“chắc chắn sẽ đạt vị trí thứ ba”
“Lực tấn công của loại cơ giáp Loạt Gió Xoáy sẽ tăng theo tốc độ, giá trị sát thương một kiếm vừa rồi của Tư Đồ Gia đã tăng lên ít nhất gấp đôi.” Ứng Thành Hà nhìn lưỡi kiếm gió của cơ giáp của Tư Đồ Gia trong ống kính và trực tiếp giải thích.
“Nếu nhớ không lầm, viện Bình Thông cũng dùng loại Loạt Gió Xoáy này.” Kim Kha xoay đầu nói tiếp lời cho Ứng Thành Hà.
Ứng Thành Hà “ừm” một tiếng: “Ngân Diện được giấu trong tay Kosai Musashi cũng cùng một loại cơ giáp, không biết ai mạnh hơn nữa.”
“Một ngày nào đó sẽ gặp phải trong trận đấu sau.” Kim Kha nhìn Hoắc Kiếm giải quyết tinh thú dị dạng trong ống kính, “Hy vọng chúng ta có thể tiếp xúc với tinh thú 3S trong trận đấu tiếp theo.”
Trận đấu đầu tiên chỉ có trường Đế Quốc và viện Bình Thông đã giết tinh thú 3S, còn họ thì không có kinh nghiệm, ít nhiều sẽ chịu thiệt thòi trong các trận tiếp theo.
“Mở video viện Bình Thông chém giết tinh thú 3S ra xem đi.” Liêu Như Ninh muốn xem video các trường quân sự khác ra tay.
“Để tôi đổi kênh khác.” Kim Kha cúi đầu ấn quang não của mình.
...
Khi bọn họ đang xem phát lại, các trường quân sự khác cũng đang xem video phát lại để phân tích.
“Ngoại trừ đội tuyển, đội chủ lực của trường Damocles hoàn toàn không ra tay.” Công Nghi Giác nhíu mày nhìn màn ánh sáng, “Bọn họ muốn che giấu thực lực?”
“Có thực lực gì mà giấu chứ?” Tư Đồ Gia không thèm để ý nói, “Trường Damocles quanh năm tranh giành vị trí thứ ba với Samuel, không phải đối tượng để chúng ta chú ý.”
Công Nghi Giác nhắc nhở: “Họ có bốn người cấp 3S và năm nay South Pasadena cũng chẳng yếu.”
“Cho dù không kém nữa, chúng ta vẫn có thể giải quyết, chính yếu nhất hiện nay là làm thế nào đối phó với viện Bình Thông.” Từ thời khắc xác nhận danh sách đội viên chủ lực, Tư Đồ Gia đã chờ mong đối đầu với viện Bình Thông.
Cơ Sơ Vũ cúi đầu xoay nhẫn trên ngón trỏ: “Tất cả các trường quân sự đều là đối thủ của chúng ta, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.”
Họ tiếp tục xem các video phát lại trực tiếp của các trường nữa, Ứng Tinh Quyết dựa vào cửa sổ, cúi đầu nhìn vào video được phát sóng bởi Truyền thông Lam Phạt trên quang não.
Rất kỳ lạ.
Ứng Tinh Quyết xem năm người trong video. Ngay từ trước trận đấu, anh đã dự đoán khả năng bảo vệ ngôi vô địch của trường Đế Quốc lên tới 90%, còn lại 10% ngoài ý muốn sẽ thuộc về viện Bình Thông bên kia.
Ngoại trừ chỉ huy Kim Kha của trường Damocles làm cho anh ta chú ý một chút, những người khác không đáng để nhớ.
Ứng Tinh Quyết nhìn chằm chằm vào một vài người trong video, sau một thời gian cuối cùng tìm thấy một cảm giác không ổn: họ quá tự tin.
Sinh viên trường Damocles luôn chững chạc và nhẫn nhịn từ trước tới nay, không phải là dáng vẻ đang phô trương bây giờ, tựa như nhà vô địch chắc chắn là của bọn họ.
Nhưng.
Ứng Tinh Quyết giơ tay che mặt Vệ Tam trong video, thành viên chủ lực còn thiếu Thân Đồ Khôn. Thân Đồ Khôn một mực vẫn cẩn thận như trước, thoạt nhìn cũng không hợp với bốn người khác.
Anh buông tay ra, lông mi dài hơi rủ như có điều suy nghĩ: Nếu thay thế tổng binh của đội tuyển trường này?
“Tinh Quyết, ngày mai có một bữa tiệc tối, cậu nhớ phải tới đấy.” Cơ Sơ Vũ đứng dậy nhắc nhở anh.
Ứng Tinh Quyết tắt quang não: “Mời tất cả các trường quân sự?”
“Mấy thế gia Đế Đô cùng nhau tổ chức tiệc tối cho năm trường quân sự lớn.” Cơ Sơ Vũ gật đầu, “Tất cả mọi người đều đi.”
Nhiều người thế này, địa điểm vô cùng lớn, cũng chỉ có Đế Đô là có khả năng cung cấp.
