[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 132 - Khen ngợi

/699


Đường Tam nhíu lại đôi lông mày, Mộc Vân Vũ không có bỏ qua cho hắn, trầm giọng nói: "Đường Tam, ra khỏi hàng!"

Đường Tam tiến lên một bước.

Mộc Vân Vũ chậm rãi đi đến trước mặt hắn, lạnh lùng nói: "Ngươi có biết hay không, lần này ..."

Nàng vừa nói tới đây, một thanh âm đột ngột vang lên: "Lần này, chúng ta muốn khen ngợi tinh thần mạo hiểm và dũng cảm của Đường Tam."

Mộc Vân Vũ sững sờ, các học viên khác sửng sốt, vô thức mà hướng về phía thanh âm. Người đến không phải ai khác, chính là Quan Long Giang. Bên người Quan Long Giang còn có trấn trưởng Trương Hạo Hiên.

Thật khác so với tối hôm qua bị mắng, lúc này trấn trưởng mặt mũi hồng hào, hai tay chắp sau lưng, vui vẻ đi theo Quan Long Giang, trong mắt còn mang theo vài phần kiêu ngạo.

Mộc Vân Vũ đưa ra một ánh mắt nghi hoặc với Quan Long Giang. Đêm qua không phải đã thương lượng tốt rồi hay sao? Hôm nay phải phê bình tiểu tử Đường Tam này một lát, cũng là đề tỉnh tất cả mọi người, nếu không, lần sau còn phát sinh chuyện như vậy thì làm sao bây giờ? Tuy nói lần này không xuất hiện trọng thương cùng tử vong, nhưng đến trấn trưởng cũng bị thương có thể thấy tình huống nguy hiểm như thế nào, thiếu chút nữa là toàn quân bị diệt rồi.

Quan Long Giang đi đến bên người nàng, vỗ vỗ bờ vai Đường Tam, mỉm cười hướng các học viên khác, nói: "Các ngươi nhất định rất ngạc nhiên, mấy ngày vừa rồi nhóm Vũ Băng Kỷ, Đường Tam đi làm cái gì, hiện tại, ta nói cho mọi người biết."

"Được sự đồng ý của học viện, lấy Đường Tam cùng Vũ Băng Kỷ đứng đầu năm người, bọn họ thi hành một nhiệm vụ săn gϊếŧ Yêu Thú. Lúc bọn họ đưa ra muốn chấp hành nhiệm vụ này, kỳ thật ta đã phản đối, bởi vì mục tiêu của bọn họ quá mức mạnh mẽ. Nhưng lúc đó, Đường Tam nói với ta, nhà ấm không bồi dưỡng ra bông hoa chịu được mưa to gió lớn. Đối mặt với khảo nghiệm càng mạnh, nguy cơ càng lớn, bọn họ mới có thể rất tốt kích phát tiềm năng của bản thân."

"Dưới sự cân nhắc cẩn thận, chúng ta đồng ý thỉnh cầu của bọn họ, cho bọn họ đi thi hành nhiệm vụ này. Có phải các ngươi rất tò mò, Yêu Thú bọn họ muốn săn gϊếŧ là gì? Bây giờ ta nói cho các ngươi biết. Bọn họ lựa chọn chính là Sáp Sí Hổ đã trưởng thành, ước chừng là Thất giai Sáp Sí Hổ."

Lời vừa nói ra, các học viên lập tức xôn xao. Thất giai Yêu Thú, đây chính là Thất giai Yêu Thú a! Đây là to gan như thế nào.



"Bởi vì lo lắng cho bọn họ, cho nên lần này trấn trưởng âm thầm đi theo, tiến hành bảo hộ năm người. Bọn họ trên đường đi không ngừng thông qua chiến đấu với Yêu Thú, cùng đồng bạn phối hợp mà ma luyện bản thân, đều có tiến bộ không nhỏ."

"Khi bọn họ tiến vào khu vực tiếp cận với khu vực Sáp Sí Hổ sinh hoạt, quả nhiên đã tao ngộ Sáp Sí Hổ. Vận khí không tệ, gặp phải Lục giai Sáp Sí Hổ, còn chưa trưởng thành. Các ngươi hẳn đều hiểu rõ, dù chỉ là Lục giai, Yêu Thú so với chúng ta cường đại hơn, bởi vì Yêu Thú có thân thể cường hãn. Nhưng dù dưới tình huống như vậy, năm người Đường Tam liên thủ, cuối cùng thành công đánh chết Lục giai Sáp Sí Hổ, hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa là dưới tình huống trấn trưởng không giúp đỡ."

Vũ Băng Kỷ bị thương mọi người đều biết, ở phòng ăn mọi người đều gặp Đại sư huynh một thân quấn đầy băng vải. Hiện tại biết bọn họ đánh chết Lục giai Sáp Sí Hổ, mọi người đều khiếp sợ nhưng cũng tràn đầy khâm phục.

"Nếu như các ngươi cho rằng như vậy đã kết thúc, vậy thì sai rồi. Lục giai Sáp Sí Hổ bọn họ vừa đánh chết kia chưa trưởng thành, nhưng nó có gia đình. Cha mẹ nó đã tìm tới. Mà phụ thân của nó, chính là Cửu giai Sáp Sí Hổ Vương, vô cùng cường đại. Trấn trưởng kịp thời ra tay, ngăn cản Sáp Sí Hổ Vương. Nhưng mẫu lão hổ đã đạt đến Thất giai đỉnh phong, nó tập kích năm người bọn họ."

Quan Long Giang nói đến đây, mặc dù đã biết nhóm Đường Tam đã bình an trở về, nhưng vẫn không khỏi đem tâm tình nhấc tới cổ họng.

