đã bị lấy mất, nhưng mà thân thể hắn còn rất nhiều chỗ tốt có thể xài được.
Toàn bộ nước biển cũng không có chạm vào thân thể Đường Tam, hắn có thể rơi xuống nhanh như vậy, chính bởi vì luồng năng lượng màu tím xung quang thân thể hắn đã làm cho nước biển tách ra, kéo thân thể hắn nhanh chóng rơi xuống đáy biển. Phải biết rằng, Thâm Hải Ma Kình Vương vốn là sống ở một cái khe sâu nhất trong lòng biển, ở một hải vực sâu đến ngàn dặm. Đường Tam chỉ cảm thấy ánh sáng xung quang càng ngày càng tối đi, mà năng lượng trong cơ thể hắn cũng càng ngày càng bốc lên mãnh liệt hơn. Quá trình hấp thu hồn hoàn lúc này đã hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của hắn.
Mặc cho số phận đi, Đường Tam trong lòng cười khổ một tiếng. May mắn thay, thanh Hạo Thiên Chuy giống như là dính chặt trên tay hắn, cũng không có rời khỏi tay mà rơi xuống. Cái mà Đường Tam nhìn không thấy chính là, trên thân Hạo Thiên Chuy đang bị ánh sáng màu tím bao phủ, đám ma văn đại diện cho Sát Thần lĩnh vực khắc trên đầu Hạo Thiên Chuy, lúc này được luồng năng lượng màu tím khổng lồ kia kích thích, không ngừng tăng trưởng lên. Ma văn màu đỏ không ngừng trở nên dày đặc, lam tràn đến toàn bộ thân mình Hạo Thiên Chuy.
Vừa mới bắt đầu nó chỉ ở phần đầu chuy, đến khi đầu chuy đã bị bao phủ toàn bộ ma văn màu đỏ, nó bắt đầu lan tràn đến phía chuôi chuy. Rất nhanh toàn bộ Hạo Thiên Chuy đều đã bị tầng ma văn màu đỏ kia hoàn toàn bao phủ. Nhưng đến đây vẫn chưa kết thúc, đám màu đỏ hoa văn kia sau khi chiếm cứ được bên ngoài của Hạo Thiên Chuy, lại bắt đầu thâm nhập vào phía bên trong. Cảm giác nóng chảy chính vì vậy mà đến. Cũng chính bởi vì kinh sợ đám hồng quang kỳ dị này của Hạo Thiên Chuy, nên luồng hồn hoàn năng lượng khổng lồ kia của Thâm Hải Ma Kình Vương đang dũng mãnh tiến vào thân thể của Đường Tam mới không có hoàn toàn bạo mở ra, ngược lại, trong quá trình biến dị của Hạo Thiên Chuy, không ngừng bị hòa tan.
Quá trình này thật cũng kỳ quái, ngoại trừ không thể cử động ra, Đường Tam hoàn toàn có thể cảm nhận được những biến hóa kì dị đang xuất hiện trên cánh tay trái của mình. Hắn tuy rằng không thể nhúc nhích, nhưng bởi vì lúc tay trái hắn cầm Hạo Thiên Chuy đánh một kích lên luồng lốc xoáy màu tím kia, thì tay phải hắn đang cầm Hải Thần Tam Xoa Kích, nhờ sức nặng của hai thanh vũ khí, nên lúc này hắn là đang úp mặt xuống, hai tay rũ thẳng, bởi vậy hắn hoàn toàn có thể chứng kiến được những biến hóa trên tay trái của hắn.
Hạo Thiên Chuy hoàn toàn bị quang mang màu tím bao vây, nên không thể nhìn thấy, nhưng Đường Tam lại chứng kiến rõ ràng cánh tay trái mình đang từ màu tím dần dần chuyển thành màu đỏ. Mà màu đỏ này lại đang rất nhanh lan tràn. Không chỉ màu sắc biến hóa, Đường Tam cảm thấy rõ ràng bàn tay cùng cánh tay trái của mình trở nên cực kỳ lạnh lẽo, màu đỏ kia cũng không phải đại biểu cho nóng rực, ngược lại là hàn ý mãnh liệt đến tận xương tủy, hàn ý tràn ngập hơi thở giết chóc. Nhưng kỳ quái chính là, cỗ hơi thở giết chóc này lại tràn ngập khí thế quang minh chính đại.