…
“Đây là thiệp mời, bữa tối ngày mai đừng gây chuyện.” Hạng Minh Hóa dặn dò thấm thía, đây là lần đầu tiên ông nói những lời này với sinh viên, trước đây ông đâu có quản lý chuyện này vì ai ai cũng là sinh viên giỏi, bây giờ từng đứa một… đều thành quỷ hết rồi.
“Bọn họ sang trọng thật.” Liêu Như Ninh nhận thiệp mời, “Gửi thiệp điện tử không được sao? Còn dùng giấy nữa.”
“Người ta có tiền.” Hạng Minh Hóa nhìn mấy thành viên chủ lực này cũng không hiểu sao lại nổi giận, “Mỗi ngày cũng không biết vui cái gì, mấy em không lo lắng vụ tranh tài hả?”
“Lo cái gì?” Liêu Như Ninh kinh ngạc, “Không phải chúng em tranh hạng ba à? Loại bỏ Samuel và South Pasadena là được rồi.”
Hạng Minh Hóa: “?”
“Kim Kha, cậu không có lòng tin dẫn chúng ta đạt được hạng ba?” Liêu Như Ninh nói với Kim Kha bên cạnh.
“Thầy Hạng yên tâm, chúng ta chắc chắn có được hạng thứ ba.” Kim Kha vỗ vỗ ngực mình, “Chắc chắn Samuel sẽ bị tụi em đá xuống.”
Lúc này đám thành viên chủ lực của Damocles đang-bị-Ứng-Tinh-Quyết-hoài-nghi-muốn-đoạt-quán-quân có lòng tự tinh tăng cao.
“Nhất định lấy hạng ba!” Ứng Thành Hà cầm thiệp mời, nghiêm túc cho hay.
“Thứ ba!” Hoắc Tuyên Sơn theo sát phía sau.
Thân Đồ Khôn do dự nói: “Lấy được hạng ba thì trường chúng ta có thể tạm thời ổn định một chút.” Chỉ cần không phải thứ tư thứ năm là tốt rồi.
Hạng Minh Hóa: “... Không nghĩ tới chí hướng tụi em "vĩ đại" thế này.”
Còn chắc chắn nữa?
Mặc dù nhà trường cũng không mong đợi bọn họ giành chức vô địch, nhưng nói ra trắng trợn là hạng thứ ba làm Hạng Minh Hóa muốn một cước đá tụi này về Sao Sa Đô, một người hai người đều là cấp 3S, kiểu gì mà chả có tí ý chí chiến đấu nào vậy.
“Tiệc tối?” Vệ Tam nhận lấy thiệp mời trong tay Kim Kha, “Vậy phải chuẩn bị lễ phục?”
Kêu chuẩn bị thì cô sẽ không đi.
“Mặc lễ phục cứt á, tất cả mọi người sẽ mặc quân phục.” Liêu Như Ninh chen chúc từ cửa vào.
Phía sau Ứng Thành Hà và Hoắc Tuyên Sơn cũng chui theo.
“Mấy cậu chạy tới đây có việc gì?” Vệ Tam hỏi mấy người này, bọn họ vừa vào là phòng khách lập tức trở nên nhỏ hơn, hơn nữa còn có bốn người trong tiểu đội của cô.
“Chúng tôi đến đưa thiệp mời.” Liêu Như Ninh thẳng thắn nói, “Kim Kha là chỉ huy, chiến sĩ độc lập phải ở cùng cậu ta bất cứ lúc nào.”
Ứng Thành Hà thấy Vệ Tam nhìn qua, lập tức nói: “Cơ giáp sư sẽ cùng ở một chỗ với chiến sĩ độc lập.” Thật ra anh chỉ vô ý thức đi theo.
Niếp Hạo Tề ngồi trên ghế sa-lông quay đầu sang: “Nhưng mới nãy rồi tôi còn thấy rõ chỉ huy South Pasadena có một mình mình ở sân huấn luyện.”
“Cậu nhìn lầm rồi.” Kim Kha cầm bánh ngọt trên bàn trà nhét vào miệng Niếp Hạo Tề, ngăn cậu ta tiếp tục nói chuyện.
“Trong bữa tiệc tối sẽ mở ra vị trí thi đấu thứ hai, tất cả mọi người phải có mặt, không thể đến muộn.” Hoắc Tuyên Sơn giải thích, “Sau khi xác nhận đấu trường, bữa tối mới tính là bắt đầu.”
Mấy năm qua cậu toàn ở Đế Đô nên biết rõ những điều này hơn.
Vệ Tam dẫn bọn họ vào phòng mình, bọn họ tới đây chắc là không chỉ nói những chuyện này.
Vừa vào, Kim Kha đã mở miệng ngay: “Bữa tiệc tối bắt đầu rồi thì cậu đừng đi lung tung, tốt nhất là đi theo tớ.”
Vệ Tam không hiểu rõ: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Không, chỉ cảnh giác một chút, ngừa chỉ huy chính động thủ.” Kim Kha không muốn mạo hiểm bất cứ điều gì, trước đây cũng có chuyện chỉ huy chính ra tay với tổng binh.