"Lúc đó, bọn họ không có ngoại viện, chỉ có thể dựa vào chính mình. Kết quả các ngươi cũng thấy đó, bọn họ đều trở về rồi. Độc Bạch cùng Cố Lý hôn mê, Vũ Băng Kỷ bị trọng thương, Đường Tam bị thương nhẹ. Nhưng thành quả thì rất huy hoàng. Mặc dù có thành phần vận khí, nhưng bọn họ đã đánh chết Thất giai đỉnh phong mẫu lão hổ, hoàn thành vượt cấp khiêu chiến, hoá không thể thành có thể."

Lời vừa dứt, các học viên lần nữa phát ra một mảnh kinh hô. Tất cả mọi người đều nhìn Đường Tam cùng Trình Tử Chanh khác đi.

"Ngắn ngủi hơn một tuần rèn luyện, lại để cho bọn họ phát triển thật tốt. Đường Tam nói đúng, nhà ấm không bồi dưỡng ra bông hoa chịu được mưa to gió lớn. Chiến tích chói mắt như vậy đã chứng minh trong quá trình rèn luyện thực lực của bọn họ đã tăng lên. Bởi vậy, ta cùng trấn trưởng thương lượng qua, tương lai săn gϊếŧ Yêu Thú sẽ trở thành một phần quan trọng trong khoá thực chiến. Mỗi người đều phải tham dự, trong thực chiến tự mình cảm ngộ mà tăng lên. Xét thấy lần này tiểu đội của Đường Tam, Vũ Băng Kỷ có biểu hiện ưu tú, học viện quyết định, thu hoạch của hai đầu Sáp Sí Hổ đều thuộc về bọn họ. Ngoài ra, bọn họ đồng thuận đem thịt và xương Sáp Sí Hổ cống hiến cho học viện, giúp mọi người tăng thêm đồ ăn."

Tiếng hoan hô lập tức vang lên. Thịt Yêu Thú cũng phân đẳng cấp đó. Càng là Yêu Thú hung hãn, xương cốt càng có hiệu quả tốt. Sáp Sí Hổ chính là thú chung chi vương, huống chi còn có tu vi Lục giai cùng Thất giai đỉnh phong, tuyệt đối là đại bổ a!

Trình Tử Chanh lúc này có chút mơ hồ.

Buổi sáng hôm nay khi nàng gặp được Mộc Vân Vũ còn bị lão sư này hung hăng khiển trách một hồi. Trong mấy vị lão sư ở học viện, nữ lão sư chỉ có Mộc Vân Vũ, cho nên tất cả nữ học viên có điều thỉnh giáo đều đến tìm nàng.

Bộ dạng vừa rồi của Vũ lão sư rõ ràng là muốn khiển trách Đường Tam, nhưng sao Quan lão sư vừa đến, tất cả đều nghịch chuyển rồi?



Sắc mặt Mộc Vân Vũ có chút khó coi, âm thầm véo Quan Long Giang một chút. Quan Long Giang dường như không có cảm giác, một mực đem lời muốn nói nói xong.

Toàn bộ tiền thưởng đều thuộc về chúng ta? Nói cách khác, trừ xương và thịt Yêu Thú, tất cả các vật có giá trị khác đều thuộc về chúng ta?

Đường Tam rất vui mừng. Điều này không phải là có thêm năm đồng nguyên tố tệ hay sao?

"Tốt, cứ như vậy đi. Bắt đầu tiết học. Mộc lão sư ngươi tiếp tục." Quan Long Giang cười ha hả nói.

"Tiếp tục cái gì? Ngươi đi theo ta." Mộc Vân Vũ không có hắn chút mặt mũi nào, kéo ống tay hắn sang một bên. Hiển nhiên nàng muốn hỏi vì sao thái độ của hắn đột nhiên thay đổi.

Trương Hạo Hiên đi đến trước mặt Đường Tam, cười ha hả nói: "Đứng vào hàng đi. Phương pháp này của ngươi rất tốt, về sau có thể tiếp tục tiến hành. Rất không tồi."

Đường Tam hiểu vì sao bọn họ lại đồng ý, Thiên Hồ Chi Nhãn tiến giai mang đến cho các lão sư kinh hỷ cực lớn. Yêu Thần biến cấp 1 này đối với tổ chức Cứu Thục quá trọng yếu. Tương lai nếu như Độc Bạch có thể đạt đến Thần cấp, nói không chừng thật sự có thể đem tổ chức chạm đến cánh cửa cực hạn. Huống chi, Thiên Hồ Chi Nhãn càng có tác dụng phụ trợ lớn.

Yêu Quái Tộc cũng tôn trọng Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, có thể thấy Thiên Hồ Chi Nhãn có tác dụng phụ trợ quan trọng như thế nào. Hiện tại, Thiên Hồ Chi Nhãn xuất hiện trên người nhân loại, tất nhiên chính là cơ hội để nhân loại tiến hoá cực lớn.

Không lâu sau, Mộc Vân Vũ đã trở về với nét mặt kinh ngạc. Phẫn nộ trên khuôn mặt nàng đã biến mất, thay vào đó là vẻ cổ quái, tựa hồ có chút buồn cười.

Bởi vì nàng đột nhiên nghĩ đến, người buồn bực nhất không phải là mình, mà là vị ca ca chịu trách nhiệm khoá thực chiến kia.

Mộc Ân Tình mang các học viên ở khoá thực chiến lâu như vậy mà không có nhiều kết quả. Vậy mà Đường Tam mới chín tuổi cũng đã đạt đến Lục giai rồi. Tốc độ này thật sự là quá kinh khủng!

/699

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status