Đây là năng lượng biến dị của Hạo Thiên Chuy hay sao? Luồng huyết quang kia lan tràn đến tận đầu vai trái của Đường Tam mới ngừng lại, sau đó lại lặp lại quá trình một lần nữa trên cánh tay trái của hắn. Đường Tam có thể cảm giác được, tại thời điểm cánh tay trái mình biến hóa, luồng năng lượng màu tím kia cũng dần dần bị hấp thu. Hơn nữa, hắn cũng đã mất đi mối liên hệ của mình đối với hồn cốt cánh tay trái Thái Thản Cự Viên.
Đang lúc Đường Tam không rõ đây là chuyện gì, đột nhiên, luồng huyết quang kia vốn đang dừng lại ở đầu vai trái của hắn, đột nhiên biến động, hơn nữa lại biến động giống như là Lôi đình vạn quân vậy, cảm giá lạnh như băng đột nhiên trong nháy mắt lan tràn ra, thông qua bả vai của Đường Tam, trực tiếp lan tràn đến toàn thân hắn. Chỉ có vị trí xung quanh dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán hắn khoảng ba tấc mới không bị luồng huyết quang kia xâm nhập.
Thô bạo, mạnh mẽ, bá đạo, các loại cảm giác mạnh mẽ tuần tự tràn ngập tại từng ngóc ngách trên cơ thể Đường Tam. Hắn rõ ràng cảm giác được, ngay cả chính dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích của mình cũng bởi vì luồng huyết quang này xâm nhập mà trở nên hơi hơi run rẩy. Chẳng lẽ nói, luồng quang mang màu đỏ này không ngờ ngay cả Hải Thần thần lực cũng phải cảm thấy một tia sợ hãi hay sao? Sát Thần lĩnh vực của ta đến tột cùng là biến thành kinh khủng như thế nào đây?
Ngay tại thời điểm Đường Tam trong lòng có chút sợ hãi, luồng huyết quang này đột nhiên xuất hiện biến hóa, nó rất nhanh hướng đến sáu khối hồn cốt trong người Đường Tam mà phóng đến. Đường Tam chỉ cảm thấy đám hồn cốt này chợt phản ứng, năng lượng ba động khổng lồ suýt nữa làm đám hồn cốt của hắn đồng loạt nổ tung. Thống khổ kịch liệt làm cho hắn không thể không phun ra một ngụm máu tươi. Quỷ dị chính là, máu tươi của hắn phun ra cũng không có hòa tan vào trong nước biển, mà lập tức bị da của hắn hút về.
Lúc đầu, Đường Tam dự đoán là, một khi tiến hành hấp thu năng lượng khổng lồ của hồn hoàn Thâm Hải Ma Kình Vương, nhất định nó sẽ đánh sâu vào trong năng lượng bản thể của mình, nhất định phải dùng Hải Thần thần lực để khắc chế nó, đem từng chút năng lượng một mà tiến hành hấp thu.
Nhưng quá trình hấp thu này căn bản là không có phát triển giống như là Đường Tam đoán trước. Không nói tới việc Hải Thần Chi Quang cũng không có phát huy ra tác dụng, ngay cả năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không có gây cho hắn phiền toái gì. Tất cả quyền chủ đạo ngược lại nằm hết trên thanh Hạo Thiên Chuy trong tay hắn, tựa hồ như là chỉ có năng lượng trên thân Hạo Thiên Chuy mới có quyền chủ đạo trên cơ thể hắn vậy.
Phía trên mặt biển, đang lúc mọi người đang lo lắng chờ đợi, đột nhiên, ánh mắt Tiểu Bạch chợt biến đổi. Thi thể Thâm Hải Ma Kình Vương đang dưới sự bảo vệ của nó, đột nhiên kịch liệt run rẩy lên. Tiểu Bạch vừa định dựa vào năng lượng của mình tiến hành áp chế, một tiếng nổ ầm vang, thân thể Thâm Hải Ma Kình Vương đột nhiên nổ tung, xuất hiện một cái lỗ thủng lớn, ngay sau đó, một khối xương cốt màu tím chợt bay lên trời.
Đó là một khối xương cốt tương tự như xương cột sống, chẳng qua trên mặt nó còn có những khối xương nhỏ khác gắn vô, đúng là Thân thể hồn cốt. Toàn thân một màu tím oánh nhuận, giống như là do thủy tinh tím đúc thành. Kì dị nhất chính là, nó tự mình phóng xuất ra năng lượng hình thành nên một cái lốc xoáy màu tím, nâng đỡ nó.
Đúng vậy, đây chính là một khối hồn cốt do một con hơn Mười vạn năm hồn thú chết, chắc chắn sinh ra, dựa theo nhu cầu của Đường Tam cần khi giết chết nó mà sinh ra, một khối Thân thể hồn cốt.