Nhất là hồi trước Vệ Tam không chỉ đánh Shaω Eli ở bến cảng, mà sau đó còn làm tổng binh Samuel bị loại. Lấy phong cách thường xuyên xuống tay ra đòn độc của Samuel, cứ cẩn thận vẫn hơn.
Vệ Tam gật đầu đáp ứng, liếc qua Liêu Như Ninh một cái, chậm rãi đi về phía cậu ta.
“Vài ngày nữa, cuộc thi của Xưởng Đen sẽ bắt đầu, chúng ta sẽ đi chơi một phen.” Quả nhiên, Liêu Như Ninh thừa dịp Kim Kha và Ứng Thành Hà không chú ý đã nói thì thầm.
Hoắc Tuyên Sơn phía đối diện cũng nhìn sang, hiển nhiên chờ câu trả lời giống như Liêu Như Ninh.
“Mấy cậu cấp S đánh với cấp A thì có gì vui?” Vệ Tam hỏi ngược lại.
“Cấp 3S chúng tôi dùng cơ giáp cấp A thì thôi, lại không phát huy được năng lực của cấp S, nên có thể cảm thụ một chút phương thức tác chiến của cấp A.”
Hai người cùng nhau thì thầm trong một thời gian dài thế là bị Kim Kha phát hiện: “Hai người thì thầm chuyện gì mà không thể nói cho người khác biết?”
“Không có việc gì.” Vệ Tam và Liêu Như Ninh đồng thanh nói.
…
Bữa tối.
Được tổ chức tại một địa điểm có thể chứa hàng vạn người, dù không gian lớn là thế nhưng thứ nào nên có là có, đều rất tinh tế.
Vệ Tam nhìn đồ ăn và rượu đầy trên bàn dài, lắc đầu cảm thán, những thế gia này có phần xa hoa quá.
“Chào mừng tất cả các em đến Đế Đô để tham gia cuộc thi đầu tiên.” Một người đàn ông khoảng 40 tuổi mặc đồ Đường đứng trên sân khấu cao nhất, giọng điệu nhẹ nhàng, “Khi mọi người tận hưởng bữa tối, trước tiên chúng ta phải xác định sân đấu thứ hai là ở ngôi sao nào.”
“Ông ấy là người của Ứng gia mấy cậu?” Vệ Tam nhìn mái tóc dài của người đàn ông thì hỏi Ứng Thành Hà.
“Người hàng đầu bên cạnh gia chủ, Ứng gia có rất nhiều tầng lớp, kết cấu phức tạp.” Ứng Thành Hà giải thích, “Ứng Thanh Đạo là người đại diện hiện tại của Ứng gia, trên cơ bản khi cần người họ Ứng phát biểu thì ông ấy sẽ tham dự, cơ mà ông ấy chỉ có cấp B.”
“Cấp B?” Liêu Như Ninh khiếp sợ, “Cấp B làm người đại diện cho Ứng gia?”
Sự khác biệt giữa cấp B và dân chúng bình thường cũng chỉ là dùng được cơ giáp mà thôi, đổi lại là một thế gia bình thường nào cũng không có khả năng để cấp B đại biểu cho mình, huống chi đây là Ứng gia.
Thế gia nổi danh nhất Liên bang.
Ứng Thành Hà xác định: “Thủ đoạn của ông ấy kinh lắm, hơn nữa mấu chốt nhất chính là con trai Ứng Thanh Đạo tên là Ứng Tinh Quyết.”
Liêu Như Ninh vừa nghe đã mất đi hứng thú: “Như vậy à, khó trách.”
Bọn họ đều có bộ dạng hiểu rõ, duy chỉ có Vệ Tam không nghĩ ra: “Ứng Tinh Quyết không phải là chỉ huy 3S giống mấy cậu?”
Kiểu như toàn Liên bang chỉ có anh ta là một chỉ huy 3S vậy.
“Từ nhỏ anh họ tôi đã đo được cấp 3S, nhưng dựa vào trận Huyễn Dạ mấy năm trước thì chỉ có một cấp 3S cũng không làm ra cái dạng đó được. Ứng Thành Hà nhìn thoáng qua, “Dụng cụ kiểm tra cảm giác là do Ngư Thanh Phi phát minh ra, ông ấy nghiên cứu dụng cụ chỉ có thể đo được cấp A ngay từ đầu, sau khi sửa lại thì có thể đo ra cấp S. Phân chia trên cấp S là S, SS, 3S do Công Nghi Liễu tiến hành cải tiến lần thứ ba mới làm được.”
“Gần 100 năm qua, không ít người cảm thấy có sự khác biệt giữa 3S, nhưng sự khác biệt này không rõ ràng, mà thông qua huấn luyện hoặc các phương tiện khác có thể bù đắp, cho nên vẫn dùng dụng cụ cải tiến của Công Nghi Liễu.” Ứng Thành Hà dừng một chút, “Sau khi trận Huyễn Dạ kết thúc, vẫn có tin tức riêng lưu truyền là anh họ tôi không chỉ là cấp 3S, nhưng không ai có thể chứng minh được.”