Đối với hồn sư mà nói, trong số sáu loại hồn cốt, tầm quan trọng đứng đầu chính là Thân thể hồn cốt, mà Đường Tam còn thiếu cũng chính là một khối Thân thể hồn cốt.
Mọi người chú ý nhìn kỹ, phía dưới khối thân thể hồn cốt màu tím kia, có một đạo hồng quang nhàn nhạt, cho dù là đám lốc xoáy màu tím đang bao phủ xung quanh nó, cũng vô pháp tạo thành ảnh hưởng gì đối với đám hồng quang kia.
Nước biển kì dị nứt ra, giống như bị một lưỡi dao sắc bén rạch ra vậy, lộ ra một cái khe hở không lớn lắm. Sưu một tiếng, khối Thân thể hồn cốt màu tím này chợt nháy mắt phóng vào, thẳng vào phía đáy biển mà xuống.
Nhìn thấy một màn như vậy, đám Sử Lai Khắc lục quái không khỏi đồng thời thở dài một hơi, hiển nhiên là, Đường Tam đang tiến hành hấp thu khối hồn cốt cuối cùng của hắn. Còn đủ sức hấp thu hồn cốt, đủ để chứng minh hắn cũng không có nguy hiểm gì.
Nhưng mà, bọn họ lại như thế nào biết, lúc này Đường Tam căn bản chính là khổ đến không nói nên lời.
Ngay sau khi luồng năng lượng màu đỏ kia ngưng tụ lại trên sáu khối hồn cốt trên người hắn, không ngừng đem luồng năng lượng lạnh như băng kia rót vào trong đó, dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán Đường Tam bắt đầu phản ứng. Kim quang mãnh liệt phóng ra từ dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích, đem đáy biển chiếu sáng cả một khoảng lớn, đồng thời, sáu luồng kim quang cũng phóng ra từ dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích, rót đến từng khối hồn cốt trên cơ thể của hắn, nhất thời đem cảm giác lạnh như băng trước kia hoàn toàn xua tan. Thay thế vào đó, là thứ cảm giác nóng rực mà Đường Tam vô cùng quen thuộc.
Vừa lạnh vừa nóng, từ cực hàn chuyển sang cực nhiệt, thứ cảm giác này tuyệt không dễ chịu chút nào.
Lúc trước, khi Đường Tam phục dùng hai loại tiên thảo Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng với Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ cũng từng nếm trải qua loại cảm giác băng hỏa song cực cảm giác này. Nhưng cùng với lần đó so sánh, lần này cảm giác lại càng mãnh liệt hơn.
Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng với Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ chính là nhiệt cùng với hàn thuần túy. Nhưng lúc này, kim quang của Hải Thần Chi Quang cùng với Huyết quang của Sát Thần lĩnh vực biến dị phóng thích ra hàn khí cùng với nhiệt khí cũng không đơn giản như vậy.
Bên trong Hải Thần Chi Quang, mang theo tràn ngập chính khí quang minh thần thánh, mà bên trong huyết quang của Sát Thần lĩnh vực biến dị, lại tràn ngập khí thế giết chóc cuồn cuồn đầy sự khủng bố. Hai luồng khí thế đó không hợp nhau, nhất thời trở nên xung đột. Mà chiến trường của chúng, tự nhiên chính là tại sáu khối hồn cốt trên người Đường Tam.
Đáng thương nhất cũng không phải Đường Tam, mà chính là hồn hoàn năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương, luồng năng lượng màu tím khổng lồ kia vốn là cực kỳ khủng bố, nhưng mà, khi hai loại quang mang màu vàng cùng với màu đỏ kia phát sinh xung đột, không ngờ lại áp chế quang mang màu tím của nó, căn bản là không thể làm ra bất cứ phản ứng gì. Hơn nữa trong quá trình tranh đoạt, hai luồng quang mang vàng, đỏ lại không ngừng hấp thu năng lượng của nó để tăng cường sức mạnh bản thân, giống như là thi đấu xem ai hấp thu nhanh hơn vậy. Năng lượng hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương tuy rằng khổng lồ, nhưng dưới tốc độ hấp thu khủng bố của hai tên kia, vẫn là từng chút từng chút một biến mất.
Sao lại biến hồn cốt của mình thành chiến trường đây? Đường Tam hét không thành lời, bỗng nhiên thần thánh, bỗng nhiên chết chóc, vừa mới lạnh như băng, đã thành nóng cháy. Hơn nữa, hai loại hơi thở này còn chứa những loại cảm xúc bất đồng, không ngừng biến hóa liên tục. Không chỉ là thống khổ trên thân thể, mà ngay cả linh hồn của Đường Tam cũng giống như là bị chúng nó chia thành hai phần khác nhau.
Ngay khi Đường Tam cảm giác được chính mình sắp sửa sụp đổ, đột nhiên, một đạo quang mang màu tím từ trên trời giáng xuống. Không đợi hắn kịp phản ứng lại, luồng tử quang kia đã trực tiếp dung nhập vào cơ thể của hắn.
Nhất thời, luồng quang mang màu tím trước đây bởi vì bị hai luồng quang mang màu vàng, màu đỏ hấp thu mà có chút ảm đạm, bây giờ bỗng trở nên cường thịnh trở lại, mà ngay cả hai luồng quang mang màu vàng, màu đỏ kia cũng bị áp chế trở nên trì trệ lại.
Đường Tam rốt cuộc cũng có cơ hội thở dốc một chút, liều mạng thúc dục tinh thần lực của mình ngưng tụ lại, đồng thời hắn cũng tranh thủ khoảnh khắc ngắn ngủi nắm giữ quyền khống chế cơ thể, lập tức hai tay cầm Hải Thần Tam Xoa Kích cùng với Hạo Thiên Chuy đập mạnh vào nhau. Trong lúc mơ hồ, Đường Tam cũng cảm giác được, những biến hóa trên thân thể của mình cùng với hai kiện vũ khí này là có quan hệ chặt chẽ.
Ý tưởng của Đường Tam đúng là không sai, nhưng mà, khi Hạo Thiên Chuy cùng với Hải Thần Tam Xoa Kích va chạm với nhau, trong nháy mắt, phiền toái của hắn cũng lại tới.
Nguyên là bởi vì Thâm Hải Ma Kình Thân thể hồn cốt do Thâm Hải Ma Kình Vương hình thành gia nhập vào cơ thể hắn, khiến cho năng lượng trăm vạn năm hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương kia nhất thời bạo phát, áp chế được hai luồng năng lượng màu vàng, màu đỏ kia. Ngay khi hai kiện vũ khí va chạm nhau, hai luồng năng lượng lại một lần nữa quật khởi.
Khí thế giết chóc khủng bố, cùng với khí thế Hải Thần thần thánh mênh mông cơ hồ đồng thời bạo phát ra, năng lượng cường đại của Thâm Hải Ma Kình Vương đáng thương lại một lần nữa bị áp chế lại. Hai luồng quang mang vàng, đỏ kia tuy rằng không có cường đại như nó, nhưng không hiểu sao nó không dám phản kháng lại.
Mà lúc này, Đường Tam cũng rõ ràng cảm giác được một cỗ lực lượng mãnh liệt từ trong Thân thể hồn cốt của mình truyền đến, thuộc tính thân thể cấp tốc nâng cao, quang mang màu vàng sậm trong cơ thể nhất thời trong nháy mắt hoàn toàn biến thành màu vàng kim, hơn nữa, màu vàng kim rất nhanh lan tràn, lan tràn đến từng kinh mạch của mình, đến từng ngóc ngách cơ thể, máu huyết, cốt cách…
Thân thể hồn cốt? Đường Tam nhất thời hiểu được, cái mà hắn không hiểu chính là, khối hồn cốt này như thế nào lại tới? Chính mình cũng không có gọi nó về mà! Bất quá, nhờ sự gia nhập của khối Thân thể hồn cốt này, sự thống khổ lúc trước của Đường Tam cũng được giảm bớt rất nhiều.
Hình như chính là nhờ kháng tính của thân thể gia tăng, hai cỗ năng lượng hàn, nhiệt kia tuy rằng biến hóa ngày càng trở nên thường xuyên hơn, nhưng Đường Tam lại cảm nhận được, chúng nó đã suy yếu hơn rất nhiều.
Bất quá, chuyện khiến Đường Tam biến từ hưng phấn sang lo lắng đã ngay lúc này mà xuất hiện. Sau khi bị Hải Thần Tam Xoa Kích va chạm, tầng quang mang màu tím bao phủ trên Hạo Thiên Chuy đã bị phá vỡ, lộ ra một thanh Hạo Thiên Chuy dày đặc ma văn màu đỏ, tràn ngập sát khí mãnh liệt, giống như một thanh nhất kiện đại sát khí biến dị thần khí Hạo Thiên Chuy.