Mấy bậc thầy đã tạo ra một lịch sử huy hoàng và ổn định trong nhiều năm như vậy, mặc dù có sự xuất hiện của các cơ giáp sư xuất sắc nhưng không đủ để phá vỡ hệ thống lý thuyết. Cũng không ai có thể tiến hành cải tạo thiết bị kiểm tra lần thứ tư.
Vệ Tam giật mình hiểu ra, song lại luôn cảm thấy mình như quên mất một chuyện, trong chốc lát không nhớ ra được; vừa lúc trên sân khấu kia đang cuộn màn hình lựa chọn sân thi đấu thứ hai, cô dời sự chú ý của mình vào đó.
Màn hình cuộn dừng lại, Ứng Thanh Đạo nghiêng người đọc: “Đấu trường thứ hai sẽ là… Sao Sa Đô.”
Sau khi nơi diễn ra trận đấu được chọn, năm trường quân sự lớn có thần sắc khác nhau.
Sao Sa Đô nằm trong sa mạc, môi trường đua phải là sa mạc.
Sa mạc khó khăn hơn nhiều so với gò đồi.
“Lợi thế của chúng ta cuối cùng đã đến.” Liêu Như Ninh vui vẻ, trước khi họ đến tranh tài thì mỗi tuần đều tập luyện ở sa mạc, thành thạo hơn so với các đội chủ lực mấy trường khác.
Kim Kha không vui gì lắm, cậu nhìn về phía viện Bình Thông, trong lòng xẹt qua vài ý nghĩ.
“Sân thi đấu đã ra, chư vị có thể bắt đầu hưởng thụ bữa tiệc tối.” Ứng Thanh Đạo nói xong liền xuống bục rời đi.
Vệ Tam không có hứng thú với rượu nên lấy đầy một đ ĩa bánh ngọt từ trên bàn. Cô vừa xoay người, mấy người Kim Kha đã bị gọi đi hết.
Người bên quân khu tới, muốn gặp thành viên chủ lực của năm trường quân sự lớn.
Không liên quan đến cô, Vệ Tam bưng đ ĩa lên, tìm một nơi yên tĩnh, từ từ ăn đồ của mình.
“Vệ Tam?” Một âm thanh du dương lên sau lưng cô.
Vệ Tam vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Ứng Tinh Quyết đứng ở đó: “Có việc à?”
Ngọn Lửa Đế Quốc đến tìm cô á?
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Không đổi nam chính không đổi nam chính! Đừng hướng dẫn tôi cách viết, có nói tôi cũng không nghe, nghe rồi cũng không đổi! Viết thế là thế!
PS: Dưới đây là một danh sách theo thứ tự là tên người lái cơ giáp, hệ cơ giáp và phần sau là chuỗi dữ liệu cấp S cơ bản được xác định bởi một số bậc thầy.
Đế: Cơ Sơ Vũ (3S Kẻ Hủy Diệt - Vinh Quang - Trung), Tư Đồ Gia (3S Loạt Gió Xoáy – Lưỡi Đao Gió - Nhẹ), Hoắc Kiếm (3S Kẻ Hủy Diệt - Diệt Thế - Nặng), Ứng Tinh Quyết (Chỉ huy - Hoàng Kim Khải), Công Nghi Giác (3S Cơ giáp sư – Hoàng Kim Khải)
Bình: Tông Chính Việt Nhân (3S Thần Dũng - Bàn Long - Trung), Kosai Musashi (3S Loạt Lốc Xoáy - Ngân Diện - Nhẹ), Hoắc Tử An (3S Chiến Thần - Sơn Hà – Nặng), Lộ Thời Bạch (3S Chỉ huy - Giới), Quý Giản (3S Cơ giáp sư - Giới)
Samuel: Tập Ô Thông (3S Tri Chu – Hắc Anh - Trung), Shaω Eli (3S Phi Long- Thiên Vũ - Nhẹ), Jill Gil Wood (SS nữ, Titan - Hồng Cừu - Nặng), Cao Học Lâm (3S Chỉ huy – Giáp Ô Sơn), Nam Phi Trúc (3S Cơ giáp sư – Giáp Ô Sơn)
South: Quinley Eli (3S nữ, Mèo Rừng - Trấn Hải - Trung), Sơn Cung Ba Nhận (SS Du Ngư - Thanh Tụ - Nhẹ), Sơn Cung Dũng Nam (SS nữ, Gấu Xám - Lục Tương - Nặng), Cao Đường Ngân (3S nữ Chỉ huy – Lá Chắn Bát Quái), Ngư Phó Tín (3S Cơ giáp sư - Lá Chắn Bát Quái)
Damocles: Thân Đồ Khôn (SS Bạch Dương – Phồn Tinh - Trung), Hoắc Tuyên Sơn (3S Cá Bơi – Lam Hải - Nhẹ), Liêu Như Ninh (3s Kim Cương - Thái Sơn - Nặng), Kim Kha (3S Chỉ huy – Rùa Bất Tử), Ứng Thành Hà (3S Cơ giáp sư – Rùa Bất Tử), Vệ Tam (Huyết Tích và còn nữa)
“Lực tấn công của loại cơ giáp Loạt Gió Xoáy sẽ tăng theo tốc độ, giá trị sát thương một kiếm vừa rồi của Tư Đồ Gia đã tăng lên ít nhất gấp đôi.” Ứng Thành Hà nhìn lưỡi kiếm gió của cơ giáp của Tư Đồ Gia trong ống kính và trực tiếp giải thích.