Mà Hải Thần Tam Xoa Kích cũng không chút nào yếu thế, luồng kim quang lâu nay biến mất cùng với Hải Thần Chi Tâm trên trán Đường Tam lúc này cũng bộc phát trở lại, xuất hiện trên thân của Hải Thần Tam Xoa Kích. Hơi thở thần thánh mãnh liệt cùng với luồng sát khí khủng bố giao đấu kịch liệt với nhau.
Trời ạ! Chúng nó muốn chia thân thể ta ra làm hai phần mới chịu sao? Hải Thần năng lượng Đường Tam còn biết được, còn luồng năng lượng màu đỏ kia đến tột cùng là cái gì? Đồng dạng cũng là năng lượng xuất phát từ thân thể của mình, vì sao Hải Thần năng lượng lại bài xích nó chứ? Thay vì nói là chúng nó bài xích lẫn nhau, có thể nói chính xác là chúng nó tranh đoạt quyền khống chế sáu khối hồn cốt, không, lúc này phải nói là bảy khối hồn cốt trong cơ thể của mình.
Đường Tam lúc này rất muốn nói, các ngươi muốn tranh đoạt nhau, có thể hay không làm cho ta hôn mê bất tỉnh đi, chờ sau khi các ngươi tranh đoạt xong hãy làm cho ta tỉnh táo trở lại?
Nhưng trên thực tế, chuyện này hiển nhiên là không có khả năng, thân thể tuy rằng vô cùng thống khổ, nhưng tinh thần của Đường Tam cũng trở nên vô cùng thanh tỉnh. Thậm chí ngay cả những tiêu hao khi chiến đấu với Thâm Hải Ma Kình Vương cũng toàn bộ hồi phục. Cùng với sự chiến đấu sinh tử của hai loại năng lượng kia, Đường Tam dần dần phát hiện ra, thân thể của chính mình cũng ngày càng biến hóa rõ ràng hơn.
Trong thân thể toàn bộ đều hóa thành màu vàng thuần túy, không chỉ là quang mang bao phủ, mà là quang mang hoàn toàn nội uẩn, dung nhập vào trong thân thể của hắn. Cái này có ý nghĩa chính là, thân thể hắn trên cơ bản là đã đạt đến trình độ thần cấp.
Đường Tam từng cẩn thận phân tích qua tình huống thân thể của Thiên Nhận Tuyết, hắn biết, màu vàng kim chính là đại biểu cho thần cấp. Tại thời điểm Thiên Nhận Tuyết thi triển ra năng lực cực mạnh, trên làn da nàng từng xuất hiện qua màu xích kim sắc, màu sắc đó hẳn là chỉ có thần chân chính mới có thể xuất hiện. Trải qua quá trình hấp thu hồn hoàn cùng hồn cốt, bất luận là hai luồng năng lượng kia đang tranh chấp là nguyên nhân gì, ít nhất là thân thể mình vẫn là đang biến hóa. Đợi tới khi bọn họ tiến hành tranh đoạt đạt được kết quả, chỉ hi vọng kết quả đó là không quá xấu đi. Đối với hắn mà nói, kết quả xấu nhất chính là, hai luồng năng lượng kia mỗi cái chiếm giữ một nửa thân thể của mình. Nếu thật sự như vậy, Đường Tam chỉ sợ có khóc cũng không khóc nên lời nổi.
Sự thật chứng minh, vận khí vẫn là luôn đứng về phía hắn. Thời gian dần dần trôi qua, Đường Tam tuy rằng cũng ngày càng thống khổ, nhưng hắn cũng phát hiện, chiếm thế thượng phong vẫn là Hải thần thần lực của mình. Hải thần thần lực vốn là chiếm lấy khu vực tối trọng yếu trên trán, tại dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích, quang mang màu đỏ kia mấy lần muốn xâm nhập vào đó, khống chế khối Đầu hồn cốt, nhưng đều không thể công kích được. Hải Thần Tam Xoa Kích tuy rằng đã mất đi Hải Thần Chi Tâm, nhưng dù sao cũng là một kiện thần khí đã lâu, trong khi đó Hạo Thiên Chuy sau khi được luồng huyết quang kia rót vào mới phát sinh biến dị, sự chênh lệch đó cũng làm nghiêng đi cán cân tiểu ly.
Hiện tại hai loại năng lượng này lấy chiến trường chủ đạo là khối Thâm Hải Ma Kình Thân thể hồn cốt cùng với khối Ngoại phụ hồn cốt Bát Chu Mâu của Đường Tam. Luồng năng lượng màu vàng đại diện cho Hải Thần thần lực đang chiếm được ưu thế hơn, và ngày càng đem ưu thế đó mở rộng ra.