“Nếu nhớ không lầm, viện Bình Thông cũng dùng loại Loạt Gió Xoáy này.” Kim Kha xoay đầu nói tiếp lời cho Ứng Thành Hà.
Ứng Thành Hà “ừm” một tiếng: “Ngân Diện được giấu trong tay Kosai Musashi cũng cùng một loại cơ giáp, không biết ai mạnh hơn nữa.”
“Một ngày nào đó sẽ gặp phải trong trận đấu sau.” Kim Kha nhìn Hoắc Kiếm giải quyết tinh thú dị dạng trong ống kính, “Hy vọng chúng ta có thể tiếp xúc với tinh thú 3S trong trận đấu tiếp theo.”
Trận đấu đầu tiên chỉ có trường Đế Quốc và viện Bình Thông đã giết tinh thú 3S, còn họ thì không có kinh nghiệm, ít nhiều sẽ chịu thiệt thòi trong các trận tiếp theo.
“Mở video viện Bình Thông chém giết tinh thú 3S ra xem đi.” Liêu Như Ninh muốn xem video các trường quân sự khác ra tay.
“Để tôi đổi kênh khác.” Kim Kha cúi đầu ấn quang não của mình.
...
Khi bọn họ đang xem phát lại, các trường quân sự khác cũng đang xem video phát lại để phân tích.
“Ngoại trừ đội tuyển, đội chủ lực của trường Damocles hoàn toàn không ra tay.” Công Nghi Giác nhíu mày nhìn màn ánh sáng, “Bọn họ muốn che giấu thực lực?”
“Có thực lực gì mà giấu chứ?” Tư Đồ Gia không thèm để ý nói, “Trường Damocles quanh năm tranh giành vị trí thứ ba với Samuel, không phải đối tượng để chúng ta chú ý.”
Công Nghi Giác nhắc nhở: “Họ có bốn người cấp 3S và năm nay South Pasadena cũng chẳng yếu.”
“Cho dù không kém nữa, chúng ta vẫn có thể giải quyết, chính yếu nhất hiện nay là làm thế nào đối phó với viện Bình Thông.” Từ thời khắc xác nhận danh sách đội viên chủ lực, Tư Đồ Gia đã chờ mong đối đầu với viện Bình Thông.
Cơ Sơ Vũ cúi đầu xoay nhẫn trên ngón trỏ: “Tất cả các trường quân sự đều là đối thủ của chúng ta, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.”
Họ tiếp tục xem các video phát lại trực tiếp của các trường nữa, Ứng Tinh Quyết dựa vào cửa sổ, cúi đầu nhìn vào video được phát sóng bởi Truyền thông Lam Phạt trên quang não.
Rất kỳ lạ.
Ứng Tinh Quyết xem năm người trong video. Ngay từ trước trận đấu, anh đã dự đoán khả năng bảo vệ ngôi vô địch của trường Đế Quốc lên tới 90%, còn lại 10% ngoài ý muốn sẽ thuộc về viện Bình Thông bên kia.
Ngoại trừ chỉ huy Kim Kha của trường Damocles làm cho anh ta chú ý một chút, những người khác không đáng để nhớ.
Ứng Tinh Quyết nhìn chằm chằm vào một vài người trong video, sau một thời gian cuối cùng tìm thấy một cảm giác không ổn: họ quá tự tin.
Sinh viên trường Damocles luôn chững chạc và nhẫn nhịn từ trước tới nay, không phải là dáng vẻ đang phô trương bây giờ, tựa như nhà vô địch chắc chắn là của bọn họ.
Nhưng.
Ứng Tinh Quyết giơ tay che mặt Vệ Tam trong video, thành viên chủ lực còn thiếu Thân Đồ Khôn. Thân Đồ Khôn một mực vẫn cẩn thận như trước, thoạt nhìn cũng không hợp với bốn người khác.
Anh buông tay ra, lông mi dài hơi rủ như có điều suy nghĩ: Nếu thay thế tổng binh của đội tuyển trường này?
“Tinh Quyết, ngày mai có một bữa tiệc tối, cậu nhớ phải tới đấy.” Cơ Sơ Vũ đứng dậy nhắc nhở anh.
Ứng Tinh Quyết tắt quang não: “Mời tất cả các trường quân sự?”
“Mấy thế gia Đế Đô cùng nhau tổ chức tiệc tối cho năm trường quân sự lớn.” Cơ Sơ Vũ gật đầu, “Tất cả mọi người đều đi.”
Nhiều người thế này, địa điểm vô cùng lớn, cũng chỉ có Đế Đô là có khả năng cung cấp.