Năng lượng Hải Thần có thể chiếm được kết quả ưu thế như vậy giúp cho Đường Tam có thể nhẹ nhàng thở ra. Tuy rằng hắn sớm đã đoán được thắng lợi cuối cùng hẳn thuộc về quang mang màu vàng của Hải Thần, nhưng chiến trường lúc này lại nằm trong thân thể của hắn, hắn như thế nào lại không lo lắng đây. Đường Tam dự đoán đương nhiên là có căn cứ, ngàn vạn lần không nên quên, thân thể hắn lúc này đang ở sâu trong đại hải, mà biển rộng lại chính là lãnh địa của Hải thần. Ở tại đây, luồng huyết quang muốn cùng Hải Thần kim quang quyết đấu, hiển nhiên là khó có khả năng chiến thắng.
Ngay cả Đường Tam cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cuối cùng thì luồng huyết quang kia cũng bị luồng kim quang một lần nữa bức quay trở về bên trong cánh tay trái của hắn, thêm vào nữa, luồng tử quang bên trong cơ thể hắn cũng từ từ biến mất. Trong quá trình tranh đấu cùng với kim quang, huyết quang hai luồng năng lượng, năng lượng hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương đã hoàn toàn bị thân thể Đường Tam hấp thu hết. Tuy rằng Đường Tam không biết rõ hai luồng quang mang kia tại thời điểm mình hấp thu hồn hoàn năng lượng của Thâm Hải Ma Kình Vương rốt cuộc đã cải tạo thân thể mình như thế nào, nhưng ít ra, cuối cùng hắn cũng đã hoàn thành tốt bước mấu chốt hấp thu hồn hoàn, hồn cốt này.
Đáng tiếc chính là, năng lượng Hải Thần tuy chiếm ưu thế, đem luồng huyết quang kia áp chế vào trong cánh tay trái của Đường Tam, nhưng cũng rốt cuộc không thể hoàn toàn đuổi hẳn ra khỏi cơ thể hắn. Lấy phạm vi vai trái của Đường Tam làm giới hạn, năng lượng Hải Thần chiếm tuyệt đại bộ phận cơ thể hắn, mà luồng huyết quang kia cũng cố thủ cánh tay trái, nói như thế nào cũng không chịu ra khỏi thân thể Đường Tam.
Hai luồng quang mang kia rõ ràng là tại thời điểm năng lượng hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương vừa cạn kiệt cũng đình chỉ trận sinh tử quyết chiến. Hiển nhiên bọn chúng tuyệt không chịu xuất ra luồng năng lượng tối thuần túy của bản thân mà tiến hành chiến đấu, giống như hai tên đối thủ cực kỳ gian ngoan. Mà kẻ xui xẻo nhất, chính là hồn hoàn của Thâm Hải Ma Kình Vương kia.
Rốt cuộc cũng đã xong, Đường Tam trong lòng thở dài một hơi, hắn thà rằng chấp nhận đánh nhau một trận nữa với Thâm Hải Ma Kình Vương, cũng không muốn trải qua sự dày vò thống khổ này thêm một lần nữa.
Tại trên hai bàn tay hắn, kim quang trên mình Hải Thần Tam Xoa Kích dần dần rút đi, nhưng đám ma văn màu đỏ bên trên Hạo Thiên Chuy cũng không có ý nội liễm lại, chỉ là huyết quang trên đám ma văn đó hơi ảm đạm xuống một chút mà thôi. Mà phía trên Hạo Thiên Chuy, đã có thêm một cái hồn hoàn, cái hồn hoàn làm cho Đường Tam phải giật mình.
Toàn thân hồn hoàn hiện ra màu xích kim sắc, tương tự như cái hồn hoàn cuối cùng trên người Thiên Nhận Tuyết. Có chút bất đồng là, không có được thần thánh hơi thở mãnh liệt giống như trên cái hồn hoàn thứ mười của nàng ta, nhưng lại có được một luồng sát khí khổng lồ sâu không thể lường được.
Cái này là hồn hoàn cấp bậc trăm vạn năm, hay là hồn hoàn của thần cấp đây? Đường Tam không có đáp án. Nhưng bất luận nói thế nào, thứ này khẳng định mạnh hơn nhiều so với Mười vạn năm hồn hoàn. Hơn nữa, cũng có thể không phải hồn hoàn do chính mình hấp thu được từ con Thâm Hải Ma Kình Vương, bởi vì bên trong nó, còn ẩn chứa năng lượng của Sát Thần lĩnh vực biến dị nữa. Uy lực đến tột cùng sẽ như thế nào, sẽ cần phải được kiểm nghiệm trong thực chiến đi.