…
“Đây là thiệp mời, bữa tối ngày mai đừng gây chuyện.” Hạng Minh Hóa dặn dò thấm thía, đây là lần đầu tiên ông nói những lời này với sinh viên, trước đây ông đâu có quản lý chuyện này vì ai ai cũng là sinh viên giỏi, bây giờ từng đứa một… đều thành quỷ hết rồi.
“Bọn họ sang trọng thật.” Liêu Như Ninh nhận thiệp mời, “Gửi thiệp điện tử không được sao? Còn dùng giấy nữa.”
“Người ta có tiền.” Hạng Minh Hóa nhìn mấy thành viên chủ lực này cũng không hiểu sao lại nổi giận, “Mỗi ngày cũng không biết vui cái gì, mấy em không lo lắng vụ tranh tài hả?”
“Lo cái gì?” Liêu Như Ninh kinh ngạc, “Không phải chúng em tranh hạng ba à? Loại bỏ Samuel và South Pasadena là được rồi.”
Hạng Minh Hóa: “?”
“Kim Kha, cậu không có lòng tin dẫn chúng ta đạt được hạng ba?” Liêu Như Ninh nói với Kim Kha bên cạnh.
“Thầy Hạng yên tâm, chúng ta chắc chắn có được hạng thứ ba.” Kim Kha vỗ vỗ ngực mình, “Chắc chắn Samuel sẽ bị tụi em đá xuống.”
Lúc này đám thành viên chủ lực của Damocles đang-bị-Ứng-Tinh-Quyết-hoài-nghi-muốn-đoạt-quán-quân có lòng tự tinh tăng cao.
“Nhất định lấy hạng ba!” Ứng Thành Hà cầm thiệp mời, nghiêm túc cho hay.
“Thứ ba!” Hoắc Tuyên Sơn theo sát phía sau.
Thân Đồ Khôn do dự nói: “Lấy được hạng ba thì trường chúng ta có thể tạm thời ổn định một chút.” Chỉ cần không phải thứ tư thứ năm là tốt rồi.
Hạng Minh Hóa: “... Không nghĩ tới chí hướng tụi em "vĩ đại" thế này.”
Còn chắc chắn nữa?
Mặc dù nhà trường cũng không mong đợi bọn họ giành chức vô địch, nhưng nói ra trắng trợn là hạng thứ ba làm Hạng Minh Hóa muốn một cước đá tụi này về Sao Sa Đô, một người hai người đều là cấp 3S, kiểu gì mà chả có tí ý chí chiến đấu nào vậy.
“Tiệc tối?” Vệ Tam nhận lấy thiệp mời trong tay Kim Kha, “Vậy phải chuẩn bị lễ phục?”
Kêu chuẩn bị thì cô sẽ không đi.
“Mặc lễ phục cứt á, tất cả mọi người sẽ mặc quân phục.” Liêu Như Ninh chen chúc từ cửa vào.
Phía sau Ứng Thành Hà và Hoắc Tuyên Sơn cũng chui theo.
“Mấy cậu chạy tới đây có việc gì?” Vệ Tam hỏi mấy người này, bọn họ vừa vào là phòng khách lập tức trở nên nhỏ hơn, hơn nữa còn có bốn người trong tiểu đội của cô.
“Chúng tôi đến đưa thiệp mời.” Liêu Như Ninh thẳng thắn nói, “Kim Kha là chỉ huy, chiến sĩ độc lập phải ở cùng cậu ta bất cứ lúc nào.”
Ứng Thành Hà thấy Vệ Tam nhìn qua, lập tức nói: “Cơ giáp sư sẽ cùng ở một chỗ với chiến sĩ độc lập.” Thật ra anh chỉ vô ý thức đi theo.
Niếp Hạo Tề ngồi trên ghế sa-lông quay đầu sang: “Nhưng mới nãy rồi tôi còn thấy rõ chỉ huy South Pasadena có một mình mình ở sân huấn luyện.”
“Cậu nhìn lầm rồi.” Kim Kha cầm bánh ngọt trên bàn trà nhét vào miệng Niếp Hạo Tề, ngăn cậu ta tiếp tục nói chuyện.
“Trong bữa tiệc tối sẽ mở ra vị trí thi đấu thứ hai, tất cả mọi người phải có mặt, không thể đến muộn.” Hoắc Tuyên Sơn giải thích, “Sau khi xác nhận đấu trường, bữa tối mới tính là bắt đầu.”
Mấy năm qua cậu toàn ở Đế Đô nên biết rõ những điều này hơn.
Vệ Tam dẫn bọn họ vào phòng mình, bọn họ tới đây chắc là không chỉ nói những chuyện này.
Vừa vào, Kim Kha đã mở miệng ngay: “Bữa tiệc tối bắt đầu rồi thì cậu đừng đi lung tung, tốt nhất là đi theo tớ.”
Vệ Tam không hiểu rõ: “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Không, chỉ cảnh giác một chút, ngừa chỉ huy chính động thủ.” Kim Kha không muốn mạo hiểm bất cứ điều gì, trước đây cũng có chuyện chỉ huy chính ra tay với tổng binh.
Nhất là hồi trước Vệ Tam không chỉ đánh Shaω Eli ở bến cảng, mà sau đó còn làm tổng binh Samuel bị loại. Lấy phong cách thường xuyên xuống tay ra đòn độc của Samuel, cứ cẩn thận vẫn hơn.
Vệ Tam gật đầu đáp ứng, liếc qua Liêu Như Ninh một cái, chậm rãi đi về phía cậu ta.
“Vài ngày nữa, cuộc thi của Xưởng Đen sẽ bắt đầu, chúng ta sẽ đi chơi một phen.” Quả nhiên, Liêu Như Ninh thừa dịp Kim Kha và Ứng Thành Hà không chú ý đã nói thì thầm.
Hoắc Tuyên Sơn phía đối diện cũng nhìn sang, hiển nhiên chờ câu trả lời giống như Liêu Như Ninh.
“Mấy cậu cấp S đánh với cấp A thì có gì vui?” Vệ Tam hỏi ngược lại.
“Cấp 3S chúng tôi dùng cơ giáp cấp A thì thôi, lại không phát huy được năng lực của cấp S, nên có thể cảm thụ một chút phương thức tác chiến của cấp A.”
Hai người cùng nhau thì thầm trong một thời gian dài thế là bị Kim Kha phát hiện: “Hai người thì thầm chuyện gì mà không thể nói cho người khác biết?”
“Không có việc gì.” Vệ Tam và Liêu Như Ninh đồng thanh nói.
…
Bữa tối.
Được tổ chức tại một địa điểm có thể chứa hàng vạn người, dù không gian lớn là thế nhưng thứ nào nên có là có, đều rất tinh tế.
Vệ Tam nhìn đồ ăn và rượu đầy trên bàn dài, lắc đầu cảm thán, những thế gia này có phần xa hoa quá.
“Chào mừng tất cả các em đến Đế Đô để tham gia cuộc thi đầu tiên.” Một người đàn ông khoảng 40 tuổi mặc đồ Đường đứng trên sân khấu cao nhất, giọng điệu nhẹ nhàng, “Khi mọi người tận hưởng bữa tối, trước tiên chúng ta phải xác định sân đấu thứ hai là ở ngôi sao nào.”
“Ông ấy là người của Ứng gia mấy cậu?” Vệ Tam nhìn mái tóc dài của người đàn ông thì hỏi Ứng Thành Hà.
“Người hàng đầu bên cạnh gia chủ, Ứng gia có rất nhiều tầng lớp, kết cấu phức tạp.” Ứng Thành Hà giải thích, “Ứng Thanh Đạo là người đại diện hiện tại của Ứng gia, trên cơ bản khi cần người họ Ứng phát biểu thì ông ấy sẽ tham dự, cơ mà ông ấy chỉ có cấp B.”
“Cấp B?” Liêu Như Ninh khiếp sợ, “Cấp B làm người đại diện cho Ứng gia?”
Sự khác biệt giữa cấp B và dân chúng bình thường cũng chỉ là dùng được cơ giáp mà thôi, đổi lại là một thế gia bình thường nào cũng không có khả năng để cấp B đại biểu cho mình, huống chi đây là Ứng gia.
Thế gia nổi danh nhất Liên bang.
Ứng Thành Hà xác định: “Thủ đoạn của ông ấy kinh lắm, hơn nữa mấu chốt nhất chính là con trai Ứng Thanh Đạo tên là Ứng Tinh Quyết.”
Liêu Như Ninh vừa nghe đã mất đi hứng thú: “Như vậy à, khó trách.”
Bọn họ đều có bộ dạng hiểu rõ, duy chỉ có Vệ Tam không nghĩ ra: “Ứng Tinh Quyết không phải là chỉ huy 3S giống mấy cậu?”
Kiểu như toàn Liên bang chỉ có anh ta là một chỉ huy 3S vậy.
“Từ nhỏ anh họ tôi đã đo được cấp 3S, nhưng dựa vào trận Huyễn Dạ mấy năm trước thì chỉ có một cấp 3S cũng không làm ra cái dạng đó được. Ứng Thành Hà nhìn thoáng qua, “Dụng cụ kiểm tra cảm giác là do Ngư Thanh Phi phát minh ra, ông ấy nghiên cứu dụng cụ chỉ có thể đo được cấp A ngay từ đầu, sau khi sửa lại thì có thể đo ra cấp S. Phân chia trên cấp S là S, SS, 3S do Công Nghi Liễu tiến hành cải tiến lần thứ ba mới làm được.”
“Gần 100 năm qua, không ít người cảm thấy có sự khác biệt giữa 3S, nhưng sự khác biệt này không rõ ràng, mà thông qua huấn luyện hoặc các phương tiện khác có thể bù đắp, cho nên vẫn dùng dụng cụ cải tiến của Công Nghi Liễu.” Ứng Thành Hà dừng một chút, “Sau khi trận Huyễn Dạ kết thúc, vẫn có tin tức riêng lưu truyền là anh họ tôi không chỉ là cấp 3S, nhưng không ai có thể chứng minh được.”