Đúng lúc này, trong đầu Đường Tam vang lên âm thanh quen thuộc:
- Hải Thần bát khảo, hoàn thành, Hải Thần sáo trang, thông qua. Thưởng cho, Hải Thần thân hòa độ tăng lên ba mươi phần trăm, tổng cộng thân hòa độ chín mươi chín phần trăm.
Nghe xong âm thanh này, Đường Tam không khỏi nhíu mày, tại thời điểm hắn hoàn thành Hải Thần thất khảo, rút ra thần khí Hải Thần Tam Xoa Kích, Hải Thần thân hòa độ của hắn cũng đã đạt tới tám mươi lăm phần trăm, mà khảo nghiệm thứ tám này lại đạt đến ba mươi phần trăm, theo lý thuyết phải là đạt được một trăm mười lăm phần trăm mới đúng.
Cho dù là Hải Thần thân hòa độ cao nhất chỉ có thể đạt đến trăm phần trăm, như vậy, hiện tại hắn cũng phải là đạt đến cao nhất trăm phần trăm rồi chứ.
Hải Thần Đấu La Ba Đấu Tây từng nói qua với hắn, khi mà hắn đạt đến Hải Thần thân hòa độ trăm phần trăm, hắn chính là Hải Thần. Mà lúc nhận một cái khảo nghiệm cuối cùng, tiến hành truyền thừa Hải Thần thần vị, Hải Thần thân hòa độ càng cao, càng dễ dàng thông qua quá trình truyền thừa.
Chẳng lẽ bởi vì mình chưa có trải qua khảo nghiệm cuối cùng kia, cho nên Hải Thần thân hòa độ mới không có đạt đến trăm phần trăm hay sao? Không, chắc là không phải. Cùi đầu nhìn xuống thanh Hải Thần Tam Xoa Kích đang cầm trên tay, Đường Tam đột nhiên hiểu được, vì sao Hải Thần thân hòa độ của hắn sau khi hoàn thành Hải Thần đệ bát khảo cũng không có hoàn thành, nguyên nhân bởi vì Hải Thần Chi Tâm bị phá vỡ. Chỉ sợ tại thời điểm mình tiếp nhận quá trình truyền thừa thần vị, bởi vì Hải Thần Chi Tâm bị phá hủy, có thể sẽ xuất hiện một chút tình huống xấu.
Thôi kệ đi, bất luận nói như thế nào, khảo ngạch thứ tám cũng đã hoàn thành, về phần tình huống Hải Thần đệ cửu khảo truyền thừa cuối cùng như thế nào, chờ khi trở lại Hải Thần đảo, sẽ hỏi Hải Thần Đấu La Ba Đấu Tây sau đi. Hơn nữa, ông cố mình cũng đã ở trên Hải Thần Đảo, khẳng định cũng sẽ trợ giúp mình ít nhiều.
Phát động năng lực phi hành của Lam Ngân Hoàng xương đùi phải hồn cốt, Đường Tam đồng thời thu hồi Hạo Thiên Chuy, khống chế giảm bớt sức nặng của Hải Thần Tam Xoa Kích, mượn sức nổi của thân thể, rất nhanh hướng về phía mặt biển bay lên. Trong quá trình nổi lên, Đường Tam bắt đầu kiểm tra lại tình huống hồn lực của mình. Đường Tam kinh hỉ phát hiện, Thâm Hải Ma Kình Vương không hổ là Trăm vạn năm hồn thú, hấp thu xong hồn hoàn cùng với hồn cốt của hắn, đối với chính mình sinh ra rất nhiều chuyện tốt a!
Trước không nói đến những biến hóa về thuộc tính thân thể, chỉ riêng hồn lực tăng lên cũng đã gây cho hắn thật lớn kinh hỉ. Hồn lực chẳng những đột phá được bình cảnh chín mươi bảy cấp, hơn nữa còn liên tiếp đột phá luôn hai cấp, đạt đến trình độ đỉnh cao Tuyệt thế đấu la chín mươi chín cấp. Có mấy lần hồn lực tăng lên như vậy, thậm chí làm cho Đường Tam có lòng tin có thể cùng với Thiên Nhận Tuyết quyết đấu thêm một lần nữa.
Kỳ thật Đường Tam cũng không biết chính là, hồn lực hắn sở dĩ có thể tăng lên nhiều đến như vậy, cũng không phải là những chỗ tốt do hồn hoàn cùng với hồn cốt của Thâm Hải Ma Kình Vương mang lại. Phải biết rằng sau khi đạt đến cấp bậc chín mươi lăm cấp, mỗi lần tăng lên một bậc đều là cực kì khó khăn. Hồn hoàn, hồn cốt của Thâm Hải Ma Kình Vương tuy là ẩn chứa năng lượng khổng lồ, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể giúp hắn đạt đến chín mươi tám cấp mà thôi. Sở dĩ có thể đột phá đến chín mươi chín cấp, chính là nhờ những thống khổ kịch liệt mà hắn gần như không thể thừa nhận nổi kia.
Kim quang Hải thần cùng với Huyết quang của Sát Thần lĩnh vực biến dị lấy thân thể hắn làm chiến trường, vô tình cũng giúp cho thân thể hắn đạt được những lợi ích không nhỏ. Sự va chạm năng lượng thần cấp kia đã làm hồn lực hắn đè ép, kích thích, hơn nữa còn giúp cho thân thể thần cấp của hắn cùng với năng lượng phóng thích kết hợp hoàn mỹ lại, lúc này mới trợ giúp cho hồn lực hắn đạt đến cực hạn mà nhân loại có thể đạt được, chín mươi chín cấp hồn lực.
- Ca thành công.
Trên mặt biển, Tiểu Vũ không ngừng hưng phấn hò hét. Bọn họ đã chờ đợi suốt bảy ngày thời gian. Tuy rằng trước đây khi Thâm Hải Ma Kình Thân thể hồn cốt bị kéo xuống đáy biển làm mọi người an tâm hơn nhiều. Nhưng suốt bảy ngày chờ đợi này tuyệt đối là thống khổ. Ngay cả Tiểu Bạch cũng mấy lần lén xuống đáy biển để dò tìm, cũng không có phát hiện ra chỗ của Đường Tam. Nàng chỉ có cảm thấy được từ trong đáy biển dâng lên một luồng năng lượng ba động cực kì khủng bố mà thôi.
Vào lúc này, dấu ấn màu đỏ trên trán Tiểu Vũ chợt lóe lên chói mắt, trong đầu nàng cũng vang lên một âm thanh quen thuộc:
- Cùng đồng đội hoàn thành Hải Thần bát khảo, hoàn thành, khen thưởng chồng chất.
Tiểu Vũ vừa nghe được âm thanh đó, đã reo lên mừng rỡ.
Tiểu Vũ vừa dứt lời, không đợi mọi người kịp phản ứng lại, phù một tiếng, một đạo kim quang đã bắn vọt lên cao, Đường Tam cầm trong tay Hải Thần Tam Xoa Kích đã phá nước mà ra, quần áo trên người hắn đã không thấy đâu, phía ngoài làn da nhộn nhạo một tầng kim quang mãnh liệt.
Trữ Vinh Vinh cùng với Chu Trúc Thanh vội vàng quay đầu sang chỗ khác, Tiểu Vũ tuy cũng đồng dạng mắc cỡ, nhưng mắt thấy nam nhân của mình bình an trở về, sự hưng phấn trong lòng cũng lấn át đi sự mắc cỡ. Kích động hét lên:
- Ca, chúng ta ở đây này.
Áo Tư Lạp hắc hắc cười, nói:
- Tiểu Tam, ngươi trần truồng.
Đường Tam lúc này mới chú ý đến tình huống thân thể của mình, vội vàng lấy trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ ra một bộ trường bào mặc lên trên người. Bất luận quần áo hắn bị tổn hại như thế nào, Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ cùng với Như Ý Bách Bảo Nang của hắn cũng tuyệt đối không có vấn đề gì.
Nhẹ nhàng hạ xuống, ánh mắt Đường Tam hướng về đám đồng đội của mình, mạnh mẽ múa may cánh tay mình một chút:
- Thông qua đệ bát khảo, chỉ còn lại quá trình Hải Thần truyền thừa cuối cùng mà thôi.
Đái Mộc Bạch cười nói:
- Vậy chúng ta còn chờ gì nữa? Mau tiến hành đi thôi.
- Không, đương nhiên vẫn phải đợi một chút. Đường Tam, ngươi quên là ta đã nói gì với ngươi hay sao?
Lên tiếng ngăn cản mọi người chính là Tiểu Bạch, dưới sự khống chế của nàng, thân thể bắt đầu thối rửa của Thâm Hải Ma Kình Vương bị nước biển đẩy lên, lộ ra một cái đầu khổng lồ.
/517
|