Mấy bậc thầy đã tạo ra một lịch sử huy hoàng và ổn định trong nhiều năm như vậy, mặc dù có sự xuất hiện của các cơ giáp sư xuất sắc nhưng không đủ để phá vỡ hệ thống lý thuyết. Cũng không ai có thể tiến hành cải tạo thiết bị kiểm tra lần thứ tư.
Vệ Tam giật mình hiểu ra, song lại luôn cảm thấy mình như quên mất một chuyện, trong chốc lát không nhớ ra được; vừa lúc trên sân khấu kia đang cuộn màn hình lựa chọn sân thi đấu thứ hai, cô dời sự chú ý của mình vào đó.
Màn hình cuộn dừng lại, Ứng Thanh Đạo nghiêng người đọc: “Đấu trường thứ hai sẽ là… Sao Sa Đô.”
Sau khi nơi diễn ra trận đấu được chọn, năm trường quân sự lớn có thần sắc khác nhau.
Sao Sa Đô nằm trong sa mạc, môi trường đua phải là sa mạc.
Sa mạc khó khăn hơn nhiều so với gò đồi.
“Lợi thế của chúng ta cuối cùng đã đến.” Liêu Như Ninh vui vẻ, trước khi họ đến tranh tài thì mỗi tuần đều tập luyện ở sa mạc, thành thạo hơn so với các đội chủ lực mấy trường khác.
Kim Kha không vui gì lắm, cậu nhìn về phía viện Bình Thông, trong lòng xẹt qua vài ý nghĩ.
“Sân thi đấu đã ra, chư vị có thể bắt đầu hưởng thụ bữa tiệc tối.” Ứng Thanh Đạo nói xong liền xuống bục rời đi.
Vệ Tam không có hứng thú với rượu nên lấy đầy một đ ĩa bánh ngọt từ trên bàn. Cô vừa xoay người, mấy người Kim Kha đã bị gọi đi hết.
Người bên quân khu tới, muốn gặp thành viên chủ lực của năm trường quân sự lớn.
Không liên quan đến cô, Vệ Tam bưng đ ĩa lên, tìm một nơi yên tĩnh, từ từ ăn đồ của mình.
“Vệ Tam?” Một âm thanh du dương lên sau lưng cô.
Vệ Tam vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Ứng Tinh Quyết đứng ở đó: “Có việc à?”
Ngọn Lửa Đế Quốc đến tìm cô á?
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Không đổi nam chính không đổi nam chính! Đừng hướng dẫn tôi cách viết, có nói tôi cũng không nghe, nghe rồi cũng không đổi! Viết thế là thế!
PS: Dưới đây là một danh sách theo thứ tự là tên người lái cơ giáp, hệ cơ giáp và phần sau là chuỗi dữ liệu cấp S cơ bản được xác định bởi một số bậc thầy.
Đế: Cơ Sơ Vũ (3S Kẻ Hủy Diệt - Vinh Quang - Trung), Tư Đồ Gia (3S Loạt Gió Xoáy – Lưỡi Đao Gió - Nhẹ), Hoắc Kiếm (3S Kẻ Hủy Diệt - Diệt Thế - Nặng), Ứng Tinh Quyết (Chỉ huy - Hoàng Kim Khải), Công Nghi Giác (3S Cơ giáp sư – Hoàng Kim Khải)
Bình: Tông Chính Việt Nhân (3S Thần Dũng - Bàn Long - Trung), Kosai Musashi (3S Loạt Lốc Xoáy - Ngân Diện - Nhẹ), Hoắc Tử An (3S Chiến Thần - Sơn Hà – Nặng), Lộ Thời Bạch (3S Chỉ huy - Giới), Quý Giản (3S Cơ giáp sư - Giới)
Samuel: Tập Ô Thông (3S Tri Chu – Hắc Anh - Trung), Shaω Eli (3S Phi Long- Thiên Vũ - Nhẹ), Jill Gil Wood (SS nữ, Titan - Hồng Cừu - Nặng), Cao Học Lâm (3S Chỉ huy – Giáp Ô Sơn), Nam Phi Trúc (3S Cơ giáp sư – Giáp Ô Sơn)
South: Quinley Eli (3S nữ, Mèo Rừng - Trấn Hải - Trung), Sơn Cung Ba Nhận (SS Du Ngư - Thanh Tụ - Nhẹ), Sơn Cung Dũng Nam (SS nữ, Gấu Xám - Lục Tương - Nặng), Cao Đường Ngân (3S nữ Chỉ huy – Lá Chắn Bát Quái), Ngư Phó Tín (3S Cơ giáp sư - Lá Chắn Bát Quái)
Damocles: Thân Đồ Khôn (SS Bạch Dương – Phồn Tinh - Trung), Hoắc Tuyên Sơn (3S Cá Bơi – Lam Hải - Nhẹ), Liêu Như Ninh (3s Kim Cương - Thái Sơn - Nặng), Kim Kha (3S Chỉ huy – Rùa Bất Tử), Ứng Thành Hà (3S Cơ giáp sư – Rùa Bất Tử), Vệ Tam (Huyết Tích và còn nữa)
/337
|